Chương 118: Đối chiến sắp xếp thật quỷ dị
Em Gái Hàng Xóm
19/03/2019
Phải mất một khoảng thời gian khá lâu để hấp thu được bản nguyên Tử hỏa, mà chuẩn bị tham gia cuộc thi tuyển chọn thành viên cho Đại hội, tạm
thời Quách Minh quyết định không sử dụng nó.
Chí ít là trước khi cậu bị loại ra khỏi cuộc thi, dù sao thì cậu cũng chẳng có tâm trạng đi thay mặt quốc gia tham gia chiến đấu đâu, nghe có vẻ rất nặng nề và áp lực…
Ngày hôm nay chính là thời gian cho sự thông báo về việc ghép cặp giữa mười sáu tuyển thủ với nhau, nhóm ba người Quách Minh, Chí Sinh cùng Tiểu Mộc cũng phải đi theo các học viên của trường để bốc thăm.
Tiếng khán giả hô hào thật sự ồn ào nhưng không khí lại thật nhiệt huyết sôi động, có cảm giác mấy đứa trẻ đứng ở trên bục đều rất tự hào về bản thân chúng.
“Tiểu Minh, sao chị không biết em mạnh vậy nhỉ?”
Hai tay véo lấy cặp má nhỏ phúng phính của Quách Minh, anh chị cậu Quách Tâm Vũ và Quách Thiên liền khuôn mặt đen thui chuẩn bị muốn răn dạy đứa em trai hư hỏng của mình.
Tranh thủ lúc thời gian bốc thăm lựa chọn tổ thi và đối thủ chiến đấu còn một chặp chưa diễn ra, Quách Minh liền bị kéo sang một góc thẩm tra điên cuồng.
Tiểu Mộc và Chí Sinh giống như nhạy cảm nhận biết được chuyện này nên đã sớm lẫn sang chỗ khác bỏ trốn, quân phản bội….
…………………………………………………………..
Phía trên cao, Hoàng đế, Quách Chiến chiến thần đưa tay chào hỏi, các quan quân lần lượt đứng dậy làm nghi lễ chính thức bắt đầu cuộc thi.
Học viện quốc gia thật sự rất để tâm tới trận đấu này, mỗi mười năm một lần, chỉ nhận những học viên dưới mười tám tuổi, đây chính là yếu tố quyết định sự phát triển của quốc gia trong mười năm tới.
Cơ mà có một điều mà hiệu trưởng đang thắc mắc…
“Tại sao Tiểu Sâm dẫn theo đám nhóc khối Ngũ tinh đi lâu thế mà mãi không về??”
Mặc dù có một vài suy nghĩ trong lòng, nhưng để không gây ảnh hưởng cho trận đấu thiêng liêng ngày hôm nay, ông đành phải đè nén cảm giác khó chịu xuống.
Lựa chọn một ngày lành nào khác để thông báo cho hoàng đế, thậm chí hiệu trưởng đã viết thư gửi cho ngài ấy, nhưng tình hình cụ thể vẫn là gặp mặt mới nói rõ ràng được.
Ho khan vài tiếng để lấy lại tinh thần bình tĩnh của mình, hiệu trưởng Khắc Na liền đứng dậy tuyên bố bắt đầu việc bốc thăm.
Trước tiên là điểm qua một lần mười sáu thi sinh tranh bốn vị trí còn thiếu trong năm người được tuyển chọn cái đã.
“Hôm nay là ngày lựa chọn các thành viên tham gia cho Đại hội học viện toàn đại lục diễn ra trong thời gian sắp tới, như các em đã biết, nó quyết định đến tài nguyên và khả năng phát triển của quốc gia trong mười năm tiếp theo.”
“Các em, những học viên của học viện, chính là niềm tự hào cũng như chiến sĩ đeo trên mình trọng trách và niềm tin của mọi người khắp cả nước chiến đấu cho lợi ích của tất cả”
“Thầy xin hỏi lại một lần nữa, các em đã chuẩn bị đủ tinh thần và sức lực cho ngày hôm nay chưa?”
“DẠ CÓ!”X16
Mười sáu đứa trẻ đồng thanh đứng thẳng nghiêm người dùng hết sức trả lời, nghe được vậy Khắc Na mới mỉm cười vỗ tay, sau đấy toàn thể khán giả cũng vỗ tay theo.
Tiếp theo đấy chính là có hai người mang khay đựng áo choàng bước lên, mười sáu chiếc áo, tượng trưng cho mười sáu người nổi bật nhất của quốc gia.
“Lăng Duệ”
“Có!”
“Lăng Hải”
“Có!”
…..
“Chí Sinh”
“Có…”
“Tiểu Mộc”
“có…..”
Ôi, tại sao đến lượt tụi bây thì âm thanh trả lời yếu hơn hẳn vậy, Quách Minh nhịn không được đen mặt nhìn phía hai đứa nhóc nhà mình.
Bây giờ mặt của bọn nhỏ đang bí xị hết mức, rõ ràng là hồi sáng tham gia còn hưng phấn vì sắp được chiến đấu, cơ mà tụi này hoàn toàn không biết tý gì về việc làm lễ nó dài lê thê thế nào sao?
Thở dài một hơi, đến lượt của mình Quách Minh vẫn rất ra dáng hô to một tiếng đáp lời sau đấy nhận lấy áo khoác của cậu.
Dù sao khác với hai đứa nhóc kia, cậu chính là con trai của Quách Chiến và Linh San, em trai của Quách Tâm Vũ và Quách Thiên, hiển nhiên là phải làm cho ra dáng với con của chiến thần mới được.
“Aaaaa~ Tiểu Minh của mẹ đẹp trai quá!!!!”
Đột nhiên một giọng nói chen vào giữa khiến Quách Minh phải nhìn lên trên, Linh San mẹ cậu đang hưng phấn ở hàng khán giả cùng với mọi người vung lá cờ cỗ vũ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu lập tức đỏ bừng hết cả lên vì xấu hổ, vốn còn đang đứng thẳng giờ cả người run run cúi mặt vội vả chạy về.
“Oa… Minh ca, chơi nổi thật”
“Tuyệt vời!”
“Có tin ta quất hai đứa bay đi xa không?”
Thẹn quá hóa giận Quách Minh đối với lời nói trái lòng của hai đứa nhóc hoàn toàn không nhìn, hiếm lắm mới thấy cậu thể hiện một mặt đúng với số tuổi của chính cậu.
Bất quá…. Nhìn thấy anh trai và chị gái của cậu cũng gặp phải một màn tương tự, Quách Minh lúc này mới thở ra một hơi.
Đấy, thấy chưa, đâu phải chỉ mình cậu là bị dính trò này đâu!
“Khụ khụ”
Quách Chiến ở trên cũng thật sự rất xấu hổ, lúc trước khi nghi lễ bắt đầu, bà xã có nói có việc phải đi chuẩn bị một lát.
Cơ mà ông cũng không thật sự nghĩ rằng bả lại điên cuồng đến mức này, hoàn toàn chẳng để ý nhiều đến mặt mũi cho lắm, thậm chí còn làm cho ba đứa con của họ phải xấu hổ cúi mặt.
Mặc dù chuyện này có hơi buồn cười một chút, nhưng cũng không có ai thật sự dám phì cười ra ngay tại lúc này.
Có lẽ về sau sẽ có người đem chuyện này ra tán gẫu, nhưng chí ít thì sẽ không phải bây giờ, mười sáu cái tên sau khi đọc xong, khoác lên mình áo choàng tham gia dự chiến, học viện tuyên bố mười sáu đứa trẻ được chia thành hai nhóm A, B.
Mỗi nhóm tám người, bọn nhỏ từng đứa một lên bốc thăm lấy con số của mình, ngạc nhiên thay khi cả ba đứa Quách Minh, Chí Sinh, Tiểu Đóa bọn cậu đều vào cùng một nhóm.
Nhóm A bao gồm: Quách Minh đấu Lăng Duệ, Lăng Hải đấu Thủy Tam, Thủy Linh đấu với Lạc Lâm, Chí Sinh đấu với Tiểu Đóa?
Nhóm B bao gồm: Quách Tâm Vũ đấu với Đạt Na, Quách Thiên đấu với Băng Giác, Phác Lâm đấu với Thạch Hải, Hức Mãnh đấu với Thất Thu.
Thứ tự trận đấu cũng được xếp y hệt theo thứ tự được kể ra ở trên, đồng thời mọi người sâu sắc cảm nhận được trò đùa trớ trêu khi nhìn vào các tuyển thủ tham gia vào nhóm A.
Toàn bộ đều là các tinh anh dự đoán, cặp đôi thái tử công chúa có thực lực siêu lớn, Chí Sinh người đánh ngang ngửa với Ngọc Hương, Tiểu Đóa bé gái có thể đánh bại kẻ thù bằng một cái vỗ tay, Quách Minh với ngọn lửa đặc biệt kinh dị.
Ấy vậy mà…
“Cùng trong một tổ hết sao?”
Quách Minh đổ mồ hôi với kết quả lần này, xem ra sẽ có khá nhiều tuyển thủ mạnh bị loại oan từ vòng đầu, bất quá sự sắp xếp này hoàn toàn là ngẫu nhiên từ pháp bảo của học viện nên không thể thay đổi được.
Mà, như vậy cũng không sao, vừa vặn điều kiện này thật thuận lợi để cậu có thể bị loại sớm mà không cần phải cố sức diễn quá nhiều.
Để coi nào, trận đầu tiên là bản thân sẽ tham chiến, còn đối thủ của cậu sẽ là…
“Chúng ta lại gặp nhau rồi”
“…Vâng, Duệ tỷ”
Hai ngọn lửa bừng bừng bùng cháy, Tử hỏa đối mặt với Ám hỏa, trận chiến giữa công chúa quốc gia và con trai chiến thần, liệu rằng ai sẽ đạt được chiến thắng?
Chí ít là trước khi cậu bị loại ra khỏi cuộc thi, dù sao thì cậu cũng chẳng có tâm trạng đi thay mặt quốc gia tham gia chiến đấu đâu, nghe có vẻ rất nặng nề và áp lực…
Ngày hôm nay chính là thời gian cho sự thông báo về việc ghép cặp giữa mười sáu tuyển thủ với nhau, nhóm ba người Quách Minh, Chí Sinh cùng Tiểu Mộc cũng phải đi theo các học viên của trường để bốc thăm.
Tiếng khán giả hô hào thật sự ồn ào nhưng không khí lại thật nhiệt huyết sôi động, có cảm giác mấy đứa trẻ đứng ở trên bục đều rất tự hào về bản thân chúng.
“Tiểu Minh, sao chị không biết em mạnh vậy nhỉ?”
Hai tay véo lấy cặp má nhỏ phúng phính của Quách Minh, anh chị cậu Quách Tâm Vũ và Quách Thiên liền khuôn mặt đen thui chuẩn bị muốn răn dạy đứa em trai hư hỏng của mình.
Tranh thủ lúc thời gian bốc thăm lựa chọn tổ thi và đối thủ chiến đấu còn một chặp chưa diễn ra, Quách Minh liền bị kéo sang một góc thẩm tra điên cuồng.
Tiểu Mộc và Chí Sinh giống như nhạy cảm nhận biết được chuyện này nên đã sớm lẫn sang chỗ khác bỏ trốn, quân phản bội….
…………………………………………………………..
Phía trên cao, Hoàng đế, Quách Chiến chiến thần đưa tay chào hỏi, các quan quân lần lượt đứng dậy làm nghi lễ chính thức bắt đầu cuộc thi.
Học viện quốc gia thật sự rất để tâm tới trận đấu này, mỗi mười năm một lần, chỉ nhận những học viên dưới mười tám tuổi, đây chính là yếu tố quyết định sự phát triển của quốc gia trong mười năm tới.
Cơ mà có một điều mà hiệu trưởng đang thắc mắc…
“Tại sao Tiểu Sâm dẫn theo đám nhóc khối Ngũ tinh đi lâu thế mà mãi không về??”
Mặc dù có một vài suy nghĩ trong lòng, nhưng để không gây ảnh hưởng cho trận đấu thiêng liêng ngày hôm nay, ông đành phải đè nén cảm giác khó chịu xuống.
Lựa chọn một ngày lành nào khác để thông báo cho hoàng đế, thậm chí hiệu trưởng đã viết thư gửi cho ngài ấy, nhưng tình hình cụ thể vẫn là gặp mặt mới nói rõ ràng được.
Ho khan vài tiếng để lấy lại tinh thần bình tĩnh của mình, hiệu trưởng Khắc Na liền đứng dậy tuyên bố bắt đầu việc bốc thăm.
Trước tiên là điểm qua một lần mười sáu thi sinh tranh bốn vị trí còn thiếu trong năm người được tuyển chọn cái đã.
“Hôm nay là ngày lựa chọn các thành viên tham gia cho Đại hội học viện toàn đại lục diễn ra trong thời gian sắp tới, như các em đã biết, nó quyết định đến tài nguyên và khả năng phát triển của quốc gia trong mười năm tiếp theo.”
“Các em, những học viên của học viện, chính là niềm tự hào cũng như chiến sĩ đeo trên mình trọng trách và niềm tin của mọi người khắp cả nước chiến đấu cho lợi ích của tất cả”
“Thầy xin hỏi lại một lần nữa, các em đã chuẩn bị đủ tinh thần và sức lực cho ngày hôm nay chưa?”
“DẠ CÓ!”X16
Mười sáu đứa trẻ đồng thanh đứng thẳng nghiêm người dùng hết sức trả lời, nghe được vậy Khắc Na mới mỉm cười vỗ tay, sau đấy toàn thể khán giả cũng vỗ tay theo.
Tiếp theo đấy chính là có hai người mang khay đựng áo choàng bước lên, mười sáu chiếc áo, tượng trưng cho mười sáu người nổi bật nhất của quốc gia.
“Lăng Duệ”
“Có!”
“Lăng Hải”
“Có!”
…..
“Chí Sinh”
“Có…”
“Tiểu Mộc”
“có…..”
Ôi, tại sao đến lượt tụi bây thì âm thanh trả lời yếu hơn hẳn vậy, Quách Minh nhịn không được đen mặt nhìn phía hai đứa nhóc nhà mình.
Bây giờ mặt của bọn nhỏ đang bí xị hết mức, rõ ràng là hồi sáng tham gia còn hưng phấn vì sắp được chiến đấu, cơ mà tụi này hoàn toàn không biết tý gì về việc làm lễ nó dài lê thê thế nào sao?
Thở dài một hơi, đến lượt của mình Quách Minh vẫn rất ra dáng hô to một tiếng đáp lời sau đấy nhận lấy áo khoác của cậu.
Dù sao khác với hai đứa nhóc kia, cậu chính là con trai của Quách Chiến và Linh San, em trai của Quách Tâm Vũ và Quách Thiên, hiển nhiên là phải làm cho ra dáng với con của chiến thần mới được.
“Aaaaa~ Tiểu Minh của mẹ đẹp trai quá!!!!”
Đột nhiên một giọng nói chen vào giữa khiến Quách Minh phải nhìn lên trên, Linh San mẹ cậu đang hưng phấn ở hàng khán giả cùng với mọi người vung lá cờ cỗ vũ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu lập tức đỏ bừng hết cả lên vì xấu hổ, vốn còn đang đứng thẳng giờ cả người run run cúi mặt vội vả chạy về.
“Oa… Minh ca, chơi nổi thật”
“Tuyệt vời!”
“Có tin ta quất hai đứa bay đi xa không?”
Thẹn quá hóa giận Quách Minh đối với lời nói trái lòng của hai đứa nhóc hoàn toàn không nhìn, hiếm lắm mới thấy cậu thể hiện một mặt đúng với số tuổi của chính cậu.
Bất quá…. Nhìn thấy anh trai và chị gái của cậu cũng gặp phải một màn tương tự, Quách Minh lúc này mới thở ra một hơi.
Đấy, thấy chưa, đâu phải chỉ mình cậu là bị dính trò này đâu!
“Khụ khụ”
Quách Chiến ở trên cũng thật sự rất xấu hổ, lúc trước khi nghi lễ bắt đầu, bà xã có nói có việc phải đi chuẩn bị một lát.
Cơ mà ông cũng không thật sự nghĩ rằng bả lại điên cuồng đến mức này, hoàn toàn chẳng để ý nhiều đến mặt mũi cho lắm, thậm chí còn làm cho ba đứa con của họ phải xấu hổ cúi mặt.
Mặc dù chuyện này có hơi buồn cười một chút, nhưng cũng không có ai thật sự dám phì cười ra ngay tại lúc này.
Có lẽ về sau sẽ có người đem chuyện này ra tán gẫu, nhưng chí ít thì sẽ không phải bây giờ, mười sáu cái tên sau khi đọc xong, khoác lên mình áo choàng tham gia dự chiến, học viện tuyên bố mười sáu đứa trẻ được chia thành hai nhóm A, B.
Mỗi nhóm tám người, bọn nhỏ từng đứa một lên bốc thăm lấy con số của mình, ngạc nhiên thay khi cả ba đứa Quách Minh, Chí Sinh, Tiểu Đóa bọn cậu đều vào cùng một nhóm.
Nhóm A bao gồm: Quách Minh đấu Lăng Duệ, Lăng Hải đấu Thủy Tam, Thủy Linh đấu với Lạc Lâm, Chí Sinh đấu với Tiểu Đóa?
Nhóm B bao gồm: Quách Tâm Vũ đấu với Đạt Na, Quách Thiên đấu với Băng Giác, Phác Lâm đấu với Thạch Hải, Hức Mãnh đấu với Thất Thu.
Thứ tự trận đấu cũng được xếp y hệt theo thứ tự được kể ra ở trên, đồng thời mọi người sâu sắc cảm nhận được trò đùa trớ trêu khi nhìn vào các tuyển thủ tham gia vào nhóm A.
Toàn bộ đều là các tinh anh dự đoán, cặp đôi thái tử công chúa có thực lực siêu lớn, Chí Sinh người đánh ngang ngửa với Ngọc Hương, Tiểu Đóa bé gái có thể đánh bại kẻ thù bằng một cái vỗ tay, Quách Minh với ngọn lửa đặc biệt kinh dị.
Ấy vậy mà…
“Cùng trong một tổ hết sao?”
Quách Minh đổ mồ hôi với kết quả lần này, xem ra sẽ có khá nhiều tuyển thủ mạnh bị loại oan từ vòng đầu, bất quá sự sắp xếp này hoàn toàn là ngẫu nhiên từ pháp bảo của học viện nên không thể thay đổi được.
Mà, như vậy cũng không sao, vừa vặn điều kiện này thật thuận lợi để cậu có thể bị loại sớm mà không cần phải cố sức diễn quá nhiều.
Để coi nào, trận đầu tiên là bản thân sẽ tham chiến, còn đối thủ của cậu sẽ là…
“Chúng ta lại gặp nhau rồi”
“…Vâng, Duệ tỷ”
Hai ngọn lửa bừng bừng bùng cháy, Tử hỏa đối mặt với Ám hỏa, trận chiến giữa công chúa quốc gia và con trai chiến thần, liệu rằng ai sẽ đạt được chiến thắng?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.