Chương 1202: Vấn đề lịch sử
Biên Chức Thành Đích Mộng
01/12/2015
Tình hình trước mắt gần như có thể khẳng định, Lục Thiếu Hoa sẽ kiếm được nhiều tiền, như vậy cũng gián tiếp nói, đó là Lưu Minh Chương cũng có thể kiếm tiền.
Công thức quả cầu tuyết.
Đúng vậy, chính là công thức quả cầu tuyết, Lục Thiếu Hoa tính như vậy, trước tiên thu ở Châu Á một ít, tập trung tiền vốn lớn, tấn công sang Châu Âu.
Hiện tại Lục Thiếu Hoa bảo Lưu Minh Chương làm như vậy, vả lại mấy người Lưu Minh Chương cũng rất xuất sắc, xử lý Hàn Quốc rồi Nhật Bản cũng không thanh phong.
Buổi chiều, nửa tiêng trước khi kết thúc phiên giao dịch, Lưu Minh Chương truyền lệnh, rút lui toàn bộ, nói cách khác chính là thu lưới.
Tốc độ thu lưới cũng cực kỳ nhanh, tiếp tho chỉ là công tác thống kê, kết quả cũng có rất nhanh, chỉ tiếc là Lục Thiếu Hoa đã không ở sở tổng chỉ huy mà đã về nhà, có internet Lưu Minh Chương chỉ cần đem hết số liệu gửi cho Lục Thiếu Hoa là được.
Giống như dự kiến của Lưu Minh Chương, số tiền kiếm được ở Nhật Bản là hơn một trăm tỷ đô la Mỹ, nhiều hơn dự tính khoảng tám tỷ đô la Mỹ.
Đối với Lục Thiếu Hoa hiện tại mà nói, tám tỷ đô la Mỹ không là gì, chỉ là số nhỏ.
Tuy nhiên, không ai chê tiền, Lục Thiếu Hoa cũng vậy, hắn cũng không chê tiền, buôn bán lời tám tỷ đô la, nói thật trong lòng Lục Thiếu Hoa cũng rất vui.
Nhưng mà, Lục Thiếu Hoa không biết chính là số nhỏ của hắn nhưng làm cho người ta làm cả đời cũng không dám mơ đến.
Tám tỷ đô la mỹ, đổi thành nhân dân tệ, không tính số lẻ cũng bốn trăm linh tám tỷ nhân dân tệ. Ở Trung Quốc có mấy công ty có tài sản đạt đến mức đó.
Công ty tư nhân, chỉ sợ không có, công ty nhà nước có nhưng không nhiều.
Đây là khoảng cách.
Thời gian thật sự quá nhanh, trong nháy mát, ba ngày đã trôi qua.
Trong ba ngày này, đã xảy ra rất nhiều chuyện, đầu tiên, cũng là ngày đầu tiên, Lưu Minh Chương rút lui khỏi Nhật Bản, sự khiếp sợ đã lan ra toàn cẩu.
Bộ ngoại giao Trung Quốc tuyên bố, hoàn thành sự nghiệp thống nhất vĩ đại.
Đây không phải sự thống nhất bình thường. Có lẽ, nếu bình thường chỉ là thu phục Đài Loan, thống nhất lãnh thổ, nhưng hôm nay sự nghiệp thống nhất cũng có quy mô rộng hơn.
Sự nghiệp thống nhất này phải ngược dòng lịch sử đến đời Tần. Năm đó Từ Phúc mang theo năm trăm nam nữ đến Đông Doanh, sau đó không trở về tạo nên Nhật Bản bây giờ.
Ngày nay, lịch sử Trung Quốc đã mở ra, ngược dòng đề đời Tần mấy ngàn năm trước, Nhật Bản từng là lãnh thổ của Trung Quốc.
Trung Quốc hiện nay có thực lực, tất nhiên phải hoàn thành sự nghiệp thống nhất, cho nên, quân đội Trung Quốc tiến vào Nhật Bản cũng không phải xâm lược mà là thu phục lãnh thổ quốc gia.
Còn vấn đề Đài Loan, không cần giải thích nhiều, nhìn lịch sử Trung Quốc thời kỳ quốc dân sẽ biết.
Chuyện này làm Lục Thiếu Hoa phải giơ một ngón tay cái lên, thật sự là tài tình.
Chẳng lẽ không đúng sao?
Lịch sử đời Tần lại được mang ra, lý lẽ nhiều, nói nhiều cũng chỉ để duy trì hình tượng hòa bình của Trung Quốc. Dù sao cũng là nói Nhật Bản và Đài Loan đều là lãnh thổ Trung Quốc.
Trung Quốc có đánh người khác không? Cho đến bây giờ thì không.
Chỉ là thu hồi lãnh thổ mà thôi.
Nhưng có một chỗ cũng kinh hãi, đó là Mông Cổ.
Lãnh thổ Trung Quốc có Mông Cổ, chỉ là Mông cổ gọi là nội Mông, ngoài thì gọi là Mông Cổ.
Trong lịch sử thì Mông Cổ cũng thuộc lãnh thổ Trung Quốc.
Nhưng Trung Quốc không thu hồi Mông Cổ. Vì hai nguyên nhân, trong đó nguyên nhân chủ yếu là ngoại giao.
Vì Trung Quốc và Nga có chung đường biên giới nếu thu phục Mông Cổ thì hai nước có đường biên giới rộng hơn. Hai nước sẽ tồn tại nhiều tranh cãi nếu xử lý không tốt, có thể khiến quan hệ của hai quốc gia có vết nứt.
Mà Mông Cổ cũng có vị trí chiến lược.
Nguyên nhân thứ hai, càng đơn giản, Mông Cổ không có nhiều tài nguyên lắm, có thể nói, lãnh thổ này không có sức hút.
Tuy nhiên hiện tại Trung Quốc mạnh mẽ như vậy thì người Mông Cổ phai run sợ, sợ là có một ngày quân đội Trung Quốc lại tiến vào nước họ giống như Nhật Bản.
Chỉ là bọn họ không biết, bọn họ lo lắng thừa, hiện tại Trung Quốc đã mạnh mẽ rồi, không muốn tự tạo thêm áp lực. Nếu thu phục Mông Cổ sẽ làm Nga bất mãn, gây nên mâu thuẫn và phiền toái.
Cho nên, mặc kệ thế nào, cũng sẽ không thu hồi Mông Cổ. Có lẽ đến một ngày nào đó Trung Quốc trở thành một lực lượng siêu việt sẽ nghĩ đến việc thu hồi Mông Cổ.
Những việc này đều liên quan đến toàn bộ Châu Á, khi Trung Quốc tuyên bố Nhật Bản là lãnh thổ của Trung Quốc, thị trường chứng khoán Châu Á ngày hôm sau đều bị ảnh hưởng.
Nhưng đây chỉ là bề ngoài, nếu chỉ là ảnh hưởng của việc này sẽ là rất nhỏ, nên bên trong việc này có nguyên nhân khác.
Tập đoàn Phượng Hoàng ra tay với bọn họ.
Đung thế, vào lúc này mấy người Lưu Minh Chương bắt đầu ra tay, sau khi rút lui khỏi Nhật Bản.
Biết rõ Tập đoàn Phượng Hoàng ra tay nhưng họ không có cách nào. Bọn họ không tìm được chứng cứ, cho dù có tìm được chứng cứ chỉ sợ cũng không dám lên tiếng.
Vì sao?
Việc này rất đơn giản, bọn họ sợ căn cứ Hổ Gầm. Nhật Bản hùng mạnh như vậy mà trong một đêm cũng xong đời.
Có người nghĩ đó là do Trung Quốc ra tay nhưng người hiểu rõ đều biết do căn cứ Hổ Gầm. Mà căn cứ Hổ Gầm có quan hệ thế nào với Tập đoàn Phượng Hoàng.
Đó là mối quan hệ đồng minh. Hiện tại Tập đoàn Phượng Hoàng công kích bọn họ, bọn họ nếu đứng ra phản đối thì căn cứ Hổ Gầm tức giận sẽ thế nào.
Còn nữa, cho dù không có quan hệ với căn cứ Hổ Gầm bọn họ muốn đối phó với Tập đoàn Phượng Hoàng cũng không dễ.
Tập đoàn Phượng Hoàng có thực lực quá lớn, nhiều quốc gia liên hợn lại cũng không là đối thủ của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Lục Thiếu Hoa chỉ cần lên tiếng thì có lẽ mấy quốc gia đều gặp tại họa.
Mà bọn họ không lên tiếng có lẽ sẽ tốt hơn. Lục Thiếu Hoa kiếm chút tiền nếu thấy bọn họ không lên tiếng Lục Thiếu Hoa có thể hạ thủ lưu tình, không mang sự việc làm như vậy.
Sống gần Trung Quốc dù sao cũng nghiên cứu cách làm việc của người Trung Quốc.
Lục Thiếu Hoa làm việc tàn nhẫn nhưng mọi người cũng biết, có lúc Lục Thiếu Hoa cũng cầu xin hộ.
Hiện tại mấy quốc gia để thể hiện bộ mặt van xin, chỉ mong Lục Thiếu Hoa không tuyệt tình. Cho bọn họ một con đường sống.
Mà Lục Thiếu Hoa nhìn biểu hiện của các quốc gia này, hắn cũng có trái tim. Cũng bảo Lưu Minh Chương đừng làm việc tuyệt tình.
Kiếm tiền phải tàn nhẫn, Có cơ hội kiếm tiền Lục Thiếu Hoa cũng không nhân nhượng.
Tuy nhiên, mọi việc đều dựa vào dự đoán của Lục Thiếu Hoa, đây mới là quan trọng, trong ba ngày này đến này thứ tứ, Lục Thiếu Hoa lại một lần nữa đích thân đến sở chỉ huy.
Ba ngày này mấy người Lưu Minh Chương cũng chấm dứt hành động ở Châu Á.
Ngày thứ tư sẽ là ngày chấm dứt hành động. Lục Thiếu Hoa đến ý đồ rất rõ ràng.
Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa đến hưởng thụ thành quả chiến thắng. Nếu có khả năng, Lục Thiếu Hoa muốn xem một chút kết quả. Hắn muốn biết hành động lần này hắn kiếm được bao nhiêu tiền.
Công thức quả cầu tuyết.
Đúng vậy, chính là công thức quả cầu tuyết, Lục Thiếu Hoa tính như vậy, trước tiên thu ở Châu Á một ít, tập trung tiền vốn lớn, tấn công sang Châu Âu.
Hiện tại Lục Thiếu Hoa bảo Lưu Minh Chương làm như vậy, vả lại mấy người Lưu Minh Chương cũng rất xuất sắc, xử lý Hàn Quốc rồi Nhật Bản cũng không thanh phong.
Buổi chiều, nửa tiêng trước khi kết thúc phiên giao dịch, Lưu Minh Chương truyền lệnh, rút lui toàn bộ, nói cách khác chính là thu lưới.
Tốc độ thu lưới cũng cực kỳ nhanh, tiếp tho chỉ là công tác thống kê, kết quả cũng có rất nhanh, chỉ tiếc là Lục Thiếu Hoa đã không ở sở tổng chỉ huy mà đã về nhà, có internet Lưu Minh Chương chỉ cần đem hết số liệu gửi cho Lục Thiếu Hoa là được.
Giống như dự kiến của Lưu Minh Chương, số tiền kiếm được ở Nhật Bản là hơn một trăm tỷ đô la Mỹ, nhiều hơn dự tính khoảng tám tỷ đô la Mỹ.
Đối với Lục Thiếu Hoa hiện tại mà nói, tám tỷ đô la Mỹ không là gì, chỉ là số nhỏ.
Tuy nhiên, không ai chê tiền, Lục Thiếu Hoa cũng vậy, hắn cũng không chê tiền, buôn bán lời tám tỷ đô la, nói thật trong lòng Lục Thiếu Hoa cũng rất vui.
Nhưng mà, Lục Thiếu Hoa không biết chính là số nhỏ của hắn nhưng làm cho người ta làm cả đời cũng không dám mơ đến.
Tám tỷ đô la mỹ, đổi thành nhân dân tệ, không tính số lẻ cũng bốn trăm linh tám tỷ nhân dân tệ. Ở Trung Quốc có mấy công ty có tài sản đạt đến mức đó.
Công ty tư nhân, chỉ sợ không có, công ty nhà nước có nhưng không nhiều.
Đây là khoảng cách.
Thời gian thật sự quá nhanh, trong nháy mát, ba ngày đã trôi qua.
Trong ba ngày này, đã xảy ra rất nhiều chuyện, đầu tiên, cũng là ngày đầu tiên, Lưu Minh Chương rút lui khỏi Nhật Bản, sự khiếp sợ đã lan ra toàn cẩu.
Bộ ngoại giao Trung Quốc tuyên bố, hoàn thành sự nghiệp thống nhất vĩ đại.
Đây không phải sự thống nhất bình thường. Có lẽ, nếu bình thường chỉ là thu phục Đài Loan, thống nhất lãnh thổ, nhưng hôm nay sự nghiệp thống nhất cũng có quy mô rộng hơn.
Sự nghiệp thống nhất này phải ngược dòng lịch sử đến đời Tần. Năm đó Từ Phúc mang theo năm trăm nam nữ đến Đông Doanh, sau đó không trở về tạo nên Nhật Bản bây giờ.
Ngày nay, lịch sử Trung Quốc đã mở ra, ngược dòng đề đời Tần mấy ngàn năm trước, Nhật Bản từng là lãnh thổ của Trung Quốc.
Trung Quốc hiện nay có thực lực, tất nhiên phải hoàn thành sự nghiệp thống nhất, cho nên, quân đội Trung Quốc tiến vào Nhật Bản cũng không phải xâm lược mà là thu phục lãnh thổ quốc gia.
Còn vấn đề Đài Loan, không cần giải thích nhiều, nhìn lịch sử Trung Quốc thời kỳ quốc dân sẽ biết.
Chuyện này làm Lục Thiếu Hoa phải giơ một ngón tay cái lên, thật sự là tài tình.
Chẳng lẽ không đúng sao?
Lịch sử đời Tần lại được mang ra, lý lẽ nhiều, nói nhiều cũng chỉ để duy trì hình tượng hòa bình của Trung Quốc. Dù sao cũng là nói Nhật Bản và Đài Loan đều là lãnh thổ Trung Quốc.
Trung Quốc có đánh người khác không? Cho đến bây giờ thì không.
Chỉ là thu hồi lãnh thổ mà thôi.
Nhưng có một chỗ cũng kinh hãi, đó là Mông Cổ.
Lãnh thổ Trung Quốc có Mông Cổ, chỉ là Mông cổ gọi là nội Mông, ngoài thì gọi là Mông Cổ.
Trong lịch sử thì Mông Cổ cũng thuộc lãnh thổ Trung Quốc.
Nhưng Trung Quốc không thu hồi Mông Cổ. Vì hai nguyên nhân, trong đó nguyên nhân chủ yếu là ngoại giao.
Vì Trung Quốc và Nga có chung đường biên giới nếu thu phục Mông Cổ thì hai nước có đường biên giới rộng hơn. Hai nước sẽ tồn tại nhiều tranh cãi nếu xử lý không tốt, có thể khiến quan hệ của hai quốc gia có vết nứt.
Mà Mông Cổ cũng có vị trí chiến lược.
Nguyên nhân thứ hai, càng đơn giản, Mông Cổ không có nhiều tài nguyên lắm, có thể nói, lãnh thổ này không có sức hút.
Tuy nhiên hiện tại Trung Quốc mạnh mẽ như vậy thì người Mông Cổ phai run sợ, sợ là có một ngày quân đội Trung Quốc lại tiến vào nước họ giống như Nhật Bản.
Chỉ là bọn họ không biết, bọn họ lo lắng thừa, hiện tại Trung Quốc đã mạnh mẽ rồi, không muốn tự tạo thêm áp lực. Nếu thu phục Mông Cổ sẽ làm Nga bất mãn, gây nên mâu thuẫn và phiền toái.
Cho nên, mặc kệ thế nào, cũng sẽ không thu hồi Mông Cổ. Có lẽ đến một ngày nào đó Trung Quốc trở thành một lực lượng siêu việt sẽ nghĩ đến việc thu hồi Mông Cổ.
Những việc này đều liên quan đến toàn bộ Châu Á, khi Trung Quốc tuyên bố Nhật Bản là lãnh thổ của Trung Quốc, thị trường chứng khoán Châu Á ngày hôm sau đều bị ảnh hưởng.
Nhưng đây chỉ là bề ngoài, nếu chỉ là ảnh hưởng của việc này sẽ là rất nhỏ, nên bên trong việc này có nguyên nhân khác.
Tập đoàn Phượng Hoàng ra tay với bọn họ.
Đung thế, vào lúc này mấy người Lưu Minh Chương bắt đầu ra tay, sau khi rút lui khỏi Nhật Bản.
Biết rõ Tập đoàn Phượng Hoàng ra tay nhưng họ không có cách nào. Bọn họ không tìm được chứng cứ, cho dù có tìm được chứng cứ chỉ sợ cũng không dám lên tiếng.
Vì sao?
Việc này rất đơn giản, bọn họ sợ căn cứ Hổ Gầm. Nhật Bản hùng mạnh như vậy mà trong một đêm cũng xong đời.
Có người nghĩ đó là do Trung Quốc ra tay nhưng người hiểu rõ đều biết do căn cứ Hổ Gầm. Mà căn cứ Hổ Gầm có quan hệ thế nào với Tập đoàn Phượng Hoàng.
Đó là mối quan hệ đồng minh. Hiện tại Tập đoàn Phượng Hoàng công kích bọn họ, bọn họ nếu đứng ra phản đối thì căn cứ Hổ Gầm tức giận sẽ thế nào.
Còn nữa, cho dù không có quan hệ với căn cứ Hổ Gầm bọn họ muốn đối phó với Tập đoàn Phượng Hoàng cũng không dễ.
Tập đoàn Phượng Hoàng có thực lực quá lớn, nhiều quốc gia liên hợn lại cũng không là đối thủ của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Lục Thiếu Hoa chỉ cần lên tiếng thì có lẽ mấy quốc gia đều gặp tại họa.
Mà bọn họ không lên tiếng có lẽ sẽ tốt hơn. Lục Thiếu Hoa kiếm chút tiền nếu thấy bọn họ không lên tiếng Lục Thiếu Hoa có thể hạ thủ lưu tình, không mang sự việc làm như vậy.
Sống gần Trung Quốc dù sao cũng nghiên cứu cách làm việc của người Trung Quốc.
Lục Thiếu Hoa làm việc tàn nhẫn nhưng mọi người cũng biết, có lúc Lục Thiếu Hoa cũng cầu xin hộ.
Hiện tại mấy quốc gia để thể hiện bộ mặt van xin, chỉ mong Lục Thiếu Hoa không tuyệt tình. Cho bọn họ một con đường sống.
Mà Lục Thiếu Hoa nhìn biểu hiện của các quốc gia này, hắn cũng có trái tim. Cũng bảo Lưu Minh Chương đừng làm việc tuyệt tình.
Kiếm tiền phải tàn nhẫn, Có cơ hội kiếm tiền Lục Thiếu Hoa cũng không nhân nhượng.
Tuy nhiên, mọi việc đều dựa vào dự đoán của Lục Thiếu Hoa, đây mới là quan trọng, trong ba ngày này đến này thứ tứ, Lục Thiếu Hoa lại một lần nữa đích thân đến sở chỉ huy.
Ba ngày này mấy người Lưu Minh Chương cũng chấm dứt hành động ở Châu Á.
Ngày thứ tư sẽ là ngày chấm dứt hành động. Lục Thiếu Hoa đến ý đồ rất rõ ràng.
Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa đến hưởng thụ thành quả chiến thắng. Nếu có khả năng, Lục Thiếu Hoa muốn xem một chút kết quả. Hắn muốn biết hành động lần này hắn kiếm được bao nhiêu tiền.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.