Chương 116: - Người này rất quen
Thanh Đồng Tuệ
21/10/2021
Sống trong hoang mạc Tây Bắc mười năm, Triệu Khắc trưởng thành vô cùng tài giỏi, thay tên đổi họ trở thành võ tướng, một đường vững vàng lên chức Tướng quân, một ngày nào đó liền liên thủ với Nam Phương Triệu gia tạo phản, xông vào kinh thành.
Hoàng Đế tự vẫn ngay trong đêm, Triệu Khắc sai người đi kiểm tra cung điện, thủ hạ của hắn liền tìm ra công chúa bị giấu trong giếng cạn.
Công chúa đầu tóc rối bù, trên người đầy máu, Triệu Khắc nhìn nàng ta, đột nhiên thất thần.
Hắn thần thần, Mộ Cửu càng thất thần!
Vi công chúa mặc áo tơ trắng này, lại chính là Phi Y...
" Đúng là không chết." Nàng lẩm bẩm. Nhìn cung điện khắp nơi tràn đầy máu tanh và xác chết, hai người này gặp nhau, nàng có chút đau lòng. Phi Y hẳn là rất yêu Thanh Bình, nếu không nàng ta cũng sẽ không theo hắn nhảy xuống Tru Tiên Đài, cũng sẽ không có một đoạn khúc mắc như vậy với hắn.
Hình ảnh lại chuyển động, công chúa mấy lần coi thường mạng sống của bản thân, Triệu Khắc xuất hiện cứu giúp, ba năm sau, hai người liền xóa bỏ cừu hận.
Ngay vào lúc đại hôn đang được chuẩn bị, Bình Nam Vương vẫn luôn sát cánh chiến đấu cùng Triệu Khắc bỗng nhảy ra, phản đối Hoàng Đế của họ cưới công chúa của vong quốc. Triệu Khắc không nghe theo, Phi Y cũng cầu xin thảm thiết, ai ngờ Bình Nam Vương lúc này lại đưa muội muội của mình vào cung, mà muội muội của Bình Nam Vương, so với công chúa của vong quốc lại càng giống Phi Y hơn...
" Chuyện gì thế này?" Mộ Cửu xem mà bối rối, rốt cục người nào với là Phi Y thật?
Lục Áp và Hồ Vương cũng đều trầm mặc.
Nếu như không có muội muội của Bình Nam Vương, ai cũng sẽ không nghi ngờ mà nghĩ công chúa chính là Phi Y, nhưng nàng ta vừa xuất hiện, Phi Y càng ngày càng không giống Phi Y nữa...
Bình Nam Vương đàm phán với Triệu Khắc, đồng ý giữ công chúa lại, nhưng hoàng hậu phải là muội muội của hắn. Hình ảnh xoay một cái, Triệu Khắc và hoàng hậu tổ chức hôn lễ, sau đó, nửa năm trôi qua, hoàng hậu liền phải chịu cảnh đơn thân bóng chiếc. Mà trái lại, bên tẩm cung của công chúa, Triệu Khắc thường xuyên đại giá quang lâm.
Triệu Khắc yêu chuộng công chúa thành ra chọc giận Bình Nam Vương, đúng lúc đó, công chúa hạ sinh hoàng tử, hoàng tử đã sinh ra, nhưng công chúa lại bỏ mạng. Triệu Khắc tìm ra thuốc kịch độc trong bát súp an thần hậu sản của công chúa, vì thế, dù hoàng hậu đã sinh ra hoàng tử được mười tháng, Triệu Khắc vẫn lập con trai của công chúa làm thái tử. Bình Nam Vương tiến cung chất vấn Triệu Khắc, Triệu Khắc chỉ lẳng lặng ném ra một túi gấm chứa độc dược.
Bình Nam Vương cũng không e ngại, ngược lại còn quát mắng Triệu Khắc một phen, hình ảnh rung động quá nhanh, không ai có thể nghe rõ họ nói gì cả.
Sau đó, Bình Nam Vương tiến vào hậu cung đưa hoàng hậu đi, nào có biết hoàng hậu sớm đã giấu kĩ một chiếc dao găm trong áo, tự vẫn ngay trước mặt họ. Hoàng tử vừa mới loạng choạng biết đi nằm bên người nàng, ôm cổ nàng không chịu rời khỏi...
Khắp nơi là màu đỏ tươi của máu, nơi đó cũng yên tĩnh đến nghẹt thở.
Mộ Cửu cảm thấy chua xót.
" Hoàng hậu nhất định chính là Phi Y." Nàng nói.
" Tại sao?" Lục Áp một mực nhìn nàng.
" Vì trực giác của phụ nữ. Phi Y theo chân Thanh Bình Tinh Quân nhảy xuống Tru Tiên đài, mặc dù không biết tại sao vẫn có thể tiến vào luân hồi, nhưng tình cảm đối với Thanh Bình trong lòng nàng không hề biến mất. Chính vì thế, nàng mới có thể trở thành muội muội của Bình Nam Vương, nàng yêu tha thiết Triệu Khắc như vậy, Bình Nam Vương muốn dẫn nàng đi, làm sao nàng có thể đồng ý đây? Kẹp giữa ca ca và chồng, nàng đã chọn tự sát."
Nàng chưa từng trải qua tình yêu trong cả hai kiếp sống của mình, nhưng không biết vì sao, nàng có thể cảm nhận được tâm tình của Phi Y, hổ thẹn, cam nguyên hủy diệt chính mình để tác thành cho đối phương. Nhưng, tại sao kiếp trước nàng lại muốn rời khỏi Thanh Bình?
Âm thanh lúc cao lúc thấp, biến động theo tốc độ hình ảnh, những gì họ nghe được chỉ là âm thanh trong kí ức của Vũ Đức Tinh Quân. Mộ Cửu có thể chắc chắn được rằng Phi Y yêu hắn, mà trong kí ức của hắn, những chuyện về nàng đều được tua đi rất chậm, hay có thể nói, hắn đối với hoàng hậu có gì đó đặc biệt.
Dù sao họ là tình nhân kiếp trước, hoàng hậu so với công chúa thì càng giống Phi Y hơn.
" Rốt cuộc Phi Y và phu quân nàng vào kiếp trước đã xảy ra chuyện gì? Phu quân của nàng là ai?"
Nàng nhíu mày suy nghĩ.
Hồ Vương vuốt râu, suy tư: " Bình Nam Vương này, hình như ta đã gặp ở nơi nào đó rồi."
" Thật không?" Mộ Cửu lập tức lên tinh thần, " Vậy ngài nhanh nhanh nhớ lại đi!"
Lục Áp ngồi một bên tua hình ảnh đi, nhưng không có gì nữa. Quay về một khắc trước khi hoàng hậu tự sát, khuôn mặt của Bình Nam Vương liền xuất hiện rõ ràng.
Hồ Vương quan sát hắn thật kĩ, nhìn một lúc, ánh mắt lão khẽ nhúc nhích, bỗng nhiên lấy ra từ trong túi một viên mã não hồng to cỡ hạt đậu, đặt lên mi tâm Bình Nam Vương. Vừa nhìn, Bình Nam Vương nguyên bản mày kiếm mắt sao có thêm khí chất trang nghiêm, càng nhìn càng giống một thiên thần uy phong lẫm lẫm!
" Cách Hàng?"
Hồ Vương bật thốt ra hai chữ này, dường như bản thân cũng bị dọa cho sợ hãi đến sững sờ, nửa ngày không phát ra được âm thanh nào nữa.
" Cách Hàng? Cách Hàng nào?" Mộ Cửu cũng không biết phải nói gì cho phải, theo nàng biết, đệ tử của Thái Thượng Lão Quân, người chưởng quản Binh Bộ có phong hào là Cách Hàng Chân Nhân, trước đây không lâu Lưu Tuấn còn đặc biệt đề cập qua với nàng!
Lục Áp tuy là sư thúc của Thái Thượng Lão Quân nhưng không phải đồ đệ nào của hắn cũng có thể nhận ra, huống hồ Xiển giáo đông đảo, hắn chính là nhớ cũng không nhớ được hết. Lúc này, nghe thấy lời Mộ Cửu, hắn cũng nhíu mày: " Nói rõ ràng ra."
" Chính là Cách Hàng Chân Nhân, đệ tử của Thái Thượng Lão Quân!"
Hồ Vương nói: " Chính là hắn! Vốn ta còn chưa xác định được, nhưng vừa thêm nốt ruồi chu sa này vào, tuyệt đối là hắn không thể nghi ngờ! Tiền thân của Cách Hàng là tiên hạc, sau khi biến hóa thành người, trên mi tâm xuất hiện một nốt ruồi chu sa. Huống hồ ta mới gặp hắn ở hội Bàn Đào thượng giới, ngày đó, bộ dáng của hắn so với lúc này thì giống như đúc!"
Mộ Cửu há hốc miệng, tâm tư vốn rõ ràng bỗng nhiên bị manh mối này đảo loạn.
Cách Hàng Chân Nhân là Bình Nam Vương, vậy hắn biến thành một nhân vật trong trí nhớ của Thanh Bình làm gì?
" Cách Hàng là môn đồ Xiển giáo, phù hợp với vụ án này. Triệu Khắc có thể bởi vì công chúa chết mà hận Cách Hàng, cho nên mới bố trí ván cờ này, không tiếc đem toàn bộ Xiển giáo cùng kéo xuống nước. Nhưng nếu theo lời giải thích của A Cửu, Phi Y là hoàng hậu mà không phải là công chúa vong quốc, như vậy thù hận của Triệu Khắc liền có chút bất hợp lí."
Lục Áp lười biếng lên tiếng: " Trừ khi Cách Hàng chính là phu quân kiếp trước của Phi Y, dựa theo sự chấp nhất với chữ tình của Vũ Đức, thù hận đối với hắn liền trở nên hợp lí. Nhưng nếu Cách Hàng thực sự là phu quân của Phi Y, vậy tại sao hắn lại đẩy Phi Y về với Triệu Khắc? Là mệnh trời, hay hắn vốn có chủ ý đó?"
" Họ là huynh muội a." Mộ Cửu cũng có chút bị mơ hồ.
" Coi như là huynh muội thì cũng không cần đem nàng tiến cung, đi đoạt sủng. Huống hồ, xem sự phẫn nộ của Bình Nam Vương, hắn đối với muội muội mình dường như không giống như có ý muốn nàng đoạt quyền, nếu không cuối cùng hắn cũng sẽ không mang hoàng hậu rời đi."
Hoàng Đế tự vẫn ngay trong đêm, Triệu Khắc sai người đi kiểm tra cung điện, thủ hạ của hắn liền tìm ra công chúa bị giấu trong giếng cạn.
Công chúa đầu tóc rối bù, trên người đầy máu, Triệu Khắc nhìn nàng ta, đột nhiên thất thần.
Hắn thần thần, Mộ Cửu càng thất thần!
Vi công chúa mặc áo tơ trắng này, lại chính là Phi Y...
" Đúng là không chết." Nàng lẩm bẩm. Nhìn cung điện khắp nơi tràn đầy máu tanh và xác chết, hai người này gặp nhau, nàng có chút đau lòng. Phi Y hẳn là rất yêu Thanh Bình, nếu không nàng ta cũng sẽ không theo hắn nhảy xuống Tru Tiên Đài, cũng sẽ không có một đoạn khúc mắc như vậy với hắn.
Hình ảnh lại chuyển động, công chúa mấy lần coi thường mạng sống của bản thân, Triệu Khắc xuất hiện cứu giúp, ba năm sau, hai người liền xóa bỏ cừu hận.
Ngay vào lúc đại hôn đang được chuẩn bị, Bình Nam Vương vẫn luôn sát cánh chiến đấu cùng Triệu Khắc bỗng nhảy ra, phản đối Hoàng Đế của họ cưới công chúa của vong quốc. Triệu Khắc không nghe theo, Phi Y cũng cầu xin thảm thiết, ai ngờ Bình Nam Vương lúc này lại đưa muội muội của mình vào cung, mà muội muội của Bình Nam Vương, so với công chúa của vong quốc lại càng giống Phi Y hơn...
" Chuyện gì thế này?" Mộ Cửu xem mà bối rối, rốt cục người nào với là Phi Y thật?
Lục Áp và Hồ Vương cũng đều trầm mặc.
Nếu như không có muội muội của Bình Nam Vương, ai cũng sẽ không nghi ngờ mà nghĩ công chúa chính là Phi Y, nhưng nàng ta vừa xuất hiện, Phi Y càng ngày càng không giống Phi Y nữa...
Bình Nam Vương đàm phán với Triệu Khắc, đồng ý giữ công chúa lại, nhưng hoàng hậu phải là muội muội của hắn. Hình ảnh xoay một cái, Triệu Khắc và hoàng hậu tổ chức hôn lễ, sau đó, nửa năm trôi qua, hoàng hậu liền phải chịu cảnh đơn thân bóng chiếc. Mà trái lại, bên tẩm cung của công chúa, Triệu Khắc thường xuyên đại giá quang lâm.
Triệu Khắc yêu chuộng công chúa thành ra chọc giận Bình Nam Vương, đúng lúc đó, công chúa hạ sinh hoàng tử, hoàng tử đã sinh ra, nhưng công chúa lại bỏ mạng. Triệu Khắc tìm ra thuốc kịch độc trong bát súp an thần hậu sản của công chúa, vì thế, dù hoàng hậu đã sinh ra hoàng tử được mười tháng, Triệu Khắc vẫn lập con trai của công chúa làm thái tử. Bình Nam Vương tiến cung chất vấn Triệu Khắc, Triệu Khắc chỉ lẳng lặng ném ra một túi gấm chứa độc dược.
Bình Nam Vương cũng không e ngại, ngược lại còn quát mắng Triệu Khắc một phen, hình ảnh rung động quá nhanh, không ai có thể nghe rõ họ nói gì cả.
Sau đó, Bình Nam Vương tiến vào hậu cung đưa hoàng hậu đi, nào có biết hoàng hậu sớm đã giấu kĩ một chiếc dao găm trong áo, tự vẫn ngay trước mặt họ. Hoàng tử vừa mới loạng choạng biết đi nằm bên người nàng, ôm cổ nàng không chịu rời khỏi...
Khắp nơi là màu đỏ tươi của máu, nơi đó cũng yên tĩnh đến nghẹt thở.
Mộ Cửu cảm thấy chua xót.
" Hoàng hậu nhất định chính là Phi Y." Nàng nói.
" Tại sao?" Lục Áp một mực nhìn nàng.
" Vì trực giác của phụ nữ. Phi Y theo chân Thanh Bình Tinh Quân nhảy xuống Tru Tiên đài, mặc dù không biết tại sao vẫn có thể tiến vào luân hồi, nhưng tình cảm đối với Thanh Bình trong lòng nàng không hề biến mất. Chính vì thế, nàng mới có thể trở thành muội muội của Bình Nam Vương, nàng yêu tha thiết Triệu Khắc như vậy, Bình Nam Vương muốn dẫn nàng đi, làm sao nàng có thể đồng ý đây? Kẹp giữa ca ca và chồng, nàng đã chọn tự sát."
Nàng chưa từng trải qua tình yêu trong cả hai kiếp sống của mình, nhưng không biết vì sao, nàng có thể cảm nhận được tâm tình của Phi Y, hổ thẹn, cam nguyên hủy diệt chính mình để tác thành cho đối phương. Nhưng, tại sao kiếp trước nàng lại muốn rời khỏi Thanh Bình?
Âm thanh lúc cao lúc thấp, biến động theo tốc độ hình ảnh, những gì họ nghe được chỉ là âm thanh trong kí ức của Vũ Đức Tinh Quân. Mộ Cửu có thể chắc chắn được rằng Phi Y yêu hắn, mà trong kí ức của hắn, những chuyện về nàng đều được tua đi rất chậm, hay có thể nói, hắn đối với hoàng hậu có gì đó đặc biệt.
Dù sao họ là tình nhân kiếp trước, hoàng hậu so với công chúa thì càng giống Phi Y hơn.
" Rốt cuộc Phi Y và phu quân nàng vào kiếp trước đã xảy ra chuyện gì? Phu quân của nàng là ai?"
Nàng nhíu mày suy nghĩ.
Hồ Vương vuốt râu, suy tư: " Bình Nam Vương này, hình như ta đã gặp ở nơi nào đó rồi."
" Thật không?" Mộ Cửu lập tức lên tinh thần, " Vậy ngài nhanh nhanh nhớ lại đi!"
Lục Áp ngồi một bên tua hình ảnh đi, nhưng không có gì nữa. Quay về một khắc trước khi hoàng hậu tự sát, khuôn mặt của Bình Nam Vương liền xuất hiện rõ ràng.
Hồ Vương quan sát hắn thật kĩ, nhìn một lúc, ánh mắt lão khẽ nhúc nhích, bỗng nhiên lấy ra từ trong túi một viên mã não hồng to cỡ hạt đậu, đặt lên mi tâm Bình Nam Vương. Vừa nhìn, Bình Nam Vương nguyên bản mày kiếm mắt sao có thêm khí chất trang nghiêm, càng nhìn càng giống một thiên thần uy phong lẫm lẫm!
" Cách Hàng?"
Hồ Vương bật thốt ra hai chữ này, dường như bản thân cũng bị dọa cho sợ hãi đến sững sờ, nửa ngày không phát ra được âm thanh nào nữa.
" Cách Hàng? Cách Hàng nào?" Mộ Cửu cũng không biết phải nói gì cho phải, theo nàng biết, đệ tử của Thái Thượng Lão Quân, người chưởng quản Binh Bộ có phong hào là Cách Hàng Chân Nhân, trước đây không lâu Lưu Tuấn còn đặc biệt đề cập qua với nàng!
Lục Áp tuy là sư thúc của Thái Thượng Lão Quân nhưng không phải đồ đệ nào của hắn cũng có thể nhận ra, huống hồ Xiển giáo đông đảo, hắn chính là nhớ cũng không nhớ được hết. Lúc này, nghe thấy lời Mộ Cửu, hắn cũng nhíu mày: " Nói rõ ràng ra."
" Chính là Cách Hàng Chân Nhân, đệ tử của Thái Thượng Lão Quân!"
Hồ Vương nói: " Chính là hắn! Vốn ta còn chưa xác định được, nhưng vừa thêm nốt ruồi chu sa này vào, tuyệt đối là hắn không thể nghi ngờ! Tiền thân của Cách Hàng là tiên hạc, sau khi biến hóa thành người, trên mi tâm xuất hiện một nốt ruồi chu sa. Huống hồ ta mới gặp hắn ở hội Bàn Đào thượng giới, ngày đó, bộ dáng của hắn so với lúc này thì giống như đúc!"
Mộ Cửu há hốc miệng, tâm tư vốn rõ ràng bỗng nhiên bị manh mối này đảo loạn.
Cách Hàng Chân Nhân là Bình Nam Vương, vậy hắn biến thành một nhân vật trong trí nhớ của Thanh Bình làm gì?
" Cách Hàng là môn đồ Xiển giáo, phù hợp với vụ án này. Triệu Khắc có thể bởi vì công chúa chết mà hận Cách Hàng, cho nên mới bố trí ván cờ này, không tiếc đem toàn bộ Xiển giáo cùng kéo xuống nước. Nhưng nếu theo lời giải thích của A Cửu, Phi Y là hoàng hậu mà không phải là công chúa vong quốc, như vậy thù hận của Triệu Khắc liền có chút bất hợp lí."
Lục Áp lười biếng lên tiếng: " Trừ khi Cách Hàng chính là phu quân kiếp trước của Phi Y, dựa theo sự chấp nhất với chữ tình của Vũ Đức, thù hận đối với hắn liền trở nên hợp lí. Nhưng nếu Cách Hàng thực sự là phu quân của Phi Y, vậy tại sao hắn lại đẩy Phi Y về với Triệu Khắc? Là mệnh trời, hay hắn vốn có chủ ý đó?"
" Họ là huynh muội a." Mộ Cửu cũng có chút bị mơ hồ.
" Coi như là huynh muội thì cũng không cần đem nàng tiến cung, đi đoạt sủng. Huống hồ, xem sự phẫn nộ của Bình Nam Vương, hắn đối với muội muội mình dường như không giống như có ý muốn nàng đoạt quyền, nếu không cuối cùng hắn cũng sẽ không mang hoàng hậu rời đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.