Chương 26: Tấn vị
Tịnh Linh
05/08/2021
Nửa tháng sau, ba người rời Liễu Vọng sơn, chuẩn bị khởi hành đến đầm lầy Uyên Lĩnh ở Nam hoang (vùng đất cằn cỗi phía Nam).
Bởi vì linh lực của Hậu Trì có chút tiến bộ, mấy việc nhỏ nhặt như giá vân (cưỡi mây) đều được giao cho nàng đảm nhiệm. Phượng Nhiễm thường nói hoa mỹ rằng: Giết gà cần gì dao mổ trâu.
Đầm Uyên Lĩnh thời thượng cổ cực kì khét tiếng, bởi vì hung thú nấp trong trong đó nhiều đến nỗi không đếm xuể, rất khó đối phó. Chẳng qua, tuy hung thú cực kỳ tàn bạo, nhưng linh trí so với thần thú lại không bằng một phần vạn, thậm chí còn không bằng yêu thú. Cho dù, bọn chúng là hung thú thượng cổ tu luyện ngàn vạn năm nhưng tư duy cũng rất ngu ngốc, trừ phi gặp vận may lớn, nếu không vĩnh viễn không thể tiến hóa.
Tuy nhiên, dù có sức mạnh của thần đi chăng nữa, đối mặt với hung thú thượng cổ, muốn tiêu diệt hết bọn chúng là điều rất khó, tương truyền rằng trong đầm Uyên Lĩnh còn có những hung thú thượng cổ chưa xuất thế. Cho nên, vạn năm trước, Đế quân hạ sắc lệnh, hung thú trong đầm Uyên Lĩnh chỉ cần không ra khỏi phạm vi khu vực này thì sẽ không bị giới hạn bởi pháp lệnh của Tam Giới.
Người đời đều biết hung thú thượng cổ vừa ngu ngốc, vừa tàn bạo, giết chóc thành tính, nhưng lại không ngờ rằng, nếu như bọn chúng có trí khôn, sẽ còn hung hãn hơn cả thần thú thượng cổ. Chẳng qua là, mấy vạn năm nay không có trường hợp hung thú thượng cổ nào có thể tiến hóa thành công nên trong tam giới không ai biết được.
Bởi vì Thanh Mục đã phó thác bốn vị Long Vương tìm kiếm khắp tứ hải, nên ba người bọn họ quyết định trước tiên đến đầm Uyên Lĩnh để thăm dò tung tích của Bách Huyền.
Một đám tiên vân lơ lửng xuất hiện phía chân trời, dừng trên đầm Uyên Lĩnh, sau đó lắc lư một vòng rồi mới nhẹ nhàng hạ xuống. Lúc tiếp xúc mặt đất thậm chí còn phát ra tiếng ầm ầm, dọa bọn tiểu yêu bên ngoài đầm lầy một phen cả kinh, nhao nhao lẩn trốn.
Mấy vị tiên quân này không biết từ đâu tới, thật không biết sống chết, mà dám hồ nháo bên ngoài đầm lầy.
“Ta sợ ngươi rồi, Hậu Trì, lần tới vẫn nên để ta giá vân thôi.” Không chờ Hậu Trì thu hồi tiên vân, Phượng Nhiễm đã chán nản nhảy xuống, mặt mày xám xịt.
Mây tiên tản ra, cả người Hậu Trì đầy bụi đất, kéo búi tóc vương vãi trên cổ, nhìn không ra hình tượng gì, nàng búng búng chiếc áo vải xanh của mình, đắc ý dào dạt nói: “Lần này quả thật không tồi, cư nhiên có thể giá vân những ba canh giờ, Phượng Nhiễm ngươi nói xem, phải rằng bản thần quân có phải tư chất cực kì thông minh xuất chúng hay không? Khả năng khống chế tiên lực của ta đã cao hơn nhiều tiên quân bình thường đúng nhỉ?”
Phượng Nhiễm vẻ mặt đau khổ nhìn Hậu Trì, cau mày nửa ngày mới nói ra một câu khen ngợi. Thấy khóe môi Thanh Mục mang ý cười, nàng cuống quít chuyển đề tài: “Thanh Mục, đợi lát nữa vào đầm lầy, ngươi nên ẩn tiên khí của mình đi.”
Thanh Mục nhướng mày, đi tới vén tóc cho Hậu Trì, có chút kinh ngạc: “Lúc trước ngươi ở trong Uyên Lĩnh tu luyện hơn một ngàn năm, cần gì phải cẩn thận như thế?”
Phượng Nhiễm gật gật đầu, sắc mặt có chút ngưng trọng: “Ngươi không hiểu rõ nơi này đâu.” Nàng thở ra một hơi, nhìn khu vực cách đó không xa bị sương xám bao phủ, trong mắt hiện lên tia sầu muộn chưa từng thấy: “Lúc trước ta bị tộc phượng hoàng vứt bỏ lại đây, tự sinh tự diệt, nếu không phải có thụ yêu chiếu cố chỉ sợ đã chết không biết bao nhiêu lần.”
“Nơi này thật sự nguy hiểm như thế ư?” Hậu Trì nhướng mày hỏi.
“Đầm Uyên Lĩnh hình thành từ thời thượng cổ, là nơi tụ tập của quái thú khắp thiên hạ, bên trong yêu thú đông đảo, thực lực đạt tới Thượng quân đỉnh phong không ít, chẳng qua nơi này là một mảnh trời riêng biệt, chỉ cần không ra khỏi đầm lầy thì sẽ không bị Kình Thiên Trụ ảnh hưởng. Vậy nên, cho dù đạt tới vị trí Yêu Quân cũng sẽ không xuất hiện trên cột đá Kình Thiên Trụ, lúc trước ta rời khỏi đây sau trận đại chiến với Cảnh Dương mới chịu giới luật của Tam Giới kìm hãm.”
“A? Còn có chuyện này sao?” Thanh Mục không biết trong trời đất này, có nơi vậy mà không bị Kình Thiên Trụ ảnh hưởng, suy cho cùng Kình Thiên Trụ kia là hóa thân duy nhất của Tổ Thần còn sót lại trên thế gian, có thể kiểm soát sinh linh Tam Giới.
“Chính xác.” Phượng Nhiễm gật gật đầu, thấy Hậu Trì vẻ mặt tò mò, dừng một chút mới nói: “Hơn nữa, ta ở trong Uyên Lĩnh ngàn năm cũng chẳng qua là tu luyện ở bên rìa ngoài thôi, mảnh đất trung tâm kia ta cũng chưa đi qua lần nào.”
“Nơi đó… đúng là có hung thú sót lại từ thời thượng cổ?” Ngay cả Phượng Nhiễm cũng kinh sợ không dám đặt chân đến, Thanh Mục nhớ tới những tin đồn về đầm Uyên Lĩnh, suy đoán nói.
“Không sai, ngươi đã từng nghe nói đến con yêu thú xông vào Thanh Trì Cung vạn năm trước chưa?”
Thanh Mục gật đầu: “Có nghe qua, là giao long Vô Hằng ở Yêu giới tự tiện xông vào Thanh Trì Cung, sau đó bị Cổ Quân thượng thần chém thành tro bụi.”
Hắn vừa nói vừa nhìn Hậu Trì, cũng không biết nha đầu này có thừa hưởng được tính tốt của Cổ Quân thượng thần hay không.
“Kỳ thật Vô Hằng xuất thân từ Uyên Lĩnh, chẳng qua hắn phản bội rời khỏi rồi đến Yêu giới mà thôi, thực lực của hắn ngang ngửa với ta. Hắn không phải đứng đầu ở Uyên Lĩnh, cùng lắm cũng chỉ xếp thứ hai, ở trung tâm đầm lầy, Hỏa long ba đầu mới là chúa tể. Hỏa long ba đầu này được truyền lại từ thời thượng cổ, yêu lực cao hơn nhiều so với hung thú bình thường…” Phượng Nhiễm vừa nói vừa cong môi nhìn Thanh Mục: “Ngươi không phải từng chiến đấu với Cửu đầu xà ở Bắc Hải ư, con vật kia thực lực như thế nào?”
“Rất khó đối phó.” Nhớ tới trận chiến kinh thiên động địa năm đó, Thanh Mục nhíu nhíu mày trả lời.
“Cửu đầu xà kia bất quá là hung thú thời cổ đại mà thôi, luận về yêu lực, không bằng một phần ngàn của Hỏa long ba đầu kia, ta đoán hiện giờ Hỏa long ba đầu này chỉ sợ đã có được thực lực bán thần rồi.”
“Bán thần?” Thanh Mục cùng Hậu Trì đều có chút kinh ngạc, cho dù Thanh Mục được truyền thừa Chích Dương thương cũng không chạm tới ngưỡng thượng thần, con Hỏa long này xác thật có chút bản lĩnh.
“Các ngươi không cần lo lắng, tuy nó không ưa người ngoài, nhưng chẳng thích giết chóc, chỉ cần sau khi tiến vào, chúng ta không gây phiền toái, nó sẽ không quan tâm chúng ta. Hơn nữa không đi đến chỗ trung tâm là được, Bách Huyền sẽ không ở đó đâu.”
“Ừ.” Thanh Mục gật gật đầu, bày một đạo linh lực lên người Hậu Trì, rồi mới kéo nàng về phía màn sương xám.
Sương xám trong đầm Uyên Lĩnh cũng không u ám đáng sợ như đồn đại bên ngoài, chỉ là sát khí nồng đậm, mùi máu tươi tràn ngập, khiến cho vùng đất rộng lớn ngàn dặm này trở thành một nơi hung hãn không thể đến gần. Nơi đây chỉ có bên ngoài là đầm lầy vây quanh, đi vào bên trong, mới phát hiện cũng có càn khôn (trời đất), trong nháy mắt nhìn thấy rừng cây rậm rạp, yêu lâm (quỷ rừng) ẩn ẩn hiện hiện màu thẫm, khắp nơi đều có thể cảm giác được một cỗ hơi thở nóng rực xông thẳng lên mặt.
Phượng Nhiễm dùng linh lực thăm dò, nhẹ nhàng nói: “Đầm Uyên Lĩnh chịu ảnh hưởng từ yêu lực của Hỏa long ba đầu, khí nóng ở đây so với vạn năm trước mạnh lên không ít, xem ra yêu lực của nó thực sự tăng lên rất nhiều. Ngày thường, tuy nơi này không thấy được mấy trận chiến đẫm máu, nhưng cũng sẽ không yên tĩnh như vậy, ta nghĩ có lẽ là do luồng yêu lực này quá mức dọa người.”
“Nơi này yêu lực nồng đậm đến mức có chút không bình thường, ta cảm giác toàn bộ yêu khí ở Uyên Lĩnh đều hội tụ ở mảnh đất trung tâm, nơi tu luyện của Hỏa long ba đầu chắc chắn đã xảy ra chuyện.”
Vẻ mặt của Thanh Mục cũng có chút ngưng trọng, nắm tay Hậu Trì thật chặt, Phượng Nhiễm có lẽ không cảm thấy gì, nhưng hắn có thể cảm nhận được trong sự hung dữ này có dấu vết man rợ cổ xưa, nghĩ đến Hỏa long ba đầu này cũng không dễ chọc, khó trách Thiên Đế lại biến đầm Uyên Lĩnh thành ngoại lệ trong tam giới, tồn tại đến ngày nay.
“Mặc kệ hắn, chúng ta chỉ tới thăm dò khí tức của Bách Huyền, trước tiên ta mang các ngươi đến nơi an toàn, ngươi dùng thần thức thử xem.”
Phượng Nhiễm quen thuộc nơi này nhất, một đường đi tới vẫn chưa có con hung thú nào không biết điều xông ra, ngay cả khi có khí tức mơ hồ, cũng ẩn mình dưới uy hiếp của Thanh Mục.
Sau một canh giờ, ba người đã tới một nơi phủ đầy đào hoa nở rộ. Rừng đào nơi này cũng được nhuộm màu đỏ thắm, thoạt nhìn vô cùng mê hoặc bắt mắt.
“Tà khí còn đậm hơn trước, hơn nữa ta cảm giác được bên ngoài sương mù có luồng năng lượng khổng lồ, nơi này không phải an tĩnh đến mức có chút dị thường ư?” Thanh Mục nhìn nhìn xung quanh, vẻ mặt ngưng trọng.
“Vậy thì chúng ta đừng vào sâu nữa, nơi này đã là phần ngoài mảnh đất trung tâm rồi, ngươi dùng linh lực cảm nhận ở đây đi Nếu không cảm nhận được khí tức của Bách Huyền, chúng ta sẽ lập tức rời đi, nhớ kĩ, linh thức không được tới gần điểm nóng nhất ở trung tâm, nếu không kinh động đến Hỏa long ba đầu sẽ không ổn.” Phượng Nhiễm ngừng lại, ra hiệu với Thanh Mục.
“Ta bày trận pháp, chỉ cần tấm chắn linh lực không bị phá, Hỏa long ba đầu sẽ không cảm nhận được sự tồn tại của chúng ta.”
Thanh Mục gật đầu, đặt một kết giới linh lực bên ngoài rừng đào, khoanh chân ngồi trên mặt đất, hai mắt nhắm chặt, đầu ngón tay hiện lên ấn quyết, linh lực cuồn cuộn chậm rãi tràn ra chung quanh.
Phượng Nhiễm nhướng mày nhìn khí tức vững vàng của Thanh Mục, đáy lòng có chút kinh ngạc, muốn bao quanh bên ngoài nơi này cũng phải mấy ngàn dặm, không thể tưởng được Thanh Mục lại có thể rải thần thức xa như thế ở cái nơi nóng hầm hập này. Bất quá nhìn hắn như vậy, hiển nhiên là không có thu hoạch gì.
Sau nửa canh giờ, tấm chắn của Thanh Mục đã dần dần không thể ngăn cản sát khí càng ngày càng nồng đậm xâm nhập. Sức nóng thiêu đốt từ giữa đầm Uyên Lĩnh thậm chí còn có dấu hiệu quét qua tầng sương mù xám xịt kia, phía chân trời tiếng sấm chớp ầm ầm chậm rãi truyền đến.
“Chẳng lẽ Hỏa long ba đầu này muốn tấn vị (thăng cấp) sao?” Nhìn điềm báo ngày càng rõ ràng này, mặt Phượng Nhiễm biến sắc, thất thanh nói.
Hậu Trì nhìn Thanh Mục không chớp mắt, nghe thấy giọng Phượng Nhiễm, nghi ngờ: “Tấn vị? Ngươi là nói……?”
“Cửu Thiên Huyền Lôi dị tượng, chỉ khi tấn vị thượng thần mới xuất hiện, Thần long ba đầu mấy vạn năm trước cũng đã là bán thần, xem ra lần này…… Thì ra, nó muốn thăng lên vị trí thượng thần.”
Hậu Trì nghe vậy cũng sửng sốt, mấy vạn năm ở hậu cổ giới chưa từng có người có thể tự mình đạt tới uy thế thượng thần. Nếu Hỏa long ba đầu này thành công thì quả thật là một sự kiện trọng đại từ trước đến nay, nàng không thể ngờ được ở nơi hoang dã cách xa Tam Giới cũng có thể nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
“Khó trách nó mạnh như thế cũng cam nguyện giấu mình ở đầm Uyên Lĩnh không thấy mặt trời này, nguyên lai là sợ Thiên Đế cảm ứng được, sau đó ngăn trở nó ứng kiếp. Hiện tại, thời cơ đã đến, nếu nó ứng kiếp thành công thì thật sự sẽ trở thành vị Thượng thần thứ năm của Tam Giới.”
“Thiên Đế……?”
Hậu Trì nhướng mày, hiểu ý của Phượng Nhiễm, hiện giờ Tam Giới thành lập, Thiên Đế quyền lực mạnh mẽ. Nếu lại xuất hiện thêm một vị thượng thần, tất sẽ đánh vỡ thế cục hiện giờ, khiến cho Tam Giới đại loạn, đồng thời sẽ uy hiếp địa vị của Thiên Cung ở Tam Giới.
Cùng lúc đó, một cỗ yêu lực quỷ dị khổng lồ bốc lên từ điểm nóng rực ở trung tâm, cuối cùng đã xuyên thủng màn sương xám bao trùm đầm Uyên Lĩnh, khí tức hung hãn này lập tức truyền khắp hai giới tiên yêu, Cửu Thiên Huyền Lôi tích tụ trên bầu trời Uyên Lĩnh mang theo khí thế hủy diệt thiên địa, bầu trời quang mang, uy nghiêm, đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi, tối sầm lại.
Dị tượng lúc Thượng thần tấn vị, hơn nữa kẻ tấn vị lại là hung thú! Hiểu được ý nghĩa sâu xa của Cửu Thiên Huyền Lôi, nhất thời tiên yêu Tam Gizới đều kinh hãi, mọi ánh mắt đổ dồn về đầm Uyên Lĩnh……
Không ngờ trên thế gian này cư nhiên ẩn giấu một hung thú thượng cổ đáng sợ như vậy!
Trong linh hải bỗng nhiên xuất hiện một chút dao động, Thanh Mục đột ngột mở bừng mắt, cau mày nhìn bên ngoài rừng đào: “Có người đang đến đây, hơn nữa linh lực còn không hề thấp.”
“Có phải Hỏa long ba đầu đã phát hiện ra ngươi hay không?” Phượng Nhiễm vội vàng mở miệng, ngay sau đó lập tức nhíu mày: “Không đúng, thăng cấp thần vị quan trọng như thế, làm sao nó còn quan tâm đến sự tồn tại của ngươi?”
“Không phải, người này tiên khí nồng hậu, không phải yêu thú ở Uyên Lĩnh, mà hắn rõ ràng là đang chạy trốn, hẳn là xảy ra chuyện gì đó rồi……”
Thanh Mục vừa mới dứt lời, một đạo bạch quang lộng lẫy đột nhiên xuất hiện ở sâu trong đầm Uyên Lĩnh, quang luân (bánh xe ánh sáng) màu trắng cực lớn hóa thành hình bán nguyệt bao phủ phía chân trời, trong đó lửa đỏ bắn tung tóe, bóng của Hỏa long ba đầu điên cuồng lăn lộn, tiếng gầm giận dữ kinh thiên động địa truyền đến, vô cùng chấn nhiếp nhân tâm.
“Đó là Diệt Yêu Luân, thế nhưng sao lại có người muốn hàng phục Hỏa long ba đầu ngay lúc này, chẳng lẽ điên rồi sao? Linh lực của Diệt Yêu Luân căn bản không thể trói buộc được thực lực bán thần của Hỏa long ba đầu!”
Nhìn thấy cảnh này, Phượng Nhiễm đột nhiên mở to mắt, trên nét mặt tràn đầy kinh ngạc, vẻ mặt Hậu Trì cũng trầm xuống, có chút khó hiểu.
“Trước tiên mặc kệ hắn có điên hay không, Diệt Yêu Luân này hiển nhiên vẫn có hiệu quả.” Thanh Mục chỉ vào không trung, cảm giác được cỗ tiên lực kia cách rừng đào càng ngày càng gần, nhướng mày, khí tức này, dường như hơi quen thuộc, là……
Cùng với tiếng gầm giận dữ của Hỏa long ba đầu, Cửu Thiên Huyền Lôi tích tụ trên không trung có dấu hiệu từ từ tan biến, cỗ yêu lực quỷ dị cao vút tận trời kia cũng ảm đạm hạ xuống.
“Tiến vào vị trí thượng thần nhất thiết phải ở thời điểm linh lực đỉnh phong nhất, Diệt Yêu Luân kia tuy rằng không giết được Thần long ba đầu, nhưng lại có thể tiêu trừ yêu lực của nó, chỉ cần yêu lực của nó lui trở về thực lực bán thần, tự nhiên sẽ không thể độ kiếp, cũng không thể tấn vị thượng thần, người này rất có dũng khí.”
Tiếng gầm giận dữ không ngừng, nhìn Hỏa long ba đầu quay cuồng trong Diệt Yêu luân, cảm nhận được huyền lôi ngoài đầm lầy đã hoàn toàn biến mất, Thanh Mục nhướng mày, tán thưởng nói.
“Tốt cái gì mà tốt, chờ con Hỏa long kia xông ra từ Diệt Yêu luân, chúng ta liền sẽ chịu thiệt thòi, bán thần cũng không phải thứ mà chúng ta có thể đối phó.” Phượng Nhiễm hừ hừ, vội vàng nói: “Đi mau, trước khi nó lao ra, chúng ta phải rời khỏi đây.”
“Muộn rồi.” Thanh Mục thở dài, trong con ngươi đen nhánh đột nhiên phản chiếu một biển lửa đỏ thẫm, hắn chỉ chỉ lên trời, thần sắc có chút ngưng trọng: “Nó đã lao tới đây.”
Thanh âm ‘răng rắc’ chợt vang lên, Diệt Yêu Luân lơ lửng giữa không trung đột nhiên vỡ tan, hóa thành một đạo bạch quang rơi xuống rừng đào cách đó không xa.
“Dám cản trở bản tôn tấn vị thượng thần, đám người các ngươi, tại đầm Uyên Lĩnh này, ta chắc chắn sẽ khiến các ngươi có đến mà không có về!”
Tiếng gầm kinh thiên động địa vang vọng khắp chân trời, Hỏa long mỹ lệ bay vút lên không trung, hai mắt đỏ đậm gắt gao nhìn vùng đầm lầy khổng lồ, một cỗ khí tức tàn bạo cổ xưa nhanh chóng bao phủ vạn dặm.
Bởi vì linh lực của Hậu Trì có chút tiến bộ, mấy việc nhỏ nhặt như giá vân (cưỡi mây) đều được giao cho nàng đảm nhiệm. Phượng Nhiễm thường nói hoa mỹ rằng: Giết gà cần gì dao mổ trâu.
Đầm Uyên Lĩnh thời thượng cổ cực kì khét tiếng, bởi vì hung thú nấp trong trong đó nhiều đến nỗi không đếm xuể, rất khó đối phó. Chẳng qua, tuy hung thú cực kỳ tàn bạo, nhưng linh trí so với thần thú lại không bằng một phần vạn, thậm chí còn không bằng yêu thú. Cho dù, bọn chúng là hung thú thượng cổ tu luyện ngàn vạn năm nhưng tư duy cũng rất ngu ngốc, trừ phi gặp vận may lớn, nếu không vĩnh viễn không thể tiến hóa.
Tuy nhiên, dù có sức mạnh của thần đi chăng nữa, đối mặt với hung thú thượng cổ, muốn tiêu diệt hết bọn chúng là điều rất khó, tương truyền rằng trong đầm Uyên Lĩnh còn có những hung thú thượng cổ chưa xuất thế. Cho nên, vạn năm trước, Đế quân hạ sắc lệnh, hung thú trong đầm Uyên Lĩnh chỉ cần không ra khỏi phạm vi khu vực này thì sẽ không bị giới hạn bởi pháp lệnh của Tam Giới.
Người đời đều biết hung thú thượng cổ vừa ngu ngốc, vừa tàn bạo, giết chóc thành tính, nhưng lại không ngờ rằng, nếu như bọn chúng có trí khôn, sẽ còn hung hãn hơn cả thần thú thượng cổ. Chẳng qua là, mấy vạn năm nay không có trường hợp hung thú thượng cổ nào có thể tiến hóa thành công nên trong tam giới không ai biết được.
Bởi vì Thanh Mục đã phó thác bốn vị Long Vương tìm kiếm khắp tứ hải, nên ba người bọn họ quyết định trước tiên đến đầm Uyên Lĩnh để thăm dò tung tích của Bách Huyền.
Một đám tiên vân lơ lửng xuất hiện phía chân trời, dừng trên đầm Uyên Lĩnh, sau đó lắc lư một vòng rồi mới nhẹ nhàng hạ xuống. Lúc tiếp xúc mặt đất thậm chí còn phát ra tiếng ầm ầm, dọa bọn tiểu yêu bên ngoài đầm lầy một phen cả kinh, nhao nhao lẩn trốn.
Mấy vị tiên quân này không biết từ đâu tới, thật không biết sống chết, mà dám hồ nháo bên ngoài đầm lầy.
“Ta sợ ngươi rồi, Hậu Trì, lần tới vẫn nên để ta giá vân thôi.” Không chờ Hậu Trì thu hồi tiên vân, Phượng Nhiễm đã chán nản nhảy xuống, mặt mày xám xịt.
Mây tiên tản ra, cả người Hậu Trì đầy bụi đất, kéo búi tóc vương vãi trên cổ, nhìn không ra hình tượng gì, nàng búng búng chiếc áo vải xanh của mình, đắc ý dào dạt nói: “Lần này quả thật không tồi, cư nhiên có thể giá vân những ba canh giờ, Phượng Nhiễm ngươi nói xem, phải rằng bản thần quân có phải tư chất cực kì thông minh xuất chúng hay không? Khả năng khống chế tiên lực của ta đã cao hơn nhiều tiên quân bình thường đúng nhỉ?”
Phượng Nhiễm vẻ mặt đau khổ nhìn Hậu Trì, cau mày nửa ngày mới nói ra một câu khen ngợi. Thấy khóe môi Thanh Mục mang ý cười, nàng cuống quít chuyển đề tài: “Thanh Mục, đợi lát nữa vào đầm lầy, ngươi nên ẩn tiên khí của mình đi.”
Thanh Mục nhướng mày, đi tới vén tóc cho Hậu Trì, có chút kinh ngạc: “Lúc trước ngươi ở trong Uyên Lĩnh tu luyện hơn một ngàn năm, cần gì phải cẩn thận như thế?”
Phượng Nhiễm gật gật đầu, sắc mặt có chút ngưng trọng: “Ngươi không hiểu rõ nơi này đâu.” Nàng thở ra một hơi, nhìn khu vực cách đó không xa bị sương xám bao phủ, trong mắt hiện lên tia sầu muộn chưa từng thấy: “Lúc trước ta bị tộc phượng hoàng vứt bỏ lại đây, tự sinh tự diệt, nếu không phải có thụ yêu chiếu cố chỉ sợ đã chết không biết bao nhiêu lần.”
“Nơi này thật sự nguy hiểm như thế ư?” Hậu Trì nhướng mày hỏi.
“Đầm Uyên Lĩnh hình thành từ thời thượng cổ, là nơi tụ tập của quái thú khắp thiên hạ, bên trong yêu thú đông đảo, thực lực đạt tới Thượng quân đỉnh phong không ít, chẳng qua nơi này là một mảnh trời riêng biệt, chỉ cần không ra khỏi đầm lầy thì sẽ không bị Kình Thiên Trụ ảnh hưởng. Vậy nên, cho dù đạt tới vị trí Yêu Quân cũng sẽ không xuất hiện trên cột đá Kình Thiên Trụ, lúc trước ta rời khỏi đây sau trận đại chiến với Cảnh Dương mới chịu giới luật của Tam Giới kìm hãm.”
“A? Còn có chuyện này sao?” Thanh Mục không biết trong trời đất này, có nơi vậy mà không bị Kình Thiên Trụ ảnh hưởng, suy cho cùng Kình Thiên Trụ kia là hóa thân duy nhất của Tổ Thần còn sót lại trên thế gian, có thể kiểm soát sinh linh Tam Giới.
“Chính xác.” Phượng Nhiễm gật gật đầu, thấy Hậu Trì vẻ mặt tò mò, dừng một chút mới nói: “Hơn nữa, ta ở trong Uyên Lĩnh ngàn năm cũng chẳng qua là tu luyện ở bên rìa ngoài thôi, mảnh đất trung tâm kia ta cũng chưa đi qua lần nào.”
“Nơi đó… đúng là có hung thú sót lại từ thời thượng cổ?” Ngay cả Phượng Nhiễm cũng kinh sợ không dám đặt chân đến, Thanh Mục nhớ tới những tin đồn về đầm Uyên Lĩnh, suy đoán nói.
“Không sai, ngươi đã từng nghe nói đến con yêu thú xông vào Thanh Trì Cung vạn năm trước chưa?”
Thanh Mục gật đầu: “Có nghe qua, là giao long Vô Hằng ở Yêu giới tự tiện xông vào Thanh Trì Cung, sau đó bị Cổ Quân thượng thần chém thành tro bụi.”
Hắn vừa nói vừa nhìn Hậu Trì, cũng không biết nha đầu này có thừa hưởng được tính tốt của Cổ Quân thượng thần hay không.
“Kỳ thật Vô Hằng xuất thân từ Uyên Lĩnh, chẳng qua hắn phản bội rời khỏi rồi đến Yêu giới mà thôi, thực lực của hắn ngang ngửa với ta. Hắn không phải đứng đầu ở Uyên Lĩnh, cùng lắm cũng chỉ xếp thứ hai, ở trung tâm đầm lầy, Hỏa long ba đầu mới là chúa tể. Hỏa long ba đầu này được truyền lại từ thời thượng cổ, yêu lực cao hơn nhiều so với hung thú bình thường…” Phượng Nhiễm vừa nói vừa cong môi nhìn Thanh Mục: “Ngươi không phải từng chiến đấu với Cửu đầu xà ở Bắc Hải ư, con vật kia thực lực như thế nào?”
“Rất khó đối phó.” Nhớ tới trận chiến kinh thiên động địa năm đó, Thanh Mục nhíu nhíu mày trả lời.
“Cửu đầu xà kia bất quá là hung thú thời cổ đại mà thôi, luận về yêu lực, không bằng một phần ngàn của Hỏa long ba đầu kia, ta đoán hiện giờ Hỏa long ba đầu này chỉ sợ đã có được thực lực bán thần rồi.”
“Bán thần?” Thanh Mục cùng Hậu Trì đều có chút kinh ngạc, cho dù Thanh Mục được truyền thừa Chích Dương thương cũng không chạm tới ngưỡng thượng thần, con Hỏa long này xác thật có chút bản lĩnh.
“Các ngươi không cần lo lắng, tuy nó không ưa người ngoài, nhưng chẳng thích giết chóc, chỉ cần sau khi tiến vào, chúng ta không gây phiền toái, nó sẽ không quan tâm chúng ta. Hơn nữa không đi đến chỗ trung tâm là được, Bách Huyền sẽ không ở đó đâu.”
“Ừ.” Thanh Mục gật gật đầu, bày một đạo linh lực lên người Hậu Trì, rồi mới kéo nàng về phía màn sương xám.
Sương xám trong đầm Uyên Lĩnh cũng không u ám đáng sợ như đồn đại bên ngoài, chỉ là sát khí nồng đậm, mùi máu tươi tràn ngập, khiến cho vùng đất rộng lớn ngàn dặm này trở thành một nơi hung hãn không thể đến gần. Nơi đây chỉ có bên ngoài là đầm lầy vây quanh, đi vào bên trong, mới phát hiện cũng có càn khôn (trời đất), trong nháy mắt nhìn thấy rừng cây rậm rạp, yêu lâm (quỷ rừng) ẩn ẩn hiện hiện màu thẫm, khắp nơi đều có thể cảm giác được một cỗ hơi thở nóng rực xông thẳng lên mặt.
Phượng Nhiễm dùng linh lực thăm dò, nhẹ nhàng nói: “Đầm Uyên Lĩnh chịu ảnh hưởng từ yêu lực của Hỏa long ba đầu, khí nóng ở đây so với vạn năm trước mạnh lên không ít, xem ra yêu lực của nó thực sự tăng lên rất nhiều. Ngày thường, tuy nơi này không thấy được mấy trận chiến đẫm máu, nhưng cũng sẽ không yên tĩnh như vậy, ta nghĩ có lẽ là do luồng yêu lực này quá mức dọa người.”
“Nơi này yêu lực nồng đậm đến mức có chút không bình thường, ta cảm giác toàn bộ yêu khí ở Uyên Lĩnh đều hội tụ ở mảnh đất trung tâm, nơi tu luyện của Hỏa long ba đầu chắc chắn đã xảy ra chuyện.”
Vẻ mặt của Thanh Mục cũng có chút ngưng trọng, nắm tay Hậu Trì thật chặt, Phượng Nhiễm có lẽ không cảm thấy gì, nhưng hắn có thể cảm nhận được trong sự hung dữ này có dấu vết man rợ cổ xưa, nghĩ đến Hỏa long ba đầu này cũng không dễ chọc, khó trách Thiên Đế lại biến đầm Uyên Lĩnh thành ngoại lệ trong tam giới, tồn tại đến ngày nay.
“Mặc kệ hắn, chúng ta chỉ tới thăm dò khí tức của Bách Huyền, trước tiên ta mang các ngươi đến nơi an toàn, ngươi dùng thần thức thử xem.”
Phượng Nhiễm quen thuộc nơi này nhất, một đường đi tới vẫn chưa có con hung thú nào không biết điều xông ra, ngay cả khi có khí tức mơ hồ, cũng ẩn mình dưới uy hiếp của Thanh Mục.
Sau một canh giờ, ba người đã tới một nơi phủ đầy đào hoa nở rộ. Rừng đào nơi này cũng được nhuộm màu đỏ thắm, thoạt nhìn vô cùng mê hoặc bắt mắt.
“Tà khí còn đậm hơn trước, hơn nữa ta cảm giác được bên ngoài sương mù có luồng năng lượng khổng lồ, nơi này không phải an tĩnh đến mức có chút dị thường ư?” Thanh Mục nhìn nhìn xung quanh, vẻ mặt ngưng trọng.
“Vậy thì chúng ta đừng vào sâu nữa, nơi này đã là phần ngoài mảnh đất trung tâm rồi, ngươi dùng linh lực cảm nhận ở đây đi Nếu không cảm nhận được khí tức của Bách Huyền, chúng ta sẽ lập tức rời đi, nhớ kĩ, linh thức không được tới gần điểm nóng nhất ở trung tâm, nếu không kinh động đến Hỏa long ba đầu sẽ không ổn.” Phượng Nhiễm ngừng lại, ra hiệu với Thanh Mục.
“Ta bày trận pháp, chỉ cần tấm chắn linh lực không bị phá, Hỏa long ba đầu sẽ không cảm nhận được sự tồn tại của chúng ta.”
Thanh Mục gật đầu, đặt một kết giới linh lực bên ngoài rừng đào, khoanh chân ngồi trên mặt đất, hai mắt nhắm chặt, đầu ngón tay hiện lên ấn quyết, linh lực cuồn cuộn chậm rãi tràn ra chung quanh.
Phượng Nhiễm nhướng mày nhìn khí tức vững vàng của Thanh Mục, đáy lòng có chút kinh ngạc, muốn bao quanh bên ngoài nơi này cũng phải mấy ngàn dặm, không thể tưởng được Thanh Mục lại có thể rải thần thức xa như thế ở cái nơi nóng hầm hập này. Bất quá nhìn hắn như vậy, hiển nhiên là không có thu hoạch gì.
Sau nửa canh giờ, tấm chắn của Thanh Mục đã dần dần không thể ngăn cản sát khí càng ngày càng nồng đậm xâm nhập. Sức nóng thiêu đốt từ giữa đầm Uyên Lĩnh thậm chí còn có dấu hiệu quét qua tầng sương mù xám xịt kia, phía chân trời tiếng sấm chớp ầm ầm chậm rãi truyền đến.
“Chẳng lẽ Hỏa long ba đầu này muốn tấn vị (thăng cấp) sao?” Nhìn điềm báo ngày càng rõ ràng này, mặt Phượng Nhiễm biến sắc, thất thanh nói.
Hậu Trì nhìn Thanh Mục không chớp mắt, nghe thấy giọng Phượng Nhiễm, nghi ngờ: “Tấn vị? Ngươi là nói……?”
“Cửu Thiên Huyền Lôi dị tượng, chỉ khi tấn vị thượng thần mới xuất hiện, Thần long ba đầu mấy vạn năm trước cũng đã là bán thần, xem ra lần này…… Thì ra, nó muốn thăng lên vị trí thượng thần.”
Hậu Trì nghe vậy cũng sửng sốt, mấy vạn năm ở hậu cổ giới chưa từng có người có thể tự mình đạt tới uy thế thượng thần. Nếu Hỏa long ba đầu này thành công thì quả thật là một sự kiện trọng đại từ trước đến nay, nàng không thể ngờ được ở nơi hoang dã cách xa Tam Giới cũng có thể nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
“Khó trách nó mạnh như thế cũng cam nguyện giấu mình ở đầm Uyên Lĩnh không thấy mặt trời này, nguyên lai là sợ Thiên Đế cảm ứng được, sau đó ngăn trở nó ứng kiếp. Hiện tại, thời cơ đã đến, nếu nó ứng kiếp thành công thì thật sự sẽ trở thành vị Thượng thần thứ năm của Tam Giới.”
“Thiên Đế……?”
Hậu Trì nhướng mày, hiểu ý của Phượng Nhiễm, hiện giờ Tam Giới thành lập, Thiên Đế quyền lực mạnh mẽ. Nếu lại xuất hiện thêm một vị thượng thần, tất sẽ đánh vỡ thế cục hiện giờ, khiến cho Tam Giới đại loạn, đồng thời sẽ uy hiếp địa vị của Thiên Cung ở Tam Giới.
Cùng lúc đó, một cỗ yêu lực quỷ dị khổng lồ bốc lên từ điểm nóng rực ở trung tâm, cuối cùng đã xuyên thủng màn sương xám bao trùm đầm Uyên Lĩnh, khí tức hung hãn này lập tức truyền khắp hai giới tiên yêu, Cửu Thiên Huyền Lôi tích tụ trên bầu trời Uyên Lĩnh mang theo khí thế hủy diệt thiên địa, bầu trời quang mang, uy nghiêm, đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi, tối sầm lại.
Dị tượng lúc Thượng thần tấn vị, hơn nữa kẻ tấn vị lại là hung thú! Hiểu được ý nghĩa sâu xa của Cửu Thiên Huyền Lôi, nhất thời tiên yêu Tam Gizới đều kinh hãi, mọi ánh mắt đổ dồn về đầm Uyên Lĩnh……
Không ngờ trên thế gian này cư nhiên ẩn giấu một hung thú thượng cổ đáng sợ như vậy!
Trong linh hải bỗng nhiên xuất hiện một chút dao động, Thanh Mục đột ngột mở bừng mắt, cau mày nhìn bên ngoài rừng đào: “Có người đang đến đây, hơn nữa linh lực còn không hề thấp.”
“Có phải Hỏa long ba đầu đã phát hiện ra ngươi hay không?” Phượng Nhiễm vội vàng mở miệng, ngay sau đó lập tức nhíu mày: “Không đúng, thăng cấp thần vị quan trọng như thế, làm sao nó còn quan tâm đến sự tồn tại của ngươi?”
“Không phải, người này tiên khí nồng hậu, không phải yêu thú ở Uyên Lĩnh, mà hắn rõ ràng là đang chạy trốn, hẳn là xảy ra chuyện gì đó rồi……”
Thanh Mục vừa mới dứt lời, một đạo bạch quang lộng lẫy đột nhiên xuất hiện ở sâu trong đầm Uyên Lĩnh, quang luân (bánh xe ánh sáng) màu trắng cực lớn hóa thành hình bán nguyệt bao phủ phía chân trời, trong đó lửa đỏ bắn tung tóe, bóng của Hỏa long ba đầu điên cuồng lăn lộn, tiếng gầm giận dữ kinh thiên động địa truyền đến, vô cùng chấn nhiếp nhân tâm.
“Đó là Diệt Yêu Luân, thế nhưng sao lại có người muốn hàng phục Hỏa long ba đầu ngay lúc này, chẳng lẽ điên rồi sao? Linh lực của Diệt Yêu Luân căn bản không thể trói buộc được thực lực bán thần của Hỏa long ba đầu!”
Nhìn thấy cảnh này, Phượng Nhiễm đột nhiên mở to mắt, trên nét mặt tràn đầy kinh ngạc, vẻ mặt Hậu Trì cũng trầm xuống, có chút khó hiểu.
“Trước tiên mặc kệ hắn có điên hay không, Diệt Yêu Luân này hiển nhiên vẫn có hiệu quả.” Thanh Mục chỉ vào không trung, cảm giác được cỗ tiên lực kia cách rừng đào càng ngày càng gần, nhướng mày, khí tức này, dường như hơi quen thuộc, là……
Cùng với tiếng gầm giận dữ của Hỏa long ba đầu, Cửu Thiên Huyền Lôi tích tụ trên không trung có dấu hiệu từ từ tan biến, cỗ yêu lực quỷ dị cao vút tận trời kia cũng ảm đạm hạ xuống.
“Tiến vào vị trí thượng thần nhất thiết phải ở thời điểm linh lực đỉnh phong nhất, Diệt Yêu Luân kia tuy rằng không giết được Thần long ba đầu, nhưng lại có thể tiêu trừ yêu lực của nó, chỉ cần yêu lực của nó lui trở về thực lực bán thần, tự nhiên sẽ không thể độ kiếp, cũng không thể tấn vị thượng thần, người này rất có dũng khí.”
Tiếng gầm giận dữ không ngừng, nhìn Hỏa long ba đầu quay cuồng trong Diệt Yêu luân, cảm nhận được huyền lôi ngoài đầm lầy đã hoàn toàn biến mất, Thanh Mục nhướng mày, tán thưởng nói.
“Tốt cái gì mà tốt, chờ con Hỏa long kia xông ra từ Diệt Yêu luân, chúng ta liền sẽ chịu thiệt thòi, bán thần cũng không phải thứ mà chúng ta có thể đối phó.” Phượng Nhiễm hừ hừ, vội vàng nói: “Đi mau, trước khi nó lao ra, chúng ta phải rời khỏi đây.”
“Muộn rồi.” Thanh Mục thở dài, trong con ngươi đen nhánh đột nhiên phản chiếu một biển lửa đỏ thẫm, hắn chỉ chỉ lên trời, thần sắc có chút ngưng trọng: “Nó đã lao tới đây.”
Thanh âm ‘răng rắc’ chợt vang lên, Diệt Yêu Luân lơ lửng giữa không trung đột nhiên vỡ tan, hóa thành một đạo bạch quang rơi xuống rừng đào cách đó không xa.
“Dám cản trở bản tôn tấn vị thượng thần, đám người các ngươi, tại đầm Uyên Lĩnh này, ta chắc chắn sẽ khiến các ngươi có đến mà không có về!”
Tiếng gầm kinh thiên động địa vang vọng khắp chân trời, Hỏa long mỹ lệ bay vút lên không trung, hai mắt đỏ đậm gắt gao nhìn vùng đầm lầy khổng lồ, một cỗ khí tức tàn bạo cổ xưa nhanh chóng bao phủ vạn dặm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.