Chương 23
Tiêu Đường Đông Qua
16/08/2021
23. King Kong Barbie (haha)…
“Có thể đừng nhìn nữa không?” Levi thấy có chút không được tự nhiên, đang muốn vòng qua Leslie, đối phương lại ôm cậu.
“Tay cậu chỉ dùng để điều khiển phi cơ chiến đấu, vì cái gì sẽ có người dùng sức đến vậy trói chúng nó?” Mi mắt Leslie hạ rất thấp, Levi không nhìn thấy ánh mắt hắn. Ngón tay hắn dùng sức vuốt dấu vết trên cổ tay Levi, rõ ràng là biểu tình nhìn rất ôn nhu, nhưng ngón tay lại vuốt mạnh như muốn bẻ gãy xương tay Levi.
“Cám ơn cậu đã thừa nhận đôi tay của tôi.” Levi rút tay mình về, “Chúng nó ngoại trừ có thể lái phi cơ chiến đấu, khi tán gái còn có thể ôm chặt những mỹ nhân nóng bỏng, lúc ăn cơm cầm lấy dao nĩa…”
“Thế nhưng vào thời điểm có người có ý nghĩ không an phận với cậu, chúng nó chỉ có thể vô dụng mặc người trói buộc?” Leslie nghiêng đầu, Levi nghĩ trong mắt hắn sẽ có ý trào phúng, nhưng khi thật sự nhìn sâu vào, lại phát hiện một đôi mắt trống rỗng.
“Leslie, ý tôi là chúng ta đừng thảo luận vấn đề này nữa, nếu cậu còn xem tôi là bạn.” Lúc này dây, Levi thật sự không có kiên nhẫn.
“Không lẽ tôi nói sai rồi sao?” Leslie thản nhiên bẻ khớp ngón tay của mình, phát ra vài tiếng rắc rắc.
Levi đen mặt, “Tôi nói, cho dù tôi không muốn nhắc lại chuyện kia, cậu cũng không đến mức phải đánh tôi đi?”
Vừa dứt lời, Leslie liền chụp lấy bả vai Levi, hung hăng nện cậu lên vách tường.
“Cậu phát bệnh gì!” Levi lấy khuỷu tay thúc vào ngực đối phương, một kích kia nếu đánh trúng, Leslie chỉ có nước đi bệnh viện. Thế nhưng đối phương thành thạo đè khuỷu tay Levi xuống, làm cả bàn tay Levi bị ấn gập vào mặt tường, gân cốt đau đến đổ mồ hôi lạnh.
“Cậu học đánh cận chiến bị không điểm à?” Thanh âm lạnh lùng quanh quẩn bên gáy Levi, vô tình khiêu khích thần kinh.
“Chẳng qua tôi nằm hai ngày trong bệnh viện nên có chút mệt thôi!” Levi thử giãy thoát khỏi đối phương, kết quả chỉ bị áp mạnh lên tường hơn, mặt cậu đã muốn biến dạng nghiêm trọng, “Hơn nữa tôi là phi công phi cơ chiến đấu, đánh cận chiến lợi hại để làm gì?”
Cậu đương nhiên sẽ không nói cho Leslie biết, điểm số của mình ở môn đánh cận chiến ở học viện không quân chỉ được B mà thôi, kia còn là vì huấn luyện viên hy vọng cậu tốt nghiệp sớm một chút, đừng ở lại gây họa cho học trò khác nên mới đồng ý cho điểm. Nhưng Levi vẫn cho rằng, kỹ năng đánh cận chiến ở học viện không quân thật sự rập khuôn quá cứng nhắc, còn kỹ năng đánh cận chiến của cậu là do hồi nhỏ hay đánh nhau với người khác mà có được, càng có tính thực dụng hơn.
Chẳng qua có vẻ như kỹ năng đánh cận chiến của Claude càng thực dụng hơn…
Người phía sau dùng lực càng lớn, Levi ở trong lòng khóc thét cánh tay mình cũng sắp trật khớp rồi.
“Vậy nên bị nam nhân khác thượng cậu cũng thấy không sao hết?” Không cần quay đầu lại, Levi cũng có thể đoán được đuôi lông mày của Leslie nhất định nhướn rất cao.
“Nào có biến thái cỡ đó!” Vừa nghĩ tới Claude, Levi lại nổi lên cơn hờn dỗi.
“Cậu đúng là một đứa ngốc.” Leslie chợt thu tay lại, cánh tay Levi rũ xuống, cậu xoay người lại dựa vào tường, vận động bả vai và các đốt ngón tay, vẻ mặt như nuốt phải phân.
“Leslie, cậu đúng là một King Kong Barbie…” (kiểu như mặt ngây thơ nhưng thân hình lực sĩ ấy)
Khuôn mặt đẹp đến nỗi khiến người ta suy nghĩ vẩn vơ, sức lực lại khiến người ta chùn bước.
Vừa nhấc mắt, Levi liền đối diện với đôi mắt của Leslie, nơi đó vẫn không chút gợn sóng, có vẻ như yên tĩnh quá mức, tạo nên lỗi giác tựa như có cái gì đó muốn nhảy ra chiếm đoạt tất cả mọi thứ.
“Không phải muốn đi ăn sao.” Leslie đi ra cửa, Levi chỉ có thể hậm hực đi theo hắn.
‘Công chúa Lacey’ sau này quả không dễ chọc a.
Trong lòng Levi nhớ nhung món mực chiên trong quán bar, Leslie lại không cho cậu mặc cả mà đưa cậu đến nhà hàng Âu, bữa tối nay dựa theo yêu cầu bổ sung dinh dưỡng mà gọi thực đơn.
“Là đàn ông phải đi uống bia ăn đồ nướng…” Levi nhỏ giọng nhắc nhở.
“Hay là tôi đi xin chỉ thị, để quân bộ vì cậu mà đóng cửa tất cả quán bar trong thành phố.”
Levi cảm thấy Claude cũng không có biện pháp trị mình, như thế nào tới phiên Leslie, chính mình liền bị nghẹn khuất như vậy đây?
Âm nhạc thực tao nhã, thong thả du dương theo thời gian tĩnh lặng. Có điều âm nhạc như vậy lại làm Levi buồn ngủ. Bốn phía đều là những cặp tình nhân, bầu không khí ngọt ngào vấn vương.
Levi ở trong lòng thở dài một hơi, cậu từng thích Leslie muốn chết, ngây ngốc ảo tưởng được cùng người trong lòng – Lacey – dùng điểm tâm tại nhà ăn cao cấp, nơi mà các cô gái đều tha thiết ước mơ được đến, chỉ là khi ảo tưởng của cậu thành hiện thực, Levi lại cảm thấy mình thật đáng thương.
Sau khi ăn gà rán và ruốc cá xong, Levi nhàm chán cầm nĩa chọc chọc dĩa salad, thỉnh thoảng liếc nhìn Leslie ngồi đối diện, dáng vẻ ăn cơm của đối phương tao nhã không nhanh không chậm, nhưng một chút cũng không giống con gái, thậm chí còn sạch sẽ gọn gàng.
“Ăn hết salad đi.” Leslie thản nhiên nói.
Nếu ngồi đối diện là Miller, Levi hẳn là đã xuyên tạc thành chuyện cười, thậm chí còn nhịn không được chọc hắn một phen. Nhưng hết lần này tới lần khác gặp phải Leslie, Levi vốn cũng không e ngại Leslie, chẳng qua hôm nay đối phương khí thế quá mạnh, Levi đành xuống thế hạ phong, chỉ có thể ủy khuất đầu lưỡi mình, nhét salad vô miệng.
Ra nhà hàng, Levi nghĩ Leslie sẽ quay về ký túc xá, thật không nghĩ tới đối phương vẫn đi theo sau mình.
“Này, cậu yên tâm đi, tôi một quân nhân đi trên đường lớn, có ai có thể làm gì tôi?” Levi trong bụng có kế hoạch nhỏ của mình, cậu không nghĩ Leslie lại đi theo mình như vậy.
Leslie cười lạnh một tiếng, Levi đương nhiên biết đối phương đang cười nhạo mình thân là một quân nhân mà thiếu chút nữa bị làm cái chuyện kia trong phòng bệnh.
Người này không phải muốn tự thân “áp giải” mình về phòng bệnh mới bỏ qua chứ? Levi còn muốn chờ Leslie đi xa liền đi đường vòng đến quán bar a!
Liếc cậu thiếu niên đang hút thuốc dưới mái nhà bên kia, Levi dừng bước, cười xấu xa, mắt nhìn Leslie, “Cậu còn đi theo tôi, buổi kiểm tra sức khỏe cuối tuần mà có vấn đề gì, cũng đừng trách tôi.”
Leslie nhướn mày, ý nói, “Để xem cậu có thể ngoạn ra cái trò bịp bợm gì.”
Levi đắc ý dào dạt đi hướng cậu thiếu niên, nói hai câu gì đó, đối phương liền sảng khoái nhét gói thuốc lá vô tay cậu.
Khi cậu thiếu niên kia rời đi, Levi cong miệng hướng Leslie lắc lắc gói thuốc lá trong tay, “Muốn theo tôi không a?”
Hút thuốc là lệnh cấm trong quy định của phi công phi cơ chiến đấu, đạo lý rất đơn giản – hút thuốc gây hại cho sức khỏe. Tố chất cơ thể của phi công tương đối quan trọng, là một phi công, rất nhiều quyền lợi đều bị tước đoạt, hút thuốc chính là hạng nhất. Ở của hàng bán rượu và thuốc lá, phi công không thể mua thuốc lá, đương nhiên nhờ người khác đến nơi đó mua như Levi là một chuyện khác.
Mỗi tháng sẽ có một buổi kiểm tra sức khỏe, rất dễ dàng tra ra hàm lượng ni-cô-tin trong cơ thể.
“Đi đâu hút.” Leslie đi đến trước mặt Levi, công khai cầm lấy gói thuốc.
“Uy – cậu như thế nào đều cầm hết đi?” Levi có chút kinh ngạc với phản ứng của Leslie, cái tên kia hẳn phải cười nhạt đối với hành vi hoang đường của mình chứ? Sửng sốt hai giây, Levi bước nhanh theo sau Leslie, hai người cùng đi tới một siêu thị.
Leslie im lặng đảo mắt qua đám người đang mua sắm trước mặt, sau khi tập trung nhìn vào một chỗ, liền kéo tay Levi đi đến, nơi đó có gắn biển toilet.
Levi mơ hồ đoán được ý tưởng của Leslie, nếu bị bất luận kẻ nào nhìn thấy họ hút thuốc rồi đi báo cáo, cảnh cáo xử phạt là chuyện nhỏ, công phu viết bản kiểm điểm mới thực sự khiến người đau đầu, mà toilet cũng là địa điểm an toàn. Nhưng cậu thật sự không muốn bị đối phương túm như vậy.
Trong toilet, những đàn ông đang xả nước tiểu nhìn bộ dạng Leslie lôi kéo Levi, hơn nữa diện mạo Leslie tuấn mỹ, đều không tự giác lộ ra ánh mắt đen tối, đặc biệt khi Leslie mở cánh cửa phòng nhỏ ra đẩy mạnh Levi vào, điều này làm Levi có xúc động muốn lao ra làm sáng tỏ mọi chuyện.
Chỉ là đang nghĩ thì cánh cửa đã “Phanh – ” một tiếng, đóng lại.
Leslie dựa vào cửa, lắc lắc hộp thuốc trong tay, một điếu thuốc liền bị lắc rới ra, nhìn thế nào thì hắn cũng như một tay già đời. Trong phòng cũng không rộng, Levi chỉ cảm thấy mình muốn dán cùng một chỗ với đối phương, theo bản năng lui về sau, liền ngồi lên bồn cầu.
“Này, cậu không biết là chúng ta như vậy sẽ bị người bên ngoài hiểu lầm sao?”
“Hiểu lầm cái gì?” Bật lửa phát ra tiếng lách cách, tia lửa gặp không khí nháy mắt liền cháy lên.
Levi buồn cười nhìn khuôn mặt Leslie, “Cậu quá đẹp, bọn họ sẽ hiểu lầm cậu với tôi ở trong này…”
“Có muốn thử một chút không.” Lời này của Leslie làm Levi ngây ngẩn cả người.
“Không cần đi. Chỉ nhìn mặt cậu thôi thì tâm tình còn có thể nhộn nhạo, cởi hết quần áo ra hoàn toàn không có gì đẹp.” Levi lộ ra biểu tình ‘thực buồn cười’.
“Tôi nói hút thuốc.” Hai ngón tay Leslie kẹp lấy điếu thuốc vừa đốt, ngẩng cao mặt, giữa khinh thường cò có vài phần trưởng thành, “Hơn nữa cho dù là…, cậu cũng xác định là người bị áp.”
Levi thật không tức giận, biểu tình “không chấp cậu” lấy điếu thuốc trong tay Leslie, đặt lên miệng hút một hơi, cảm giác kia… sặc đến phổi, ho đến chảy nước mắt.
Trách không được mọi người đều nói hút thuốc gây hại cho sức khỏe.
“Bản lĩnh chỉ có như vậy?” Leslie nhìn Levi vùi đầu ho khan, lấy điếu thuốc trong tay cậu, thản nhiên hút một hơi, vòng khói mờ ảo, chậm rãi bay lên trời, Levi ngẩng đầu nhìn hình ảnh này, nhớ tới poster điện ảnh.
Xem ra, thuốc lá là sở trường của Leslie, Levi cậu vẫn là thích hợp với bia.
“Một điếu thuốc giảm bớt sáu giây tuổi thọ.” Lúc này Levi bắt chước giọng điệu của lão sư.
“Tôi nguyện ý dùng sáu giây đổi chốc lát vui thích.” Leslie tà mắt nhìn Levi.
“Cậu không sợ buổi kiểm tra sức khỏe?”
“Ngu ngốc, chỉ hút hai hơi như vậy, cậu liền có thể nói với bác sĩ rằng bạn cậu hút thuốc, cậu bất hạn hít phải khói thuốc của hắn.” Leslie đưa mặt tới sát mặt Levi, ngay tại khoảng cách chưa đến một thước, hắn cười, thổi khói thuốc lên mặt Levi.
Trong làn khói lượn lờ, dung mạo Leslie hiện lên vẻ nhu hòa như thuốc phiện.
“Cậu thật đẹp, Lacey.” Giống như nói mớ, Levi gọi lên nickname hồi bé của đối phương, cái tên giống con gái kia.
“Tôi không phải con gái. Cũng hi vọng cậu vĩnh viễn không có ảo giác đó.”
“Cậu thật đẹp, Lacey. Đây không phải ảo giác.” Levi cười, lộ ra vài phần tự giễu.
Leslie dụi tắt đầu thuốc lá.
“Sao cậu không hút?” Levi vốn đang muốn hảo hảo thưởng thức phong thái khác biệt này.
“Khói thuốc cũng rất có hại cho sức khỏe, không biết sao?” Leslie lạnh nhạt cười, “Thuốc lá không thích hợp với cậu.”
“Quả thật, bia, gái đẹp thích hợp với tôi hơn.” Levi tiếc nuối nhìn mẩu thuốc lá trên mặt đất, sau đó Leslie nhanh chóng đem gói thuốc ném vào thùng rác.
“Không hút thuốc sẽ không muốn giữ lại gói thuốc này.” Bàn tay Leslie trên đỉnh đầu Levi xoa a xoa, “Cậu sĩ diện như vậy. Bị lật tẩy, thật mất mặt.”
“Thiết!” Levi nhún vai, “Cậu như thế nào học được hút thuốc?”
“Mẹ tôi hút thuốc. Đặc biệt khi bà tưởng niệm người kia.” Leslie bình tĩnh nói.
Nhưng Levi biết ẩn dưới vẻ bình tĩnh này là tình tự như thế nào.
“Có thể không ở lại đây không?” Levi hỏi, cậu dám cá bên ngoài lúc này nhất định có rất nhiều lỗ tai đang dựng thẳng đứng lên nghe ngóng xem bọn họ đang làm gì a.
“Ở trong này, ngoài hút thuốc còn có thể làm chuyện khác, cậu xác định không muốn thử một lần?” Leslie nói xong liền làm bộ muốn cởi nút cổ áo, ngón tay hắn thon dài hữu lực, động tác cởi áo gợi cảm đến mức khiến người ta mù quáng.
“Không cần… Tôi còn muốn sống đến một trăm năm mươi tuổi đây…” Levi hôm nay bị quá nhiều đả kích, cậu không còn hơi tiếp tục phối hợp với trò đùa của Leslie.
Lúc mở cửa đi ra, không ít người dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Levi.
Thậm chí còn có một người huýt sáo, nói với Levi: “Người anh em, đại mỹ nhân như vậy, cậu xong việc cũng quá nhanh đi!”
“Xì! Muốn thử với tôi một lần coi ai mau!” Tôn nghiêm đàn ông của Levi đã bị vũ nhục, vừa muốn tiến lên đã bị Leslie kẹp cổ lôi ra khỏi toilet.
Rời khỏi siêu thị, Levi cùng Leslie đi trên đường phố.
Levi duỗi lưng, “Tôi nói Leslie, hôm nay là ngày vui nhất từ khi tôi chào đời đến nay.”
“Vì cậu hút thuốc?”
“Không phải, vì cậu cùng tôi hút thuốc. Lúc nhỏ, tôi hy vọng cậu có thể cùng tôi làm cùng một việc, tỷ như cùng nhau ăn cơm trưa, cùng nhau trốn học ra ngoài chơi, cùng nhau chống lại đàn anh.” Levi quay đầu, ngọn đèn đường chiếu lên cậu phác thảo lên một đường cong tuyệt đẹp, “Mà giờ phút này, cậu lại cùng tôi làm trái quy định, giống như cùng nhau phạm tội.”
Leslie đứng cách đó không xa, nhìn Levi dưới ánh đèn.
Sáng ngời giống như tùy thời sẽ bay đến nơi không thể đuổi kịp.
Giây tiếp theo, Levi liền rơi vào lòng Leslie, độ mạnh của cái ôm khiến ngay cả xương cốt cũng kêu khanh khách.
“Sau này, đừng dùng phi cơ chiến đấu của cậu che chắn cho tôi.”
Levi bị hắn ôm ghì đến nhe răng trợn mắt, “Tốt, vậy từ sau đổi thành cậu che chắn cho tôi.”
“Có thể đừng nhìn nữa không?” Levi thấy có chút không được tự nhiên, đang muốn vòng qua Leslie, đối phương lại ôm cậu.
“Tay cậu chỉ dùng để điều khiển phi cơ chiến đấu, vì cái gì sẽ có người dùng sức đến vậy trói chúng nó?” Mi mắt Leslie hạ rất thấp, Levi không nhìn thấy ánh mắt hắn. Ngón tay hắn dùng sức vuốt dấu vết trên cổ tay Levi, rõ ràng là biểu tình nhìn rất ôn nhu, nhưng ngón tay lại vuốt mạnh như muốn bẻ gãy xương tay Levi.
“Cám ơn cậu đã thừa nhận đôi tay của tôi.” Levi rút tay mình về, “Chúng nó ngoại trừ có thể lái phi cơ chiến đấu, khi tán gái còn có thể ôm chặt những mỹ nhân nóng bỏng, lúc ăn cơm cầm lấy dao nĩa…”
“Thế nhưng vào thời điểm có người có ý nghĩ không an phận với cậu, chúng nó chỉ có thể vô dụng mặc người trói buộc?” Leslie nghiêng đầu, Levi nghĩ trong mắt hắn sẽ có ý trào phúng, nhưng khi thật sự nhìn sâu vào, lại phát hiện một đôi mắt trống rỗng.
“Leslie, ý tôi là chúng ta đừng thảo luận vấn đề này nữa, nếu cậu còn xem tôi là bạn.” Lúc này dây, Levi thật sự không có kiên nhẫn.
“Không lẽ tôi nói sai rồi sao?” Leslie thản nhiên bẻ khớp ngón tay của mình, phát ra vài tiếng rắc rắc.
Levi đen mặt, “Tôi nói, cho dù tôi không muốn nhắc lại chuyện kia, cậu cũng không đến mức phải đánh tôi đi?”
Vừa dứt lời, Leslie liền chụp lấy bả vai Levi, hung hăng nện cậu lên vách tường.
“Cậu phát bệnh gì!” Levi lấy khuỷu tay thúc vào ngực đối phương, một kích kia nếu đánh trúng, Leslie chỉ có nước đi bệnh viện. Thế nhưng đối phương thành thạo đè khuỷu tay Levi xuống, làm cả bàn tay Levi bị ấn gập vào mặt tường, gân cốt đau đến đổ mồ hôi lạnh.
“Cậu học đánh cận chiến bị không điểm à?” Thanh âm lạnh lùng quanh quẩn bên gáy Levi, vô tình khiêu khích thần kinh.
“Chẳng qua tôi nằm hai ngày trong bệnh viện nên có chút mệt thôi!” Levi thử giãy thoát khỏi đối phương, kết quả chỉ bị áp mạnh lên tường hơn, mặt cậu đã muốn biến dạng nghiêm trọng, “Hơn nữa tôi là phi công phi cơ chiến đấu, đánh cận chiến lợi hại để làm gì?”
Cậu đương nhiên sẽ không nói cho Leslie biết, điểm số của mình ở môn đánh cận chiến ở học viện không quân chỉ được B mà thôi, kia còn là vì huấn luyện viên hy vọng cậu tốt nghiệp sớm một chút, đừng ở lại gây họa cho học trò khác nên mới đồng ý cho điểm. Nhưng Levi vẫn cho rằng, kỹ năng đánh cận chiến ở học viện không quân thật sự rập khuôn quá cứng nhắc, còn kỹ năng đánh cận chiến của cậu là do hồi nhỏ hay đánh nhau với người khác mà có được, càng có tính thực dụng hơn.
Chẳng qua có vẻ như kỹ năng đánh cận chiến của Claude càng thực dụng hơn…
Người phía sau dùng lực càng lớn, Levi ở trong lòng khóc thét cánh tay mình cũng sắp trật khớp rồi.
“Vậy nên bị nam nhân khác thượng cậu cũng thấy không sao hết?” Không cần quay đầu lại, Levi cũng có thể đoán được đuôi lông mày của Leslie nhất định nhướn rất cao.
“Nào có biến thái cỡ đó!” Vừa nghĩ tới Claude, Levi lại nổi lên cơn hờn dỗi.
“Cậu đúng là một đứa ngốc.” Leslie chợt thu tay lại, cánh tay Levi rũ xuống, cậu xoay người lại dựa vào tường, vận động bả vai và các đốt ngón tay, vẻ mặt như nuốt phải phân.
“Leslie, cậu đúng là một King Kong Barbie…” (kiểu như mặt ngây thơ nhưng thân hình lực sĩ ấy)
Khuôn mặt đẹp đến nỗi khiến người ta suy nghĩ vẩn vơ, sức lực lại khiến người ta chùn bước.
Vừa nhấc mắt, Levi liền đối diện với đôi mắt của Leslie, nơi đó vẫn không chút gợn sóng, có vẻ như yên tĩnh quá mức, tạo nên lỗi giác tựa như có cái gì đó muốn nhảy ra chiếm đoạt tất cả mọi thứ.
“Không phải muốn đi ăn sao.” Leslie đi ra cửa, Levi chỉ có thể hậm hực đi theo hắn.
‘Công chúa Lacey’ sau này quả không dễ chọc a.
Trong lòng Levi nhớ nhung món mực chiên trong quán bar, Leslie lại không cho cậu mặc cả mà đưa cậu đến nhà hàng Âu, bữa tối nay dựa theo yêu cầu bổ sung dinh dưỡng mà gọi thực đơn.
“Là đàn ông phải đi uống bia ăn đồ nướng…” Levi nhỏ giọng nhắc nhở.
“Hay là tôi đi xin chỉ thị, để quân bộ vì cậu mà đóng cửa tất cả quán bar trong thành phố.”
Levi cảm thấy Claude cũng không có biện pháp trị mình, như thế nào tới phiên Leslie, chính mình liền bị nghẹn khuất như vậy đây?
Âm nhạc thực tao nhã, thong thả du dương theo thời gian tĩnh lặng. Có điều âm nhạc như vậy lại làm Levi buồn ngủ. Bốn phía đều là những cặp tình nhân, bầu không khí ngọt ngào vấn vương.
Levi ở trong lòng thở dài một hơi, cậu từng thích Leslie muốn chết, ngây ngốc ảo tưởng được cùng người trong lòng – Lacey – dùng điểm tâm tại nhà ăn cao cấp, nơi mà các cô gái đều tha thiết ước mơ được đến, chỉ là khi ảo tưởng của cậu thành hiện thực, Levi lại cảm thấy mình thật đáng thương.
Sau khi ăn gà rán và ruốc cá xong, Levi nhàm chán cầm nĩa chọc chọc dĩa salad, thỉnh thoảng liếc nhìn Leslie ngồi đối diện, dáng vẻ ăn cơm của đối phương tao nhã không nhanh không chậm, nhưng một chút cũng không giống con gái, thậm chí còn sạch sẽ gọn gàng.
“Ăn hết salad đi.” Leslie thản nhiên nói.
Nếu ngồi đối diện là Miller, Levi hẳn là đã xuyên tạc thành chuyện cười, thậm chí còn nhịn không được chọc hắn một phen. Nhưng hết lần này tới lần khác gặp phải Leslie, Levi vốn cũng không e ngại Leslie, chẳng qua hôm nay đối phương khí thế quá mạnh, Levi đành xuống thế hạ phong, chỉ có thể ủy khuất đầu lưỡi mình, nhét salad vô miệng.
Ra nhà hàng, Levi nghĩ Leslie sẽ quay về ký túc xá, thật không nghĩ tới đối phương vẫn đi theo sau mình.
“Này, cậu yên tâm đi, tôi một quân nhân đi trên đường lớn, có ai có thể làm gì tôi?” Levi trong bụng có kế hoạch nhỏ của mình, cậu không nghĩ Leslie lại đi theo mình như vậy.
Leslie cười lạnh một tiếng, Levi đương nhiên biết đối phương đang cười nhạo mình thân là một quân nhân mà thiếu chút nữa bị làm cái chuyện kia trong phòng bệnh.
Người này không phải muốn tự thân “áp giải” mình về phòng bệnh mới bỏ qua chứ? Levi còn muốn chờ Leslie đi xa liền đi đường vòng đến quán bar a!
Liếc cậu thiếu niên đang hút thuốc dưới mái nhà bên kia, Levi dừng bước, cười xấu xa, mắt nhìn Leslie, “Cậu còn đi theo tôi, buổi kiểm tra sức khỏe cuối tuần mà có vấn đề gì, cũng đừng trách tôi.”
Leslie nhướn mày, ý nói, “Để xem cậu có thể ngoạn ra cái trò bịp bợm gì.”
Levi đắc ý dào dạt đi hướng cậu thiếu niên, nói hai câu gì đó, đối phương liền sảng khoái nhét gói thuốc lá vô tay cậu.
Khi cậu thiếu niên kia rời đi, Levi cong miệng hướng Leslie lắc lắc gói thuốc lá trong tay, “Muốn theo tôi không a?”
Hút thuốc là lệnh cấm trong quy định của phi công phi cơ chiến đấu, đạo lý rất đơn giản – hút thuốc gây hại cho sức khỏe. Tố chất cơ thể của phi công tương đối quan trọng, là một phi công, rất nhiều quyền lợi đều bị tước đoạt, hút thuốc chính là hạng nhất. Ở của hàng bán rượu và thuốc lá, phi công không thể mua thuốc lá, đương nhiên nhờ người khác đến nơi đó mua như Levi là một chuyện khác.
Mỗi tháng sẽ có một buổi kiểm tra sức khỏe, rất dễ dàng tra ra hàm lượng ni-cô-tin trong cơ thể.
“Đi đâu hút.” Leslie đi đến trước mặt Levi, công khai cầm lấy gói thuốc.
“Uy – cậu như thế nào đều cầm hết đi?” Levi có chút kinh ngạc với phản ứng của Leslie, cái tên kia hẳn phải cười nhạt đối với hành vi hoang đường của mình chứ? Sửng sốt hai giây, Levi bước nhanh theo sau Leslie, hai người cùng đi tới một siêu thị.
Leslie im lặng đảo mắt qua đám người đang mua sắm trước mặt, sau khi tập trung nhìn vào một chỗ, liền kéo tay Levi đi đến, nơi đó có gắn biển toilet.
Levi mơ hồ đoán được ý tưởng của Leslie, nếu bị bất luận kẻ nào nhìn thấy họ hút thuốc rồi đi báo cáo, cảnh cáo xử phạt là chuyện nhỏ, công phu viết bản kiểm điểm mới thực sự khiến người đau đầu, mà toilet cũng là địa điểm an toàn. Nhưng cậu thật sự không muốn bị đối phương túm như vậy.
Trong toilet, những đàn ông đang xả nước tiểu nhìn bộ dạng Leslie lôi kéo Levi, hơn nữa diện mạo Leslie tuấn mỹ, đều không tự giác lộ ra ánh mắt đen tối, đặc biệt khi Leslie mở cánh cửa phòng nhỏ ra đẩy mạnh Levi vào, điều này làm Levi có xúc động muốn lao ra làm sáng tỏ mọi chuyện.
Chỉ là đang nghĩ thì cánh cửa đã “Phanh – ” một tiếng, đóng lại.
Leslie dựa vào cửa, lắc lắc hộp thuốc trong tay, một điếu thuốc liền bị lắc rới ra, nhìn thế nào thì hắn cũng như một tay già đời. Trong phòng cũng không rộng, Levi chỉ cảm thấy mình muốn dán cùng một chỗ với đối phương, theo bản năng lui về sau, liền ngồi lên bồn cầu.
“Này, cậu không biết là chúng ta như vậy sẽ bị người bên ngoài hiểu lầm sao?”
“Hiểu lầm cái gì?” Bật lửa phát ra tiếng lách cách, tia lửa gặp không khí nháy mắt liền cháy lên.
Levi buồn cười nhìn khuôn mặt Leslie, “Cậu quá đẹp, bọn họ sẽ hiểu lầm cậu với tôi ở trong này…”
“Có muốn thử một chút không.” Lời này của Leslie làm Levi ngây ngẩn cả người.
“Không cần đi. Chỉ nhìn mặt cậu thôi thì tâm tình còn có thể nhộn nhạo, cởi hết quần áo ra hoàn toàn không có gì đẹp.” Levi lộ ra biểu tình ‘thực buồn cười’.
“Tôi nói hút thuốc.” Hai ngón tay Leslie kẹp lấy điếu thuốc vừa đốt, ngẩng cao mặt, giữa khinh thường cò có vài phần trưởng thành, “Hơn nữa cho dù là…, cậu cũng xác định là người bị áp.”
Levi thật không tức giận, biểu tình “không chấp cậu” lấy điếu thuốc trong tay Leslie, đặt lên miệng hút một hơi, cảm giác kia… sặc đến phổi, ho đến chảy nước mắt.
Trách không được mọi người đều nói hút thuốc gây hại cho sức khỏe.
“Bản lĩnh chỉ có như vậy?” Leslie nhìn Levi vùi đầu ho khan, lấy điếu thuốc trong tay cậu, thản nhiên hút một hơi, vòng khói mờ ảo, chậm rãi bay lên trời, Levi ngẩng đầu nhìn hình ảnh này, nhớ tới poster điện ảnh.
Xem ra, thuốc lá là sở trường của Leslie, Levi cậu vẫn là thích hợp với bia.
“Một điếu thuốc giảm bớt sáu giây tuổi thọ.” Lúc này Levi bắt chước giọng điệu của lão sư.
“Tôi nguyện ý dùng sáu giây đổi chốc lát vui thích.” Leslie tà mắt nhìn Levi.
“Cậu không sợ buổi kiểm tra sức khỏe?”
“Ngu ngốc, chỉ hút hai hơi như vậy, cậu liền có thể nói với bác sĩ rằng bạn cậu hút thuốc, cậu bất hạn hít phải khói thuốc của hắn.” Leslie đưa mặt tới sát mặt Levi, ngay tại khoảng cách chưa đến một thước, hắn cười, thổi khói thuốc lên mặt Levi.
Trong làn khói lượn lờ, dung mạo Leslie hiện lên vẻ nhu hòa như thuốc phiện.
“Cậu thật đẹp, Lacey.” Giống như nói mớ, Levi gọi lên nickname hồi bé của đối phương, cái tên giống con gái kia.
“Tôi không phải con gái. Cũng hi vọng cậu vĩnh viễn không có ảo giác đó.”
“Cậu thật đẹp, Lacey. Đây không phải ảo giác.” Levi cười, lộ ra vài phần tự giễu.
Leslie dụi tắt đầu thuốc lá.
“Sao cậu không hút?” Levi vốn đang muốn hảo hảo thưởng thức phong thái khác biệt này.
“Khói thuốc cũng rất có hại cho sức khỏe, không biết sao?” Leslie lạnh nhạt cười, “Thuốc lá không thích hợp với cậu.”
“Quả thật, bia, gái đẹp thích hợp với tôi hơn.” Levi tiếc nuối nhìn mẩu thuốc lá trên mặt đất, sau đó Leslie nhanh chóng đem gói thuốc ném vào thùng rác.
“Không hút thuốc sẽ không muốn giữ lại gói thuốc này.” Bàn tay Leslie trên đỉnh đầu Levi xoa a xoa, “Cậu sĩ diện như vậy. Bị lật tẩy, thật mất mặt.”
“Thiết!” Levi nhún vai, “Cậu như thế nào học được hút thuốc?”
“Mẹ tôi hút thuốc. Đặc biệt khi bà tưởng niệm người kia.” Leslie bình tĩnh nói.
Nhưng Levi biết ẩn dưới vẻ bình tĩnh này là tình tự như thế nào.
“Có thể không ở lại đây không?” Levi hỏi, cậu dám cá bên ngoài lúc này nhất định có rất nhiều lỗ tai đang dựng thẳng đứng lên nghe ngóng xem bọn họ đang làm gì a.
“Ở trong này, ngoài hút thuốc còn có thể làm chuyện khác, cậu xác định không muốn thử một lần?” Leslie nói xong liền làm bộ muốn cởi nút cổ áo, ngón tay hắn thon dài hữu lực, động tác cởi áo gợi cảm đến mức khiến người ta mù quáng.
“Không cần… Tôi còn muốn sống đến một trăm năm mươi tuổi đây…” Levi hôm nay bị quá nhiều đả kích, cậu không còn hơi tiếp tục phối hợp với trò đùa của Leslie.
Lúc mở cửa đi ra, không ít người dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Levi.
Thậm chí còn có một người huýt sáo, nói với Levi: “Người anh em, đại mỹ nhân như vậy, cậu xong việc cũng quá nhanh đi!”
“Xì! Muốn thử với tôi một lần coi ai mau!” Tôn nghiêm đàn ông của Levi đã bị vũ nhục, vừa muốn tiến lên đã bị Leslie kẹp cổ lôi ra khỏi toilet.
Rời khỏi siêu thị, Levi cùng Leslie đi trên đường phố.
Levi duỗi lưng, “Tôi nói Leslie, hôm nay là ngày vui nhất từ khi tôi chào đời đến nay.”
“Vì cậu hút thuốc?”
“Không phải, vì cậu cùng tôi hút thuốc. Lúc nhỏ, tôi hy vọng cậu có thể cùng tôi làm cùng một việc, tỷ như cùng nhau ăn cơm trưa, cùng nhau trốn học ra ngoài chơi, cùng nhau chống lại đàn anh.” Levi quay đầu, ngọn đèn đường chiếu lên cậu phác thảo lên một đường cong tuyệt đẹp, “Mà giờ phút này, cậu lại cùng tôi làm trái quy định, giống như cùng nhau phạm tội.”
Leslie đứng cách đó không xa, nhìn Levi dưới ánh đèn.
Sáng ngời giống như tùy thời sẽ bay đến nơi không thể đuổi kịp.
Giây tiếp theo, Levi liền rơi vào lòng Leslie, độ mạnh của cái ôm khiến ngay cả xương cốt cũng kêu khanh khách.
“Sau này, đừng dùng phi cơ chiến đấu của cậu che chắn cho tôi.”
Levi bị hắn ôm ghì đến nhe răng trợn mắt, “Tốt, vậy từ sau đổi thành cậu che chắn cho tôi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.