Chương 42: Cái Gì Anh Cũng Muốn Làm Với Em
Lạc Dã Du Phong
14/03/2024
Chờ Chị dâu Trần thu thập nội viện sạch sẽ, trời đã sắp tối.
Buổi tối Thẩm Mạt và Thường Thanh tùy tiện ăn chút cháo, tắm rửa một phen rồi vào phòng ngủ.
Mặc dù có muốn, Thường Thanh cũng không dám ném Thẩm Mạt lên giường lột quần áo đè lên như trước, cho dù chân tâm của cô đã ướt thấm quần rồi.
Thẩm Mạt không rõ ràng vì sao sau khi có thai cô càng muốn sinh hoạt vợ chồng hơn trước, thân thể tự nhiên mà như vậy, cô cũng không có biện pháp, hơn nữa mỗi ngày hai vú đều trướng đến khó chịu, muốn mỗi ngày đều có người mút vài cái, muốn...
Hiện tại thời tiết không ấm áp như trước, ban đêm có hơi lạnh, Thường Thanh cũng không dám để Thẩm Mạt ở bên ngoài đông lạnh, phủ chăn mỏng lên cho cô, chống người xoa vú lớn đã tròn phình lên, lại không dám quá dùng sức, nghe nói lúc này tuyến vú sinh trưởng, dùng sức quá lớn sẽ bị thương.
Chuyện này thật sự khiến anh nghẹn hỏng rồi, bởi vì dương vật của anh trướng đến phát đau, không dám quá dùng sức, hiện tại chính diện, anh chỉ dám đi vào một nửa, lại bị huyệt thịt hút đến căng chặt, quả thực sắp nổi điên rồi.
Thấy Thường Thanh đổ một đầu mồ hôi, Thẩm Mạt cũng đau lòng.
“Anh ra trước đi, vào từ phía sau đó...”
Hiện tại, đây là tư thế an toàn nhất, mặc dù không thể tận hứng, nhưng còn tốt hơn lúc này...
Thường Thanh ừm một tiếng, ôm Thẩm Mạt từ phía sau, dương vật từ khe mông Thẩm Mạt tiến vào khe huyệt, ra vào từng cái, đồng thời cũng không quên cẩn thận xoa bóp đầu vú của cô, thỉnh thoảng còn trêu chọc hạt châu nhỏ của cô.
Kết quả, không bao lâu Thẩm Mạt đã đến cao trào, âm đạo kịch liệt co rút lại kẹp Thường Thanh hận không thể thọc xuyên cô!
Thường Thanh nghẹn dục vọng, nhanh chóng thọc vào rút ra một trận, cuối cùng bắn.
Nhưng dục vọng lại không giảm bớt bao nhiêu.
Mà Thẩm Mạt lăn lộn một ngày, lúc này đã ngủ rồi.
Thường Thanh không cảm thấy buồn cười, lấy khăn vải ấm áp giúp lau sạch giữa hai chân Thẩm Mạt, mình lại dùng nước lạnh lau người, cầm cái chăn nóng hổi lên, một lần nữa tiến vào ổ chăn ôm Thẩm Mạt ngủ.
Nghĩ đến thu hoạch lần này anh đến Thiên Tân, anh thật sự muốn nói với cô, rồi lại không dám.
Có lẽ, chờ sinh đứa trẻ ra, khi đó chuyện cũng rõ ràng hơn, lại nói với cô cũng không muộn.
“A, chúng ta nhất định đều phải sống tốt...”
Thường Thanh nhỏ giọng nói, hôn một cái bên tai Thẩm Mạt, mặc dù dục vọng không được thư giải, trong lòng lại vô cùng thỏa mãn.
Ngày hôm sau, Thường Thanh không đưa Thẩm Mạt đi làm, mà bảo Tống Thuận đi nói một tiếng với xã trưởng Vương, hôm nay Thẩm Mạt có việc, xin nghỉ.
Tống Thuận không hỏi cái gì đã đến Họa báo xã Vân Thượng, Thẩm Mạt lại không hiểu ra sao.
“Làm sao vậy? Có chuyện gì sao?”
“Mạt Mạt, khế ước bán thân của em đã ở trong tay anh, có nghĩ anh sẽ làm gì em không?” Thường Thanh cười có chút hư hỏng, lại cất khế ước bán thân, thư mua vợ và hộ tịch của hai người cất vào một cái túi da.
“Có thể làm gì? Muốn làm gì thì làm.”
Thẩm Mạt liếc anh một cái, không biết rốt cuộc anh đang nghĩ cái gì.
“Em thật sảng khoái, cái gì anh cũng muốn làm với em đó!” Thường Thanh cười xán lạn, ôm Thẩm Mạt đi ra ngoài cửa.
“Đi đâu vậy?” Thẩm Mạt khó hiểu nhìn về phía Thường Thanh, cô còn phải làm hoạ báo xã nữa.
“Có muốn tự do không?” Thường Thanh giơ tay véo nhẹ mũi Thẩm Mạt, thấy Thẩm Mạt vẫn trừng mắt nhìn anh, cười càng vui sướng.
“Anh đã xem hoàng lịch rồi, hôm nay là ngày lành để gả cưới đón dâu, cho nên, anh định đưa Mạt Mạt đi là chuyện của người Tân Phái, chúng ta đi đăng ký kết hôn!”
Bước chân của Thường Thanh không ngừng lại, Thẩm Mạt lại cảm giác lòng bàn chân có chút phiêu diêu.
Đăng ký kết hôn của Tân Phái, là một chồng một vợ, có thể ly hôn...
Cô sẽ chân chính trở thành người tự do.
Buổi tối Thẩm Mạt và Thường Thanh tùy tiện ăn chút cháo, tắm rửa một phen rồi vào phòng ngủ.
Mặc dù có muốn, Thường Thanh cũng không dám ném Thẩm Mạt lên giường lột quần áo đè lên như trước, cho dù chân tâm của cô đã ướt thấm quần rồi.
Thẩm Mạt không rõ ràng vì sao sau khi có thai cô càng muốn sinh hoạt vợ chồng hơn trước, thân thể tự nhiên mà như vậy, cô cũng không có biện pháp, hơn nữa mỗi ngày hai vú đều trướng đến khó chịu, muốn mỗi ngày đều có người mút vài cái, muốn...
Hiện tại thời tiết không ấm áp như trước, ban đêm có hơi lạnh, Thường Thanh cũng không dám để Thẩm Mạt ở bên ngoài đông lạnh, phủ chăn mỏng lên cho cô, chống người xoa vú lớn đã tròn phình lên, lại không dám quá dùng sức, nghe nói lúc này tuyến vú sinh trưởng, dùng sức quá lớn sẽ bị thương.
Chuyện này thật sự khiến anh nghẹn hỏng rồi, bởi vì dương vật của anh trướng đến phát đau, không dám quá dùng sức, hiện tại chính diện, anh chỉ dám đi vào một nửa, lại bị huyệt thịt hút đến căng chặt, quả thực sắp nổi điên rồi.
Thấy Thường Thanh đổ một đầu mồ hôi, Thẩm Mạt cũng đau lòng.
“Anh ra trước đi, vào từ phía sau đó...”
Hiện tại, đây là tư thế an toàn nhất, mặc dù không thể tận hứng, nhưng còn tốt hơn lúc này...
Thường Thanh ừm một tiếng, ôm Thẩm Mạt từ phía sau, dương vật từ khe mông Thẩm Mạt tiến vào khe huyệt, ra vào từng cái, đồng thời cũng không quên cẩn thận xoa bóp đầu vú của cô, thỉnh thoảng còn trêu chọc hạt châu nhỏ của cô.
Kết quả, không bao lâu Thẩm Mạt đã đến cao trào, âm đạo kịch liệt co rút lại kẹp Thường Thanh hận không thể thọc xuyên cô!
Thường Thanh nghẹn dục vọng, nhanh chóng thọc vào rút ra một trận, cuối cùng bắn.
Nhưng dục vọng lại không giảm bớt bao nhiêu.
Mà Thẩm Mạt lăn lộn một ngày, lúc này đã ngủ rồi.
Thường Thanh không cảm thấy buồn cười, lấy khăn vải ấm áp giúp lau sạch giữa hai chân Thẩm Mạt, mình lại dùng nước lạnh lau người, cầm cái chăn nóng hổi lên, một lần nữa tiến vào ổ chăn ôm Thẩm Mạt ngủ.
Nghĩ đến thu hoạch lần này anh đến Thiên Tân, anh thật sự muốn nói với cô, rồi lại không dám.
Có lẽ, chờ sinh đứa trẻ ra, khi đó chuyện cũng rõ ràng hơn, lại nói với cô cũng không muộn.
“A, chúng ta nhất định đều phải sống tốt...”
Thường Thanh nhỏ giọng nói, hôn một cái bên tai Thẩm Mạt, mặc dù dục vọng không được thư giải, trong lòng lại vô cùng thỏa mãn.
Ngày hôm sau, Thường Thanh không đưa Thẩm Mạt đi làm, mà bảo Tống Thuận đi nói một tiếng với xã trưởng Vương, hôm nay Thẩm Mạt có việc, xin nghỉ.
Tống Thuận không hỏi cái gì đã đến Họa báo xã Vân Thượng, Thẩm Mạt lại không hiểu ra sao.
“Làm sao vậy? Có chuyện gì sao?”
“Mạt Mạt, khế ước bán thân của em đã ở trong tay anh, có nghĩ anh sẽ làm gì em không?” Thường Thanh cười có chút hư hỏng, lại cất khế ước bán thân, thư mua vợ và hộ tịch của hai người cất vào một cái túi da.
“Có thể làm gì? Muốn làm gì thì làm.”
Thẩm Mạt liếc anh một cái, không biết rốt cuộc anh đang nghĩ cái gì.
“Em thật sảng khoái, cái gì anh cũng muốn làm với em đó!” Thường Thanh cười xán lạn, ôm Thẩm Mạt đi ra ngoài cửa.
“Đi đâu vậy?” Thẩm Mạt khó hiểu nhìn về phía Thường Thanh, cô còn phải làm hoạ báo xã nữa.
“Có muốn tự do không?” Thường Thanh giơ tay véo nhẹ mũi Thẩm Mạt, thấy Thẩm Mạt vẫn trừng mắt nhìn anh, cười càng vui sướng.
“Anh đã xem hoàng lịch rồi, hôm nay là ngày lành để gả cưới đón dâu, cho nên, anh định đưa Mạt Mạt đi là chuyện của người Tân Phái, chúng ta đi đăng ký kết hôn!”
Bước chân của Thường Thanh không ngừng lại, Thẩm Mạt lại cảm giác lòng bàn chân có chút phiêu diêu.
Đăng ký kết hôn của Tân Phái, là một chồng một vợ, có thể ly hôn...
Cô sẽ chân chính trở thành người tự do.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.