Chương 124: - Lăng Tiêu bảo điện
Thanh Đồng Tuệ
21/10/2021
Mộ Cửu nhìn hai người kia đánh nhau trong khói mù, thực sự tâm trạng muốn phóng hỏa gϊếŧ người đều có!
Mấy người này hẳn là đã chán sống rồi đi, làm thần tiên khỏe mạnh thì không muốn, cứ thích gây ra mấy chuyện hư hỏng, một tên thay đổi thất thường ăn trong bát nhìn trong nồi, một người rơi vào phim truyền hình máu chó, không kiềm chế được mà biến si thành oán, Thiên Đình cũng không có đài truyền hình, muốn tự biến mình thành cái ti vi hay sao!
" Thượng Quan Duẩn, ngươi có thể tách họ ra không?" Mộ Cửu chống nạnh chỉ lên trời.
Thượng Quan Duẩn nhìn một chút, nhún một cái bay lên, còn chưa đứng vững đã bị cương khí của Cách Hàng đánh bay xuống.
Nhân gia hắn là đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân đó a!
Thượng Quan Duẩn, so với một cánh tay của người ta cũng không bằng.
Mộ Cửu không nói được gì: " Nhanh đi thông báo với Lưu đại nhân!"
Nàng quay đầu dặn dò thiên binh, sau đó lắc người tránh khỏi một tảng đá bay đến, nhảy lên môn lâu. Lúc này, cả tòa tiên phủ đã bị họ phá đến không còn hình dáng, kiếm khi của Vũ Đức như cầu vòng, khắp nơi là hàn quang, Cách Hàng tay không ứng đối, tuy rằng chiêu pháp không loạn nhưng cũng chưa từng ngừng tay.
Xem xét thực lực của hai người họ, Cách Hàng hẳn là đang hạ thủ lưu tình, nhưng tại sao hắn phải làm vậy? Là vì áy náy?
"Quách Mộ Cửu!"
Nàng đang tò mò quan sát, thanh âm của Lưu Tuấn đã truyền tới. Hóa ra sau khi họ đi, Lưu Tuấn cũng đi tuần tra, vừa kịp lúc nhìn thấy có đánh nhau liền lập tức chạy tới.
" Tại sao Vũ Đức lại đánh nhau với Cách Hàng?!"
Việc đã đến nước này, Mộ Cửu đành phải đem khúc mắc giữa họ ra nói cho hắn: " Vũ Đức hẳn là phát hiện ra sự tình sắp sửa bại lộ, vì thế chó cùng rứt giậu tới tìm Cách Hàng báo thù! Hai người này tiểu nhân không ngăn lại được, phải làm sao đây?"
Lưu Tuấn cũng là hết chỗ nói, mắng nàng: " Sao ngươi không nói sớm với ta! Bây giờ còn có thể làm sao? Theo ta đến Lăng Tiêu điện báo với Ngọc Đế thôi a!" Nói xong hắn tàn nhẫn trừng nàng, điều khiển thiên mã bay nhanh về phía Lăng Tiêu điện.
Mộ Cửu nào dám thất lễ, quay đầu vẫy Trần Anh, chạy theo Lưu Tuấn đến Lăng Tiêu điện.
Nàng chưa yết kiến Ngọc Đế Vương Mẫu bao giờ, nhìn thấy lâu các Lăng Tiêu điện liền nảy sinh chút kính nể. Có điều, nghĩ đến chuyện ngay cả sư đệ của chủ nhân Ngọc Đế nàng cũng đã gặp, hơn nữa hàng ngày đều qua trêu chọc nàng, ăn cơm nàng nấu, trong lòng cũng thăng bằng lại.
Sau khi đánh trống ngoài điện, Lưu Tuấn đem ngọn nguồn vụ án báo lên chấp sự quan. Chấp sự quan báo với Ngọc Đế Vương Mẫu, hai lão nhân gia sắc mặt thay đổi, vội vã phái thiên tướng ngự tiền đi đến bắt Vũ Đức và Cách Hàng đến quy án, đồng thời sai người đến Cách Hận Thiên mời Thái Thượng Lão Quân.
Đã kinh động đến Lăng Tiêu Điện, động tĩnh liền trở nên to hơn, tiếng trống vừa vang, các thần quan nha môn đều tập trung trong điện.
Đến khi Vũ Đức và Cách Hàng bị bắt đến, Thái Thượng Lão Quân cũng đến, mà bên này, Hồ Vương cũng mang theo Vương Hậu và Mộ Dung Liễu Diệp xuất hiện, theo sau họ là một đôi vợ chồng trung niên có khuôn mặt ôn nhã, sau khi Thượng Quan Duẩn nhìn thấy liền lập tức thành thật ngậm miệng theo sau, không cần phải nói, đây chính là Đại Bàng Vương và phu nhân Phạm Khâu Sơn rồi.
Lưu Tuấn tiến lên thấp giọng nói gì đó với Ngọc Đế, Ngọc Đế Vương Mẫu liền nhìn về phía Mộ Cửu. Mộ Cửu đoán, hẳn là Lưu Tuấn đang giải thích thân phận của nàng, liền vội vã quỳ xuống hành lễ.
Vương Mẫu gật đầu, dịu dàng bảo nàng đứng dậy.
" Cách Hàng, ngươi đắc tội gì với Vũ Đức Chân Quân?!" Thái Thượng Lão Quân hơi tức giận nhìn đồ đệ, cũng lớn đầu rồi, lại còn cùng đồng lieu đánh nhau, đánh nhau thì đánh nhau đi, lại còn kinh động đến nhiều người như vậy, chê Xiển giáo chọc chưa đủ phiền phức sao? Đặc biệt là khi hắn nhìn thấy Hồ Vương và người của Thượng Quan gia.
" Việc này bàn sau, Lưu Tuấn, để người của ngươi nói rõ ràng vụ án giữa Thanh Khâu và Xiển giáo đi." Ngọc Đế hẳn đã nghe chấp sự quan nói rõ câu chuyện, bởi vậy vung vung tay chỉ vào Mộ Cửu.
Người trong điện nghe đến đây, ánh mắt liền đồng loạt rơi xuống người Hồ Vương.
Hồ Vương khoanh tay ưỡn ngực, mặt ngạo nghễ.
Thái Thượng Lão Quân chuyên tâm tu đạo, khi trước bế quan, hơn nữa sự vụ trong giáo đều do đại đệ tử cùng chúng đồ quản lí, chuyện này tuy hắn có nghe đến, nhưng không hề để trong lòng, hiện tại nghe Ngọc Đế nói vậy cũng cả kinh, lén lút bấm chỉ tính toán, ánh mắt hướng về phía Vũ Đức.
Hắn dù chưa thể suy tính toàn bộ đầu đuôi câu chuyện, nhưng cũng tính ra rằng có kẻ giả mạo Xiển giáo tạo mâu thuẫn.
Hiện tại có Vũ Đức và Cách Hàng ở đây, hắn cũng đoán ra đại khái...
Trước mặt là Ngọc Đế, Vương Mẫu còn có chúng thần nha môn, Mộ Cửu không thể không bày ra vẻ mặt nghiêm chỉnh.
Nàng cúi người giới thiệu bản thân, sau đó thoáng xung quanh một lần, ánh mắt rơi vào Vũ Đức, nói: " Ước chừng bốn, năm tháng trước, Thượng Quan gia Thất điện hạ Phạm Khâu Sơn có lên bẩm báo, Phạm Khâu Sơn bị mất trộm khoảng một nghìn pháp khí, sau đó Thanh Xà tinh lên cáo trạng cũng chết không minh bạch tại đầu đường phường Khứ La Y.
Ngay sau đó, Thanh Khâu cũng xảy ra huyết án, đầu tiên là hai cửu vĩ hồ thuộc hoàng tộc bị gϊếŧ chết, pháp khí thủ hộ bị mất, sau đó, con trai của Hồ Vương, Mộ Dung Duệ Kiệt bị mưu sát tại một bờ sông ngoài Thanh Khâu. Hung thủ không chỉ gϊếŧ nó, hơn nữa còn lấy đi hồ đan. Thanh Khâu có người tận mắt thấy có đệ tử Xiển giáo theo dõi Tứ điện hạ, điều này đã khơi lên phẫn hận của tộc Cửu vĩ hồ với Xiển giáo, họ liền bắt đầu truy sát người Xiển giáo, tạo thành ảnh hưởng rất lớn.
Ta xin Lưu đại nhân điều tra vụ án này, hiện tại đã điều tra ra được. Hung thủ căn bản không phải là đệ tử Xiển giáo, mà là có người chủ mưu giả trang thành đệ tử Xiển giáo, cố ý để lại đầu mối, giá họa Xiển giáo, mà người đằng sau tất cả chính là Vũ Đức Chân Quân."
Phân nửa người trong điện nghe vậy liền xôn xao!
Một người có quan hệ không tệ lắm với Vũ Đức liền nhảy ra chỉ vào nàng: " Nha đầu ngươi không nên ăn nói bừa bãi! Vũ Đức Chân Quân nhân phẩm cao thượng, há có thể làm chuyện đó!"
Mộ Cửu đã sớm lo liệu chuyện này, liền đưa lên một cuốn hồ sơ dày: " Ta không nói bừa, đây chính là lời khai mà tọa kỵ của Vũ Đức Chân Quân, Ly Băng khai ra. Nếu chư vị còn không tin, vậy có thể chính tai nghe xem Ly Băng cuối cùng nói thế nào."
Dứt lời, nàng nhìn Lưu Tuấn, Lưu Tuấn được Ngọc Đế cho phép, kêu thiên binh đưa một nhóm sau kẻ bị giam giữ đi vào, sáu kẻ này trùm túi vải, mãi đến khi bị nhấn quỳ xuống trong điện mới gỡ ra.
" Ly Băng, ngươi có muốn biện bạch gì không?" Lưu Tuấn cầm cuốn hồ sơ đi đến trước mặt Ly Băng.
Ly Băng nhìn xung quanh, thấy Ngọc Đế liền lập tức nằm rạp xuống, đến khi thấy chủ tử nhà mình cũng bị áp giải liền lên tiếng: " Tiểu nhân không phục! Lời khai này chính là người của Tuần Sát Ty bức ta! Chủ nhân ta chưa từng làm chuyện gì trái với tiên pháp! Cầu thánh thượng minh xét!"
Mấy người này hẳn là đã chán sống rồi đi, làm thần tiên khỏe mạnh thì không muốn, cứ thích gây ra mấy chuyện hư hỏng, một tên thay đổi thất thường ăn trong bát nhìn trong nồi, một người rơi vào phim truyền hình máu chó, không kiềm chế được mà biến si thành oán, Thiên Đình cũng không có đài truyền hình, muốn tự biến mình thành cái ti vi hay sao!
" Thượng Quan Duẩn, ngươi có thể tách họ ra không?" Mộ Cửu chống nạnh chỉ lên trời.
Thượng Quan Duẩn nhìn một chút, nhún một cái bay lên, còn chưa đứng vững đã bị cương khí của Cách Hàng đánh bay xuống.
Nhân gia hắn là đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân đó a!
Thượng Quan Duẩn, so với một cánh tay của người ta cũng không bằng.
Mộ Cửu không nói được gì: " Nhanh đi thông báo với Lưu đại nhân!"
Nàng quay đầu dặn dò thiên binh, sau đó lắc người tránh khỏi một tảng đá bay đến, nhảy lên môn lâu. Lúc này, cả tòa tiên phủ đã bị họ phá đến không còn hình dáng, kiếm khi của Vũ Đức như cầu vòng, khắp nơi là hàn quang, Cách Hàng tay không ứng đối, tuy rằng chiêu pháp không loạn nhưng cũng chưa từng ngừng tay.
Xem xét thực lực của hai người họ, Cách Hàng hẳn là đang hạ thủ lưu tình, nhưng tại sao hắn phải làm vậy? Là vì áy náy?
"Quách Mộ Cửu!"
Nàng đang tò mò quan sát, thanh âm của Lưu Tuấn đã truyền tới. Hóa ra sau khi họ đi, Lưu Tuấn cũng đi tuần tra, vừa kịp lúc nhìn thấy có đánh nhau liền lập tức chạy tới.
" Tại sao Vũ Đức lại đánh nhau với Cách Hàng?!"
Việc đã đến nước này, Mộ Cửu đành phải đem khúc mắc giữa họ ra nói cho hắn: " Vũ Đức hẳn là phát hiện ra sự tình sắp sửa bại lộ, vì thế chó cùng rứt giậu tới tìm Cách Hàng báo thù! Hai người này tiểu nhân không ngăn lại được, phải làm sao đây?"
Lưu Tuấn cũng là hết chỗ nói, mắng nàng: " Sao ngươi không nói sớm với ta! Bây giờ còn có thể làm sao? Theo ta đến Lăng Tiêu điện báo với Ngọc Đế thôi a!" Nói xong hắn tàn nhẫn trừng nàng, điều khiển thiên mã bay nhanh về phía Lăng Tiêu điện.
Mộ Cửu nào dám thất lễ, quay đầu vẫy Trần Anh, chạy theo Lưu Tuấn đến Lăng Tiêu điện.
Nàng chưa yết kiến Ngọc Đế Vương Mẫu bao giờ, nhìn thấy lâu các Lăng Tiêu điện liền nảy sinh chút kính nể. Có điều, nghĩ đến chuyện ngay cả sư đệ của chủ nhân Ngọc Đế nàng cũng đã gặp, hơn nữa hàng ngày đều qua trêu chọc nàng, ăn cơm nàng nấu, trong lòng cũng thăng bằng lại.
Sau khi đánh trống ngoài điện, Lưu Tuấn đem ngọn nguồn vụ án báo lên chấp sự quan. Chấp sự quan báo với Ngọc Đế Vương Mẫu, hai lão nhân gia sắc mặt thay đổi, vội vã phái thiên tướng ngự tiền đi đến bắt Vũ Đức và Cách Hàng đến quy án, đồng thời sai người đến Cách Hận Thiên mời Thái Thượng Lão Quân.
Đã kinh động đến Lăng Tiêu Điện, động tĩnh liền trở nên to hơn, tiếng trống vừa vang, các thần quan nha môn đều tập trung trong điện.
Đến khi Vũ Đức và Cách Hàng bị bắt đến, Thái Thượng Lão Quân cũng đến, mà bên này, Hồ Vương cũng mang theo Vương Hậu và Mộ Dung Liễu Diệp xuất hiện, theo sau họ là một đôi vợ chồng trung niên có khuôn mặt ôn nhã, sau khi Thượng Quan Duẩn nhìn thấy liền lập tức thành thật ngậm miệng theo sau, không cần phải nói, đây chính là Đại Bàng Vương và phu nhân Phạm Khâu Sơn rồi.
Lưu Tuấn tiến lên thấp giọng nói gì đó với Ngọc Đế, Ngọc Đế Vương Mẫu liền nhìn về phía Mộ Cửu. Mộ Cửu đoán, hẳn là Lưu Tuấn đang giải thích thân phận của nàng, liền vội vã quỳ xuống hành lễ.
Vương Mẫu gật đầu, dịu dàng bảo nàng đứng dậy.
" Cách Hàng, ngươi đắc tội gì với Vũ Đức Chân Quân?!" Thái Thượng Lão Quân hơi tức giận nhìn đồ đệ, cũng lớn đầu rồi, lại còn cùng đồng lieu đánh nhau, đánh nhau thì đánh nhau đi, lại còn kinh động đến nhiều người như vậy, chê Xiển giáo chọc chưa đủ phiền phức sao? Đặc biệt là khi hắn nhìn thấy Hồ Vương và người của Thượng Quan gia.
" Việc này bàn sau, Lưu Tuấn, để người của ngươi nói rõ ràng vụ án giữa Thanh Khâu và Xiển giáo đi." Ngọc Đế hẳn đã nghe chấp sự quan nói rõ câu chuyện, bởi vậy vung vung tay chỉ vào Mộ Cửu.
Người trong điện nghe đến đây, ánh mắt liền đồng loạt rơi xuống người Hồ Vương.
Hồ Vương khoanh tay ưỡn ngực, mặt ngạo nghễ.
Thái Thượng Lão Quân chuyên tâm tu đạo, khi trước bế quan, hơn nữa sự vụ trong giáo đều do đại đệ tử cùng chúng đồ quản lí, chuyện này tuy hắn có nghe đến, nhưng không hề để trong lòng, hiện tại nghe Ngọc Đế nói vậy cũng cả kinh, lén lút bấm chỉ tính toán, ánh mắt hướng về phía Vũ Đức.
Hắn dù chưa thể suy tính toàn bộ đầu đuôi câu chuyện, nhưng cũng tính ra rằng có kẻ giả mạo Xiển giáo tạo mâu thuẫn.
Hiện tại có Vũ Đức và Cách Hàng ở đây, hắn cũng đoán ra đại khái...
Trước mặt là Ngọc Đế, Vương Mẫu còn có chúng thần nha môn, Mộ Cửu không thể không bày ra vẻ mặt nghiêm chỉnh.
Nàng cúi người giới thiệu bản thân, sau đó thoáng xung quanh một lần, ánh mắt rơi vào Vũ Đức, nói: " Ước chừng bốn, năm tháng trước, Thượng Quan gia Thất điện hạ Phạm Khâu Sơn có lên bẩm báo, Phạm Khâu Sơn bị mất trộm khoảng một nghìn pháp khí, sau đó Thanh Xà tinh lên cáo trạng cũng chết không minh bạch tại đầu đường phường Khứ La Y.
Ngay sau đó, Thanh Khâu cũng xảy ra huyết án, đầu tiên là hai cửu vĩ hồ thuộc hoàng tộc bị gϊếŧ chết, pháp khí thủ hộ bị mất, sau đó, con trai của Hồ Vương, Mộ Dung Duệ Kiệt bị mưu sát tại một bờ sông ngoài Thanh Khâu. Hung thủ không chỉ gϊếŧ nó, hơn nữa còn lấy đi hồ đan. Thanh Khâu có người tận mắt thấy có đệ tử Xiển giáo theo dõi Tứ điện hạ, điều này đã khơi lên phẫn hận của tộc Cửu vĩ hồ với Xiển giáo, họ liền bắt đầu truy sát người Xiển giáo, tạo thành ảnh hưởng rất lớn.
Ta xin Lưu đại nhân điều tra vụ án này, hiện tại đã điều tra ra được. Hung thủ căn bản không phải là đệ tử Xiển giáo, mà là có người chủ mưu giả trang thành đệ tử Xiển giáo, cố ý để lại đầu mối, giá họa Xiển giáo, mà người đằng sau tất cả chính là Vũ Đức Chân Quân."
Phân nửa người trong điện nghe vậy liền xôn xao!
Một người có quan hệ không tệ lắm với Vũ Đức liền nhảy ra chỉ vào nàng: " Nha đầu ngươi không nên ăn nói bừa bãi! Vũ Đức Chân Quân nhân phẩm cao thượng, há có thể làm chuyện đó!"
Mộ Cửu đã sớm lo liệu chuyện này, liền đưa lên một cuốn hồ sơ dày: " Ta không nói bừa, đây chính là lời khai mà tọa kỵ của Vũ Đức Chân Quân, Ly Băng khai ra. Nếu chư vị còn không tin, vậy có thể chính tai nghe xem Ly Băng cuối cùng nói thế nào."
Dứt lời, nàng nhìn Lưu Tuấn, Lưu Tuấn được Ngọc Đế cho phép, kêu thiên binh đưa một nhóm sau kẻ bị giam giữ đi vào, sáu kẻ này trùm túi vải, mãi đến khi bị nhấn quỳ xuống trong điện mới gỡ ra.
" Ly Băng, ngươi có muốn biện bạch gì không?" Lưu Tuấn cầm cuốn hồ sơ đi đến trước mặt Ly Băng.
Ly Băng nhìn xung quanh, thấy Ngọc Đế liền lập tức nằm rạp xuống, đến khi thấy chủ tử nhà mình cũng bị áp giải liền lên tiếng: " Tiểu nhân không phục! Lời khai này chính là người của Tuần Sát Ty bức ta! Chủ nhân ta chưa từng làm chuyện gì trái với tiên pháp! Cầu thánh thượng minh xét!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.