Chương 1121: Không khống chế được hoạt động các nơi
Biên Chức Thành Đích Mộng
21/08/2015
n họ bắt đầu hành động
Đó là câu đầu tiên Lý Chí Kiệt nói.
Lý Chí Kiệt nhắc đến bọn họ ám chỉ là ai?
Chính là gia tộc Rothschild.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Lý Chí Kiệt nói đến hai từ bọn họ đích thị nói đến gia tộc Rothschild, bởi vì cho tới bây giờ kẻ thù của Lục Thiếu Hoa không còn ai khác mà chính là gia tộc Rothschild.
Cũng chỉ có gia tộc Rothschild mới khiến cho Lý Chí Kiệt xem trọng mà tự mình gọi điện cho Lục Thiếu Hoa nếu không anh đã chẳng gọi điện mà chỉ gửi công văn cho Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa nghe vậy cũng hiểu rõ, lập tức hỏi lại:
- Bọn họ dự định thế nào?
Lục Thiếu Hoa hỏi vậy vì nó có liên quan đến hành động tiếp của gia tộc Rothschild, Lục Thiếu Hoa cần nắm rõ từng bước đi của họ.
- Mỹ và liên minh châu Âu lấy danh nghĩa là chống tổ chức khủng bố đã phái quân đội đến tấn công.
Giọng Lý Chí Kiệt rất nghiêm, tạm dừng một lúc lại nói tiếp.
- Họ tuyên bố ra bên ngoài là Bin Laden đang ở châu Phi.
Bin Laden là trùm khủng bố lớn nhất toàn cầu, một khi liên quan đến ông ta cũng đồng nghĩa với việc trở thành kẻ thù của toàn dân, đó là một cái cớ thực sự không tồi.
- Cái cớ đó rất hợp lý.
Lục Thiếu Hoa khen ngợi, đáng tiếc họ lại muốn đối phó hắn. Lục Thiếu Hoa tuy tán thưởng nhưng không tán thành họ:
- Chờ cho liên quân họ lên đường hành động, ta sẽ khiến họ vừa mới xuất hành liền mất đi vệ tinh quân sự quan trọng.
Lục Thiếu Hoa hạ lệnh, đã dám ra tay thì buộc phải trả giá thật đắt. Đây là cách sống của Lục Thiếu Hoa, hắn không muốn bị động phòng thủ mà phải là chủ động xuất kích.
Đồng thời Lục Thiếu Hoa cũng không quên hỏi thêm:
- Có mấy quốc gia liên hợp lại?
- Mỹ, Pháp, Anh
Lý Chí Kiệt nói tên ba quốc gia, sau đó lại bổ sung:
- Nhật Bản cũng có tham gia, họ cũng phái quân đội nhưng là bí mật chứ không công khai như ba nước kia.
- Cũng dễ hiểu bởi vì Nhật Bản căn bản không có quân đội, họ chỉ có lực lượng tự vệ, một quốc gia chỉ có đội tự vệ nếu công khai phái quân đội tham dự chiến tranh đó chẳng phải chính quốc gia mình sẽ bị tổn thất nặng nề sao.
Lục Thiếu Hoa nói.
Theo lời Lục Thiếu Hoa, Nhật Bản không có quân đội, chỉ có đội tự vệ, tuy rằng họ có thể nghiên cứu kỹ thuật quân sự, cũng có thể bí mật hình thành quân đội nhưng không dám công khai, họ không muốn chịu tổn thất ở chiến tranh thế giới thứ II nữa.
- Nhật Bản tham gia thông qua phương thức nào, qua vùng biển hay cách khác?
Lục Thiếu Hoa lại hỏi.
- Vùng biển, họ sẽ gửi bốn tàu ngầm hạt nhân, ẩn núp dưới đáy biển để hành động.
Lý Chí Kiệt đáp.
- Được, hãy bám chặt bọn họ, tôi muốn làm cho bốn tàu ngầm hạt nhân đó khi rơi vào vùng tập kích của chúng ta thì sẽ phải biến mất.
Lục Thiếu Hoa truyền đạt mệnh lệnh.
- Được thôi.
- Bên Mỹ có tin gì không?
Lục Thiếu Hoa nói sang chuyện khác.
- Tôi đã phái người bắt giữ ba chuyên gia kinh tế Mỹ, họ được tham gia trong việc lập kế hoạch kinh tế, đồng thời cũng là một cố vấn cao cấp của chính phủ Mỹ, tôi nghĩ họ biết rõ chuyện.
Lý Chí Kiệt không giấu diếm nói.
- Mau chóng lấy lời khai của họ để thu thập chứng cứ, vài ngày nữa sẽ phải dùng đến.
Lục Thiếu Hoa lại truyền lệnh.
- Mặt khác cũng phải chú ý chặt chẽ gia tộc Rothschild, xem lực lượng vũ trang họ thế nào, một khi có hành động nếu tình hình khẩn cấp anh có thể hành động trước.
Lục Thiếu Hoa chẳng những hạ mệnh lệnh mà còn trao quyền cho Lý Chí Kiệt xử lý khi có tình huống khẩn cấp.
- Vâng
- Còn nữa, nói Tạ Kiên Vỹ chuẩn bị tốt số tên lửa tầm ngắn, một khi nhà họ Kim ở Triều Tiên đồng ý thì lập tức cho vận chuyển đi ngay, phải nhanh chóng hành động.
Lục Thiếu Hoa dặn dò.
- Không vấn đề gì.
Qua cuộc điện thoại của Lý Chí Kiệt tình hình dần dần được sáng tỏ, Lục Thiếu Hoa biết hành động tiếp theo của gia tộc Rothschild, đúng như hắn dự đoán, gia tộc Rothschild đã lựa chọn cách dùng quân đội liên minh quốc gia để áp chế căn cứ Hổ Gầm.
Áp dụng phương pháp áp chế toàn diện.
Lục Thiếu Hoa có lý do để tin tưởng, chỉ sợ Ả rập đối phó không tốt, có thể mấy quốc gia lân cận Ả rập cũng đã hành động rồi, họ sẽ phái quân đội đến biên giới đó, lợi dụng các nước lân cận Ả rập để tiến hành áp chế Ả rập.
Lục Thiếu Hoa dự đoán đúng như vậy, vừa chấm dứt cuộc thoại với Lý Chí Kiệt lập tức Nhị Vương Tử liền gọi điện tới.
- Tình huống bên này không ổn lắm, hai nước xung quanh bắt đầu có động tĩnh.
Nhị Vương Tử cũng không khách sáo liền vào thẳng vấn đề.
- Tôi đã đoán được.
Lục Thiếu Hoa rất bình thản, bình thản đến đáng sợ.
- Họ chỉ đàn áp, sẽ không dám hành động đâu, ừ, đương nhiên cũng không loại trừ khả năng họ dám sử dụng vũ lực, lúc này anh nên tung tin về vũ khí hạt nhân ra khiến họ phải đau đầu, nếu như thế mà họ vẫn hành động thì hãy tuyên bố rằng một khi không khống chế được tình hình sẽ cho sử dụng vũ khí hạt nhân.
Lục Thiếu Hoa yêu cầu Nhị Vương Tử đe dọa họ, cũng là vì bảo toàn cho Ả Rập họ.
Trên thế giới này, Lục Thiếu Hoa chỉ có một vài liên minh nên không muốn mất đi bất cứ một đồng minh nào, cho nên năm đó Lục Thiếu Hoa đồng ý bán vũ khí hạt nhân cho Nhị Vương Tử.
Đó là một bước đi đúng đắn, một mũi tên trúng hai đích.
Hoàn toàn có thể nghĩ ra quốc gia nào có được vũ khí hạt nhân là có được quyền lực, cũng để đảm bảo cho sự ổn định của quốc gia, khi Ả Rập có được vũ khí hạt nhân là họ không sợ bất cứ kẻ nào, giống như đã tiêm thuốc an thần vào người vậy.
Có được loại thuốc an thần này thì khi đối mặt với việc lớn Nhị Vương Tử không phải lo lắng quá nhiều, không còn rụt rè do dự, giống như mấy ngày trước Nhị Vương Tử không chút đắn đo công khai chỉ trích Mỹ.
Hiện tại dù có hỗn loạn, có được vũ khí hạt nhân Nhị Vương Tử có thể nói không còn sợ gì nữa, không sợ có người dùng vũ lực với họ, không sợ bị tiến hành áp chế toàn diện.
- Được.
Nhi Vương Tử đã thấy yên tâm hơn.
- Đúng rồi, thời gian nay sẽ tấn công vào thị trường tài chính Hàn Quốc, nếu có bao nhiêu tài chính dư thừa anh chuyển qua đây đi.
Lục Thiếu Hoa biết vấn đề chính đã kết thúc rồi, cũng đã đến lúc chuyển sang vấn đề khác.
- Không vấn đề gì, bên tôi có nguồn tài chính dự trữ.
Nhị Vương Tử rất hào hứng đáp.
Kiếm tiền là phải điều động nhiều vốn , điểm ấy là Nhị Vương Tử học được từ Lục Thiếu Hoa vì trước đây Lục Thiếu Hoa nghiêm lệnh cho Nhị Vương Tử tham gia kiếm lời từ cơn lốc tài chính, lúc đó không thể điều động được số tiền lớn, lần này Nhị Vương Tử gần như điều động số vốn lớn nhất từ Hoàng thất của anh ta để tham gia vào cuộc chiến lần này.
Cũng vì Lục Thiếu Hoa nghiêm lệnh nên hoàng thất Ả Rập mới có dư thừa tài chính, lúc này Lục Thiếu Hoa nhằm thị trường tài chính Hàn Quốc mà tấn công, rõ ràng đây là cơ hội để kiếm tiền.
- Cứ như vậy nhé.
Lục Thiếu Hoa chủ động chấm dứt chuyện.
Lục Thiếu Hoa từng bước một sắp đặt, bố trí rất tốt một ván cờ, trong khi Lục Thiếu Hoa âm thầm sắp đặt thì mọi việc bên ngoài lại đang rất hỗn loạn.
Hôm sau Tập đoàn Phượng Hoàng không hề lên tiếng gì, mà cho chấm dứt toàn bộ khối thực nghiệp, điều này khiến cho giới truyền thông châu Âu rất vui mừng, họ cho rằng đó là một biểu hiện mà Tập đoàn Phượng Hoàng đã thừa nhận lỗi của mình.
Giới truyền thông là như vậy, cho dù không có chứng cứ rõ ràng họ vẫn dám đăng tin, ngày hôm đó liền có một bài báo với tiêu đề là Tập đoàn Phượng Hoàng hoàn toàn kiếm lợi dựa vào cơn lốc tài chính.
Bài viết thật ấn tượng, gần như không khác gì mấy so với thực tế.
Hỗn loạn càng thêm hỗn loạn, số lượng người biểu tình càng lúc càng tăng lên, cả người dân và có cả những người thất nghiệp do hậu quả của cơn lốc tài chính đều tham gia.
Những người đó cho rằng Tập đoàn Phượng Hoàng là nguyên nhân gây ra cơn lốc tài chính, sự thất nghiệp của họ cũng liên quan đến Phượng Hoàng, là Tập đoàn Phượng Hoàng hại họ ra nông nỗi này.
Giới truyền thông châu Âu đang rất hoan hỉ, nhưng có một tờ báo đăng lá thư xin lỗi.
Đúng vậy, đó chính là một lá thư xin lỗi được đăng ở nơi không dễ thấy, chỉ chiếm một góc diễn đàn.
Tờ báo đăng lá thư xin lỗi không phải là tờ báo khác, đó chính là Thời báo Phố Wall.
Thời báo Phố Wall đăng bài viết đầu tiên lúc đó là có người ra hiệu, nhưng cho dù là vậy họ cũng không có đủ bằng chứng cho thấy tính xác thực của nội dung bài viết, họ sẽ phải đối mặt với áp lực rất lớn.
Áp lực đó xuất phát từ chính phủ Trung Quốc, giới thương nhân Hồng Kong và Macao, còn có Libya, Ảrập và Iran.
Thời báo Phố Wall rất tài giỏi, điều ấy không thể phủ nhận, tại trụ sở của thời báo Phố Wall họ rất ngạo mạn, nhưng hiện tại họ đã không thể ngạo mạn nổi nữa rồi, cho dù là chính phủ Mỹ của họ thì cũng không thể ngạo mạn hơn được nữa.
Mỹ là nước bá chủ toàn cầu, tuy nhiên họ cũng không thể chịu được áp lực từ nhiều phía như vậy, đặc biệt là áp lực từ chính phủ Trung Quốc.
Cho nên cuối cùng chính phủ Mỹ không hề ra mặt, toàn bộ áp lực Thời báo Phố Wall phải chịu đồng thời cũng nhận được chỉ thị phải xin lỗi, nhưng không thể đăng ở một nơi dễ thấy.
Đó là muốn mọi người xem nhẹ lá thư xin lỗi, có thể nói, có đăng hay không đăng cũng đâu có gì khác nhau.
Về vấn đề này chính phủ Trung Quốc không hài lòng, Lục Thiếu Hoa là người bị hại lại càng thấy khó chịu.
Sự việc còn kéo dài chưa thể chấm dứt được.
Đúng vậy, chưa thể chấm dứt.
Đó là câu đầu tiên Lý Chí Kiệt nói.
Lý Chí Kiệt nhắc đến bọn họ ám chỉ là ai?
Chính là gia tộc Rothschild.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Lý Chí Kiệt nói đến hai từ bọn họ đích thị nói đến gia tộc Rothschild, bởi vì cho tới bây giờ kẻ thù của Lục Thiếu Hoa không còn ai khác mà chính là gia tộc Rothschild.
Cũng chỉ có gia tộc Rothschild mới khiến cho Lý Chí Kiệt xem trọng mà tự mình gọi điện cho Lục Thiếu Hoa nếu không anh đã chẳng gọi điện mà chỉ gửi công văn cho Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa nghe vậy cũng hiểu rõ, lập tức hỏi lại:
- Bọn họ dự định thế nào?
Lục Thiếu Hoa hỏi vậy vì nó có liên quan đến hành động tiếp của gia tộc Rothschild, Lục Thiếu Hoa cần nắm rõ từng bước đi của họ.
- Mỹ và liên minh châu Âu lấy danh nghĩa là chống tổ chức khủng bố đã phái quân đội đến tấn công.
Giọng Lý Chí Kiệt rất nghiêm, tạm dừng một lúc lại nói tiếp.
- Họ tuyên bố ra bên ngoài là Bin Laden đang ở châu Phi.
Bin Laden là trùm khủng bố lớn nhất toàn cầu, một khi liên quan đến ông ta cũng đồng nghĩa với việc trở thành kẻ thù của toàn dân, đó là một cái cớ thực sự không tồi.
- Cái cớ đó rất hợp lý.
Lục Thiếu Hoa khen ngợi, đáng tiếc họ lại muốn đối phó hắn. Lục Thiếu Hoa tuy tán thưởng nhưng không tán thành họ:
- Chờ cho liên quân họ lên đường hành động, ta sẽ khiến họ vừa mới xuất hành liền mất đi vệ tinh quân sự quan trọng.
Lục Thiếu Hoa hạ lệnh, đã dám ra tay thì buộc phải trả giá thật đắt. Đây là cách sống của Lục Thiếu Hoa, hắn không muốn bị động phòng thủ mà phải là chủ động xuất kích.
Đồng thời Lục Thiếu Hoa cũng không quên hỏi thêm:
- Có mấy quốc gia liên hợp lại?
- Mỹ, Pháp, Anh
Lý Chí Kiệt nói tên ba quốc gia, sau đó lại bổ sung:
- Nhật Bản cũng có tham gia, họ cũng phái quân đội nhưng là bí mật chứ không công khai như ba nước kia.
- Cũng dễ hiểu bởi vì Nhật Bản căn bản không có quân đội, họ chỉ có lực lượng tự vệ, một quốc gia chỉ có đội tự vệ nếu công khai phái quân đội tham dự chiến tranh đó chẳng phải chính quốc gia mình sẽ bị tổn thất nặng nề sao.
Lục Thiếu Hoa nói.
Theo lời Lục Thiếu Hoa, Nhật Bản không có quân đội, chỉ có đội tự vệ, tuy rằng họ có thể nghiên cứu kỹ thuật quân sự, cũng có thể bí mật hình thành quân đội nhưng không dám công khai, họ không muốn chịu tổn thất ở chiến tranh thế giới thứ II nữa.
- Nhật Bản tham gia thông qua phương thức nào, qua vùng biển hay cách khác?
Lục Thiếu Hoa lại hỏi.
- Vùng biển, họ sẽ gửi bốn tàu ngầm hạt nhân, ẩn núp dưới đáy biển để hành động.
Lý Chí Kiệt đáp.
- Được, hãy bám chặt bọn họ, tôi muốn làm cho bốn tàu ngầm hạt nhân đó khi rơi vào vùng tập kích của chúng ta thì sẽ phải biến mất.
Lục Thiếu Hoa truyền đạt mệnh lệnh.
- Được thôi.
- Bên Mỹ có tin gì không?
Lục Thiếu Hoa nói sang chuyện khác.
- Tôi đã phái người bắt giữ ba chuyên gia kinh tế Mỹ, họ được tham gia trong việc lập kế hoạch kinh tế, đồng thời cũng là một cố vấn cao cấp của chính phủ Mỹ, tôi nghĩ họ biết rõ chuyện.
Lý Chí Kiệt không giấu diếm nói.
- Mau chóng lấy lời khai của họ để thu thập chứng cứ, vài ngày nữa sẽ phải dùng đến.
Lục Thiếu Hoa lại truyền lệnh.
- Mặt khác cũng phải chú ý chặt chẽ gia tộc Rothschild, xem lực lượng vũ trang họ thế nào, một khi có hành động nếu tình hình khẩn cấp anh có thể hành động trước.
Lục Thiếu Hoa chẳng những hạ mệnh lệnh mà còn trao quyền cho Lý Chí Kiệt xử lý khi có tình huống khẩn cấp.
- Vâng
- Còn nữa, nói Tạ Kiên Vỹ chuẩn bị tốt số tên lửa tầm ngắn, một khi nhà họ Kim ở Triều Tiên đồng ý thì lập tức cho vận chuyển đi ngay, phải nhanh chóng hành động.
Lục Thiếu Hoa dặn dò.
- Không vấn đề gì.
Qua cuộc điện thoại của Lý Chí Kiệt tình hình dần dần được sáng tỏ, Lục Thiếu Hoa biết hành động tiếp theo của gia tộc Rothschild, đúng như hắn dự đoán, gia tộc Rothschild đã lựa chọn cách dùng quân đội liên minh quốc gia để áp chế căn cứ Hổ Gầm.
Áp dụng phương pháp áp chế toàn diện.
Lục Thiếu Hoa có lý do để tin tưởng, chỉ sợ Ả rập đối phó không tốt, có thể mấy quốc gia lân cận Ả rập cũng đã hành động rồi, họ sẽ phái quân đội đến biên giới đó, lợi dụng các nước lân cận Ả rập để tiến hành áp chế Ả rập.
Lục Thiếu Hoa dự đoán đúng như vậy, vừa chấm dứt cuộc thoại với Lý Chí Kiệt lập tức Nhị Vương Tử liền gọi điện tới.
- Tình huống bên này không ổn lắm, hai nước xung quanh bắt đầu có động tĩnh.
Nhị Vương Tử cũng không khách sáo liền vào thẳng vấn đề.
- Tôi đã đoán được.
Lục Thiếu Hoa rất bình thản, bình thản đến đáng sợ.
- Họ chỉ đàn áp, sẽ không dám hành động đâu, ừ, đương nhiên cũng không loại trừ khả năng họ dám sử dụng vũ lực, lúc này anh nên tung tin về vũ khí hạt nhân ra khiến họ phải đau đầu, nếu như thế mà họ vẫn hành động thì hãy tuyên bố rằng một khi không khống chế được tình hình sẽ cho sử dụng vũ khí hạt nhân.
Lục Thiếu Hoa yêu cầu Nhị Vương Tử đe dọa họ, cũng là vì bảo toàn cho Ả Rập họ.
Trên thế giới này, Lục Thiếu Hoa chỉ có một vài liên minh nên không muốn mất đi bất cứ một đồng minh nào, cho nên năm đó Lục Thiếu Hoa đồng ý bán vũ khí hạt nhân cho Nhị Vương Tử.
Đó là một bước đi đúng đắn, một mũi tên trúng hai đích.
Hoàn toàn có thể nghĩ ra quốc gia nào có được vũ khí hạt nhân là có được quyền lực, cũng để đảm bảo cho sự ổn định của quốc gia, khi Ả Rập có được vũ khí hạt nhân là họ không sợ bất cứ kẻ nào, giống như đã tiêm thuốc an thần vào người vậy.
Có được loại thuốc an thần này thì khi đối mặt với việc lớn Nhị Vương Tử không phải lo lắng quá nhiều, không còn rụt rè do dự, giống như mấy ngày trước Nhị Vương Tử không chút đắn đo công khai chỉ trích Mỹ.
Hiện tại dù có hỗn loạn, có được vũ khí hạt nhân Nhị Vương Tử có thể nói không còn sợ gì nữa, không sợ có người dùng vũ lực với họ, không sợ bị tiến hành áp chế toàn diện.
- Được.
Nhi Vương Tử đã thấy yên tâm hơn.
- Đúng rồi, thời gian nay sẽ tấn công vào thị trường tài chính Hàn Quốc, nếu có bao nhiêu tài chính dư thừa anh chuyển qua đây đi.
Lục Thiếu Hoa biết vấn đề chính đã kết thúc rồi, cũng đã đến lúc chuyển sang vấn đề khác.
- Không vấn đề gì, bên tôi có nguồn tài chính dự trữ.
Nhị Vương Tử rất hào hứng đáp.
Kiếm tiền là phải điều động nhiều vốn , điểm ấy là Nhị Vương Tử học được từ Lục Thiếu Hoa vì trước đây Lục Thiếu Hoa nghiêm lệnh cho Nhị Vương Tử tham gia kiếm lời từ cơn lốc tài chính, lúc đó không thể điều động được số tiền lớn, lần này Nhị Vương Tử gần như điều động số vốn lớn nhất từ Hoàng thất của anh ta để tham gia vào cuộc chiến lần này.
Cũng vì Lục Thiếu Hoa nghiêm lệnh nên hoàng thất Ả Rập mới có dư thừa tài chính, lúc này Lục Thiếu Hoa nhằm thị trường tài chính Hàn Quốc mà tấn công, rõ ràng đây là cơ hội để kiếm tiền.
- Cứ như vậy nhé.
Lục Thiếu Hoa chủ động chấm dứt chuyện.
Lục Thiếu Hoa từng bước một sắp đặt, bố trí rất tốt một ván cờ, trong khi Lục Thiếu Hoa âm thầm sắp đặt thì mọi việc bên ngoài lại đang rất hỗn loạn.
Hôm sau Tập đoàn Phượng Hoàng không hề lên tiếng gì, mà cho chấm dứt toàn bộ khối thực nghiệp, điều này khiến cho giới truyền thông châu Âu rất vui mừng, họ cho rằng đó là một biểu hiện mà Tập đoàn Phượng Hoàng đã thừa nhận lỗi của mình.
Giới truyền thông là như vậy, cho dù không có chứng cứ rõ ràng họ vẫn dám đăng tin, ngày hôm đó liền có một bài báo với tiêu đề là Tập đoàn Phượng Hoàng hoàn toàn kiếm lợi dựa vào cơn lốc tài chính.
Bài viết thật ấn tượng, gần như không khác gì mấy so với thực tế.
Hỗn loạn càng thêm hỗn loạn, số lượng người biểu tình càng lúc càng tăng lên, cả người dân và có cả những người thất nghiệp do hậu quả của cơn lốc tài chính đều tham gia.
Những người đó cho rằng Tập đoàn Phượng Hoàng là nguyên nhân gây ra cơn lốc tài chính, sự thất nghiệp của họ cũng liên quan đến Phượng Hoàng, là Tập đoàn Phượng Hoàng hại họ ra nông nỗi này.
Giới truyền thông châu Âu đang rất hoan hỉ, nhưng có một tờ báo đăng lá thư xin lỗi.
Đúng vậy, đó chính là một lá thư xin lỗi được đăng ở nơi không dễ thấy, chỉ chiếm một góc diễn đàn.
Tờ báo đăng lá thư xin lỗi không phải là tờ báo khác, đó chính là Thời báo Phố Wall.
Thời báo Phố Wall đăng bài viết đầu tiên lúc đó là có người ra hiệu, nhưng cho dù là vậy họ cũng không có đủ bằng chứng cho thấy tính xác thực của nội dung bài viết, họ sẽ phải đối mặt với áp lực rất lớn.
Áp lực đó xuất phát từ chính phủ Trung Quốc, giới thương nhân Hồng Kong và Macao, còn có Libya, Ảrập và Iran.
Thời báo Phố Wall rất tài giỏi, điều ấy không thể phủ nhận, tại trụ sở của thời báo Phố Wall họ rất ngạo mạn, nhưng hiện tại họ đã không thể ngạo mạn nổi nữa rồi, cho dù là chính phủ Mỹ của họ thì cũng không thể ngạo mạn hơn được nữa.
Mỹ là nước bá chủ toàn cầu, tuy nhiên họ cũng không thể chịu được áp lực từ nhiều phía như vậy, đặc biệt là áp lực từ chính phủ Trung Quốc.
Cho nên cuối cùng chính phủ Mỹ không hề ra mặt, toàn bộ áp lực Thời báo Phố Wall phải chịu đồng thời cũng nhận được chỉ thị phải xin lỗi, nhưng không thể đăng ở một nơi dễ thấy.
Đó là muốn mọi người xem nhẹ lá thư xin lỗi, có thể nói, có đăng hay không đăng cũng đâu có gì khác nhau.
Về vấn đề này chính phủ Trung Quốc không hài lòng, Lục Thiếu Hoa là người bị hại lại càng thấy khó chịu.
Sự việc còn kéo dài chưa thể chấm dứt được.
Đúng vậy, chưa thể chấm dứt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.