Chương 27: “Cực kỳ biến thái mà! Nói ra cũng thực khó coi…”
Minh Dã
15/06/2017
Sau khi ăn tối xong, Trầm Vĩnh Lan liền trở về phòng của mình, nàng
cảm thấy được nếu nàng cứ tiếp tục nhìn chằm chằm lấy Trầm Lạc Phù, cho
dù Trầm Lạc Phù không phát hiện sự khác thường thì bản thân mình cũng
khó có thể hay không quá thú tính, nàng một chút cũng không muốn bị Trầm Lạc Phù suy nghĩ mình trở nên quá biến thái.
Nàng uể oải leo lên giường của mình, nàng cảm thấy bản thân mình gần đây thật là không ổn rồi, rốt cuộc là sai lầm bắt đầu từ đâu? Hình như là bắt đầu từ ngày Trầm Lạc Phù xoa ngực cho mình, bị Trầm Lạc Phù xoa ra cái loại cảm giác đó nàng liền trở nên không bình tường, nói trắng ra thì nàng thực sự rất chán ghét cái cảm giác lúc này. Nếu là người khác, nàng sẽ không cần phải rối rắm như thế, chỉ cần nàng ngoắc một ngón tay liền thu phục được đối phương, thế nhưng vì cớ gì lại cố tình là Trầm Lạc Phù cơ chứ? Mặc dù nàng cảm thấy được bản thân mình sinh ra cảm giác biến thái như vậy suy nghĩ cũng cảm thấy không có gì đáng lo ngại, suy cho cùng trong lòng có suy nghĩ tới cũng không tính là hành vi phạm pháp luật, tựa như muốn giết người, thật ra cùng với giết người căn bản chính là hai chuyện khác nhau cho nên Trầm Vĩnh Lan vẫn không có gan mà hành động. Thứ hai, bản thân nàng trong lòng cũng nguyện ý như vậy mà mong muốn, còn chẳng kiên dè mà trắng trợn câu dẫn Trầm Lạc Phù, tuy nhiên vẫn không thấy Trầm Lạc Phù có ý muốn biến thái đáp lại, nữ nhân này nếu so sánh dường như cái gì cũng rất đoan chính, tư tưởng cũng rất bảo thủ, loạn luân hay cái gì đó đối với nữ nhân này thật khó mà chấp nhận, nghĩ đến đó Trầm Vĩnh Lan cũng thấy rất luống cuống.
Không nghĩ, không muốn nghĩ nữa, phiền chết đi được! Trầm Vĩnh Lan đem gối vỗ trên đầu mình, quả nhiên ứng với câu nói kia, nếu không chiếm được thì Trầm Vĩnh Lan sẽ bị rối loạn, Trầm Vĩnh Lan vẫn là ghét nhất bị rối loạn a..
Trầm Lạc Phù nhìn Trầm Vĩnh Lan ăn xong cơm tối liền trở về phòng, nhìn đồng hồ chỉ mới có bảy giờ hơn, Trầm Vĩnh Lan định từ lúc này đổi tính hay sao? Muốn từ yêu nghiệt gây tai họa đến cho xã hội loại người trở thành người phụ nữ đàng hoàng đoan chính hay sao? Trầm Lạc Phù quả thực không muốn như thế này mà suy đoán, chỉ là bản thân mình đều cảm thấy được không có sức thuyết phục. Có thể là Trầm Vĩnh Lan đang thất tình, nhưng mà nghĩ lại hôm nay Hứa Duy Cảnh đối với Trầm Vĩnh Lan rất quan tâm vì vậy khả năng này không lớn, hơn nữa Trầm Vĩnh Lan cho tới bây giờ cũng chỉ khiến cho người khác thất tình chính mình còn nàng như thế nào mà biết thất tình chứ! Quên đi, mặc kệ nàng, nàng có thất thường thì cũng không liên quan đến chuyện của mình, nàng không đến quấy rầy mình thì mình nên đốt nhang a…
Bất quá Trầm Lạc Phù vẫn đáp ứng Trầm Vĩnh Lan khi nào đi mua quà sinh nhật cho bà nội sẽ rủ nàng đi cùng, sinh nhật của bà nội cũng sắp đến Trầm Lạc Phù dự định tối ngày mai sau khi dạy xong lớp đào tạo sẽ đi mua quà, chính vì vậy nàng liền hướng đến phòng Trầm Vĩnh Lan gõ cửa, dự định hỏi nàng có muốn đi hay không.
“Vào đi!” Trầm Vĩnh Lan nghe thấy tiếng gõ cửa liền trả lời.
Trầm Lạc Phù vào phòng nhìn thấy Trầm Vĩnh Lan đang buồn bực dùng cái gối che kín đầu của mình, thoạt nhìn dường như thực sự có chuyện gì cái gì rối rắm lắm, nàng thực sự khó có thể tưởng tượng ra có chuyện gì mà lại khiến Trầm Vĩnh Lan buồn bực như vậy.
“Cô út, ngày mai tôi đi mua quà sinh nhật cho bà nội người có muốn cùng đi không?” Trầm Lạc Phù hỏi.
“Được!” Trầm Vĩnh Lan lúc này mới ngoi cái đầu đang vùi dưới gối lên.
“Uhm, vậy tôi đi ra ngoài đây” Trầm Lạc Phù thấy không có chuyện gì nữa cũng liền nghĩ muốn rời khỏi phòng Trầm Vĩnh Lan, nàng không quen với việc ở lại trong phòng của Trầm Vĩnh Lan, bên trong toàn tràn ngập mùi của Trầm Vĩnh Lan, cái mùi này rất có tính xâm lược cùng câu người a.
“Đợi đã, chúng ta nói chuyện một chút đi!” Trầm Vĩnh Lan nói xong vừa muốn đánh chết mình, không hiểu gần đây như thế nào lại cảm thấy cứ muốn dính lấy Trầm Lạc Phù, cho dù không muốn dính lấy thì hai con mắt cũng không có được tốt cứ muốn nhìn lấy nàng.
“Tôi còn có việc bận” Tán gẫu cái đầu cô, nói chuyện với người có suy nghĩ hạn hẹp như cô suốt ngày chỉ biết nói đến mấy chuyện không đàng hoàng, chủ đề cũng không đứng đắn, tôi mới không có hứng thú nói chuyện với cô
“Thời gian thực sự còn sớm, dù có bận như thế nào thì cũng nán lại đã” Trầm Vĩnh Lan nhíu mày, tiểu chất nữ này thật không đáng yêu a, cô cô như vậy có tâm ý muốn cải thiện mối quan hệ nhưng ngươi như thế nào không có lòng nhận?!
Cho dù là có thời gian ta cũng không muốn cùng ngươi nói chuyện phiếm được không? Trầm Lạc Phù trong lòng tuy nghĩ như vậy nhưng cũng không tình nguyện mà ngồi xuống, nàng biết nếu không đáp ứng tâm nguyện của Trầm Vĩnh Lan thì nàng tám phần cũng không được yên mà sẽ bị con thiêu thân này lao vào quấy rầy mình.
“Muốn nói chuyện gì?” Lần này Trầm Lạc Phù quyết tâm không chủ động tìm đề tài, nếu Trầm Vĩnh Lan còn dám nói chuyện không đàng hoàng thì chính mình sẽ lập tức đi ra ngoài.
“Sinh nhật của Lão thái thái cô định mua quà gì?” Trầm Vĩnh Lan hiện tại cũng không dám nói đến mấy vấn đề không đàng hoàng, thật ra nàng không phải sợ Trầm Lạc Phù bài xích mà chính là sợ nàng không khống chế được thú tính thôi…
Trầm Vĩnh Lan vô thức liền hướng tới gần người Trầm Lạc Phù, Trầm Vĩnh Lan lúc này cảm thấy được hiện tại cơ thể Trầm Lạc Phù có một sức hấp dẫn không thể diễn tả được, tựa như ma túy đối với kẻ nghiện vậy, mà bản thân ai cũng hiểu rõ thuốc phiện không thể dính vào được, tương tự như vậy Trầm Lạc Phù cũng không thể dính vào,nàng là bất khả xâm phạm, vì vậy Trầm Vĩnh Lan một bên rất rối loạn một bên lại cảm thấy rất muốn thỏa mãn, cái này, cảm giác thật sự khủng khiếp mà!
“Tôi nghĩ muốn mua cho bà nội một loại mỹ phẩm dưỡng da” Tuy rằng bà nội tuổi không còn trẻ, nhưng cùng với Trầm Vĩnh Lan lại rất giống nhau, rất chú ý đến vẽ đẹp của mình.
“Vậy tôi nên mua cái gì tốt đây?” Nếu là trước đây nàng đều nhờ trợ lý mua quà tặng, trợ lý của nàng chỉ hỏi tuổi của Lưu lão thái thái sau đó đều mua đồ dùng dành cho các lão bà bà thích, vì thế đối với các đồ vật Trầm Vĩnh Lan tặng luôn bị lão thái thái ghét vô cùng.
“Mua cái gì cũng được!” Mua cái gì cũng có thể, chỉ cần phù hợp với con mắt thẩm mỹ của bà nội là tốt rồi, cô cô mỗi lần mua lễ vật về đều rất già, khó tránh bà nội không thích, tuy rằng lễ vật phù hợp với độ tuổi của bà nhưng lại không phù hợp với tính cách.
“Như thế nào mà mua gì cũng được, mỗi lần tôi mua lễ vật về đều bị cho là bẩn thiu đến không chịu được, cô có phải hay không sợ tôi cạnh tranh đấy chứ?” Trầm Vĩnh Lan khẽ nhíu mày, đúng là lấy dạ tiểu nhân để đo lòng quân tử…
“Quan trọng là chính cô mua cho bà nội thì bà nội sẽ thích, năm nay coi như có thay đổi tác phong là tốt rồi!” Trầm Lạc Phù cảm thấy được năm nay nàng và cô cô có thể sẽ làm cho bà nội vui lòng, sau mọi chuyện kì lạ xảy ra vừa rồi dù sao năm nay Trầm Vĩnh Lan nếu so sánh thì vẫn có lòng hơn một chút.
“Vì vậy ngày mai cô cùng với tôi đi mua quà, lần này tôi sẽ nghe lời cô” Trầm Vĩnh Lan vô tình lại càng ngày càng gần Trầm Lạc Phù, gần đến nổi đều có thể ngửi thấy hương vị tươi mát đặc biệt trên người Trầm Lạc Phù, quá gần, chung quy rất dễ dàng sinh ta tâm niệm xấu xa, giờ phút này Trầm Vĩnh Lan lại có ham muốn dục vọng đối với Trầm Lạc Phù, đương nhiên nàng chỉ là hành động trong tư tưởng. Bản thân nàng hiện tại luôn thực hiện một nguyên tắc, đó là có thể vô tận mà có tà tâm nhưng tuyệt nhiên không được hành động, đây chính là điểm mấu chốt!
Trầm Lạc Phù lúc đầu chỉ là cố nói chuyện cho nên cũng không phát hiện Trầm Vĩnh Lan liền một chút một chút mà tới gần vì vậy đến khi nàng phát hiện thì khuôn mặt của Trầm Vĩnh Lan đã ở ngay trước mặt nàng, mặc dù rất xinh đẹp nhưng dù sao cũng không cần gần quá, làm cho người ta thật không có thối quen, hơn nữa cũng khiến Trầm Lạc Phù đặc biệt đề phòng, chỉ sợ Trầm Vĩnh Lan lại bắt đầu có ý tứ xấu mà làm nên một số trò đùa khiến người ta căm phẩn.
Cô út,cô nói chuyện thì nói chuyện đi làm gì mà đột nhiên lại đến gần tôi như vậy? Trầm Lạc Phù ngồi nghiêm chỉnh liền đã phòng bị, nếu Trầm Vĩnh Lan lần này lại làm chuyện gì quá giới hạn thì chính mình sẽ lập tức cho nàng thêm một cái tát.
Trầm Vĩnh Lan thật ra nên cảm thấy bản thân may mắn vì chỉ động tâm tư mà không được làm sai nguyên tắc, bằng không đêm nay có thể sẽ nghênh đón thêm thêm một bạt tay thứ hai trong đời. Chính vậy mới nói Trầm Vĩnh Lan may mắn, chung quy cũng là tránh được một kiếp vậy.
Ngoài việc Trầm Vĩnh Lan đến gần nàng nhưng thật ra lại không làm chuyện gì quá đáng, có vẽ như chỉ muốn trò chuyện. Trầm Lạc Phù cảm thấy mình thật hay tưởng tượng, xem ra cũng không thể lúc nào cũng suy nghĩ xấu về cô cô, vì vậy, Trầm Lạc Phù đối với Trầm Vĩnh Lan vừa rồi có suy nghĩ như vậy lại cảm thấy áy náy. Thật ra nàng cũng không cần áy náy, nàng đem Trầm Vĩnh Lan có suy nghĩ không tốt là hoàn toàn chính xác Nàng không hiểu được Trầm Vĩnh Lan thoạt nhìn rất có phép tắc nhưng thực ra chính là biểu hiện giả dối, bộ mặt thật của cô cô nàng chính là vẫn có ý nghĩ rất đen tối, hơn nữa còn muốn vượt qua trò đùa đã vi phạm, nàng cũng không biết bản thân mình đã bị người ta tưởng tượng ý dâm bao nhiêu lần. Cực kỳ biến thái mà! Nói ra cũng thực khó coi…
Nàng uể oải leo lên giường của mình, nàng cảm thấy bản thân mình gần đây thật là không ổn rồi, rốt cuộc là sai lầm bắt đầu từ đâu? Hình như là bắt đầu từ ngày Trầm Lạc Phù xoa ngực cho mình, bị Trầm Lạc Phù xoa ra cái loại cảm giác đó nàng liền trở nên không bình tường, nói trắng ra thì nàng thực sự rất chán ghét cái cảm giác lúc này. Nếu là người khác, nàng sẽ không cần phải rối rắm như thế, chỉ cần nàng ngoắc một ngón tay liền thu phục được đối phương, thế nhưng vì cớ gì lại cố tình là Trầm Lạc Phù cơ chứ? Mặc dù nàng cảm thấy được bản thân mình sinh ra cảm giác biến thái như vậy suy nghĩ cũng cảm thấy không có gì đáng lo ngại, suy cho cùng trong lòng có suy nghĩ tới cũng không tính là hành vi phạm pháp luật, tựa như muốn giết người, thật ra cùng với giết người căn bản chính là hai chuyện khác nhau cho nên Trầm Vĩnh Lan vẫn không có gan mà hành động. Thứ hai, bản thân nàng trong lòng cũng nguyện ý như vậy mà mong muốn, còn chẳng kiên dè mà trắng trợn câu dẫn Trầm Lạc Phù, tuy nhiên vẫn không thấy Trầm Lạc Phù có ý muốn biến thái đáp lại, nữ nhân này nếu so sánh dường như cái gì cũng rất đoan chính, tư tưởng cũng rất bảo thủ, loạn luân hay cái gì đó đối với nữ nhân này thật khó mà chấp nhận, nghĩ đến đó Trầm Vĩnh Lan cũng thấy rất luống cuống.
Không nghĩ, không muốn nghĩ nữa, phiền chết đi được! Trầm Vĩnh Lan đem gối vỗ trên đầu mình, quả nhiên ứng với câu nói kia, nếu không chiếm được thì Trầm Vĩnh Lan sẽ bị rối loạn, Trầm Vĩnh Lan vẫn là ghét nhất bị rối loạn a..
Trầm Lạc Phù nhìn Trầm Vĩnh Lan ăn xong cơm tối liền trở về phòng, nhìn đồng hồ chỉ mới có bảy giờ hơn, Trầm Vĩnh Lan định từ lúc này đổi tính hay sao? Muốn từ yêu nghiệt gây tai họa đến cho xã hội loại người trở thành người phụ nữ đàng hoàng đoan chính hay sao? Trầm Lạc Phù quả thực không muốn như thế này mà suy đoán, chỉ là bản thân mình đều cảm thấy được không có sức thuyết phục. Có thể là Trầm Vĩnh Lan đang thất tình, nhưng mà nghĩ lại hôm nay Hứa Duy Cảnh đối với Trầm Vĩnh Lan rất quan tâm vì vậy khả năng này không lớn, hơn nữa Trầm Vĩnh Lan cho tới bây giờ cũng chỉ khiến cho người khác thất tình chính mình còn nàng như thế nào mà biết thất tình chứ! Quên đi, mặc kệ nàng, nàng có thất thường thì cũng không liên quan đến chuyện của mình, nàng không đến quấy rầy mình thì mình nên đốt nhang a…
Bất quá Trầm Lạc Phù vẫn đáp ứng Trầm Vĩnh Lan khi nào đi mua quà sinh nhật cho bà nội sẽ rủ nàng đi cùng, sinh nhật của bà nội cũng sắp đến Trầm Lạc Phù dự định tối ngày mai sau khi dạy xong lớp đào tạo sẽ đi mua quà, chính vì vậy nàng liền hướng đến phòng Trầm Vĩnh Lan gõ cửa, dự định hỏi nàng có muốn đi hay không.
“Vào đi!” Trầm Vĩnh Lan nghe thấy tiếng gõ cửa liền trả lời.
Trầm Lạc Phù vào phòng nhìn thấy Trầm Vĩnh Lan đang buồn bực dùng cái gối che kín đầu của mình, thoạt nhìn dường như thực sự có chuyện gì cái gì rối rắm lắm, nàng thực sự khó có thể tưởng tượng ra có chuyện gì mà lại khiến Trầm Vĩnh Lan buồn bực như vậy.
“Cô út, ngày mai tôi đi mua quà sinh nhật cho bà nội người có muốn cùng đi không?” Trầm Lạc Phù hỏi.
“Được!” Trầm Vĩnh Lan lúc này mới ngoi cái đầu đang vùi dưới gối lên.
“Uhm, vậy tôi đi ra ngoài đây” Trầm Lạc Phù thấy không có chuyện gì nữa cũng liền nghĩ muốn rời khỏi phòng Trầm Vĩnh Lan, nàng không quen với việc ở lại trong phòng của Trầm Vĩnh Lan, bên trong toàn tràn ngập mùi của Trầm Vĩnh Lan, cái mùi này rất có tính xâm lược cùng câu người a.
“Đợi đã, chúng ta nói chuyện một chút đi!” Trầm Vĩnh Lan nói xong vừa muốn đánh chết mình, không hiểu gần đây như thế nào lại cảm thấy cứ muốn dính lấy Trầm Lạc Phù, cho dù không muốn dính lấy thì hai con mắt cũng không có được tốt cứ muốn nhìn lấy nàng.
“Tôi còn có việc bận” Tán gẫu cái đầu cô, nói chuyện với người có suy nghĩ hạn hẹp như cô suốt ngày chỉ biết nói đến mấy chuyện không đàng hoàng, chủ đề cũng không đứng đắn, tôi mới không có hứng thú nói chuyện với cô
“Thời gian thực sự còn sớm, dù có bận như thế nào thì cũng nán lại đã” Trầm Vĩnh Lan nhíu mày, tiểu chất nữ này thật không đáng yêu a, cô cô như vậy có tâm ý muốn cải thiện mối quan hệ nhưng ngươi như thế nào không có lòng nhận?!
Cho dù là có thời gian ta cũng không muốn cùng ngươi nói chuyện phiếm được không? Trầm Lạc Phù trong lòng tuy nghĩ như vậy nhưng cũng không tình nguyện mà ngồi xuống, nàng biết nếu không đáp ứng tâm nguyện của Trầm Vĩnh Lan thì nàng tám phần cũng không được yên mà sẽ bị con thiêu thân này lao vào quấy rầy mình.
“Muốn nói chuyện gì?” Lần này Trầm Lạc Phù quyết tâm không chủ động tìm đề tài, nếu Trầm Vĩnh Lan còn dám nói chuyện không đàng hoàng thì chính mình sẽ lập tức đi ra ngoài.
“Sinh nhật của Lão thái thái cô định mua quà gì?” Trầm Vĩnh Lan hiện tại cũng không dám nói đến mấy vấn đề không đàng hoàng, thật ra nàng không phải sợ Trầm Lạc Phù bài xích mà chính là sợ nàng không khống chế được thú tính thôi…
Trầm Vĩnh Lan vô thức liền hướng tới gần người Trầm Lạc Phù, Trầm Vĩnh Lan lúc này cảm thấy được hiện tại cơ thể Trầm Lạc Phù có một sức hấp dẫn không thể diễn tả được, tựa như ma túy đối với kẻ nghiện vậy, mà bản thân ai cũng hiểu rõ thuốc phiện không thể dính vào được, tương tự như vậy Trầm Lạc Phù cũng không thể dính vào,nàng là bất khả xâm phạm, vì vậy Trầm Vĩnh Lan một bên rất rối loạn một bên lại cảm thấy rất muốn thỏa mãn, cái này, cảm giác thật sự khủng khiếp mà!
“Tôi nghĩ muốn mua cho bà nội một loại mỹ phẩm dưỡng da” Tuy rằng bà nội tuổi không còn trẻ, nhưng cùng với Trầm Vĩnh Lan lại rất giống nhau, rất chú ý đến vẽ đẹp của mình.
“Vậy tôi nên mua cái gì tốt đây?” Nếu là trước đây nàng đều nhờ trợ lý mua quà tặng, trợ lý của nàng chỉ hỏi tuổi của Lưu lão thái thái sau đó đều mua đồ dùng dành cho các lão bà bà thích, vì thế đối với các đồ vật Trầm Vĩnh Lan tặng luôn bị lão thái thái ghét vô cùng.
“Mua cái gì cũng được!” Mua cái gì cũng có thể, chỉ cần phù hợp với con mắt thẩm mỹ của bà nội là tốt rồi, cô cô mỗi lần mua lễ vật về đều rất già, khó tránh bà nội không thích, tuy rằng lễ vật phù hợp với độ tuổi của bà nhưng lại không phù hợp với tính cách.
“Như thế nào mà mua gì cũng được, mỗi lần tôi mua lễ vật về đều bị cho là bẩn thiu đến không chịu được, cô có phải hay không sợ tôi cạnh tranh đấy chứ?” Trầm Vĩnh Lan khẽ nhíu mày, đúng là lấy dạ tiểu nhân để đo lòng quân tử…
“Quan trọng là chính cô mua cho bà nội thì bà nội sẽ thích, năm nay coi như có thay đổi tác phong là tốt rồi!” Trầm Lạc Phù cảm thấy được năm nay nàng và cô cô có thể sẽ làm cho bà nội vui lòng, sau mọi chuyện kì lạ xảy ra vừa rồi dù sao năm nay Trầm Vĩnh Lan nếu so sánh thì vẫn có lòng hơn một chút.
“Vì vậy ngày mai cô cùng với tôi đi mua quà, lần này tôi sẽ nghe lời cô” Trầm Vĩnh Lan vô tình lại càng ngày càng gần Trầm Lạc Phù, gần đến nổi đều có thể ngửi thấy hương vị tươi mát đặc biệt trên người Trầm Lạc Phù, quá gần, chung quy rất dễ dàng sinh ta tâm niệm xấu xa, giờ phút này Trầm Vĩnh Lan lại có ham muốn dục vọng đối với Trầm Lạc Phù, đương nhiên nàng chỉ là hành động trong tư tưởng. Bản thân nàng hiện tại luôn thực hiện một nguyên tắc, đó là có thể vô tận mà có tà tâm nhưng tuyệt nhiên không được hành động, đây chính là điểm mấu chốt!
Trầm Lạc Phù lúc đầu chỉ là cố nói chuyện cho nên cũng không phát hiện Trầm Vĩnh Lan liền một chút một chút mà tới gần vì vậy đến khi nàng phát hiện thì khuôn mặt của Trầm Vĩnh Lan đã ở ngay trước mặt nàng, mặc dù rất xinh đẹp nhưng dù sao cũng không cần gần quá, làm cho người ta thật không có thối quen, hơn nữa cũng khiến Trầm Lạc Phù đặc biệt đề phòng, chỉ sợ Trầm Vĩnh Lan lại bắt đầu có ý tứ xấu mà làm nên một số trò đùa khiến người ta căm phẩn.
Cô út,cô nói chuyện thì nói chuyện đi làm gì mà đột nhiên lại đến gần tôi như vậy? Trầm Lạc Phù ngồi nghiêm chỉnh liền đã phòng bị, nếu Trầm Vĩnh Lan lần này lại làm chuyện gì quá giới hạn thì chính mình sẽ lập tức cho nàng thêm một cái tát.
Trầm Vĩnh Lan thật ra nên cảm thấy bản thân may mắn vì chỉ động tâm tư mà không được làm sai nguyên tắc, bằng không đêm nay có thể sẽ nghênh đón thêm thêm một bạt tay thứ hai trong đời. Chính vậy mới nói Trầm Vĩnh Lan may mắn, chung quy cũng là tránh được một kiếp vậy.
Ngoài việc Trầm Vĩnh Lan đến gần nàng nhưng thật ra lại không làm chuyện gì quá đáng, có vẽ như chỉ muốn trò chuyện. Trầm Lạc Phù cảm thấy mình thật hay tưởng tượng, xem ra cũng không thể lúc nào cũng suy nghĩ xấu về cô cô, vì vậy, Trầm Lạc Phù đối với Trầm Vĩnh Lan vừa rồi có suy nghĩ như vậy lại cảm thấy áy náy. Thật ra nàng cũng không cần áy náy, nàng đem Trầm Vĩnh Lan có suy nghĩ không tốt là hoàn toàn chính xác Nàng không hiểu được Trầm Vĩnh Lan thoạt nhìn rất có phép tắc nhưng thực ra chính là biểu hiện giả dối, bộ mặt thật của cô cô nàng chính là vẫn có ý nghĩ rất đen tối, hơn nữa còn muốn vượt qua trò đùa đã vi phạm, nàng cũng không biết bản thân mình đã bị người ta tưởng tượng ý dâm bao nhiêu lần. Cực kỳ biến thái mà! Nói ra cũng thực khó coi…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.