Chương 1080: Cứng rắn 3
Biên Chức Thành Đích Mộng
18/08/2015
Bí thư thành ủy Bắc Kinh họ Lý tên là Lý Quốc Bang, là nhân vật thứ hai của họ Lý. Trên có chú và cha cũng tham gia chính trị, nay cha ông ta đã về hưu, trước là Phó thủ tướng.
Hiện nay ông ta được coi là lãnh đạo cao cấp của nhà nước, vả lại tuổi cũng không cao, nếu không có gì xảy ra bất ngờ thì tiến lên không có gì cả, nói không chừng còn có thể đi xa hơn cha mình, nhưng đây là thuận buồn xuôi gió còn nếu xảy ra điều gì ngoài ý muốn thì khó nói.
Trong chốn quan trường, thay đổi rất nhanh, hôm nay còn đang huy hoàng ngày mai có khả năng như thế nào thì không biết trước, có thể nói, mỗi một bước đi đều phải cẩn thận nghìn lần, nếu đắc tội với người không nên đắc tội thì sự nghiệp chính trị của ông ta coi như chấm dứt, mà họ Lý của ông ta cũng có thể tan vỡ.
Lục Thiếu Hoa chính là người mà họ Lý của ông ta không thể đắc tội. Mặc kệ là thân phận nào của Lục Thiếu Hoa, cũng không phải là họ Lý có thể trêu chọc.
Vài năm trước, Lục Thiếu Hoa đã đánh ngã một phó thủ tướng chuyện này chỉ có một số ít người biết mà thôi. Dù sao đây cũng không phải là chuyện vinh quang gì. Nhưng Lý Quốc Bang lại là người thấy hết mọi chuyện.
Lúc ấy thân phận của Lục Thiếu Hoa còn chưa công khai, hắn lợi dụng truyền thông có thể đánh đổ một người đang nắm quyền đất nước, như vậy thì hắn khác gì lãnh đạo quốc gia đâu. Giờ ông ta lại chưa đạt đến quyền lực này, có thể đấu với Lục Thiếu Hoa sao?
Câu trả lời rõ ràng, nếu Lục Thiếu Hoa muốn tuy đến cùng, thì mặc kệ là lãnh đạo cấp cao nhà nước hay nhân dân cũng không đứng về phía nhà họ Lý của ông, chỉ đứng về phía Lục Thiếu Hoa mà thôi.
Sở dĩ nói như vậy không phải không có lý, vả lại không chỉ có một lý do, có hai lý do, thứ nhất là nhà họ Lý của ông đã được cho cơ hội nhưng không trân trọng, còn sinh ra một đứa con không biết suy nghĩ.
Thứ hai, danh tiếng của Lục Thiếu Hoa rất lớn, sau khi động đất xảy ra ở Vấn Xuyên, hình tượng của Lục Thiếu Hoa giống như đấng cứu thế. Nếu việc Lục Thiếu Hoa ở Thủ đô bị Thái tử đảng gây sự mà truyền ra ngoài thì như thế nào?
Không cần nói nhiều, nhân dân nhất định sẽ lên án.
Đối mặt với nhân chúng thì có cả nghìn áp lực, dù lãnh đạo nhà nước có muốn bỏ qua cũng không được. Huống chi Cục cảnh vệ Trung ương đã nhắc nhrơ ông ta, sự việc đến nước này, Lý Quốc Bang có thể tin rằng, thủ trưởng số 1 và một số lãnh đạo nhà nước đã biết sự việc.
Sai là ở nhà họ Lý, nếu điều tra thì chính là nhà họ Lý không buông tha người khác, hỏi lãnh đạo nhà nước có đứng về phía họ không?
Được rồi, cho dù lãnh đạo nhà nước có ý muốn tha cho họ, để họ rời Bắc Kinh đến địa phương khác làm việc, thì cũng không sai, nhưng vấn đề là Lý Quốc Bang cũng không sạch sẽ. Một khi sự thật được phơi bày chỉ một việc là không làm tròn nhiệm vụ cũng đủ để Lý Quốc Bang rơi vào vực sâu không đáy.
Sốt ruột, không chỉ liên quan đến một mình Lý Quốc Bang mà còn cả nhà họ Lý.
Một người làm quan cả họ được nhờ, một người phạm sai lầm cả nhà gặp tai ương.
Đây là tình hình của nhà họ Lý lúc này.
Cũng nhìn rõ tình hình của nhà họ Lý, Lý Quốc Bang mới không cần nghĩ ngợi đến ngay hiện trường, tỏ thái độ với Lục Thiếu Hoa hi vọng hắn không tra cứu.
Điều này có khả năng sao?
Nhìn cách làm việc của Lục Thiếu Hoa trước đây thì biết, khi hắn tức giận, Lục Thiếu Hoa sẽ không bỏ qua, lần này cũng thế, Lục Thiếu Hoa đã bị chọc giận, cũng không thể làm qua loa.
Một câu là niêm phong Tập đoàn Phượng Hoàng, thật sự làm cho Lục Thiếu Hoa đau lòng, cũng là vết sẹo trong lòng Lục Thiếu Hoa. Năm trước, Tập đoàn Phượng Hoàng cũng bị thái tử đảng làm loạn, cho một đoàn liên ngành đến kiểm tra, náo loạn hết lên.
Mà hiện tại một thái tử đảng khác mở miệng là nói niêm phong Tập đoàn Phượng Hoàng. Nghe thì buồn cười, chưa chắc đã có khả năng niêm phong Tập đoàn Phượng Hoàng. Nhưng lại làm cho Lục Thiếu Hoa nhớ lại việc năm đó.
Còn nữa, chuyện hồi sáng đã xử lý xong rồi, người ta còn không biết phân biệt, cố tình đến trả thù, còn đem cả cảnh sát có vũ trang đến. Có vẻ muốn trừng trị Lục Thiếu Hoa mới thôi.
- Tổng giám đốc Lục, ngài khỏe không? Bí thư Lý sẽ lập tức đến đây.
Người thư ký tỏ thái độ khiêm tốn, cố gắng hạ giọng, hi vọng Lục Thiếu Hoa có thể thoái mái hơn một chút.
Nhưng mà Lục Thiếu Hoa mỉm cười, ánh mắt lạnh lùng, nói một câu:
- Cậu nói với Bí thư Lý, cứ làm như con ông ta nói, niêm phong Tập đoàn Phượng Hoàng. Ừ, tốt nhất là phải có năng lực niêm phong, nếu không thì chỉ sợ năng lực của ông ta không đủ để đảm nhiệm chức vụ Bí thư thành ủy Bắc Kinh.
Câu này có ý gì?
Thằng ngốc cũng hiểu, Lục Thiếu Hoa đã đưa ra lựa chọn, hoặc là anh niêm phong Tập đoàn Phượng Hoàng hoặc là mất chức Bí thư thành ủy.
Anh không chết thì tôi mất mạng, đây là hai lựa chọn mà Lục Thiếu Hoa đưa ra.
Nói xong, Lục Thiếu Hoa cũng không dừng lại, xoay người đi luôn, dẫn Lục Khiếu và các vệ sĩ đi luôn nên Lý Quốc Bang không có cơ hội gặp mặt.
Sự việc đến nước này, Lục Thiếu Hoa cũng không có ý gặp Lý Quốc Bang, bởi vì Lục Thiếu Hoa đã quá tức giận, nếu không ai ngã xuống Lục Thiếu Hoa sẽ không hết tức.
Trợn tròn mắt, người thư ký sững sờ trợn tròn mắt, mãi không nói nên lời.
Một lúc lâu sau, người thư ký mới hồi phục tinh thần, vội vội vàng vàng lấy điện thoại ra, gọi cho thủ trưởng anh ta, cũng chính là Lý Quốc Bang, nói lại lời của Lục Thiếu Hoa từ đầu đến cuối, không sai một chữ nào.
Nhận được điện thoại Lý Quốc Bang cũng trong mắt, im lặng, nhắm mắt lại sắc mặt nhợt nhạt, trong lòng muốn chết.
Nhưng người bị vây bởi mây mù lại không biết tình hình thực tê, người đó không ai khác chính là Thái tử đảng.
- Thư ký phó, sao thế?
Thái tử đảng này dù không có đầu óc nhưng không phải không nhìn thấy mọi việc, nên anh ta sợ đến ngây người.
- Cậu gây chuyện lớn rồi
Thư ký uể oải nói một câu. Sau đó không quên bổ xung một câu nói:
- Có lẽ vài ngày nữa, nhà họ Lý của cậu xong đời rồi.
Lời này không thể không nặng, nhưng sự việc đến nước này, thư ký Phó cũng không có lo được nhiều như vậy, không thể nói rõ được.
- Vì sao?
Không vì sao, vì chính hắn là ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng. Là cháu của ông Đặng mà ông Đặng biết là ai không? Là người xây dựng đất nước còn nữa, bà xã hắn là người cháu gái mà Tăng Kiến Quốc thương yêu nhất, còn bản thân hắn mười mấy năm trước đã được Quân ủy phong quân hàm thượng tướng, vì có cống hiến lớn cho đất nước.
Thư ký Phó nói một hơi hết mọi việc. Nhưng chưa dừng ở đây, cuối cùng còn nói thêm một số kỳ tích của Lục Thiếu Hoa:
- Khi trận động đất ở Vấn Xuyên xảy ra, hắn là người đưa ra đề xuất di rời dân chúng, đồng thời cũng là tổng chỉ huy, trong đó có một thiết tướng vì hắn nói một câu mà bị đưa ra tòa án quân sự, còn nữa, những năm trước có người đến đòi chia cổ phần Tập đoàn Phượng Hoàng, dùng danh nghĩa cơ quan nhà nước để kiểm tra, cuối cùng người đó cũng không có kết cục tốt, vào nhà lao.
Choáng váng, vị Thái tử đảng này thật sự choáng váng, Lục Thiếu Hoa là người như vậy anh ta biết đó là người anh ta không thể giẫm lên, anh ta chẳng những không giẫm lên được, còn phải xem tình hình người ta như thế nào.
Chỉ có điều, thái độ của Lục Thiếu Hoa, thì tình hình không tốt, nhà họ Lý của anh ta xong rồi.
Hối hận, có thể thấy không là thể cứu vãn được, đã làm sai, sẽ phải trả giá.
Kết cục đã theo Lục Thiếu Hoa đi rồi, nhưng Lục Thiếu Hoa dường như có vẻ chuyện bé xé ra to.
Thật sự có phải chuyện bé xé ra to không?
Không, Lục Thiếu Hoa tuy rằng rât tức giận, nhưng cũng không có nghĩa là Lục Thiếu Hoa vì một chuyện nhỏ mà trừng trị người khác.
Đương nhiên, việc này thì Lục Thiếu Hoa tức giận chỉ là một nửa, còn lại là Lục Thiếu Hoa nghĩ đến Lục Xương.
Vị trí Bí thư Thành ủy Bắc Kinh kia, là lãnh đạo cấp cao, Lục Xương hiện nay là nhân vật số 1 ở một khu tự trị, trước trung ương cử Lục Xương đến Tân Cương, vì điều gì, đơn giản chính là trấn áp tổ chức chia rẽ.
Nhưng sau xảy ra việc ngoài dự kiến, tổ chức chia rẽ bị tiêu diệt, mọi người đều nghĩ công lao thuộc về Lục Xương.
Lục Xương là cán bộ quy hoạch, đó là cán bộ trung ương đang bồi dưỡng, mà Tân Cương cũng không có gì thử thách nữa, muốn tiếp tục thử thách Lục Xương, không phải là điều ông ta về thủ đô, quản lý thủ đô. Khả năng như thế nào sẽ rõ.
Hiển nhiên, Lục Thiếu Hoa đã nghe đến việc phải điều Lục Xương đến địa phương khác, nhưng lãnh đạo nhà nước chưa tìm được chỗ nào cho thỏa đáng.
Hiện tại Lục Thiếu Hoa đã kéo ngã Bí thư thành ủy Bắc Kinh, không phải đang cần người thay thế.
Lục Xương chưa có vị trí, Lục Thiếu Hoa đã làm ra vị trí này, đây không phải là việc tốt sao?
Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa chính là vì mục đích này. Lục Thiếu Hoa còn đang đau đầu về con đường tương lai của Lục Xương, hiện tại thì tốt rồi, thái tử đảng đã tìm đến tận cửa, Lục Thiếu Hoa có thể không nhân cơ hội này sao.
Ngoài ra, Lục Thiếu Hoa còn lo lắng một việc khác.
Hiện nay ông ta được coi là lãnh đạo cao cấp của nhà nước, vả lại tuổi cũng không cao, nếu không có gì xảy ra bất ngờ thì tiến lên không có gì cả, nói không chừng còn có thể đi xa hơn cha mình, nhưng đây là thuận buồn xuôi gió còn nếu xảy ra điều gì ngoài ý muốn thì khó nói.
Trong chốn quan trường, thay đổi rất nhanh, hôm nay còn đang huy hoàng ngày mai có khả năng như thế nào thì không biết trước, có thể nói, mỗi một bước đi đều phải cẩn thận nghìn lần, nếu đắc tội với người không nên đắc tội thì sự nghiệp chính trị của ông ta coi như chấm dứt, mà họ Lý của ông ta cũng có thể tan vỡ.
Lục Thiếu Hoa chính là người mà họ Lý của ông ta không thể đắc tội. Mặc kệ là thân phận nào của Lục Thiếu Hoa, cũng không phải là họ Lý có thể trêu chọc.
Vài năm trước, Lục Thiếu Hoa đã đánh ngã một phó thủ tướng chuyện này chỉ có một số ít người biết mà thôi. Dù sao đây cũng không phải là chuyện vinh quang gì. Nhưng Lý Quốc Bang lại là người thấy hết mọi chuyện.
Lúc ấy thân phận của Lục Thiếu Hoa còn chưa công khai, hắn lợi dụng truyền thông có thể đánh đổ một người đang nắm quyền đất nước, như vậy thì hắn khác gì lãnh đạo quốc gia đâu. Giờ ông ta lại chưa đạt đến quyền lực này, có thể đấu với Lục Thiếu Hoa sao?
Câu trả lời rõ ràng, nếu Lục Thiếu Hoa muốn tuy đến cùng, thì mặc kệ là lãnh đạo cấp cao nhà nước hay nhân dân cũng không đứng về phía nhà họ Lý của ông, chỉ đứng về phía Lục Thiếu Hoa mà thôi.
Sở dĩ nói như vậy không phải không có lý, vả lại không chỉ có một lý do, có hai lý do, thứ nhất là nhà họ Lý của ông đã được cho cơ hội nhưng không trân trọng, còn sinh ra một đứa con không biết suy nghĩ.
Thứ hai, danh tiếng của Lục Thiếu Hoa rất lớn, sau khi động đất xảy ra ở Vấn Xuyên, hình tượng của Lục Thiếu Hoa giống như đấng cứu thế. Nếu việc Lục Thiếu Hoa ở Thủ đô bị Thái tử đảng gây sự mà truyền ra ngoài thì như thế nào?
Không cần nói nhiều, nhân dân nhất định sẽ lên án.
Đối mặt với nhân chúng thì có cả nghìn áp lực, dù lãnh đạo nhà nước có muốn bỏ qua cũng không được. Huống chi Cục cảnh vệ Trung ương đã nhắc nhrơ ông ta, sự việc đến nước này, Lý Quốc Bang có thể tin rằng, thủ trưởng số 1 và một số lãnh đạo nhà nước đã biết sự việc.
Sai là ở nhà họ Lý, nếu điều tra thì chính là nhà họ Lý không buông tha người khác, hỏi lãnh đạo nhà nước có đứng về phía họ không?
Được rồi, cho dù lãnh đạo nhà nước có ý muốn tha cho họ, để họ rời Bắc Kinh đến địa phương khác làm việc, thì cũng không sai, nhưng vấn đề là Lý Quốc Bang cũng không sạch sẽ. Một khi sự thật được phơi bày chỉ một việc là không làm tròn nhiệm vụ cũng đủ để Lý Quốc Bang rơi vào vực sâu không đáy.
Sốt ruột, không chỉ liên quan đến một mình Lý Quốc Bang mà còn cả nhà họ Lý.
Một người làm quan cả họ được nhờ, một người phạm sai lầm cả nhà gặp tai ương.
Đây là tình hình của nhà họ Lý lúc này.
Cũng nhìn rõ tình hình của nhà họ Lý, Lý Quốc Bang mới không cần nghĩ ngợi đến ngay hiện trường, tỏ thái độ với Lục Thiếu Hoa hi vọng hắn không tra cứu.
Điều này có khả năng sao?
Nhìn cách làm việc của Lục Thiếu Hoa trước đây thì biết, khi hắn tức giận, Lục Thiếu Hoa sẽ không bỏ qua, lần này cũng thế, Lục Thiếu Hoa đã bị chọc giận, cũng không thể làm qua loa.
Một câu là niêm phong Tập đoàn Phượng Hoàng, thật sự làm cho Lục Thiếu Hoa đau lòng, cũng là vết sẹo trong lòng Lục Thiếu Hoa. Năm trước, Tập đoàn Phượng Hoàng cũng bị thái tử đảng làm loạn, cho một đoàn liên ngành đến kiểm tra, náo loạn hết lên.
Mà hiện tại một thái tử đảng khác mở miệng là nói niêm phong Tập đoàn Phượng Hoàng. Nghe thì buồn cười, chưa chắc đã có khả năng niêm phong Tập đoàn Phượng Hoàng. Nhưng lại làm cho Lục Thiếu Hoa nhớ lại việc năm đó.
Còn nữa, chuyện hồi sáng đã xử lý xong rồi, người ta còn không biết phân biệt, cố tình đến trả thù, còn đem cả cảnh sát có vũ trang đến. Có vẻ muốn trừng trị Lục Thiếu Hoa mới thôi.
- Tổng giám đốc Lục, ngài khỏe không? Bí thư Lý sẽ lập tức đến đây.
Người thư ký tỏ thái độ khiêm tốn, cố gắng hạ giọng, hi vọng Lục Thiếu Hoa có thể thoái mái hơn một chút.
Nhưng mà Lục Thiếu Hoa mỉm cười, ánh mắt lạnh lùng, nói một câu:
- Cậu nói với Bí thư Lý, cứ làm như con ông ta nói, niêm phong Tập đoàn Phượng Hoàng. Ừ, tốt nhất là phải có năng lực niêm phong, nếu không thì chỉ sợ năng lực của ông ta không đủ để đảm nhiệm chức vụ Bí thư thành ủy Bắc Kinh.
Câu này có ý gì?
Thằng ngốc cũng hiểu, Lục Thiếu Hoa đã đưa ra lựa chọn, hoặc là anh niêm phong Tập đoàn Phượng Hoàng hoặc là mất chức Bí thư thành ủy.
Anh không chết thì tôi mất mạng, đây là hai lựa chọn mà Lục Thiếu Hoa đưa ra.
Nói xong, Lục Thiếu Hoa cũng không dừng lại, xoay người đi luôn, dẫn Lục Khiếu và các vệ sĩ đi luôn nên Lý Quốc Bang không có cơ hội gặp mặt.
Sự việc đến nước này, Lục Thiếu Hoa cũng không có ý gặp Lý Quốc Bang, bởi vì Lục Thiếu Hoa đã quá tức giận, nếu không ai ngã xuống Lục Thiếu Hoa sẽ không hết tức.
Trợn tròn mắt, người thư ký sững sờ trợn tròn mắt, mãi không nói nên lời.
Một lúc lâu sau, người thư ký mới hồi phục tinh thần, vội vội vàng vàng lấy điện thoại ra, gọi cho thủ trưởng anh ta, cũng chính là Lý Quốc Bang, nói lại lời của Lục Thiếu Hoa từ đầu đến cuối, không sai một chữ nào.
Nhận được điện thoại Lý Quốc Bang cũng trong mắt, im lặng, nhắm mắt lại sắc mặt nhợt nhạt, trong lòng muốn chết.
Nhưng người bị vây bởi mây mù lại không biết tình hình thực tê, người đó không ai khác chính là Thái tử đảng.
- Thư ký phó, sao thế?
Thái tử đảng này dù không có đầu óc nhưng không phải không nhìn thấy mọi việc, nên anh ta sợ đến ngây người.
- Cậu gây chuyện lớn rồi
Thư ký uể oải nói một câu. Sau đó không quên bổ xung một câu nói:
- Có lẽ vài ngày nữa, nhà họ Lý của cậu xong đời rồi.
Lời này không thể không nặng, nhưng sự việc đến nước này, thư ký Phó cũng không có lo được nhiều như vậy, không thể nói rõ được.
- Vì sao?
Không vì sao, vì chính hắn là ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng. Là cháu của ông Đặng mà ông Đặng biết là ai không? Là người xây dựng đất nước còn nữa, bà xã hắn là người cháu gái mà Tăng Kiến Quốc thương yêu nhất, còn bản thân hắn mười mấy năm trước đã được Quân ủy phong quân hàm thượng tướng, vì có cống hiến lớn cho đất nước.
Thư ký Phó nói một hơi hết mọi việc. Nhưng chưa dừng ở đây, cuối cùng còn nói thêm một số kỳ tích của Lục Thiếu Hoa:
- Khi trận động đất ở Vấn Xuyên xảy ra, hắn là người đưa ra đề xuất di rời dân chúng, đồng thời cũng là tổng chỉ huy, trong đó có một thiết tướng vì hắn nói một câu mà bị đưa ra tòa án quân sự, còn nữa, những năm trước có người đến đòi chia cổ phần Tập đoàn Phượng Hoàng, dùng danh nghĩa cơ quan nhà nước để kiểm tra, cuối cùng người đó cũng không có kết cục tốt, vào nhà lao.
Choáng váng, vị Thái tử đảng này thật sự choáng váng, Lục Thiếu Hoa là người như vậy anh ta biết đó là người anh ta không thể giẫm lên, anh ta chẳng những không giẫm lên được, còn phải xem tình hình người ta như thế nào.
Chỉ có điều, thái độ của Lục Thiếu Hoa, thì tình hình không tốt, nhà họ Lý của anh ta xong rồi.
Hối hận, có thể thấy không là thể cứu vãn được, đã làm sai, sẽ phải trả giá.
Kết cục đã theo Lục Thiếu Hoa đi rồi, nhưng Lục Thiếu Hoa dường như có vẻ chuyện bé xé ra to.
Thật sự có phải chuyện bé xé ra to không?
Không, Lục Thiếu Hoa tuy rằng rât tức giận, nhưng cũng không có nghĩa là Lục Thiếu Hoa vì một chuyện nhỏ mà trừng trị người khác.
Đương nhiên, việc này thì Lục Thiếu Hoa tức giận chỉ là một nửa, còn lại là Lục Thiếu Hoa nghĩ đến Lục Xương.
Vị trí Bí thư Thành ủy Bắc Kinh kia, là lãnh đạo cấp cao, Lục Xương hiện nay là nhân vật số 1 ở một khu tự trị, trước trung ương cử Lục Xương đến Tân Cương, vì điều gì, đơn giản chính là trấn áp tổ chức chia rẽ.
Nhưng sau xảy ra việc ngoài dự kiến, tổ chức chia rẽ bị tiêu diệt, mọi người đều nghĩ công lao thuộc về Lục Xương.
Lục Xương là cán bộ quy hoạch, đó là cán bộ trung ương đang bồi dưỡng, mà Tân Cương cũng không có gì thử thách nữa, muốn tiếp tục thử thách Lục Xương, không phải là điều ông ta về thủ đô, quản lý thủ đô. Khả năng như thế nào sẽ rõ.
Hiển nhiên, Lục Thiếu Hoa đã nghe đến việc phải điều Lục Xương đến địa phương khác, nhưng lãnh đạo nhà nước chưa tìm được chỗ nào cho thỏa đáng.
Hiện tại Lục Thiếu Hoa đã kéo ngã Bí thư thành ủy Bắc Kinh, không phải đang cần người thay thế.
Lục Xương chưa có vị trí, Lục Thiếu Hoa đã làm ra vị trí này, đây không phải là việc tốt sao?
Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa chính là vì mục đích này. Lục Thiếu Hoa còn đang đau đầu về con đường tương lai của Lục Xương, hiện tại thì tốt rồi, thái tử đảng đã tìm đến tận cửa, Lục Thiếu Hoa có thể không nhân cơ hội này sao.
Ngoài ra, Lục Thiếu Hoa còn lo lắng một việc khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.