Thức Thần Mạnh Nhất Sasuke-Kun

Chương 44

Vận Trà Thuyền

18/03/2024

Thi thể Shimizu Shingo được thu vào một gian phòng độc lập.

Lần trước thành viên quan trọng trong Hiệp hội bị giết là gần một thế kỷ trước, cho nên lần này Shimizu Shingo chết một cách kỳ quặc, Hiệp hội cũng rất để ý.

Chỉ là lúc để ý còn bận tâm thể diện, làm gì cũng phải trang điểm cho người ta chỉnh tề mới mời người đến.

“Gia chủ Gojo, lão phu mời cậu đến là hy vọng tìm được hung phạm. Mặt khác, tôi nghĩ cậu cũng hy vọng có thể xác minh sự trong sạch của Uchiha Sasuke, như vậy có thể tránh được rất nhiều phiền toái.” Gia chủ Shimizu trông tuổi tác đã cao, tóc buộc thành một búi nhỏ sau đầu, lông mày và râu tóc đều là màu trắng, chỉnh tề dán lên da.

“Không giết được thức thần của ta thì phải dùng được đôi mắt ta, Hiệp hội tính toán không tồi.” Gojo Satoru nhàn nhạt nói, lại mang cặp kính râm không lọt sáng lên.

“Dù gì cũng tốt hơn trực tiếp hạ lệnh xử tử,“ Lão chống gậy, đi bộ run run rẩy rẩy, “Dẫu sao cũng là thân nhân của tôi, tôi cũng không mong bắt sai người.”

Lão nói thế cũng không sai, dù sao lão già này coi như là phái trung lập, sau khi Gojo Satoru coi mệnh lệnh của Hiệp hội như gió thoảng bên tai cũng không tức giận mà còn mời được người đến xác nhận một chút.

Lão đẩy cửa phòng, dẫn đám Gojo Satoru vào kết giới.

“Thức thần của cậu có thực lực mạnh mẽ, có lý trí, thậm chí có thể rời xa chủ nhân, tự mình chấp hành nhiệm vụ,“ Trong phòng trừ quan tài còn có mấy người khác, có của nhà Shimizu cũng có của Hiệp hội, “Bị hoài nghi cũng là bình thường. Nếu nó trong sạch, lão phu sẽ tự mình xin lỗi cậu, nếu xác nhận hung thủ là nó, mong cậu đừng bao che.”

Lời tốt lời xấu đều bị lão già này nói hết rồi.

“Là 'y' nha,“ Gojo Satoru nói, nghe như lười không muốn duy trì dáng vẻ doạ người lúc trước, “Lấy chú cụ nhà ông ra thì sao, tôi nhớ có một thanh chủy thủ xài khá tốt?”

“Gia chủ đại nhân!” Một thanh niên đi lên trước một bước. Lúc này Sasuke mới nhận ra đối phương là Shimizu Iwa đã gặp qua một lần trước đây. Trạng thái tinh thần của anh ta có vẻ cực kém, tóc rối bù rũ trước trán, khi nói chuyện miệng sẽ mất tự chủ mà run rẩy, cả người trông như thần kinh.

“Tôi đồng ý.” Gia chủ Shimizu đi đến cạnh quan tài trong phòng, “Bây giờ, mời cậu xem dấu vết của thuật thức trên thi thể. Chúng ta đã dùng kết giới bảo lưu lại mọi dấu vết có thể.”

Ngoài quan tài còn có một kết giới loại nhỏ, thi thể Shimizu Shingo đã được xử lý sạch sẽ nằm bên trong.

Gojo Satoru tháo kính xuống, khó được mà lộ ra biểu cảm hơi kinh ngạc.

“Tôi nhớ lão là cấp Một mà nhỉ,“ Hắn đến gần quan sát, “Đây là chưa kịp phản kháng đã bị giết à?”

“Ba ngày trước, sau khi Nhị trưởng lão trở về từ Matsushima liền đóng cửa không ra ngoài, bảo tôi đừng quấy rầy ngài. Nhưng tối qua, khi tôi đến đưa cơm chiều lại gõ cửa mãi là không có tiếng trả lời, lúc đẩy cửa thì thấy ngài ấy đã...” Shimizu Iwa rùng mình, có vẻ như không muốn nhớ lại việc xảy ra khi đó.

Cũng đúng, dù có thể nhìn thấy người liệm thi đã tận lực sửa sang vẻ ngoài của di thể, còn thay quần áo sạch sẽ cho lão, thi thể trong quan tài vẫn không đẹp đẽ mấy.

Ngực bụng hõm vào, cổ, tứ chi, thậm chí phần đầu lộ ra ngoài cũng nhìn như đã bị hoàn toàn chém đứt, sau khi khâm liệm được xử lý qua, dùng quần áo và vách quan miễn cưỡng che đi chút đỉnh.

Chém thành vậy cũng hiếm thấy. Nội tạng hình như bị lấy đi rồi.

“Sao mấy người lại thấy Sasuke có hiềm nghi a?” Gojo Satoru cúi người nhìn một lúc, không thể tin được hỏi, “Tàn uế này hoàn toàn không có chú lực của tôi, hơn nữa nội tạng đã bị móc đi hết, Sasuke của tôi không có sở thích ác vậy.”

Sasuke siết chặt nắm tay.

“Chỉ có anh thấy được chút chú lực, không phải có thể tuỳ tiện nói à? Hiện tại trừ nó ra còn ai làm được chuyện này?” Shimizu Iwa kích động nói, “Có thể thanh tẩy Đặc cấp, có năng lực không gian giống anh, đôi mắt có thể khiến người khác mất ý thức, thuật thức có thể làm tê liệt người khác, dùng katana chém sắt như chém bùn, còn có thể hành động tách khỏi thức thần sử, trừ thức thần của anh còn ai có thể giết ông nội mà không báo động đến kết giới chứ?”

Hai mắt anh ta đỏ bừng, biểu cảm dữ tợn, duỗi tay muốn nắm cổ áo Sasuke.

Tay anh ta dừng giữa không trung, giật giật lại không thể tiếp tục vươn về phía trước dù chỉ là một cm.

“Shimizu Iwa... đúng không?” Gojo Satoru đặt tay lên vai Sasuke, khom lưng để mặt gần sát mặt thiếu niên. “Tuy rằng tình yêu của cậu đối với người nhà cậu rất khiến người khác cảm động, nhưng làm người ấy à, vẫn phải có chút tự lượng sức mình, người lớn nói chuyện thì đừng tuỳ tiện nhảy vào, nói ít lời làm tôi bực.” Hắn nghiêng nghiêng đầu, tóc cọ vào tai Sasuke, “Thức thần của ta không phải cậu muốn động là động được.”

Shimizu Iwa nhìn mắt thức thần tóc đen. Tay anh ta chỉ thiếu một chút nữa là có thể đụng vào đối phương, nhưng cặp mắt đáng sợ kia lại không có chút dao động nào, nhìn anh ta không khác gì nhìn đồ vật bên cạnh. Anh ta đột nhiên run lập cập, chậm chạp thả tay xuống.

“...Tôi là nói anh muốn giải thích thế nào?” Anh ta tránh cặp mắt kia đi, nhìn về phía Gojo Satoru.

Sasuke chán muốn chết đứng một bên chờ Gojo Satoru giải thích.



“Nè, Sasuke,“ Giọng Gojo Satoru trầm thấp mang theo nhiệt khí ùa vào tai y, “Trước tiên đừng động thủ nha.”

“Tôi không tính động thủ.” Sasuke nói, “Đuổi bọn họ đi nhanh lên.”

“Hai hai~,“ Gojo Satoru đứng thẳng người, “Nói thật, tôi không ôm hy vọng quá lớn với năng lực truy tra của Hiệp hồi. Còn tốt các người để lại chút tàn uế, nếu không không cho tôi xem hiện trường, chỉ dựa vào miệng vết thương chắc chắn không thuyết phục được họ.”

Mấy người trong góc nén giận nắm chặt nắm đấm.

“Chú lực trong vết thương trên người vị Nhị trưởng lão này của các người khác với Sasuke, hiệu quả do chú lực tạo thành cũng hoàn toàn khác.” Hắn tùy tiện khoát tay một chút, “Với lại, cậu nói năng lực không gian gì đó đều là ảo giác, Sasuke chẳng qua là tốc độ quá nhanh, người thường căn bản không nhìn được thôi. Nếu không tin, lão già khọm bên kia có thể làm chứng ớ.”

Hắn chỉ vào Zen'in Naobito đứng một bên.

“Tôi còn tráng niên!” Zen'in Naobito bực bội nói, “Vừa nãy trên hành lang, tốc độ của nó đúng là rất nhanh, nhưng cũng không phải là năng lực liên quan đến không gian, thuật thức cũng không có quen hệ với phương diện này.”

“Cậu nói hiệu quả do chú lực tạo thành hoàn toàn khác là có ý gì?” Shimizu gia chủ hỏi. “Trong ký lục Hiệp hội cung cấp, vị thức thần này xác thật quen dùng đao, hơn nữa đao cực kỳ sắc bén, có thể dễ dàng cắt đứt sắt thép.”

“Ài,“ Gojo Satoru thở dài, “Cho nên mới nói Hiệp hội thật sự không được a, hồi Shinjuku rõ ràng có mấy chú nguyền sư bị Sasuke mà, hay là để chúng chạy hết rồi?”

“Sasuke, em đến xem.” Hắn nói tiếp. “Tiện thể để họ so sánh chú lực một chút.”

Sasuke đi về trước nửa bước, cuối cùng cũng thấy người trong quan tài.

À, hình như y nhớ người này là ai rồi. Lúc tay vừa khôi phục y có gặp qua ở Hiệp hội.

Lúc đó lão già này đội mũ trúc, rất tức giận mà quát y, bảo y buông cổ kẻ bên cạnh ra, khi đối mặt với y cũng không sợ hãi rụt rè như những kẻ khác, cảm giác thú vị hơn đám trong Hiệp hội.

Ai ngờ nhanh vậy đã chết rồi, thi thể còn bị người ta lấy làm cớ.

Thú vị.

Ngay khi đao sau lưng đươc bị rút ra, trong phòng liền vang lên tiếng chim hót thanh thuý. Lúc đao của Sasuke cách một khoảng đặt lên cổ Shimizu Iwa, những người khác còn chưa kịp phản ứng.

“Ngươi muốn để ta chém một nhát không?” Y nhướng mày. “Chém vào trên người mới nhìn ra điểm khác biệt nhỉ.”

Có người muốn đối phó y hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng y không thích bị người chỉ mũi nói chuyện.

Y đè lưỡi đao. Shimizu Iwa đau đớn kêu lên, bên gáy xuất hiện một vết máu, phần da xung quanh bị dòng điện làm bỏng, cả người tê liệt quỳ trên đất.

Không khí trong phòng lập tức căng thẳng.

“...Gia chủ Gojo.” Kẻ cầm quyền nhà Shimizu vẫn rất bình tĩnh cho đến bây giờ dùng gậy trong tay gõ nhẹ xuống sàn nhà.

“Chỉ hù cậu ta chút thôi,“ Gojo Satoru vỗ vỗ Sasuke, “Chúng ta là chủ nghĩa hoà bình, đúng không~”

Sasuke 'hừ' một tiếng, đao xoay một vòng trong tay, ném vào bức tường bên cạnh.

Crắc—

Lưỡi đao bọc 'chú lực' màu tím dễ như trở bàn tay mà xuyên qua tường phòng, nổ một lỗ lớn trên đó, vết tích chung quanh giống như bị lôi điện đánh nát, nứt vỡ hoá đen, mảnh vụn bay đi tứ tán.

“Lớn vậy thì có thể thấy rõ nhỉ, cái chặt đứt sắt thép là lôi điện chứ không phải bản thân đao” Gojo Satoru nói, “Shimizu Iwa-san, cậu cũng đã tự mình thể nghiệm qua. Muốn thử mắt Sasuke chút không? Cái này cũng để lại tàn uế đó.”

Shimizu Iwa ngơ ngác nhìn vách tường gỗ.

“Nếu không dùng thuật thức thì cây đao này hẳn cũng đủ để chém đứt cơ thể nhỉ.” Gia chủ Shimizu nói.

“Không thành vấn đề ó,“ Gojo Satoru nói, “Nhưng Sasuke không có năng lực không gian, đi qua kết giới nhà Shimizu nhất định sẽ để lại dấu vết, điều này ông cũng rõ mà nhỉ.”

Lão nhân râu tóc bạc trắng thở dài một tiếng: “Iwa-kun, con tùy hứng đến đây là được rồi.”



“...Con không tin,“ Thanh niên lẩm bẩm, “Chú linh bình thường trên cơ bản không thể vô thanh vô tức xuyên qua kết giới, ông nội cũng không thể bị giết dễ dàng như vậy. Khẳng định là mày có chú cụ! Nhà Gojo không phải có rất nhiều chú cụ sao?”

“Shimizu Iwa!” Gia chủ Shimizu quát lớn.

Gojo Satoru thở dài, cả người đè trên người Sasuke, cảm giác đầu óc trợ lý trước mặt này không hữu dụng lắm, “Tôi nhớ kết giới nhà Shimizu là 'từ chối' chú linh tiến vào, cho nên người không phải chết ở đây à?”

“Nhị trưởng lão mấy ngày trước nói muốn đến ở nhà cháu nội mấy ngày.” Gia chủ Shimizu nói, “Tuy cũng có kết giới, nhưng sẽ chỉ báo động khi chú linh đi qua, hiện trường cũng không để lại dấu vết gì.”

Zen'in Naobito hừ lạnh. “Người đã chết gần một ngày mới phát hiện thi thể, tàn uế đương nhiên không để lại dấu vết gì.”

Sắc mặt Shimizu Iwa trắng bệch, như thể giây tiếp theo sẽ lập tức ngã xuống.

Một đám người nói đi nói lại đều đang nói về tàn uế, giằng co nửa ngày cũng không biết phải tiếp tục tiến hành điều tra thế nào. Trước mắt không thể nào tìm thấy hung thủ.

Gojo Satoru dựa sát vào Sasuke, lặng lẽ nói: “Em có thấy họ hơi ngu không?”

Sasuke đứng ra xa một chút.

“Chỉ là đầu óc lâu quá không dùng, thoái hóa mà thôi.” Y nói, “Để họ tìm người khác đi, tôi phải về.”

Chỉ để hai người đến nhìn thi thể, lại là thi thể đã để mấy ngày, hiệu suất đúng là hơi thấp.

Gojo Satoru như nghĩ đến gì đó, trông có vẻ muốn cười.

Shimizu Iwa trừng Sasuke: “Mày vậy là có ý gì?”

Sasuke lạnh lùng liếc anh ta, anh ta liền té xỉu, sắc mặt trắng bệch.

“Sasuke, sao em lại tuỳ tiện động thủ vậy?” Gojo Satoru đại kinh tiểu quái nói, “Gia chủ Shimizu, có lẽ Sasuke quá muốn chứng minh sự trong sạch của mình nên chỉ có thể làm phiền Iwa-kun nghỉ ngơi một lúc, cung cấp chút chứng cứ cho Hiệp hội.”

Gia chủ Shimizu thở dài: “Nó cũng nên có một bài học.” Trông không tức giận tý nào. “Đứa cháu này của tôi cần khoảng bao lâu là tỉnh lại được?” Lão nhìn Sasuke chằm chằm, ánh mắt khó được mà hiện ra vài phần sắc bén.

“Hai ngày.” Sasuke đáp.

Gia chủ Shimizu gật đầu. “Các cậu nói tìm người khác là có ý gì?”

Gojo Satoru đeo lại kính râm lên mũi, “Chỉ bằng chút tàn uế này có lẽ sẽ không thuyết phục được Hiệp hội,“ không chừng còn sẽ bị chụp cho cái mũ 'hợp tác với chú nguyền sư', “Dấu vết khác còn không?”

“Tôi không biết gia chủ Gojo cũng am hiểu cái này đấy.” Người vẫn luôn yên lặng cạnh Zen'in Naobito rốt cuộc mở miệng, lão là gia chủ thế hệ này của nhà Kamo.

“Vết máu đã được thu dọn, tàn uế lưu lại hiện trường không đủ để chúng ta dùng phù chú truy tung, dấu vết khác thì không còn nữa.” Gia chủ Shimizu.

“Vậy tìm cảnh sát đi, biết đâu bọn họ còn có thể phát hiện gì đó, cũng không biết Hiệp hội có nguyện ý tìm kiếm sự trợ giúp từ 'kẻ yếu' không.” Gojo Satoru cười nhạo một tiếng. “Tôi cũng chỉ có thể nhìn thấy chừng đó.”

“Tôi biết rồi.” Gia chủ Shimizu bình tĩnh nói.

_________________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Một số chú thích:

Satoru: Biết Sasuke muốn đem người chỉnh cho thành vậy mà không để lại dấu vết là không vấn đề, nhưng là đang quang minh chính đại gạt người khác. Dù hắn không tìm cảnh sát thì Hiệp hội cũng không có lý do thoả đáng để ra tay, chỉ là giữa nhà Shimizu và Gojo Satoru sẽ có hiềm khích, áp lực cho Satoru lại thêm một chút.

Tàn uế: Chú thuật sư có thể nhìn thấy sự khác biệt giữa các tàn uế, cấp bậc càng cao khả năng phân biệt càng mạnh. Shimizu Iwa không nhìn ra được nhưng những chú thuật sư cấp Một khác có thể nhìn thấy.

Phù chú truy tung: Coi như bọn họ trừ dùng mắt nhìn tàn uế ra thì còn có chiêu khác đi, nếu không thì quá cúi bắp. Tôi cứ cảm thấy thủ đoạn bắt người của chú thuật sư đơn điệu thật sự, tàn uế không dẫn đến điều gì thì trên cơ bản là bỏ cuộc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thức Thần Mạnh Nhất Sasuke-Kun

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook