Tiên Ấn

Quyển 2 - Chương 47: Tiên Giáp Chiến Thần.

Tử Mộc Vạn Quân

13/04/2013

“Hồn thú Bích Huyết!”

Đứng trước mặt Tả Nhĩ Lam là một con hồ ly ba đuôi, bộ lông mềm mại tỏa ra ánh sáng xanh lộng lẫy, hai mắt màu đỏ tươi lại mang theo vẻ máu lạnh và hung tàn. Đây cũng là một trong những huyết mạch hung ác nhất bộ tộc linh hồ - Bích Huyết Linh Hồ.

So với Thiên Giáp Thú của Nguyễn Hằng, Bích Huyết Linh Hồ có tính chất công kích, uy hiếp lớn hơn hẳn!

Nhân lúc đối phương đang sửng sốt, Âu Phù Nhạc, Lạc Tâm Oánh, Dung mặc và Mai Uyển Nhi cũng triệu hồi ra thú hồn của mình, theo thứ tự là Hoàng Thạch Mãng, Hàn Băng Điểu, Sơn Nham Quy và Mặc Thủy Hầu.

Cho dù đều là hồn thú nhị phẩm, song đặt cùng một chỗ lại cực kỳ bắt mắt, khiến mọi người đều nhìn lại.

Thấy cảnh tượng đó, bốn vị thiên tiên vừa kiêng dè lại vừa đố kỵ!

Quả nhiên đẹp trai chẳng bằng nhà giàu, bốn người bọn họ tu vi thiên tiên, đừng nói là hồn thú tam phẩm, cho dù mua một con hồn thú nhất phẩm cũng phải táng gia bại sản. Song đám con ông cháu cha này chẳng ngờ ai cũng có một con, lại còn mỗi người một loại.

Người so với người, tức chết cả người!

Không đề cập tới tâm trạng bực tực của bốn người, thiên tiên đang giằng co với Ngô Dong ở xa xa cũng mở miệng quát lớn: “Lão nhị, không có thời gian dây dưa với bọn chúng đâu, mau lên, bắt hết lại đi!”

“Được!”

Lão nhị gật đầu, sau đó lập tức lấy trong túi đựng đồ ra một vật, ném lên trời.

“Ầm~”

Một tiếng nổ vang lên, ánh sáng tỏa ra bốn phía.

Chỉ thấy trong màn sáng, một thân hình khổng lồ sừng sững đứng đó, phảng phất như một ngọn núi nhỏ, khiến người ta kinh sợ.

“Đây... đây là cái gì?”

Mọi người ngẩn ra, một cái bóng cực lớn gần như che khuất nửa đấu trường, khiến người ta có cảm giác áp lực vô cùng.

๑๑۩۞۩๑๑

Ở một góc khán đài, Bạch Mộc Trần che trở cho hai đứa trẻ, nhìn lên không trung.

Nhưng ngay lúc bóng lớn xuất hiện, Bạch Mộc Trần rõ ràng cảm nhận được trong túi trữ vật mình dâng lên một đợt dao đọng nhẹ. Đúng vậy, chấn động cực nhẹ, cực yếu ớt, nếu không nhờ thần thức y khác với người thường, sợ rằng chưa chắc đã thấy được điểm lạ này.

“Đây rốt cuộc là gì?”

Bạch Mộc Trần rút từ trong túi trữ vật ra một món đồ, quan sát cẩn thận một phen. Cho dù chàng biết tấm tàn đồ này lai lịch bất phàm, song vẫn không thu hoạch được gì. Bất đắc dĩ đành thu lại tâm tư, đợi sau này có cơ hội từ từ nghiên cứu.



๑๑۩۞۩๑๑

“Đây, chẳng lẽ là... Tiên Giáp Chiến Thần...”

Tả Nhĩ Lam như nghĩ tới điều gì, sắc mặt lập tức trầm xuống.

Đám người Nguyễn Hằng ở bên cạnh nghe vậy cũng lập tức biến sắc, thậm chí trong mắt thoáng hiện vẻ hoảng loạn.

“Các người đoán không sai, đây chính là Tiên Giáp Chiến Thần.”

Lão nhị khẳng định lại suy đoán của đối phương, lạnh giọng hừ một tiếng rồi nói: “Đám hồn thú của đám trẻ ranh các ngươi không tồi, nhưng tiếc là cảnh giới còn kém một chút, nếu không có lệnh bắt sống, đâu ai để các ngươi gây rối tới tận lúc này... Giờ cho các ngươi mở mang kiến thức, Tiên Giáp Chiến Thần cấp bậc thiên tiên!”

“Đúng vậy, đừng tưởng mình có hồn thú là ghê gớm lắm!”

Lão tam lão tứ cao giọng phụ họa, bọn họ có vẻ rất hãnh diện khi thấy sắc mặt đám đệ tử tiên môn.

Nhìn đó, nhìn đó, đám con ông cháu cha các người tưởng có tiền là ghê gớm lắm hay sao? Hồn thú của các người không tồi, nhưng chiến thần của ông đây cũng chẳng phải củ cải trắng, muốn ức hiếp người khác sao? Ngươi có đồ, ông đây cũng có!

“Tiên Giáp Chiến Thần? Hóa ra các người là người của Thiên Cơ Minh!”

Nguyễn Hằng lạnh lùng nhìn ba vị thiên tiên, cố gắng khuyên nhủ đối phương: “Đám vãn bối ngu muội, chẳng hay đã đắc tội với quý minh ở điểm nào, thỉnh chư vị tiền bối nói rõ, nếu sai, chúng ta nhất định sẽ nhận lỗi.”

“Nhiều lời vô nghĩa, muốn kéo dài thời gian ư, không có cửa đâu... Chúng ta lên!”

Lão nhị quát lên một tiếng, rồi cả ba cao thủ thiên tiên cùng bay lên, đồng thời thao túng Tiên Giáp Chiến Thần, mạnh mẽ đột phá.

Quầng sáng tan đi, bóng hình khổng lồ cũng lộ ra hình dạng thật...

Vật đó có hình người, cao tới ba trượng, toàn thân bao phủ bởi cương giáp màu xanh đen, toát lên vẻ uy nghiêm, lạnh lùng, kiêu ngạo, khiến người ta không thấy rõ nổi hình dáng, cũng không cảm nhận được chút sức sống nào.

“Ầm!”

Tiên Giáp Chiến Thần một quyền đánh thẳng xuống, thế như sấm sét, phá vỡ cả không khí xung quanh.

“Mau tản ra!”

Nguyễn Hằng sắc mặt kinh hãi, quát lớn lên rồi nhanh chóng lui lại.

Đám người Tả Nhĩ Lam cũng không dám cứng chọi cứng, tan tác như ong vỡ tổ, cùng xuất ra tuyệt chiêu của mình.

Thiên Giáp Biến!



Bích Huyết Thiên Cương.

Cự Mãng Bàn Thạch... Hàn Băng Triển Sí... Quy Ba Tráo... Linh Hầu Phụ Thể...

Từng con hồn thú dung hợp với chủ nhân, thi triển các loại thần thông.

“Bùng!”

“Ầm~ Ầm~ Ầm~”

Sáu luồng thần thông cùng đánh lên Tiên Giáp Chiến Thần, song thân hình khổng lồ đó chỉ khẽ run lên, không chút thương tổn.

Thấy tình cảnh đó, da đầu đám người Nguyễn Hằng đều tê dại.

Sáu người bọn họ dung hợp thần thông của hồn thú, một đòn vừa rồi ít nhất cũng có uy lực tương đương với thiên tiên, song “Quái vật” trước mạnh lại dùng cứng chọi cứng, hơn nữa còn thoải mái không chút tổn hại, phòng ngự như vậy thật quá nghịch thiên!

Không đợi sáu người phản ứng lại, Tiên Giáp Chiến Thần lại phóng thẳng tới.

Bầu trời lại tiếp tục chiến lọan!

๑๑۩۞۩๑๑

Chuyện liên quan tới Thiên Cơ Minh, những người ở đây hoặc nhiều hoặc ít đều hiểu đôi chút.

Tổ chức này vô cùng thần bí, đã tồn tại ở Tiên Giới từ rất lâu rồi, không ai biết lai lịch của nó, thậm chí không ai biết mục đích của nó, thậm chí không biết thủ lĩnh đứng phía sau là ai. Mọi người chỉ biết tổ chức này chuyên chém giết chiếm lợi, không chịu thiệt bao giờ, chẳng những có dính dáng tới rất nhiều thế lực, hơn nữa thực lực cũng siêu cường, ngay cả tứ đại tiên giáo cũng không muốn trêu chọc vào bọn họ.

Tính chất của Thiên Cơ Minh so ra thì khá rời rạc phân tán, bất cứ ai cũng có thể gia nhập hay rời khỏi, vì vậy trong đó có đủ loại người, tán tu, tiểu thương, luyện đan, luyện khí, chế phù, tu luyện, ám sát, còn có các loại truyền đạo, chỉ cần ngươi có tiền, có quan hệ, muốn làm gì trong đó có thể tự mình tìm lấy.

Còn Tiên Giáp Chiến Thần là một trong những bảo vật nổi tiếng nhất của Thiên Cơ Minh.

Gọi là bảo vật bởi những Tiên Giáp Chiến Thần này không có sự sống, không có tư tưởng, chỉ như một vật chết, hay có thể gọi nó là con rối càng thêm thích hợp. Có điều, khác với những con rối bình thường, Tiên Giáp Chiến Thần của Thiên Cơ Minh dùng thân thể chiến sĩ bộ tộc Cự Linh làm nguyên hình, lại dùng vô số tài liệu quý hiếm, dùng thủ đoạn luyện khí của tiên đạo chế thành.

Bộ tộc Cự Linh hay còn gọi là bộ tộc Chiến Thần, niên đại của nó có thể kể lại từ thời thái cổ băng phong, khi đó là kiếp nạn của thiên địa, phần lớn các tộc bị nhấn chìm trong dòng sông lịch sử, chỉ có một bộ phận hậu duệ trú ẩn nơi cực hung của Tiên Giới.

Bộ tộc Cự Linh trời sinh thần lực, thân thể cứng rắn, dũng mãnh vô địch, bởi vậy thân thể bọn họ cho dù là dùng để luyện thân ngoại hóa thân, nguyên thần ký thể hay con rối chiến đấu đều là tài liệu tuyệt hảo. Cái tên Tiên Giáp Chiến Thần cũng là bởi vậy.

Đương nhiên, bảo vật quý giá như Tiên Giáp Chiến Thần, cả Thiên Cơ Minh cũng chỉ có ba mươi cái... Mười cái cấp thiên tiên, mười cái cấp la thiên thượng tiên, mười cái cấp kim tiên.

Hơn nữa, là tượng trưng của Thiên Cơ Minh, tất cả Tiên Giáp Chiến thần tuyệt đối không xuất ra ngoài.

---o0o---

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Ấn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook