Chương 41
Nguyễn Hoa Quỳnh Anh
22/12/2022
Hạ Tố Vy dẫn đầu đoàn người đi đến một sảnh khác nhỏ hơn sảnh chính. Trong sảnh đang để vài ma-nơ-canh được mặc những trang phục tuyệt đẹp, nhìn
cũng đủ biết là trang phục của cô dâu, chú rể và đoàn phụ dâu phụ rể.
Quý Mễ Thất nhìn đến không thể rời mắt, lúc nhìn thấy bản vẽ, cô nàng đã cố tưởng tượng ra trang phục khi được may sẽ đẹp đẽ đến nhường nào
nhưng cô nàng không thể ngờ được lại so với tưởng tượng nó lại đẹp đến
mức độ này.
Hạ Tố Vy nhìn Quý Mễ Thất đang ngây người nhìn trang phục mình thiết kế ra mà mỉm cười. Đây chính là điều mà cô luôn cố gắng để làm suốt thời gian qua, cho dù là hiện tại hay tương tại cô cũng sẽ vì hạnh phúc của các cô dâu để cố gắng hơn nữa. Cô đến gần Quý Mễ Thất mà hỏi.
- Cô thích chứ?
Quý Mễ Thất không nói chỉ mỉm cười thật tươi mà nhìn cô gật đầu, trong ánh mắt không giấu được niềm hạnh phúc. Hạ Tố Vy khá hài lòng về câu trả lời mà bắt đầu vào công việc.
- Vậy thì tốt rồi. Chúng ta sẽ bắt đầu trang phục của chú rể và phụ nam trước. Xin các anh hãy thay trang phục ra, để chúng tôi chỉnh sửa một lần cuối.
Phong Diệm Minh, Trạch Phỉ và Tề Bạch lần lượt nhận trang phục của mình rồi nhanh chóng đi vào phòng thay đồ. Một lát sau, các chàng trai xuất hiện đều khiến đám con gái có mặt ở đó đều như muốn ngất đi. Hạ Tố Vy cùng từ thiết kế cho các minh tinh giải trí nên cũng không ít lần nhìn thấy người đẹp, nhưng khi nhìn Tề Bạch xuất hiện trong trang phục mình thiết kế ra, cô liền không thể rời mắt khỏi anh mà trái tim cô như lạc mất một nhịp.
Sau khi ổn định vị trí, nhân viên nhanh chóng điều chỉnh lại trang phục cho vừa vặn người. Bình thường Hạ Tố Vy sẽ đứng quan sát và nhắc nhở nhân viên điều chỉnh theo lời của cô. Trang phụ chú rể và phụ rể của Phong Diệm Minh và Trạch Phỉ đều được hoàn thành một cách tốt đẹp, nhưng đến lượt Tề Bạch thì cô cảm thấy không hài lòng một chút nào, cảm giác rất khó chịu nhất là ánh mắt của nữ nhân viên cứ nhìn anh càng khiến cô bực bội. Cảm thấy không chịu nổi được nữa, cô nhanh chóng đến thay thế vị trí.
- Để cho tôi, cô không tập trung vào công việc như vậy thì khi nào mới xong.
Cô nhân viên bị mắng cảm thấy xấu hổ liền lui lại nhường chỗ cho Hạ Tố Vy làm, nhưng mà cô nhân viên lại không thấy buồn hay giận gì, dù sao cô ấy cũng chỉ lo nhìn Tề Bạch nên mới không hoàn thành được công việc bị trách như vậy đã là nhẹ rồi, chứ như mọi khi thì đã bị cô mắng cho một trận té tát rồi.
Tề Bạch đứng trên bục nhìn thấy Hạ Tố Vy như đang ghen mà trong lòng vui vẻ. Đây chẳng phải chứng minh trong lòng cô anh có một vị trí quan trọng hay sao. Anh đứng tại chỗ từ trên cao nhìn xuống gương mặt cô tập trung chỉnh sửa quần áo cho mình, cảm thấy cô lúc tập trung làm việc thật thu hút, có chút quyễn rũ, anh không thể rời mắt.
Trạch Phỉ và Phong Diệm Minh ngồi một bên nhìn khinh thường anh. Là ai trước kia còn nói là chưa vội kết hôn, không muốn lập gia đình sớm. Nhưng mà giờ lại không dè chừng nhìn con gái nhà người ta một cách lộ liễu như thể muốn ăn tươi nuốt sống con gái người ta vậy.
Hạ Tố Vy lúc này thực sự hồi hộp đến nỗi tim đập tay run. Không phải vì cô chưa từng tiếp xúc với đàn ông ở khoảng cánh gần như vậy, nhưng cảm giác khi tiếp xúc với anh hoàn toàn khác biệt, cô không biết lúc này mặt cô có đỏ lên hay không nhưng mặt cô đang nóng ran, cô không dám ngẩng đầu vì sợ đối mặt với anh cô không thể hoàn thành công việc. Cô chăm chút từng ly từng tí trên bộ y phục anh đang mặc, cẩn thận từng chút một để không bị mắc lỗi. Sau khi hoàn thành, cô nhìn lại một lần nữa thành quả của mình để chắc chắn rằng mình không cần phải sửa lại gì nữa thì mới yên tâm mỉm cười. Khi đưa mắt lên nhìn anh, cô bất chợt phát hiện đôi mắt anh chưa từng rời khỏi cô lần nào. Cô hẫng đi một nhịp, cô ngượng ngùng nhìn sang chỗ khác để anh không phát hiện mình đang xấu hổ.
Sau khi bên nam đã hoàn thành thì đến lượt bên nữ, Mạc Dung Giai và Diêu Phương Hoa sẽ thử đồ trước vì đồ phụ dâu đơn giản hơn đồ cô dâu rất nhiều nên sẽ hoàn thành nhanh hơn. Tà váy được vay thừa ra để khi thử đồ nhân viên sẽ cắt chiều dài váy cho phù hợp với chiều cao từ người, một nhân viên khác thì chỉnh sửa phần thân áo để người mặc có thể thoải mái và vừa vặn nhất có thể. Khi hoàn thành, 2 người nhìn lại mình trong bộ phụ dâu một lần trong gương mà vui vẻ, tuy rằng chưa bằng váy của cô dâu nhưng nhìn thế nào vẫn đẹp nên nhìn sang Hạ Tố Vy mà cười nói.
- Tôi rất thích bộ váy này, cảm ơn cô, thiết kế Hạ.
- Đây là nhiệm vụ của tôi.
Hạ Tố Vy không từ chối lời cảm ơn của 2 người họ. Tuy rằng đây vốn là trách nhiệm của người thiết kế áo cưới nhưng nhận được lời cảm ơn xứng đáng với công sức của mình bỏ ra thì cô sẽ không từ chối. Chờ cho Mạc Dung Giai và Diêu Phương Hoa thay đồ ra xong thì cuối cùng cũng đến lượt Quý Mễ Thất nhưng mà Hạ Tố Vy lại đột nhiên mở lời.
- Trước khi cô dâu thử đồ tôi muốn hỏi chú rể một chút. Tuy rằng không nhất định phải làm theo nhưng…chú rể có chắc chắn muốn nhìn cô dâu của mình mặc áo cưới trước khi hôn lễ diễn ra hay không?
- Chuyện này…Nhưng tại sao cô lại hỏi vậy? _ Phong Diệm Minh không hiểu lắm.
- Tôi chỉ muốn tạo một bất ngờ trọn vẹn thôi. Tôi mong khi cô dâu xuất hiện trước mặt chú rể là dáng vẻ đẹp nhất của cô ấy. Nên nếu như anh tin tưởng tôi, hãy giao mọi thứ lại cho tôi. Tôi nhất định sẽ để cô ấy đẹp nhất khi đứng trước mặt anh trong hôn lễ của 2 người.
Phong Diệm Minh cuối cùng cũng hiểu ý của Hạ Tố Vy là gì. Anh ta mỉm cười, nhẹ nhàng hôn lên bàn tay của Quý Mễ Thất rồi đứng lên ra ngoài sảnh chính ngồi chờ. Tuy rằng anh ta muốn nhìn thấy Quý Mễ Thất trong bộ áo cưới nhưng Hạ Tố Vy nói đúng, anh muốn để sự may mắn khi được nhìn thấy cô dâu của mình trong dáng vẻ xinh đẹp nhất trong hôn lễ của 2 người họ, vậy nên anh ta sẽ nhịn xuống mong muốn lúc này và tin tưởng Hạ Tố Vy sẽ không làm anh ta thất vọng.
Chờ cho Phong Diệm Minh rời khỏi, Hạ Tố Vy mới nhìn Quý Mễ Thất mỉm cười.
- Được rồi, bây giờ chúng ta sẽ tiến hành bước cuối cùng. Biến cô dâu của chúng ta trở nên xinh đẹp nhất.
Phải nói Hạ Tố Vy rất biết cánh tạo hạnh phúc cho người khác, không ai dám nghĩ để cho người khác giúp người sắp trở thành vợ mình trở nên xinh đẹp mà không sợ sẽ không hợp ý của mình. Nhưng niềm hạnh phúc trọn vẹn trong ngày cưới là khi được lần đầu nhìn thấy cô dâu xinh đẹp của mình, và cô dâu cũng muốn mình được chú rể nhìn thấy khi mình đang trong hình dáng đẹp nhất.
Quý Mễ Thất được các nhân viên giúp đỡ thay trong phục trong phòng thay đồ. Đến khi xuất hiện, tất cả mọi người đều ngạc nhiên trầm trồ nhìn. Hạ Tố Vy không hổ là nhà thiết kế áo cưới hàng đầu, dù chưa được làm tóc trang điểm nhưng Quý Mễ Thất vẫn trở nên đẹp đẽ trong bộ áo cưới.
Chiếc áo cưới cúp ngực được đính kết hạt thủ công một cách tỉ mỉ trên thân áo sang trọng nhưng không kém phần tinh tế, phần đuôi váy được may bằng nhiều lớp vải tạo độ bồng bềnh. Quý Mễ Thất cảm thất hơi lạ liền hỏi Hạ Tố Vy.
- Thiết kế Hạ, tôi hỏi một chút được không?
- Cô cứ hỏi. _ Hạ Tố Vy hơi ngơ ngác
- Cái váy này được may rất nhiều lớp. Khi tôi nhìn thấy cứ tưởng nó rất nặng nhưng khi mặc vào tôi lại không thấy nặng như tôi tưởng tượng lắm. _ Quý Mễ Thất đưa ra thắc mắc.
- À! Loại vải tôi dùng để may áo vải Tulle được nhập từ Pháp. Loại vải này có một đặc điểm là rất nhẹ nên khi may nhiều lớp như vậy cô cũng không cảm thấy quá nặng khi mặc lên người.
Hạ Tố Vy giải thích trong khi nhân viên đang chỉnh sửa. Tiếp đến, một nhân viên mang đến một chiếc khăn voan. Chiếc khăn này được gia công tại Pháp và được làm 100% bằng thủ công, phải mất đến 3 ngày để hoàn thành chiếc khăn voan này nên chiếc khăn là thứ độc nhất vô nhị. Hạ Tố Vy giúp Quý Mễ Thất đội khăn, điều chỉnh một chút sau đó để Quý Mễ Thất nhìn mình trong gương. Cô nàng không thể thốt nên lời khi nhìn hình ảnh mình trong gương với bộ trang phục trắng tinh, đôi mắt ươn ướt ngấn lệ. Bây giờ Quý Mễ Thất thực sự cảm thấy hạnh phúc.
Nhìn thấy Quý Mễ Thất như sắp khóc nhưng Hạ Tố Vy lại không an ủi mà chỉ mỉm cười.
- Cô cảm thấy thế nào?
- Tôi thực sự rất hạnh phúc. Tôi bao giờ dám tưởng tượng mình lại đẹp đến như vậy. _ Quý Mễ Thất trả lời với giọng run run.
- Hãy tự tin lên, có thể cô không đẹp so với một vài người nhưng trong mắt người đó cô luôn là người đẹp nhất.
Hạ Tố Vy động viên, Quý Mễ Thất hiểu ý cô nên đỏ mặt xấu hổ, gật đầu cười. Tiếp đến sẽ là phần thú vị nhất, không cần phải vào phòng thay đồ ngay tại chỗ, cô và một vài nhân viên giúp cho Quý Mễ Thất tháo chân váy biến từ chiếc váy công chúa sang váy đuôi cá chỉ trong một nhoáng. Mạc Dung Giai và Diêu Phương Hoa cũng không ngạc nhiên gì về kiểu váy này nhưng cũng ngạc nhiên khi dù ở trong kiểu váy nào thì chiếc váy đều đẹp theo cách riêng của nó. Nếu 2 cô gái chỉ như vậy đã ngạc nhiên thì 2 chàng trai ở tại chỗ đó càng ngạc nhiên hơn. Trạch Phỉ tiếp xúc nhiều với phụ nữ cũng khá hiểu thời trang của con gái nhưng kiểu biến hình thế này thì là lần đầu tiên nhìn thấy. Tề Bạch thì lại ngạc nhiên với sự sáng tạo của Hạ Tố Vy nhiều hơn, sự phân vân trước đó của Quý Mễ Thất không ngờ được cô hóa giải theo cách này thật ấn tượng. Ban đầu anh còn nghi ngờ liệu cô có nói quá hay không nhưng bây giờ lại thấy không gì là cô không thể làm. Vì đã chỉnh sửa phần lớn chiếc váy nên kiểu váy thứ 2 cũng không cần chỉnh sửa quá nhiều chỉ một thoát đã hoàn thành.
Hạ Tố Vy nhìn Quý Mễ Thất đang ngây người nhìn trang phục mình thiết kế ra mà mỉm cười. Đây chính là điều mà cô luôn cố gắng để làm suốt thời gian qua, cho dù là hiện tại hay tương tại cô cũng sẽ vì hạnh phúc của các cô dâu để cố gắng hơn nữa. Cô đến gần Quý Mễ Thất mà hỏi.
- Cô thích chứ?
Quý Mễ Thất không nói chỉ mỉm cười thật tươi mà nhìn cô gật đầu, trong ánh mắt không giấu được niềm hạnh phúc. Hạ Tố Vy khá hài lòng về câu trả lời mà bắt đầu vào công việc.
- Vậy thì tốt rồi. Chúng ta sẽ bắt đầu trang phục của chú rể và phụ nam trước. Xin các anh hãy thay trang phục ra, để chúng tôi chỉnh sửa một lần cuối.
Phong Diệm Minh, Trạch Phỉ và Tề Bạch lần lượt nhận trang phục của mình rồi nhanh chóng đi vào phòng thay đồ. Một lát sau, các chàng trai xuất hiện đều khiến đám con gái có mặt ở đó đều như muốn ngất đi. Hạ Tố Vy cùng từ thiết kế cho các minh tinh giải trí nên cũng không ít lần nhìn thấy người đẹp, nhưng khi nhìn Tề Bạch xuất hiện trong trang phục mình thiết kế ra, cô liền không thể rời mắt khỏi anh mà trái tim cô như lạc mất một nhịp.
Sau khi ổn định vị trí, nhân viên nhanh chóng điều chỉnh lại trang phục cho vừa vặn người. Bình thường Hạ Tố Vy sẽ đứng quan sát và nhắc nhở nhân viên điều chỉnh theo lời của cô. Trang phụ chú rể và phụ rể của Phong Diệm Minh và Trạch Phỉ đều được hoàn thành một cách tốt đẹp, nhưng đến lượt Tề Bạch thì cô cảm thấy không hài lòng một chút nào, cảm giác rất khó chịu nhất là ánh mắt của nữ nhân viên cứ nhìn anh càng khiến cô bực bội. Cảm thấy không chịu nổi được nữa, cô nhanh chóng đến thay thế vị trí.
- Để cho tôi, cô không tập trung vào công việc như vậy thì khi nào mới xong.
Cô nhân viên bị mắng cảm thấy xấu hổ liền lui lại nhường chỗ cho Hạ Tố Vy làm, nhưng mà cô nhân viên lại không thấy buồn hay giận gì, dù sao cô ấy cũng chỉ lo nhìn Tề Bạch nên mới không hoàn thành được công việc bị trách như vậy đã là nhẹ rồi, chứ như mọi khi thì đã bị cô mắng cho một trận té tát rồi.
Tề Bạch đứng trên bục nhìn thấy Hạ Tố Vy như đang ghen mà trong lòng vui vẻ. Đây chẳng phải chứng minh trong lòng cô anh có một vị trí quan trọng hay sao. Anh đứng tại chỗ từ trên cao nhìn xuống gương mặt cô tập trung chỉnh sửa quần áo cho mình, cảm thấy cô lúc tập trung làm việc thật thu hút, có chút quyễn rũ, anh không thể rời mắt.
Trạch Phỉ và Phong Diệm Minh ngồi một bên nhìn khinh thường anh. Là ai trước kia còn nói là chưa vội kết hôn, không muốn lập gia đình sớm. Nhưng mà giờ lại không dè chừng nhìn con gái nhà người ta một cách lộ liễu như thể muốn ăn tươi nuốt sống con gái người ta vậy.
Hạ Tố Vy lúc này thực sự hồi hộp đến nỗi tim đập tay run. Không phải vì cô chưa từng tiếp xúc với đàn ông ở khoảng cánh gần như vậy, nhưng cảm giác khi tiếp xúc với anh hoàn toàn khác biệt, cô không biết lúc này mặt cô có đỏ lên hay không nhưng mặt cô đang nóng ran, cô không dám ngẩng đầu vì sợ đối mặt với anh cô không thể hoàn thành công việc. Cô chăm chút từng ly từng tí trên bộ y phục anh đang mặc, cẩn thận từng chút một để không bị mắc lỗi. Sau khi hoàn thành, cô nhìn lại một lần nữa thành quả của mình để chắc chắn rằng mình không cần phải sửa lại gì nữa thì mới yên tâm mỉm cười. Khi đưa mắt lên nhìn anh, cô bất chợt phát hiện đôi mắt anh chưa từng rời khỏi cô lần nào. Cô hẫng đi một nhịp, cô ngượng ngùng nhìn sang chỗ khác để anh không phát hiện mình đang xấu hổ.
Sau khi bên nam đã hoàn thành thì đến lượt bên nữ, Mạc Dung Giai và Diêu Phương Hoa sẽ thử đồ trước vì đồ phụ dâu đơn giản hơn đồ cô dâu rất nhiều nên sẽ hoàn thành nhanh hơn. Tà váy được vay thừa ra để khi thử đồ nhân viên sẽ cắt chiều dài váy cho phù hợp với chiều cao từ người, một nhân viên khác thì chỉnh sửa phần thân áo để người mặc có thể thoải mái và vừa vặn nhất có thể. Khi hoàn thành, 2 người nhìn lại mình trong bộ phụ dâu một lần trong gương mà vui vẻ, tuy rằng chưa bằng váy của cô dâu nhưng nhìn thế nào vẫn đẹp nên nhìn sang Hạ Tố Vy mà cười nói.
- Tôi rất thích bộ váy này, cảm ơn cô, thiết kế Hạ.
- Đây là nhiệm vụ của tôi.
Hạ Tố Vy không từ chối lời cảm ơn của 2 người họ. Tuy rằng đây vốn là trách nhiệm của người thiết kế áo cưới nhưng nhận được lời cảm ơn xứng đáng với công sức của mình bỏ ra thì cô sẽ không từ chối. Chờ cho Mạc Dung Giai và Diêu Phương Hoa thay đồ ra xong thì cuối cùng cũng đến lượt Quý Mễ Thất nhưng mà Hạ Tố Vy lại đột nhiên mở lời.
- Trước khi cô dâu thử đồ tôi muốn hỏi chú rể một chút. Tuy rằng không nhất định phải làm theo nhưng…chú rể có chắc chắn muốn nhìn cô dâu của mình mặc áo cưới trước khi hôn lễ diễn ra hay không?
- Chuyện này…Nhưng tại sao cô lại hỏi vậy? _ Phong Diệm Minh không hiểu lắm.
- Tôi chỉ muốn tạo một bất ngờ trọn vẹn thôi. Tôi mong khi cô dâu xuất hiện trước mặt chú rể là dáng vẻ đẹp nhất của cô ấy. Nên nếu như anh tin tưởng tôi, hãy giao mọi thứ lại cho tôi. Tôi nhất định sẽ để cô ấy đẹp nhất khi đứng trước mặt anh trong hôn lễ của 2 người.
Phong Diệm Minh cuối cùng cũng hiểu ý của Hạ Tố Vy là gì. Anh ta mỉm cười, nhẹ nhàng hôn lên bàn tay của Quý Mễ Thất rồi đứng lên ra ngoài sảnh chính ngồi chờ. Tuy rằng anh ta muốn nhìn thấy Quý Mễ Thất trong bộ áo cưới nhưng Hạ Tố Vy nói đúng, anh muốn để sự may mắn khi được nhìn thấy cô dâu của mình trong dáng vẻ xinh đẹp nhất trong hôn lễ của 2 người họ, vậy nên anh ta sẽ nhịn xuống mong muốn lúc này và tin tưởng Hạ Tố Vy sẽ không làm anh ta thất vọng.
Chờ cho Phong Diệm Minh rời khỏi, Hạ Tố Vy mới nhìn Quý Mễ Thất mỉm cười.
- Được rồi, bây giờ chúng ta sẽ tiến hành bước cuối cùng. Biến cô dâu của chúng ta trở nên xinh đẹp nhất.
Phải nói Hạ Tố Vy rất biết cánh tạo hạnh phúc cho người khác, không ai dám nghĩ để cho người khác giúp người sắp trở thành vợ mình trở nên xinh đẹp mà không sợ sẽ không hợp ý của mình. Nhưng niềm hạnh phúc trọn vẹn trong ngày cưới là khi được lần đầu nhìn thấy cô dâu xinh đẹp của mình, và cô dâu cũng muốn mình được chú rể nhìn thấy khi mình đang trong hình dáng đẹp nhất.
Quý Mễ Thất được các nhân viên giúp đỡ thay trong phục trong phòng thay đồ. Đến khi xuất hiện, tất cả mọi người đều ngạc nhiên trầm trồ nhìn. Hạ Tố Vy không hổ là nhà thiết kế áo cưới hàng đầu, dù chưa được làm tóc trang điểm nhưng Quý Mễ Thất vẫn trở nên đẹp đẽ trong bộ áo cưới.
Chiếc áo cưới cúp ngực được đính kết hạt thủ công một cách tỉ mỉ trên thân áo sang trọng nhưng không kém phần tinh tế, phần đuôi váy được may bằng nhiều lớp vải tạo độ bồng bềnh. Quý Mễ Thất cảm thất hơi lạ liền hỏi Hạ Tố Vy.
- Thiết kế Hạ, tôi hỏi một chút được không?
- Cô cứ hỏi. _ Hạ Tố Vy hơi ngơ ngác
- Cái váy này được may rất nhiều lớp. Khi tôi nhìn thấy cứ tưởng nó rất nặng nhưng khi mặc vào tôi lại không thấy nặng như tôi tưởng tượng lắm. _ Quý Mễ Thất đưa ra thắc mắc.
- À! Loại vải tôi dùng để may áo vải Tulle được nhập từ Pháp. Loại vải này có một đặc điểm là rất nhẹ nên khi may nhiều lớp như vậy cô cũng không cảm thấy quá nặng khi mặc lên người.
Hạ Tố Vy giải thích trong khi nhân viên đang chỉnh sửa. Tiếp đến, một nhân viên mang đến một chiếc khăn voan. Chiếc khăn này được gia công tại Pháp và được làm 100% bằng thủ công, phải mất đến 3 ngày để hoàn thành chiếc khăn voan này nên chiếc khăn là thứ độc nhất vô nhị. Hạ Tố Vy giúp Quý Mễ Thất đội khăn, điều chỉnh một chút sau đó để Quý Mễ Thất nhìn mình trong gương. Cô nàng không thể thốt nên lời khi nhìn hình ảnh mình trong gương với bộ trang phục trắng tinh, đôi mắt ươn ướt ngấn lệ. Bây giờ Quý Mễ Thất thực sự cảm thấy hạnh phúc.
Nhìn thấy Quý Mễ Thất như sắp khóc nhưng Hạ Tố Vy lại không an ủi mà chỉ mỉm cười.
- Cô cảm thấy thế nào?
- Tôi thực sự rất hạnh phúc. Tôi bao giờ dám tưởng tượng mình lại đẹp đến như vậy. _ Quý Mễ Thất trả lời với giọng run run.
- Hãy tự tin lên, có thể cô không đẹp so với một vài người nhưng trong mắt người đó cô luôn là người đẹp nhất.
Hạ Tố Vy động viên, Quý Mễ Thất hiểu ý cô nên đỏ mặt xấu hổ, gật đầu cười. Tiếp đến sẽ là phần thú vị nhất, không cần phải vào phòng thay đồ ngay tại chỗ, cô và một vài nhân viên giúp cho Quý Mễ Thất tháo chân váy biến từ chiếc váy công chúa sang váy đuôi cá chỉ trong một nhoáng. Mạc Dung Giai và Diêu Phương Hoa cũng không ngạc nhiên gì về kiểu váy này nhưng cũng ngạc nhiên khi dù ở trong kiểu váy nào thì chiếc váy đều đẹp theo cách riêng của nó. Nếu 2 cô gái chỉ như vậy đã ngạc nhiên thì 2 chàng trai ở tại chỗ đó càng ngạc nhiên hơn. Trạch Phỉ tiếp xúc nhiều với phụ nữ cũng khá hiểu thời trang của con gái nhưng kiểu biến hình thế này thì là lần đầu tiên nhìn thấy. Tề Bạch thì lại ngạc nhiên với sự sáng tạo của Hạ Tố Vy nhiều hơn, sự phân vân trước đó của Quý Mễ Thất không ngờ được cô hóa giải theo cách này thật ấn tượng. Ban đầu anh còn nghi ngờ liệu cô có nói quá hay không nhưng bây giờ lại thấy không gì là cô không thể làm. Vì đã chỉnh sửa phần lớn chiếc váy nên kiểu váy thứ 2 cũng không cần chỉnh sửa quá nhiều chỉ một thoát đã hoàn thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.