Chương 28
Vọng Nha
19/12/2021
Đối diện với phần chính giữa của mái vòm sơn màu cao nhất trong cung điện vàng kim, chính là chiếu bạc nổi bật nhất ở trung tâm.
Mọi ánh mắt trong Las Vegas đều tập trung vào màn hình đối diện với sới bạc trung tâm, khán giả livestream ngoài khu này cũng vậy.
Tiếng trầm trồ, tiếng hít khí lạnh, tiếng bàn tán xôn xao không ngừng văng vẳng bên tai.
[Trời đất ơi, là người đó…!]
[Máaa tui nói nhịu cmnl, chỉ biết cử động hai tay chụp ảnh màn hình một cách điên cuồng.]
[Mới chạy ra diễn đàn ngó thử, các diễn đàn nổ tung hết gòi, cái tui vọt lẹ vào phòng live, huhu may mà vẫn kịp!]
Đây là lần đầu tiên, tất cả Người sống sót được nhìn thấy idol gần như vậy.
No.1, Ác ma.
Không ai biết tên thật của hắn, điều duy nhất mọi người biết chỉ có biệt danh đã được phong thần trong vòng lặp vô hạn.
Hắn đáng sợ ra sao, không ai dám đưa ra kết luận chính xác, bởi những lời đồn liên quan đến hai chữ “Ác ma” đều bị truyền thuyết hóa, đến mức leo lên đàn tế Thần tối cao khiến ai cũng ngước nhìn.
Rất ít người tận mắt thấy hắn, tất cả đều tồn tại trong lời đồn.
Những gì còn lại trong ấn tượng của Người sống sót là điểm chiến tích không thể lay chuyển, luôn hành động một mình, phương thức hành động bất kể địch ta, hành tung bí ẩn xuất quỷ nhập thần trong các phó bản kinh dị. Mọi thứ đều ẩn trong màn sương mù tối tăm mờ mịt, mang theo nỗi sợ khó mà hình dung được.
Trong môi trường cực đoan tôn sùng kẻ mạnh này, vô số người kẻ trước ngã xuống người sau tiến lên, tôn thờ hắn như Thần minh, như người tạo ra kỷ nguyên mới, điên cuồng dõi theo. Thậm chí, loại sùng bái và ngưỡng mộ dị thường ấy còn khiến những người hâm mộ trở thành một tồn tại tương tự như tổ chức tà giáo. Tự nguyện hy sinh mạng sống vì nó.
Nhưng hiển nhiên đều là tổ chức tự phát. Bản thân Ác ma No.1 chưa từng tỏ thái độ về việc đó.
Cũng đúng, một kẻ ở đẳng cấp như hắn vốn chẳng cần thế lực riêng hay chiêu mộ tùy tùng như những người khác.
Hắn không cần, cũng khinh thường điều ấy.
Mà ũng vì thái độ lạnh lùng và khinh bỉ mọi người như con kiến, lại khiến người hâm mộ càng thêm cuồng nhiệt.
Người đàn ông ngồi ngay ngắn dưới đèn, mái tóc đen hơi dài buộc sau gáy bằng dây cột tóc màu đỏ tươi, trượt nghiêng xuống theo đầu vai áo vest.
Trên người hắn lắng đọng một loại hơi thở lạnh lẽo vô cùng mâu thuẫn, nguy hiểm như chao lượn trên ranh giới điên cuồng và ưu nhã, như hố đen trong vũ trụ đủ để chôn vùi ánh sáng, dễ dàng chiếm lấy ánh mắt của người ngoài chìm trong suy nghĩ hung ác u ám và sâu thẳm đó.
Sức lôi cuốn đầy nguy hiểm, cực đoan và đáng kinh ngạc.
Cậu thanh niên đứng sau lưng Phạm Trác, ngước mắt dòm huân chương màu vàng đen trên quân phục, tình cờ đối mặt với hắn.
Đối diện với hai con ngươi vàng sẫm như một loại động vật máu lạnh thấp thoáng dưới mái tóc đen, trong lòng Tông Cửu chợt thấy lo lắng.
Lần này, cậu dời mắt trước.
Cảm giác rùng mình mà Tông Cửu cảm nhận trong lần đánh giá xếp hạng thứ hai lại bò từ xương cụt lên lưng cậu, cuốn theo ác ý nhớp nháp khiến người ta khó lòng bỏ qua.
Tông Cửu nghĩ, dường như cậu đã bắt được tia linh cảm chợt lóe mà lần trước mình bắt hụt.
Ánh mắt cao ngạo kiểu này, Tông Cửu từng cảm nhận ở một người.
Phạm Trác khẽ nhíu mày.
“Nếu là chiếu bạc công cộng, đương nhiên người chơi có thể tự do tham gia, xin cứ tự nhiên.”
“Đâu nói vậy được.”
Ác ma cười cười, “Nếu tôi là nhà cái quyết định cách chơi, đương nhiên tôi phải quyết định mức chip cho sới bạc không giới hạn mới đúng.”
Lại muốn đánh đòn phủ đầu với mình?
Tông Cửu nhíu mày.
Mặc dù bây giờ cậu nắm trong tay 90.000 chip, nhưng nói thật, trước mặt những cấp S ở sới bạc trung tâm này, 90.000 chip thực sự chưa đủ nhìn.
Mọi người đều biết, idol muốn ra oai phủ đầu tên thực tập sinh cấp C tóc trắng kia.
Nhưng không ai ngờ, Ác ma lười biếng nhấc tay ra hiệu cho người chia bài áo tím đứng sau lưng giải thích với mọi người.
Người chia bài cung kính cúi đầu với lưng ghế, chậm rãi lên tiếng.
“Theo ý ngài, phương thức triển khai của sới này vẫn là Texas hold’em, mức cược ban đầu là 50.000 chip.”
50.000 chip?!
Đây không phải là một mức quá cao. Đừng nói là cấp S, nếu thực sự muốn thì các thực tập sinh cấp A miễn cưỡng chen chân cũng chơi được.
Ngay lúc mọi người hăm he chuẩn bị tạo nét trước mặt idol, người chia bài áo tím lại mỉm cười thông báo quy tắc thứ hai.
“Có tất cả ba lượt thêm cược, hạn mức mỗi lần thêm là không giới hạn mức tối đa, nhưng nhất định phải cao hơn mức trước đó một con số. Trừ các lần bỏ bài tại chỗ, người chơi phải thêm cược mỗi lượt, nếu thêm thất bại thì tự động xem là bỏ cuộc.”
Đám đông xôn xao, khu comment càng tranh cãi ầm ĩ.
[50.000 chip tiền vốn có thể không cao với thực tập sinh cấp cao, nhưng quy tắc buộc phải thêm cược sau đó thì hơi đáng sợ, một lượt là được rồi, đây lại còn ba lượt, run rẩy.jpg]
[Chuẩn, nếu là người chơi cấp A bình thường chỉ có 50.000, 60.000 chip vào chơi, rất có thể chơi đến lượt đầu tiên là không còn chip để thêm nữa, dù sao thêm cược còn phải cao hơn mức trước một con số mà, nhỡ có boss nào bài đẹp tăng chip gấp đôi, thì dù bài tẩy của mấy ông có đẹp cũng không đủ chip mà thêm vào, thế chẳng phải là bị ép phải bỏ bài à?]
[Đúng, hơn nữa kiểu bỏ bài này còn ức bỏ mẹ ra, phải bỏ lại những 50.000 chip ở sới bạc nữa, mặc dù có thể dùng món tiền này để có cơ hội ngồi cùng bàn với idol, nhưng rủi ro thực sự quá lớn, được chẳng bù mất.]
[Haiz, mấy bạn nói đúng. Nhưng đây chính là idol! Cùng một sới bạc đó! Chưa nói mấy zụ khác, tui mà có năng lực này, bỏ 50.000 chip để lên tạo nét với boss tui cũng chịu~]
Nhóm Người sống sót cấp thấp trong khu bình luận đều có thể hiểu ra sự thật, sao các thực tập sinh đang vây xem ở Las Vegas có thể không nhận ra.
Dù vậy, vẫn có vô số người hâm mộ cuồng nhiệt muốn leo lên sới bạc trung tâm.
Sau khi người chia bài áo tím thông báo quy tắc, nhiều thực tập sinh cấp cao đồng loạt giơ ra hiệu mình cũng muốn vào chiếu bạc trung tâm đánh bạc.
Thậm chí có cả vài người cấp S cũng tới góp vui.
Tiếng cười sang sảng của No.5 vang lên từ cách đó không xa: “Tôi với Lão quỷ mới đi có một lúc mà xôm quá vậy? Nói trước nha, hai slot là của tôi đó.”
A Tán áo đen đi cạnh anh ta khoanh tay, lúc liếc thấy Messiah trên chiếu bạc thì cau mày, nhưng vẫn không phản bác lời Thầy trừ tà.
Ở một bên khác, đông đảo các thực tập sinh cấp A đã bắt đầu sắp xếp thứ tự theo số chip, quyết định danh sách được lên sới bạc trung tâm.
Cuối cùng, mười người ngồi vào sới bạc trung tâm.
Ác ma No.1, Phạm Trác No.2, A Tán áo đen No.4, Thầy trừ tà No.5, Messiah No.7, m dương sư No.10.
Ngoài những cái tên boss cấp S mới nghe đã khiến người ta phát run này, còn có ba người cấp A không hẹn mà cùng nhìn chăm chú vào ghế chủ trì, thêm Tông Cửu cấp C trà trộn vào đó, vừa đủ mười người chơi trên chiếu bạc trung tâm.
Người phục vụ mặc áo đuôi tôm đen trắng đi theo phía sau mười người chơi, trên tay cầm champagne và khăn mặt, kéo ghế ra cẩn thận phục vụ họ.
Đến lúc này, hướng phát triển của tình hình đã hoàn toàn vượt qua tầm kiểm soát của Tông Cửu.
Nếu No.1 quyết tâm không cho Tông Cửu vào sới, chỉ cần báo mức 2-300.000 chip là được.
Nhưng No.1 cố tình không làm vậy, hắn chỉ bảo người chia bài áo tím sửa một quy tắc.
Bây giờ vấn đề Tông Cửu phải lo nhất không phải là cậu có thể gian lận thành công trên sới bạc trung tâm này hay không, mà là chip của cậu có đủ nhiều hay không.
Cậu không lo kỹ thuật của mình, hoặc nên nói là cậu có tự tin và phương pháp. Ngặt nỗi quy tắc mà đối phương đặt ra, trông có vẻ bình thường không có gì lạ, ngưỡng cũng chỉ 50.000. Nhưng thực chất nghĩ lại, số chip cần có chắc chắn đáng sợ hơn nhiều so với mức yêu cầu ban đầu 2-300.000 chip, gần như là một cái hố không đáy!
Nếu Tông Cửu không đủ chip, không trụ nổi ba lượt thêm chip, thì dù trong tay cậu có bốc được thùng phá sảnh cũng chỉ có thể bị buộc bỏ bài.
(*Thùng phá sảnh là liên kết mạnh nhất và hiếm nhất, có được tổ hợp này chắc chắn sẽ thắng. Liên kết gồm 5 lá từ 10 đến A thuộc cùng một chất.)
Huống chi vừa nãy Tông Cửu còn hung hăng vặt chip trên chiếu bạc cấp A, nếu bây giờ cậu không vào sới bạc trung tâm được thì phải lấy lùi làm tiến, tạm thời trở lại khu cấp A.
Mà khổ nỗi vừa rồi Tông Cửu vặt chip dữ quá, trong thời gian ngắn tuyệt đối sẽ không có thực tập sinh cấp A nào chịu đánh lớn với cậu. Mà 90.000 chip còn ít hơn rất nhiều so với mục tiêu Tông Cửu vào Las Vegas lần này.
Nghĩ tới đây, Tông Cửu chợt phát hiện ra một vấn đề.
Cậu thấy hình như No.1 này trời sinh có chút xung khắc với cậu.
Lần trước lúc đánh giá xếp cấp, người kia dùng ánh mắt đầy thích thú nhìn xuống từ trên cao dò xét cậu, kết quả thật trùng hợp, lần đó xu cà na luôn.
Lần này Tông Cửu vất vả lắm mới câu được con cá lắm tiền Phạm Trác thông qua đầu mối Anthony, có được lý do chính đáng để vào sới bạc trung tâm, cuối cùng thằng cha No.1 thình lình nhảy ra, trực tiếp xáo trộn kế hoạch của cậu.
Những lúc này không thể không liên tưởng đến “Thuyết kẻ thù định mệnh” mà Gia Cát Ám đã nói.
Cậu rũ mắt nhìn “Joker” lộ ra từ ống tay áo mình, con ngươi màu hồng nhạt phủ một tầng ánh sáng u ám.
Tiếc là, mọi thứ vẫn giống như Tông Cửu đã nói với Gia Cát Ám lúc đó.
Ảo thuật gia không bao giờ tin vào số mệnh.
Lúc mọi người ngồi hết vào vị trí, chàng trai bỗng đứng dậy khỏi chiếu bạc.
Áo sơ mi mỏng dính của cậu trắng đến mức phát sáng dưới ánh đèn, ống tay áo vén lên khuỷu tay, ngón tay thon dài như ngọc, tóc trắng buông xõa, làn da mịn màng trở nên nhạt màu dưới ánh đèn ấm áp.
Không hề nghi ngờ, trong giây phút cuộc đánh bạc rất được mong đợi sắp bắt đầu, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào động tác bất ngờ của cậu.
“Xin lỗi, tôi đi toilet cái.”
Tông Cửu cầm tấm thẻ tử kim trên bàn, khẽ gật đầu với những người khác rồi đi xuống dọc theo cầu thang, tiến về phía toilet mà không nhìn lại.
Nhóm khán giả đứng hóng bên sới bạc trung tâm thấy vậy, bắt đầu thì thầm bàn tán với nhau.
“Ngồi cùng sới bạc với nhiều nhân vật lớn như vậy, đừng nói là thằng cấp C này sợ rồi nha.”
“Đúng đó, nhu cầu sinh lý đã bị tạm dừng trong quá trình chơi bài, không cần ăn cơm hay đi toilet, lúc này mà bảo muốn đi vệ sinh, có khi là mượn cớ vào toilet để sủi cũng nên.”
“Haiz, thật ra cũng bình thường. Các cậu nghĩ lại xem những người trên sới bạc này là ai. Cậu ta chẳng qua chỉ là một tên cấp C mà thôi. Vừa nãy có thể thắng 90.000 chip có khi là nhờ may mắn. Nhưng bây giờ nhắm thấy tình hình chiếu bạc trung tâm có vẻ không thể giải quyết bằng vận may, nhỡ mấy ông tướng cấp S vui lên tăng mức cược thành trăm nghìn, chẳng phải là mất trắng 90.000 mới thắng hồi nãy à? Tôi thấy chi bằng nhìn rõ vị trí của mình, kịp thời dừng lỗ, thấy nước xiết thì rút lui thôi.”
“Đúng là đạo lý này, để xem cậu ta có thể giác ngộ không.”
Trong tiếng thảo luận ầm ĩ khắp nơi, Tông Cửu mặt không đổi sắc bước vào toilet.
Bức tượng Aphrodite bằng vàng ròng quấn một chiếc khăn dài, cánh tay buông xuống chứa đầy rượu đỏ chảy xuôi, uốn lượn trong bồn rượu phát ra tiếng róc rách.
Tất cả đồ trang trí ở Las Vegas đều bằng vàng xa hoa đồi trụy, thậm chí những gian toilet hầu như không được sử dụng cũng toát lên sắc thái ấm áp, sang trọng lộng lẫy, chỗ nào cũng đẹp.
Chàng trai tóc trắng đến trước bồn rửa tay, dùng tay vốc một ngụm nước lạnh chậm rãi rửa mặt.
Giọt nước lạnh lăn dài từ xương lông mày cao cao của cậu, dọc theo đường cong sống mũi cao chảy xuống hàm dưới.
Tông Cửu kéo chiếc khăn mặt đã được ủi phẳng trên bàn, vừa lau mặt vừa bất ngờ nói.
“Không phải đã bảo lần gặp mặt tiếp theo phải chờ tôi đi tìm anh à?”
Cậu lau giọt nước ở đuôi mắt, ngẩng đầu nhìn người đàn ông tóc đen khoanh tay dựa vào tường trong gương.
Gia Cát Ám không nói gì, thản nhiên nhìn cậu, trong mắt hiện lên nét trầm tư.
“Sao không nói gì?”
Tông Cửu ném khăn mặt vào giỏ khăn, phất tay, “Tôi đoán anh tìm tôi lúc này chắc là để đưa chip cho tôi?”
Gia Cát Ám nheo mắt, cuối cùng cũng lên tiếng.
Hắn ta không trả lời câu hỏi dò của Tông Cửu, mà lại hỏi một vấn đề khác.
“Cậu biết vì sao mọi người lại kiêng dè No.1 như vậy không?”
Đúng là cậu không biết vụ này. Nếu đã có người mang tin tức đến tận nơi, đương nhiên ngu gì mà không nghe.
Tông Cửu nhướng mày, bày ra tư thế xin lắng tai nghe.
Các thực tập sinh cấp cao, tất nhiên đều có kỹ năng đặc biệt làm nên tên tuổi của riêng mình.
Như thuật nuôi quỷ mới nghe đã sợ mất mật của A Tán áo đen, phép thuật tự nhiên của Tát Mãn, nước thánh của Thầy trừ tà,…v.v.
Ngoài những người với nghề nghiệp đặc biệt bí ẩn, cũng có những kẻ chỉ dựa vào thể chất đặc biệt có được từ phó bản kinh dị nào đó để trở nên nổi tiếng, ví dụ như Phạm Trác nửa Ma cà rồng No.2, thể chất linh môi đỉnh cấp của No.9.
Kèm theo ít người có năng lực hiếm như No.6 thao túng nguyên tố nước, thực tập sinh cấp A nào đó có được thuật truy lùng vật phẩm.
So với hai người vừa nói trên, số người có năng lực linh hoạt hơn, giới hạn về thực lực cao hơn lại khan hiếm nên thường bị xem nhẹ.
Ác ma No.1 chính là một kẻ có năng lực như vậy.
“Thao túng, năng lực của hắn là thao túng.” Gia Cát Ám nói.
“Nhân ngẫu sư, Khôi lỗi sư, Mộc ngẫu sư, Đề tuyến sư, Khôi ảnh sư đều là khái quát tổng quan nhất về năng lực của No.1.”
(*Lần lượt là con rối hình người, rối gỗ, rối dây, rối bóng)
“Hắn có thể thao túng người khác một cách thần không biết quỷ không hay bằng sợi tơ.”
Người đàn ông tóc đen xòe rộng bàn tay ra hiệu số 5.
“Ác ma có tất cả năm sợi tơ rối tượng trưng cho việc xâm chiếm khả năng chọn đọc, tiềm thức, hành động, trí óc và linh hồn, mỗi sợi tơ cắm vào đều cần một loại điều kiện tiên quyết nào đó. Một khi cắm cùng lúc năm sợi tơ rối, người bị cắm tơ sẽ mất ý thức cá nhân, trực tiếp biến thành cái xác không hồn, một con rối bóng dưới bàn tay Ác ma.”
“Những thứ mà hắn thao túng bằng tơ có thể là NPC, có thể là người bình thường, thậm chí cũng có thể là bất kỳ thực tập sinh nào xung quanh. Điều đáng sợ nhất là, hành động thao túng của hắn sẽ không để lại dấu vết, không thể bị phát hiện. Bất cứ ai cũng có thể bị hắn thao túng, người bị cắm tơ không có cảm giác, từ một đến năm, mọi lúc mọi nơi, vô tri vô giác.”
“… Hắn ở khắp mọi nơi.”
Mọi ánh mắt trong Las Vegas đều tập trung vào màn hình đối diện với sới bạc trung tâm, khán giả livestream ngoài khu này cũng vậy.
Tiếng trầm trồ, tiếng hít khí lạnh, tiếng bàn tán xôn xao không ngừng văng vẳng bên tai.
[Trời đất ơi, là người đó…!]
[Máaa tui nói nhịu cmnl, chỉ biết cử động hai tay chụp ảnh màn hình một cách điên cuồng.]
[Mới chạy ra diễn đàn ngó thử, các diễn đàn nổ tung hết gòi, cái tui vọt lẹ vào phòng live, huhu may mà vẫn kịp!]
Đây là lần đầu tiên, tất cả Người sống sót được nhìn thấy idol gần như vậy.
No.1, Ác ma.
Không ai biết tên thật của hắn, điều duy nhất mọi người biết chỉ có biệt danh đã được phong thần trong vòng lặp vô hạn.
Hắn đáng sợ ra sao, không ai dám đưa ra kết luận chính xác, bởi những lời đồn liên quan đến hai chữ “Ác ma” đều bị truyền thuyết hóa, đến mức leo lên đàn tế Thần tối cao khiến ai cũng ngước nhìn.
Rất ít người tận mắt thấy hắn, tất cả đều tồn tại trong lời đồn.
Những gì còn lại trong ấn tượng của Người sống sót là điểm chiến tích không thể lay chuyển, luôn hành động một mình, phương thức hành động bất kể địch ta, hành tung bí ẩn xuất quỷ nhập thần trong các phó bản kinh dị. Mọi thứ đều ẩn trong màn sương mù tối tăm mờ mịt, mang theo nỗi sợ khó mà hình dung được.
Trong môi trường cực đoan tôn sùng kẻ mạnh này, vô số người kẻ trước ngã xuống người sau tiến lên, tôn thờ hắn như Thần minh, như người tạo ra kỷ nguyên mới, điên cuồng dõi theo. Thậm chí, loại sùng bái và ngưỡng mộ dị thường ấy còn khiến những người hâm mộ trở thành một tồn tại tương tự như tổ chức tà giáo. Tự nguyện hy sinh mạng sống vì nó.
Nhưng hiển nhiên đều là tổ chức tự phát. Bản thân Ác ma No.1 chưa từng tỏ thái độ về việc đó.
Cũng đúng, một kẻ ở đẳng cấp như hắn vốn chẳng cần thế lực riêng hay chiêu mộ tùy tùng như những người khác.
Hắn không cần, cũng khinh thường điều ấy.
Mà ũng vì thái độ lạnh lùng và khinh bỉ mọi người như con kiến, lại khiến người hâm mộ càng thêm cuồng nhiệt.
Người đàn ông ngồi ngay ngắn dưới đèn, mái tóc đen hơi dài buộc sau gáy bằng dây cột tóc màu đỏ tươi, trượt nghiêng xuống theo đầu vai áo vest.
Trên người hắn lắng đọng một loại hơi thở lạnh lẽo vô cùng mâu thuẫn, nguy hiểm như chao lượn trên ranh giới điên cuồng và ưu nhã, như hố đen trong vũ trụ đủ để chôn vùi ánh sáng, dễ dàng chiếm lấy ánh mắt của người ngoài chìm trong suy nghĩ hung ác u ám và sâu thẳm đó.
Sức lôi cuốn đầy nguy hiểm, cực đoan và đáng kinh ngạc.
Cậu thanh niên đứng sau lưng Phạm Trác, ngước mắt dòm huân chương màu vàng đen trên quân phục, tình cờ đối mặt với hắn.
Đối diện với hai con ngươi vàng sẫm như một loại động vật máu lạnh thấp thoáng dưới mái tóc đen, trong lòng Tông Cửu chợt thấy lo lắng.
Lần này, cậu dời mắt trước.
Cảm giác rùng mình mà Tông Cửu cảm nhận trong lần đánh giá xếp hạng thứ hai lại bò từ xương cụt lên lưng cậu, cuốn theo ác ý nhớp nháp khiến người ta khó lòng bỏ qua.
Tông Cửu nghĩ, dường như cậu đã bắt được tia linh cảm chợt lóe mà lần trước mình bắt hụt.
Ánh mắt cao ngạo kiểu này, Tông Cửu từng cảm nhận ở một người.
Phạm Trác khẽ nhíu mày.
“Nếu là chiếu bạc công cộng, đương nhiên người chơi có thể tự do tham gia, xin cứ tự nhiên.”
“Đâu nói vậy được.”
Ác ma cười cười, “Nếu tôi là nhà cái quyết định cách chơi, đương nhiên tôi phải quyết định mức chip cho sới bạc không giới hạn mới đúng.”
Lại muốn đánh đòn phủ đầu với mình?
Tông Cửu nhíu mày.
Mặc dù bây giờ cậu nắm trong tay 90.000 chip, nhưng nói thật, trước mặt những cấp S ở sới bạc trung tâm này, 90.000 chip thực sự chưa đủ nhìn.
Mọi người đều biết, idol muốn ra oai phủ đầu tên thực tập sinh cấp C tóc trắng kia.
Nhưng không ai ngờ, Ác ma lười biếng nhấc tay ra hiệu cho người chia bài áo tím đứng sau lưng giải thích với mọi người.
Người chia bài cung kính cúi đầu với lưng ghế, chậm rãi lên tiếng.
“Theo ý ngài, phương thức triển khai của sới này vẫn là Texas hold’em, mức cược ban đầu là 50.000 chip.”
50.000 chip?!
Đây không phải là một mức quá cao. Đừng nói là cấp S, nếu thực sự muốn thì các thực tập sinh cấp A miễn cưỡng chen chân cũng chơi được.
Ngay lúc mọi người hăm he chuẩn bị tạo nét trước mặt idol, người chia bài áo tím lại mỉm cười thông báo quy tắc thứ hai.
“Có tất cả ba lượt thêm cược, hạn mức mỗi lần thêm là không giới hạn mức tối đa, nhưng nhất định phải cao hơn mức trước đó một con số. Trừ các lần bỏ bài tại chỗ, người chơi phải thêm cược mỗi lượt, nếu thêm thất bại thì tự động xem là bỏ cuộc.”
Đám đông xôn xao, khu comment càng tranh cãi ầm ĩ.
[50.000 chip tiền vốn có thể không cao với thực tập sinh cấp cao, nhưng quy tắc buộc phải thêm cược sau đó thì hơi đáng sợ, một lượt là được rồi, đây lại còn ba lượt, run rẩy.jpg]
[Chuẩn, nếu là người chơi cấp A bình thường chỉ có 50.000, 60.000 chip vào chơi, rất có thể chơi đến lượt đầu tiên là không còn chip để thêm nữa, dù sao thêm cược còn phải cao hơn mức trước một con số mà, nhỡ có boss nào bài đẹp tăng chip gấp đôi, thì dù bài tẩy của mấy ông có đẹp cũng không đủ chip mà thêm vào, thế chẳng phải là bị ép phải bỏ bài à?]
[Đúng, hơn nữa kiểu bỏ bài này còn ức bỏ mẹ ra, phải bỏ lại những 50.000 chip ở sới bạc nữa, mặc dù có thể dùng món tiền này để có cơ hội ngồi cùng bàn với idol, nhưng rủi ro thực sự quá lớn, được chẳng bù mất.]
[Haiz, mấy bạn nói đúng. Nhưng đây chính là idol! Cùng một sới bạc đó! Chưa nói mấy zụ khác, tui mà có năng lực này, bỏ 50.000 chip để lên tạo nét với boss tui cũng chịu~]
Nhóm Người sống sót cấp thấp trong khu bình luận đều có thể hiểu ra sự thật, sao các thực tập sinh đang vây xem ở Las Vegas có thể không nhận ra.
Dù vậy, vẫn có vô số người hâm mộ cuồng nhiệt muốn leo lên sới bạc trung tâm.
Sau khi người chia bài áo tím thông báo quy tắc, nhiều thực tập sinh cấp cao đồng loạt giơ ra hiệu mình cũng muốn vào chiếu bạc trung tâm đánh bạc.
Thậm chí có cả vài người cấp S cũng tới góp vui.
Tiếng cười sang sảng của No.5 vang lên từ cách đó không xa: “Tôi với Lão quỷ mới đi có một lúc mà xôm quá vậy? Nói trước nha, hai slot là của tôi đó.”
A Tán áo đen đi cạnh anh ta khoanh tay, lúc liếc thấy Messiah trên chiếu bạc thì cau mày, nhưng vẫn không phản bác lời Thầy trừ tà.
Ở một bên khác, đông đảo các thực tập sinh cấp A đã bắt đầu sắp xếp thứ tự theo số chip, quyết định danh sách được lên sới bạc trung tâm.
Cuối cùng, mười người ngồi vào sới bạc trung tâm.
Ác ma No.1, Phạm Trác No.2, A Tán áo đen No.4, Thầy trừ tà No.5, Messiah No.7, m dương sư No.10.
Ngoài những cái tên boss cấp S mới nghe đã khiến người ta phát run này, còn có ba người cấp A không hẹn mà cùng nhìn chăm chú vào ghế chủ trì, thêm Tông Cửu cấp C trà trộn vào đó, vừa đủ mười người chơi trên chiếu bạc trung tâm.
Người phục vụ mặc áo đuôi tôm đen trắng đi theo phía sau mười người chơi, trên tay cầm champagne và khăn mặt, kéo ghế ra cẩn thận phục vụ họ.
Đến lúc này, hướng phát triển của tình hình đã hoàn toàn vượt qua tầm kiểm soát của Tông Cửu.
Nếu No.1 quyết tâm không cho Tông Cửu vào sới, chỉ cần báo mức 2-300.000 chip là được.
Nhưng No.1 cố tình không làm vậy, hắn chỉ bảo người chia bài áo tím sửa một quy tắc.
Bây giờ vấn đề Tông Cửu phải lo nhất không phải là cậu có thể gian lận thành công trên sới bạc trung tâm này hay không, mà là chip của cậu có đủ nhiều hay không.
Cậu không lo kỹ thuật của mình, hoặc nên nói là cậu có tự tin và phương pháp. Ngặt nỗi quy tắc mà đối phương đặt ra, trông có vẻ bình thường không có gì lạ, ngưỡng cũng chỉ 50.000. Nhưng thực chất nghĩ lại, số chip cần có chắc chắn đáng sợ hơn nhiều so với mức yêu cầu ban đầu 2-300.000 chip, gần như là một cái hố không đáy!
Nếu Tông Cửu không đủ chip, không trụ nổi ba lượt thêm chip, thì dù trong tay cậu có bốc được thùng phá sảnh cũng chỉ có thể bị buộc bỏ bài.
(*Thùng phá sảnh là liên kết mạnh nhất và hiếm nhất, có được tổ hợp này chắc chắn sẽ thắng. Liên kết gồm 5 lá từ 10 đến A thuộc cùng một chất.)
Huống chi vừa nãy Tông Cửu còn hung hăng vặt chip trên chiếu bạc cấp A, nếu bây giờ cậu không vào sới bạc trung tâm được thì phải lấy lùi làm tiến, tạm thời trở lại khu cấp A.
Mà khổ nỗi vừa rồi Tông Cửu vặt chip dữ quá, trong thời gian ngắn tuyệt đối sẽ không có thực tập sinh cấp A nào chịu đánh lớn với cậu. Mà 90.000 chip còn ít hơn rất nhiều so với mục tiêu Tông Cửu vào Las Vegas lần này.
Nghĩ tới đây, Tông Cửu chợt phát hiện ra một vấn đề.
Cậu thấy hình như No.1 này trời sinh có chút xung khắc với cậu.
Lần trước lúc đánh giá xếp cấp, người kia dùng ánh mắt đầy thích thú nhìn xuống từ trên cao dò xét cậu, kết quả thật trùng hợp, lần đó xu cà na luôn.
Lần này Tông Cửu vất vả lắm mới câu được con cá lắm tiền Phạm Trác thông qua đầu mối Anthony, có được lý do chính đáng để vào sới bạc trung tâm, cuối cùng thằng cha No.1 thình lình nhảy ra, trực tiếp xáo trộn kế hoạch của cậu.
Những lúc này không thể không liên tưởng đến “Thuyết kẻ thù định mệnh” mà Gia Cát Ám đã nói.
Cậu rũ mắt nhìn “Joker” lộ ra từ ống tay áo mình, con ngươi màu hồng nhạt phủ một tầng ánh sáng u ám.
Tiếc là, mọi thứ vẫn giống như Tông Cửu đã nói với Gia Cát Ám lúc đó.
Ảo thuật gia không bao giờ tin vào số mệnh.
Lúc mọi người ngồi hết vào vị trí, chàng trai bỗng đứng dậy khỏi chiếu bạc.
Áo sơ mi mỏng dính của cậu trắng đến mức phát sáng dưới ánh đèn, ống tay áo vén lên khuỷu tay, ngón tay thon dài như ngọc, tóc trắng buông xõa, làn da mịn màng trở nên nhạt màu dưới ánh đèn ấm áp.
Không hề nghi ngờ, trong giây phút cuộc đánh bạc rất được mong đợi sắp bắt đầu, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào động tác bất ngờ của cậu.
“Xin lỗi, tôi đi toilet cái.”
Tông Cửu cầm tấm thẻ tử kim trên bàn, khẽ gật đầu với những người khác rồi đi xuống dọc theo cầu thang, tiến về phía toilet mà không nhìn lại.
Nhóm khán giả đứng hóng bên sới bạc trung tâm thấy vậy, bắt đầu thì thầm bàn tán với nhau.
“Ngồi cùng sới bạc với nhiều nhân vật lớn như vậy, đừng nói là thằng cấp C này sợ rồi nha.”
“Đúng đó, nhu cầu sinh lý đã bị tạm dừng trong quá trình chơi bài, không cần ăn cơm hay đi toilet, lúc này mà bảo muốn đi vệ sinh, có khi là mượn cớ vào toilet để sủi cũng nên.”
“Haiz, thật ra cũng bình thường. Các cậu nghĩ lại xem những người trên sới bạc này là ai. Cậu ta chẳng qua chỉ là một tên cấp C mà thôi. Vừa nãy có thể thắng 90.000 chip có khi là nhờ may mắn. Nhưng bây giờ nhắm thấy tình hình chiếu bạc trung tâm có vẻ không thể giải quyết bằng vận may, nhỡ mấy ông tướng cấp S vui lên tăng mức cược thành trăm nghìn, chẳng phải là mất trắng 90.000 mới thắng hồi nãy à? Tôi thấy chi bằng nhìn rõ vị trí của mình, kịp thời dừng lỗ, thấy nước xiết thì rút lui thôi.”
“Đúng là đạo lý này, để xem cậu ta có thể giác ngộ không.”
Trong tiếng thảo luận ầm ĩ khắp nơi, Tông Cửu mặt không đổi sắc bước vào toilet.
Bức tượng Aphrodite bằng vàng ròng quấn một chiếc khăn dài, cánh tay buông xuống chứa đầy rượu đỏ chảy xuôi, uốn lượn trong bồn rượu phát ra tiếng róc rách.
Tất cả đồ trang trí ở Las Vegas đều bằng vàng xa hoa đồi trụy, thậm chí những gian toilet hầu như không được sử dụng cũng toát lên sắc thái ấm áp, sang trọng lộng lẫy, chỗ nào cũng đẹp.
Chàng trai tóc trắng đến trước bồn rửa tay, dùng tay vốc một ngụm nước lạnh chậm rãi rửa mặt.
Giọt nước lạnh lăn dài từ xương lông mày cao cao của cậu, dọc theo đường cong sống mũi cao chảy xuống hàm dưới.
Tông Cửu kéo chiếc khăn mặt đã được ủi phẳng trên bàn, vừa lau mặt vừa bất ngờ nói.
“Không phải đã bảo lần gặp mặt tiếp theo phải chờ tôi đi tìm anh à?”
Cậu lau giọt nước ở đuôi mắt, ngẩng đầu nhìn người đàn ông tóc đen khoanh tay dựa vào tường trong gương.
Gia Cát Ám không nói gì, thản nhiên nhìn cậu, trong mắt hiện lên nét trầm tư.
“Sao không nói gì?”
Tông Cửu ném khăn mặt vào giỏ khăn, phất tay, “Tôi đoán anh tìm tôi lúc này chắc là để đưa chip cho tôi?”
Gia Cát Ám nheo mắt, cuối cùng cũng lên tiếng.
Hắn ta không trả lời câu hỏi dò của Tông Cửu, mà lại hỏi một vấn đề khác.
“Cậu biết vì sao mọi người lại kiêng dè No.1 như vậy không?”
Đúng là cậu không biết vụ này. Nếu đã có người mang tin tức đến tận nơi, đương nhiên ngu gì mà không nghe.
Tông Cửu nhướng mày, bày ra tư thế xin lắng tai nghe.
Các thực tập sinh cấp cao, tất nhiên đều có kỹ năng đặc biệt làm nên tên tuổi của riêng mình.
Như thuật nuôi quỷ mới nghe đã sợ mất mật của A Tán áo đen, phép thuật tự nhiên của Tát Mãn, nước thánh của Thầy trừ tà,…v.v.
Ngoài những người với nghề nghiệp đặc biệt bí ẩn, cũng có những kẻ chỉ dựa vào thể chất đặc biệt có được từ phó bản kinh dị nào đó để trở nên nổi tiếng, ví dụ như Phạm Trác nửa Ma cà rồng No.2, thể chất linh môi đỉnh cấp của No.9.
Kèm theo ít người có năng lực hiếm như No.6 thao túng nguyên tố nước, thực tập sinh cấp A nào đó có được thuật truy lùng vật phẩm.
So với hai người vừa nói trên, số người có năng lực linh hoạt hơn, giới hạn về thực lực cao hơn lại khan hiếm nên thường bị xem nhẹ.
Ác ma No.1 chính là một kẻ có năng lực như vậy.
“Thao túng, năng lực của hắn là thao túng.” Gia Cát Ám nói.
“Nhân ngẫu sư, Khôi lỗi sư, Mộc ngẫu sư, Đề tuyến sư, Khôi ảnh sư đều là khái quát tổng quan nhất về năng lực của No.1.”
(*Lần lượt là con rối hình người, rối gỗ, rối dây, rối bóng)
“Hắn có thể thao túng người khác một cách thần không biết quỷ không hay bằng sợi tơ.”
Người đàn ông tóc đen xòe rộng bàn tay ra hiệu số 5.
“Ác ma có tất cả năm sợi tơ rối tượng trưng cho việc xâm chiếm khả năng chọn đọc, tiềm thức, hành động, trí óc và linh hồn, mỗi sợi tơ cắm vào đều cần một loại điều kiện tiên quyết nào đó. Một khi cắm cùng lúc năm sợi tơ rối, người bị cắm tơ sẽ mất ý thức cá nhân, trực tiếp biến thành cái xác không hồn, một con rối bóng dưới bàn tay Ác ma.”
“Những thứ mà hắn thao túng bằng tơ có thể là NPC, có thể là người bình thường, thậm chí cũng có thể là bất kỳ thực tập sinh nào xung quanh. Điều đáng sợ nhất là, hành động thao túng của hắn sẽ không để lại dấu vết, không thể bị phát hiện. Bất cứ ai cũng có thể bị hắn thao túng, người bị cắm tơ không có cảm giác, từ một đến năm, mọi lúc mọi nơi, vô tri vô giác.”
“… Hắn ở khắp mọi nơi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.