Chương 97: Thân thể xác thịt
Ôn Thụy An
30/11/2013
Kim quang rực rỡ, đốm lửa tung tóe.
Kim quang và đốn lửa va chạm vào nhau, biến thành ánh lửa.
Bạch Sầu Phi hừ lạnh một tiếng, đang muốn đứng dậy đi dập tắt lửa. Nhưng trong khói lửa bốc cháy này, hắn lại đột nhiên cảm giác được một ngọn lửa dục bình sinh chưa từng thấy, giống như có một con mãnh thú hồng hoang bị nhốt trong cơ thể, dùng khí thế khai trời mở đất, diệt tuyệt thế gian xông ra bên ngoài, không thể ngăn cản. Khiến cho Bạch Sầu Phi không tiếc đốt cháy thân thể trong đó, tan xương nát thịt cũng không uổng phí.
Khi dục niệm dâng trào như cuồng phong bão tố, sóng lớn vỗ bờ, hắn đã hạ quyết tâm, cho dù xảy ra chuyện gì, hắn cũng phải trước tiên hưởng thụ thân thể nhẵn nhụi nóng bỏng này, chiếm được rồi hãy nói.
Bạch Sầu Phi cho rằng, muốn chiếm được trái tim của một nữ nhân thì trước tiên phải chiếm được thân thể của nàng. Bất kể nàng có yêu ngươi hay không, ngươi đã chiếm được cả thân thể của nàng, còn quan tâm làm gì đến tình yêu trên tinh thần.
Giống như muốn đối phó với một người, giết hắn rồi thì sẽ không sợ hắn báo thù, đánh trả. Đối với một cô gái cũng vậy, chiếm hữu nàng rồi thì không ai có thể vãn hồi, thay đổi, bù đắp được sự thật này. Cho dù sau này nàng có thể thay lòng, nhưng nàng cũng đã từng thuộc về mình.
Trong ánh lửa xâm chiếm một cô gái xinh đẹp, thuần khiết và hôn mê, cảm giác này càng khiến cho hắn máu nóng dâng trào, thú tính bốc lên.
Cho dù hắn phải dập lửa, cũng có thể làm sau khi đã xâm chiếm xong. Huống hồ nhìn ánh lửa kia, nhất thời còn chưa thể cháy đến bên người.
Lửa bên ngoài giường, còn thân thể đang ở trên giường.
Hắn có thân thể, dùng thân thể cường tráng của hắn để xâm chiếm một thân thể mềm mại xinh đẹp khác, hắn cho rằng đó là một loại hưởng thụ chí cao vô thượng, cũng là một chuyện thần thánh vô cùng.
Vì chuyện này, đáng để cho hắn đùa với lửa.
Hắn muốn dập tắt ngọn lửa trong cơ thể trước, sau đó mới lo lắng đến ánh lửa bên ngoài.
Chết có gì đáng sợ? Sống thì phải vui vẻ.
Chỉ có điều, nếu sự vui vẻ này được xây dựng trên sự đau đớn của người khác thì sao?
Một tiếng “rầm” vang lên, cửa bị phá tan.
Bạch Sầu Phi đột nhiên đứng lên, hắn vẫn đang trần truồng.
Kim quang và đốn lửa va chạm vào nhau, biến thành ánh lửa.
Bạch Sầu Phi hừ lạnh một tiếng, đang muốn đứng dậy đi dập tắt lửa. Nhưng trong khói lửa bốc cháy này, hắn lại đột nhiên cảm giác được một ngọn lửa dục bình sinh chưa từng thấy, giống như có một con mãnh thú hồng hoang bị nhốt trong cơ thể, dùng khí thế khai trời mở đất, diệt tuyệt thế gian xông ra bên ngoài, không thể ngăn cản. Khiến cho Bạch Sầu Phi không tiếc đốt cháy thân thể trong đó, tan xương nát thịt cũng không uổng phí.
Khi dục niệm dâng trào như cuồng phong bão tố, sóng lớn vỗ bờ, hắn đã hạ quyết tâm, cho dù xảy ra chuyện gì, hắn cũng phải trước tiên hưởng thụ thân thể nhẵn nhụi nóng bỏng này, chiếm được rồi hãy nói.
Bạch Sầu Phi cho rằng, muốn chiếm được trái tim của một nữ nhân thì trước tiên phải chiếm được thân thể của nàng. Bất kể nàng có yêu ngươi hay không, ngươi đã chiếm được cả thân thể của nàng, còn quan tâm làm gì đến tình yêu trên tinh thần.
Giống như muốn đối phó với một người, giết hắn rồi thì sẽ không sợ hắn báo thù, đánh trả. Đối với một cô gái cũng vậy, chiếm hữu nàng rồi thì không ai có thể vãn hồi, thay đổi, bù đắp được sự thật này. Cho dù sau này nàng có thể thay lòng, nhưng nàng cũng đã từng thuộc về mình.
Trong ánh lửa xâm chiếm một cô gái xinh đẹp, thuần khiết và hôn mê, cảm giác này càng khiến cho hắn máu nóng dâng trào, thú tính bốc lên.
Cho dù hắn phải dập lửa, cũng có thể làm sau khi đã xâm chiếm xong. Huống hồ nhìn ánh lửa kia, nhất thời còn chưa thể cháy đến bên người.
Lửa bên ngoài giường, còn thân thể đang ở trên giường.
Hắn có thân thể, dùng thân thể cường tráng của hắn để xâm chiếm một thân thể mềm mại xinh đẹp khác, hắn cho rằng đó là một loại hưởng thụ chí cao vô thượng, cũng là một chuyện thần thánh vô cùng.
Vì chuyện này, đáng để cho hắn đùa với lửa.
Hắn muốn dập tắt ngọn lửa trong cơ thể trước, sau đó mới lo lắng đến ánh lửa bên ngoài.
Chết có gì đáng sợ? Sống thì phải vui vẻ.
Chỉ có điều, nếu sự vui vẻ này được xây dựng trên sự đau đớn của người khác thì sao?
Một tiếng “rầm” vang lên, cửa bị phá tan.
Bạch Sầu Phi đột nhiên đứng lên, hắn vẫn đang trần truồng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.