Thuộc Hạ Của Anh Tôi Là Chồng Tôi
Chương 13: Điều tra và ân oán
Li Debris
23/04/2023
" Các cô dừng việc đã" Li nói, rồi lấy ghế cho cô
" dạ. Không biết mấy cô có bảo gì không" tất cả công nhân cuối chào cô
" bây giờ các cô nghe rõ và trả lời câu hỏi của tôi" Li bắt đầu theo kế hoạch của cô
" vâng" các nhân viên sắp hàng ngay ngắn
" Các cô tháng rồi có nhận lương không" Li bắt đầu với câu hỏi đầu tiên
" dạ không ạ " các nhân viên đồng loạt lên tiếng
" vậy tháng trước các cô có nhận thưởng không? " Li nghiêm chỉnh ghi lại. Bỗng nhiên có người lên tiếng " chúng tôi làm cho các người không lương à?Con của chúng tôi sắp chết đói rồi "
" ai thì đứng lên nói." Li nghe nhưng cô sợ thất lễ
" tôi có đều muốn nói" trước mắt Li là một cô gái mảnh mai nhưng ánh mắt kiên cường
" nói đi" Li cho cô bé nói
" 2 tháng trước chúng tôi đã không có lương rồi ạ" cô vừa nói vừa rơi nước mắt, ba cô đã không còn vì thiếu tiền chữa trị
" được, cảm ơn đã hợp tác. Chúng ta đi thôi" Li dìu cô đứng lên rồi kêu mọi người làm việc tiếp
" em tên gì hả" cô quay lại hỏi cô bé ấy
" dạ em tên Minh Nhi ạ " cô bé cười rồi xin phép đi làm việc. Bước ra khỏi Kate Fashion, cô chợt nhận ra một điều liền bảo Li
" tới tập đoàn anh của chị đi" cô biết phải làm sao điều tra cô bé này rồi
" vâng " Li nghe chỉ thị cô lái đến TFC -tập đoàn công nghệ thông tin
" được rồi, em về trước đi " cô bước xuống xe nhanh chóng rồi vào trong tòa nhà. Vừa vào cô đã gặp nhân viên tiếp tân ở đây
" không biết là cô có đặt lich trước không ạ " tiếp tân vừa hỏi vừa ghi chép lại danh sách
" Lan Hy, em làm việc chăm chỉ quá nhỉ " cô bé này chính là con của chú Ken thuộc hạ của ba cô
" dạ, ơ? Tiểu thư " Lan Hy thốt lên đầy kinh ngạc cô không ngờ gặp được tiểu thư tại đây
" ừm " cô bật cười vì thái độ ngạc nhiên của cô bé
" chị đến tìm anh Albert phải không ạ " cô bé bắt nhanh vào vấn đề
" ừm, đúng rồi " cô cười cười, phải nói mối tình của cô và Albert ai cũng biết
" vâng mời chị lên" cô bé dẫn cô vào thang máy cho người đứng đầu công ty
Phòng làm việc của anh
"Cốc cốc cốc"
" vào đi " khi cô đẩy cửa vào, anh đang xử lí đóng công việc của mình
" em tới đây có việc gì " anh ngoắc tay bảo cô ngồi lên đùi mình
" ưm. Phải có việc gì em mới tới đây được à" cô ngồi lên đùi anh rồi nghịch tóc anh
" không, chỉ là anh thắc mắc chuyện gì khiến tiểu cô nương chạy tới đây" anh nhéo mũi cô cưng chiều
" ưm, điều tra giúp em " cô hôn nhẹ lên má anh
" ok. Cục cưng, muốn anh điều tra ai " anh cười nhẹ tay nhéo má cô
"um. là người này" cô chìa bức ảnh của cô bé kia
" ừm, để đó đi. Em ăn gì không" anh nhìn mặt cô bé mà đánh trống lãng , bất chợt cơn đau đầu ập đến, những hình ảnh bất đầu mờ nhạt dần
" anh. Sao vậy " cô thấy anh không ổn liền hỏi .
" không sao" một tay anh đỡ trán. một tay anh ra hiệu bảo cô không sao cả
" để em dìu anh về biệt thự " cô thuyết phục anh về biệt thự. Trên đường về anh nhắm mắt dưỡng thần
Biệt thự, cô đã cho gọi bác sĩ . Anh đã bất tỉnh
" tiểu thư tôi không biết là có nên nói tin này cho tiểu thư không? " vị bác sĩ già nhanh chóng thông báo
" ông cứu nói." nãy giờ cô như ngồi trên đống lửa
" hiện tại thì tình trạng của anh ta không đáng nói nhưng... " bác sĩ ậm ờ ngay khúc cuối
" nhưng gì chứ" cô đang lo lắng tới mức đó vậy mà.Ông bác sĩ lại biết làm người khác hiểu cảm giác chờ đợi là thế nào
" nhưng e là để về sau anh ta có thể chết. Vì bây giờ bệnh của anh ta không cho anh ta tiếp xúc gần với phụ nữ khác" bác sĩ khẳng định chắc nịch
" nhưng mà. Lúc đó anh ấy cũng có đụng vài người phụ nữ mà " cô thắc mắc lời bác sĩ
" thì vầy, ạnh ta sẽ nổi ban đỏ lên khi chạm vào người phụ nữ khác và tôi sẽ tiêm cho anh ta vài liều thuốc" bác sĩ vừa nói vừa tiêm thuốc
"khi tiếp xúc với cô anh ta không bị nhưng bất ngờ bất tỉnh thì đó là biểu hiện bất thường. Phải theo dõi theo một thời gian nữa "bác sĩ già biết cô không hiểu liền giải thích cặn kẻ
" vâng ạ. Vậy có thuốc giải không ạ" cô muốn điều chế thuốc giải
" chuyện này ta e là cháu chính là thuốc giải hay nói cách khác, anh ta sẽ phải phụ thuộc vào cơ thể cháu để sống sót" ông nói rồi yên lặng một lúc lâu khi nghe thấy tiếng " vâng ạ " của cô gái. Ông xin phép ra về
" bác sĩ về cẩn thận" cô đi xuống tiễn ông rồi lên phòng với anh. Cô tin đây chính là loại độc mà Nhà Lint điều chế ra , cô cần phải điều tra đã. Nếu thực sự là Lint thì đừng trách cô vô tình
" dạ. Không biết mấy cô có bảo gì không" tất cả công nhân cuối chào cô
" bây giờ các cô nghe rõ và trả lời câu hỏi của tôi" Li bắt đầu theo kế hoạch của cô
" vâng" các nhân viên sắp hàng ngay ngắn
" Các cô tháng rồi có nhận lương không" Li bắt đầu với câu hỏi đầu tiên
" dạ không ạ " các nhân viên đồng loạt lên tiếng
" vậy tháng trước các cô có nhận thưởng không? " Li nghiêm chỉnh ghi lại. Bỗng nhiên có người lên tiếng " chúng tôi làm cho các người không lương à?Con của chúng tôi sắp chết đói rồi "
" ai thì đứng lên nói." Li nghe nhưng cô sợ thất lễ
" tôi có đều muốn nói" trước mắt Li là một cô gái mảnh mai nhưng ánh mắt kiên cường
" nói đi" Li cho cô bé nói
" 2 tháng trước chúng tôi đã không có lương rồi ạ" cô vừa nói vừa rơi nước mắt, ba cô đã không còn vì thiếu tiền chữa trị
" được, cảm ơn đã hợp tác. Chúng ta đi thôi" Li dìu cô đứng lên rồi kêu mọi người làm việc tiếp
" em tên gì hả" cô quay lại hỏi cô bé ấy
" dạ em tên Minh Nhi ạ " cô bé cười rồi xin phép đi làm việc. Bước ra khỏi Kate Fashion, cô chợt nhận ra một điều liền bảo Li
" tới tập đoàn anh của chị đi" cô biết phải làm sao điều tra cô bé này rồi
" vâng " Li nghe chỉ thị cô lái đến TFC -tập đoàn công nghệ thông tin
" được rồi, em về trước đi " cô bước xuống xe nhanh chóng rồi vào trong tòa nhà. Vừa vào cô đã gặp nhân viên tiếp tân ở đây
" không biết là cô có đặt lich trước không ạ " tiếp tân vừa hỏi vừa ghi chép lại danh sách
" Lan Hy, em làm việc chăm chỉ quá nhỉ " cô bé này chính là con của chú Ken thuộc hạ của ba cô
" dạ, ơ? Tiểu thư " Lan Hy thốt lên đầy kinh ngạc cô không ngờ gặp được tiểu thư tại đây
" ừm " cô bật cười vì thái độ ngạc nhiên của cô bé
" chị đến tìm anh Albert phải không ạ " cô bé bắt nhanh vào vấn đề
" ừm, đúng rồi " cô cười cười, phải nói mối tình của cô và Albert ai cũng biết
" vâng mời chị lên" cô bé dẫn cô vào thang máy cho người đứng đầu công ty
Phòng làm việc của anh
"Cốc cốc cốc"
" vào đi " khi cô đẩy cửa vào, anh đang xử lí đóng công việc của mình
" em tới đây có việc gì " anh ngoắc tay bảo cô ngồi lên đùi mình
" ưm. Phải có việc gì em mới tới đây được à" cô ngồi lên đùi anh rồi nghịch tóc anh
" không, chỉ là anh thắc mắc chuyện gì khiến tiểu cô nương chạy tới đây" anh nhéo mũi cô cưng chiều
" ưm, điều tra giúp em " cô hôn nhẹ lên má anh
" ok. Cục cưng, muốn anh điều tra ai " anh cười nhẹ tay nhéo má cô
"um. là người này" cô chìa bức ảnh của cô bé kia
" ừm, để đó đi. Em ăn gì không" anh nhìn mặt cô bé mà đánh trống lãng , bất chợt cơn đau đầu ập đến, những hình ảnh bất đầu mờ nhạt dần
" anh. Sao vậy " cô thấy anh không ổn liền hỏi .
" không sao" một tay anh đỡ trán. một tay anh ra hiệu bảo cô không sao cả
" để em dìu anh về biệt thự " cô thuyết phục anh về biệt thự. Trên đường về anh nhắm mắt dưỡng thần
Biệt thự, cô đã cho gọi bác sĩ . Anh đã bất tỉnh
" tiểu thư tôi không biết là có nên nói tin này cho tiểu thư không? " vị bác sĩ già nhanh chóng thông báo
" ông cứu nói." nãy giờ cô như ngồi trên đống lửa
" hiện tại thì tình trạng của anh ta không đáng nói nhưng... " bác sĩ ậm ờ ngay khúc cuối
" nhưng gì chứ" cô đang lo lắng tới mức đó vậy mà.Ông bác sĩ lại biết làm người khác hiểu cảm giác chờ đợi là thế nào
" nhưng e là để về sau anh ta có thể chết. Vì bây giờ bệnh của anh ta không cho anh ta tiếp xúc gần với phụ nữ khác" bác sĩ khẳng định chắc nịch
" nhưng mà. Lúc đó anh ấy cũng có đụng vài người phụ nữ mà " cô thắc mắc lời bác sĩ
" thì vầy, ạnh ta sẽ nổi ban đỏ lên khi chạm vào người phụ nữ khác và tôi sẽ tiêm cho anh ta vài liều thuốc" bác sĩ vừa nói vừa tiêm thuốc
"khi tiếp xúc với cô anh ta không bị nhưng bất ngờ bất tỉnh thì đó là biểu hiện bất thường. Phải theo dõi theo một thời gian nữa "bác sĩ già biết cô không hiểu liền giải thích cặn kẻ
" vâng ạ. Vậy có thuốc giải không ạ" cô muốn điều chế thuốc giải
" chuyện này ta e là cháu chính là thuốc giải hay nói cách khác, anh ta sẽ phải phụ thuộc vào cơ thể cháu để sống sót" ông nói rồi yên lặng một lúc lâu khi nghe thấy tiếng " vâng ạ " của cô gái. Ông xin phép ra về
" bác sĩ về cẩn thận" cô đi xuống tiễn ông rồi lên phòng với anh. Cô tin đây chính là loại độc mà Nhà Lint điều chế ra , cô cần phải điều tra đã. Nếu thực sự là Lint thì đừng trách cô vô tình
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.