Chương 24: Nửa đêm
Mãng Xà
01/09/2024
Cao Khánh đang ngủ bị đánh thức bởi tiếng hét của Anh Quế, anh nhìn thấy phòng tối như bị mất điện nên vội chạy đến chỗ Anh Quế. Lúc này, cô cũng bị doạ sợ đến ngất đi, khuôn mặt đầm đìa mồ hôi ướt đẫm cả tóc. ®
- Quế, Quế.... (10)
Anh cố gọi cô dậy nhưng vẫn không được, hết cách anh đành bế cô chạy ra ngoài tìm bà chủ. C°
- Có ai không? Có ai không??? (1)
Vũ Mị Dưa lúc này vẫn đang đắp mặt nạ thảnh thơi trong phòng, khi nghe tiếng hét bên ngoài doạ cô giật mình làm rơi lọ kem dưỡng xuống nền nhà. Nhìn thấy lọ kem mình yêu thích bị hỏng, cô tức giận đi ra mở cửa mà mắng. g°
- La cái gì? Bộ mắc la lắm hả??? 12
Cao Khánh nhìn thấy Vũ Mị Dưa đắp chiếc mặt nạ màu trắng nên hơi giật mình, anh nhíu mày hỏi. (4
Nửa đêm nửa hôm bà đắp mặt nạ ư? ®'Không được à?
(3|Mị Dưa định mắng, nhưng khi nhìn thấy Anh Quế bị ngất nằm trên tay Cao Khánh nên nhanh chóng đi xuống cầu thang. Cô ghé sát lại để nhìn kỹ hơn, khuôn mặt lập tức trở nên căng thẳng. Cao Khánh đứng bên cạnh lo lắng hỏi. (19)
Gần đây có trạm xá nào không??? (3À... thì..Mị Dưa ngập ngừng không kịp nói, Cao Khánh đã nóng vội hối thúc.
- Cô mau gọi bác sĩ đi, tôi cần họ đến kiểm tra cho Anh Quế!
Thấy bộ dạng đầy lo lắng kia, Mị Dưa nhẹ giọng trấn an.
- Được rồi, giờ anh hãy đưa cô ấy trở về phòng. Tôi sẽ gọi người đến ngay!! C
Nhận được câu trả lời vừa ý, Cao Khánh mới đưa Anh Quế trở về phòng. Sau khi hai người họ đi khỏi, Mị Dưa lấy mặt nạ đang đắp trên mặt xuống, ánh mắt phức tạp nhìn họ. Miệng lẩm bẩm.
- Haiz, cuối cùng thì mọi chuyện vẫn không thể nào xoay chuyển được! (4)
Mất khoảng nửa tiếng sau, bác sĩ cầm hộp cứu thương đến phòng để kiểm tra tình trạng sức khỏe cho Anh Quế.
Khi nhìn thấy khuôn mặt của cô, bác sĩ run rẩy quay sang nhìn Mị Dưa với vẻ mặt đầy hoang mang. (2
Cao Khánh thấy vị bác sĩ này có chút lạ nên hỏi.
Cô ấy sao rồi bác sĩ???Có lẽ bị cảm nên giờ bị sốt rồi ....2
Vị bác sĩ ngập ngừng lấp liếm cho qua, Mị Dưa thấy không thể tiếp tục ở đây nên lên tiếng nói.
- Tạm thời bác sĩ sẽ hạ sốt cho cô ấy, mai sẽ ổn thôi!
Nghe vậy, Cao Khánh đành gật đầu đồng ý. Mị Dưa cùng vị bác sĩ nhanh chóng đi ra ngoài, khi đi xuống sảnh thì bác sĩ quay sang hỏi nhỏ.
- Bà chủ Dưa! Lúc nãy bà có nhìn thấy cảnh mà tôi vừa thấy không?? (
Mị Dưa khẽ gật đầu, cô nhìn xung quanh không thấy ai rồi mới nói. (23
- Suỵt! Lúc đầu tôi cũng bị doạ một phen đấy, không ngờ mọi chuyện lại trở nên trùng hợp như vậy! (2
Nói xong, bác sĩ lúng túng hỏi thêm.
- Vậy cô có nghĩ cô ta chính là....
Không để bác sĩ nói hết câu, Mị Dưa đưa ngón tay xinh đẹp của mình để lên miệng ông chặn lại. Cô mỉm cười trêu.
- Hè hè, tôi nghĩ mọi chuyện đều đã được sắp đặt sẵn rồi. Chúng ta không nên can thiệp vào! ®°
Bác sĩ nghe cô nói vậy cũng bất lực gật đầu rồi rời khỏi đó, Mị Dưa hí hửng đóng cửa khách sạn lại rồi vừa đi vừa ngân nga.
~~w~.
Ở nơi khác, người dân trên đảo trong lúc đi tuần tra ở biển thì vô tình nhìn thấy thi thể một người dường như bị sóng đánh trôi vào bờ. Họ chạy đến kiểm tra thử còn sống hay không, sau khi xác định được vẫn còn thở nên họ đã đưa người này về nhà trưởng làng.
Sau khi thay đồ cho người này xong, họ định rời đi thì nghe tiếng gọi ở bên ngoài.
- Trưởng làng, bên ngoài vẫn còn một người khác bị sóng đánh vào bờ!
Trưởng làng nghe xong liền vội vàng chạy ra xem, người nằm trên giường lúc này dần tỉnh lại, do kiệt sức nên lần nữa ngất đi.
Trưởng làng cùng những người khác tiến lại kiểm tra, thấy thi thể này vẫn còn sống nên cũng nhanh chóng đưa về nhà trưởng làng.
Hai chàng trai nằm sát bên, trưởng làng xem lại tài liệu mất tích gần đây thì nhìn thấy ảnh của người thông báo mất tích có chút quen mắt. Ông đưa hai tấm ảnh đến chỗ hai chàng trai để so sánh, thấy giống như nhau liền gọi điện cho những người khác để thông báo.
- Tìm thấy rồi, đã tìm thấy hai chàng trai mất tích gần đây! O
Nhận được tin, Giai Kỳ vội vàng dừng mọi lịch trình để đến hòn đảo nhân Ngư ngay trong đêm. Khi gần đến nơi trời cũng đã sáng, cô mặc chiếc áo len cổ cao màu đen cùng chiếc quần tây đen thêm cả chiếc áo khoác jean form rộng màu xanh sáng bên ngoài. Mái tóc đã được cắt ngắn kiểu mullet tăng thêm cảm giác cá tính, khuôn mặt xinh đẹp phi giới tính khiến cho người khác dễ bị nhầm lẫn. Nghĩ đến việc sắp gặp lại anh trai, cô vui mừng lẩm bẩm.
- Anh Tinh Phong! Đợi em, em đến đưa anh về nhà.
- Quế, Quế.... (10)
Anh cố gọi cô dậy nhưng vẫn không được, hết cách anh đành bế cô chạy ra ngoài tìm bà chủ. C°
- Có ai không? Có ai không??? (1)
Vũ Mị Dưa lúc này vẫn đang đắp mặt nạ thảnh thơi trong phòng, khi nghe tiếng hét bên ngoài doạ cô giật mình làm rơi lọ kem dưỡng xuống nền nhà. Nhìn thấy lọ kem mình yêu thích bị hỏng, cô tức giận đi ra mở cửa mà mắng. g°
- La cái gì? Bộ mắc la lắm hả??? 12
Cao Khánh nhìn thấy Vũ Mị Dưa đắp chiếc mặt nạ màu trắng nên hơi giật mình, anh nhíu mày hỏi. (4
Nửa đêm nửa hôm bà đắp mặt nạ ư? ®'Không được à?
(3|Mị Dưa định mắng, nhưng khi nhìn thấy Anh Quế bị ngất nằm trên tay Cao Khánh nên nhanh chóng đi xuống cầu thang. Cô ghé sát lại để nhìn kỹ hơn, khuôn mặt lập tức trở nên căng thẳng. Cao Khánh đứng bên cạnh lo lắng hỏi. (19)
Gần đây có trạm xá nào không??? (3À... thì..Mị Dưa ngập ngừng không kịp nói, Cao Khánh đã nóng vội hối thúc.
- Cô mau gọi bác sĩ đi, tôi cần họ đến kiểm tra cho Anh Quế!
Thấy bộ dạng đầy lo lắng kia, Mị Dưa nhẹ giọng trấn an.
- Được rồi, giờ anh hãy đưa cô ấy trở về phòng. Tôi sẽ gọi người đến ngay!! C
Nhận được câu trả lời vừa ý, Cao Khánh mới đưa Anh Quế trở về phòng. Sau khi hai người họ đi khỏi, Mị Dưa lấy mặt nạ đang đắp trên mặt xuống, ánh mắt phức tạp nhìn họ. Miệng lẩm bẩm.
- Haiz, cuối cùng thì mọi chuyện vẫn không thể nào xoay chuyển được! (4)
Mất khoảng nửa tiếng sau, bác sĩ cầm hộp cứu thương đến phòng để kiểm tra tình trạng sức khỏe cho Anh Quế.
Khi nhìn thấy khuôn mặt của cô, bác sĩ run rẩy quay sang nhìn Mị Dưa với vẻ mặt đầy hoang mang. (2
Cao Khánh thấy vị bác sĩ này có chút lạ nên hỏi.
Cô ấy sao rồi bác sĩ???Có lẽ bị cảm nên giờ bị sốt rồi ....2
Vị bác sĩ ngập ngừng lấp liếm cho qua, Mị Dưa thấy không thể tiếp tục ở đây nên lên tiếng nói.
- Tạm thời bác sĩ sẽ hạ sốt cho cô ấy, mai sẽ ổn thôi!
Nghe vậy, Cao Khánh đành gật đầu đồng ý. Mị Dưa cùng vị bác sĩ nhanh chóng đi ra ngoài, khi đi xuống sảnh thì bác sĩ quay sang hỏi nhỏ.
- Bà chủ Dưa! Lúc nãy bà có nhìn thấy cảnh mà tôi vừa thấy không?? (
Mị Dưa khẽ gật đầu, cô nhìn xung quanh không thấy ai rồi mới nói. (23
- Suỵt! Lúc đầu tôi cũng bị doạ một phen đấy, không ngờ mọi chuyện lại trở nên trùng hợp như vậy! (2
Nói xong, bác sĩ lúng túng hỏi thêm.
- Vậy cô có nghĩ cô ta chính là....
Không để bác sĩ nói hết câu, Mị Dưa đưa ngón tay xinh đẹp của mình để lên miệng ông chặn lại. Cô mỉm cười trêu.
- Hè hè, tôi nghĩ mọi chuyện đều đã được sắp đặt sẵn rồi. Chúng ta không nên can thiệp vào! ®°
Bác sĩ nghe cô nói vậy cũng bất lực gật đầu rồi rời khỏi đó, Mị Dưa hí hửng đóng cửa khách sạn lại rồi vừa đi vừa ngân nga.
~~w~.
Ở nơi khác, người dân trên đảo trong lúc đi tuần tra ở biển thì vô tình nhìn thấy thi thể một người dường như bị sóng đánh trôi vào bờ. Họ chạy đến kiểm tra thử còn sống hay không, sau khi xác định được vẫn còn thở nên họ đã đưa người này về nhà trưởng làng.
Sau khi thay đồ cho người này xong, họ định rời đi thì nghe tiếng gọi ở bên ngoài.
- Trưởng làng, bên ngoài vẫn còn một người khác bị sóng đánh vào bờ!
Trưởng làng nghe xong liền vội vàng chạy ra xem, người nằm trên giường lúc này dần tỉnh lại, do kiệt sức nên lần nữa ngất đi.
Trưởng làng cùng những người khác tiến lại kiểm tra, thấy thi thể này vẫn còn sống nên cũng nhanh chóng đưa về nhà trưởng làng.
Hai chàng trai nằm sát bên, trưởng làng xem lại tài liệu mất tích gần đây thì nhìn thấy ảnh của người thông báo mất tích có chút quen mắt. Ông đưa hai tấm ảnh đến chỗ hai chàng trai để so sánh, thấy giống như nhau liền gọi điện cho những người khác để thông báo.
- Tìm thấy rồi, đã tìm thấy hai chàng trai mất tích gần đây! O
Nhận được tin, Giai Kỳ vội vàng dừng mọi lịch trình để đến hòn đảo nhân Ngư ngay trong đêm. Khi gần đến nơi trời cũng đã sáng, cô mặc chiếc áo len cổ cao màu đen cùng chiếc quần tây đen thêm cả chiếc áo khoác jean form rộng màu xanh sáng bên ngoài. Mái tóc đã được cắt ngắn kiểu mullet tăng thêm cảm giác cá tính, khuôn mặt xinh đẹp phi giới tính khiến cho người khác dễ bị nhầm lẫn. Nghĩ đến việc sắp gặp lại anh trai, cô vui mừng lẩm bẩm.
- Anh Tinh Phong! Đợi em, em đến đưa anh về nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.