Chương 611
Biên Chức Thành Đích Mộng
24/01/2013
Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 611: Trước cơn bão táp (Phần tiếp theo).
Dịch: Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruye
Không cần nghi ngờ. Lục Thiếu Hoa nói là một trăm tỷ đô la, đây là số tiền vốn cuối cùng, đây là số tiền lời cuối cùng, mấy người Lưu Minh Chương không biết, cũng không nghĩ ra, nguyên nhân rất đơn giản, lần trước Lục Thiếu Hoa đã từng điều động ba mươi tỷ đô la tiền vốn đến cuộc khủng hoảng tài chính ở Mexico, điều động ba mươi tỷ đô la chỉ trong vài ngày là xong , bây giờ điều động một trăm tỷ đô la cũng không phải là không có khả năng.
Điều khiến mấy người Lưu Minh Chương ngạc nhiên là tiền vốn quá lớn, suy cho cùng hai trăm tỷ đô la có thể làm cho vị trí của tập đoàn Phượng Hoàng tăng thêm vài bậc trên bảng xếp hạng thế giới, nhưng mà hiện tại hai trăm tỷ đô la lại được Lục Thiếu Hoa lấy ra để tham chiến trong cơn bão tài chính Châu Á.
Cùng lúc đó, mấy người Lưu Minh Chương cuối cùng cũng hiểu được quyết tâm của Lục Thiếu Hoa, cũng biết cái mà Lục Thiếu Hoa gọi là ‘làm một trận lớn’ là to như thế nào. Ngoài ra ra tất cả là để kiếm tiền, theo như tỷ lệ bình thường, e rằng sau cơn bão tài chính ở Châu Á, tất cả chắc chắn kiếm được hơn hàng trăm tỷ đôla.
Thị trường tài chính, đặc biệt là sự bùng nổ của cơn bão tài chính, nhất định là cơ hội kiếm tiền tốt, hơn nữa còn là kiếm lớn, nếu như thao tác hợp lý, rất có khả năng sẽ làm cho tiền vốn tăng lên gấp bội, gấp trăm lần, mà lần này Lục Thiếu Hoa đầu tư so với lần trước nhiều hơn mấy lần, có thể là muốn kiềm nhiều hơn một chút.
Cuộc khủng hoảng chứng khoán ở Nhật Bản đã khiến Lục Thiếu Hoa kiếm được hơn bốn trăm hai mươi tỷ đô la, lúc đó tiền vốn bỏ ra là hơn mười tám tỷ đô la Mỹ, không chỉ tăng thêm hơn hai mươi lần, còn bây giờ, đầu tư tới hai trăm đô la Mỹ, nếu mà lại tăng thêm hai mươi lần, vậy là bốn ngàn tỷ đô la rồi.
Tất nhiên rồi, bất cứ cái gì cũng không thể so sánh được, sự lợi hại của cuộc khủng hoảng kinh tế của Nhật Bản năm ấy, đến nỗi khiến cho thị trường chứng khoán rớt xuống, tổn thất càng gay gắt, đúng với cái gọi là trèo càng cao thì ngã càng đau, càng bi thương. Cho dù đã qua nhiều năm, kinh tế của các nước châu Á cũng không thể so sánh với cuộc khủng hoảng năm đó của Nhật Bản, cho nên, Lục Thiếu Hoa có đầu tư nhiều cũng không thể nào vượt qua con số hai mươi lần giống năm đó ở Nhật Bản.
Có thể kiếm được bao nhiêu còn chưa biết được, trước khi chưa có kết quả, mấy người Lưu Minh Chương đều không dám xác nhận, điều duy nhất mấy người Lưu Minh Chương khẳng dám khẳng định là, con số cuối cùng nhất định sẽ khiến bọn họ phải giật mình.
- Các anh không nghe nói, khoảng thời gian này tôi sẽ huy động hơn một trăm tỷ đô la đến, đến lúc đó sử dụng như thế nào là việc của các anh, tôi sẽ không can thiệp
Nói đến đây Lục Thiếu Hoa ngừng lại một chút, rồi lại tiếp tục nói
- Đương nhiên, tôi có một yêu cầu, đó là cố gắng hết sức làm cho số tiền tăng lên lớn nhất, lớn nhất đến mức nào phải theo tính toán của các anh, tôi chỉ phụ trách đưa cho các anh con số cụ thể.
- Việc này không thành vấn đề
Lý Vân Thanh thay đại diện cho Lưu Minh Chương và Lý Tông Ân bảo đảm với Lục Thiếu Hoa, bọn họ rất tự tin có thể biến số tiền tăng lên lớn nhất, suy cho cùng ba thiên tài về tài chính này không phải là nói không, nhưng mà, Lý Vân Thanh vẫn cảm thấy sự bảo đảm như thế này là không đủ, lại nói thêm một câu,
- Ba thợ giày thối chúng tôi có thế địch được một Gia Cát Lượng, ba người chúng tôi lăn lộn nhiều năm trên thị trường tài chính cũng không tin không thể nắm chắc thao tác lần này.
- Đúng vậy
Lưu Minh Chương ra sức ủng hộ ý kiến của Lý Vân Thanh.
- Tôi sẽ cố gắng hết sức
Lý Tông Ân tương đối bảo thủ chỉ nói anh ta sẽ tận dụng tất cả năng lực của bản thân.
- Tốt
Lục Thiếu Hoa cười hài lòng, đây chính là cái hắn muốn, là ý chí chiến đấu của ba người Lưu Minh Chương bọn họ, bây giờ thấy ý chí chiến đấu của bọn họ không tệ, rất tự tin
- Số liệu cụ thể tôi sẽ đưa cho các anh, nhưng cũng không quá nhanh, dẫu sao tôi cũng là người, không phải là thần, vẫn cần cân nhắc một phen mới có thể đưa ra số liệu cụ thể được.
Theo như cách làm trước kia, Lục Thiếu Hoa sẽ đưa ra một ít số liệu để bọn họ tham khảo, lần này cũng là như vậy, Lục Thiếu Hoa sẽ đưa cho họ số liệu trong ký ức của hắn, để trong lòng bọn họ có một khái niệm, để nhanh đến thời điểm kia thì thực hiện.
Chỉ là lần này quả thực không giống lần trước, các nước ở châu Á đều bị ảnh hưởng, các nước thêm vào nhiều vô số có tới gần mười nước, Lục Thiếu Hoa muốn sắp xếp những chỗ số liệu này cũng không phải là chuyện đơn giản, vẫn cần có một khoảng thời gian mới có thể sắp xếp được.
- Cậu chỉ cần đưa ra con số cụ thể, là chúng tôi có thể căn cứ vào con số đó để định liệu phương án làm việc, sẽ không sợ xảy ra sơ xuất, biến số tiền thành lớn nhất sẽ không có vấn đề
Lý Vân Thanh tỏ vẻ đầy tự tin.
- Ừ
Lục Thiếu Hoa gật đầu, cười, cũng không nói tiếp đề tài cũ, vừa chuyển đề tài, lại nói
- Chúng ta nói theo trình tự vấn đề đi, theo như suy đoán của tôi, Thái Lan là đất nước chết đầu tiên, và kế tiếp là Malaysia, Indonesia từ một số góc độ mà nói, ngoài Thái Lan là đất nước gặp nạn đầu tiên ra, ba nước khác là không phân biệt bên này với bên kia, chúng ta hoàn toàn có thể tưởng tượng một chút , nếu như đồng bath giảm mạnh, nhất định sẽ có ảnh hưởng đối với các đất nước xung quanh, thêm vào đó bọn George Soros đã có sắp đặt, tiến hành một cuộc công kích, toàn bộ hạ giá đột ngột là chuyện khó tránh.
Nói đến đây , Lục Thiếu Hoa tạm dừng lại một chút, lại tiếp tục nói
- Cho nên cho dù là đồng pê-sô của Philipine hay là đồng Rupiah của Indonesia, đồng Ringgit của Malaysia, chắc chắn sẽ sụt giá cùng một lúc, nhưng chuyện chúng ta phải làm chính là ra tay trước, lấy được tiền tệ của ba quốc gia này, còn về chuyện phân phối tiền vốn, do các anh quyết định, tôi xuất ra đúng một trăm tỷ đô la.
- Còn nữa, tôi muốn nói rõ một chút, những năm gần đây Indonesia, xếp ở vị trí cao, cần phải chú trọng quan tâm bọn họ, không thể để cho bọn họ quá kiêu ngạo, người Hoa chúng ta không phải là lợn, cũng chẳng phải là chó, chơi ác bọn chúng một phen , làm cho bọn chúng cả đời cũng không ngóc đầu lên được
Cuối cùng Lục Thiếu Hoa cũng không quên bổ sung một lần.
Những năm gần đây Indonesia xếp ở vị trí quan trọng, đã tăng lên đến tầng cao về chính trị, toàn thế giới quan tâm, Lục Thiếu Hoa cũng để ý tới, nhưng mà hắn có thể như thế nào đây, hắn bất lực, chỉ có thể lợi dụng cơ hội này trả thù cho người Hoa, làm cho nền kinh tế của Indonesia lùi lại vài chục năm
- Cậu yên tâm đi, bọn Indonesia tôi đã không ưa từ lâu rồi, đến lúc đó tôi sẽ tự mình trấn giữ, chơi cho bọn chúng một vố đau, xem bọn chúng có dám kiêu ngạo nữa hay không
Lưu Minh Chương nói một cách hung hăng.
- Được, thì cho Minh Chương phụ trách, cụ thể làm như thế nào tôi không quản, tôi chỉ cần kết quả
Lục Thiếu Hoa gật đầu, rất hài lòng. Sau đó, Lục Thiếu Hoa lại chuyển chủ đề một lần nữa, nói
- Vẫn còn một chuyện nữa, chính là chuyện để cho các giám đốc trong thương hội Trung Hoa tham chiến, tôi sẽ để bọn họ cùng gom tiền vốn, đến lúc đó bọn họ sẽ tham gia vào, nhưng đoàn của họ phái đi sẽ do chúng ta thống nhất chỉ huy, tôi chỉ có một mình không thể phân thân ra được, đến lúc đó các anh còn phải thay tôi truyền đạt mệnh lệnh.
Chính như lời Lục Thiếu Hoa nói, hắn là người, không phải là thần, hắn không thể nào đích thân làm mọi việc, hắn chỉ có thể để ba người Lý Vân Thanh thay hắn truyền đạt mệnh lệnh, như vậy mới không để bọn họ cảm thấy bị tổn thương, nếu không thì mấy người Hoắc Anh Đông sẽ mắng chết Lục Thiếu Hoa.
- Việc này không thành vấn đề, miễn là làm tốt mặt truyền tin là được rồi, duy trì thông suốt, muốn làm như thế nào chỉ cần gọi điện nói một câu là được rồi, hoàn toàn không có vấn đề gì
Lý Vân Thanh nói ra suy nghĩ của mình.
- Không
Lục Thiếu Hoa lắc đầu , lại nói
- Điện thoại rất không thuận tiện, chỉ có thể coi như là phương thức liên lạc dự phòng, lần này chúng ta phải liên hệ tin tức qua mạng inte, chỉ đạo từ xa, ừ , nghe nói đến QQ chưa? Phần mềm truyền tin qua mạng inte của tập đoàn Phượng Hoàng của chúng ta sản xuất, đến lúc ấy sẽ dùng cái đó, tìm vài người đánh máy tương đối nhanh phối hợp cùng truyền đạt mệnh lệnh.
Cuối cùng Lục Thiếu Hoa nghĩ tới, dùng QQ điều khiển từ xa chắc chắn là sự lựa chọn đầu tiên, sử dụng một con đường truyền thông chuyên dụng, lại có Doanh Khoa Phượng Hoàng duy trì mạng lưới thông suốt, hiển nhiên chỉ đạo nhanh không có bất cứ vấn đề gì nữa, quan trọng là hiện tại mạng inte cũng không loạn như sau này, không sợ hacker xâm phạm, coi như là đáng tin.
Lưu Minh Chương ngẫm nghĩ, nói
- Tôi cảm thấy không tồi, dùng inte điều khiển từ xa rất tiện lợi, không cần một lúc gọi mấy chục cuộc điện thoại, có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Ừ , nhắc đến QQ, tôi liền buồn bực, tôi đã xin mấy số, sao chẳng có số nào tương đối đẹp, haha, sau cơn bão tài chính lần này, cậu phải đưa cho ta số đẹp.
……
Lục Thiếu Hoa không nói gì, nhắc đến địa vị hiện tại của Lưu Minh Chương ở tập đoàn Phượng Hoàng, muốn có số đẹp thì có gì là khó, cứ gọi một cuộc điện thoại cho giám đốc điều hành Mã Hóa Đằng, nói rõ thân phận, đừng nói đến số đẹp, kể cả một dãy số đẹp năm chữ số cũng là chuyện nhỏ. Lắc đầu, cười khổ một tiếng, nói
- Không thành vấn đề, đến lúc đó cho mỗi người số đẹp tám số.
- Hai cái đi, bà xã tôi cũng muốn một cái
Lưu Minh Chương rõ ràng là yêu cầu quá cao
Thực ra Lục Thiếu Hoa có điều không biết, lúc đó Lục Thiếu Hoa chỉ trực tiếp để giám đốc điều hành Mã Hóa Đằng khai thông QQ chín số, cũng không có dưới tám số, những số đẹp này lại chuẩn bị bán lấy tiền, cho nên cho dù Lưu Minh Chương có gọi điện thoại muốn cũng không được.
Lưu Minh Chương không phải là chưa từng thử qua, anh ta làm sao không muốn có một số đẹp, chỉ là giám đốc điều hành Mã Hóa Đằng cực kì cố chấp, một câu:
- Chủ tịch nói rồi , những số đó giữ lại để bán lấy tiền
Để cho Lưu Minh Chương ngược trở về, chẳng nể mặt mũi anh ta chút nào cả.
Bây giờ nhắc đến QQ, Lưu Minh Chương mới nhớ đến chuyện này, mở miệng là đòi, chỉ có điều mà Lưu Minh Chương không ngờ được là lại có QQ tám số, khiến anh ta không ngờ đến, thế là mượn cớ, nói muốn có ít nhất một cái.
- Được rồi, hai cái thì hai cái, chúng ta nói tiếp chuyện chuẩn bị.
Lục Thiếu Hoa tức giận trừng mắt nhìn chằm chằm Lưu Minh Chương, có vẻ như đang nói cho anh ta, bây giờ là lúc nào rồi, còn nói những chuyện không liên quan làm gì, và Lục Thiếu Hoa trừng mắt như thế, cũng có một hiệu quả nhất định, người sau biết ý rút lại, không nói nữa, Lục Thiếu Hoa mới nói tiếp
- Về việc chuẩn bị công việc, công ty máy tính Phượng Hoàng ủng hộ nhiều nhất, nơi đó cần bao nhiêu cái máy tính, muốn thiết bị gì, mỗi người các cách đều cộng lại, sau đó đưa bản liệt kê đến Thâm Quyến bên kia, để bọn họ làm, ừ, tôi muốn nhấn mạnh là cần một cái màn hình lớn, bên tổng chỉ huy nhất định phải có cái màn hình to này, lúc đó mới thuận tiện một chút.
- Việc này giao cho tôi làm đi
Lý Tông Ân bày tỏ thái độ
- Tôi đồng ý, Tông Ân làm việc tương đối thận trọng, những loại việc này giao cho anh ta làm không gì tốt bằng
Tổng chỉ huy Lý Vân Thanh cũng tỏ vẻ đồng ý.
- Ừ, tôi cũng đồng ý, quả thật Tông Ân khá là thận trọng
Lưu Minh Chương cũng không thể không thừa nhận
- Điều đó là đương nhiên rồi, anh cho rằng ai cũng sơ ý như anh à
Lục Thiếu Hoa tức giận nói một câu, còn trừng mắt nhìn Lưu Minh Chương, Lục Thiếu Hoa không bỏ qua cơ hội đả kích Lưu Minh Chương, sau đó, Lục Thiếu Hoa suy nghĩ một lúc, mới hỏi
- Công việc chuẩn bị giai đoạn trước có quên gì không, các anh nói đi, muốn làm gì cứ đề xuất ra, hôm nay cùng giải quyết.
Lục Thiếu Hoa thông minh cũng không thể nào là người hoàn mỹ, suy nghĩ sự việc cũng có lúc thiếu sót, có thể trong chuyện này Lục Thiếu Hoa có một vài chi tiết chưa bố trí tốt, mới muốn mấy người Lưu Minh Chương nghĩ cùng, sau đó cùng nhau giải quyết cho hết.
Lục Thiếu Hoa đã chuẩn bị làm lớn một trận, như vậy công việc chuẩn bị của ngày trước nên làm đủ một chút, nếu không thì đợi đến khi cơn bão tài chính đến thật, thì sẽ biến thành chân tay co cóng, trái lại không có cách nào phát huy, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến tất cả kế hoạch
Cũng đang sợ ảnh hưởng đến kế hoạch, trong khoảng thời gian gần một tháng rưỡi Lục Thiếu Hoa bắt đầu bố trí công tác chuẩn bị trước, như vậy mới có đủ thời gian để chuẩn bị công việc cẩn thận và tỉ mỉ, sẽ không xảy ra thiếu sót.
- Để tôi nói một chút, có liên quan đến thị trường chứng khoán
Lý Vân Thanh vẫn mở miệng nói đầu tiên
- Tình hình lần này không nhỏ, thêm vào đó Hồng Kông sắp trở về, tôi nghĩ, Hồng Kông cũng khó mà thoát khỏi kiếp nạn này, hơn nữa công ty tài chính Phượng Hoàng của chúng ta ở Hồng Kông đầu tư không ít, trước mắt cơn cơn bão cũng sắp đến rồi, nếu như vào lúc này không rút bớt, đến lúc đó sẽ làm cho nó chìm nghỉm, còn nữa, giả dụ rút ra năm mươi tỷ đô la tiền vốn trong tập đoàn, tôi nghĩ hoạt động của tập đoàn chắc chắn sẽ có một chút khó khăn, hơn nữa cơn bão tài chính đến, kinh tế bị tổn hại, thị trường co rút, nếu không có đủ lượng vốn lưu động, e rằng tập đoàn sẽ đối diện với hoàn cảnh khó khăn.
Tuy rằng Lý Vân Thanh nói có liên quan đến thị trường chứng khoán, nhưng anh ta vì muốn có sức thuyết phục hơn, thị trường chứng khoán có thể sẽ liên lụy đến tất cả mọi việc nhất nhất đều nói ra
- Cho nên, tôi cho rằng, rút khỏi thị trường chứng khoán là cần thiết, đặc biệt là việc đầu tư của công ty hạng hai niêm yết trên thị trường, nhất định phải rút ra, còn các công ty hạng nhất niêm yết trên thị trường, tôi cho rằng, cũng phải rút ra một bộ phận, sau khi bán hết cổ phiếu thì đưa hết tiền vốn cho tập đoàn Phượng Hoàng, để lúc đó làm vốn lưu động.
- Ừ, tôi hoàn toàn đồng ý với việc này
Lưu Minh Chương gật đầu, nét mặt nghiêm lại nói
- Tôi là Tổng giám đốc công ty tài chính của tập đoàn, tôi biết tất cả các khoản của công ty, nếu như thật sự điều động ra năm mươi tỷ đô la, số vốn lưu động còn lại của tập đoàn sẽ không còn nhiều, không đến mười lăm tỷ đô la, nhìn thì có vẻ nhiều, nhưng cơn bão tài chính cấp độ này mọi sự còn chưa biết nguy hại như thế nào, mười lăm tỷ đô la tiền vốn lưu động e rằng không đủ, còn nữa, cá nhân tôi cảm thấy, hay là chọn con đường bảo đảm một chút, tồn lại một chút vốn, nếu xảy ra sơ xuất cũng không để tập đoàn đi vào cảnh khốn khó, dẫu sao tập đoàn Phượng Hoàng có ngày hôm nay cũng không dễ dàng.
Giống như lời của Lưu Minh Chương, tập đoàn Phượng Hoàng có ngày hôm nay cũng không dễ dàng gì, đó đều là tâm huyết của Lục Thiếu Hoa, cũng là tâm huyết của hàng nghìn hàng vạn công nhân viên của tập đoàn Phượng Hoàng, nếu như xuất hiện điều bất trắc, cho dù Lục Thiếu Hoa có nhiều tiền, có năng lực, muốn cứu vãn tập đoàn e rằng phải có thời gian trả giá nhất định.
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 611: Trước cơn bão táp (Phần tiếp theo).
Dịch: Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruye
Không cần nghi ngờ. Lục Thiếu Hoa nói là một trăm tỷ đô la, đây là số tiền vốn cuối cùng, đây là số tiền lời cuối cùng, mấy người Lưu Minh Chương không biết, cũng không nghĩ ra, nguyên nhân rất đơn giản, lần trước Lục Thiếu Hoa đã từng điều động ba mươi tỷ đô la tiền vốn đến cuộc khủng hoảng tài chính ở Mexico, điều động ba mươi tỷ đô la chỉ trong vài ngày là xong , bây giờ điều động một trăm tỷ đô la cũng không phải là không có khả năng.
Điều khiến mấy người Lưu Minh Chương ngạc nhiên là tiền vốn quá lớn, suy cho cùng hai trăm tỷ đô la có thể làm cho vị trí của tập đoàn Phượng Hoàng tăng thêm vài bậc trên bảng xếp hạng thế giới, nhưng mà hiện tại hai trăm tỷ đô la lại được Lục Thiếu Hoa lấy ra để tham chiến trong cơn bão tài chính Châu Á.
Cùng lúc đó, mấy người Lưu Minh Chương cuối cùng cũng hiểu được quyết tâm của Lục Thiếu Hoa, cũng biết cái mà Lục Thiếu Hoa gọi là ‘làm một trận lớn’ là to như thế nào. Ngoài ra ra tất cả là để kiếm tiền, theo như tỷ lệ bình thường, e rằng sau cơn bão tài chính ở Châu Á, tất cả chắc chắn kiếm được hơn hàng trăm tỷ đôla.
Thị trường tài chính, đặc biệt là sự bùng nổ của cơn bão tài chính, nhất định là cơ hội kiếm tiền tốt, hơn nữa còn là kiếm lớn, nếu như thao tác hợp lý, rất có khả năng sẽ làm cho tiền vốn tăng lên gấp bội, gấp trăm lần, mà lần này Lục Thiếu Hoa đầu tư so với lần trước nhiều hơn mấy lần, có thể là muốn kiềm nhiều hơn một chút.
Cuộc khủng hoảng chứng khoán ở Nhật Bản đã khiến Lục Thiếu Hoa kiếm được hơn bốn trăm hai mươi tỷ đô la, lúc đó tiền vốn bỏ ra là hơn mười tám tỷ đô la Mỹ, không chỉ tăng thêm hơn hai mươi lần, còn bây giờ, đầu tư tới hai trăm đô la Mỹ, nếu mà lại tăng thêm hai mươi lần, vậy là bốn ngàn tỷ đô la rồi.
Tất nhiên rồi, bất cứ cái gì cũng không thể so sánh được, sự lợi hại của cuộc khủng hoảng kinh tế của Nhật Bản năm ấy, đến nỗi khiến cho thị trường chứng khoán rớt xuống, tổn thất càng gay gắt, đúng với cái gọi là trèo càng cao thì ngã càng đau, càng bi thương. Cho dù đã qua nhiều năm, kinh tế của các nước châu Á cũng không thể so sánh với cuộc khủng hoảng năm đó của Nhật Bản, cho nên, Lục Thiếu Hoa có đầu tư nhiều cũng không thể nào vượt qua con số hai mươi lần giống năm đó ở Nhật Bản.
Có thể kiếm được bao nhiêu còn chưa biết được, trước khi chưa có kết quả, mấy người Lưu Minh Chương đều không dám xác nhận, điều duy nhất mấy người Lưu Minh Chương khẳng dám khẳng định là, con số cuối cùng nhất định sẽ khiến bọn họ phải giật mình.
- Các anh không nghe nói, khoảng thời gian này tôi sẽ huy động hơn một trăm tỷ đô la đến, đến lúc đó sử dụng như thế nào là việc của các anh, tôi sẽ không can thiệp
Nói đến đây Lục Thiếu Hoa ngừng lại một chút, rồi lại tiếp tục nói
- Đương nhiên, tôi có một yêu cầu, đó là cố gắng hết sức làm cho số tiền tăng lên lớn nhất, lớn nhất đến mức nào phải theo tính toán của các anh, tôi chỉ phụ trách đưa cho các anh con số cụ thể.
- Việc này không thành vấn đề
Lý Vân Thanh thay đại diện cho Lưu Minh Chương và Lý Tông Ân bảo đảm với Lục Thiếu Hoa, bọn họ rất tự tin có thể biến số tiền tăng lên lớn nhất, suy cho cùng ba thiên tài về tài chính này không phải là nói không, nhưng mà, Lý Vân Thanh vẫn cảm thấy sự bảo đảm như thế này là không đủ, lại nói thêm một câu,
- Ba thợ giày thối chúng tôi có thế địch được một Gia Cát Lượng, ba người chúng tôi lăn lộn nhiều năm trên thị trường tài chính cũng không tin không thể nắm chắc thao tác lần này.
- Đúng vậy
Lưu Minh Chương ra sức ủng hộ ý kiến của Lý Vân Thanh.
- Tôi sẽ cố gắng hết sức
Lý Tông Ân tương đối bảo thủ chỉ nói anh ta sẽ tận dụng tất cả năng lực của bản thân.
- Tốt
Lục Thiếu Hoa cười hài lòng, đây chính là cái hắn muốn, là ý chí chiến đấu của ba người Lưu Minh Chương bọn họ, bây giờ thấy ý chí chiến đấu của bọn họ không tệ, rất tự tin
- Số liệu cụ thể tôi sẽ đưa cho các anh, nhưng cũng không quá nhanh, dẫu sao tôi cũng là người, không phải là thần, vẫn cần cân nhắc một phen mới có thể đưa ra số liệu cụ thể được.
Theo như cách làm trước kia, Lục Thiếu Hoa sẽ đưa ra một ít số liệu để bọn họ tham khảo, lần này cũng là như vậy, Lục Thiếu Hoa sẽ đưa cho họ số liệu trong ký ức của hắn, để trong lòng bọn họ có một khái niệm, để nhanh đến thời điểm kia thì thực hiện.
Chỉ là lần này quả thực không giống lần trước, các nước ở châu Á đều bị ảnh hưởng, các nước thêm vào nhiều vô số có tới gần mười nước, Lục Thiếu Hoa muốn sắp xếp những chỗ số liệu này cũng không phải là chuyện đơn giản, vẫn cần có một khoảng thời gian mới có thể sắp xếp được.
- Cậu chỉ cần đưa ra con số cụ thể, là chúng tôi có thể căn cứ vào con số đó để định liệu phương án làm việc, sẽ không sợ xảy ra sơ xuất, biến số tiền thành lớn nhất sẽ không có vấn đề
Lý Vân Thanh tỏ vẻ đầy tự tin.
- Ừ
Lục Thiếu Hoa gật đầu, cười, cũng không nói tiếp đề tài cũ, vừa chuyển đề tài, lại nói
- Chúng ta nói theo trình tự vấn đề đi, theo như suy đoán của tôi, Thái Lan là đất nước chết đầu tiên, và kế tiếp là Malaysia, Indonesia từ một số góc độ mà nói, ngoài Thái Lan là đất nước gặp nạn đầu tiên ra, ba nước khác là không phân biệt bên này với bên kia, chúng ta hoàn toàn có thể tưởng tượng một chút , nếu như đồng bath giảm mạnh, nhất định sẽ có ảnh hưởng đối với các đất nước xung quanh, thêm vào đó bọn George Soros đã có sắp đặt, tiến hành một cuộc công kích, toàn bộ hạ giá đột ngột là chuyện khó tránh.
Nói đến đây , Lục Thiếu Hoa tạm dừng lại một chút, lại tiếp tục nói
- Cho nên cho dù là đồng pê-sô của Philipine hay là đồng Rupiah của Indonesia, đồng Ringgit của Malaysia, chắc chắn sẽ sụt giá cùng một lúc, nhưng chuyện chúng ta phải làm chính là ra tay trước, lấy được tiền tệ của ba quốc gia này, còn về chuyện phân phối tiền vốn, do các anh quyết định, tôi xuất ra đúng một trăm tỷ đô la.
- Còn nữa, tôi muốn nói rõ một chút, những năm gần đây Indonesia, xếp ở vị trí cao, cần phải chú trọng quan tâm bọn họ, không thể để cho bọn họ quá kiêu ngạo, người Hoa chúng ta không phải là lợn, cũng chẳng phải là chó, chơi ác bọn chúng một phen , làm cho bọn chúng cả đời cũng không ngóc đầu lên được
Cuối cùng Lục Thiếu Hoa cũng không quên bổ sung một lần.
Những năm gần đây Indonesia xếp ở vị trí quan trọng, đã tăng lên đến tầng cao về chính trị, toàn thế giới quan tâm, Lục Thiếu Hoa cũng để ý tới, nhưng mà hắn có thể như thế nào đây, hắn bất lực, chỉ có thể lợi dụng cơ hội này trả thù cho người Hoa, làm cho nền kinh tế của Indonesia lùi lại vài chục năm
- Cậu yên tâm đi, bọn Indonesia tôi đã không ưa từ lâu rồi, đến lúc đó tôi sẽ tự mình trấn giữ, chơi cho bọn chúng một vố đau, xem bọn chúng có dám kiêu ngạo nữa hay không
Lưu Minh Chương nói một cách hung hăng.
- Được, thì cho Minh Chương phụ trách, cụ thể làm như thế nào tôi không quản, tôi chỉ cần kết quả
Lục Thiếu Hoa gật đầu, rất hài lòng. Sau đó, Lục Thiếu Hoa lại chuyển chủ đề một lần nữa, nói
- Vẫn còn một chuyện nữa, chính là chuyện để cho các giám đốc trong thương hội Trung Hoa tham chiến, tôi sẽ để bọn họ cùng gom tiền vốn, đến lúc đó bọn họ sẽ tham gia vào, nhưng đoàn của họ phái đi sẽ do chúng ta thống nhất chỉ huy, tôi chỉ có một mình không thể phân thân ra được, đến lúc đó các anh còn phải thay tôi truyền đạt mệnh lệnh.
Chính như lời Lục Thiếu Hoa nói, hắn là người, không phải là thần, hắn không thể nào đích thân làm mọi việc, hắn chỉ có thể để ba người Lý Vân Thanh thay hắn truyền đạt mệnh lệnh, như vậy mới không để bọn họ cảm thấy bị tổn thương, nếu không thì mấy người Hoắc Anh Đông sẽ mắng chết Lục Thiếu Hoa.
- Việc này không thành vấn đề, miễn là làm tốt mặt truyền tin là được rồi, duy trì thông suốt, muốn làm như thế nào chỉ cần gọi điện nói một câu là được rồi, hoàn toàn không có vấn đề gì
Lý Vân Thanh nói ra suy nghĩ của mình.
- Không
Lục Thiếu Hoa lắc đầu , lại nói
- Điện thoại rất không thuận tiện, chỉ có thể coi như là phương thức liên lạc dự phòng, lần này chúng ta phải liên hệ tin tức qua mạng inte, chỉ đạo từ xa, ừ , nghe nói đến QQ chưa? Phần mềm truyền tin qua mạng inte của tập đoàn Phượng Hoàng của chúng ta sản xuất, đến lúc ấy sẽ dùng cái đó, tìm vài người đánh máy tương đối nhanh phối hợp cùng truyền đạt mệnh lệnh.
Cuối cùng Lục Thiếu Hoa nghĩ tới, dùng QQ điều khiển từ xa chắc chắn là sự lựa chọn đầu tiên, sử dụng một con đường truyền thông chuyên dụng, lại có Doanh Khoa Phượng Hoàng duy trì mạng lưới thông suốt, hiển nhiên chỉ đạo nhanh không có bất cứ vấn đề gì nữa, quan trọng là hiện tại mạng inte cũng không loạn như sau này, không sợ hacker xâm phạm, coi như là đáng tin.
Lưu Minh Chương ngẫm nghĩ, nói
- Tôi cảm thấy không tồi, dùng inte điều khiển từ xa rất tiện lợi, không cần một lúc gọi mấy chục cuộc điện thoại, có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Ừ , nhắc đến QQ, tôi liền buồn bực, tôi đã xin mấy số, sao chẳng có số nào tương đối đẹp, haha, sau cơn bão tài chính lần này, cậu phải đưa cho ta số đẹp.
……
Lục Thiếu Hoa không nói gì, nhắc đến địa vị hiện tại của Lưu Minh Chương ở tập đoàn Phượng Hoàng, muốn có số đẹp thì có gì là khó, cứ gọi một cuộc điện thoại cho giám đốc điều hành Mã Hóa Đằng, nói rõ thân phận, đừng nói đến số đẹp, kể cả một dãy số đẹp năm chữ số cũng là chuyện nhỏ. Lắc đầu, cười khổ một tiếng, nói
- Không thành vấn đề, đến lúc đó cho mỗi người số đẹp tám số.
- Hai cái đi, bà xã tôi cũng muốn một cái
Lưu Minh Chương rõ ràng là yêu cầu quá cao
Thực ra Lục Thiếu Hoa có điều không biết, lúc đó Lục Thiếu Hoa chỉ trực tiếp để giám đốc điều hành Mã Hóa Đằng khai thông QQ chín số, cũng không có dưới tám số, những số đẹp này lại chuẩn bị bán lấy tiền, cho nên cho dù Lưu Minh Chương có gọi điện thoại muốn cũng không được.
Lưu Minh Chương không phải là chưa từng thử qua, anh ta làm sao không muốn có một số đẹp, chỉ là giám đốc điều hành Mã Hóa Đằng cực kì cố chấp, một câu:
- Chủ tịch nói rồi , những số đó giữ lại để bán lấy tiền
Để cho Lưu Minh Chương ngược trở về, chẳng nể mặt mũi anh ta chút nào cả.
Bây giờ nhắc đến QQ, Lưu Minh Chương mới nhớ đến chuyện này, mở miệng là đòi, chỉ có điều mà Lưu Minh Chương không ngờ được là lại có QQ tám số, khiến anh ta không ngờ đến, thế là mượn cớ, nói muốn có ít nhất một cái.
- Được rồi, hai cái thì hai cái, chúng ta nói tiếp chuyện chuẩn bị.
Lục Thiếu Hoa tức giận trừng mắt nhìn chằm chằm Lưu Minh Chương, có vẻ như đang nói cho anh ta, bây giờ là lúc nào rồi, còn nói những chuyện không liên quan làm gì, và Lục Thiếu Hoa trừng mắt như thế, cũng có một hiệu quả nhất định, người sau biết ý rút lại, không nói nữa, Lục Thiếu Hoa mới nói tiếp
- Về việc chuẩn bị công việc, công ty máy tính Phượng Hoàng ủng hộ nhiều nhất, nơi đó cần bao nhiêu cái máy tính, muốn thiết bị gì, mỗi người các cách đều cộng lại, sau đó đưa bản liệt kê đến Thâm Quyến bên kia, để bọn họ làm, ừ, tôi muốn nhấn mạnh là cần một cái màn hình lớn, bên tổng chỉ huy nhất định phải có cái màn hình to này, lúc đó mới thuận tiện một chút.
- Việc này giao cho tôi làm đi
Lý Tông Ân bày tỏ thái độ
- Tôi đồng ý, Tông Ân làm việc tương đối thận trọng, những loại việc này giao cho anh ta làm không gì tốt bằng
Tổng chỉ huy Lý Vân Thanh cũng tỏ vẻ đồng ý.
- Ừ, tôi cũng đồng ý, quả thật Tông Ân khá là thận trọng
Lưu Minh Chương cũng không thể không thừa nhận
- Điều đó là đương nhiên rồi, anh cho rằng ai cũng sơ ý như anh à
Lục Thiếu Hoa tức giận nói một câu, còn trừng mắt nhìn Lưu Minh Chương, Lục Thiếu Hoa không bỏ qua cơ hội đả kích Lưu Minh Chương, sau đó, Lục Thiếu Hoa suy nghĩ một lúc, mới hỏi
- Công việc chuẩn bị giai đoạn trước có quên gì không, các anh nói đi, muốn làm gì cứ đề xuất ra, hôm nay cùng giải quyết.
Lục Thiếu Hoa thông minh cũng không thể nào là người hoàn mỹ, suy nghĩ sự việc cũng có lúc thiếu sót, có thể trong chuyện này Lục Thiếu Hoa có một vài chi tiết chưa bố trí tốt, mới muốn mấy người Lưu Minh Chương nghĩ cùng, sau đó cùng nhau giải quyết cho hết.
Lục Thiếu Hoa đã chuẩn bị làm lớn một trận, như vậy công việc chuẩn bị của ngày trước nên làm đủ một chút, nếu không thì đợi đến khi cơn bão tài chính đến thật, thì sẽ biến thành chân tay co cóng, trái lại không có cách nào phát huy, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến tất cả kế hoạch
Cũng đang sợ ảnh hưởng đến kế hoạch, trong khoảng thời gian gần một tháng rưỡi Lục Thiếu Hoa bắt đầu bố trí công tác chuẩn bị trước, như vậy mới có đủ thời gian để chuẩn bị công việc cẩn thận và tỉ mỉ, sẽ không xảy ra thiếu sót.
- Để tôi nói một chút, có liên quan đến thị trường chứng khoán
Lý Vân Thanh vẫn mở miệng nói đầu tiên
- Tình hình lần này không nhỏ, thêm vào đó Hồng Kông sắp trở về, tôi nghĩ, Hồng Kông cũng khó mà thoát khỏi kiếp nạn này, hơn nữa công ty tài chính Phượng Hoàng của chúng ta ở Hồng Kông đầu tư không ít, trước mắt cơn cơn bão cũng sắp đến rồi, nếu như vào lúc này không rút bớt, đến lúc đó sẽ làm cho nó chìm nghỉm, còn nữa, giả dụ rút ra năm mươi tỷ đô la tiền vốn trong tập đoàn, tôi nghĩ hoạt động của tập đoàn chắc chắn sẽ có một chút khó khăn, hơn nữa cơn bão tài chính đến, kinh tế bị tổn hại, thị trường co rút, nếu không có đủ lượng vốn lưu động, e rằng tập đoàn sẽ đối diện với hoàn cảnh khó khăn.
Tuy rằng Lý Vân Thanh nói có liên quan đến thị trường chứng khoán, nhưng anh ta vì muốn có sức thuyết phục hơn, thị trường chứng khoán có thể sẽ liên lụy đến tất cả mọi việc nhất nhất đều nói ra
- Cho nên, tôi cho rằng, rút khỏi thị trường chứng khoán là cần thiết, đặc biệt là việc đầu tư của công ty hạng hai niêm yết trên thị trường, nhất định phải rút ra, còn các công ty hạng nhất niêm yết trên thị trường, tôi cho rằng, cũng phải rút ra một bộ phận, sau khi bán hết cổ phiếu thì đưa hết tiền vốn cho tập đoàn Phượng Hoàng, để lúc đó làm vốn lưu động.
- Ừ, tôi hoàn toàn đồng ý với việc này
Lưu Minh Chương gật đầu, nét mặt nghiêm lại nói
- Tôi là Tổng giám đốc công ty tài chính của tập đoàn, tôi biết tất cả các khoản của công ty, nếu như thật sự điều động ra năm mươi tỷ đô la, số vốn lưu động còn lại của tập đoàn sẽ không còn nhiều, không đến mười lăm tỷ đô la, nhìn thì có vẻ nhiều, nhưng cơn bão tài chính cấp độ này mọi sự còn chưa biết nguy hại như thế nào, mười lăm tỷ đô la tiền vốn lưu động e rằng không đủ, còn nữa, cá nhân tôi cảm thấy, hay là chọn con đường bảo đảm một chút, tồn lại một chút vốn, nếu xảy ra sơ xuất cũng không để tập đoàn đi vào cảnh khốn khó, dẫu sao tập đoàn Phượng Hoàng có ngày hôm nay cũng không dễ dàng.
Giống như lời của Lưu Minh Chương, tập đoàn Phượng Hoàng có ngày hôm nay cũng không dễ dàng gì, đó đều là tâm huyết của Lục Thiếu Hoa, cũng là tâm huyết của hàng nghìn hàng vạn công nhân viên của tập đoàn Phượng Hoàng, nếu như xuất hiện điều bất trắc, cho dù Lục Thiếu Hoa có nhiều tiền, có năng lực, muốn cứu vãn tập đoàn e rằng phải có thời gian trả giá nhất định.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.