Thức Thần Mạnh Nhất Sasuke-Kun
Chương 79
Vận Trà Thuyền
05/08/2024
Gojo Satoru chọn ra một nhà hàng có phòng riêng từ những nhà hàng mà Itadori Yuji chọn.
"Nhưng không phải sushi thì nên ăn bên ngoài mới có không khí sao?" Kugisaki Nobara lầm bầm một câu.
"Tại lát nữa Sasuke sẽ đến ớ," Gojo Satoru giải thích, "Bị người khác nhìn thấy thì không được đâu."
Không phải người thường không nhìn thấy thức thần sao?
Kugisaki Nobara mờ mịt nhìn Gojo Satoru, nhận được một nụ cười đầy thú vui ác ý của đối phương.
"Em sẽ biết ngay thôi." Nam nhân tóc bạc cười tủm tỉm nói, giơ điện thoại lên trước mặt.
Itadori Yuji còn đang nghiền ngẫm câu 'đến nơi rồi lại gọi em' mà Gojo Satoru nói trên xe là có ý tứ gì, ngay sau đó đã nhìn thấy một bóng người đột nhiên xuất hiện cạnh đối phương.
Tóc đen mắt đỏ, mặc đồng phục tối màu giống y như Gojo Satoru, sau lưng đeo một thanh trường đao, biểu cảm bình tĩnh trước sau như một.
Là Uchiha Sasuke mà cậu gặp qua một lần (hoặc là nói hai lần thì đúng hơn một chút) ngắn ngủi.
"Oa!" Đây là câu cảm thán Itadori Yuji kinh ngạc phát ra.
"Oa a!!!" Đây là tiếng hô kinh hãi Kugisaki Nobara phát ra.
Dù là ai, vừa trải qua một trận chiến với chú linh mà trước mắt lại đột ngột xuất hiện một kẻ cả người tản ra khí tức chú linh mạnh mẽ thì cũng sẽ căng thẳng tinh thần, phản ứng quá khích.
Cô theo bản năng móc ra hai cây đinh dài.
Fushiguro Megumi vẻ mặt bình đạm, né cánh tay vung đến của cô, thay đổi vị trí ngay lúc Gojo Satoru cười phá lên móc điện thoại, ngồi xuống bên kia bàn.
Cậu tâm tình phức tạp nhìn Uchiha Sasuke — không chỉ vì những lời đối phương nói với cậu tuần trước, mà còn là vì chút tin tức Gojo-sensei để lộ hôm nay.
Fushiguro Megumi không biết Uchiha Sasuke rốt cuộc có thân phận gì. Tuy trong cảm nhận thì đối phương giống chú linh như đúc, nhưng ở chung lâu như vậy, dù là thái độ của Gojo Satoru hay nhận thức của chính cậu cũng đều xác định rằng, đối phương hoàn toàn khác chú linh.
Hơn nữa Uchiha Sasuke cực kỳ đáng tin cậy.
Theo nhiều nghĩa.
Tuy trông tuổi đời không lớn, nhưng dù là Gojo-sensei hay Ijichi-san đều hoàn toàn coi y như một đối tượng đáng tin cậy.
Như thể đối phương là một Gojo Satoru khác có tính tình trầm ổn hơn, chỉ cần được che dưới cánh y liền có thể vô ưu vô lo mà tận sức trưởng thành.
Bây giờ đột ngột phát hiện Gojo-sensei có khả năng thích Uchiha-san, cậu ít nhiều cũng thấy có hơi vi diệu.
Sasuke làm như không thấy cảnh tượng hỗn loạn trong phòng, biểu cảm bình đạm ngồi xuống, như thể những lời Gojo Satoru nói ban nãy trong điện thoại không hề có chút ảnh hưởng nào đến y.
Gojo Satoru còn đang cười.
Hắn vừa cao giọng bảo nhân viên phục vụ bên ngoài không cần vào, vừa chống đầu, tiếng cười đứt quãng phát ra từ cổ họng, có vẻ rất vừa lòng với hiệu quả mà màn xuất hiện của Sasuke tạo ra.
Itadori Yuji mắt sáng long lanh nhìn chằm chằm Sasuke: "Ờm, vừa rồi là gì ạ? Là chú thuật sao? Hay là chiêu thức của riêng thức thần?"
Sasuke còn chưa mở miệng, Kugisaki Nobara còn chưa định thần đã vỗ một cái lên bàn, tay phải giơ đinh, âm trầm trừng Gojo Satoru: "Gojo-sensei, thầy cố ý đúng không."
Tầm mắt cô đảo qua trên người Sasuke.
Là gương mặt đẹp*. Hơn nữa còn đẹp đỉnh cao luôn.
Nhưng tính cách có vẻ còn lạnh nhạt hơn Fushiguro Megumi. Thiếu nữ tóc ngắn màu nâu nhạt nghĩ.
Itadori Yuji cảm nhận được khí đen toả ra từ người bạn học mới, tự giác rụt cổ, co người về bên Fushiguro Megumi một chút, bị người sau đẩy trở về.
"Gần quá, Itadori." Fushiguro Megumi nói.
"Nhưng Kugisaki thật sự có hơi đáng sợ mà." Itadori Yuji vuốt đầu nói.
"Cậu nói cái gì?" Kugisaki Nobara bấm đốt ngón tay, quay đầu nhìn cậu.
"Không có gì!" Itadori Yuji lập tức ngồi ngay ngắn, cung kính rót một ly trà cho đối phương.
"Xin lỗi xin lỗi," Gojo Satoru không hề có thành ý mà nói, "Ngày đầu tiên gặp mặt phải có chút kinh hỉ chứ. Bây giờ tất cả mọi người giới thiệu sơ lược, làm quen nhau chút đi, sắp tới đây các em là đồng bạn đó."
Hắn vắt người lên lưng ghế Sasuke, trên ghế của mình chỉ có hai cái chân thòng xuống đất, duy trì một thứ thăng bằng vi diệu.
"Tên thầy các em đã biết rồi, thân phận các em cũng rõ, chuyện của Sasuke Kugisaki có thể hỏi Megumi, bình thường các em phỏng chừng cũng không thấy được em ấy," Gojo Satoru nghiêng nghiêng đầu, ngữ khí thân mật nói, "Hiện tại đến phiên các em đó, sở thích, lý tưởng các thứ đều có thể nói cho thầy, nói không chừng thầy có thể giúp các em thực hiện ớ~"
Sasuke không nói một lời ngồi đó, nghe ba người đối diện lần lượt thành thật tự giới thiệu, không biết đang nghĩ gì.
Gojo Satoru cười tủm tỉm nghe một lúc, sau khi Fushiguro Megumi khép miệng, tỏ vẻ đây là câu cuối cùng thì vỗ tay hoan hô rồi thuận tay móc ra một tấm thẻ đen.
Hai người khác ngoài Fushiguro Megumi mờ mịt nhìn cậu chằm chằm.
Fushiguro Megumi hình như đã biết Gojo Satoru sắp nói gì.
"Được rồi, sau đây là thời gian của người lớn," Nam nhân tóc bạc đưa thẻ trong tay cho Fushiguro Megumi, "Thầy đặt chỗ bên ngoài rồi, Megumi dẫn các bạn đi ăn đi."
Kugisaki Nobara cảm thấy hình như mình lại bị trêu cợt một lần. Cho nên sushi mãi vẫn chưa được dọn lên là vì nguyên nhân này à?
Tuy kết quả cuối cùng không tồi, cô có thể tận mắt thưởng thức cách đầu bếp sushi làm sushi, nhưng vẫn cảm thấy hơi nghẹn khuất.
Cô đóng cửa kéo lại, đi mầy bước theo sau hai người khác, đột nhiên mỗi tay một người, kéo cổ áo hai người kia lại.
"Tớ nói này," Thiếu nữ tóc nâu nhạt dùng tư thái từ trên cao nhìn xuống, nhìn hai người bạn học của mình, "Các cậu không tò mò cái gọi là 'chuyện người lớn' à?"
Nhân viên bưng sushi lướt qua người họ, đẩy cửa vào phòng.
Bên trong một mảnh an tĩnh.
——
Sasuke thoát ra khỏi hồi ức, đứng dậy đổi một chỗ ngồi rộng hơn, ngồi xuống đối diện Gojo Satoru, vẫn duy trì Sharingan ba câu ngọc.
Đối phương vẫn chưa gỡ bịt mắt xuống, chống cằm đợi trong chốc lát, mãi đến khi nhân viên ra ngoài mới tủm tỉm mở miệng hỏi y: "Cảm thấy rất hoài niệm sao?"
Nghe thấy câu hỏi này, Sasuke không thấy ngoài ý muốn cho lắm.
Y vừa rồi không có ý muốn giấu. Hoặc là nói, y không còn cảm thấy những hồi ức và tình cảm kia là những thứ cần che đậy.
Y cởi bỏ áo khoác đặt lên chỗ trống bên cạnh, che đi thanh Đường đao đen nhánh, nhàn nhạt liếc Gojo Satoru.
"Còn tốt, chỉ là nhớ đến chuyện lúc trước."
Gojo Satoru hơi kinh ngạc mà nở nụ cười, đại khái là không nghĩ sẽ được nghe câu trả lời thẳng thắn như vậy từ miệng y.
"Anh muốn nói gì với tôi?" Sasuke không định nói rõ.
"...Vẫn là chuyện Ryomen Sukuna." Gojo Satoru gắp một miếng bào ngư lên ném vào miệng, trên mặt mang biểu cảm hài lòng. "Tôi không có kinh nghiệm gì, đương nhiên phải hỏi em rồi."
Sasuke khẽ 'hừ' một tiếng.
"Các anh tốt nhất nên hoàn toàn phong ấn Sukuna vào cơ thể Itadori, đừng để hắn có bất kỳ cơ hội ra ngoài nào." Y nói, "Nếu không được thì phái người áp chế được Sukuna đi trông chừng gã 24/24."
Nếu một ngón tay của Ryomen Sukuna đã có thực lực Đặc cấp, Hiệp hội Chú thuật sư muốn lập tức xử tử Itadori Yuji cũng không phải không thể hiểu nổi.
Cái này giống như Cửu Vĩ đột nhiên chạy đến trên người người thường, còn có thể biến thành hình thái hoàn chỉnh mà tự do bay nhảy bất cứ lúc nào.
Muốn lợi dụng gã, muốn hủy diệt gã, toàn bộ đều sẽ nhào tới.
Những người khác sẽ không như Gojo Satoru mà để ý Itadori Yuji rốt cuộc có vô tội hay không.
Sasuke đến giờ vẫn thấy mấy thứ này không cần phải tồn tại — tuy thế giới này có không ít quốc gia cũng nắm giữ vũ khí hạt nhân như Vĩ thú, nhưng ít ra con người có thể hoàn toàn không chế vũ khí. Nếu không thể khống chế được vũ khí trong tay thì không bằng phá huỷ luôn ngay từ đầu.
Chỉ là Gojo Satoru muốn bảo vệ Itadori Yuji, muốn để đối phương tự do hành động như chú thuật sư bình thường, nên y không nói đến việc này.
"Cái này có hơi khó, ít nhất phong ấn của chú thuật sư không đạt đến hiệu quả như em nói được," Gojo Satoru nói, "Em biết phong ấn không?"
Gojo Satoru coi y như máy ước nguyện vạn năng à?
Sasuke lắc đầu: "Tôi không biết thuật phong ấn jinchuuriki, hơn nữa mục đích của loại phong ấn thuật này là hoàn toàn phân tách chakra của jinchuuriki và Vĩ th, người bình thường vẫn phải dùng chakra của bản thân. Itadori Yuji nếu không có chú lực của Ryomen Sukuna thì căn bản không làm chú thuật sư nổi nhỉ."
Y không rành phong ấn thuật, càng đừng nói cấp bậc bảo mật của phong ấn trên người jinchuuriki gần như là tối cao, gần như cả làng cũng chỉ có một hai người biết, độ phức tạp vượt qua mức độ người thường tưởng tượng được. Ryomen Sukuna và Vĩ thú lại không giống nhau, dù có dùng phong ấn thuật, hiệu quả có lẽ cũng sẽ có thay đổi.
Gojo Satoru tháo bịt mắt, xoa xoa mi tâm, đoán được đại khái những danh từ xa lạ trong lời Sasuke có ý nghĩa gì.
"Khó mà làm được," Hắn bất đắc dĩ nói, "Bây giờ còn có bảy tám ngón tay không biết ở đâu, nếu Itadori trao đổi với Sukuna, có khi sẽ giúp chúng ta tìm được những ngón còn lại."
"Anh để mặc cho cậu ta trao đổi với Ryomen Sukuna?" Sasuke nhướng mi, cảm thấy Gojo Satoru quá tin tưởng cậu học sinh này rồi, "Đừng nói với tôi anh thấy Itadori có thể coi Sukuna thành át chủ bài để dùng."
Gojo Satoru trừng lớn mắt: "Em xem tôi thành ai vậy, sao tôi có thể tin tưởng chú linh?"
Nhưng những lời vừa rồi của hắn có lẽ sẽ khiến Itadori cảm thấy Ryomen Sukuna là một thứ vũ khí hữu dụng.
Sasuke cảm thấy đối phương có chút chột dạ.
"Đừng đợi đến khi Itadori Yuji bị lừa rồi mới đi chữa cháy," y cười nhạo, "Anh hẳn phải hiểu chú linh là thứ gì hơn tôi."
Gojo Satoru uể oải ném một miếng sashimi vào miệng, quyết định đổi đề tài.
"Sao em hiểu những thứ này đến vậy thế? Jinchuuriki gì đó rất thường thấy ở bên kia à?"
Sau đó hắn thấy biểu cảm bình tĩnh mà sắc bén rút đi như thuỷ triều trên mặt thiếu niên tóc đen đối diện, lại lần nữa để lộ vẻ mặt trong ôn hoà có chút bất đắc dĩ.
"Vĩ thú chỉ có tổng cộng chín con, cũng không phải toàn bộ đều bị phong ấn vào trong cơ thể con người. Tôi biết những thứ này là bởi Naruto là jinchuuriki," Sasuke dường như lại lâm vào hồi ức, "Phong ấn vào người cậu ta là Cửu Vĩ, con mạnh nhất trong các Vĩ thú."
Thật ra sau khi hợp tác với Uchiha Obito, y cũng tìm hiểu rất nhiều tin tức bí mật, nhưng nếu nói về quan hệ giữa Vĩ thú và jinchuuriki, thay đổi trên người Naruto xem như là cái lớn nhất, Cửu Vĩ cũng là Vĩ thú mà y tiếp xúc nhiều nhất.
Tuy rằng đến cuối cùng, Sharingan khống chế được Vĩ thú vẫn không thể đánh bại jinchuuriki hoà giải với Vĩ thú.
Nhưng y vẫn cảm thấy mình không sai.
Lần này càng không thể sai.
Gojo Satoru nhìn thiếu niên chăm chú, mặc kệ trong lòng có cảm xúc gì, khi mở miệng, ngữ khí vẫn rất nhẹ nhàng: "Cho nên, vừa nãy em là nhớ đến Naruto-kun sao?"
Hắn nhớ đến biểu cảm của ninja tóc đen ban nãy khi ba học sinh tự giới thiệu, giống với hiện tại, ánh mắt nhạt mà xa, như thể xuyên qua ba người họ thấy được một thế giới khác.
Có hơi khó chịu.
Sasuke yên lặng một lúc, rồi đột nhiên cười khẽ.
"Coi như đi," y nói, "Nhớ lúc tôi vừa thành đồng đội với Naruto và Sakura."
Kakashi đứng trên sân thượng, giống Gojo Satoru mà cà lơ phất phơ tự giới thiệu với bọn y, sau đó bảo bọn y từng người một nói ra mơ ước của bản thân.
Thời tiết rất tốt, trên đầu Kakashi còn vương bụi phấn, Naruto ngây ngô cười tuyên bố mình muốn trở thành Hokage, Sakura không biết vì sao mà một câu thông tin hữu dụng cũng không nói.
Tuy lúc ấy y vẫn chỉ muốn báo thù, bây giờ nhớ tới, kia cũng là một đoạn hồi ước khó có, không có khói mờ che lấp.
Dù nói ra cũng không thấy khó khăn.
Gojo Satoru tay chân nhanh nhẹn lẻn đến ngồi cạnh Sasuke, tò mò hỏi y: "Trừ bỏ Itadori giống Naruto-kun ra, còn gì giống nữa?"
"Anh hỏi cái này làm gì?" Sasuke kỳ quái nhìn hắn, "Trừ Ryomen Sukuna ra thì không còn việc gì nữa hả?"
"Nói một nửa còn không cho tôi tò mò sao?" Gojo Satoru nói, "Đương nhiên còn có việc khác."
Hai câu nói trả lời hai câu hỏi, cực kỳ trôi chảy.
"Vậy nói việc khác." Sasuke không muốn trả lời.
"Nói cho tôi trước đi mà." Gojo Satoru không thuận theo không buông tha, "Em với Megumi đều có tóc đen, Kugisaki và Sakura-san đều có hoa trong tên, còn tôi thì sao?"
Hắn như đột nhiên nghĩ đến gì đó, hơi không xác định mà mở miệng: "Lúc trước em nhận nhầm tôi thành một người tên Kakashi nhỉ, người đó là người dẫn đội các em à?"
Sasuke nhíu mi, không ngờ Gojo Satoru còn nhớ rõ cái tên y buột miệng thốt ra lần đầu gặp mặt.
"Kakashi với anh đều có tóc trắng, cũng che mắt, lần đầu gặp mặt bảo tụi tôi tự giới thiệu." Y nhàn nhạt nói, "Được rồi, nói chính sự."
"Cho nên em không phải là vì Itadori mà nhớ đến chuyện trước kia đúng không?" Gojo Satoru hỏi một câu kỳ quái.
"Không phải." Ngón tay thon dài của Sasuke gõ gõ bàn, "Nói đủ chưa."
Gojo Satoru trông tâm tình lập tức tốt lên không ít. Hắn nhanh nhẹn đứng lên khỏi ghế, bước chân nhẹ nhàng đi đến cửa.
"Chuyện còn lại về rồi nói tiếp. Nếu không các em ấy phải đợi đến sốt ruột mất." Hắn chớp mắt với Sasuke, kéo bịt mắt lên.
Sasuke bất mãn 'chậc' một tiếng, giải trừ kết giới.
Sau đó Gojo Satoru đột ngột kéo cửa, làm hai người tựa lên cửa chao đảo ngã vào trong.
"Lần sau nhớ đứng vững ớ," hắn cười tủm tỉm nói, ngẩng đầu nhìn Fushiguro Megumi cũng đứng trước cửa, "Có điều thầy không ngờ nha, Megumi cũng thích nghe tụi thầy nói chuyện phiếm."
Fushiguro Megumi xấu hổ ho nhẹ một tiếng.
"Hai người có nói miếng chuyện phiếm nào đâu!" Kugisaki Nobara đỡ eo đứng lên.
Các cô cậu dựa cửa lâu đến vậy, bên trong vẫn cứ im lặng, hoàn toàn không nghe được âm thanh nào. Cô thực sự muốn hoài nghi hai người kia đi đến một chiều không gian khác.
"Đó là vì các em đều quá yếu đó~," Gojo Satoru ngữ khí nhẹ nhàng, "Sắp tới phải nỗ lực mạnh lên ớ nha, thầy có kỳ vọng rất lớn với các em đó."
"Thật ạ!" Itadori Yuji hưng phấn hỏi.
"Thật đó." Gojo Satoru cười tủm tỉm trả lời cậu.
______________________
Tác giả có lời muốn nói:
Bám vách nghe lóm: Không tính là không lễ phép. Bản thân việc Gojo Satoru không chọn một nơi kín đáo hơn mà trực tiếp ở ngoài nói chuyện với Sasuke là một tín hiệu, 'hắn không ngại bị người nghe được'. Cho nên bọn Nobara cứ vậy mà làm. Hơn nữa chưa nghe được gì cả, Sasuke có dùng kết giới.
Lời Gojo Satoru: Trong manga hắn nói với Itadori 'Không được thả Sukuna ra, nếu không chú linh sẽ bị hạ gục trong nhát mắt', nghe như kiểu nói đại gia này là thứ công cụ tốt, không khiến Itadori nhận thức được Ryomen Sukuna bản chất là chú linh.
Đội 'Hokage' và đội 'Jukai': Ít nhất từ góc độ của Gojo Satoru, Sasuke và Megumi trừ việc có tóc đen ra thì không có điểm nào giống nhau. Sasuke cũng sẽ không liên hệ mình với Megumi.
"Nhưng không phải sushi thì nên ăn bên ngoài mới có không khí sao?" Kugisaki Nobara lầm bầm một câu.
"Tại lát nữa Sasuke sẽ đến ớ," Gojo Satoru giải thích, "Bị người khác nhìn thấy thì không được đâu."
Không phải người thường không nhìn thấy thức thần sao?
Kugisaki Nobara mờ mịt nhìn Gojo Satoru, nhận được một nụ cười đầy thú vui ác ý của đối phương.
"Em sẽ biết ngay thôi." Nam nhân tóc bạc cười tủm tỉm nói, giơ điện thoại lên trước mặt.
Itadori Yuji còn đang nghiền ngẫm câu 'đến nơi rồi lại gọi em' mà Gojo Satoru nói trên xe là có ý tứ gì, ngay sau đó đã nhìn thấy một bóng người đột nhiên xuất hiện cạnh đối phương.
Tóc đen mắt đỏ, mặc đồng phục tối màu giống y như Gojo Satoru, sau lưng đeo một thanh trường đao, biểu cảm bình tĩnh trước sau như một.
Là Uchiha Sasuke mà cậu gặp qua một lần (hoặc là nói hai lần thì đúng hơn một chút) ngắn ngủi.
"Oa!" Đây là câu cảm thán Itadori Yuji kinh ngạc phát ra.
"Oa a!!!" Đây là tiếng hô kinh hãi Kugisaki Nobara phát ra.
Dù là ai, vừa trải qua một trận chiến với chú linh mà trước mắt lại đột ngột xuất hiện một kẻ cả người tản ra khí tức chú linh mạnh mẽ thì cũng sẽ căng thẳng tinh thần, phản ứng quá khích.
Cô theo bản năng móc ra hai cây đinh dài.
Fushiguro Megumi vẻ mặt bình đạm, né cánh tay vung đến của cô, thay đổi vị trí ngay lúc Gojo Satoru cười phá lên móc điện thoại, ngồi xuống bên kia bàn.
Cậu tâm tình phức tạp nhìn Uchiha Sasuke — không chỉ vì những lời đối phương nói với cậu tuần trước, mà còn là vì chút tin tức Gojo-sensei để lộ hôm nay.
Fushiguro Megumi không biết Uchiha Sasuke rốt cuộc có thân phận gì. Tuy trong cảm nhận thì đối phương giống chú linh như đúc, nhưng ở chung lâu như vậy, dù là thái độ của Gojo Satoru hay nhận thức của chính cậu cũng đều xác định rằng, đối phương hoàn toàn khác chú linh.
Hơn nữa Uchiha Sasuke cực kỳ đáng tin cậy.
Theo nhiều nghĩa.
Tuy trông tuổi đời không lớn, nhưng dù là Gojo-sensei hay Ijichi-san đều hoàn toàn coi y như một đối tượng đáng tin cậy.
Như thể đối phương là một Gojo Satoru khác có tính tình trầm ổn hơn, chỉ cần được che dưới cánh y liền có thể vô ưu vô lo mà tận sức trưởng thành.
Bây giờ đột ngột phát hiện Gojo-sensei có khả năng thích Uchiha-san, cậu ít nhiều cũng thấy có hơi vi diệu.
Sasuke làm như không thấy cảnh tượng hỗn loạn trong phòng, biểu cảm bình đạm ngồi xuống, như thể những lời Gojo Satoru nói ban nãy trong điện thoại không hề có chút ảnh hưởng nào đến y.
Gojo Satoru còn đang cười.
Hắn vừa cao giọng bảo nhân viên phục vụ bên ngoài không cần vào, vừa chống đầu, tiếng cười đứt quãng phát ra từ cổ họng, có vẻ rất vừa lòng với hiệu quả mà màn xuất hiện của Sasuke tạo ra.
Itadori Yuji mắt sáng long lanh nhìn chằm chằm Sasuke: "Ờm, vừa rồi là gì ạ? Là chú thuật sao? Hay là chiêu thức của riêng thức thần?"
Sasuke còn chưa mở miệng, Kugisaki Nobara còn chưa định thần đã vỗ một cái lên bàn, tay phải giơ đinh, âm trầm trừng Gojo Satoru: "Gojo-sensei, thầy cố ý đúng không."
Tầm mắt cô đảo qua trên người Sasuke.
Là gương mặt đẹp*. Hơn nữa còn đẹp đỉnh cao luôn.
Nhưng tính cách có vẻ còn lạnh nhạt hơn Fushiguro Megumi. Thiếu nữ tóc ngắn màu nâu nhạt nghĩ.
Itadori Yuji cảm nhận được khí đen toả ra từ người bạn học mới, tự giác rụt cổ, co người về bên Fushiguro Megumi một chút, bị người sau đẩy trở về.
"Gần quá, Itadori." Fushiguro Megumi nói.
"Nhưng Kugisaki thật sự có hơi đáng sợ mà." Itadori Yuji vuốt đầu nói.
"Cậu nói cái gì?" Kugisaki Nobara bấm đốt ngón tay, quay đầu nhìn cậu.
"Không có gì!" Itadori Yuji lập tức ngồi ngay ngắn, cung kính rót một ly trà cho đối phương.
"Xin lỗi xin lỗi," Gojo Satoru không hề có thành ý mà nói, "Ngày đầu tiên gặp mặt phải có chút kinh hỉ chứ. Bây giờ tất cả mọi người giới thiệu sơ lược, làm quen nhau chút đi, sắp tới đây các em là đồng bạn đó."
Hắn vắt người lên lưng ghế Sasuke, trên ghế của mình chỉ có hai cái chân thòng xuống đất, duy trì một thứ thăng bằng vi diệu.
"Tên thầy các em đã biết rồi, thân phận các em cũng rõ, chuyện của Sasuke Kugisaki có thể hỏi Megumi, bình thường các em phỏng chừng cũng không thấy được em ấy," Gojo Satoru nghiêng nghiêng đầu, ngữ khí thân mật nói, "Hiện tại đến phiên các em đó, sở thích, lý tưởng các thứ đều có thể nói cho thầy, nói không chừng thầy có thể giúp các em thực hiện ớ~"
Sasuke không nói một lời ngồi đó, nghe ba người đối diện lần lượt thành thật tự giới thiệu, không biết đang nghĩ gì.
Gojo Satoru cười tủm tỉm nghe một lúc, sau khi Fushiguro Megumi khép miệng, tỏ vẻ đây là câu cuối cùng thì vỗ tay hoan hô rồi thuận tay móc ra một tấm thẻ đen.
Hai người khác ngoài Fushiguro Megumi mờ mịt nhìn cậu chằm chằm.
Fushiguro Megumi hình như đã biết Gojo Satoru sắp nói gì.
"Được rồi, sau đây là thời gian của người lớn," Nam nhân tóc bạc đưa thẻ trong tay cho Fushiguro Megumi, "Thầy đặt chỗ bên ngoài rồi, Megumi dẫn các bạn đi ăn đi."
Kugisaki Nobara cảm thấy hình như mình lại bị trêu cợt một lần. Cho nên sushi mãi vẫn chưa được dọn lên là vì nguyên nhân này à?
Tuy kết quả cuối cùng không tồi, cô có thể tận mắt thưởng thức cách đầu bếp sushi làm sushi, nhưng vẫn cảm thấy hơi nghẹn khuất.
Cô đóng cửa kéo lại, đi mầy bước theo sau hai người khác, đột nhiên mỗi tay một người, kéo cổ áo hai người kia lại.
"Tớ nói này," Thiếu nữ tóc nâu nhạt dùng tư thái từ trên cao nhìn xuống, nhìn hai người bạn học của mình, "Các cậu không tò mò cái gọi là 'chuyện người lớn' à?"
Nhân viên bưng sushi lướt qua người họ, đẩy cửa vào phòng.
Bên trong một mảnh an tĩnh.
——
Sasuke thoát ra khỏi hồi ức, đứng dậy đổi một chỗ ngồi rộng hơn, ngồi xuống đối diện Gojo Satoru, vẫn duy trì Sharingan ba câu ngọc.
Đối phương vẫn chưa gỡ bịt mắt xuống, chống cằm đợi trong chốc lát, mãi đến khi nhân viên ra ngoài mới tủm tỉm mở miệng hỏi y: "Cảm thấy rất hoài niệm sao?"
Nghe thấy câu hỏi này, Sasuke không thấy ngoài ý muốn cho lắm.
Y vừa rồi không có ý muốn giấu. Hoặc là nói, y không còn cảm thấy những hồi ức và tình cảm kia là những thứ cần che đậy.
Y cởi bỏ áo khoác đặt lên chỗ trống bên cạnh, che đi thanh Đường đao đen nhánh, nhàn nhạt liếc Gojo Satoru.
"Còn tốt, chỉ là nhớ đến chuyện lúc trước."
Gojo Satoru hơi kinh ngạc mà nở nụ cười, đại khái là không nghĩ sẽ được nghe câu trả lời thẳng thắn như vậy từ miệng y.
"Anh muốn nói gì với tôi?" Sasuke không định nói rõ.
"...Vẫn là chuyện Ryomen Sukuna." Gojo Satoru gắp một miếng bào ngư lên ném vào miệng, trên mặt mang biểu cảm hài lòng. "Tôi không có kinh nghiệm gì, đương nhiên phải hỏi em rồi."
Sasuke khẽ 'hừ' một tiếng.
"Các anh tốt nhất nên hoàn toàn phong ấn Sukuna vào cơ thể Itadori, đừng để hắn có bất kỳ cơ hội ra ngoài nào." Y nói, "Nếu không được thì phái người áp chế được Sukuna đi trông chừng gã 24/24."
Nếu một ngón tay của Ryomen Sukuna đã có thực lực Đặc cấp, Hiệp hội Chú thuật sư muốn lập tức xử tử Itadori Yuji cũng không phải không thể hiểu nổi.
Cái này giống như Cửu Vĩ đột nhiên chạy đến trên người người thường, còn có thể biến thành hình thái hoàn chỉnh mà tự do bay nhảy bất cứ lúc nào.
Muốn lợi dụng gã, muốn hủy diệt gã, toàn bộ đều sẽ nhào tới.
Những người khác sẽ không như Gojo Satoru mà để ý Itadori Yuji rốt cuộc có vô tội hay không.
Sasuke đến giờ vẫn thấy mấy thứ này không cần phải tồn tại — tuy thế giới này có không ít quốc gia cũng nắm giữ vũ khí hạt nhân như Vĩ thú, nhưng ít ra con người có thể hoàn toàn không chế vũ khí. Nếu không thể khống chế được vũ khí trong tay thì không bằng phá huỷ luôn ngay từ đầu.
Chỉ là Gojo Satoru muốn bảo vệ Itadori Yuji, muốn để đối phương tự do hành động như chú thuật sư bình thường, nên y không nói đến việc này.
"Cái này có hơi khó, ít nhất phong ấn của chú thuật sư không đạt đến hiệu quả như em nói được," Gojo Satoru nói, "Em biết phong ấn không?"
Gojo Satoru coi y như máy ước nguyện vạn năng à?
Sasuke lắc đầu: "Tôi không biết thuật phong ấn jinchuuriki, hơn nữa mục đích của loại phong ấn thuật này là hoàn toàn phân tách chakra của jinchuuriki và Vĩ th, người bình thường vẫn phải dùng chakra của bản thân. Itadori Yuji nếu không có chú lực của Ryomen Sukuna thì căn bản không làm chú thuật sư nổi nhỉ."
Y không rành phong ấn thuật, càng đừng nói cấp bậc bảo mật của phong ấn trên người jinchuuriki gần như là tối cao, gần như cả làng cũng chỉ có một hai người biết, độ phức tạp vượt qua mức độ người thường tưởng tượng được. Ryomen Sukuna và Vĩ thú lại không giống nhau, dù có dùng phong ấn thuật, hiệu quả có lẽ cũng sẽ có thay đổi.
Gojo Satoru tháo bịt mắt, xoa xoa mi tâm, đoán được đại khái những danh từ xa lạ trong lời Sasuke có ý nghĩa gì.
"Khó mà làm được," Hắn bất đắc dĩ nói, "Bây giờ còn có bảy tám ngón tay không biết ở đâu, nếu Itadori trao đổi với Sukuna, có khi sẽ giúp chúng ta tìm được những ngón còn lại."
"Anh để mặc cho cậu ta trao đổi với Ryomen Sukuna?" Sasuke nhướng mi, cảm thấy Gojo Satoru quá tin tưởng cậu học sinh này rồi, "Đừng nói với tôi anh thấy Itadori có thể coi Sukuna thành át chủ bài để dùng."
Gojo Satoru trừng lớn mắt: "Em xem tôi thành ai vậy, sao tôi có thể tin tưởng chú linh?"
Nhưng những lời vừa rồi của hắn có lẽ sẽ khiến Itadori cảm thấy Ryomen Sukuna là một thứ vũ khí hữu dụng.
Sasuke cảm thấy đối phương có chút chột dạ.
"Đừng đợi đến khi Itadori Yuji bị lừa rồi mới đi chữa cháy," y cười nhạo, "Anh hẳn phải hiểu chú linh là thứ gì hơn tôi."
Gojo Satoru uể oải ném một miếng sashimi vào miệng, quyết định đổi đề tài.
"Sao em hiểu những thứ này đến vậy thế? Jinchuuriki gì đó rất thường thấy ở bên kia à?"
Sau đó hắn thấy biểu cảm bình tĩnh mà sắc bén rút đi như thuỷ triều trên mặt thiếu niên tóc đen đối diện, lại lần nữa để lộ vẻ mặt trong ôn hoà có chút bất đắc dĩ.
"Vĩ thú chỉ có tổng cộng chín con, cũng không phải toàn bộ đều bị phong ấn vào trong cơ thể con người. Tôi biết những thứ này là bởi Naruto là jinchuuriki," Sasuke dường như lại lâm vào hồi ức, "Phong ấn vào người cậu ta là Cửu Vĩ, con mạnh nhất trong các Vĩ thú."
Thật ra sau khi hợp tác với Uchiha Obito, y cũng tìm hiểu rất nhiều tin tức bí mật, nhưng nếu nói về quan hệ giữa Vĩ thú và jinchuuriki, thay đổi trên người Naruto xem như là cái lớn nhất, Cửu Vĩ cũng là Vĩ thú mà y tiếp xúc nhiều nhất.
Tuy rằng đến cuối cùng, Sharingan khống chế được Vĩ thú vẫn không thể đánh bại jinchuuriki hoà giải với Vĩ thú.
Nhưng y vẫn cảm thấy mình không sai.
Lần này càng không thể sai.
Gojo Satoru nhìn thiếu niên chăm chú, mặc kệ trong lòng có cảm xúc gì, khi mở miệng, ngữ khí vẫn rất nhẹ nhàng: "Cho nên, vừa nãy em là nhớ đến Naruto-kun sao?"
Hắn nhớ đến biểu cảm của ninja tóc đen ban nãy khi ba học sinh tự giới thiệu, giống với hiện tại, ánh mắt nhạt mà xa, như thể xuyên qua ba người họ thấy được một thế giới khác.
Có hơi khó chịu.
Sasuke yên lặng một lúc, rồi đột nhiên cười khẽ.
"Coi như đi," y nói, "Nhớ lúc tôi vừa thành đồng đội với Naruto và Sakura."
Kakashi đứng trên sân thượng, giống Gojo Satoru mà cà lơ phất phơ tự giới thiệu với bọn y, sau đó bảo bọn y từng người một nói ra mơ ước của bản thân.
Thời tiết rất tốt, trên đầu Kakashi còn vương bụi phấn, Naruto ngây ngô cười tuyên bố mình muốn trở thành Hokage, Sakura không biết vì sao mà một câu thông tin hữu dụng cũng không nói.
Tuy lúc ấy y vẫn chỉ muốn báo thù, bây giờ nhớ tới, kia cũng là một đoạn hồi ước khó có, không có khói mờ che lấp.
Dù nói ra cũng không thấy khó khăn.
Gojo Satoru tay chân nhanh nhẹn lẻn đến ngồi cạnh Sasuke, tò mò hỏi y: "Trừ bỏ Itadori giống Naruto-kun ra, còn gì giống nữa?"
"Anh hỏi cái này làm gì?" Sasuke kỳ quái nhìn hắn, "Trừ Ryomen Sukuna ra thì không còn việc gì nữa hả?"
"Nói một nửa còn không cho tôi tò mò sao?" Gojo Satoru nói, "Đương nhiên còn có việc khác."
Hai câu nói trả lời hai câu hỏi, cực kỳ trôi chảy.
"Vậy nói việc khác." Sasuke không muốn trả lời.
"Nói cho tôi trước đi mà." Gojo Satoru không thuận theo không buông tha, "Em với Megumi đều có tóc đen, Kugisaki và Sakura-san đều có hoa trong tên, còn tôi thì sao?"
Hắn như đột nhiên nghĩ đến gì đó, hơi không xác định mà mở miệng: "Lúc trước em nhận nhầm tôi thành một người tên Kakashi nhỉ, người đó là người dẫn đội các em à?"
Sasuke nhíu mi, không ngờ Gojo Satoru còn nhớ rõ cái tên y buột miệng thốt ra lần đầu gặp mặt.
"Kakashi với anh đều có tóc trắng, cũng che mắt, lần đầu gặp mặt bảo tụi tôi tự giới thiệu." Y nhàn nhạt nói, "Được rồi, nói chính sự."
"Cho nên em không phải là vì Itadori mà nhớ đến chuyện trước kia đúng không?" Gojo Satoru hỏi một câu kỳ quái.
"Không phải." Ngón tay thon dài của Sasuke gõ gõ bàn, "Nói đủ chưa."
Gojo Satoru trông tâm tình lập tức tốt lên không ít. Hắn nhanh nhẹn đứng lên khỏi ghế, bước chân nhẹ nhàng đi đến cửa.
"Chuyện còn lại về rồi nói tiếp. Nếu không các em ấy phải đợi đến sốt ruột mất." Hắn chớp mắt với Sasuke, kéo bịt mắt lên.
Sasuke bất mãn 'chậc' một tiếng, giải trừ kết giới.
Sau đó Gojo Satoru đột ngột kéo cửa, làm hai người tựa lên cửa chao đảo ngã vào trong.
"Lần sau nhớ đứng vững ớ," hắn cười tủm tỉm nói, ngẩng đầu nhìn Fushiguro Megumi cũng đứng trước cửa, "Có điều thầy không ngờ nha, Megumi cũng thích nghe tụi thầy nói chuyện phiếm."
Fushiguro Megumi xấu hổ ho nhẹ một tiếng.
"Hai người có nói miếng chuyện phiếm nào đâu!" Kugisaki Nobara đỡ eo đứng lên.
Các cô cậu dựa cửa lâu đến vậy, bên trong vẫn cứ im lặng, hoàn toàn không nghe được âm thanh nào. Cô thực sự muốn hoài nghi hai người kia đi đến một chiều không gian khác.
"Đó là vì các em đều quá yếu đó~," Gojo Satoru ngữ khí nhẹ nhàng, "Sắp tới phải nỗ lực mạnh lên ớ nha, thầy có kỳ vọng rất lớn với các em đó."
"Thật ạ!" Itadori Yuji hưng phấn hỏi.
"Thật đó." Gojo Satoru cười tủm tỉm trả lời cậu.
______________________
Tác giả có lời muốn nói:
Bám vách nghe lóm: Không tính là không lễ phép. Bản thân việc Gojo Satoru không chọn một nơi kín đáo hơn mà trực tiếp ở ngoài nói chuyện với Sasuke là một tín hiệu, 'hắn không ngại bị người nghe được'. Cho nên bọn Nobara cứ vậy mà làm. Hơn nữa chưa nghe được gì cả, Sasuke có dùng kết giới.
Lời Gojo Satoru: Trong manga hắn nói với Itadori 'Không được thả Sukuna ra, nếu không chú linh sẽ bị hạ gục trong nhát mắt', nghe như kiểu nói đại gia này là thứ công cụ tốt, không khiến Itadori nhận thức được Ryomen Sukuna bản chất là chú linh.
Đội 'Hokage' và đội 'Jukai': Ít nhất từ góc độ của Gojo Satoru, Sasuke và Megumi trừ việc có tóc đen ra thì không có điểm nào giống nhau. Sasuke cũng sẽ không liên hệ mình với Megumi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.