Chương 29: Trao đổi
Mãng Xà
01/09/2024
Sau vụ biến mất không dấu vết của Tạ Đình ở dưới biển, Hải Ngư đã tìm đến phù thủy sống sâu dưới biển. Trên đảo có một tin đồn, ở sâu dưới biển có một phù thủy sống ở đó, vì tâm địa độc ác nên bị người cá nhốt lại trong một vỏ sò lớn. Nếu như có người đến trao đổi nguyện vọng với phù thủy kia thì bà ta sẽ nhanh chóng được thoát khỏi. (17)
Hải Ngư lần theo vết tích cũ mà tìm tới, vỏ sò kia rất lớn, bên ngoài phát ra ánh sáng xanh yếu ớt. Như cảm nhận được bên ngoài có người, giọng nói cao ngạo bên trong vang lên. (3.
- Hí hí hí, đã đến rồi sao? (24)
Nghe câu này doạ cho Hải Ngư giật mình hoang mang, chưa kịp nói thì đối phương tiếp tục nói.
- Ta biết mục đích của ngươi đến đây, hãy nói cho ta biết rằng ngươi muốn gì? (
Hải Ngư ngập ngừng một lúc lâu mới trả lời. 2
- Tôi muốn....tôi muốn trả thù.....
Nhận được câu trả lời vừa ý, phù thủy trong vỏ sò nở nụ cười khoái chí.
Thật tuyệt, vậy ta cũng cần thứ để trao đổi! •Bà muốn gì ở tôi?? (6Hí hí để xem nào.... hình như người ngươi muốn trả thù là Minh Quân nhỉ? 5Nghe nhắc đến hắn, Hải Ngư trở nên cảnh giác hơn không nói gì. Bà phù thủy kia ngầm hiểu liền nói tiếp. (
- Hãy dùng chiếc bút vàng hoa văn phượng đâm vào tim của hắn, mọi chuyện sẽ thay đổi! 6°
Hải Ngư nghe vậy thì hơi nhếch mép cười, bà phù thủy gằn giọng nhắc nhở.
- Tuyệt đối phải tự tay cô giết chết hắn, nếu như thất bại hậu quả sẽ không lường trước được. 4
Sau khi giao kèo thành công, Hải Ngư liền rời khỏi đó. Trong đầu cô lúc này chỉ có báo thù, càng nghĩ cô càng hận
Minh Quân hơn. (4
Cô trở về bờ cố tình xuất hiện trước mặt Chu Minh Quân, đúng như dự đoán, hắn liền sai người đến bắt lấy cô đưa lên tàu. (1)
- Các người trông chừng cô ta thật kĩ!
Ngày hôm sau, con tàu cuối cùng cũng cập bến ở cảng, vẫn như lúc trước người hầu nhà họ Chu cũng ở đó đứng đợi từ sớm. Những tên vệ sĩ cầm hành lý đi xuống trước, Minh Quân vừa đi ra thì có một cô gái vui mừng nhào đến ôm lấy hắn.
Hải Ngư nhìn thấy cô gái rất quen mắt, hình ảnh kia cả đời cô sao mà quên được. Cô gái sau khi nhìn thấy Hải Ngư thì quay sang nhìn Minh Quân hỏi.... (
- Cô ấy.... là ai thế?
Nghe cô hỏi thì hắn đưa tay xoa đầu cô một cái rồi dịu dàng trả lời....
- Là Hải Ngư, người được nhận lời chúc phúc! (1
Cô gái tỏ vẻ ngạc nhiên rồi đi đến chỗ Hải Ngư, đưa tay ra để làm quen rồi cố ý nhấn mạnh....
- Xin chào, tôi là Nguyệt Ân! Vị hôn thê của anh Minh Quân.
Hải Ngư nghe vậy thì hơi mỉm cười, trong đầu thầm nghĩ.
"Quả nhiên, mọi chuyện vẫn xảy ra y hệt như lúc trước. Lần này tôi sẽ lấy cả gốc lẫn lãi!" (3
Suy nghĩ xong, cô đưa tay ra để bắt tay nhưng Nguyệt Ân lại thu tay về rồi quay sang Minh Quân nói....
- Anh đi đường xa cũng mệt rồi, nhanh chóng lên xe về nghỉ ngơi nè!
Vừa nói, Nguyệt Ân vừa ôm lấy cánh tay của hắn kéo đi đến xe, nhằm thể hiện cho Hải Ngư thấy rằng họ rất hạnh phúc với nhau. Người nhà của hắn cũng quay sang hối thúc....
- Cô Hải Ngư, mời cô lên xe theo chúng tôi về!
Không như lúc trước, thay vì đi đến xe lúc nãy hắn và cô gái kia định vào ngồi thì lần này Hải Ngư đi vào chiếc xe gần đó rồi ngồi vào trong. Tài xế cũng lái xe về nhà họ Chu, suốt dọc đường cô nhìn ra cửa sổ im lặng không nói gì.
Chiếc xe nhanh chóng dừng lại trước một căn biệt thự rộng lớn sa hoa, chiếc xe của hắn và Nguyệt Ân đã đến trước, họ cùng nhau xuống xe vẻ mặt rất vui vẻ. (2
Bà nội của Minh Quân trông thấy Hải Ngư thì khuôn mặt lộ rõ sự hài lòng, đứng ở trước sảnh nói... (2
- Con gái, đến đây đi!
Nguyệt Ân thấy Hải Ngư được lòng bà nội, đứng cạnh hắn không nhịn được mà cà khia....
Anh xem kìa, bà nội của anh coi bộ rất thích cô ta!Nguyệt Ân, em trật tự chút đi!Minh Quân nhỏ giọng nhắc nhở, Nguyệt Ân bĩu môi.
- Hứ, em chỉ nói đúng sự thật thôi! (
Lời nói này thành công chọc tức bà nội và những người khác, Nguyệt Ân cũng hống hách đi vào trong. Hắn định đuổi theo liền bị bà nội ngăn lại....
- Minh Quân, mau đi đến đây!
Hắn bất lực đành đi đến chỗ bà, bà nắm lấy tay Hải Ngư rồi nắm lấy tay hắn đặt lên bàn tay cô. Không để hai người rụt tay lại thì bà liền nói....
- Con bé này rất có duyên, bà càng nhìn càng thấy thích! (3)
Nguyệt Ân đứng ở trong nhà thấy cảnh này cũng tức nổ đom đóm mắt, cả hai người bất giác nhìn nhau chằm chăm 5s. Bà cười tươi một cái rồi cùng mọi người bước vào, ở phòng ăn đã được chuẩn bị rất nhiều món.
Hải Ngư đi vào trong trông thấy những món ăn trên bàn đều giống với lúc trước, bà nội ở bên cạnh vui vẻ nói....
Con gái à, năm nay con bao nhiêu tuổi?1.17 ạ! (1Vốn định không trả lời nhưng Hải Ngư vẫn lắp bắp nói, bà nội cười tươi trêu.
- Vẫn còn nhỏ nhỉ? Sang năm mới có thể tổ chức hôn lễ được! O
Hắn đang ăn nghe vậy thì bị sặc, mẹ hắn ngồi bên cạnh đưa một chiếc khăn rồi nói.... •
- Ý thức tí đi! (1
Sau khi ăn xong, Hải Ngư được sắp xếp ở trong một căn phòng. Cô nhanh chóng vào trong tắm rửa sạch sẽ, vừa ngồi vào bồn tắm đầy nước thì lúc này đôi chân lại biến thành đuôi cá, khác với lúc trước thì giờ cô lại bình tĩnh hơn.
Hải Ngư lần theo vết tích cũ mà tìm tới, vỏ sò kia rất lớn, bên ngoài phát ra ánh sáng xanh yếu ớt. Như cảm nhận được bên ngoài có người, giọng nói cao ngạo bên trong vang lên. (3.
- Hí hí hí, đã đến rồi sao? (24)
Nghe câu này doạ cho Hải Ngư giật mình hoang mang, chưa kịp nói thì đối phương tiếp tục nói.
- Ta biết mục đích của ngươi đến đây, hãy nói cho ta biết rằng ngươi muốn gì? (
Hải Ngư ngập ngừng một lúc lâu mới trả lời. 2
- Tôi muốn....tôi muốn trả thù.....
Nhận được câu trả lời vừa ý, phù thủy trong vỏ sò nở nụ cười khoái chí.
Thật tuyệt, vậy ta cũng cần thứ để trao đổi! •Bà muốn gì ở tôi?? (6Hí hí để xem nào.... hình như người ngươi muốn trả thù là Minh Quân nhỉ? 5Nghe nhắc đến hắn, Hải Ngư trở nên cảnh giác hơn không nói gì. Bà phù thủy kia ngầm hiểu liền nói tiếp. (
- Hãy dùng chiếc bút vàng hoa văn phượng đâm vào tim của hắn, mọi chuyện sẽ thay đổi! 6°
Hải Ngư nghe vậy thì hơi nhếch mép cười, bà phù thủy gằn giọng nhắc nhở.
- Tuyệt đối phải tự tay cô giết chết hắn, nếu như thất bại hậu quả sẽ không lường trước được. 4
Sau khi giao kèo thành công, Hải Ngư liền rời khỏi đó. Trong đầu cô lúc này chỉ có báo thù, càng nghĩ cô càng hận
Minh Quân hơn. (4
Cô trở về bờ cố tình xuất hiện trước mặt Chu Minh Quân, đúng như dự đoán, hắn liền sai người đến bắt lấy cô đưa lên tàu. (1)
- Các người trông chừng cô ta thật kĩ!
Ngày hôm sau, con tàu cuối cùng cũng cập bến ở cảng, vẫn như lúc trước người hầu nhà họ Chu cũng ở đó đứng đợi từ sớm. Những tên vệ sĩ cầm hành lý đi xuống trước, Minh Quân vừa đi ra thì có một cô gái vui mừng nhào đến ôm lấy hắn.
Hải Ngư nhìn thấy cô gái rất quen mắt, hình ảnh kia cả đời cô sao mà quên được. Cô gái sau khi nhìn thấy Hải Ngư thì quay sang nhìn Minh Quân hỏi.... (
- Cô ấy.... là ai thế?
Nghe cô hỏi thì hắn đưa tay xoa đầu cô một cái rồi dịu dàng trả lời....
- Là Hải Ngư, người được nhận lời chúc phúc! (1
Cô gái tỏ vẻ ngạc nhiên rồi đi đến chỗ Hải Ngư, đưa tay ra để làm quen rồi cố ý nhấn mạnh....
- Xin chào, tôi là Nguyệt Ân! Vị hôn thê của anh Minh Quân.
Hải Ngư nghe vậy thì hơi mỉm cười, trong đầu thầm nghĩ.
"Quả nhiên, mọi chuyện vẫn xảy ra y hệt như lúc trước. Lần này tôi sẽ lấy cả gốc lẫn lãi!" (3
Suy nghĩ xong, cô đưa tay ra để bắt tay nhưng Nguyệt Ân lại thu tay về rồi quay sang Minh Quân nói....
- Anh đi đường xa cũng mệt rồi, nhanh chóng lên xe về nghỉ ngơi nè!
Vừa nói, Nguyệt Ân vừa ôm lấy cánh tay của hắn kéo đi đến xe, nhằm thể hiện cho Hải Ngư thấy rằng họ rất hạnh phúc với nhau. Người nhà của hắn cũng quay sang hối thúc....
- Cô Hải Ngư, mời cô lên xe theo chúng tôi về!
Không như lúc trước, thay vì đi đến xe lúc nãy hắn và cô gái kia định vào ngồi thì lần này Hải Ngư đi vào chiếc xe gần đó rồi ngồi vào trong. Tài xế cũng lái xe về nhà họ Chu, suốt dọc đường cô nhìn ra cửa sổ im lặng không nói gì.
Chiếc xe nhanh chóng dừng lại trước một căn biệt thự rộng lớn sa hoa, chiếc xe của hắn và Nguyệt Ân đã đến trước, họ cùng nhau xuống xe vẻ mặt rất vui vẻ. (2
Bà nội của Minh Quân trông thấy Hải Ngư thì khuôn mặt lộ rõ sự hài lòng, đứng ở trước sảnh nói... (2
- Con gái, đến đây đi!
Nguyệt Ân thấy Hải Ngư được lòng bà nội, đứng cạnh hắn không nhịn được mà cà khia....
Anh xem kìa, bà nội của anh coi bộ rất thích cô ta!Nguyệt Ân, em trật tự chút đi!Minh Quân nhỏ giọng nhắc nhở, Nguyệt Ân bĩu môi.
- Hứ, em chỉ nói đúng sự thật thôi! (
Lời nói này thành công chọc tức bà nội và những người khác, Nguyệt Ân cũng hống hách đi vào trong. Hắn định đuổi theo liền bị bà nội ngăn lại....
- Minh Quân, mau đi đến đây!
Hắn bất lực đành đi đến chỗ bà, bà nắm lấy tay Hải Ngư rồi nắm lấy tay hắn đặt lên bàn tay cô. Không để hai người rụt tay lại thì bà liền nói....
- Con bé này rất có duyên, bà càng nhìn càng thấy thích! (3)
Nguyệt Ân đứng ở trong nhà thấy cảnh này cũng tức nổ đom đóm mắt, cả hai người bất giác nhìn nhau chằm chăm 5s. Bà cười tươi một cái rồi cùng mọi người bước vào, ở phòng ăn đã được chuẩn bị rất nhiều món.
Hải Ngư đi vào trong trông thấy những món ăn trên bàn đều giống với lúc trước, bà nội ở bên cạnh vui vẻ nói....
Con gái à, năm nay con bao nhiêu tuổi?1.17 ạ! (1Vốn định không trả lời nhưng Hải Ngư vẫn lắp bắp nói, bà nội cười tươi trêu.
- Vẫn còn nhỏ nhỉ? Sang năm mới có thể tổ chức hôn lễ được! O
Hắn đang ăn nghe vậy thì bị sặc, mẹ hắn ngồi bên cạnh đưa một chiếc khăn rồi nói.... •
- Ý thức tí đi! (1
Sau khi ăn xong, Hải Ngư được sắp xếp ở trong một căn phòng. Cô nhanh chóng vào trong tắm rửa sạch sẽ, vừa ngồi vào bồn tắm đầy nước thì lúc này đôi chân lại biến thành đuôi cá, khác với lúc trước thì giờ cô lại bình tĩnh hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.