Thúc Thúc Yêu Nghiệt Đừng Đến Gần
Chương 44: Vẫn bị phát hiện
Thập Doãn
11/02/2016
“Rất tốt,tiếp tục đem thế lực còn sót lại thanh sạch sẻ.”
Thế lực thích gia tại Singapore rốt cục được dọn dẹp nhưng nghĩ đến Vu Thiểu Đình còn nằm trên giường,lòng Tô Lực Hằng vẫn bất an,hôm nay là ngày thứ ba không biết hắn có thể thuận lợi thoát khỏi nguy hiểm hay không,hắn phải đi xem một chút.
Đi tới cửa thang lầu thông với tầng cao nhất,Tô Lực Hằng thấy dì Trương đang đứng trước cửa sắt bị khóa lại.
“Dì Trương.” Lập tức lên tiếng cắt đứt tò mò của bà.
“Lực Hằng cậu đến vừa lúc,khóa cửa sắt này tại sao bị đổi rồi?” Dì Trương cảm thấy rất kỳ quái,vốn muốn đến tầng cao nhất quét dọn lại phát hiện chìa khóa của mình mở không ra.
Tô Lực Hằng lập tức tìm lý do: “Dì Trương,ta đã đem sổ sách quan trọng đem về đặt tại tầng cao nhất,cho nên đổi chìa khóa.”
“Sao.” Dì Trương giống như bỗng nhiên nghĩ tới điều gì,lại hỏi, “Lực Hằng,tối hai ngày trước dì hình như nghe thấy tiếng động máy bay trực thăng trên lầu.”
Tô Lực Hằng nghe vậy trong lòng toát ra sự nghi ngờ,dì Trương là một người bình thường tại sao có thể phán đoán chính xác ra đó tiếng động của trực thăng: “Dì Trương,tại sao dì biết đó là tiếng động trực thăng?”
Trong mắt dì Trương lóe lên bị Tô Lực Hằng nhìn thấy,chỉ nghe bà nói: “Chồng dì khi còn sống làm tài xế cho một gia đình giàu có,nhà đó có trực thăng,dì thường xuyên đến đó nên nghe liền biết.”
“Sao,thật không?” Tô Lực Hằng không nghi ngờ đó là lời nói dối nhưng hắn vẫn lựa chọn tin tưởng,bởi vì đối phương là dì Trương,cho dù bà có bối cảnh khác thường,Tô Lực Hằng tin bà sẽ không làm hại nhà họ Tô.
“Dì có việc đi trước.” Tìm đạ lý do dì Trương vội vã đi,lúc rời đi bà còn nhìn thoáng qua cánh cửa sắt bị khóa kín,bà có thể xác định bên trong cánh cửa kia nhất định giấu bí mật,bởi vì sẽ không có người nào dùng máy bay trực thăng để vận chuyển sổ sách,lần đầu tiên bà hoài nghi Tô Lực Hằng,có lẽ hắn không phải là một người đơn giản.
Sau khi dì Trương rời đi,Tô Lực Hằng lấy ra chìa khóa mở cửa sắt.
Liễu Uyển Nhi ngồi trên ghế trong vườn,nghĩ tới ngày đó rõ ràng nói với Khinh Vân nào biết nó lại là một giấc mộng?
Ngẩng đầu nhìn trăng sáng,anh Thiểu Đình,anh chừng nào mới trở lại?
Bỗng nhiên Liễu Uyển Nhi nhìn cửa sổ tầng cao nhất có một bóng người lóe lên rồi biến mất,bên trong đèn sáng,cô có thể xác định!
Chẳng lẽ bên trong có người? Không phải là kẻ trộm chứ? Liễu Uyển Nhi lập tức chạy đến phòng Tô Lực Hằng,muốn nói cho hắn biết chuyện này,lại phát hiện phòng của hắn trống không,người không có ở thư phòng,lại chạy tìm Tử Quyên ai ngời phát cô cũng không có trong phòng,cuối cùng ngay cả dì Trương cũng không có trong phòng, tất cả mọi người đi đâu?
Không thể đợi,lỡ như kẻ trộm vào nhà thì sao?Cô quyết định tự mình đi tìm.
Cố nén khẩn trương trong lòng,Liễu Uyển Nhi rón rén đi đến tầng cao nhất.
Đi tới cửa thang lầu,bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân làm Liễu Uyển Nhi sợ hãi trốn vào trong góc.
“Thiểu Đình rốt cục thoát khỏi nguy hiểm,hi vọng hắn có thể sớm tỉnh lại.”
Là giọng của Tô Lực Hằng,mà lời trong miệng hắn khiến Liễu Uyển Nhi trừng lớn hai mắt.
Anh Thiểu Đình trở lại!Nhưng lời chú nói là có ý gì? Hi vọng hắn có thể sớm tỉnh lại,chẳng lẽ anh Thiểu Đình bị thương? Cô muốn lập tức xông vào hỏi rõ nhưng nghĩ đến chuyện Khinh Vân,Liễu Uyển Nhi bỗng nhiên ý thức được Tô Lực Hằng không muốn cho cô biết chuyện này,cô thu lại nữa bước chân vừa đưa ra.
“Đại ca,anh yên tâm,em tin Thiểu Đình sẽ không có chuyện gì.” Tử Quyên.
Nhìn bóng người Tô Lực Hằng cùng Tử Quyên dần dần biến mất,Liễu Uyển Nhi từ trong bóng tối đi ra,mặt cô lúc này đã ràn rụa nước mắt,nhìn cửa sắt khóa chặc,cô có một chủ ý.
Thế lực thích gia tại Singapore rốt cục được dọn dẹp nhưng nghĩ đến Vu Thiểu Đình còn nằm trên giường,lòng Tô Lực Hằng vẫn bất an,hôm nay là ngày thứ ba không biết hắn có thể thuận lợi thoát khỏi nguy hiểm hay không,hắn phải đi xem một chút.
Đi tới cửa thang lầu thông với tầng cao nhất,Tô Lực Hằng thấy dì Trương đang đứng trước cửa sắt bị khóa lại.
“Dì Trương.” Lập tức lên tiếng cắt đứt tò mò của bà.
“Lực Hằng cậu đến vừa lúc,khóa cửa sắt này tại sao bị đổi rồi?” Dì Trương cảm thấy rất kỳ quái,vốn muốn đến tầng cao nhất quét dọn lại phát hiện chìa khóa của mình mở không ra.
Tô Lực Hằng lập tức tìm lý do: “Dì Trương,ta đã đem sổ sách quan trọng đem về đặt tại tầng cao nhất,cho nên đổi chìa khóa.”
“Sao.” Dì Trương giống như bỗng nhiên nghĩ tới điều gì,lại hỏi, “Lực Hằng,tối hai ngày trước dì hình như nghe thấy tiếng động máy bay trực thăng trên lầu.”
Tô Lực Hằng nghe vậy trong lòng toát ra sự nghi ngờ,dì Trương là một người bình thường tại sao có thể phán đoán chính xác ra đó tiếng động của trực thăng: “Dì Trương,tại sao dì biết đó là tiếng động trực thăng?”
Trong mắt dì Trương lóe lên bị Tô Lực Hằng nhìn thấy,chỉ nghe bà nói: “Chồng dì khi còn sống làm tài xế cho một gia đình giàu có,nhà đó có trực thăng,dì thường xuyên đến đó nên nghe liền biết.”
“Sao,thật không?” Tô Lực Hằng không nghi ngờ đó là lời nói dối nhưng hắn vẫn lựa chọn tin tưởng,bởi vì đối phương là dì Trương,cho dù bà có bối cảnh khác thường,Tô Lực Hằng tin bà sẽ không làm hại nhà họ Tô.
“Dì có việc đi trước.” Tìm đạ lý do dì Trương vội vã đi,lúc rời đi bà còn nhìn thoáng qua cánh cửa sắt bị khóa kín,bà có thể xác định bên trong cánh cửa kia nhất định giấu bí mật,bởi vì sẽ không có người nào dùng máy bay trực thăng để vận chuyển sổ sách,lần đầu tiên bà hoài nghi Tô Lực Hằng,có lẽ hắn không phải là một người đơn giản.
Sau khi dì Trương rời đi,Tô Lực Hằng lấy ra chìa khóa mở cửa sắt.
Liễu Uyển Nhi ngồi trên ghế trong vườn,nghĩ tới ngày đó rõ ràng nói với Khinh Vân nào biết nó lại là một giấc mộng?
Ngẩng đầu nhìn trăng sáng,anh Thiểu Đình,anh chừng nào mới trở lại?
Bỗng nhiên Liễu Uyển Nhi nhìn cửa sổ tầng cao nhất có một bóng người lóe lên rồi biến mất,bên trong đèn sáng,cô có thể xác định!
Chẳng lẽ bên trong có người? Không phải là kẻ trộm chứ? Liễu Uyển Nhi lập tức chạy đến phòng Tô Lực Hằng,muốn nói cho hắn biết chuyện này,lại phát hiện phòng của hắn trống không,người không có ở thư phòng,lại chạy tìm Tử Quyên ai ngời phát cô cũng không có trong phòng,cuối cùng ngay cả dì Trương cũng không có trong phòng, tất cả mọi người đi đâu?
Không thể đợi,lỡ như kẻ trộm vào nhà thì sao?Cô quyết định tự mình đi tìm.
Cố nén khẩn trương trong lòng,Liễu Uyển Nhi rón rén đi đến tầng cao nhất.
Đi tới cửa thang lầu,bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân làm Liễu Uyển Nhi sợ hãi trốn vào trong góc.
“Thiểu Đình rốt cục thoát khỏi nguy hiểm,hi vọng hắn có thể sớm tỉnh lại.”
Là giọng của Tô Lực Hằng,mà lời trong miệng hắn khiến Liễu Uyển Nhi trừng lớn hai mắt.
Anh Thiểu Đình trở lại!Nhưng lời chú nói là có ý gì? Hi vọng hắn có thể sớm tỉnh lại,chẳng lẽ anh Thiểu Đình bị thương? Cô muốn lập tức xông vào hỏi rõ nhưng nghĩ đến chuyện Khinh Vân,Liễu Uyển Nhi bỗng nhiên ý thức được Tô Lực Hằng không muốn cho cô biết chuyện này,cô thu lại nữa bước chân vừa đưa ra.
“Đại ca,anh yên tâm,em tin Thiểu Đình sẽ không có chuyện gì.” Tử Quyên.
Nhìn bóng người Tô Lực Hằng cùng Tử Quyên dần dần biến mất,Liễu Uyển Nhi từ trong bóng tối đi ra,mặt cô lúc này đã ràn rụa nước mắt,nhìn cửa sắt khóa chặc,cô có một chủ ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.