Chương 24: “xữ nữ hay cái gì đi nữa cũng không phải có gì không tốt!”
Minh Dã
15/06/2017
So với Trầm Lạc Phù lăn lộn khó ngủ, Trầm Vĩnh Lan bên này là người
khởi xướng thế nhưng khi trở về phòng vừa lên giường nằm đã liền ngủ,
đúng là dù có suy nghĩ bản thân mình biến thái hay gì gì đó căn bản
cũng không khiến Trầm Vĩnh Lan mang gánh nặng tâm lý, thật ra nàng đã
sớm quăng khỏi đầu mình ý niệm đó…
Vài ngày gần đây thời gian đi ngủ và thức dậy của Trầm Vĩnh Lan rõ ràng so với trước kia sớm hơn rất nhiều, không biết có phải là do ảo giác hay không, Trầm Vĩnh Lan cảm thấy làn da của mình ở trong gương so với trước kia rất tốt, sắc đẹp cũng ngày một tốt hơn, Trầm Vĩnh Lan chính là đang lúc thoa kem dưỡng da tự kỷ mà nghĩ đến.
“Chào buổi sáng!” Trầm Vĩnh Lan ngủ sớm, tự nhiên cũng như vậy mà thức sớm, chính vì vậy lúc này Trầm Lạc Phù còn chưa rời khỏi nhà, nàng thấy tâm tình mình vô cùng tốt, cười rạng rỡ như hoa mà hướng đến Trầm Lạc Phù chào hỏi.
So sánh với giờ phút này Trầm Vĩnh Lan sáng sớm giống như đóa hoa vừa mới nở rộ, vừa kiều diễm lại vừa như bọt nước dưới ánh mặt trời vô cùng long lanh chói mắt thì ngược lại Trầm Lạc Phù do ngủ không đủ giấc cảm thấy bản thân lại giống như đóa hoa héo úa mà tinh thần lại rất uể oải. Trầm Lạc Phù nhìn Trầm Vĩnh Lan nở nụ cười như hoa vô cùng xinh đẹp trong lòng lại có cổ hờn dỗi, nữ nhân này ăn được, ngủ ngon, tâm trạng tốt, khí sắc cũng tốt vì vậy cả người thân thể như vậy mà giống nhau đều rất sáng sủa, thoạt nhìn lại rất phong tao, chỉ cần một cái giơ tay nhấc chân cũng đều lộ ra được một cỗ hơi thở quyến rũ, yêu nghiệt đúng là yêu nghiệt mà! Trầm Lạc Phù lần đầu tiên sinh ra cảm giác hâm mộ cũng như ghen tị…
“Chào buổi sáng cô út!” Trầm Lạc Phù đúng là Trầm Lạc Phù, tuy rằng trong lòng nàng hận không thể đem cái hoa thủy tiên này dìm chết vì đêm qua khiến nàng mất ngủ, nhưng nàng vẫn lịch sự mà đáp lại Trầm Vĩnh Lan.
Trầm Vĩnh Lan lúc này ngạc nhiên phát hiện ra có lẽ Trầm Lạc Phù hôm nay có trang điểm vì thế thoạt nhìn Trầm Lạc Phù giống như Thủy Phù Dung có phần so với bình thường mà kém sắc hơn đi tuy nhiên mị khí lại nặng hơn một chút , tóm lại do trước đây nhìn Trầm Lạc Phù rất tao nhã còn bây giờ thoạt mình lại rất sắc sảo, hoàn toàn khác biệt nhưng vẫn có sự quyến rũ và lực hấp dẫn kì lạ.
“Cô hôm nay đặc biệt thấy rất rất lẳng lơ nha?” Trầm Vĩnh Lan chọn mi hỏi.
” Cái gì?” Trầm Lạc Phù không hiểu được tại sao Trầm Vĩnh Lan lại nói như thế, nàng cảm thấy cô cô nàng đúng là miệng chó không phun ra ngà voi.
“Cô hôm nay tại sao lại trang điểm, như vậy rất lẳng lơ, bộ chuẩn bị đi quyến rủ ai sao?” Trầm Vĩnh Lan vừa nghĩ tới Trầm Lạc Phù có thể đi quyến rũ người khác tâm tình nàng liền có chút không tốt.
Cô còn không biết xấu hổ hay sao mà lại hỏi như thế, còn không phải do cô làm hại tôi, nếu không phải cô tùy tiện vào phòng ôm gối của tôi,thì ta đâu có như thế mà mất ngủ, không ngủ được thì vành mắt sẽ thâm, đôi mắt có vành thâm thì tự nhiên tôi sẽ dùng phấn lót để che đi! Còn nữa, nói đến lẳng lơ, không ai có thể lẳng lơ qua ngươi được.
“Co út không phải lo lắng tôi sẽ biến thành lão xử nữ hay sao? Quyến rũ xong một người sẽ liền quay về, cô út cũng không cần quan tâm như vậy!” Trầm Lạc Phù không chút để ý nói.
Trầm Vĩnh Lan nghe xong trong lòng chính là hiểu nhưng cũng không thích” Bên ngoài nhiều người xấu, không nên tùy tiện mà quyến rũ bậy bạ được, xữ nữ hay cái gì đi nữa cũng không phải có gì không tốt!”
Trầm Lạc Phù nghe có chút kinh ngạc, lời này thật không giống từ miệng của Trầm Vĩnh Lan nói ra, lại có vài phần ý tứ hàm xúc của bậc trưởng bối, đúng là có cảm tình tốt thật khác, không phải nàng mấy ngày hôm trước còn cười nhạo mình là xử nữ sao.
Nói đến đây, Trầm Lạc Phù lại thấy gần đây Trầm Vĩnh Lan thật có nhiều điểm khác thường, khi còn nhỏ Trầm Vĩnh Lan chính là liều mạng mà ức hiếp nàng, quan trọng chính là ở Trầm gia từ trước đến giờ Trầm Vĩnh Lan vẫn không hề đối với nàng mà quan tâm, tận khả năng nữa đó là không hề nghĩ đến sự tồn tại của nàng, thế nhưng thời gian gần đây Trầm Lạc Phù lại phát sinh ra loại ảo giác kì lạ, chính là Trầm Vĩnh Lan chủ động muốn thân cận nàng, tuy rằng biểu hiện có điểm không giống nhau nhưng vẫn cùng một loại là hảo tâm mà lo lắng, tuy nhiên cảm giác đó như muốn chống đối nàng, nàng vẫn thấy có chút không quá giống như vậy… Trầm Lạc Phù không hiểu rốt cuộc chuyện này có tính hay không là chuyện tốt đây?
“Cô út yên tâm, tôi từ trước đến giờ thủy chung kiên định thà thiếu chứ không ẩu, tuyệt đối sẽ không tùy tiện mà dễ dàng đi quyến rũ người khác!” Trầm Lạc Phù nghiêm túc nói, nàng không phải Trầm Vĩnh Lan, bản thân nàng rất kiên định.
“Uhm hũm!” Trầm Vĩnh Lan cũng hiểu được Trầm Lạc Phù quả thật không phải là người dễ dàng đi quyến rũ người khác, bằng không làm sao cho đến bây giờ vẫn còn là xử nữ, đột nhiên, Trầm Vĩnh Lan cảm thấy được là xử nữ vẫn không có gì là không tốt!
Vào buổi trưa, Hứa Duy Cảnh hẹn Trầm Vĩnh Lan cùng nhau ra ăn cơm, Trầm Vĩnh Lan nhận lời, đối với nàng bạn nữ giới không nhiều lắm,tuy rằng Hứa Duy Cảnh với nàng hiện giờ có thể coi như đã chia tay nhưng nàng vẫn vui lòng mà kết bạn. Kết bạn với bạch phú mỹ xinh đẹp lại còn làm bằng hữu tốt của nàng cũng không có gì là không tốt.
Hứa Duy Cảnh và An Nhã Uẩn đúng là cùng một tầng lớp, các nàng giao tình lại tốt, chọn nhà hàng cũng có mùi vị hợp nhau vì vậy vô tình đều hẹn hò nữ nhân đi ăn trưa ở cùng một địa điểm…
Đúng thật là không hẹn mà gặp,Hứa Duy Cảnh và Trầm Vĩnh Lan đang cùng nhau ăn cơm thì liền thấy Hứa Duy Cảnh cùng Trầm Lạc Phù.
Trầm Vĩnh Lan quen biết Hứa Duy Cảnh nhiều năm như vậy tự nhiên cũng thông qua Hứa Duy Cảnh mà quen biết An Nhã Uẩn, tuy rằng nàng cùng An Nhã Uẩn cũng cho là có giao tình nhưng cũng không phải là dạng người này ưa người kia, nhưng vì nể mặt Hứa Duy Cảnh nên cả hai đều không biểu lộ ra ngoài, bất quá nhiều lắm xem như quen sơ. Thế nhưng An Nhã Uẩn trái ngược lại, lại biết rất rõ về Trầm Vĩnh Lan. An Nhã Uẩn và Hứa Duy Cảnh cũng giống nhau, đều thích phụ nữ, cho nên Trầm Vĩnh Lan nhìn thấy An Nhã Uẩn cùng tiểu chất nữ của nàng cùng nhau đi ăn trưa, hơn nữa An Nhã Uẩn bình thường điệu bộ rất cao ngạo vậy mà giờ phút này lại rất ôn nhu chăm sóc đàng hoàng đối với tiểu chất nữ nhà nàng, Trầm Vĩnh Lan lúc này cảm thấy An Nhã Uẩn đối với tiểu chất nữ trong lòng có chút gì đó không yên phận, Trầm Vĩnh Lan hiện giờ cũng vô cùng không thoải mái, làm sao mà dễ chịu được, hóa ra hôm nay Trầm Lạc Phù trang điểm chính là vì đi quyến rũ An Nhã Uẩn.
“Đấy không phải cháu gái của em sao?” Hứa Duy Cảnh biết rõ nhưng vẫn giả vờ hỏi.
“An Nhã Uẩn tại sao lại biết Trầm Lạc Phù?” Trầm Vĩnh Lan nhíu mày hỏi.
“Em không biết An là chị họ của Lạc Phù sao?” Hứa Duy Cảnh ngạc nhiên hỏi.
Trầm Vĩnh Lan thực sự không biết An Nhã Uẩn chính là chị họ của Trầm Lạc Phù, nàng đại khái biết về chị dâu An Tâm Tuệ nhưng vẫn rất ít nghe chị dâu nhắc tới nhà mẹ đẻ của người, cũng rất ít cùng nhà mẹ đẻ qua lại, Trầm Vĩnh Lan tuy nhiên đã từng gặp qua anh trai của chị dâu một hai lần, nhưng chưa lần nào gặp qua những người khác, không nghĩ tới chị dâu nàng chính lại chính là Đại tiểu thư con nhà danh giá, nói như vậy vẫn không ngờ tới Trầm Lạc Phù là cháu ngoại của một đại gia phú… Bình thường chị dâu cùng Trầm Lạc Phù vẫn không hề đề cập tới, thực sự không hề nghĩ tới gà lại có lúc hóa thành phượng hoàng như vậy. Trầm gia tuy không phải là gia đình giàu có, nhưng vẫn ở mức khá giả đầy đủ, nếu so với loại đại phú gia nhà giàu ổn định thì không đáng nhắc tới rồi. Trầm Vĩnh Lan tuyệt đối không hề nghĩ tới từ nhỏ bản thân mình đã ức hiếp Trầm Lạc Phù mà Trầm Lạc Phù lại có lai lịch bên ngoại lớn như vậy, quả là làm cho nàng một phen kinh ngạc.
Hứa Duy Cảnh phát hiện Trầm Vĩnh Lan sắc mặt luôn luôn thay đổi, tâm tình bất định liền thầm nghĩ Trầm Vĩnh Lan quả nhiên thực sự để ý Trầm Lạc Phù.
“Không đi qua chào hỏi sao? Các người dù sao cũng đều là người một nhà” Hứa Duy Cảnh vừa mới dứt lời liền kéo Trầm Vĩnh Lan hướng An Nhã Uẩn và Trầm Lạc Phù tới gần, tuy rằng Hứa Duy Cảnh biết hoàn cảnh này An Nhã Uẩn không hy vọng sẽ bị làm phiền, nhưng nàng vẫn cố tình coi như không biết.
“Có thể cùng nhau ngồi không?” Hứa Duy Cảnh vui vẻ cười hỏi, không đợi đối phương trả lời bản thân mình đã nhanh tay giúp Trầm Vĩnh Lan kéo chiếc ghế dựa ra ngồi xuống.
An Nhã Uẩn cùng Trầm Lạc Phù ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Hứa Duy Cảnh và Trầm Vĩnh Lan, hiển nhiên các nàng cũng có chút ngạc nhiên ngoài ý muốn, như thế nào lại tình cờ không hẹn mà gặp ở đây.
An Nhã Uẩn từ khi biết Trầm Lạc Phù đến thành phố X vẫn thường xuyên lấy cớ cũng như trên danh nghĩa hẹn Trầm Lạc Phù đi chơi cùng mình, thế nhưng phần lớn đều bị Lạc Phù từ chối, lần này tiểu biểu muội khó khăn lắm mới chấp nhận đi ăn trưa với mình ai ngờ lúc này lại bị Hứa Duy Cảnh và Trầm Vĩnh Lan phá hoại, An Nhã Uẩn trong lòng không thấy thoải mái nhưng lại không thể làm gì họ…
“Cô út, nàng là chị họ của tôi” Trầm Lạc Phù nhớ tới có thể Trầm Vĩnh Lan chưa biết được mối quan hệ của mình và An Nhã Uẩn vì vậy nàng liền chủ động vì Trầm Vĩnh Lan giới thiệu.
“Chúng tôi đã gặp qua, nàng là bạn tốt của Hứa” Trầm Vĩnh Lan ôn hòa đáp.
Trầm Lạc Phù không nghĩ tới mọi người đều quen biết nhau, đây đúng là thời điểm ngoài ý muốn của nàng, biểu tỷ thoạt nhìn rất đứng đắn lại cùng Hứa Duy Cảnh là bạn tốt… Trầm Lạc Phù thực ra đối với Hứa Duy Cảnh ấn tượng không hẳn là tốt lắm.
Trong lúc ăn cơm, không khí lại có điểm kỳ quái, Trầm Vĩnh Lan và An Nhã Uẩn không có giao tình lại không có cảm tình tốt, vì vậy mới không có việc gì phải tán gẫu, còn Trầm Lạc Phù cùng Hứa Duy Cảnh trước sau cũng chỉ có duyên gặp mặt nhau một lần vì vậy cũng không có gì để nói. Cả ba người đều không thể nào mà hiên ngang nói chuyện, thế nhưng Hứa Duy Cảnh lại nói không ít, nàng lấy đề tài xung quang Trầm Lạc Phù để nói, đại loại như so với An Nhã Uẩn còn giống tỷ tỷ so với Trầm Vĩnh Lan còn giống trưởng bối hơn, hỏi ngắn hỏi dài một bộ dáng giống như từ trước đến nay đã thân thiết từ lâu, khiến cho Trầm Lạc Phù có chút xấu hổ.
Trầm Lạc Phù lúc này thật tình cảm thấy được những người quen biết Trầm Vĩnh Lan đúng là không phải người bình thường.
Vài ngày gần đây thời gian đi ngủ và thức dậy của Trầm Vĩnh Lan rõ ràng so với trước kia sớm hơn rất nhiều, không biết có phải là do ảo giác hay không, Trầm Vĩnh Lan cảm thấy làn da của mình ở trong gương so với trước kia rất tốt, sắc đẹp cũng ngày một tốt hơn, Trầm Vĩnh Lan chính là đang lúc thoa kem dưỡng da tự kỷ mà nghĩ đến.
“Chào buổi sáng!” Trầm Vĩnh Lan ngủ sớm, tự nhiên cũng như vậy mà thức sớm, chính vì vậy lúc này Trầm Lạc Phù còn chưa rời khỏi nhà, nàng thấy tâm tình mình vô cùng tốt, cười rạng rỡ như hoa mà hướng đến Trầm Lạc Phù chào hỏi.
So sánh với giờ phút này Trầm Vĩnh Lan sáng sớm giống như đóa hoa vừa mới nở rộ, vừa kiều diễm lại vừa như bọt nước dưới ánh mặt trời vô cùng long lanh chói mắt thì ngược lại Trầm Lạc Phù do ngủ không đủ giấc cảm thấy bản thân lại giống như đóa hoa héo úa mà tinh thần lại rất uể oải. Trầm Lạc Phù nhìn Trầm Vĩnh Lan nở nụ cười như hoa vô cùng xinh đẹp trong lòng lại có cổ hờn dỗi, nữ nhân này ăn được, ngủ ngon, tâm trạng tốt, khí sắc cũng tốt vì vậy cả người thân thể như vậy mà giống nhau đều rất sáng sủa, thoạt nhìn lại rất phong tao, chỉ cần một cái giơ tay nhấc chân cũng đều lộ ra được một cỗ hơi thở quyến rũ, yêu nghiệt đúng là yêu nghiệt mà! Trầm Lạc Phù lần đầu tiên sinh ra cảm giác hâm mộ cũng như ghen tị…
“Chào buổi sáng cô út!” Trầm Lạc Phù đúng là Trầm Lạc Phù, tuy rằng trong lòng nàng hận không thể đem cái hoa thủy tiên này dìm chết vì đêm qua khiến nàng mất ngủ, nhưng nàng vẫn lịch sự mà đáp lại Trầm Vĩnh Lan.
Trầm Vĩnh Lan lúc này ngạc nhiên phát hiện ra có lẽ Trầm Lạc Phù hôm nay có trang điểm vì thế thoạt nhìn Trầm Lạc Phù giống như Thủy Phù Dung có phần so với bình thường mà kém sắc hơn đi tuy nhiên mị khí lại nặng hơn một chút , tóm lại do trước đây nhìn Trầm Lạc Phù rất tao nhã còn bây giờ thoạt mình lại rất sắc sảo, hoàn toàn khác biệt nhưng vẫn có sự quyến rũ và lực hấp dẫn kì lạ.
“Cô hôm nay đặc biệt thấy rất rất lẳng lơ nha?” Trầm Vĩnh Lan chọn mi hỏi.
” Cái gì?” Trầm Lạc Phù không hiểu được tại sao Trầm Vĩnh Lan lại nói như thế, nàng cảm thấy cô cô nàng đúng là miệng chó không phun ra ngà voi.
“Cô hôm nay tại sao lại trang điểm, như vậy rất lẳng lơ, bộ chuẩn bị đi quyến rủ ai sao?” Trầm Vĩnh Lan vừa nghĩ tới Trầm Lạc Phù có thể đi quyến rũ người khác tâm tình nàng liền có chút không tốt.
Cô còn không biết xấu hổ hay sao mà lại hỏi như thế, còn không phải do cô làm hại tôi, nếu không phải cô tùy tiện vào phòng ôm gối của tôi,thì ta đâu có như thế mà mất ngủ, không ngủ được thì vành mắt sẽ thâm, đôi mắt có vành thâm thì tự nhiên tôi sẽ dùng phấn lót để che đi! Còn nữa, nói đến lẳng lơ, không ai có thể lẳng lơ qua ngươi được.
“Co út không phải lo lắng tôi sẽ biến thành lão xử nữ hay sao? Quyến rũ xong một người sẽ liền quay về, cô út cũng không cần quan tâm như vậy!” Trầm Lạc Phù không chút để ý nói.
Trầm Vĩnh Lan nghe xong trong lòng chính là hiểu nhưng cũng không thích” Bên ngoài nhiều người xấu, không nên tùy tiện mà quyến rũ bậy bạ được, xữ nữ hay cái gì đi nữa cũng không phải có gì không tốt!”
Trầm Lạc Phù nghe có chút kinh ngạc, lời này thật không giống từ miệng của Trầm Vĩnh Lan nói ra, lại có vài phần ý tứ hàm xúc của bậc trưởng bối, đúng là có cảm tình tốt thật khác, không phải nàng mấy ngày hôm trước còn cười nhạo mình là xử nữ sao.
Nói đến đây, Trầm Lạc Phù lại thấy gần đây Trầm Vĩnh Lan thật có nhiều điểm khác thường, khi còn nhỏ Trầm Vĩnh Lan chính là liều mạng mà ức hiếp nàng, quan trọng chính là ở Trầm gia từ trước đến giờ Trầm Vĩnh Lan vẫn không hề đối với nàng mà quan tâm, tận khả năng nữa đó là không hề nghĩ đến sự tồn tại của nàng, thế nhưng thời gian gần đây Trầm Lạc Phù lại phát sinh ra loại ảo giác kì lạ, chính là Trầm Vĩnh Lan chủ động muốn thân cận nàng, tuy rằng biểu hiện có điểm không giống nhau nhưng vẫn cùng một loại là hảo tâm mà lo lắng, tuy nhiên cảm giác đó như muốn chống đối nàng, nàng vẫn thấy có chút không quá giống như vậy… Trầm Lạc Phù không hiểu rốt cuộc chuyện này có tính hay không là chuyện tốt đây?
“Cô út yên tâm, tôi từ trước đến giờ thủy chung kiên định thà thiếu chứ không ẩu, tuyệt đối sẽ không tùy tiện mà dễ dàng đi quyến rũ người khác!” Trầm Lạc Phù nghiêm túc nói, nàng không phải Trầm Vĩnh Lan, bản thân nàng rất kiên định.
“Uhm hũm!” Trầm Vĩnh Lan cũng hiểu được Trầm Lạc Phù quả thật không phải là người dễ dàng đi quyến rũ người khác, bằng không làm sao cho đến bây giờ vẫn còn là xử nữ, đột nhiên, Trầm Vĩnh Lan cảm thấy được là xử nữ vẫn không có gì là không tốt!
Vào buổi trưa, Hứa Duy Cảnh hẹn Trầm Vĩnh Lan cùng nhau ra ăn cơm, Trầm Vĩnh Lan nhận lời, đối với nàng bạn nữ giới không nhiều lắm,tuy rằng Hứa Duy Cảnh với nàng hiện giờ có thể coi như đã chia tay nhưng nàng vẫn vui lòng mà kết bạn. Kết bạn với bạch phú mỹ xinh đẹp lại còn làm bằng hữu tốt của nàng cũng không có gì là không tốt.
Hứa Duy Cảnh và An Nhã Uẩn đúng là cùng một tầng lớp, các nàng giao tình lại tốt, chọn nhà hàng cũng có mùi vị hợp nhau vì vậy vô tình đều hẹn hò nữ nhân đi ăn trưa ở cùng một địa điểm…
Đúng thật là không hẹn mà gặp,Hứa Duy Cảnh và Trầm Vĩnh Lan đang cùng nhau ăn cơm thì liền thấy Hứa Duy Cảnh cùng Trầm Lạc Phù.
Trầm Vĩnh Lan quen biết Hứa Duy Cảnh nhiều năm như vậy tự nhiên cũng thông qua Hứa Duy Cảnh mà quen biết An Nhã Uẩn, tuy rằng nàng cùng An Nhã Uẩn cũng cho là có giao tình nhưng cũng không phải là dạng người này ưa người kia, nhưng vì nể mặt Hứa Duy Cảnh nên cả hai đều không biểu lộ ra ngoài, bất quá nhiều lắm xem như quen sơ. Thế nhưng An Nhã Uẩn trái ngược lại, lại biết rất rõ về Trầm Vĩnh Lan. An Nhã Uẩn và Hứa Duy Cảnh cũng giống nhau, đều thích phụ nữ, cho nên Trầm Vĩnh Lan nhìn thấy An Nhã Uẩn cùng tiểu chất nữ của nàng cùng nhau đi ăn trưa, hơn nữa An Nhã Uẩn bình thường điệu bộ rất cao ngạo vậy mà giờ phút này lại rất ôn nhu chăm sóc đàng hoàng đối với tiểu chất nữ nhà nàng, Trầm Vĩnh Lan lúc này cảm thấy An Nhã Uẩn đối với tiểu chất nữ trong lòng có chút gì đó không yên phận, Trầm Vĩnh Lan hiện giờ cũng vô cùng không thoải mái, làm sao mà dễ chịu được, hóa ra hôm nay Trầm Lạc Phù trang điểm chính là vì đi quyến rũ An Nhã Uẩn.
“Đấy không phải cháu gái của em sao?” Hứa Duy Cảnh biết rõ nhưng vẫn giả vờ hỏi.
“An Nhã Uẩn tại sao lại biết Trầm Lạc Phù?” Trầm Vĩnh Lan nhíu mày hỏi.
“Em không biết An là chị họ của Lạc Phù sao?” Hứa Duy Cảnh ngạc nhiên hỏi.
Trầm Vĩnh Lan thực sự không biết An Nhã Uẩn chính là chị họ của Trầm Lạc Phù, nàng đại khái biết về chị dâu An Tâm Tuệ nhưng vẫn rất ít nghe chị dâu nhắc tới nhà mẹ đẻ của người, cũng rất ít cùng nhà mẹ đẻ qua lại, Trầm Vĩnh Lan tuy nhiên đã từng gặp qua anh trai của chị dâu một hai lần, nhưng chưa lần nào gặp qua những người khác, không nghĩ tới chị dâu nàng chính lại chính là Đại tiểu thư con nhà danh giá, nói như vậy vẫn không ngờ tới Trầm Lạc Phù là cháu ngoại của một đại gia phú… Bình thường chị dâu cùng Trầm Lạc Phù vẫn không hề đề cập tới, thực sự không hề nghĩ tới gà lại có lúc hóa thành phượng hoàng như vậy. Trầm gia tuy không phải là gia đình giàu có, nhưng vẫn ở mức khá giả đầy đủ, nếu so với loại đại phú gia nhà giàu ổn định thì không đáng nhắc tới rồi. Trầm Vĩnh Lan tuyệt đối không hề nghĩ tới từ nhỏ bản thân mình đã ức hiếp Trầm Lạc Phù mà Trầm Lạc Phù lại có lai lịch bên ngoại lớn như vậy, quả là làm cho nàng một phen kinh ngạc.
Hứa Duy Cảnh phát hiện Trầm Vĩnh Lan sắc mặt luôn luôn thay đổi, tâm tình bất định liền thầm nghĩ Trầm Vĩnh Lan quả nhiên thực sự để ý Trầm Lạc Phù.
“Không đi qua chào hỏi sao? Các người dù sao cũng đều là người một nhà” Hứa Duy Cảnh vừa mới dứt lời liền kéo Trầm Vĩnh Lan hướng An Nhã Uẩn và Trầm Lạc Phù tới gần, tuy rằng Hứa Duy Cảnh biết hoàn cảnh này An Nhã Uẩn không hy vọng sẽ bị làm phiền, nhưng nàng vẫn cố tình coi như không biết.
“Có thể cùng nhau ngồi không?” Hứa Duy Cảnh vui vẻ cười hỏi, không đợi đối phương trả lời bản thân mình đã nhanh tay giúp Trầm Vĩnh Lan kéo chiếc ghế dựa ra ngồi xuống.
An Nhã Uẩn cùng Trầm Lạc Phù ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Hứa Duy Cảnh và Trầm Vĩnh Lan, hiển nhiên các nàng cũng có chút ngạc nhiên ngoài ý muốn, như thế nào lại tình cờ không hẹn mà gặp ở đây.
An Nhã Uẩn từ khi biết Trầm Lạc Phù đến thành phố X vẫn thường xuyên lấy cớ cũng như trên danh nghĩa hẹn Trầm Lạc Phù đi chơi cùng mình, thế nhưng phần lớn đều bị Lạc Phù từ chối, lần này tiểu biểu muội khó khăn lắm mới chấp nhận đi ăn trưa với mình ai ngờ lúc này lại bị Hứa Duy Cảnh và Trầm Vĩnh Lan phá hoại, An Nhã Uẩn trong lòng không thấy thoải mái nhưng lại không thể làm gì họ…
“Cô út, nàng là chị họ của tôi” Trầm Lạc Phù nhớ tới có thể Trầm Vĩnh Lan chưa biết được mối quan hệ của mình và An Nhã Uẩn vì vậy nàng liền chủ động vì Trầm Vĩnh Lan giới thiệu.
“Chúng tôi đã gặp qua, nàng là bạn tốt của Hứa” Trầm Vĩnh Lan ôn hòa đáp.
Trầm Lạc Phù không nghĩ tới mọi người đều quen biết nhau, đây đúng là thời điểm ngoài ý muốn của nàng, biểu tỷ thoạt nhìn rất đứng đắn lại cùng Hứa Duy Cảnh là bạn tốt… Trầm Lạc Phù thực ra đối với Hứa Duy Cảnh ấn tượng không hẳn là tốt lắm.
Trong lúc ăn cơm, không khí lại có điểm kỳ quái, Trầm Vĩnh Lan và An Nhã Uẩn không có giao tình lại không có cảm tình tốt, vì vậy mới không có việc gì phải tán gẫu, còn Trầm Lạc Phù cùng Hứa Duy Cảnh trước sau cũng chỉ có duyên gặp mặt nhau một lần vì vậy cũng không có gì để nói. Cả ba người đều không thể nào mà hiên ngang nói chuyện, thế nhưng Hứa Duy Cảnh lại nói không ít, nàng lấy đề tài xung quang Trầm Lạc Phù để nói, đại loại như so với An Nhã Uẩn còn giống tỷ tỷ so với Trầm Vĩnh Lan còn giống trưởng bối hơn, hỏi ngắn hỏi dài một bộ dáng giống như từ trước đến nay đã thân thiết từ lâu, khiến cho Trầm Lạc Phù có chút xấu hổ.
Trầm Lạc Phù lúc này thật tình cảm thấy được những người quen biết Trầm Vĩnh Lan đúng là không phải người bình thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.