Chương 7
Lộ Lộ Phao Phao
06/02/2022
Này cũng quá điên cuồng rồi đấy. Bạn bè Legna khi biết chuyện đều nghẹn họng nhìn anh trân trối. Xế chiều hôm đó, Cecil chuyển đến nhà trọ Legna đang ở, hành lý của cậu không nhiều, theo lời cậu nói thì phần lớn đồ đạc của cậu vẫn ở nhà bạn trai cũ, cũng không biết khi nào mới đến lấy được.
Legna đi làm, Cecil thì dành phần lớn thời gian trong phòng làm việc ở trường. Lúc đó bọn họ là bạn cùng phòng chia sẻ một cái giường, cũng có lúc sẽ làm tình. Mối quan hệ này rất kỳ quái, nhưng đối với bọn họ nó như một điều tự nhiên vậy.
Thỉnh thoảng, Legna sẽ mang người đàn ông khác về nhà làm tình. Nếu Cecil ở nhà, sẽ được bọn họ mời tham gia cùng, thông thường cậu sẽ vui vẻ đáp ứng. Chính cậu cũng có lúc lên giường với người khác, có điều cậu sẽ không mang họ về nhà trọ, Cecil cũng không biết tại sao cậu không thích như vậy, có lẽ là bởi cậu chưa từng coi nơi đó là nhà của mình. Legna biết Cecil có lên giường với người khác, nhưng họ chưa từng hỏi nhau về điều đó, tuy rằng anh vẫn luôn bị loại khí chất khó tả trên người Cecil hấp dẫn, nhưng bọn họ chỉ là bạn cùng phòng, không ai có nhiệm vụ phải quan tâm người kia cả.
Cuộc sống cứ trôi qua bình thản như thế, hai người họ một người đi học một người đi làm, nếu không phải vì họ là đối tượng hẹn pháo của nhau, cùng sống chung dưới một mái nhà thì họ quả thực như đôi bạn cùng phòng bình thường.
Bước ngoặt của sự việc xảy ra một năm sau đó.
Trong một khoảng thời gian, cảm xúc Cecil rất không ổn định. Chính cậu cũng không hiểu mình bị sao nữa.
Có lúc cậu sẽ ở phòng làm việc suốt đêm làm bài tập, các bạn học trong phòng đều uống cà phê đen để thức đêm, nó khiến cậu nhớ đến Legna. Sau đó cậu sẽ nghĩ, Legna về nhà chưa? Bây giờ anh ấy đang làm gì nhỉ? Có phải anh ấy lại mang người khác về nhà không?
Khi đi học cũng nghĩ. Lúc ăn cơm cũng nghĩ. Tan học đi bộ về nhà cũng nghĩ. Tụ họp với bạn bè cũng nghĩ. Thậm chí ngay cả lúc làm tình với người khác cũng nghĩ.
Cecil ghét loại cảm giác quá để ý đến một người này.
Vị vậy thái độ của cậu với Legna cũng ác liệt hơn. Lúc Legna kêu cậu dọn dẹp bát đũa bữa tối cậu liền cố tình làm vỡ cốc thủy tinh. Legna kêu cậu quét dọn nhà bếp, cậu liền cố tình làm cho nhà bếp càng bẩn hơn. Hoặc là cố ý nói Legna nấu cơm khó ăn. Một tối nọ, cậu còn cố tình ở nhà uống rất nhiều rượu, sàn phòng khách đầy vỏ chai, sau đó chính mình nằm đơ một bên giống như say ngất ngây, có vẻ sau đó cậu đã nôn, nhưng cậu không nhớ rõ nữa.
Đôi khi cậu nghĩ, dường như cậu hiểu rõ Legna chắc chắn sẽ không thích mình, thái độ của cậu mới ác liệt như vậy, có lẽ là một loại tâm lý trả thù nhỉ. Cậu có thể nhìn ra Legna bởi hành động gần đây của cậu mà không mấy vui vẻ, nhưng Legna không nói, cậu cũng liền giả vờ không biết.
Cho đến một ngày, Legna dẫn theo người đàn ông khác về nhà, cậu thừa dịp Legna đi tắm nói dối vài câu với tên kia, dọa hắn chạy trối chết.
Sau khi tên đó rời đi, trong cảm giác tội lỗi Cecil bỗng thấy thỏa mãn dị thường, nhưng cậu biết loại thỏa mãn này chẳng kéo dài được bao lâu, bởi vì rất nhanh cậu sẽ đối mặt với cơn giận của Legna.
Lúc Legna ra khỏi phòng tắm, thấy Cecil một thân một mình ngồi trên giường, liền hỏi, người đâu?
Cecil cười với anh, nụ cười thoạt nhìn ngây thơ thuần khiết vạn phần, nhưng lời lẽ thốt ra lại ác độc giống hệt răng nanh nhọn hoắt của loài rắn độc, cậu nói, tôi nói cho cậu ta biết, anh có bệnh, nên cậu ta sợ hãi chạy mất rồi.
Nghe vậy, dây thần kinh lý trí căng thẳng suốt bao ngày của Legna liền đứt đoạn.
Legna đấm cậu một quyền, Cecil bị đánh ngã trên giường, cũng không kêu đau, từ từ ngồi dậy, lấy tay che bên má bị Legna đấm, cười khanh khách.
Trên mặt vừa đau vừa tê, nhưng cậu không để lộ nửa phần khó chịu, con mắt màu xám nhìn thẳng vào Legna, cười nói với anh, đánh tôi tính là gì, có dũng cảm thì giết tôi thử xem.
Động tác Legna rất thô bạo, Cecil bị gắt gao đè lên giường, không hề bôi trơn liền bị tiến vào.
Đau, đau quá. So với lần đầu tiên cậu làm tình với người khác năm mười sáu tuổi còn đau hơn.
Cecil đau đến đổ mồ hôi lạnh, nhưng cậu cắn răng, không kêu ra tiếng, chỉ là nơi cổ họng không ngừng rít lên vì đau.
Thật vất vả Legna mới đi vào toàn bộ tính khí, không hiểu sao, Cecil đột nhiên cảm thấy rất oan ức, “Oa” một tiếng khóc lên.
Cecil bỗng nhiên bắt đầu khóc, Legna trong nháy mắt tay chân luống cuống. Cecil luôn thờ ơ phóng đãng, lúc nào cũng bày ra bộ dáng không liên quan đến mình trước mọi việc, anh chưa từng thấy dáng dấp Cecil khổ sở thương tâm, lại càng không nói đến khóc lóc. Anh không chống đỡ được trước nước mắt của đối phương, lập tức mềm lòng, hôn trán Cecil một cái, từ trong thân thể cậu lui ra ngoài, kéo người vào trong lòng, nhẹ nhàng ôm lấy.
Cecil chôn mặt vào vai Legna khóc một hồi, đợi đến khi hô hấp nhẹ nhàng hơn, mới nói: “Leg, tôi muốn chuyển đi.”
Leg khẽ vỗ tấm lưng gầy gò của cậu, hỏi: “Tại sao?”
Anh không thấy mặt Cecil, chỉ nghe thấy đối phương một bên khóc thút thít một bên nghẹn ngào nói: “Leg tôi, tôi… có vẻ như tôi thích anh rồi “
“Thật kỳ lạ, tôi ghét nó” Cecil nói tiếp, khịt khịt mũi.”Không cần biết tôi đang làm cái gì, trong đầu đều nghĩ đến anh, khi đi học, lúc làm bài tập, lúc ăn cơm, khi tắm rửa, đến nằm mơ cũng mơ thấy anh.”
Legna nghe những lời này, cảm thấy tim đập nhanh hơn, toàn thân bỗng căng thẳng.
Cảm giác của anh đối với Cecil là gì? Anh nhớ tới lần đầu tiên thấy Cecil, cậu hút thuốc, bộ dáng trầm tĩnh mà táo bạo, những cảm xúc mâu thuẫn của cậu, nụ cười của cậu, sự thản nhiên nơi cậu, những khoảnh khắc cười cợt tức giận mắng, tất cả đều hấp dẫn anh.
Anh nghĩ tới đây, người trong ngực đột nhiên bắt đầu giãy dụa, vừa khóc vừa gào, muốn rời khỏi.
Legna nghĩ, anh không muốn Cecil chuyển đi.
Anh nhanh chóng suy tư một lần, nếu sinh hoạt của anh không có Cecil, vậy anh có thể sẽ rất cô quạnh, thậm chí vô cùng khổ sở. Nếu Cecil đi, vậy anh sẽ làm mọi cách tìm cậu về.
Như vậy có phải là mang ý nghĩa anh cũng thích Cecil không.
Cecil trong lòng anh vẫn không ngừng khóc lóc, Legna cũng không biết một luồng kích động đến từ đâu, mạnh mẹ ấn người vào lòng, không cho cậu lộn xộn nữa, sau đó đặt cằm lên đỉnh đầu Cecil, ngữ khí ôn nhu, lại kiên định từ chối: “Cecil, em không được đi, giờ em là đối tượng hẹn hò của anh rồi.”
==========
Lời của tác giả.
Ừm, tư thế bắt đầu hẹn hò tương đối kỳ lại, hi vọng chương sau có thể viết đến màn cầu hôn cũng thập phần kỳ lạ…
Legna đi làm, Cecil thì dành phần lớn thời gian trong phòng làm việc ở trường. Lúc đó bọn họ là bạn cùng phòng chia sẻ một cái giường, cũng có lúc sẽ làm tình. Mối quan hệ này rất kỳ quái, nhưng đối với bọn họ nó như một điều tự nhiên vậy.
Thỉnh thoảng, Legna sẽ mang người đàn ông khác về nhà làm tình. Nếu Cecil ở nhà, sẽ được bọn họ mời tham gia cùng, thông thường cậu sẽ vui vẻ đáp ứng. Chính cậu cũng có lúc lên giường với người khác, có điều cậu sẽ không mang họ về nhà trọ, Cecil cũng không biết tại sao cậu không thích như vậy, có lẽ là bởi cậu chưa từng coi nơi đó là nhà của mình. Legna biết Cecil có lên giường với người khác, nhưng họ chưa từng hỏi nhau về điều đó, tuy rằng anh vẫn luôn bị loại khí chất khó tả trên người Cecil hấp dẫn, nhưng bọn họ chỉ là bạn cùng phòng, không ai có nhiệm vụ phải quan tâm người kia cả.
Cuộc sống cứ trôi qua bình thản như thế, hai người họ một người đi học một người đi làm, nếu không phải vì họ là đối tượng hẹn pháo của nhau, cùng sống chung dưới một mái nhà thì họ quả thực như đôi bạn cùng phòng bình thường.
Bước ngoặt của sự việc xảy ra một năm sau đó.
Trong một khoảng thời gian, cảm xúc Cecil rất không ổn định. Chính cậu cũng không hiểu mình bị sao nữa.
Có lúc cậu sẽ ở phòng làm việc suốt đêm làm bài tập, các bạn học trong phòng đều uống cà phê đen để thức đêm, nó khiến cậu nhớ đến Legna. Sau đó cậu sẽ nghĩ, Legna về nhà chưa? Bây giờ anh ấy đang làm gì nhỉ? Có phải anh ấy lại mang người khác về nhà không?
Khi đi học cũng nghĩ. Lúc ăn cơm cũng nghĩ. Tan học đi bộ về nhà cũng nghĩ. Tụ họp với bạn bè cũng nghĩ. Thậm chí ngay cả lúc làm tình với người khác cũng nghĩ.
Cecil ghét loại cảm giác quá để ý đến một người này.
Vị vậy thái độ của cậu với Legna cũng ác liệt hơn. Lúc Legna kêu cậu dọn dẹp bát đũa bữa tối cậu liền cố tình làm vỡ cốc thủy tinh. Legna kêu cậu quét dọn nhà bếp, cậu liền cố tình làm cho nhà bếp càng bẩn hơn. Hoặc là cố ý nói Legna nấu cơm khó ăn. Một tối nọ, cậu còn cố tình ở nhà uống rất nhiều rượu, sàn phòng khách đầy vỏ chai, sau đó chính mình nằm đơ một bên giống như say ngất ngây, có vẻ sau đó cậu đã nôn, nhưng cậu không nhớ rõ nữa.
Đôi khi cậu nghĩ, dường như cậu hiểu rõ Legna chắc chắn sẽ không thích mình, thái độ của cậu mới ác liệt như vậy, có lẽ là một loại tâm lý trả thù nhỉ. Cậu có thể nhìn ra Legna bởi hành động gần đây của cậu mà không mấy vui vẻ, nhưng Legna không nói, cậu cũng liền giả vờ không biết.
Cho đến một ngày, Legna dẫn theo người đàn ông khác về nhà, cậu thừa dịp Legna đi tắm nói dối vài câu với tên kia, dọa hắn chạy trối chết.
Sau khi tên đó rời đi, trong cảm giác tội lỗi Cecil bỗng thấy thỏa mãn dị thường, nhưng cậu biết loại thỏa mãn này chẳng kéo dài được bao lâu, bởi vì rất nhanh cậu sẽ đối mặt với cơn giận của Legna.
Lúc Legna ra khỏi phòng tắm, thấy Cecil một thân một mình ngồi trên giường, liền hỏi, người đâu?
Cecil cười với anh, nụ cười thoạt nhìn ngây thơ thuần khiết vạn phần, nhưng lời lẽ thốt ra lại ác độc giống hệt răng nanh nhọn hoắt của loài rắn độc, cậu nói, tôi nói cho cậu ta biết, anh có bệnh, nên cậu ta sợ hãi chạy mất rồi.
Nghe vậy, dây thần kinh lý trí căng thẳng suốt bao ngày của Legna liền đứt đoạn.
Legna đấm cậu một quyền, Cecil bị đánh ngã trên giường, cũng không kêu đau, từ từ ngồi dậy, lấy tay che bên má bị Legna đấm, cười khanh khách.
Trên mặt vừa đau vừa tê, nhưng cậu không để lộ nửa phần khó chịu, con mắt màu xám nhìn thẳng vào Legna, cười nói với anh, đánh tôi tính là gì, có dũng cảm thì giết tôi thử xem.
Động tác Legna rất thô bạo, Cecil bị gắt gao đè lên giường, không hề bôi trơn liền bị tiến vào.
Đau, đau quá. So với lần đầu tiên cậu làm tình với người khác năm mười sáu tuổi còn đau hơn.
Cecil đau đến đổ mồ hôi lạnh, nhưng cậu cắn răng, không kêu ra tiếng, chỉ là nơi cổ họng không ngừng rít lên vì đau.
Thật vất vả Legna mới đi vào toàn bộ tính khí, không hiểu sao, Cecil đột nhiên cảm thấy rất oan ức, “Oa” một tiếng khóc lên.
Cecil bỗng nhiên bắt đầu khóc, Legna trong nháy mắt tay chân luống cuống. Cecil luôn thờ ơ phóng đãng, lúc nào cũng bày ra bộ dáng không liên quan đến mình trước mọi việc, anh chưa từng thấy dáng dấp Cecil khổ sở thương tâm, lại càng không nói đến khóc lóc. Anh không chống đỡ được trước nước mắt của đối phương, lập tức mềm lòng, hôn trán Cecil một cái, từ trong thân thể cậu lui ra ngoài, kéo người vào trong lòng, nhẹ nhàng ôm lấy.
Cecil chôn mặt vào vai Legna khóc một hồi, đợi đến khi hô hấp nhẹ nhàng hơn, mới nói: “Leg, tôi muốn chuyển đi.”
Leg khẽ vỗ tấm lưng gầy gò của cậu, hỏi: “Tại sao?”
Anh không thấy mặt Cecil, chỉ nghe thấy đối phương một bên khóc thút thít một bên nghẹn ngào nói: “Leg tôi, tôi… có vẻ như tôi thích anh rồi “
“Thật kỳ lạ, tôi ghét nó” Cecil nói tiếp, khịt khịt mũi.”Không cần biết tôi đang làm cái gì, trong đầu đều nghĩ đến anh, khi đi học, lúc làm bài tập, lúc ăn cơm, khi tắm rửa, đến nằm mơ cũng mơ thấy anh.”
Legna nghe những lời này, cảm thấy tim đập nhanh hơn, toàn thân bỗng căng thẳng.
Cảm giác của anh đối với Cecil là gì? Anh nhớ tới lần đầu tiên thấy Cecil, cậu hút thuốc, bộ dáng trầm tĩnh mà táo bạo, những cảm xúc mâu thuẫn của cậu, nụ cười của cậu, sự thản nhiên nơi cậu, những khoảnh khắc cười cợt tức giận mắng, tất cả đều hấp dẫn anh.
Anh nghĩ tới đây, người trong ngực đột nhiên bắt đầu giãy dụa, vừa khóc vừa gào, muốn rời khỏi.
Legna nghĩ, anh không muốn Cecil chuyển đi.
Anh nhanh chóng suy tư một lần, nếu sinh hoạt của anh không có Cecil, vậy anh có thể sẽ rất cô quạnh, thậm chí vô cùng khổ sở. Nếu Cecil đi, vậy anh sẽ làm mọi cách tìm cậu về.
Như vậy có phải là mang ý nghĩa anh cũng thích Cecil không.
Cecil trong lòng anh vẫn không ngừng khóc lóc, Legna cũng không biết một luồng kích động đến từ đâu, mạnh mẹ ấn người vào lòng, không cho cậu lộn xộn nữa, sau đó đặt cằm lên đỉnh đầu Cecil, ngữ khí ôn nhu, lại kiên định từ chối: “Cecil, em không được đi, giờ em là đối tượng hẹn hò của anh rồi.”
==========
Lời của tác giả.
Ừm, tư thế bắt đầu hẹn hò tương đối kỳ lại, hi vọng chương sau có thể viết đến màn cầu hôn cũng thập phần kỳ lạ…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.