Chương 980: Không đáy
Biên Chức Thành Đích Mộng
11/09/2013
Lục Thiếu Hoa vừa mới giải phẫu xong, cơ thể còn rất yếu, không nên di
chuyển, cho nên, bác sĩ bên Châu Phi đề nghị tĩnh dưỡng ở bệnh viện thêm vài ngày, sau đó mới sang Châu Phi trị liệu
Có thể khiến Lục Thiếu Hoa tỉnh dậy sớm một chút, đối với gia đình họ Lục và mấy người Tăng Vũ Linh đều là tin tức tốt, tuy rằng, thời gian không xác định, nhưng mấy người Tăng Vũ Linh cũng rất vui mừng, càng cảm kich các bác sĩ bên Châu Phi, hiện tại bác sĩ đưa ra đề nghị, các cô đương nhiên phải lấy sức khỏe của Lục Thiếu Hoa làm trọng, cho nên không nghĩ ngợi gì mà đồng ý ngay.
Cứ như vậy, đã qua hai ngày, đã tới tháng năm, trong hai ngày này, cũng phát sinh rất nhiều chuyện, ví như mấy người Hoắc Anh Đông trở về Hồng Kông, khi xác nhận Lục Thiếu Hoa chậm nhất một tháng sau có thể tỉnh dậy, mấy người Hoắc Anh Đông vốn không thể tiếp tục ở lại, phải trở về Hồng Kông
Cùng rời khỏi với Hoắc Anh Đông có Hướng Hoa Cường, Lý Gia Thành, nhạc phụ của Lục Thiếu Hoa Tăng Ái Dân cũng rời đi ngay sau khi mấy người Hoắc Anh Đông đi, ông hiện là Phó thủ tướng chinh phủ, tuy rằng hiện tại là tết âm lịch, nhưng ông ta không thể ở lại lâu ngày được.
Nhưng, trước khi Tăng Ái Dân rời đi, ông ta muốn làm rõ một việc mới đi, chuyện thứ nhất chính là sức khỏe của Lục Thiếu Hoa, biết được không có vấn đề gì lớn về sau, Tăng Ái Dân cũng bớt buồn một chút.
Còn có một việc là nhà Lục Thiếu Hoa có sát thủ ẩn núp hay không, đã hạ lệnh Bộ Công an, tiến hành sắp xếp điều tra trong khu vực, đã có kết quả là không có sát thủ khác ẩn núp và sau khi dọn dẹp một hồi, khu vực này không còn bất cứ tổ chức thế lực gì. Bất kể là Lục Thiếu Hoa hay người nhà Lục Thiếu Hoa, phải được an toàn, không bị uy hiếp điều gì.
Sau khi xác nhận xong, Tăng Ái Dân mới dời đi.
Nhưng có một người không rời đi, đó là Trần Quốc Bang, là ông anh của Lục Thiếu Hoa, Trần Quốc Bang đã sớm trở thành một phần của gia đình họ Lục, cũng xem Lục Thiếu Hoa là em của anh ta, hiện tại em trai xảy ra chuyện, tuy rằng không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng Trần Quốc Bang không yên tâm trở về Thâm Quyến.
Cái gọi là không sợ gì cả, chỉ sợ chẳng may, Trần Quốc Bang chỉ sợ Lục Thiếu Hoa chưa đến Châu phi đã bị sát thủ đột kích, nếu lại bị sát thủ ra tay, không chừng mạng nhỏ của Lục Thiếu Hoa thật sự đi đời.
Cho nên, Trần Quốc Bang cũng không có rời khỏi, mà ở lại bảo vệ Lục Thiếu Hoa, bố trí xung quanh phòng bệnh của Lục Thiếu Hoa, khiến một con ruồi cũng không thể lọt vào. Hơn nữa, bản thân Trần Quốc Bang luôn luôn ở trong phòng bệnh, thay thế vị trí của Lý Thượng Khuê, làm vệ sĩ bên cạnh Lục Thiếu Hoa.
Mà tình hình mới nhất của Lục Thiếu Hoa được thông báo với Tần Tịch Thần và Lục Hiểu Nhàn qua phương tiện thông tin. Lúc Tần Tịch Thần biết được Lục Thiếu Hoa chậm nhất một tháng có thể tỉnh lại, cô thở phào nhẹ nhõm một hơi, đồng thời, Tần Tịch Thần cũng lập tức triệu tập hội nghị các lãnh đạo, thông báo tin tức này và truyền đạt một số mệnh lệnh khẩn, để tất cả nhân viên Tập đoàn Phượng Hoàng trụ vững một tháng, một tháng sau đó bắt đầu phản kích.
Tần Tịch Thần biết rõ phong cách làm việc của Lục Thiếu Hoa, biết bị tập kích chắc chắn tức giận, một khi hắn có thể tỉnh lại, trước tiên nhất định trả thù, mà theo tình hình hiện tại, kẻ tập kích Lục Thiếu Hoa không phải ai khác mà chính là gia tộc Rothschild.
Nếu là gia tộc Rothschild làm, như vậy lúc Lục Thiếu Hoa tỉnh dậy, chắc chắn sẽ lập tức trả thù, một khi trả thù, chính là thời khắc Tập đoàn Phượng Hoàng phát động phản kích, cho nên, Tần Tịch Thần mới truyền đạt mệnh lệnh sống chết trong một tháng.
Chỉ có một điều kiến Tần Tịch Thần tuyệt đối không ngờ chính là, gia tộc Rothschild công kích ngày càng mạnh, Tập đoàn Phượng Hoàng thất bại liên tiếp, tuy rằng bảo vệ tan tác, cũng phải trả giá quá lớn.
Thương trường như chiến trường, hiện tại Tập đoàn Phượng Hoàng chiến đấu với gia tộc Rothschild, cho dù là chiến đấu sẽ có tổn thất, Tập đoàn Phượng Hoàng có tổn thất, gia tộc Rothschild cũng có tổn thất, chẳng qua Tập đoàn Phượng Hoàng ở thế yếu, tổn thất nhiều hơn.
Sau hai ngày, Tập đoàn Phượng Hoàng đưa thêm tám mươi tỷ đô la Mỹ, lúc này khó khăn lắm mới tạm dừng bị bại, sau khi thống kê xong, con số đưa ra làm Tần Tịch Thần hoảng sợ.
Có thể tưởng tượng được, nếu cứ như vậy, cho dù trong tay Tần Tịch Thần có bảy trăm tỷ đô la Mỹ, thời gian chống đỡ cũng không quá dài, nhưng vấn đề là ở chỗ, gia tộc Rothschild chắc chắn sẽ ngày càng tấn công mạnh mẽ, đến lúc đó, tổn thất về tài chính sẽ ngày càng nhiều. Như vậy, dù có cầm trong tay bảy trăm tỷ đô la Mỹ cũng chỉ có thể chống đỡ được vài ngày.
Trong lòng Tần Tịch Thần cảm thấy rất thiếu tự tin.
…
Ngày thứ ba, cũng chính là mùng sáu tết, Lục Thiếu Hoa rốt cuộc cũng được các bác sĩ hộ tống, theo sau có năm mươi mốt vệ sĩ, đi lên máy bay, tới căn cứ Hổ Gầm trị liệu
Đúng vậy, đi theo Lục Thiếu Hoa ngoại trừ các bác sĩ là ở ngoài, còn năm mươi mốt vệ sĩ kia, bên trong có bốn mươi người là vệ sĩ của Lục Thiếu Hoa, còn mười người là lính đánh thuê của căn cứ Hổ Gầm, người cuối cùng không ai khác chính là Trần Quốc Bang.
Trần Quốc Bang cũng hộ tống Lục Thiếu Hoa qua bên kia Châu Phi, về công việc Thâm Quyến bên này, Trần Quốc Bang sớm đã bố trí người xử lý tốt, anh ta hiện tại đặt tất cả tâm tư vào Lục Thiếu Hoa, về phần tiếp thu công việc tình báo, hiện tại thông tin phát triển, hoàn toàn có thể gửi qua internet được.
Từ khi Lục Thiếu Hoa bị tập kích, đã bốn ngày trôi qua, thời gian bốn ngày này, về việc điều tra sát thủ, rốt cuộc cũng có kết quả, tuy rằng chưa có căn cứ chính xác chứng minh đó là sát thủ do gia tộc Rothschild mướn, nhưng đã có thể khẳng định, việc này có liên quan tới gia tộc Rothschild.
Lúc nhận được kết quả, Lý Chí Kiệt xin chỉ thị của Trần Quốc Bang đầu tiên, hỏi có triển khai trả thù hay không, nhưng bị Trần Quốc Bang ngăn cản, nói mọi việc chờ Lục Thiếu Hoa tỉnh dậy bàn sau.
Vì tính mạng Lục Thiếu Hoa không sao cả, chỉ có điều bị hôn mê thôi, chờ hắn tỉnh lại, trả thù như thế nào phải để hắn làm chủ
Tuy nhiên trước đó, Trần Quốc Bang cũng truyền một mệnh lệnh cho Lý Chí Kiệt, đó là phải dọn sạch chướng ngại vật.
Sở dĩ kêu dọn sạch chướng ngại vật hoàn toàn là vì sợ gia tộc Rothschild ẩn núp quá sâu. Đến bây giờ thu thập tin tình báo về gia tộc Rothschild còn có hạn, còn chưa điều tra được rõ ràng.
Mà Lục Thiếu Hoa tỉnh dậy nhất định muốn trả thù, như vậy bọn họ hẳn phải dọn sạch hết chướng ngại vật, để chuẩn bị sẵn sàng cho Lục Thiếu Hoa trả thù
Điều tra, phát động tất cả lực lượng tiến hành điều tra xem tổ tông mười tám đời gia tộc Rothschild, làm cho bọn họ không thể che giấu, đến lúc đó, Lục Thiếu Hoa muốn trả thù như thế nào thì sẽ trả thù như vậy.
Lý Chí Kiệt làm sao không hiểu ý tứ của Trần Quốc Bang, lập tức cũng không nói nhiều, đồng ý ngay. Mấy ngày mấy đêm không ngủ được, điên cuồng hạ lệnh toàn lực điều tra tin tức về gia tộc Rothschild.
…
Thời gian trôi qua rất nhanh, đã qua một tuần, trong một tuần này, Lục Thiếu Hoa vẫn như cũ, không có động tĩnh gì, tuy nhiên theo như bác sĩ nói, khôi phục rất tốt, phỏng chừng không cần đến một tháng đã có thể tỉnh lại
Lại một tin tức tốt, nhưng chỉ là một tin tức thôi, đối với Tập đoàn Phượng Hoàng mà nói, một tuần này là tin buồn
Một tuần này trôi qua, Tần Tịch Thần tổng cộng đầu tư sáu trăm tỷ đô la Mỹ, thêm hai ngày đầu tám mươi tỷ đô la Mỹ, như vậy chín ngày thời gian đã đầu tư sáu trăm tám mươi tỷ đô la Mỹ, bảy trăm tỷ đô la Mỹ trong tay ban đầu đã không còn thừa là mấy.
Lục Thiếu Hoa vẫn như cũ chưa có tỉnh lại, vậy có nghĩa Tần Tịch Thần lại phải điều tiền đến bù đắp, rơi vào đường cùng, Tần Tịch Thần chỉ có thể bảo mấy người Lưu Minh Chương đi góp vốn của những người môi giới chứng khoán phía dưới, đồng thời, Tần Tịch Thần cũng rút ra ba mươi tỷ đô la Mỹ, xem như là điều động từ trong Tập đoàn Phượng Hoàng.
Vốn Tần Tịch Thần có thể điều động từ Tập đoàn Phượng Hoàng số tiền lớn hơn, nhưng Tần Tịch Thần không dám, bởi vì gia tộc Rothschild chính là làm tài chính, mà nghề tài chính cũng có quan hệ với ngân hàng, một khi ngân hàng Phượng Hoàng rút ra nhiều tiền, sẽ có thể làm cho ngân hàng Phượng Hoàng lâm vào khủng hoảng.
Ba mươi tỷ đô la Mỹ, theo trước kia mà nói thì có thể làm được rất nhiều chuyện, nhưng hiện tại thì khác, ba mươi tỷ đô la Mỹ là quá ít, may mắn, nhà nước cũng vay cho Tập đoàn Phượng Hoàng hai trăm tỷ đô la Mỹ, hơn nữa mấy người Lưu Minh Chương cũng thu thập được gần năm trăm tỷ đô la Mỹ.
Nhưng Tần Tịch Thần cũng rất rõ ràng, năm trăm tỷ đô la Mỹ phỏng chừng không được vài ngày, vì thế, Tần Tịch Thần tự mình gọi điện cho Nhị vương tử, hi vọng Nhị vương tử nể mặt Lục Thiếu Hoa cho Tập đoàn Phượng Hoàng mượn vài trăm tỷ đô la Mỹ, để gần đủ một ngàn tỷ đô la Mỹ.
Không cần nhiều lời, Nhị vương tử cũng không cần suy nghĩ mà đồng ý ngay, điều này khiến Tần Tịch Thần cảm thấy rất kỳ lạ.
Không trách Tần Tịch Thần không biết việc này mà nói, nếu Lục Thiếu Hoa chết đi, có lẽ Nhị vương tử sẽ không cứu trợ Tập đoàn Phượng Hoàng, lựa chọn phương án bình chân như vại. Nhưng Lục Thiếu Hoa không lâu sau sẽ tỉnh lại, Nhị vương tử không dám bàng quan, bởi vì vận mệnh hoàng thất Ả rập sê út ở trong tay Lục Thiếu Hoa, anh ta làm sao dám không cho mượn.
Đồng thời, mấy người Hoắc Anh Đông cũng tận lực điều động hết thảy tài chính, giúp Tập đoàn Phượng Hoàng vượt qua cửa ải khó khăn, đông giúp, tây giúp, trên dưới giúp, được gần ba mươi tỷ đô la Mỹ, khiến trong tay Tần Tịch Thần lại có một khoản lớn tiền.
Tuy nhiên, Tần Tịch Thần lại rất rõ, một ngàn tỷ đô la Mỹ nhiều lắm chỉ có thể chống đỡ được một tuần, một tuần sau nếu Lục Thiếu Hoa còn chưa tỉnh lại, chỉ sợ Tần Tịch Thần phải dùng đến tiền của căn cứ Hổ Gầm.
Tần Tịch Thần cũng là bất đắc dĩ, cô ngàn vạn lần không muốn dùng đến tài chính của căn cứ Hổ Gầm, bởi vì nguồn tài chính này là để Lục Thiếu Hoa bố trí kế hoạch lớn, một khi bỏ ra dùng, kế hoạch của Lục Thiếu Hoa sẽ không được hoàn mỹ.
Nhưng mà, Tần Tịch Thần cũng không còn cách nào khác, việc duy nhất cô có thể làm là khẩn cầu trời xanh, trước khi tiêu xài hết tiền, Lục Thiếu Hoa có thể tỉnh lại.
Chỉ tiếc trời xanh cũng không nghe được lời khẩn cầu của Tần Tịch Thần, lại một tuần trôi qua, tiền trong tay Tần Tịch Thần đã không còn bao nhiêu, theo tính toán trong khoảng thời gian này, tiền còn lại không đủ để chống đỡ trong một ngày.
“Còn thiếu ba trăm triệu nhân dân tệ là có thể chống đỡ một ngày, đáng tiếc hiện tại ba trăm triệu cũng khó có được”. Tần Tịch Thần bất đắc dĩ tự nói với mình.
Nhưng mà, lúc Tần Tịch Thần không biết làm sao, một mình đi vào Tập đoàn Phượng Hoàng, thẳng đến văn phòng Tần Tịch Thần, một điều ngạc nhiên đã xảy ra với Tần Tịch Thần.
Có thể khiến Lục Thiếu Hoa tỉnh dậy sớm một chút, đối với gia đình họ Lục và mấy người Tăng Vũ Linh đều là tin tức tốt, tuy rằng, thời gian không xác định, nhưng mấy người Tăng Vũ Linh cũng rất vui mừng, càng cảm kich các bác sĩ bên Châu Phi, hiện tại bác sĩ đưa ra đề nghị, các cô đương nhiên phải lấy sức khỏe của Lục Thiếu Hoa làm trọng, cho nên không nghĩ ngợi gì mà đồng ý ngay.
Cứ như vậy, đã qua hai ngày, đã tới tháng năm, trong hai ngày này, cũng phát sinh rất nhiều chuyện, ví như mấy người Hoắc Anh Đông trở về Hồng Kông, khi xác nhận Lục Thiếu Hoa chậm nhất một tháng sau có thể tỉnh dậy, mấy người Hoắc Anh Đông vốn không thể tiếp tục ở lại, phải trở về Hồng Kông
Cùng rời khỏi với Hoắc Anh Đông có Hướng Hoa Cường, Lý Gia Thành, nhạc phụ của Lục Thiếu Hoa Tăng Ái Dân cũng rời đi ngay sau khi mấy người Hoắc Anh Đông đi, ông hiện là Phó thủ tướng chinh phủ, tuy rằng hiện tại là tết âm lịch, nhưng ông ta không thể ở lại lâu ngày được.
Nhưng, trước khi Tăng Ái Dân rời đi, ông ta muốn làm rõ một việc mới đi, chuyện thứ nhất chính là sức khỏe của Lục Thiếu Hoa, biết được không có vấn đề gì lớn về sau, Tăng Ái Dân cũng bớt buồn một chút.
Còn có một việc là nhà Lục Thiếu Hoa có sát thủ ẩn núp hay không, đã hạ lệnh Bộ Công an, tiến hành sắp xếp điều tra trong khu vực, đã có kết quả là không có sát thủ khác ẩn núp và sau khi dọn dẹp một hồi, khu vực này không còn bất cứ tổ chức thế lực gì. Bất kể là Lục Thiếu Hoa hay người nhà Lục Thiếu Hoa, phải được an toàn, không bị uy hiếp điều gì.
Sau khi xác nhận xong, Tăng Ái Dân mới dời đi.
Nhưng có một người không rời đi, đó là Trần Quốc Bang, là ông anh của Lục Thiếu Hoa, Trần Quốc Bang đã sớm trở thành một phần của gia đình họ Lục, cũng xem Lục Thiếu Hoa là em của anh ta, hiện tại em trai xảy ra chuyện, tuy rằng không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng Trần Quốc Bang không yên tâm trở về Thâm Quyến.
Cái gọi là không sợ gì cả, chỉ sợ chẳng may, Trần Quốc Bang chỉ sợ Lục Thiếu Hoa chưa đến Châu phi đã bị sát thủ đột kích, nếu lại bị sát thủ ra tay, không chừng mạng nhỏ của Lục Thiếu Hoa thật sự đi đời.
Cho nên, Trần Quốc Bang cũng không có rời khỏi, mà ở lại bảo vệ Lục Thiếu Hoa, bố trí xung quanh phòng bệnh của Lục Thiếu Hoa, khiến một con ruồi cũng không thể lọt vào. Hơn nữa, bản thân Trần Quốc Bang luôn luôn ở trong phòng bệnh, thay thế vị trí của Lý Thượng Khuê, làm vệ sĩ bên cạnh Lục Thiếu Hoa.
Mà tình hình mới nhất của Lục Thiếu Hoa được thông báo với Tần Tịch Thần và Lục Hiểu Nhàn qua phương tiện thông tin. Lúc Tần Tịch Thần biết được Lục Thiếu Hoa chậm nhất một tháng có thể tỉnh lại, cô thở phào nhẹ nhõm một hơi, đồng thời, Tần Tịch Thần cũng lập tức triệu tập hội nghị các lãnh đạo, thông báo tin tức này và truyền đạt một số mệnh lệnh khẩn, để tất cả nhân viên Tập đoàn Phượng Hoàng trụ vững một tháng, một tháng sau đó bắt đầu phản kích.
Tần Tịch Thần biết rõ phong cách làm việc của Lục Thiếu Hoa, biết bị tập kích chắc chắn tức giận, một khi hắn có thể tỉnh lại, trước tiên nhất định trả thù, mà theo tình hình hiện tại, kẻ tập kích Lục Thiếu Hoa không phải ai khác mà chính là gia tộc Rothschild.
Nếu là gia tộc Rothschild làm, như vậy lúc Lục Thiếu Hoa tỉnh dậy, chắc chắn sẽ lập tức trả thù, một khi trả thù, chính là thời khắc Tập đoàn Phượng Hoàng phát động phản kích, cho nên, Tần Tịch Thần mới truyền đạt mệnh lệnh sống chết trong một tháng.
Chỉ có một điều kiến Tần Tịch Thần tuyệt đối không ngờ chính là, gia tộc Rothschild công kích ngày càng mạnh, Tập đoàn Phượng Hoàng thất bại liên tiếp, tuy rằng bảo vệ tan tác, cũng phải trả giá quá lớn.
Thương trường như chiến trường, hiện tại Tập đoàn Phượng Hoàng chiến đấu với gia tộc Rothschild, cho dù là chiến đấu sẽ có tổn thất, Tập đoàn Phượng Hoàng có tổn thất, gia tộc Rothschild cũng có tổn thất, chẳng qua Tập đoàn Phượng Hoàng ở thế yếu, tổn thất nhiều hơn.
Sau hai ngày, Tập đoàn Phượng Hoàng đưa thêm tám mươi tỷ đô la Mỹ, lúc này khó khăn lắm mới tạm dừng bị bại, sau khi thống kê xong, con số đưa ra làm Tần Tịch Thần hoảng sợ.
Có thể tưởng tượng được, nếu cứ như vậy, cho dù trong tay Tần Tịch Thần có bảy trăm tỷ đô la Mỹ, thời gian chống đỡ cũng không quá dài, nhưng vấn đề là ở chỗ, gia tộc Rothschild chắc chắn sẽ ngày càng tấn công mạnh mẽ, đến lúc đó, tổn thất về tài chính sẽ ngày càng nhiều. Như vậy, dù có cầm trong tay bảy trăm tỷ đô la Mỹ cũng chỉ có thể chống đỡ được vài ngày.
Trong lòng Tần Tịch Thần cảm thấy rất thiếu tự tin.
…
Ngày thứ ba, cũng chính là mùng sáu tết, Lục Thiếu Hoa rốt cuộc cũng được các bác sĩ hộ tống, theo sau có năm mươi mốt vệ sĩ, đi lên máy bay, tới căn cứ Hổ Gầm trị liệu
Đúng vậy, đi theo Lục Thiếu Hoa ngoại trừ các bác sĩ là ở ngoài, còn năm mươi mốt vệ sĩ kia, bên trong có bốn mươi người là vệ sĩ của Lục Thiếu Hoa, còn mười người là lính đánh thuê của căn cứ Hổ Gầm, người cuối cùng không ai khác chính là Trần Quốc Bang.
Trần Quốc Bang cũng hộ tống Lục Thiếu Hoa qua bên kia Châu Phi, về công việc Thâm Quyến bên này, Trần Quốc Bang sớm đã bố trí người xử lý tốt, anh ta hiện tại đặt tất cả tâm tư vào Lục Thiếu Hoa, về phần tiếp thu công việc tình báo, hiện tại thông tin phát triển, hoàn toàn có thể gửi qua internet được.
Từ khi Lục Thiếu Hoa bị tập kích, đã bốn ngày trôi qua, thời gian bốn ngày này, về việc điều tra sát thủ, rốt cuộc cũng có kết quả, tuy rằng chưa có căn cứ chính xác chứng minh đó là sát thủ do gia tộc Rothschild mướn, nhưng đã có thể khẳng định, việc này có liên quan tới gia tộc Rothschild.
Lúc nhận được kết quả, Lý Chí Kiệt xin chỉ thị của Trần Quốc Bang đầu tiên, hỏi có triển khai trả thù hay không, nhưng bị Trần Quốc Bang ngăn cản, nói mọi việc chờ Lục Thiếu Hoa tỉnh dậy bàn sau.
Vì tính mạng Lục Thiếu Hoa không sao cả, chỉ có điều bị hôn mê thôi, chờ hắn tỉnh lại, trả thù như thế nào phải để hắn làm chủ
Tuy nhiên trước đó, Trần Quốc Bang cũng truyền một mệnh lệnh cho Lý Chí Kiệt, đó là phải dọn sạch chướng ngại vật.
Sở dĩ kêu dọn sạch chướng ngại vật hoàn toàn là vì sợ gia tộc Rothschild ẩn núp quá sâu. Đến bây giờ thu thập tin tình báo về gia tộc Rothschild còn có hạn, còn chưa điều tra được rõ ràng.
Mà Lục Thiếu Hoa tỉnh dậy nhất định muốn trả thù, như vậy bọn họ hẳn phải dọn sạch hết chướng ngại vật, để chuẩn bị sẵn sàng cho Lục Thiếu Hoa trả thù
Điều tra, phát động tất cả lực lượng tiến hành điều tra xem tổ tông mười tám đời gia tộc Rothschild, làm cho bọn họ không thể che giấu, đến lúc đó, Lục Thiếu Hoa muốn trả thù như thế nào thì sẽ trả thù như vậy.
Lý Chí Kiệt làm sao không hiểu ý tứ của Trần Quốc Bang, lập tức cũng không nói nhiều, đồng ý ngay. Mấy ngày mấy đêm không ngủ được, điên cuồng hạ lệnh toàn lực điều tra tin tức về gia tộc Rothschild.
…
Thời gian trôi qua rất nhanh, đã qua một tuần, trong một tuần này, Lục Thiếu Hoa vẫn như cũ, không có động tĩnh gì, tuy nhiên theo như bác sĩ nói, khôi phục rất tốt, phỏng chừng không cần đến một tháng đã có thể tỉnh lại
Lại một tin tức tốt, nhưng chỉ là một tin tức thôi, đối với Tập đoàn Phượng Hoàng mà nói, một tuần này là tin buồn
Một tuần này trôi qua, Tần Tịch Thần tổng cộng đầu tư sáu trăm tỷ đô la Mỹ, thêm hai ngày đầu tám mươi tỷ đô la Mỹ, như vậy chín ngày thời gian đã đầu tư sáu trăm tám mươi tỷ đô la Mỹ, bảy trăm tỷ đô la Mỹ trong tay ban đầu đã không còn thừa là mấy.
Lục Thiếu Hoa vẫn như cũ chưa có tỉnh lại, vậy có nghĩa Tần Tịch Thần lại phải điều tiền đến bù đắp, rơi vào đường cùng, Tần Tịch Thần chỉ có thể bảo mấy người Lưu Minh Chương đi góp vốn của những người môi giới chứng khoán phía dưới, đồng thời, Tần Tịch Thần cũng rút ra ba mươi tỷ đô la Mỹ, xem như là điều động từ trong Tập đoàn Phượng Hoàng.
Vốn Tần Tịch Thần có thể điều động từ Tập đoàn Phượng Hoàng số tiền lớn hơn, nhưng Tần Tịch Thần không dám, bởi vì gia tộc Rothschild chính là làm tài chính, mà nghề tài chính cũng có quan hệ với ngân hàng, một khi ngân hàng Phượng Hoàng rút ra nhiều tiền, sẽ có thể làm cho ngân hàng Phượng Hoàng lâm vào khủng hoảng.
Ba mươi tỷ đô la Mỹ, theo trước kia mà nói thì có thể làm được rất nhiều chuyện, nhưng hiện tại thì khác, ba mươi tỷ đô la Mỹ là quá ít, may mắn, nhà nước cũng vay cho Tập đoàn Phượng Hoàng hai trăm tỷ đô la Mỹ, hơn nữa mấy người Lưu Minh Chương cũng thu thập được gần năm trăm tỷ đô la Mỹ.
Nhưng Tần Tịch Thần cũng rất rõ ràng, năm trăm tỷ đô la Mỹ phỏng chừng không được vài ngày, vì thế, Tần Tịch Thần tự mình gọi điện cho Nhị vương tử, hi vọng Nhị vương tử nể mặt Lục Thiếu Hoa cho Tập đoàn Phượng Hoàng mượn vài trăm tỷ đô la Mỹ, để gần đủ một ngàn tỷ đô la Mỹ.
Không cần nhiều lời, Nhị vương tử cũng không cần suy nghĩ mà đồng ý ngay, điều này khiến Tần Tịch Thần cảm thấy rất kỳ lạ.
Không trách Tần Tịch Thần không biết việc này mà nói, nếu Lục Thiếu Hoa chết đi, có lẽ Nhị vương tử sẽ không cứu trợ Tập đoàn Phượng Hoàng, lựa chọn phương án bình chân như vại. Nhưng Lục Thiếu Hoa không lâu sau sẽ tỉnh lại, Nhị vương tử không dám bàng quan, bởi vì vận mệnh hoàng thất Ả rập sê út ở trong tay Lục Thiếu Hoa, anh ta làm sao dám không cho mượn.
Đồng thời, mấy người Hoắc Anh Đông cũng tận lực điều động hết thảy tài chính, giúp Tập đoàn Phượng Hoàng vượt qua cửa ải khó khăn, đông giúp, tây giúp, trên dưới giúp, được gần ba mươi tỷ đô la Mỹ, khiến trong tay Tần Tịch Thần lại có một khoản lớn tiền.
Tuy nhiên, Tần Tịch Thần lại rất rõ, một ngàn tỷ đô la Mỹ nhiều lắm chỉ có thể chống đỡ được một tuần, một tuần sau nếu Lục Thiếu Hoa còn chưa tỉnh lại, chỉ sợ Tần Tịch Thần phải dùng đến tiền của căn cứ Hổ Gầm.
Tần Tịch Thần cũng là bất đắc dĩ, cô ngàn vạn lần không muốn dùng đến tài chính của căn cứ Hổ Gầm, bởi vì nguồn tài chính này là để Lục Thiếu Hoa bố trí kế hoạch lớn, một khi bỏ ra dùng, kế hoạch của Lục Thiếu Hoa sẽ không được hoàn mỹ.
Nhưng mà, Tần Tịch Thần cũng không còn cách nào khác, việc duy nhất cô có thể làm là khẩn cầu trời xanh, trước khi tiêu xài hết tiền, Lục Thiếu Hoa có thể tỉnh lại.
Chỉ tiếc trời xanh cũng không nghe được lời khẩn cầu của Tần Tịch Thần, lại một tuần trôi qua, tiền trong tay Tần Tịch Thần đã không còn bao nhiêu, theo tính toán trong khoảng thời gian này, tiền còn lại không đủ để chống đỡ trong một ngày.
“Còn thiếu ba trăm triệu nhân dân tệ là có thể chống đỡ một ngày, đáng tiếc hiện tại ba trăm triệu cũng khó có được”. Tần Tịch Thần bất đắc dĩ tự nói với mình.
Nhưng mà, lúc Tần Tịch Thần không biết làm sao, một mình đi vào Tập đoàn Phượng Hoàng, thẳng đến văn phòng Tần Tịch Thần, một điều ngạc nhiên đã xảy ra với Tần Tịch Thần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.