Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch)
Chương 31: Nắm Giữ
Cổn Khai
02/08/2022
Đảo mắt một ngày đã trôi qua, sắc trời tối dần.
Bên trong Thanh Hòa Cung, phần lớn đệ tử đều như kiến thợ cần cù, sau khi lên lớp buổi chiều xong, theo tiếng trống từ từ tản đi.
Trương Vinh Phương hành lễ với Tiêu Dung xong thì lập tức quay về nơi ở của mình.
Đóng cửa lại, trong phòng tối đen như mực. Ánh trăng soi rõ dải sương mù đang len qua khung cửa sổ.
Đệ tử tu hành coi như là đệ tử chính thức của Thanh Hòa Cung, đãi ngộ hoàn toàn khác với đệ tử tạp dịch.
Trong phòng có một cái giường gỗ treo màn xám trắng. Ngoài ra còn có một bộ bàn học, một tủ treo quần áo, giá đỡ nến…
Sàn nhà được lát bằng những miếng gỗ xám rất vuông vức.
Bên tường trên còn treo một bộ đạo bào chính thức màu lam đậm cùng áo khoác trắng.
Trương Vinh Phương lấy một đôi đá đánh lửa cùng que đánh lửa từ trong ngăn kéo bàn ra, nhẹ nhành cọ xát hai khối đá đánh lửa kia vào nhau.
Tia lửa nhanh chóng bắt lấy ngòi lửa, thắp sáng que đánh lửa. Sau đó Trương Vinh Phương dùng que đánh lửa này để châm bấc đèn.
Theo ánh nến bùng lên, gian phòng cũng dần sáng sủa hơn nhiều.
Trương Vinh Phương nâng chén trà trên bàn lên, nước trong chén gỗ đã nguội lạnh từ lâu rồi.
Hắn nhẹ nhàng nhấp một ngụm, làm dịu đi đôi môi đã khô khốc.
Nghỉ ngơi một lát xong, hắn lại kéo một cái chậu gỗ từ dưới gầm giường ra, sau đó mở cửa đi ra ngoài
Chỉ lát sau lại bê một chậu nước vào phòng.
Đặt chậu nước xuống đất, Trương Vinh Phương tranh thủ soi lại gương mặt mình một chút xem sao.
Mặt nước phản chiếu lại một khuôn mặt thon gầy.
Sống mũi rất cao, đôi mắt hẹp dài, gò má hồng hào no đủ, khoé môi nhếch lên vẻ yếu ớt, nước da vàng nhạt.
Khuôn mặt này so với với lúc vừa tới Thanh Hòa Cung thì đã tốt hơn rất nhiều. Đặc biệt là sau khi trở thành đệ tử tu hành, bắt đầu tập võ thì khí sắc lại càng tốt hơn trước.
"Xem ra Dưỡng Huyết có ích thật đấy, mình không còn gầy nhẳng như hồi xưa nữa." Trương Vinh Phương bưng chậu nước lên.
Hắn đi tới trước giường, cởi giày. Sau đó nằm ngửa trên giường, ngưng thần tĩnh khí.
Một lát sau Trương Vinh Phương giơ tay lên, nhìn vào mu bàn tay rồi chờ đến khi thanh thuộc tính xuất hiện. Đến lúc đó mắt mới của hắn mới tập trung lên thanh thuộc tính.
Thanh thuộc tính bán trong suốt đã có chút thay đổi so với lúc trước.
[Trương Vinh Phương.
- Sinh mệnh 10-11.
- Kỹ năng: Hồi Xuân Tịnh Thì phù điển: Nhạc Hình Phù (Nhập Môn), Quan Hư công (Tinh Khiếu tầng thứ nhất).
- Thuộc tính có thể dùng: 1. ]
“ Lúc trước điểm đầu của Sinh mệnh là 9, bây giờ đã biến thành 10. Xem ra hai tháng này mình khổ luyện, ăn ngon ngủ kỹ vẫn có tí tác dụng.
Chẳng qua, nếu không tăng điểm thuộc tính thì tốc độ dự kiến là sẽ chậm như vậy.
Bây giờ phải xem điểm thuộc tính có thể giúp thực lực của mình tăng được bao nhiêu.”
Trương Vinh Phương nhìn kỹ mấy chữ Nhạc Hình Phù trong mục kỹ năng.
Hắn hít sâu một hơi, bắt đầu tưởng tượng đến dấu cộng phía sau Nhạc Hình Phù rồi click nhẹ lên đó.
Trong chớp mắt, điểm thuộc tính từ 1 biến thành 0.
Cùng lúc đó, dấu ngoặc phía sau Nhạc Hình Phù hình như cũng trở nên hơi nhoè.
Hai chữ Nhập Môn nhanh chóng biến mất.
Trương Vinh Phương còn chưa kịp trải nghiệm thì đã bị chấn động mạnh. Thuỳ não giống như bị búa tạ nện trúng.
Chỉ thoáng một cái, trong đầu hắn đã hiện ra ký ức về việc mỗi ngày bản thân đều rèn luyện Nhạc Hình Phù vô số lần.
Một ngày lại một ngày, liên tục khổ luyện từ sớm đến tối khuya
32 thức Nhạc Hình Phù bị hắn luyện qua vô số lần. Chiêu số từ mới Nhập Môn, nắm bắt được, nhanh chóng khắc sâu đến ngày càng lý giải sâu sắc.
Cơ thể Trương Vinh Phương cũng bắt đầu nảy sinh những thay đổi nhỏ.
Từ cân xứng thon dài đến bắp thịt từ từ nổi lên. Thế nhưng mấy cái này cũng không quá rõ ràng, vẫn theo phom dáng cũ.
Ước chừng khoảng 10 hơi thở sau, hắn dần lấy lại tinh thần từ trong mê man.
Lúc này Trương Vinh Phương nằm ở trên giường, thân thể toàn thân là mồ hôi. Quần áo cũng bị thấm ướt, tỏa ra mùi hôi chua nồng nặc.
Trương Vinh Phương từ từ ngồi dậy, hắn nhắm mắt, cẩn thận nhớ lại biến hoá hồi nãy.
“Lúc trước, dùng để tăng cường Quan Hư Công thì không thấy rõ ràng lắm nhưng lần này thì kết quả khá rõ rồi.
Dùng điểm thuộc tính để gia tăng kỹ năng, không chỉ đơn giản là võ công được tăng cao. Nó còn tiện thể nâng cao cả cường độ cơ thể... nâng cấp lên mức tối thiểu để có thể dễ dàng sử dụng kỹ năng ở cấp độ này.
Cũng có thể là do kỹ năng tăng lên thì tự nhiên sẽ kéo cơ thể lên theo, đạt đến cường độ này.”
Trương Vinh Phương thở dài một hơi, lại bắt đầu quan sát thanh thuộc tính của mình
Lúc này thuộc tính của hắn đã hoàn thành thay đổi.
[Trương Vinh Phương.
-Sinh mệnh 10-11.
- Kỹ năng: Hồi Xuân Tịnh Thì phù điển: Nhạc Hình Phù (Nắm Giữ)/ Quan Hư công (Tinh Khiếu tầng thứ nhất).
- Thuộc tính có thể dùng: 0.]
Bên trong Thanh Hòa Cung, phần lớn đệ tử đều như kiến thợ cần cù, sau khi lên lớp buổi chiều xong, theo tiếng trống từ từ tản đi.
Trương Vinh Phương hành lễ với Tiêu Dung xong thì lập tức quay về nơi ở của mình.
Đóng cửa lại, trong phòng tối đen như mực. Ánh trăng soi rõ dải sương mù đang len qua khung cửa sổ.
Đệ tử tu hành coi như là đệ tử chính thức của Thanh Hòa Cung, đãi ngộ hoàn toàn khác với đệ tử tạp dịch.
Trong phòng có một cái giường gỗ treo màn xám trắng. Ngoài ra còn có một bộ bàn học, một tủ treo quần áo, giá đỡ nến…
Sàn nhà được lát bằng những miếng gỗ xám rất vuông vức.
Bên tường trên còn treo một bộ đạo bào chính thức màu lam đậm cùng áo khoác trắng.
Trương Vinh Phương lấy một đôi đá đánh lửa cùng que đánh lửa từ trong ngăn kéo bàn ra, nhẹ nhành cọ xát hai khối đá đánh lửa kia vào nhau.
Tia lửa nhanh chóng bắt lấy ngòi lửa, thắp sáng que đánh lửa. Sau đó Trương Vinh Phương dùng que đánh lửa này để châm bấc đèn.
Theo ánh nến bùng lên, gian phòng cũng dần sáng sủa hơn nhiều.
Trương Vinh Phương nâng chén trà trên bàn lên, nước trong chén gỗ đã nguội lạnh từ lâu rồi.
Hắn nhẹ nhàng nhấp một ngụm, làm dịu đi đôi môi đã khô khốc.
Nghỉ ngơi một lát xong, hắn lại kéo một cái chậu gỗ từ dưới gầm giường ra, sau đó mở cửa đi ra ngoài
Chỉ lát sau lại bê một chậu nước vào phòng.
Đặt chậu nước xuống đất, Trương Vinh Phương tranh thủ soi lại gương mặt mình một chút xem sao.
Mặt nước phản chiếu lại một khuôn mặt thon gầy.
Sống mũi rất cao, đôi mắt hẹp dài, gò má hồng hào no đủ, khoé môi nhếch lên vẻ yếu ớt, nước da vàng nhạt.
Khuôn mặt này so với với lúc vừa tới Thanh Hòa Cung thì đã tốt hơn rất nhiều. Đặc biệt là sau khi trở thành đệ tử tu hành, bắt đầu tập võ thì khí sắc lại càng tốt hơn trước.
"Xem ra Dưỡng Huyết có ích thật đấy, mình không còn gầy nhẳng như hồi xưa nữa." Trương Vinh Phương bưng chậu nước lên.
Hắn đi tới trước giường, cởi giày. Sau đó nằm ngửa trên giường, ngưng thần tĩnh khí.
Một lát sau Trương Vinh Phương giơ tay lên, nhìn vào mu bàn tay rồi chờ đến khi thanh thuộc tính xuất hiện. Đến lúc đó mắt mới của hắn mới tập trung lên thanh thuộc tính.
Thanh thuộc tính bán trong suốt đã có chút thay đổi so với lúc trước.
[Trương Vinh Phương.
- Sinh mệnh 10-11.
- Kỹ năng: Hồi Xuân Tịnh Thì phù điển: Nhạc Hình Phù (Nhập Môn), Quan Hư công (Tinh Khiếu tầng thứ nhất).
- Thuộc tính có thể dùng: 1. ]
“ Lúc trước điểm đầu của Sinh mệnh là 9, bây giờ đã biến thành 10. Xem ra hai tháng này mình khổ luyện, ăn ngon ngủ kỹ vẫn có tí tác dụng.
Chẳng qua, nếu không tăng điểm thuộc tính thì tốc độ dự kiến là sẽ chậm như vậy.
Bây giờ phải xem điểm thuộc tính có thể giúp thực lực của mình tăng được bao nhiêu.”
Trương Vinh Phương nhìn kỹ mấy chữ Nhạc Hình Phù trong mục kỹ năng.
Hắn hít sâu một hơi, bắt đầu tưởng tượng đến dấu cộng phía sau Nhạc Hình Phù rồi click nhẹ lên đó.
Trong chớp mắt, điểm thuộc tính từ 1 biến thành 0.
Cùng lúc đó, dấu ngoặc phía sau Nhạc Hình Phù hình như cũng trở nên hơi nhoè.
Hai chữ Nhập Môn nhanh chóng biến mất.
Trương Vinh Phương còn chưa kịp trải nghiệm thì đã bị chấn động mạnh. Thuỳ não giống như bị búa tạ nện trúng.
Chỉ thoáng một cái, trong đầu hắn đã hiện ra ký ức về việc mỗi ngày bản thân đều rèn luyện Nhạc Hình Phù vô số lần.
Một ngày lại một ngày, liên tục khổ luyện từ sớm đến tối khuya
32 thức Nhạc Hình Phù bị hắn luyện qua vô số lần. Chiêu số từ mới Nhập Môn, nắm bắt được, nhanh chóng khắc sâu đến ngày càng lý giải sâu sắc.
Cơ thể Trương Vinh Phương cũng bắt đầu nảy sinh những thay đổi nhỏ.
Từ cân xứng thon dài đến bắp thịt từ từ nổi lên. Thế nhưng mấy cái này cũng không quá rõ ràng, vẫn theo phom dáng cũ.
Ước chừng khoảng 10 hơi thở sau, hắn dần lấy lại tinh thần từ trong mê man.
Lúc này Trương Vinh Phương nằm ở trên giường, thân thể toàn thân là mồ hôi. Quần áo cũng bị thấm ướt, tỏa ra mùi hôi chua nồng nặc.
Trương Vinh Phương từ từ ngồi dậy, hắn nhắm mắt, cẩn thận nhớ lại biến hoá hồi nãy.
“Lúc trước, dùng để tăng cường Quan Hư Công thì không thấy rõ ràng lắm nhưng lần này thì kết quả khá rõ rồi.
Dùng điểm thuộc tính để gia tăng kỹ năng, không chỉ đơn giản là võ công được tăng cao. Nó còn tiện thể nâng cao cả cường độ cơ thể... nâng cấp lên mức tối thiểu để có thể dễ dàng sử dụng kỹ năng ở cấp độ này.
Cũng có thể là do kỹ năng tăng lên thì tự nhiên sẽ kéo cơ thể lên theo, đạt đến cường độ này.”
Trương Vinh Phương thở dài một hơi, lại bắt đầu quan sát thanh thuộc tính của mình
Lúc này thuộc tính của hắn đã hoàn thành thay đổi.
[Trương Vinh Phương.
-Sinh mệnh 10-11.
- Kỹ năng: Hồi Xuân Tịnh Thì phù điển: Nhạc Hình Phù (Nắm Giữ)/ Quan Hư công (Tinh Khiếu tầng thứ nhất).
- Thuộc tính có thể dùng: 0.]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.