Thuộc Hạ Của Anh Tôi Là Chồng Tôi
Chương 11: Anh đồng ý. Bắt đầu một tình yêu mới
Li Debris
23/04/2023
Sau khi giải quyết xong thì anh đã lên phòng trước. Khi nghe cô nói " chồng tôi" anh đã phát điên. Vui quá là vui nhưng phải tỏ ra ngầu . Ở trong bếp, cô mệt mỏi chuẩn bị bữa ăn
cho anh
" Ây da, cái đầu của mình đau quá " đầu cô rất đau, đau nhưng cô vẫn muốn chuẩn bị bữa tối cho anh. Bỗng nhiên trời đất quay cuồng, làm cô chống mặt. Cô vỗ vỗ trán cho tỉnh táo rồi dọn đồ ăn ra bàn. Vừa lúc này anh đi xuống, cô cười rồi kéo ghế cho anh. Đầu cô đột nhiên đau nhói khiến cô ngã. May mắn, anh đỡ kịp nên cô ngã vào vòng tay anh
" Ari, em có sao không " anh lay lay mặt cô rồi hét lên " gọi bác sĩ tới cho tôi" . Mei nghe tiếng anh thì chạy xuống. Cô lặng người, bệnh của tiểu thư tái phát rồi.
" Anh, đưa chị ấy lên phòng đi " Bệnh của tiểu thư bộc phát thì sẽ phải tiêm thuốc
" ừm. " anh đưa cô lên phòng mình. Mỗi bậc cầu thang là giây phút lo lắng trong anh lại dấy lên nhiều hơn. Đặt cô xuống giường. Nhìn khuôn mặt đã đau đến xanh lét mà anh xót vô cùng
" Bác sĩ đã tới rồi " quản gia Lý dẫn ông bác sĩ lên phòng
" khám cho cô ấy " anh đút hai tay vào túi quần , chưa bao giờ anh mất bình tĩnh như thế này
" cô ấy suy nhược cơ thể. Cộng thêm bệnh cũ tái phát nên sinh ra sốt. Người nhà cần chăm sóc nhiều hơn. Bác sĩ kê đơn thuốc xong thì được anh bảo quản gia Lý tiễn khách
Trong phòng đã yên tĩnh hơn. Anh nhìn qua Mei hỏi cô bị bệnh gì. Mei không biết có nên nói cho anh mình biết hay không? Cuối cùng vẫn chọn nói. Bệnh này giấu không được. Xin lỗi tiểu thư
" Thực ra, cô ấy rời khỏi gia tộc Carrilina, tiểu thư bắt tay vào thực hiện giấc mơ của mình. Cô ấy cố gắng ngày đêm trao dồi kiến thức để một ngày nào đó có thể xứng với anh. Do áp lực sinh mệt mỏi, cô ấy bị trầm cảm trong một thời gian dài, nhiều đêm phải dùng tới thuốc ngủ để có thể ngủ được, việc dùng thuốc ngủ ảnh hưởng rất nhiều. Vài tháng trước, cô ấy dùng thuốc quá liều dẫn đến co giật, nhiều lần bác sĩ cứu tiểu thư khỏi ngưỡng cửa tử thần. Nhiều lần tiểu thư sốt nhưng vẫn cố gắng thức đêm để học. Anh biết tập đoàn Sunshine và Chuỗi chi nhánh thời trang là của ai không? Của chị ấy cả đấy. Vì anh, chị ấy chọn cực nhọc để hy vọng một ngày chị ấy là cô dâu của anh " Mei vừa nói, nước mắt cô đã ướt đẫm cả khuôn mặt rồi
" tất cả vì anh ư? Vậy cô ấy có yêu anh không " anh nghe cô nói thì thất thần, tay vuốt ve gương mặt cô
" cậu ấy yêu anh, yêu vô cùng " Mei vừa nói vừa lau nước mắt
" em ra ngoài đi, mai về lại Anh đi. Để cô ấy cho anh chăm sóc " anh thất thần rồi bảo với Mei. Trước khi rồi đi Mei nói với anh " hãy yêu thương cậu ấy nhiều hơn. Cậu ấy có tuổi thơ vô cùng thiết thòi" Mei đi rồi, anh nhìn vào khuôn mặt đang ngủ trên giường , anh thử cô mệt rồi
" Albert em... lạnh quá " cô nói trong cơn mê, rồi co ro cơ thể lại thấy cô như vậy, anh liền nằm xuống bên cạnh cô, sau đó đắp chăn cho cả hai người. Cảm nhận được hơi ấm cô nhanh chóng rút vào người anh. Anh vỗ nhẹ lưng cô cho cô dễ ngủ hơn
Sáng hôm sau, anh dậy sớm nấu cháo cho cô. Lên đến phòng thấy cô vẫn con đang ngủ. Anh liền nhẹ nhàng kêu cô dậy . Mei đã quay về Anh rồi, đi trong đêm luôn
" Ari, em dậy ăn chút cháo lót bụng đã rồi ngủ tiếp" anh lay lay người cô
" ư... em không đói " cô nũng nịu, giờ chỉ muốn ngủ thôi
" Ngoan dậy ăn một ít đi. Không thì anh dùng biện pháp mạnh đấy " anh đỡ cô ngồi dậy, còn cô mắt nhắm mắt mở
" ư... Không ăn... ưm " thấy cô cãi. Anh liền hôn môi cô. Thấy cô sắp không thở được thì anh mới buông tha
" em muốn tự ăn hay anh đút theo kiểu này " anh đưa mắt nhìn cô,mặt cô đã đỏ như trái cà chua rồi
" em tự ăn nhưng anh đút cơ " cô nũng nịu với anh, rồi há miệng chờ anh đút
" vậy mới ngoan " anh đưa muỗng cháo vào miệng cô
" cháo ngon lắm. Anh nấu hả " cô mỉm mỉm nuốt hết muỗng cháo
" ừm. " anh vừa cười vừa đút muỗng tiếp theo cho cô
" ừm... không ăn nỗi nữa rồi " cô mè nheo, cô nuốt hết nỗi rồi
" vậy lát ăn tiếp, giờ nằm xuống nghỉ ngơi đi " anh bỏ chén cháo qua một bên rồi lau miệng cho co bằng khăn giấy ướt lau miệng cho cô . Cô nhẹ nhàng nằm xuống
" Albert " cô gọi anh. Có anh cô mới ngủ được
" gì vậy " anh vừa lau vừa nghe cô gọi
" ưm... anh nằm với em đi " cô dang tay muốn ôm anh, giọng nũng nịu
" anh nằm liền đây cô nương làm nũng quá à " anh nằm xuống nhéo má cô rồi ôm cô vào lòng. Cảm nhận được hơi ấm của anh cô thiếp đi. Cô làm một giấc tới 7h tối. Thế là tối nay khỏi ngủ luôn. Tỉnh dây trong vòng tay của anh. Cô ngước lên sờ nhẹ vào khuôn mặt anh, giọng trầm ấm phát ra
" tỉnh rồi à. Muốn ăn gì không anh làm cho " anh nhanh chóng ngồi dậy thì bị cô ôm eo giữ lại
" khoan đã, em có chuyện nói với anh " cô ôm eo anh, nay cô phải chinh phục mục tiêu của mình
" hả? chuyện gì " anh bẹo má cô
" em... em yêu anh Albert, em thật sự rất yêu anh " cô ngồi dạy ôm chầm lấy anh
" em nói thật chứ " anh nhẹ nhàng xiết lấy tay cô
" ừm. Đồng ý làm chồng em nhé " cô tỏ tình luôn tránh tình cảm lòng vòng
" anh hiểu rồi. Anh đồng ý, cả đời yêu em " khung cảnh thật bình yên, nhẹ nhàng làm cô nhớ lại khung cảnh năm xưa
" Albert, em đói " cô nũng nịu mặt cạ cạ vào người anh. Người anh thơm quá
" để anh xuống lấy cháo cho em nhé " anh hôn lên trán cô rồi bước xuống giường .
Nhìn theo bước chân anh , cô cười thầm. Cuối cùng cô đã chinh phục được anh rồi
" Ây da, cái đầu của mình đau quá " đầu cô rất đau, đau nhưng cô vẫn muốn chuẩn bị bữa tối cho anh. Bỗng nhiên trời đất quay cuồng, làm cô chống mặt. Cô vỗ vỗ trán cho tỉnh táo rồi dọn đồ ăn ra bàn. Vừa lúc này anh đi xuống, cô cười rồi kéo ghế cho anh. Đầu cô đột nhiên đau nhói khiến cô ngã. May mắn, anh đỡ kịp nên cô ngã vào vòng tay anh
" Ari, em có sao không " anh lay lay mặt cô rồi hét lên " gọi bác sĩ tới cho tôi" . Mei nghe tiếng anh thì chạy xuống. Cô lặng người, bệnh của tiểu thư tái phát rồi.
" Anh, đưa chị ấy lên phòng đi " Bệnh của tiểu thư bộc phát thì sẽ phải tiêm thuốc
" ừm. " anh đưa cô lên phòng mình. Mỗi bậc cầu thang là giây phút lo lắng trong anh lại dấy lên nhiều hơn. Đặt cô xuống giường. Nhìn khuôn mặt đã đau đến xanh lét mà anh xót vô cùng
" Bác sĩ đã tới rồi " quản gia Lý dẫn ông bác sĩ lên phòng
" khám cho cô ấy " anh đút hai tay vào túi quần , chưa bao giờ anh mất bình tĩnh như thế này
" cô ấy suy nhược cơ thể. Cộng thêm bệnh cũ tái phát nên sinh ra sốt. Người nhà cần chăm sóc nhiều hơn. Bác sĩ kê đơn thuốc xong thì được anh bảo quản gia Lý tiễn khách
Trong phòng đã yên tĩnh hơn. Anh nhìn qua Mei hỏi cô bị bệnh gì. Mei không biết có nên nói cho anh mình biết hay không? Cuối cùng vẫn chọn nói. Bệnh này giấu không được. Xin lỗi tiểu thư
" Thực ra, cô ấy rời khỏi gia tộc Carrilina, tiểu thư bắt tay vào thực hiện giấc mơ của mình. Cô ấy cố gắng ngày đêm trao dồi kiến thức để một ngày nào đó có thể xứng với anh. Do áp lực sinh mệt mỏi, cô ấy bị trầm cảm trong một thời gian dài, nhiều đêm phải dùng tới thuốc ngủ để có thể ngủ được, việc dùng thuốc ngủ ảnh hưởng rất nhiều. Vài tháng trước, cô ấy dùng thuốc quá liều dẫn đến co giật, nhiều lần bác sĩ cứu tiểu thư khỏi ngưỡng cửa tử thần. Nhiều lần tiểu thư sốt nhưng vẫn cố gắng thức đêm để học. Anh biết tập đoàn Sunshine và Chuỗi chi nhánh thời trang là của ai không? Của chị ấy cả đấy. Vì anh, chị ấy chọn cực nhọc để hy vọng một ngày chị ấy là cô dâu của anh " Mei vừa nói, nước mắt cô đã ướt đẫm cả khuôn mặt rồi
" tất cả vì anh ư? Vậy cô ấy có yêu anh không " anh nghe cô nói thì thất thần, tay vuốt ve gương mặt cô
" cậu ấy yêu anh, yêu vô cùng " Mei vừa nói vừa lau nước mắt
" em ra ngoài đi, mai về lại Anh đi. Để cô ấy cho anh chăm sóc " anh thất thần rồi bảo với Mei. Trước khi rồi đi Mei nói với anh " hãy yêu thương cậu ấy nhiều hơn. Cậu ấy có tuổi thơ vô cùng thiết thòi" Mei đi rồi, anh nhìn vào khuôn mặt đang ngủ trên giường , anh thử cô mệt rồi
" Albert em... lạnh quá " cô nói trong cơn mê, rồi co ro cơ thể lại thấy cô như vậy, anh liền nằm xuống bên cạnh cô, sau đó đắp chăn cho cả hai người. Cảm nhận được hơi ấm cô nhanh chóng rút vào người anh. Anh vỗ nhẹ lưng cô cho cô dễ ngủ hơn
Sáng hôm sau, anh dậy sớm nấu cháo cho cô. Lên đến phòng thấy cô vẫn con đang ngủ. Anh liền nhẹ nhàng kêu cô dậy . Mei đã quay về Anh rồi, đi trong đêm luôn
" Ari, em dậy ăn chút cháo lót bụng đã rồi ngủ tiếp" anh lay lay người cô
" ư... em không đói " cô nũng nịu, giờ chỉ muốn ngủ thôi
" Ngoan dậy ăn một ít đi. Không thì anh dùng biện pháp mạnh đấy " anh đỡ cô ngồi dậy, còn cô mắt nhắm mắt mở
" ư... Không ăn... ưm " thấy cô cãi. Anh liền hôn môi cô. Thấy cô sắp không thở được thì anh mới buông tha
" em muốn tự ăn hay anh đút theo kiểu này " anh đưa mắt nhìn cô,mặt cô đã đỏ như trái cà chua rồi
" em tự ăn nhưng anh đút cơ " cô nũng nịu với anh, rồi há miệng chờ anh đút
" vậy mới ngoan " anh đưa muỗng cháo vào miệng cô
" cháo ngon lắm. Anh nấu hả " cô mỉm mỉm nuốt hết muỗng cháo
" ừm. " anh vừa cười vừa đút muỗng tiếp theo cho cô
" ừm... không ăn nỗi nữa rồi " cô mè nheo, cô nuốt hết nỗi rồi
" vậy lát ăn tiếp, giờ nằm xuống nghỉ ngơi đi " anh bỏ chén cháo qua một bên rồi lau miệng cho co bằng khăn giấy ướt lau miệng cho cô . Cô nhẹ nhàng nằm xuống
" Albert " cô gọi anh. Có anh cô mới ngủ được
" gì vậy " anh vừa lau vừa nghe cô gọi
" ưm... anh nằm với em đi " cô dang tay muốn ôm anh, giọng nũng nịu
" anh nằm liền đây cô nương làm nũng quá à " anh nằm xuống nhéo má cô rồi ôm cô vào lòng. Cảm nhận được hơi ấm của anh cô thiếp đi. Cô làm một giấc tới 7h tối. Thế là tối nay khỏi ngủ luôn. Tỉnh dây trong vòng tay của anh. Cô ngước lên sờ nhẹ vào khuôn mặt anh, giọng trầm ấm phát ra
" tỉnh rồi à. Muốn ăn gì không anh làm cho " anh nhanh chóng ngồi dậy thì bị cô ôm eo giữ lại
" khoan đã, em có chuyện nói với anh " cô ôm eo anh, nay cô phải chinh phục mục tiêu của mình
" hả? chuyện gì " anh bẹo má cô
" em... em yêu anh Albert, em thật sự rất yêu anh " cô ngồi dạy ôm chầm lấy anh
" em nói thật chứ " anh nhẹ nhàng xiết lấy tay cô
" ừm. Đồng ý làm chồng em nhé " cô tỏ tình luôn tránh tình cảm lòng vòng
" anh hiểu rồi. Anh đồng ý, cả đời yêu em " khung cảnh thật bình yên, nhẹ nhàng làm cô nhớ lại khung cảnh năm xưa
" Albert, em đói " cô nũng nịu mặt cạ cạ vào người anh. Người anh thơm quá
" để anh xuống lấy cháo cho em nhé " anh hôn lên trán cô rồi bước xuống giường .
Nhìn theo bước chân anh , cô cười thầm. Cuối cùng cô đã chinh phục được anh rồi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.