Chương 4
Lộ Lộ Phao Phao
06/02/2022
Sau đó bọn họ đồng thời tiến vào buồng tắm cọ rửa, thân thể trần truồng đương nhiên không tránh khỏi làm thêm lần nữa, làm đến hơn bốn giờ sáng mới chuẩn bị lên giường ngủ.
Cecil sấy khô mái tóc dài của mình, khi cậu bước ra khỏi phòng tắm, Legna đang ngồi trên giường một bên hút thuốc một bên xem máy tính bảng.
Cậu ngồi xuống bên cạnh Legna, không biết tại sao cứ nhìn người đàn ông này là lại có một loại buồn bực không lý do, giật lấy điếu thuốc anh kep giữa hai ngón tay, ngậm vào miệng, hút.
Mùi thuốc Legna hút rất nặng, cảm giác nghẹt thở vô cùng, Cecil không nhịn được ho lên. Trước đây cậu cũng hút thuốc của nhãn hiệu này, nhưng cách đây vài năm cậu đã đổi rồi.
Thuốc lá trong tay bị cướp đi, Legna dùng khuôn mặt lãnh đạm nhìn Cecil nuốt mây nhả khói, cũng không tức giận, còn đốt thêm một điếu, ôn nhu nói với cậu: “Đừng nghịch.”
Cecil nhất thời có chút giận dữ, cậu chán ghét bộ dáng luôn luôn thờ ơ kia của Legna.
Cậu ngồi cạnh anh vừa giận dỗi vừa hút thuốc, Legna phảng phất có thể cảm nhận được áp suất thấp xung quanh mình, anh không hiểu rõ lắm hành vi khác lạ cùng hỉ nộ vô thường gần đây của cậu, nửa tiếng trước Cecil còn bị anh làm đến một bên la hét gọi một bên khóc lóc xin tha, bây giờ ngồi bên cạnh anh, không chỉ giật thuốc lá của anh mà còn nổi nóng với anh nữa.
“Bảo bối, anh nghĩ chúng ta cần phải bàn luận kỹ càng đấy.”
“Giữa chúng ta không có gì để bàn.” Cecil trả lời, nghe vô cùng táo bạo. Cậu mạnh tay dập tắt đoạn thuốc còn lại trong gạt tàn thuốc, kéo chăn bôn quag, nghiêng người đưa lưng về phía Legna nằm xuống, chỉ để lại cho đối phương phần tóc màu vàng sau đầu.
Legna thở dài một hơi, dập tắt điếu thuốc, đặt tay lên vai Cecil, hôn tai đối phương: “Rốt cuộc gần đây em sao thế?”. truyện kiếm hiệp hay
Cecil kéo chăn bông che đầu lại, thanh âm rầu rĩ nhưng nghe lại có vẻ rất tức giận, hỏi một đằng trả lời một nẻo: “Ngày mai anh không cần đi làm sao?”
“Đi muộn một chút, cùng lắm thì tăng ca thôi.” Legna lãnh đạm nói, đây đều là sự thật.
Tăng ca —— lại là tăng ca —— Cecil căm hận cái từ này, đặc biệt là khi Legna đề cập tới nó, cậu đơn giản kéo chăn bông chặt hơn, cuộn tròn thân thể: “Em mệt rồi, muốn ngủ.”
Legna nhìn cậu, chần chờ một chút, mới nói: “Được.”
Nói xong anh liền tắt đèn, nói ngủ ngon với Cecil, nhưng đối phương lại không trả lời, không biết là đang ngủ hay là không muốn nói chuyện cùng anh, Legna cho rằng là vế sau, nhưng anh cũng chỉ âm thầm nhún vai, tiến vào trong chăn.
Lúc Legna tỉnh lại Cecil vẫn đang ngủ, anh cũng không vội đánh thức đối phương, rửa mặt, thay quần áo, hôn Cecil còn đang ngủ một chút rồi mới đi làm. Mỗi ngày vào lúc này Cecil đều trong mộng lẩm bẩm một chút, nét mặt hơi nhăn lại, như oán giận Legna quấy rầy giấc ngủ của cậu, kết hợp với mái tóc vàng rối như tơ vò tóc, bộ dáng vô cùng đáng yêu, khiến tâm trạng Legna tốt hẳn lên.
Lại kết thúc một ngày đi làm, cấp dưới của anh đều tan tầm, anh vẫn tiếp tục làm việc. Mỗi lần tăng ca bữa tối của anh đều rất qua loa, gọi thức ăn ngoài, spaghetti giá rẻ, mùi vị chẳng thể nói là ngon, nhưng Legna cũng không để ý lắm, ở văn phòng anh vẫn luôn tùy tiện giải quyết như thế.
Ngoài giờ làm, anh không khỏi nghĩ đến vợ mình, kỳ thực Cecil khác thường khiến anh không biết nên làm thế nào. Anh cũng không biết tại sao Cecil lại như vậy, anh luôn tuân thủ quy tắc, cùng không biết đối phó với tình huống phát sinh đột ngột.
Có lẽ đi du lịch cùng nhau sẽ khiến cậu vui hơn? Bọn họ quả thực rất lâu rồi không đi du lịch.
Ý tưởng này đã tồn tại trong đầu Legna một khoảng thời gian, nhưng vẫn luôn không có thời gian thực hiện —— văn phòng có quá nhiều việc.
Nếu cảm thấy cần thiết, Legna sẽ thực hiện ngay, anh luôn là người có năng lực. Bây giờ là cuối tháng mười một, lễ Giáng sinh và năm mới đều có ngày nghỉ, cộng lại anh được nghỉ cũng gần một tháng. Mà Giáng sinh hàng năm bọn họ đều quay lại Na Uy, Legna đến từ quốc gia phương Bắc xa xôi kia, cha mẹ, anh em của anh đều sống ở đó.
Anh lập tức tạm gác công việc sang một bên, bắt tay tra thông tin du lịch. Trước khi quay về Na Uy họ có thể đến Pháp hoặc Ý chơi hai tuần, có vẻ đến Ý sẽ tốt hơn —— mấy năm trước họ đã đến Pháp rồi, có một khoảng thời gian Cecil tổng kêu gào muốn đi Ý, có lẽ là liên quan tới chuyên môn của cậu, bất quá trong hai năm gần đây anh thực sự rất bận, bận tới nỗi không có thời gian du lịch.
Quyết định xong Legna ngay lập tức gọi điện thoại đặt vé máy bay cho hai người, về nhà sẽ nói cho Cecil, coi như là bất ngờ, họ có thể cùng nhau sắp xếp hành trình, chỉ mong điều này có thể khiến tâm trạng Cecil tốt lên một ít.
Kế hoạch du lịch là anh đột nhiên quyết định, còn chưa nói cho Elisa, Legna vốn muốn tới phòng làm việc của cô tự minh thông báo, đi tới ngoài cửa liền phát hiện bên trong tối đen, mới nhớ ra một tiếng trước Elisa nói cô về trước.
Thế là anh liền ngồi trở lại trên ghế, lấy điện thoại gọi cho Elisa.
Cuộc gọi nhanh chóng được bắt máy, đầu dây bên kia vang một giọng nữ trầm thấp: “Leg bảo bối, có chuyện gì vậy?”
“Liz, tôi muốn xin nghỉ.” Liz là biệt danh của Elisa, họ luôn gọi cô như thế.
“Có thể, bao lâu?” Người phụ nữ tóc vàng bên kia điện thoại một bên hờ hững trả lời, một bên sơn móng tay màu đỏ.
“Cả Giáng sinh và năm mới, một tháng. Tuần sau bắt đầu.”
“Hả? Một tháng? Không được!” Elisa nói, Legna là một tên cuồng công việc, hơn nữa anh rất quan trọng, văn phòng kiến trúc này là do bọn họ cùng nhau thành lập. Cô kinh ngạc sơn lệch ra ngoài móng tay, khiến cô có chút buồn bực: “Có lý do không?”
“Tâm trạng Cecil không tốt, đây là bất ngờ.”
Elisa đầu kia bật cười xì một tiếng, giơ tay thay đổi góc độ nhìn móng tay màu đỏ mình mới sơn một chút, cảm thấy vô cùng hài lòng: “Cậu cũng sẽ vì người yêu mà chuẩn bị bất ngờ à? Nếu như là vì mèo hoang nhỏ nhà cậu, cũng không phải không được nhưng có điều kiện, năm nay các cậu vẫn quay lại Na Uy chứ?”
Người đàn ông bên kia “Ừ” một tiếng, Elisa sung sướng mà mở máy tính lên, mở danh sách mua sắm của mình, đọc một chuỗi dài, sau đó cô nghe thấy anh thở dài một cái, có chút bất đắc dĩ nói với cô: “Được rồi, biết rồi.”
Cô gần như có thể tưởng tượng bộ dáng Legna ngồi trước bàn làm việc đỡ trán buồn bực mất tập trung, mới một bên cười trộm một bên vui vẻ cúp điện thoại.
=========
Lời của tác giả.
Kết quả là tâm sự vẫn chưa thành công, dường như còn phải chờ một chút nữa.
Cecil sấy khô mái tóc dài của mình, khi cậu bước ra khỏi phòng tắm, Legna đang ngồi trên giường một bên hút thuốc một bên xem máy tính bảng.
Cậu ngồi xuống bên cạnh Legna, không biết tại sao cứ nhìn người đàn ông này là lại có một loại buồn bực không lý do, giật lấy điếu thuốc anh kep giữa hai ngón tay, ngậm vào miệng, hút.
Mùi thuốc Legna hút rất nặng, cảm giác nghẹt thở vô cùng, Cecil không nhịn được ho lên. Trước đây cậu cũng hút thuốc của nhãn hiệu này, nhưng cách đây vài năm cậu đã đổi rồi.
Thuốc lá trong tay bị cướp đi, Legna dùng khuôn mặt lãnh đạm nhìn Cecil nuốt mây nhả khói, cũng không tức giận, còn đốt thêm một điếu, ôn nhu nói với cậu: “Đừng nghịch.”
Cecil nhất thời có chút giận dữ, cậu chán ghét bộ dáng luôn luôn thờ ơ kia của Legna.
Cậu ngồi cạnh anh vừa giận dỗi vừa hút thuốc, Legna phảng phất có thể cảm nhận được áp suất thấp xung quanh mình, anh không hiểu rõ lắm hành vi khác lạ cùng hỉ nộ vô thường gần đây của cậu, nửa tiếng trước Cecil còn bị anh làm đến một bên la hét gọi một bên khóc lóc xin tha, bây giờ ngồi bên cạnh anh, không chỉ giật thuốc lá của anh mà còn nổi nóng với anh nữa.
“Bảo bối, anh nghĩ chúng ta cần phải bàn luận kỹ càng đấy.”
“Giữa chúng ta không có gì để bàn.” Cecil trả lời, nghe vô cùng táo bạo. Cậu mạnh tay dập tắt đoạn thuốc còn lại trong gạt tàn thuốc, kéo chăn bôn quag, nghiêng người đưa lưng về phía Legna nằm xuống, chỉ để lại cho đối phương phần tóc màu vàng sau đầu.
Legna thở dài một hơi, dập tắt điếu thuốc, đặt tay lên vai Cecil, hôn tai đối phương: “Rốt cuộc gần đây em sao thế?”. truyện kiếm hiệp hay
Cecil kéo chăn bông che đầu lại, thanh âm rầu rĩ nhưng nghe lại có vẻ rất tức giận, hỏi một đằng trả lời một nẻo: “Ngày mai anh không cần đi làm sao?”
“Đi muộn một chút, cùng lắm thì tăng ca thôi.” Legna lãnh đạm nói, đây đều là sự thật.
Tăng ca —— lại là tăng ca —— Cecil căm hận cái từ này, đặc biệt là khi Legna đề cập tới nó, cậu đơn giản kéo chăn bông chặt hơn, cuộn tròn thân thể: “Em mệt rồi, muốn ngủ.”
Legna nhìn cậu, chần chờ một chút, mới nói: “Được.”
Nói xong anh liền tắt đèn, nói ngủ ngon với Cecil, nhưng đối phương lại không trả lời, không biết là đang ngủ hay là không muốn nói chuyện cùng anh, Legna cho rằng là vế sau, nhưng anh cũng chỉ âm thầm nhún vai, tiến vào trong chăn.
Lúc Legna tỉnh lại Cecil vẫn đang ngủ, anh cũng không vội đánh thức đối phương, rửa mặt, thay quần áo, hôn Cecil còn đang ngủ một chút rồi mới đi làm. Mỗi ngày vào lúc này Cecil đều trong mộng lẩm bẩm một chút, nét mặt hơi nhăn lại, như oán giận Legna quấy rầy giấc ngủ của cậu, kết hợp với mái tóc vàng rối như tơ vò tóc, bộ dáng vô cùng đáng yêu, khiến tâm trạng Legna tốt hẳn lên.
Lại kết thúc một ngày đi làm, cấp dưới của anh đều tan tầm, anh vẫn tiếp tục làm việc. Mỗi lần tăng ca bữa tối của anh đều rất qua loa, gọi thức ăn ngoài, spaghetti giá rẻ, mùi vị chẳng thể nói là ngon, nhưng Legna cũng không để ý lắm, ở văn phòng anh vẫn luôn tùy tiện giải quyết như thế.
Ngoài giờ làm, anh không khỏi nghĩ đến vợ mình, kỳ thực Cecil khác thường khiến anh không biết nên làm thế nào. Anh cũng không biết tại sao Cecil lại như vậy, anh luôn tuân thủ quy tắc, cùng không biết đối phó với tình huống phát sinh đột ngột.
Có lẽ đi du lịch cùng nhau sẽ khiến cậu vui hơn? Bọn họ quả thực rất lâu rồi không đi du lịch.
Ý tưởng này đã tồn tại trong đầu Legna một khoảng thời gian, nhưng vẫn luôn không có thời gian thực hiện —— văn phòng có quá nhiều việc.
Nếu cảm thấy cần thiết, Legna sẽ thực hiện ngay, anh luôn là người có năng lực. Bây giờ là cuối tháng mười một, lễ Giáng sinh và năm mới đều có ngày nghỉ, cộng lại anh được nghỉ cũng gần một tháng. Mà Giáng sinh hàng năm bọn họ đều quay lại Na Uy, Legna đến từ quốc gia phương Bắc xa xôi kia, cha mẹ, anh em của anh đều sống ở đó.
Anh lập tức tạm gác công việc sang một bên, bắt tay tra thông tin du lịch. Trước khi quay về Na Uy họ có thể đến Pháp hoặc Ý chơi hai tuần, có vẻ đến Ý sẽ tốt hơn —— mấy năm trước họ đã đến Pháp rồi, có một khoảng thời gian Cecil tổng kêu gào muốn đi Ý, có lẽ là liên quan tới chuyên môn của cậu, bất quá trong hai năm gần đây anh thực sự rất bận, bận tới nỗi không có thời gian du lịch.
Quyết định xong Legna ngay lập tức gọi điện thoại đặt vé máy bay cho hai người, về nhà sẽ nói cho Cecil, coi như là bất ngờ, họ có thể cùng nhau sắp xếp hành trình, chỉ mong điều này có thể khiến tâm trạng Cecil tốt lên một ít.
Kế hoạch du lịch là anh đột nhiên quyết định, còn chưa nói cho Elisa, Legna vốn muốn tới phòng làm việc của cô tự minh thông báo, đi tới ngoài cửa liền phát hiện bên trong tối đen, mới nhớ ra một tiếng trước Elisa nói cô về trước.
Thế là anh liền ngồi trở lại trên ghế, lấy điện thoại gọi cho Elisa.
Cuộc gọi nhanh chóng được bắt máy, đầu dây bên kia vang một giọng nữ trầm thấp: “Leg bảo bối, có chuyện gì vậy?”
“Liz, tôi muốn xin nghỉ.” Liz là biệt danh của Elisa, họ luôn gọi cô như thế.
“Có thể, bao lâu?” Người phụ nữ tóc vàng bên kia điện thoại một bên hờ hững trả lời, một bên sơn móng tay màu đỏ.
“Cả Giáng sinh và năm mới, một tháng. Tuần sau bắt đầu.”
“Hả? Một tháng? Không được!” Elisa nói, Legna là một tên cuồng công việc, hơn nữa anh rất quan trọng, văn phòng kiến trúc này là do bọn họ cùng nhau thành lập. Cô kinh ngạc sơn lệch ra ngoài móng tay, khiến cô có chút buồn bực: “Có lý do không?”
“Tâm trạng Cecil không tốt, đây là bất ngờ.”
Elisa đầu kia bật cười xì một tiếng, giơ tay thay đổi góc độ nhìn móng tay màu đỏ mình mới sơn một chút, cảm thấy vô cùng hài lòng: “Cậu cũng sẽ vì người yêu mà chuẩn bị bất ngờ à? Nếu như là vì mèo hoang nhỏ nhà cậu, cũng không phải không được nhưng có điều kiện, năm nay các cậu vẫn quay lại Na Uy chứ?”
Người đàn ông bên kia “Ừ” một tiếng, Elisa sung sướng mà mở máy tính lên, mở danh sách mua sắm của mình, đọc một chuỗi dài, sau đó cô nghe thấy anh thở dài một cái, có chút bất đắc dĩ nói với cô: “Được rồi, biết rồi.”
Cô gần như có thể tưởng tượng bộ dáng Legna ngồi trước bàn làm việc đỡ trán buồn bực mất tập trung, mới một bên cười trộm một bên vui vẻ cúp điện thoại.
=========
Lời của tác giả.
Kết quả là tâm sự vẫn chưa thành công, dường như còn phải chờ một chút nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.