Chương 84: - Đến tắm rửa?
Thanh Đồng Tuệ
21/10/2021
Tiểu hồ ly một tiếng cũng không kịp thốt lên, gục xuống đất.
Tiếp theo, hai kẻ nọ liền đỡ nó ngồi lên, một kẻ đỡ lưng, một kẻ ngồi trước mặt nó đọc quyết, một lúc sau, một viên hồ đan óng ánh to bằng hạt đầu dần dần hiện ra từ miệng tiểu hồ ly đang mất đi ý thức.
Nguyên đan tới tay, hai kẻ đó lập tức rút ra một đạo phù, độn thân trốn đi!
" Hóa ra là như vậy." Mộ Cửu bừng tỉnh. Nguyên thần của tộc hồ ly toàn bộ đều nằm trong hồ đan, mất đi hồ đan, đương nhiên chẳng khác nào mất mạng ! Nếu Lục Áp có thể nhìn thấy chân tướng từ trên người tiểu hồ ly, đương nhiên lão hồ ly nham hiểm kia cũng có thể nhìn được, khó trách họ đuổi gϊếŧ không tha đệ tử Xiển giáo.
" Nhưng ta vẫn cảm thấy kì quái." Nàng trầm ngâm trong chốc lát, rồi nói, " Kết giới và ảo thuật của Thanh Khâu mạnh mẽ như vậy, tại sao hai kẻ kia lại đột nhập được vào Thanh Khâu? Nếu chúng muốn gây án, tại sao không cải trang kĩ càng, còn mặc trang phục của Xiển giáo nghênh ngang ra vào? Mặt khác, hồ đan của tiểu hồ ly tuy đối với tu tiên giả cực kì hữu ích, nhưng dù sao tu vi của nó cũng không cao, trên thế gian này bảo vật hữu dụng hơn hồ đan của nó còn rất nhiều,tại sao chúng lại liều lĩnh khiến Thanh Khâu tức giận truy sát?"
Thượng Quan Duẩn cũng nhìn về phía Lục Áp.
Lục Áp chắp tay sau lưng, đáp: " Lời giải thích khả thi nhất là, có kẻ trong bóng tối cố tình gây ra phân tranh giữa Xiển giáo và các giới. Còn về kết giới, Thanh Khâu còn có đường đi cho dân thường, cũng có tiểu thương từ ngoài vào trao bán thương phẩm, chúng chỉ cần nghĩ cách kiếm được hai tấm ngọc bài thông hành, ra vào thoải mái cũng không phải vấn đề lớn."
Mộ Cửu cau mày không nói.
Chuyện này nàng cũng biết.
Thật ra nàng cũng có suy đoán như vậy, bởi vì... chuyện này chứng cứ đều quá rõ ràng, Xiển giáo nếu có kẻ có thể đoạt hồ đan với trình độ cao như vậy, đầu hẳn sẽ chưa bị cửa kẹp qua bao giờ, chúng cố ý ăn mặc nổi bật, hơn nữa còn cố tình chạy đến tiêu đường của Hổ nãi nãi hỏi về tiểu hồ ly, rõ rành rành là đang muốn đem hiềm nghi hướng về Xiển giáo.
Nhưng kẻ gây xích mích, ly gián này là ai?
" Không đúng, độn thuật mà chúng dùng chính là phép thuật của Xiển giáo!" Lúc này, tiếng nói vịt đực của Thượng Quan Duẩn lại vang lên, " Chú quyết đó trừ người Xiển giáo ra còn có ai có thể có? Chính là chúng làm! Hiện tại chúng một tay che trời, đến Ngọc Đế cũng phải cho chúng ba phần mặt mũi, đắc tội một Thanh Khâu nho nhỏ đối với chúng thì đã là gì? Chuyện của Phạm Khâu Sơn chúng ta khẳng định cũng là do chúng!"
Hắn trừng lớn hai mắt, tay nắm chặt thành nắm đấm.
Mộ Cửu không đáp lại.
Lời này của Thượng Quan Duẩn cũng không phải hoàn toàn không có lý.
Nếu Xiển giáo không lớn lối như vậy, nàng sao có thể chỉ vì làm sập một ngọn núi mà bị phạt ba đạo Thiên Lôi? Nếu không phải không sợ trời sợ đất, chúng sao có thể dám có chủ ý ức hiếp A Phục? Nếu không phải con cháu Xiển giáo đi cửa sau khắp nơi, Dương Vận và Doãn Tuyết Như liệu có thể đánh nhau thành như vậy? Hơn nữa còn bình yên vô sự quay về?
Nàng chỉ giữ Lục Áp trong nhà mà thôi, nhưng Trường Diễn Tinh Quân luôn mồn luôn miệng muốn đuổi nàng ra khỏi Thiên Đình!
Đây chính là khác biệt!
Điều này chứng minh, con cháu Xiển giáo quả thật sẽ không quan tâm đến chuyện người ta có biết chúng gây án hay không!
Tiểu hồ ly tu vi chưa đủ, nên vẫn chưa qua được Thiên kiếp, hiện tại cũng chỉ là một tiểu tiên thú có tu vi khá cao mà thôi. Muốn hạ thủ với nó là điều chắc chắn, mà độn thuật của Xiển giáo lại là loại phép thuật nổi danh, trừ người Xiển giáo ra, quả là không biết ai khác có thể làm ra chuyện này.
" Nói như vậy, mười phần chính là Xiển giáo rồi." Mộ Cửu nhíu máy.
Đang muốn tiếp tục nói, đột nhiên nàng cảm thấy Lục Áp đứng bên cạnh rùng mình một cái, nước trong hồ và ngọc đài đồng thời lay động, ngay sau đó, một thanh âm lạnh lẽo như hàn băng phá không truyền đến: " Phụ quân, hiện tại dù sao người cũng nên tin tưởng con chứ?"
Tiếng nói vừa dứt, một nhóm mười mấy người đột nhiên hiện thân tại cửa đá nơi họ vừa đi qua khi đến, là Mộ Dung Thiếu Khanh, Hồ Vương và Mộ Dung Tuyết Cơ! Đứng bên trái họ là một quý phụ trung niên trên đầu đeo bảo quang hoa lệ, không cần đoán cũng biết, đó chính là Hồ Hậu của Thanh Khâu!
Tất cả đều dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía ba người Mộ Cửu, chỉ ngoại trừ Mộ Dung Tuyết Cơ vẫn luôn dính mắt vào Lục Áp.
Mộ Cửu có chút mờ mịt về tình hình hiện tại, những người này sao lại tới đây?
" Má ơi! Các ngươi đều tới đây, chẳng lẽ là hẹn nhau đến tắm rửa sao?"
Nàng còn chưa nói, Thượng Quan Duẩn đã nhảy dựng lên.
Mộ Cửu lau mồ hôi trên trán, muốn trừng hắn đến chết, sau đó nỗ lực trấn định lại, chắp tay với Hồ Vương: " Hồ Vương hãy nghe ta giải thích..."
" Không cần giải thích!" Mộ Dung Tuyết Cơ dời ánh mắt từ Lục Áp về phía nàng, lời nói tràn ngập ý tàn nhẫn, " Gan các ngươi thật to, ta để các ngươi ra, các ngươi không ra, nhưng sau lưng lại lén lút chạy đến tế đài khinh nhờn thân thể tứ đệ, cũng thật là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt! Phụ quân, mẫu hậu, con thấy ba kẻ này cứ giao cho nhị ca xử lí ngay tại chỗ là được."
" Tuyết Cơ nói đúng! Chúng đánh chết Ngốc Thứu, sau đó lại bụng dạ khó lường xông đến nơi giữ thân thể tứ đệ, ngoài lí do để nắm thóp chúng ta thì còn lí do nào nữa!"
Mộ Dung Thiếu Khanh không chờ Mộ Cửu mở miệng, nói ngay tiếp sau Mộ Dung Tuyết Cơ, hai đạo ánh mắt lạnh buốt bắn tới, cứ như muốn đâm ba người Mộ Cửu thành cái sang, cái rây.
Sau khi nói xong, hắn lại quay về trước mặt Hồ Vương, hai mắt đảo nhanh: " Phụ quân, người đã thấy được bộ mặt thật của chúng rồi. Lúc trước nhi thần nói với người chúng là tay sai của Xiển giáo, vậy mà người còn không tin, hiện tại chúng không chỉ không phép mà vào, hơn nữa còn đứng bên người tứ đệ, không phải đến để làm hại tứ đệ thì để làm gì?"
" Hơn nữa, người nhìn xem, chúng còn lén lút dẫn theo viện trợ, sau khi cố ý chọc giận con và người liền để con Đại Bàng này cứu chúng ra ngoài, cho rằng thần không biết quỷ không hay hoàn thành được mục đích, cũng không biết con đã sớm đề phòng, biết chúng đến vì tứ đệ, vì thế đã sớm đứng ở đây chờ!"
" Loại ác đồ này coi rẻ Thanh Khâu chúng ta, không đánh vào Ngũ Tuyệt nhai thì còn giữ lại đây để làm gì?"
Mộ Cửu nhìn hắn mà trợn mắt há mồm, đã hoàn toàn không biết nói gì cho phải.
Không ngờ, hóa ra đây chính là kế sách dẫn rắn xuất động của gian tặc Mộ Dung Thiếu Khanh?
Chẳng trách mới rồi bên ngoài thạch lao không có lấy một người, ngay cả Thượng Quan Duẩn làm ồn như vậy cũng không có người tới, dọc con đường này ngoại trừ cửa ải ngoài điện đá thì ngay cả một cái bóng người cũng không có, mà hang đá giữ thân thể tiểu hồ ly cũng không có người trông, càng không có yêu thú, hóa ra chính là cái hố đã đào xong của Mộ Dung Thiếu Khanh!
Con hồ ly thối này!
Mới có vài tuổi đã đầy bụng âm mưu quỷ kế!
Cũng khó trách, khi Lục Nhai đến ngoài kết giới đã hoài nhi đây là một cạm bẫy!
Có điều, nói như vậy, không phải Lục Nhai đã sớm nghi ngờ Mộ Dung Thiếu Khanh?
Tiếp theo, hai kẻ nọ liền đỡ nó ngồi lên, một kẻ đỡ lưng, một kẻ ngồi trước mặt nó đọc quyết, một lúc sau, một viên hồ đan óng ánh to bằng hạt đầu dần dần hiện ra từ miệng tiểu hồ ly đang mất đi ý thức.
Nguyên đan tới tay, hai kẻ đó lập tức rút ra một đạo phù, độn thân trốn đi!
" Hóa ra là như vậy." Mộ Cửu bừng tỉnh. Nguyên thần của tộc hồ ly toàn bộ đều nằm trong hồ đan, mất đi hồ đan, đương nhiên chẳng khác nào mất mạng ! Nếu Lục Áp có thể nhìn thấy chân tướng từ trên người tiểu hồ ly, đương nhiên lão hồ ly nham hiểm kia cũng có thể nhìn được, khó trách họ đuổi gϊếŧ không tha đệ tử Xiển giáo.
" Nhưng ta vẫn cảm thấy kì quái." Nàng trầm ngâm trong chốc lát, rồi nói, " Kết giới và ảo thuật của Thanh Khâu mạnh mẽ như vậy, tại sao hai kẻ kia lại đột nhập được vào Thanh Khâu? Nếu chúng muốn gây án, tại sao không cải trang kĩ càng, còn mặc trang phục của Xiển giáo nghênh ngang ra vào? Mặt khác, hồ đan của tiểu hồ ly tuy đối với tu tiên giả cực kì hữu ích, nhưng dù sao tu vi của nó cũng không cao, trên thế gian này bảo vật hữu dụng hơn hồ đan của nó còn rất nhiều,tại sao chúng lại liều lĩnh khiến Thanh Khâu tức giận truy sát?"
Thượng Quan Duẩn cũng nhìn về phía Lục Áp.
Lục Áp chắp tay sau lưng, đáp: " Lời giải thích khả thi nhất là, có kẻ trong bóng tối cố tình gây ra phân tranh giữa Xiển giáo và các giới. Còn về kết giới, Thanh Khâu còn có đường đi cho dân thường, cũng có tiểu thương từ ngoài vào trao bán thương phẩm, chúng chỉ cần nghĩ cách kiếm được hai tấm ngọc bài thông hành, ra vào thoải mái cũng không phải vấn đề lớn."
Mộ Cửu cau mày không nói.
Chuyện này nàng cũng biết.
Thật ra nàng cũng có suy đoán như vậy, bởi vì... chuyện này chứng cứ đều quá rõ ràng, Xiển giáo nếu có kẻ có thể đoạt hồ đan với trình độ cao như vậy, đầu hẳn sẽ chưa bị cửa kẹp qua bao giờ, chúng cố ý ăn mặc nổi bật, hơn nữa còn cố tình chạy đến tiêu đường của Hổ nãi nãi hỏi về tiểu hồ ly, rõ rành rành là đang muốn đem hiềm nghi hướng về Xiển giáo.
Nhưng kẻ gây xích mích, ly gián này là ai?
" Không đúng, độn thuật mà chúng dùng chính là phép thuật của Xiển giáo!" Lúc này, tiếng nói vịt đực của Thượng Quan Duẩn lại vang lên, " Chú quyết đó trừ người Xiển giáo ra còn có ai có thể có? Chính là chúng làm! Hiện tại chúng một tay che trời, đến Ngọc Đế cũng phải cho chúng ba phần mặt mũi, đắc tội một Thanh Khâu nho nhỏ đối với chúng thì đã là gì? Chuyện của Phạm Khâu Sơn chúng ta khẳng định cũng là do chúng!"
Hắn trừng lớn hai mắt, tay nắm chặt thành nắm đấm.
Mộ Cửu không đáp lại.
Lời này của Thượng Quan Duẩn cũng không phải hoàn toàn không có lý.
Nếu Xiển giáo không lớn lối như vậy, nàng sao có thể chỉ vì làm sập một ngọn núi mà bị phạt ba đạo Thiên Lôi? Nếu không phải không sợ trời sợ đất, chúng sao có thể dám có chủ ý ức hiếp A Phục? Nếu không phải con cháu Xiển giáo đi cửa sau khắp nơi, Dương Vận và Doãn Tuyết Như liệu có thể đánh nhau thành như vậy? Hơn nữa còn bình yên vô sự quay về?
Nàng chỉ giữ Lục Áp trong nhà mà thôi, nhưng Trường Diễn Tinh Quân luôn mồn luôn miệng muốn đuổi nàng ra khỏi Thiên Đình!
Đây chính là khác biệt!
Điều này chứng minh, con cháu Xiển giáo quả thật sẽ không quan tâm đến chuyện người ta có biết chúng gây án hay không!
Tiểu hồ ly tu vi chưa đủ, nên vẫn chưa qua được Thiên kiếp, hiện tại cũng chỉ là một tiểu tiên thú có tu vi khá cao mà thôi. Muốn hạ thủ với nó là điều chắc chắn, mà độn thuật của Xiển giáo lại là loại phép thuật nổi danh, trừ người Xiển giáo ra, quả là không biết ai khác có thể làm ra chuyện này.
" Nói như vậy, mười phần chính là Xiển giáo rồi." Mộ Cửu nhíu máy.
Đang muốn tiếp tục nói, đột nhiên nàng cảm thấy Lục Áp đứng bên cạnh rùng mình một cái, nước trong hồ và ngọc đài đồng thời lay động, ngay sau đó, một thanh âm lạnh lẽo như hàn băng phá không truyền đến: " Phụ quân, hiện tại dù sao người cũng nên tin tưởng con chứ?"
Tiếng nói vừa dứt, một nhóm mười mấy người đột nhiên hiện thân tại cửa đá nơi họ vừa đi qua khi đến, là Mộ Dung Thiếu Khanh, Hồ Vương và Mộ Dung Tuyết Cơ! Đứng bên trái họ là một quý phụ trung niên trên đầu đeo bảo quang hoa lệ, không cần đoán cũng biết, đó chính là Hồ Hậu của Thanh Khâu!
Tất cả đều dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía ba người Mộ Cửu, chỉ ngoại trừ Mộ Dung Tuyết Cơ vẫn luôn dính mắt vào Lục Áp.
Mộ Cửu có chút mờ mịt về tình hình hiện tại, những người này sao lại tới đây?
" Má ơi! Các ngươi đều tới đây, chẳng lẽ là hẹn nhau đến tắm rửa sao?"
Nàng còn chưa nói, Thượng Quan Duẩn đã nhảy dựng lên.
Mộ Cửu lau mồ hôi trên trán, muốn trừng hắn đến chết, sau đó nỗ lực trấn định lại, chắp tay với Hồ Vương: " Hồ Vương hãy nghe ta giải thích..."
" Không cần giải thích!" Mộ Dung Tuyết Cơ dời ánh mắt từ Lục Áp về phía nàng, lời nói tràn ngập ý tàn nhẫn, " Gan các ngươi thật to, ta để các ngươi ra, các ngươi không ra, nhưng sau lưng lại lén lút chạy đến tế đài khinh nhờn thân thể tứ đệ, cũng thật là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt! Phụ quân, mẫu hậu, con thấy ba kẻ này cứ giao cho nhị ca xử lí ngay tại chỗ là được."
" Tuyết Cơ nói đúng! Chúng đánh chết Ngốc Thứu, sau đó lại bụng dạ khó lường xông đến nơi giữ thân thể tứ đệ, ngoài lí do để nắm thóp chúng ta thì còn lí do nào nữa!"
Mộ Dung Thiếu Khanh không chờ Mộ Cửu mở miệng, nói ngay tiếp sau Mộ Dung Tuyết Cơ, hai đạo ánh mắt lạnh buốt bắn tới, cứ như muốn đâm ba người Mộ Cửu thành cái sang, cái rây.
Sau khi nói xong, hắn lại quay về trước mặt Hồ Vương, hai mắt đảo nhanh: " Phụ quân, người đã thấy được bộ mặt thật của chúng rồi. Lúc trước nhi thần nói với người chúng là tay sai của Xiển giáo, vậy mà người còn không tin, hiện tại chúng không chỉ không phép mà vào, hơn nữa còn đứng bên người tứ đệ, không phải đến để làm hại tứ đệ thì để làm gì?"
" Hơn nữa, người nhìn xem, chúng còn lén lút dẫn theo viện trợ, sau khi cố ý chọc giận con và người liền để con Đại Bàng này cứu chúng ra ngoài, cho rằng thần không biết quỷ không hay hoàn thành được mục đích, cũng không biết con đã sớm đề phòng, biết chúng đến vì tứ đệ, vì thế đã sớm đứng ở đây chờ!"
" Loại ác đồ này coi rẻ Thanh Khâu chúng ta, không đánh vào Ngũ Tuyệt nhai thì còn giữ lại đây để làm gì?"
Mộ Cửu nhìn hắn mà trợn mắt há mồm, đã hoàn toàn không biết nói gì cho phải.
Không ngờ, hóa ra đây chính là kế sách dẫn rắn xuất động của gian tặc Mộ Dung Thiếu Khanh?
Chẳng trách mới rồi bên ngoài thạch lao không có lấy một người, ngay cả Thượng Quan Duẩn làm ồn như vậy cũng không có người tới, dọc con đường này ngoại trừ cửa ải ngoài điện đá thì ngay cả một cái bóng người cũng không có, mà hang đá giữ thân thể tiểu hồ ly cũng không có người trông, càng không có yêu thú, hóa ra chính là cái hố đã đào xong của Mộ Dung Thiếu Khanh!
Con hồ ly thối này!
Mới có vài tuổi đã đầy bụng âm mưu quỷ kế!
Cũng khó trách, khi Lục Nhai đến ngoài kết giới đã hoài nhi đây là một cạm bẫy!
Có điều, nói như vậy, không phải Lục Nhai đã sớm nghi ngờ Mộ Dung Thiếu Khanh?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.