Chương 964: Kết hôn
Biên Chức Thành Đích Mộng
11/09/2013
Trải qua bốn năm phát triển, tài sản của Lục Thiếu Hoa sớm đã tăng vọt
rồi, đạt đến con số ở hàng đơn vị thứ hai, mà lại là đột phá đến con số
2000 tỷ USD, nói là giàu nhất cả nước cũng không quá, nhưng Lục Thiếu
Hoa cũng biết , dựa vào số đó tiền còn lâu mới không đủ.
Tối thiểu, tài sản cố định của Lục Thiếu Hoa hiện nay so với gia tộc Rothschild, bởi vì theo Lục Thiếu Hoa thì tài sản của gia tộc Rothschild ở cuối thế kỷ 20 đã đạt đến con số cực khủng là 5 tỷ USD.
Tuy ở cuối thế kỷ hai mươi cách đây không quá mười mấy năm. Nhưng Lục Thiếu Hoa không cho rằng mười mấy năm này tài sản của gia tộc Rothschild không tăng thêm, cũng giống như Lục Thiếu Hoa, tài sản trong bốn năm tăng gấp bốn năm lần, nghĩ đến gia tộc Rothschild cũng chẳng khác nhau là mấy.
Vẫn còn lâu mới không đủ. Lục Thiếu Hoa thì thầm tự nói với mình
Đúng vậy, vẫn còn xa lắm, lấy tài sản hiện tại của Lục Thiếu Hoa ra xem, nếu đụng phải gia tộc Rothschild, chắc chắn là lấy trứng chọi đá, vẫn không đủ để đụng nhau, mà đụng là thất bại.
Cần phải chờ đợi thời cơ, Lục Thiếu Hoa cần phải có một thời cơ, chỉ cần thời cơ đến, cho dù tài sản của Lục Thiếu Hoa kém xa gia tộc Rothschild, Lục Thiếu Hoa nhất định sẽ nắm chắc phần thắng.
Tuy nhiên, ngồi nhìn năm 2006 trôi qua đến phút cuối, cũng là lúc Lục Thiếu Hoa chuẩn bị, bởi vì qua hai năm nữa, một trận cuồng phong sẽ cuốn trôi nền tài chính toàn cầu, nhưng điều này lại là một cơ hội kiếm tiền lớn, Lục Thiếu Hoa phải chuẩn bị những việc quan trọng trước, đến lúc đó, kiếm được mấy ngàn tỷ USD là không thành vấn đề.
Nói vậy không hề sai chút nào, là mấy ngàn tỷ USD, đây chỉ là mục tiêu cơ bản của Lục Thiếu Hoa , nếu sắp xếp chu đáo, lại có tài chính vững mạnh, Lục Thiếu Hoa tin rằng sẽ kiếm lợi nhuận vượt qua con số ở hàng đơn vị thứ hai.
Khủng hoảng nền kinh tế toàn cầu vào năm 2008, lấy nước Mỹ làm trung tâm, khủng hoảng toàn cầu, kinh tế toàn cầu thụt lùi đến cả mười năm, tổn thất này không có cách nào diển tả nổi, không thể dùng con số để thống kê tính toán, bởi vì cho dù là tính toán được di chăng nữa thì cũng là một con số cụ thể mà thôi, tổn thất thật sự thì không có cách nào tính toán được.
Thử hỏi, một lần khủng hoảng tài chính như vậy Lục Thiếu Hoa nếu sắp xếp tốt sao có thể không kiếm chác được chứ, nếu kiếm không được, hoặc giả là kiếm được ít, như thế Lục Thiếu Hoa cũng phải xin lỗi ông trời vì để hắn tái sinh một lần nữa.
Nhưng, trước đó Lục Thiếu Hoa vẫn phải suy xét sự việc này một chút.
Trong chớp mắt, Lục Thiếu Hoa tái sinh đến nay đã hai mươi năm rồi, tuổi đời của hắn khi đó không phải lên bảy, mà là hai mươi tám tuổi, hơn hai mươi năm tái sinh tuy rằng mới bằng đấy năm, nhưng đối với thành công của con người mà nói, Lục Thiếu Hoa là không thể xem nhẹ chuyện hôn nhân đại sự.
Kết hôn, điều này trước mắt Lục Thiếu Hoa cần phải cân nhắc, một vài năm trước, Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh đã đính hôn rồi, quan hệ giữa hai người họ bắt đầu đã được thừa nhận, nhưng đến bây giờ đã nhiều năm trôi qua, Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh trước giờ vẫn không có chính thức, nhìn qua thì mối quan hệ này có chút không bình thường.
Thật ra, hai năm trước đây, khi Lục Thiếu Hoa hai mươi sáu tuổi, lúc đó Tăng Kiến Quốc đang là phó thủ tướng ủy viên thường vụ muốn xúc tiến cuộc hôn nhân giữa Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh, nhưng lúc đó Lục Thiếu Hoa bận rộn mà Tăng Vũ Linh cũng không sắp xếp được thời gian, dây dưa mãi cuối cùng để đến bây giờ.
Đúng thế, Lục Thiếu Hoa quá bận rộn, mà Tăng Vũ Linh bận cũng chẳng kém gì, ba năm trước, Tăng Vũ Linh tự mình đứng ra thành lập văn phòng luật sư, qua ba năm phát triển, cùng với sự ủng hộ của Lục Thiếu Hoa, bây giờ luật sư Tăng Vũ Linh nghiêm chỉnh trở thành luật sư có tiếng hai bên bờ biển giữa Đài Loan và Trung Quốc.
Làm bà chủ, mỗi ngày Tăng Vũ Linh có biết bao nhiêu là công việc cần xử lý, vẫn phải thường xuyên chạy qua chạy lại giữa Hồng Kông và Ma Cao, thử hỏi Lục Thiếu Hoa hà tất gì phải kết hôn với cô ta.
Nhưng bây giờ hai người họ đã hai mươi tám tuổi rồi, Lục Thiếu Hoa không còn thời gian để cân nhắc đến chuyện kết hôn nữa, lại còn phải sinh con, à, mà tốt nhất là sinh một đứa con trai, để nhà họ Lục sau này còn có người nối dõi tông đường, đây là chuyện phải làm.
Thực ra giống như Lục Thiếu Hoa không nói sinh một đứa con trai thì dường như Trần Lệ cũng sẽ thúc giục Lục Thiếu Hoa , ai bảo Lục Thiếu Hoa là một người Triều Sán làm chi, người Triều Sán luôn có quan điểm trọng nam khinh nữ, nếu gia đình nào không có con trai, thì tựa như các bậc trưởng bối sẽ cho là không có người nối dõi.
À, hay là đi hỏi ý tứ của Tăng Vũ Linh xem sao. Lục Thiếu Hoa là đàn ông phải có chủ ý một chút chứ, nhưng kết hôn là chuyện của hai người, Lục Thiếu Hoa không muốn bắt buộc Tăng Vũ Linh sẽ kết hôn với mình, hay là cứ phải hỏi thử xem sao, trưng cầu ý kiến sau đó mới tiến hành được.
Nhưng phương pháp của Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh tình cờ trùng hợp, hai người họ tuy đã đính hôn nhưng ngày nào họ chưa kết hôn thì Tăng Vũ Linh vẫn xem như chưa xuất giá, con gái hai mươi tám tuổi chưa xuất giá xem như là gái già, là bà cô già đó.
Tăng Vũ Linh không muốn biến mình thành bà cô già, càng không muốn có vô số lời không hay nói về mình, vì thế, khi Lục Thiếu Hoa đưa ra đề nghị kết hôn, Tăng Vũ Linh đồng ý ngay, vả lại còn hào hứng bàn bạc quyết định ngày trọng đại nữa.
Tất cả đều đã được quyết định, bởi vì khi đính hôn đã bày tiệc rượu rồi, Lục Thiếu Hoa cho rằng kết hôn chính thức thì không cần bày tiệc nữa, vì thế gọi một cuộc điện thoại tới nhạc phụ Tăng Ái Dân, hỏi ý kiến ông ta về việc này, cũng tỏ vẻ như hắn và Tăng Vũ Linh hai người đã đồng ý quyết định không bày tiệc rượu nữa.
Tăng Ái Dân đương nhiên không đồng ý rồi, dù sao nhà gái cũng là nhà gái nhưng là nhà họ Tăng, mà Tăng Ái Dân hiện nay là phó thủ tướng ủy viên thường vụ, thân thế cựa kỳ hiển hách, ông cụ nhà họ Tăng là người có công xây dựng đất nước, bây giờ tuy đã vể hưu nhưng vẫn còn có ảnh hưởng lớn.
Mà Lục Thiếu Hoa đâu? Là ông chủ của tập đoàn Phượng Hoàng tuổi đời chỉ mới hai mươi tám tuổi mà đã tạo dựng sản nghiệp ớn như vậy, ở trong nước là nhân vật quan trọng nhất, hiện tại hai gia đình đã kết thân, nếu như không tổ chức linh đình thì dường như có chút không phải.
không có cách nào, Lục Thiếu Hoa cũng chỉ có thể đồng ý với ý kiến của Tăng Ái Dân là tổ chức tiệc rượu, nhưng Lục Thiếu Hoa có một điều kiện kèm theo, đó là duy trì ý kiến như cũ, không tổ chức lớn, chỉ làm vài mâm, mời những khách mời thân thiết và họ hàng hai bên gia đình tới dự, còn những người khác thì miễn bàn.
Lục Thiếu Hoa hôm nay đã không còn là A Mông của ngày xưa nữa rồi, cho dù Tăng Ái Dân có đối diện với hắn cũng cần phải khách sáo. Chẳng qua là bởi vì có thân phận bố vợ, Tăng Ái Dân mới có thể lấy thân phận là người lớn mà nói chuyện, bằng không Tăng Ái Dân không có tư cách gì mà ra điều kiện với Lục Thiếu Hoa.
Nhưng cho dù là như thế, Tăng Ái Dân cũng biết ý tứ Lục Thiếu Hoa, không muốn bày vẽ long trọng như vậy, suy nghĩ một chút sẽ có đáp án ngay, không cần tỏ vẻ, hắn sẽ đi lo chu đáo mọi việc, để Lục Thiếu Hoa chuẩn bị một chút, sau đó mới đi thủ đô.
Lục Thiếu Hoa còn có thể nói gì? Cái gì cũng không muốn nói, chỉ có điều hiểu thêm một chút về người nhà và họ hàng, sau đó cho dù là kết thúc, duy nhất những việc cần làm phải đợi đến ngày kết hôn.
Thời gan trôi qua thật nhanh, ngày kết hôn ngày một gần kề, Lục Thiếu Hoa giờ phút này đã bắt đầu hoàn thành xong công việc hoặc là chuyển giao cho cấp dưới, sau đó đi Thâm Quyến cùng với Tăng Vũ Linh, hai người cùng dắt tay nhau bay đến Bắc kinh.
Ngày kết hôn là một ngày, nhưng ngày tổ chức tiệc lại là một ngày khác, người Trung Quốc xem trọng ngày hoàng đạo gì gì đó, cho nên ngày đãi tiệc đã được chỉ định, cho nên Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh cũng chỉ cầm tờ đăng ký kết hôn mà đi, sau đó ở lại thủ đô mấy ngày, đợi đến ngày bày tiệc đãi khách.
Điều đáng nói ở đây là, sau khi Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh hoàn tất thủ tục đăng ký, Lục Thiếu Hoa vẫn còn đùa với Tăng Vũ Linh, nói cái gì mà trước đây người ta còn gọi là tiểu thư Tăng, hay cô Tăng, bây giờ phải đổi lại, phải gọi là Lục phu nhân mới đúng.
Những gì Lục Thiếu Hoa nói đều là sự thật, hai người họ đã đăng ký xong, Tăng Vũ Linh đã chính thức là bà xã của Lục Thiếu Hoa rồi, có thân phận cao cấp, Tăng Vũ Linh tự nhiên cũng được thăng cấp, từ tiểu thư trở thành phu nhân, ngay cả họ cũng thay đổi, từ Tăng thành Lục, không còn cách nào khác, ai bảo hiện nay cô ta là người của Lục Thiếu Hoa làm chi.
Vì thế, Tăng Vũ Linh tỏ ra xem thường Lục Thiếu Hoa, nhưng cũng chỉ là xem thường mà thôi, ngoài miệng thì không nói gì, xem như đã ngầm thừa nhận rồi, dù sao những gì Lục Thiếu Hoa đều là sự thật.
Sinh con, không chỉ là khát vọng của nhà họ Tăng, mà nhà họ Lục cũng tán thành việc Tăng Vũ Linh sinh em bé, đây là yêu cầu của các bậc trưởng bối, đồng thời, Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh cũng đều hy vọng, vì thế, mấy ngày sau đó, Lục Thiếu Hoa rất tích cực phối hợp với Tăng Vũ Linh, liên tiếp tiến hành kế hoạch sinh em bé của họ.
Cuối cùng, ngày đãi tiệc mời khách cũng đến rồi, Lục Thiếu Hoa vô cùng buồn bực, đương nhiên buồn bực chỉ để trong lòng mà thôi, không dám biểu hiện ra ngoài, dù sao hôm nay cũng là ngày đại hỷ của hắn ta.
Sở dĩ hắn buồn bực như vậy là vì hắn biết, một khi đã bắt đầu nhập tiệc, dạ dày của hắn sẽ bị tra tấn, kẻ tám lạng người nữa cân rượu đổ vào dạ dày, lại mấy cân nữa, phỏng chừng sẽ đi không nổi.
Đúng như dự đoán, khi tiệc rượu mới bắt đầu, Lục Thiếu Hoa bị lôi đi, từng ly từng ly rượu đổ vào trong bụng, uống cho đến khi Lục Thiếu Hoa không đếm được là đã uống mấy ly, lúc này mới chạy vào toilet phun ra, sau đó lại uống hai viên thuốc giải rượu, lúc đó mới đỡ hơn một chút.
Nhưng tiệc rượu vẫn còn chưa kết thúc, Lục Thiếu Hoa sợ rằng mình sẽ không tiếp tục uống được nữa.
Vẫn đang tiếp tục…cuối cùng, cả người Lục Thiếu Hoa đã không còn cảm giác, say túy lúy, ngay cả khi ai đó dìu hắn ta lên giường hắn cũng không biết nữa.
Cảm giác đau đầu, rất đau.
Ngày sau Lục Thiếu Hoa tỉnh giậy, cả đầu đau buốt, Lục Thiếu Hoa biết là di chứng của rượu để lại, trong lòng có chút bất đắc dĩ, nhưng lại không có cách gì giải quyết, cầm lấy ly nước lạnh trên bàn tưới lên người, bấy giờ mới thấy dễ chịu một chút.
Lắc đầu cười đau khổ, Lục Thiếu Hoa đã không có thời gia suy nghĩ nhiều như vậy, đứng dậy đi rửa mặt, sau đó mới xuống lầu kiếm đồ ăn.
Không có cách gì, cái bụng đã biểu tình, không kiếm đồ ăn là không xong rồi.
Ở lại thủ đô hai ngày, Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh cuối cùng cũng rời khỏi nơi đây trở về Hồng Kông, mà lúc này, bản thân Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh cũng xảy ra nhiều biến đổi lớn, từ một đôi yêu nhau trở thành vợ chồng.
Những thay đổi này khiến hai người Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh trong thời gian ngắn khó mà thích ứng được, tuy nhiên cũng từ từ sẽ thích ứng mà thôi, cũng không có cái gì khác.
Tối thiểu, tài sản cố định của Lục Thiếu Hoa hiện nay so với gia tộc Rothschild, bởi vì theo Lục Thiếu Hoa thì tài sản của gia tộc Rothschild ở cuối thế kỷ 20 đã đạt đến con số cực khủng là 5 tỷ USD.
Tuy ở cuối thế kỷ hai mươi cách đây không quá mười mấy năm. Nhưng Lục Thiếu Hoa không cho rằng mười mấy năm này tài sản của gia tộc Rothschild không tăng thêm, cũng giống như Lục Thiếu Hoa, tài sản trong bốn năm tăng gấp bốn năm lần, nghĩ đến gia tộc Rothschild cũng chẳng khác nhau là mấy.
Vẫn còn lâu mới không đủ. Lục Thiếu Hoa thì thầm tự nói với mình
Đúng vậy, vẫn còn xa lắm, lấy tài sản hiện tại của Lục Thiếu Hoa ra xem, nếu đụng phải gia tộc Rothschild, chắc chắn là lấy trứng chọi đá, vẫn không đủ để đụng nhau, mà đụng là thất bại.
Cần phải chờ đợi thời cơ, Lục Thiếu Hoa cần phải có một thời cơ, chỉ cần thời cơ đến, cho dù tài sản của Lục Thiếu Hoa kém xa gia tộc Rothschild, Lục Thiếu Hoa nhất định sẽ nắm chắc phần thắng.
Tuy nhiên, ngồi nhìn năm 2006 trôi qua đến phút cuối, cũng là lúc Lục Thiếu Hoa chuẩn bị, bởi vì qua hai năm nữa, một trận cuồng phong sẽ cuốn trôi nền tài chính toàn cầu, nhưng điều này lại là một cơ hội kiếm tiền lớn, Lục Thiếu Hoa phải chuẩn bị những việc quan trọng trước, đến lúc đó, kiếm được mấy ngàn tỷ USD là không thành vấn đề.
Nói vậy không hề sai chút nào, là mấy ngàn tỷ USD, đây chỉ là mục tiêu cơ bản của Lục Thiếu Hoa , nếu sắp xếp chu đáo, lại có tài chính vững mạnh, Lục Thiếu Hoa tin rằng sẽ kiếm lợi nhuận vượt qua con số ở hàng đơn vị thứ hai.
Khủng hoảng nền kinh tế toàn cầu vào năm 2008, lấy nước Mỹ làm trung tâm, khủng hoảng toàn cầu, kinh tế toàn cầu thụt lùi đến cả mười năm, tổn thất này không có cách nào diển tả nổi, không thể dùng con số để thống kê tính toán, bởi vì cho dù là tính toán được di chăng nữa thì cũng là một con số cụ thể mà thôi, tổn thất thật sự thì không có cách nào tính toán được.
Thử hỏi, một lần khủng hoảng tài chính như vậy Lục Thiếu Hoa nếu sắp xếp tốt sao có thể không kiếm chác được chứ, nếu kiếm không được, hoặc giả là kiếm được ít, như thế Lục Thiếu Hoa cũng phải xin lỗi ông trời vì để hắn tái sinh một lần nữa.
Nhưng, trước đó Lục Thiếu Hoa vẫn phải suy xét sự việc này một chút.
Trong chớp mắt, Lục Thiếu Hoa tái sinh đến nay đã hai mươi năm rồi, tuổi đời của hắn khi đó không phải lên bảy, mà là hai mươi tám tuổi, hơn hai mươi năm tái sinh tuy rằng mới bằng đấy năm, nhưng đối với thành công của con người mà nói, Lục Thiếu Hoa là không thể xem nhẹ chuyện hôn nhân đại sự.
Kết hôn, điều này trước mắt Lục Thiếu Hoa cần phải cân nhắc, một vài năm trước, Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh đã đính hôn rồi, quan hệ giữa hai người họ bắt đầu đã được thừa nhận, nhưng đến bây giờ đã nhiều năm trôi qua, Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh trước giờ vẫn không có chính thức, nhìn qua thì mối quan hệ này có chút không bình thường.
Thật ra, hai năm trước đây, khi Lục Thiếu Hoa hai mươi sáu tuổi, lúc đó Tăng Kiến Quốc đang là phó thủ tướng ủy viên thường vụ muốn xúc tiến cuộc hôn nhân giữa Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh, nhưng lúc đó Lục Thiếu Hoa bận rộn mà Tăng Vũ Linh cũng không sắp xếp được thời gian, dây dưa mãi cuối cùng để đến bây giờ.
Đúng thế, Lục Thiếu Hoa quá bận rộn, mà Tăng Vũ Linh bận cũng chẳng kém gì, ba năm trước, Tăng Vũ Linh tự mình đứng ra thành lập văn phòng luật sư, qua ba năm phát triển, cùng với sự ủng hộ của Lục Thiếu Hoa, bây giờ luật sư Tăng Vũ Linh nghiêm chỉnh trở thành luật sư có tiếng hai bên bờ biển giữa Đài Loan và Trung Quốc.
Làm bà chủ, mỗi ngày Tăng Vũ Linh có biết bao nhiêu là công việc cần xử lý, vẫn phải thường xuyên chạy qua chạy lại giữa Hồng Kông và Ma Cao, thử hỏi Lục Thiếu Hoa hà tất gì phải kết hôn với cô ta.
Nhưng bây giờ hai người họ đã hai mươi tám tuổi rồi, Lục Thiếu Hoa không còn thời gian để cân nhắc đến chuyện kết hôn nữa, lại còn phải sinh con, à, mà tốt nhất là sinh một đứa con trai, để nhà họ Lục sau này còn có người nối dõi tông đường, đây là chuyện phải làm.
Thực ra giống như Lục Thiếu Hoa không nói sinh một đứa con trai thì dường như Trần Lệ cũng sẽ thúc giục Lục Thiếu Hoa , ai bảo Lục Thiếu Hoa là một người Triều Sán làm chi, người Triều Sán luôn có quan điểm trọng nam khinh nữ, nếu gia đình nào không có con trai, thì tựa như các bậc trưởng bối sẽ cho là không có người nối dõi.
À, hay là đi hỏi ý tứ của Tăng Vũ Linh xem sao. Lục Thiếu Hoa là đàn ông phải có chủ ý một chút chứ, nhưng kết hôn là chuyện của hai người, Lục Thiếu Hoa không muốn bắt buộc Tăng Vũ Linh sẽ kết hôn với mình, hay là cứ phải hỏi thử xem sao, trưng cầu ý kiến sau đó mới tiến hành được.
Nhưng phương pháp của Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh tình cờ trùng hợp, hai người họ tuy đã đính hôn nhưng ngày nào họ chưa kết hôn thì Tăng Vũ Linh vẫn xem như chưa xuất giá, con gái hai mươi tám tuổi chưa xuất giá xem như là gái già, là bà cô già đó.
Tăng Vũ Linh không muốn biến mình thành bà cô già, càng không muốn có vô số lời không hay nói về mình, vì thế, khi Lục Thiếu Hoa đưa ra đề nghị kết hôn, Tăng Vũ Linh đồng ý ngay, vả lại còn hào hứng bàn bạc quyết định ngày trọng đại nữa.
Tất cả đều đã được quyết định, bởi vì khi đính hôn đã bày tiệc rượu rồi, Lục Thiếu Hoa cho rằng kết hôn chính thức thì không cần bày tiệc nữa, vì thế gọi một cuộc điện thoại tới nhạc phụ Tăng Ái Dân, hỏi ý kiến ông ta về việc này, cũng tỏ vẻ như hắn và Tăng Vũ Linh hai người đã đồng ý quyết định không bày tiệc rượu nữa.
Tăng Ái Dân đương nhiên không đồng ý rồi, dù sao nhà gái cũng là nhà gái nhưng là nhà họ Tăng, mà Tăng Ái Dân hiện nay là phó thủ tướng ủy viên thường vụ, thân thế cựa kỳ hiển hách, ông cụ nhà họ Tăng là người có công xây dựng đất nước, bây giờ tuy đã vể hưu nhưng vẫn còn có ảnh hưởng lớn.
Mà Lục Thiếu Hoa đâu? Là ông chủ của tập đoàn Phượng Hoàng tuổi đời chỉ mới hai mươi tám tuổi mà đã tạo dựng sản nghiệp ớn như vậy, ở trong nước là nhân vật quan trọng nhất, hiện tại hai gia đình đã kết thân, nếu như không tổ chức linh đình thì dường như có chút không phải.
không có cách nào, Lục Thiếu Hoa cũng chỉ có thể đồng ý với ý kiến của Tăng Ái Dân là tổ chức tiệc rượu, nhưng Lục Thiếu Hoa có một điều kiện kèm theo, đó là duy trì ý kiến như cũ, không tổ chức lớn, chỉ làm vài mâm, mời những khách mời thân thiết và họ hàng hai bên gia đình tới dự, còn những người khác thì miễn bàn.
Lục Thiếu Hoa hôm nay đã không còn là A Mông của ngày xưa nữa rồi, cho dù Tăng Ái Dân có đối diện với hắn cũng cần phải khách sáo. Chẳng qua là bởi vì có thân phận bố vợ, Tăng Ái Dân mới có thể lấy thân phận là người lớn mà nói chuyện, bằng không Tăng Ái Dân không có tư cách gì mà ra điều kiện với Lục Thiếu Hoa.
Nhưng cho dù là như thế, Tăng Ái Dân cũng biết ý tứ Lục Thiếu Hoa, không muốn bày vẽ long trọng như vậy, suy nghĩ một chút sẽ có đáp án ngay, không cần tỏ vẻ, hắn sẽ đi lo chu đáo mọi việc, để Lục Thiếu Hoa chuẩn bị một chút, sau đó mới đi thủ đô.
Lục Thiếu Hoa còn có thể nói gì? Cái gì cũng không muốn nói, chỉ có điều hiểu thêm một chút về người nhà và họ hàng, sau đó cho dù là kết thúc, duy nhất những việc cần làm phải đợi đến ngày kết hôn.
Thời gan trôi qua thật nhanh, ngày kết hôn ngày một gần kề, Lục Thiếu Hoa giờ phút này đã bắt đầu hoàn thành xong công việc hoặc là chuyển giao cho cấp dưới, sau đó đi Thâm Quyến cùng với Tăng Vũ Linh, hai người cùng dắt tay nhau bay đến Bắc kinh.
Ngày kết hôn là một ngày, nhưng ngày tổ chức tiệc lại là một ngày khác, người Trung Quốc xem trọng ngày hoàng đạo gì gì đó, cho nên ngày đãi tiệc đã được chỉ định, cho nên Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh cũng chỉ cầm tờ đăng ký kết hôn mà đi, sau đó ở lại thủ đô mấy ngày, đợi đến ngày bày tiệc đãi khách.
Điều đáng nói ở đây là, sau khi Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh hoàn tất thủ tục đăng ký, Lục Thiếu Hoa vẫn còn đùa với Tăng Vũ Linh, nói cái gì mà trước đây người ta còn gọi là tiểu thư Tăng, hay cô Tăng, bây giờ phải đổi lại, phải gọi là Lục phu nhân mới đúng.
Những gì Lục Thiếu Hoa nói đều là sự thật, hai người họ đã đăng ký xong, Tăng Vũ Linh đã chính thức là bà xã của Lục Thiếu Hoa rồi, có thân phận cao cấp, Tăng Vũ Linh tự nhiên cũng được thăng cấp, từ tiểu thư trở thành phu nhân, ngay cả họ cũng thay đổi, từ Tăng thành Lục, không còn cách nào khác, ai bảo hiện nay cô ta là người của Lục Thiếu Hoa làm chi.
Vì thế, Tăng Vũ Linh tỏ ra xem thường Lục Thiếu Hoa, nhưng cũng chỉ là xem thường mà thôi, ngoài miệng thì không nói gì, xem như đã ngầm thừa nhận rồi, dù sao những gì Lục Thiếu Hoa đều là sự thật.
Sinh con, không chỉ là khát vọng của nhà họ Tăng, mà nhà họ Lục cũng tán thành việc Tăng Vũ Linh sinh em bé, đây là yêu cầu của các bậc trưởng bối, đồng thời, Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh cũng đều hy vọng, vì thế, mấy ngày sau đó, Lục Thiếu Hoa rất tích cực phối hợp với Tăng Vũ Linh, liên tiếp tiến hành kế hoạch sinh em bé của họ.
Cuối cùng, ngày đãi tiệc mời khách cũng đến rồi, Lục Thiếu Hoa vô cùng buồn bực, đương nhiên buồn bực chỉ để trong lòng mà thôi, không dám biểu hiện ra ngoài, dù sao hôm nay cũng là ngày đại hỷ của hắn ta.
Sở dĩ hắn buồn bực như vậy là vì hắn biết, một khi đã bắt đầu nhập tiệc, dạ dày của hắn sẽ bị tra tấn, kẻ tám lạng người nữa cân rượu đổ vào dạ dày, lại mấy cân nữa, phỏng chừng sẽ đi không nổi.
Đúng như dự đoán, khi tiệc rượu mới bắt đầu, Lục Thiếu Hoa bị lôi đi, từng ly từng ly rượu đổ vào trong bụng, uống cho đến khi Lục Thiếu Hoa không đếm được là đã uống mấy ly, lúc này mới chạy vào toilet phun ra, sau đó lại uống hai viên thuốc giải rượu, lúc đó mới đỡ hơn một chút.
Nhưng tiệc rượu vẫn còn chưa kết thúc, Lục Thiếu Hoa sợ rằng mình sẽ không tiếp tục uống được nữa.
Vẫn đang tiếp tục…cuối cùng, cả người Lục Thiếu Hoa đã không còn cảm giác, say túy lúy, ngay cả khi ai đó dìu hắn ta lên giường hắn cũng không biết nữa.
Cảm giác đau đầu, rất đau.
Ngày sau Lục Thiếu Hoa tỉnh giậy, cả đầu đau buốt, Lục Thiếu Hoa biết là di chứng của rượu để lại, trong lòng có chút bất đắc dĩ, nhưng lại không có cách gì giải quyết, cầm lấy ly nước lạnh trên bàn tưới lên người, bấy giờ mới thấy dễ chịu một chút.
Lắc đầu cười đau khổ, Lục Thiếu Hoa đã không có thời gia suy nghĩ nhiều như vậy, đứng dậy đi rửa mặt, sau đó mới xuống lầu kiếm đồ ăn.
Không có cách gì, cái bụng đã biểu tình, không kiếm đồ ăn là không xong rồi.
Ở lại thủ đô hai ngày, Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh cuối cùng cũng rời khỏi nơi đây trở về Hồng Kông, mà lúc này, bản thân Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh cũng xảy ra nhiều biến đổi lớn, từ một đôi yêu nhau trở thành vợ chồng.
Những thay đổi này khiến hai người Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh trong thời gian ngắn khó mà thích ứng được, tuy nhiên cũng từ từ sẽ thích ứng mà thôi, cũng không có cái gì khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.