Thực Tập Sinh

Chương 40: Gặp mặt người giàu có khiến cô động lòng ư? (8)

Lam Tiểu Tịch

17/05/2017

Khi vừa đến nhà, Chu Cách Cách gọi điện thoại cho mẹ, mẹ Cách Cách cắt cử cha cô xuống dưới đón con gái —— trời về chiều, hành lang tối om, lòng không khỏi lo lắng.

Thế là cha Cách Các may mắn gặp được cậu ấm Trương Thịnh và chiếc xe hơi của cậu ta. Sau khi về đến nhà, cha Cách Cách thêm mắm dặm muối, miêu tả kỹ lưỡng cho vợ mình nghe, Trương Thịnh đã lễ phép gọi ông một tiếng chú ra sao; tài lái xe của Trương Thịnh như thế nào —— ngay đến chỗ hẹp cũng có thể quay đầu được; Trương Thịnh tuấn tú, trắng trẻo, ngón tay dài tinh tế, vừa nhìn đã biết hẳn là xuất thân từ gia đình khá giả. Cách Cách lấy làm lạ, ở khu chung cư cũ kỹ tối om vì không có đèn đường này, ngay đến bậc thang cũng chẳng nhìn ra, sao cha lại nhìn thấy rõ cả nước da lẫn ngón tay người ta?

Mẹ Cách Cách không bận tâm đến tiểu tiết, bà liên tiếp truy vấn chồng mình: “Xe có to không, sang trọng không?”

“Xe mấy triệu một cái, bà nói xem có sang trọng hay không?” Cha Cách Cách nhíu mày, làm ra vẻ như “bà chẳng biết gì cả”.

“Cách Cách, cậu này chính là Trương Thịnh mà con từng nhắc đến à? Tốt quá rồi, vì sao người ta lại đưa con về tận nhà thế? Có phải là…” Mẹ Cách Cách suy đoán.

” Mẹ —— Mẹ đừng nghĩ linh tinh nữa, người mà người ta muốn theo đuổi là Tống Noãn cơ! Ban nãy trên đường đi còn nói nhà mình có phòng trống, muốn để Tống Noãn và con đến đấy ở, thật ra cái chính là muốn lấy lòng Tống Noãn, cho nên con không đi! Người ta thích ai ở thì để người đó ở.” Chu Cách Cách vừa giải thích vừa thở phì phì.



Mẹ Cách Cách rất thất vọng, bà lấy khăn lau dọn bàn, bất chợt thốt ra một câu: “Ở chứ, sao lại không ở? Vật hợp theo loài người tụ theo nhóm, trong đám bạn của Trương Thịnh nhất định sẽ có một cậu coi được. Thật ra con à, con trai điều kiện tốt ở Thượng Hải không thiếu, quan trọng là chúng ta không có cơ hội quen biết.” Bà vừa nói vừa lau cho đến khi mặt bàn sạch bóng, giọng bà đầy thương cảm: “Cách Cách, con đừng nói mẹ thấy tiền sáng mắt, mẹ con vất vả chịu khổ cả đời vì không tiền, con là con gái của mẹ, đương nhiên mẹ muốn con được gả vào nhà tốt.”

Cách Cách không nói gì, bỏ cả túi lại đứng dậy bước về phòng, mẹ Cách Cách đi theo nói: “Con à, trước tiên là phải tập lái xe, bằng con đã thi nhưng cả năm qua không chạm vào vô-lăng, có khác nào mới tập đâu? Buổi tối mẹ sẽ bàn với cha con, sắm cho con một cái xe.” Nói xong, mẹ Cách Cách thở dài, “Vốn là cha mẹ muốn bán căn nhà cũ đi, bù thêm ít tiền để đổi một căn khác lớn hơn, gần thành phố một chút. Thế nhưng bây giờ giá cả leo thang, dù cha mẹ bán đi cũng không đủ khả năng đổi nhà nên mới quyết mua xe cho con. Thứ nhất là dùng như phương tiện đi làm, thứ hai cũng nâng cao giá trị của con hơn, vừa tốt nghiệp đã có xe.”

Cách Cách vùi đầu vào gối lặng thinh, cha và mẹ cô đều là thanh niên trí thức, năm xưa đã từng cố gắng lên Thượng Hải, cố gắng bao năm nhưng cuối cùng cũng quay về vì không có chỗ ở, phải ở tạm nhà bà ngoại Cách Cách. Năm ấy mẹ Cách Cách từng thề rằng nếu không quay về Thượng Hải sẽ không sinh con. Kết quả là nếu quay về Thượng Hải thì càng không thể có con, bởi vì trong gian nhà trệt mười hai mét vuông, bên trên là gác lửng ấy có tổng cộng sáu miệng ăn. Thế nhưng ở nơi cách gác xép chưa đến một mét này, cha mẹ Cách Cách đã tận dụng chăn cách âm để đưa cô đến thế giới này, biến nhân khẩu của gia đình thành bảy.

Đến bây giờ Chu Cách Cách vẫn nhớ rõ, khi còn nhỏ, đồng nghiệp của cậu từng tặng một con cá mè to, cha mẹ Cách Cách ăn nhờ ở đậu nên chỉ dám gắp xương cá, Cách Cách không nói gì gắp một miếng thịt cá to đặt vào bát mẹ mình, ngây ngô nói: “Mẹ, mẹ ăn thịt cá đi! Đợi khi con lớn lên sẽ không để mẹ phải ăn xương nữa!” Lời này vừa dứt, mợ đập vỡ bát cơm, mẹ Cách Cách vì xoa dịu em dâu đã tát cô một cái, sau đó ôm cô khóc nức nở.

Chuyện đã qua bao năm nhưng vẫn mới như ngày hôm qua trong tâm trí Chu Cách Cách, cô chợt xoay người ngồi dậy, ánh mắt đăm chiêu: “Mẹ à, con hứa, sau này Chu Cách Cách con sẽ mua được những thứ con muốn ở Thượng Hải, sẽ cho cha mẹ một cuộc sống thật tốt.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thực Tập Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook