Chương 38: Núi Ngưu Vân(1)
Kim Linh Hoàng
20/06/2021
Suốt cả nagyf hôm nay Lãnh Nguyệt
chỉ ở trong phòng, hỏi mọi thứ về kiếp trước của nguyên chủ. Lưu Bích
Thuỷ cũng rất thành thật trả lời.
“Nếu con đã hỏi xong rồi, thì có chuyện cho con làm rồi đấy!” Bà cười nói, đưa đến tay nàng một cuốn ''tu luyện pháp''.
“ ''tu luyện pháp''?! Đây là muốn con đi tu luyện?” Lãnh Nguyệt nhận lấy cuốn sách, mở vài trang ra xem thử, mắt vẫn nhìn vào sách, thuận miệng hỏi.
Lưu Bích Thuỷ gật đầu rồi nói “Quyển sách công pháo này đã thất truyền từ lâu, nay ta thu nhập được nên đưa cho con, chắc sẽ có ích!”
Không biết mẫu thân của nàng có biết nàng đang ở cấp nào không? Khả năng tu luyện của nàng cũng rất nhanh, sắp đuôit kịp đến nguyên anh rồi cũng nên. Giờ mà có thêm cuốn sách này thì hơi quá! “Vâng....vậy con phải đến chỗ yên tĩnh tu luyện ạ?”
“Có sao?! Ta tưởng chỉ cần một nơi yên tĩnh?” Lưu Bích Thuỷ thắc mắc, bà cũng chưa đọc qua quyển sách này nên cũng không biết rõ.
“Bên cạnh trang bìa có ghi thế mà, cần một nơi hết sức tập trung...như là núi Ngưu Vân?!”
“À, ra là núi Ngưu Vân!” Bà tỉnh ngộ, nói lớn.
“Sao con không thấy nó có trên bản đồ đại lục? Có phải là núi cổ chăng?!” Lục qua trí nhớ của nàng cũng không tìm ra cái tên Ngưu Vân.
“Núi này có hơn 5000 năm trước. Trên núi có nhiều linh thú nguy hiểm, độc xà hay thứ gì cũng có! Đặc biết nơi đó có linh khí dồi dào, giúp việc tu luyện trở nên dễ dàng hơn! Nhưng do quá nguy hiểm và ở chỗ khuất nên nó không được thiên tử phê duyệt cho vào bản đồ Nam Sở đại lục!” Bà lí giải nói.
Quả là một thiên tử thông minh nha! Nhưng thông minh kiểu này thì thiệt quá rồi còn gì, hay là bây giờ nàng đi khám phá nó?! Tìm được rồi chinh phục nó, đem về hoàng cung đưa cho mọi người là được rồi!
“Vậy tối nay con sẽ khởi hành! Người có đi cùng không?”
“Ta không đi. Hiện tại mảnh không gian đang còn chưa hoàn thiện, ta cần phải ở lại đây để kịp thời xử lí. Con cứ đến đó mà tu luyện!” Lưu Bích Thuỷ thở dài nói, rồi biến mất.
Đúng như dự định, Lãnh Nguyệt thu dọn đồ rồi lên đường. Theo mảnh bản đồ trong sách cho thấy, núi Ngưu Vân nằm ở hướng đông nam, cũng không xa lắm nên chắc đi tầm hai ngày là sẽ đến!
Dưới chân núi có một cái kết giới khá lớn nhưng không quá mạnh, chắc do kết giới đã tồn tại từ lâu nên dần mất đi hiệu lực. ''bùm''!! Chạm một tay là có thể tự vỡ ra sao?! Đây là lừa người hả?!
Dù sao cũng lên núi trước đã, trời cũng không còn sớm!
---------------------------------
Trên đỉnh núi có một cái hang động khá lớn, đủ để sinh sống giống như một căn nhà. Chỉ có điều hơi tối một chút, cũng hơi lạnh lẽo đây.
Bụp! Thi triển ma pháp tạo lửa.
“Uầy, rộng phết đấy nhỉ? Trước hết nên tìm đồ ăn với một số đồ dùng cần thiết!” Trời cũng đã là đêm khuya, bây giờ tìm đồ ăn cũng hơi khó, chắc nàng ăn tạm mấy quả dại và chút bánh hoa cúc lúc trước mang theo vậy.
Đi tìm một chút rơm rạ hay lá cây khô để làm chỗ ngủ và đốt lửa trại cho đỡ lạnh. Nàng không muốn mới đến đây chưa được một tuần đã chết vì thiếu ngủ!
-Chủ nhân, linh khí ở đây rất dồi dào!
Phượng hoàng?! Làm gì mà không xuất hiện đi chứ làm nàng hết hồn!
-Ừ, chắc ngươi cũng tu luyện được?
-Được, nhưng ta sợ làm hỏng quang cảnh ở đây thôi!
Dù sao sức công phá khi tăng cấp của thần thú cũng không nhỏ, làm liên luỵ đến thiên nhiên cũng không tốt.
-Vậy ngươi tự tạo ra trận pháp giam mình lại đi. Đột phá xong rồi ra ngoài!
“Nếu con đã hỏi xong rồi, thì có chuyện cho con làm rồi đấy!” Bà cười nói, đưa đến tay nàng một cuốn ''tu luyện pháp''.
“ ''tu luyện pháp''?! Đây là muốn con đi tu luyện?” Lãnh Nguyệt nhận lấy cuốn sách, mở vài trang ra xem thử, mắt vẫn nhìn vào sách, thuận miệng hỏi.
Lưu Bích Thuỷ gật đầu rồi nói “Quyển sách công pháo này đã thất truyền từ lâu, nay ta thu nhập được nên đưa cho con, chắc sẽ có ích!”
Không biết mẫu thân của nàng có biết nàng đang ở cấp nào không? Khả năng tu luyện của nàng cũng rất nhanh, sắp đuôit kịp đến nguyên anh rồi cũng nên. Giờ mà có thêm cuốn sách này thì hơi quá! “Vâng....vậy con phải đến chỗ yên tĩnh tu luyện ạ?”
“Có sao?! Ta tưởng chỉ cần một nơi yên tĩnh?” Lưu Bích Thuỷ thắc mắc, bà cũng chưa đọc qua quyển sách này nên cũng không biết rõ.
“Bên cạnh trang bìa có ghi thế mà, cần một nơi hết sức tập trung...như là núi Ngưu Vân?!”
“À, ra là núi Ngưu Vân!” Bà tỉnh ngộ, nói lớn.
“Sao con không thấy nó có trên bản đồ đại lục? Có phải là núi cổ chăng?!” Lục qua trí nhớ của nàng cũng không tìm ra cái tên Ngưu Vân.
“Núi này có hơn 5000 năm trước. Trên núi có nhiều linh thú nguy hiểm, độc xà hay thứ gì cũng có! Đặc biết nơi đó có linh khí dồi dào, giúp việc tu luyện trở nên dễ dàng hơn! Nhưng do quá nguy hiểm và ở chỗ khuất nên nó không được thiên tử phê duyệt cho vào bản đồ Nam Sở đại lục!” Bà lí giải nói.
Quả là một thiên tử thông minh nha! Nhưng thông minh kiểu này thì thiệt quá rồi còn gì, hay là bây giờ nàng đi khám phá nó?! Tìm được rồi chinh phục nó, đem về hoàng cung đưa cho mọi người là được rồi!
“Vậy tối nay con sẽ khởi hành! Người có đi cùng không?”
“Ta không đi. Hiện tại mảnh không gian đang còn chưa hoàn thiện, ta cần phải ở lại đây để kịp thời xử lí. Con cứ đến đó mà tu luyện!” Lưu Bích Thuỷ thở dài nói, rồi biến mất.
Đúng như dự định, Lãnh Nguyệt thu dọn đồ rồi lên đường. Theo mảnh bản đồ trong sách cho thấy, núi Ngưu Vân nằm ở hướng đông nam, cũng không xa lắm nên chắc đi tầm hai ngày là sẽ đến!
Dưới chân núi có một cái kết giới khá lớn nhưng không quá mạnh, chắc do kết giới đã tồn tại từ lâu nên dần mất đi hiệu lực. ''bùm''!! Chạm một tay là có thể tự vỡ ra sao?! Đây là lừa người hả?!
Dù sao cũng lên núi trước đã, trời cũng không còn sớm!
---------------------------------
Trên đỉnh núi có một cái hang động khá lớn, đủ để sinh sống giống như một căn nhà. Chỉ có điều hơi tối một chút, cũng hơi lạnh lẽo đây.
Bụp! Thi triển ma pháp tạo lửa.
“Uầy, rộng phết đấy nhỉ? Trước hết nên tìm đồ ăn với một số đồ dùng cần thiết!” Trời cũng đã là đêm khuya, bây giờ tìm đồ ăn cũng hơi khó, chắc nàng ăn tạm mấy quả dại và chút bánh hoa cúc lúc trước mang theo vậy.
Đi tìm một chút rơm rạ hay lá cây khô để làm chỗ ngủ và đốt lửa trại cho đỡ lạnh. Nàng không muốn mới đến đây chưa được một tuần đã chết vì thiếu ngủ!
-Chủ nhân, linh khí ở đây rất dồi dào!
Phượng hoàng?! Làm gì mà không xuất hiện đi chứ làm nàng hết hồn!
-Ừ, chắc ngươi cũng tu luyện được?
-Được, nhưng ta sợ làm hỏng quang cảnh ở đây thôi!
Dù sao sức công phá khi tăng cấp của thần thú cũng không nhỏ, làm liên luỵ đến thiên nhiên cũng không tốt.
-Vậy ngươi tự tạo ra trận pháp giam mình lại đi. Đột phá xong rồi ra ngoài!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.