Quyển 1 - Chương 2: Ma Đầu
Cánh Chim Nhỏ
20/01/2015
“Yêu nghiệt đừng hòng chạy thoát”. Tiếng thét dữ dội từ không trung vang vọng cả một vùng.
“Mình à, mau dẫn các con đi thôi, mau lên”. Ông chồng gấp gáp nói.
“Ba, sao không lên đón các thần tiên gia gia? Đứa nhỏ thắc mắc.
“Im ngay”. Ông bố quát rồi bế Tiểu Việt lên, người mẹ ngay lập tức cũng ôm Tiểu Nam cả gia đình nhanh chóng chạy về hướng sau núi. Dường như cũng cảm nhân được nguy hiểm sắp ập đến, dân làng nhà nhà người người cũng đua nhau chạy trốn tạo thành cảnh tượng vô cùng hỗn loạn. Tiểu Nam đang trên lưng mẹ cũng bị tình hình làm cho khẩn trương nhưng nó vẫn ngoái đầu lại xem cảnh tượng hoàng tránh trên không. Cảnh mà lần đầu tiên trong đời được chứng kiến.
Trên không trung , một kẻ mặc áo choàng đen, toàn thân thì đang bê bết máu. Xung quanh y được bao phủ bảo những lớp khí đen đỏ yêu dị xen lẫn vào nhau. Điều khiến người ta ghê rợn hơn cả là đôi mắt có con ngươi màu đỏ rực, y chính là ma vương đương thời của ma giáo, Trịnh Kiếm tự là Cổ Trùng Lâu. Tuy nhiên ma thần đáng sợ lúc này lại đang bị truy sát bởi một nhóm người. Khi đến cách thôn làng thì y dừng lại, xoay người về phía đám người đang truy đuổi mình. Cất tiếng oai phong pha chút mĩa mai:
“Hay cho đám nhân sĩ chính đạo các ngươi, ám toán được lắm”
“Yêu nghiệt đừng phí lời”. Một người trong đám truy đuổi quát lại.
Tiếp đó, một người mặc trường bào tím quay sang nói với một vị lão giã đứng tuổi bên cạnh:
“ Chưởng môn, các vị nếu giờ chúng ta tiêu diệt y e rằng sẽ liên lụy tới những người dân vô tội dưới kia”. Lời vừa dứt, lão giả và những người xung quanh đưa mắt xuống phía dưới thấy dòng người đang bỏ trốn như ong vỡ tổ. Cảnh tưởng này khiến họ đắn đo, im lặng trong phút chốc.
“Bây giờ tha cho hắn. Đợi khi hắn hồi phục chẳng phải sẽ là một trường tai kiếp cho Thần Châu này ư”. Một vị lão giã mặc đạo bào màu vàng phản bác.
“Các ngươi đừng lắm lời lên hết đi, hôm nay bổn tôn sẽ một phen sống chết với các ngươi”. Ma đầu nọ mất kiên nhẫn nhìn đám người chính đạo.
“Sự đệ, đây không phải là lúc mềm lòng nữa. Chúng ta nên vì đại nghĩa diệt thân thôi”. Vị lão giả cẩm đầu mắt thấm buồn quay lại nói với sư đệ của mình.
Lời lão vừa dứt mọi người xung quanh cũng đã đưa ra quyết định. Đạo nhân mặc áo tím tuy không đành lòng nhưng cũng không còn lựa nào khác tiến lên. Nhất thời tất cả dùng pháp bảo thì triển thần thông bậc nhất nhất của mình ra, trong số đó nổi bật nhất chính là tuyệt kỹ được thi triển từ thanh kiếm của vị lão giả đứng đầu. Sau khi thi truyển pháp quyết thanh kiếm như hấp thu tất cả linh khí, tinh hoa của thiên địa xung quanh bùng lên lam quang rực rỡ. Lam quang lớn dần hướng thẳng lên bầu trời tạo thành một lam hình kiếm vĩ đại, chém thẳng xuống về phía ma đầu. Tất cả thần thông khác cũng hợp lại mang khí thế bài sơn đảo hải bay về phía Cổ Trùng Lâu.
Ma đầu ngửa mặt lên trời hú một tràng cười cuồng tiếu : “ Được, tới đi, ha ha ha ha ha”
CỬU MA THẦN CÔNG” hắn hô lớn.
Thời khắc này trời đất như đảo lộn, gió mây quay cuồng. Một biển máu được tạo ra hình thành một bức tường trước mặt y. Quanh thân thể xuất hiện những yêu ma hình hài kỳ dị được tạo ra từ những làn khói đen và đỏ. Chúng cất những tiếng tru réo như ác ma từ thời thượng cổ. Đám người Kim Sơn thôn tuy ở khá xa mà vẫn cảm thấy máu huyết trong người rộn rạo, như muốn tuôn trào ra ngoài.
Biển máu sau đó tụ lại thành chín vòng tròn bé hơn rồi hợp nhất với những yêu ma, bay xung quanh Ma đầu. Miệng hắn lẩm bẩm rồi hô lớn “lên”.Tức thì chín vòng tròn máu xoay tròn lần nhau tạo thành một hình cầu lớn tiến lên đón đỡ thế công của của đám người đối diện.
“Bùm mmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm”
Tiếng nổ long trời lở đất khi hai lực nghịch thiên gặp nhau. Cùng với đó tạo ra lực phản chấn cực mạnh khiến cả hai bên trọng thương. Những tia kiếm khí, hồng mang sau dư âm của cuộc đụng độ bay toán loạn tứ phía. Tiểu Nam nhìn cảnh tượng này vừa sợ hãi lại vừa phấn khích. Trong lúc đang mê mẫn xem cuộc chiến thì bỗng nghe. “A aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa”. Tiếng thét thê thảm làm nó giật mình.
Sau phút sững sờ nó khóc thét lên : “ba aaaaaaaaaaa”. Chỉ thấy ba nó đã bị cụt mất một chân và một phần vai trái. Người mẹ thả nó ra chạy lại ôm chồng khóc nức nở: “Mình ơi, mình….”
Người chồng thề thào với chút sinh cơ cuối cùng: “ Mẫu Đơn, em đưa các con chạy mau. Y……………..ê………………….u. Nhìn vợ thắm thiết rồi đưa mắt nhìn hai đưa con.Lấy hết tất cả những lực lượng còn lại ông đẩy vợ và hai đứa con văng ra rồi gục xuống nhắm mắt.
“Không, ba ơi, không”. Tiểu Nam cố đưa tay vẫy vẫy về phía ba nó. Người mẹ nén lòng lại ôm chặt hai đứa rồi tiếp tục chạy theo dân làng.
Cuộc chiến phía trên cũng đã đi đến hồi kết. Ma đầu Cổ Trùng Lâu giờ đã không còn một chút chiến lực, thân hình lảo đảo dường như còn không còn trụ vững được trên không. Mắt thấy đám người đối diện đang tiến tới áp sát lấy mạng mình, y ngửa mặt lên trời trách lớn:
“Thiên à, ta không phục!”. Nói xong y nhếch miệng cười về phía đám người chính đạo và thiêu đốt tất cả lực lượng trong người mình.
“Không ổn, hắn muốn tự bạo”. Vị lão giả đứng đầu nhóm phát hiện ra. Rồi không ai bảo ai, tất cả thu lại khí thế công, tạo vòng bảo hộ rồi ba chân bốn cẳng thoát ra xa.
“Bùm mmmmmmmmmmmmmmmmmmmm”
Lấy ma đầu làm trung tâm, quả cầu lửa hình thành sau tự bạo lan nhanh ra xung quanh. Lửa cầu tới đâu nhà cửa cây, tất cả các sinh vật đều tan thành mây khói. Thoáng chốc một vùng rộng lớn đã tan thành bình địa. Dân thôn tuy đã chạy khá xa nhưng cũng không thể thoát được tốc độ chóng mặt của lửa cầu này. Tiểu Nam chỉ nghe những tiếng “phụt” “phụt” từ phía sau truyền đến càng lúc càng gần. Nó hoảng sợ tới tột độ. Phút cuối cùng, chỉ biết mẹ đẩy nó và em xuống đất rồi bà lấy thân mình che chắn hai đứa nhỏ trong sác na lửa ập tới. Lửa cầu quét qua ba mẹ con nhanh như ánh dương những cũng dài tựa như ngàn năm vậy. Tiểu Nam không biết rằng ngay lúc này đây một sự kỳ diệu đang xảy ra. Mà có lẽ đến Ngọc Hoàng Đại Đế trông thấy cũng phải sửng sốt.
“Mình à, mau dẫn các con đi thôi, mau lên”. Ông chồng gấp gáp nói.
“Ba, sao không lên đón các thần tiên gia gia? Đứa nhỏ thắc mắc.
“Im ngay”. Ông bố quát rồi bế Tiểu Việt lên, người mẹ ngay lập tức cũng ôm Tiểu Nam cả gia đình nhanh chóng chạy về hướng sau núi. Dường như cũng cảm nhân được nguy hiểm sắp ập đến, dân làng nhà nhà người người cũng đua nhau chạy trốn tạo thành cảnh tượng vô cùng hỗn loạn. Tiểu Nam đang trên lưng mẹ cũng bị tình hình làm cho khẩn trương nhưng nó vẫn ngoái đầu lại xem cảnh tượng hoàng tránh trên không. Cảnh mà lần đầu tiên trong đời được chứng kiến.
Trên không trung , một kẻ mặc áo choàng đen, toàn thân thì đang bê bết máu. Xung quanh y được bao phủ bảo những lớp khí đen đỏ yêu dị xen lẫn vào nhau. Điều khiến người ta ghê rợn hơn cả là đôi mắt có con ngươi màu đỏ rực, y chính là ma vương đương thời của ma giáo, Trịnh Kiếm tự là Cổ Trùng Lâu. Tuy nhiên ma thần đáng sợ lúc này lại đang bị truy sát bởi một nhóm người. Khi đến cách thôn làng thì y dừng lại, xoay người về phía đám người đang truy đuổi mình. Cất tiếng oai phong pha chút mĩa mai:
“Hay cho đám nhân sĩ chính đạo các ngươi, ám toán được lắm”
“Yêu nghiệt đừng phí lời”. Một người trong đám truy đuổi quát lại.
Tiếp đó, một người mặc trường bào tím quay sang nói với một vị lão giã đứng tuổi bên cạnh:
“ Chưởng môn, các vị nếu giờ chúng ta tiêu diệt y e rằng sẽ liên lụy tới những người dân vô tội dưới kia”. Lời vừa dứt, lão giả và những người xung quanh đưa mắt xuống phía dưới thấy dòng người đang bỏ trốn như ong vỡ tổ. Cảnh tưởng này khiến họ đắn đo, im lặng trong phút chốc.
“Bây giờ tha cho hắn. Đợi khi hắn hồi phục chẳng phải sẽ là một trường tai kiếp cho Thần Châu này ư”. Một vị lão giã mặc đạo bào màu vàng phản bác.
“Các ngươi đừng lắm lời lên hết đi, hôm nay bổn tôn sẽ một phen sống chết với các ngươi”. Ma đầu nọ mất kiên nhẫn nhìn đám người chính đạo.
“Sự đệ, đây không phải là lúc mềm lòng nữa. Chúng ta nên vì đại nghĩa diệt thân thôi”. Vị lão giả cẩm đầu mắt thấm buồn quay lại nói với sư đệ của mình.
Lời lão vừa dứt mọi người xung quanh cũng đã đưa ra quyết định. Đạo nhân mặc áo tím tuy không đành lòng nhưng cũng không còn lựa nào khác tiến lên. Nhất thời tất cả dùng pháp bảo thì triển thần thông bậc nhất nhất của mình ra, trong số đó nổi bật nhất chính là tuyệt kỹ được thi triển từ thanh kiếm của vị lão giả đứng đầu. Sau khi thi truyển pháp quyết thanh kiếm như hấp thu tất cả linh khí, tinh hoa của thiên địa xung quanh bùng lên lam quang rực rỡ. Lam quang lớn dần hướng thẳng lên bầu trời tạo thành một lam hình kiếm vĩ đại, chém thẳng xuống về phía ma đầu. Tất cả thần thông khác cũng hợp lại mang khí thế bài sơn đảo hải bay về phía Cổ Trùng Lâu.
Ma đầu ngửa mặt lên trời hú một tràng cười cuồng tiếu : “ Được, tới đi, ha ha ha ha ha”
CỬU MA THẦN CÔNG” hắn hô lớn.
Thời khắc này trời đất như đảo lộn, gió mây quay cuồng. Một biển máu được tạo ra hình thành một bức tường trước mặt y. Quanh thân thể xuất hiện những yêu ma hình hài kỳ dị được tạo ra từ những làn khói đen và đỏ. Chúng cất những tiếng tru réo như ác ma từ thời thượng cổ. Đám người Kim Sơn thôn tuy ở khá xa mà vẫn cảm thấy máu huyết trong người rộn rạo, như muốn tuôn trào ra ngoài.
Biển máu sau đó tụ lại thành chín vòng tròn bé hơn rồi hợp nhất với những yêu ma, bay xung quanh Ma đầu. Miệng hắn lẩm bẩm rồi hô lớn “lên”.Tức thì chín vòng tròn máu xoay tròn lần nhau tạo thành một hình cầu lớn tiến lên đón đỡ thế công của của đám người đối diện.
“Bùm mmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm”
Tiếng nổ long trời lở đất khi hai lực nghịch thiên gặp nhau. Cùng với đó tạo ra lực phản chấn cực mạnh khiến cả hai bên trọng thương. Những tia kiếm khí, hồng mang sau dư âm của cuộc đụng độ bay toán loạn tứ phía. Tiểu Nam nhìn cảnh tượng này vừa sợ hãi lại vừa phấn khích. Trong lúc đang mê mẫn xem cuộc chiến thì bỗng nghe. “A aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa”. Tiếng thét thê thảm làm nó giật mình.
Sau phút sững sờ nó khóc thét lên : “ba aaaaaaaaaaa”. Chỉ thấy ba nó đã bị cụt mất một chân và một phần vai trái. Người mẹ thả nó ra chạy lại ôm chồng khóc nức nở: “Mình ơi, mình….”
Người chồng thề thào với chút sinh cơ cuối cùng: “ Mẫu Đơn, em đưa các con chạy mau. Y……………..ê………………….u. Nhìn vợ thắm thiết rồi đưa mắt nhìn hai đưa con.Lấy hết tất cả những lực lượng còn lại ông đẩy vợ và hai đứa con văng ra rồi gục xuống nhắm mắt.
“Không, ba ơi, không”. Tiểu Nam cố đưa tay vẫy vẫy về phía ba nó. Người mẹ nén lòng lại ôm chặt hai đứa rồi tiếp tục chạy theo dân làng.
Cuộc chiến phía trên cũng đã đi đến hồi kết. Ma đầu Cổ Trùng Lâu giờ đã không còn một chút chiến lực, thân hình lảo đảo dường như còn không còn trụ vững được trên không. Mắt thấy đám người đối diện đang tiến tới áp sát lấy mạng mình, y ngửa mặt lên trời trách lớn:
“Thiên à, ta không phục!”. Nói xong y nhếch miệng cười về phía đám người chính đạo và thiêu đốt tất cả lực lượng trong người mình.
“Không ổn, hắn muốn tự bạo”. Vị lão giả đứng đầu nhóm phát hiện ra. Rồi không ai bảo ai, tất cả thu lại khí thế công, tạo vòng bảo hộ rồi ba chân bốn cẳng thoát ra xa.
“Bùm mmmmmmmmmmmmmmmmmmmm”
Lấy ma đầu làm trung tâm, quả cầu lửa hình thành sau tự bạo lan nhanh ra xung quanh. Lửa cầu tới đâu nhà cửa cây, tất cả các sinh vật đều tan thành mây khói. Thoáng chốc một vùng rộng lớn đã tan thành bình địa. Dân thôn tuy đã chạy khá xa nhưng cũng không thể thoát được tốc độ chóng mặt của lửa cầu này. Tiểu Nam chỉ nghe những tiếng “phụt” “phụt” từ phía sau truyền đến càng lúc càng gần. Nó hoảng sợ tới tột độ. Phút cuối cùng, chỉ biết mẹ đẩy nó và em xuống đất rồi bà lấy thân mình che chắn hai đứa nhỏ trong sác na lửa ập tới. Lửa cầu quét qua ba mẹ con nhanh như ánh dương những cũng dài tựa như ngàn năm vậy. Tiểu Nam không biết rằng ngay lúc này đây một sự kỳ diệu đang xảy ra. Mà có lẽ đến Ngọc Hoàng Đại Đế trông thấy cũng phải sửng sốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.