Chương 46: cướp?
U Minh
03/10/2016
Lê Hỏa tiếp tục ra sức chặt cây, phải mất gần một tiếng Lê Hỏa mới có thể chém ngã một cây, Lê Hỏa dừng thở dài một hơi, cái cây này quá cứng, ở phần vỏ cùng phần gỗ dác thì còn dễ một chút nhưng vào phần lõi gỗ thì đúng là rất khó khăn, nó cứng còn không khác gì thép, Lê Hỏa vật vã lắm mới có thể đốn ngã một cái cây, giờ Lê Hỏa mới nhìn lại, phần thân cây có màu xám thép chứ không phải màu gỗ bình thường.
Lê Hỏa nghỉ một lúc rồi lại tiếp tục chặt cây, sau gần một tiếng thì Lê Hỏa cũng đã chặt xong cây thứ 2, lần này thì Lê Hỏa ngồi bệt xuống đất hấp thụ thiên địa nguyên khí hôi phục lại lượng đã mất, lượng chân khí của Lê Hỏa cũng không nhiều, chủ mất nửa tiếng là đã hồi phục lại như cũ, Lê Hỏa lại đứng lên, khởi động cơ thể tiếp tục chặt cây.
Keng keng keng keng...
Những tiếng động liên tiếp trong rừng, một thân anh đang phải ra sức mà chặt cây, mồ hôi ướt áo, hơi thở dồn dập.
_________
5 tiếng vất vả chặt cây, bây giờ xung quanh đã có thêm 4 thân cây bị ngã đổ trên mặt đất, Lê Hỏa lại đang ngôi xuống khồi phục lại sức lực.
5 tiếng này Lê Hỏa phát hiện ra việc chặt cây này cũng rất có ích à, việc chặt cây này không khác việc luyện thể là mấy, Lê Hỏa liên tục phải sử dụng các cơ bắp để dồn sức chặt cây, các cơ bặp trên thêm thể cậu vẫn được rèn luyện, lợi ích thứ hai là về chân khí, các việc liên tục sử dụng hết đi chân khi rồi lại hấp thụ lại nguyên khí hồi phục, đã làm gia tăng tốc độ trao đổi nguyên khí thành chân khí, nhưng là rất nhỏ bé, Lê Hỏa phải tập trung lắm mới phát hiện ra, đây chỉ là bị ép thì làm chứ luyện theo cách này thì chỉ phí thời gian, cái giá phải trả là quá đắt mà cái lợi lại quá nhỏ bé.
Lê Hỏa đã hồi phục lại hoàn toàn sức mạnh, cậu đứng dậy chuẩn bị chặt thì Lê Hỏa nghe có tiếng bước chân ở đằng sau, Lê Hỏa nhíu mày nghĩ " lại có chó đến nhà" cậu quay ra đằng sau nhìn, thù thấy hai thân ảnh cao to lực lưỡng, cơ bắp cuồn cuộn, khuôn mặt khung ác, có một tên đang đẩy xe thồ khá to, thừa sức để vừa 10 thân cây, Lê Hỏa nhíu mày, Lê Hỏa không biết hai bọn này, hai thằng này nhìn qua thì khá yếu giống với đệ tử mới vào hơn là đệ tử cũ nhưng Lê Hỏa lại không nhận ra, chắc là mấy kẻ được chọn từ phầm nhân, nhưng cũng không giống với những đệ tử được tuyển chọn từ phàm trần, Lê Hỏa đoán hai kẻ này ít nhất cũng phải là luyện thể lục trọng thần lực, từ lúc luyện được chân khí thì các giác quan và cảm giác của Lê Họa được nâng cao khá nhiều, tự lượng khí huyết bốc thì Lê Hỏa có thể đoán đại khái trình độ luyện thể của người bình thường, chỉ là người bình thường thôi chử không phải mấy người tu luyện những loại công pháp dị người như Hóa Thi Quyết công pháp cơ sơ nổi tiếng của luyện thi phong, có thể biến cơ thể người luyện thành cương thi mà vẫn dữ nguyên được linh hồn, nhưng kẻ đó làm gì có khí khuyết nữa mà cảm nhận.
Hai tên đó thấy Lê Hỏa có một mình thì nở nụ cười vô sỉ, nhìn chả khác nào lũ lợn cả, một tên nói với Lê Hỏa.
- sư đệ có thể cho hai vị sư huynh đây mượn vài thân cây được không.
Lê Hỏa lạnh nhạt nói.
- các ngươi muốn cướp?
Hai tên đó cười như lợn, trong đó có một tên nói với Lê Hỏa.
- sư đệ đúng là biết điều, hãy cho hai huynh đây mượn tạm mấy thân cây vài ngày rồi các huynh trả.
Lê Hỏa khinh thường nói.
- mấy kẻ các ngươi bị ngu à? Các ngưỡi đang lừa mấy thàng thiểu năng ngang tầm như các ngươi sao mà còn nói như vậy.
Nghe theo lời tên đó thì não Lê Hỏa đúng là có vấn đề thật.
Hai kẻ đó tức giận muốn phản chửi lại Lê Hỏa thì lúc này cậu đã dồn lực vào đôi chân, sử dụng toàn lực hạc diệp bộ áp sát tên không kéo xe, hai tên đó hoảng sợ về tốc độ của Lê Hỏa, hắn hoàn toàn bất ngờ nhưng vẫn rút kiếm ra chém Lê Hỏa.
Nhưng đúng lúc này, một luồng sát khí lạnh như băng mang theo mùi máu tanh đậm đặc lan tràn ra ngoài không khí, tên đối diện với Lê Hỏa chỉ thấy cả cơ thể mình như bị đóng bắng không thể cử động được, linh hồn đang mê muội về mùi máu tanh kinh tởm đó, tên kia cũng muốn giúp đồng bạn của mình nhưng hắn ta cũng bị ảnh hưởng bởi sát khí làm nhỡ vài nhịp, nhưng vài giây đó đã đủ để Lê Hỏa áp sát và tặng cho kẻ đối diện một cú đấm mạnh như sao băng vào bụng, cú đấm quá mạnh và đau, khuôn mặt hắn nhăn nheo lại như quả táo tàu vì đau, cơ thể của hắn bị đấm bay về đằng sau, va đập vào một thân cây.
Âm.
Một tiếng động lớn vang lên, tên đó ngồi dựa vào cây chết ngất.
Tên đồng bạn thấy thế thì tỉnh hồn lại, rút thanh đao đeo bên hông chem Lê Hỏa, đó là một thanh đao màu đen sáng bóng, lưỡi đao sắc nhọn tỏa ra duệ khí bức người, ở trên thân đao ở hai bên mặt, đây là một thanh pháp khí có hai phù văn, đôi mắt của Lê Hỏa lóe lên sự ngưng trọng, cậu rút đao ra vần toàn lực và cả gia cố thêm chân khí vào tay cầm đao, một cú phách cực mạnh cản lại đương đao của tên đó.
Keng.
Lê Hỏa thành công trong việc cản lại đường đao đó, nhưng thanh đao của cậu đã hỏng nặng, một vết mẻ sâu quá nửa thân đao, ở lưỡi cũng có chằng chịt các vết mẻ khác nhau, thanh đao này vốn dĩ đã bị những vết thương từ lúc chặt chặt cây, và bây giờ sau khi va chạm cùng pháp khí thì nó hoàn toàn báo hỏng.
Lê Hỏa ngay lập tức vưt thanh đao vào tên đó và lao lên, tên kia thấy thế thì ngay lập tức dùng đao hất ra nhưng vừa làm xong thì hắn thấy thân ảnh của Lê Hỏa đã đến gần, hắn ta hoảng sợ, dúng đáo quất về phía cậu.
Lê Hỏa thấy thế không hoảng, cậu bình tĩnh cúi người xuống né đi đường đao đó, ngay khi vừa né Lê Hỏa ngay lập tực vùng lên, dồn chân khí vào tay phải, tặng cho hắn một cú móc hàm đầy uy lực, tên đó bị đấm bay lên khỏi mặt đất rồi rơi xuống ngất đi.
Lê Hỏa thấy thế thì dùng đôi mắt sắc lạnh liếc về phía khu rừng đang sau, ngay lập tức có mấy tiếng động rời đi, từ lúc nãy Lê Hỏa đã cảm thấy có mấy con linh câu gân đây muốn ăn hôi mà, may cho lũ đó có chút não không dây vào Lê Hỏa.
Lê Hỏa nhìn về hai thân ảnh chết ngất kia, cả hai tên này cũng được, có kinh ngiêm chiến đấu, sự phản xạ cũng tốt, chắc là đã trải qua và trận chiến, nhưng tiếc là bọn hắn lại dây vào Lê Hỏa, nếu như không phải là do hạn chế về môn quy thì Lê Hỏa đã đừng cho hai người đó về với thần chết rồi, Lê Hỏa lại làm việc hay làm, lục xoát cướp đồ, sau hơn 10 phút thì Lê Hỏa mới đẩy xe thồ chở 10 thân cây đi, để mặc hai cái xác đo cùng với vài thân cây, dưới đất.
Lê Hỏa đi về cái phòng nhỏ ở đầu rừng để nộp 10 thân cây này, sau một lúc thì Lê Hỏa chân đạp hạc diệp bộ đi về phân việc phong trả nhiệm vụ.
- sư huynh đệ đến để trả nhiệm vụ.
Lê Hỏa vừa bước vào thì liền đưa ngay cho tên Vinh Béo lệnh bài.
Vinh Béo có thể bất ngờ với tốc độ làm nhiệm vụ của Lê Hỏa, trên mặt hắn hoàn toàn hiện lên vẻ ngạc nhiên.
- sao đệ làm nhiệm vụ nhanh vây?
Giọng nói của Vinh Béo chàn đầy sự ngạc nhiên.
- có vài người tự nhiên tặng cho đệ vài thân cây mà thôi.
Lê Hỏa lạnh nhạt nói.
- ồ.
Vinh Béo ồ lên như đã hiểu, hắn ta tiếp nhận lệnh bài của Lê Hỏa rồi dùng cây đũa chỉ vào lệnh bài, cái lệnh bài sáng lên mội cái rồi tắt.
Vinh beo chưa trả lệnh bài cho Lê Hỏa vội mà nói.
- hoàn thành nhiệm vụ chặt cây ở rừng thép được 10 điểm cống hiến, trời còn sáng, đệ có muốn làm thêm nhiệm vụ không.
Lê Hỏa nghĩ nghĩ rồi gật đầu, nói.
- vậy đệ sẽ làm thêm nhiệm vụ hái quả ở vạn mộc vườn đi.
Tên béo vui mừng gật đầu, hắn ta lại thao tác như lần trước, nhiệm vụ lần này của Lê Hỏa cũng là có thời gian là một ngày, theo sự chỉ đường của Vinh Béo Lê Hỏa chạy đến vạn mộc vườn, trên đường đi Lê Hỏa dừng lại ở một lơi vắng người mà kiểm đồ mà vừa vét được của hai tên đó, cũng được khá nhiều, một thanh kiếm cùng một thanh đao hai phù văn, 9 viên nguyên thạch từ hai người, một quyển sách hồi ký của tên nào đó, 8 bình cương nhục đan, mỗi bình 10 viên, trừ hai bình dùng dở còn 6 viên ra vậy tổng là 72 viên, còn có hai bình có chứa hai viên thần lực đan, hai tên này đúng là giàu.
Lê Hỏa xoạn lại đồ rồi cất hết vào xong người, cậu chỉ cầm lên quyển hồi kí rồi vừa đọc vừa đi, theo như quyển hồi ký này thì hai tên đó là Đinh Lực, Trần Bắc, cả hai chỉ là mấy tên đầu đường xó chợ, chuyên đi cướp trộm vặt, có một lần bọn hắn vào rừng trốn quan binh thì vô tình lại nhạt được một cây linh thảo, bọn hắn không biết đó là cây gì nhưng đúng lúc đó có một vị tiền bối của Quỷ Thần Tông đi ngang qua và cũng đang tìm loại thảo dược đó, thế là cả hai hiến cho vị đó cây linh thảo đó đổi lại thì được làm đệ tử ngoại môn, việc đó cũng được 5 tháng rồi, mấy tên này đúng là chó ngáp phải ruồi, ngoài chuyện thú vị đó ra thì cũng không còn chuyện khác, nhưng vẫn có một vài điều giúp ích cho Lê Hỏa là, khi vào làm mấy cái nhiệm vụ kiểu như vừa rồi thì sẽ được phát cho mấy đồ hỗ trợ từ căn phong giao nộp vật phẩm nhiệm vụ, như cái xe thồ khi làm nhiệm vụ chặt cây, "nghĩ lại mới thấy mình ngu, cứ lao vào chắt cây mà không biết khi xong thì vác về kiểu gì" Lê Hỏa tự trách trong lòng, cậu cũng tùy tiện vứt quyển sách đi và dùng toàn lực chạy đến vạn mộc vườn, mất đến nửa tiếng thì Lê Hỏa mới đến nơi, lần này rút kinh nghiệm đi nhận đồ trước rồi mới đi làm, Lê Hỏa nhận được 1 cây kéo cùng một cái rổ, nhiệm vụ lần này là hái 20 quả bất kì trong một ngày, nếu như hái quá hai mươi quả thì cứ tính 2 quả một điểm cống hiến.
Số từ: 2133
Lê Hỏa nghỉ một lúc rồi lại tiếp tục chặt cây, sau gần một tiếng thì Lê Hỏa cũng đã chặt xong cây thứ 2, lần này thì Lê Hỏa ngồi bệt xuống đất hấp thụ thiên địa nguyên khí hôi phục lại lượng đã mất, lượng chân khí của Lê Hỏa cũng không nhiều, chủ mất nửa tiếng là đã hồi phục lại như cũ, Lê Hỏa lại đứng lên, khởi động cơ thể tiếp tục chặt cây.
Keng keng keng keng...
Những tiếng động liên tiếp trong rừng, một thân anh đang phải ra sức mà chặt cây, mồ hôi ướt áo, hơi thở dồn dập.
_________
5 tiếng vất vả chặt cây, bây giờ xung quanh đã có thêm 4 thân cây bị ngã đổ trên mặt đất, Lê Hỏa lại đang ngôi xuống khồi phục lại sức lực.
5 tiếng này Lê Hỏa phát hiện ra việc chặt cây này cũng rất có ích à, việc chặt cây này không khác việc luyện thể là mấy, Lê Hỏa liên tục phải sử dụng các cơ bắp để dồn sức chặt cây, các cơ bặp trên thêm thể cậu vẫn được rèn luyện, lợi ích thứ hai là về chân khí, các việc liên tục sử dụng hết đi chân khi rồi lại hấp thụ lại nguyên khí hồi phục, đã làm gia tăng tốc độ trao đổi nguyên khí thành chân khí, nhưng là rất nhỏ bé, Lê Hỏa phải tập trung lắm mới phát hiện ra, đây chỉ là bị ép thì làm chứ luyện theo cách này thì chỉ phí thời gian, cái giá phải trả là quá đắt mà cái lợi lại quá nhỏ bé.
Lê Hỏa đã hồi phục lại hoàn toàn sức mạnh, cậu đứng dậy chuẩn bị chặt thì Lê Hỏa nghe có tiếng bước chân ở đằng sau, Lê Hỏa nhíu mày nghĩ " lại có chó đến nhà" cậu quay ra đằng sau nhìn, thù thấy hai thân ảnh cao to lực lưỡng, cơ bắp cuồn cuộn, khuôn mặt khung ác, có một tên đang đẩy xe thồ khá to, thừa sức để vừa 10 thân cây, Lê Hỏa nhíu mày, Lê Hỏa không biết hai bọn này, hai thằng này nhìn qua thì khá yếu giống với đệ tử mới vào hơn là đệ tử cũ nhưng Lê Hỏa lại không nhận ra, chắc là mấy kẻ được chọn từ phầm nhân, nhưng cũng không giống với những đệ tử được tuyển chọn từ phàm trần, Lê Hỏa đoán hai kẻ này ít nhất cũng phải là luyện thể lục trọng thần lực, từ lúc luyện được chân khí thì các giác quan và cảm giác của Lê Họa được nâng cao khá nhiều, tự lượng khí huyết bốc thì Lê Hỏa có thể đoán đại khái trình độ luyện thể của người bình thường, chỉ là người bình thường thôi chử không phải mấy người tu luyện những loại công pháp dị người như Hóa Thi Quyết công pháp cơ sơ nổi tiếng của luyện thi phong, có thể biến cơ thể người luyện thành cương thi mà vẫn dữ nguyên được linh hồn, nhưng kẻ đó làm gì có khí khuyết nữa mà cảm nhận.
Hai tên đó thấy Lê Hỏa có một mình thì nở nụ cười vô sỉ, nhìn chả khác nào lũ lợn cả, một tên nói với Lê Hỏa.
- sư đệ có thể cho hai vị sư huynh đây mượn vài thân cây được không.
Lê Hỏa lạnh nhạt nói.
- các ngươi muốn cướp?
Hai tên đó cười như lợn, trong đó có một tên nói với Lê Hỏa.
- sư đệ đúng là biết điều, hãy cho hai huynh đây mượn tạm mấy thân cây vài ngày rồi các huynh trả.
Lê Hỏa khinh thường nói.
- mấy kẻ các ngươi bị ngu à? Các ngưỡi đang lừa mấy thàng thiểu năng ngang tầm như các ngươi sao mà còn nói như vậy.
Nghe theo lời tên đó thì não Lê Hỏa đúng là có vấn đề thật.
Hai kẻ đó tức giận muốn phản chửi lại Lê Hỏa thì lúc này cậu đã dồn lực vào đôi chân, sử dụng toàn lực hạc diệp bộ áp sát tên không kéo xe, hai tên đó hoảng sợ về tốc độ của Lê Hỏa, hắn hoàn toàn bất ngờ nhưng vẫn rút kiếm ra chém Lê Hỏa.
Nhưng đúng lúc này, một luồng sát khí lạnh như băng mang theo mùi máu tanh đậm đặc lan tràn ra ngoài không khí, tên đối diện với Lê Hỏa chỉ thấy cả cơ thể mình như bị đóng bắng không thể cử động được, linh hồn đang mê muội về mùi máu tanh kinh tởm đó, tên kia cũng muốn giúp đồng bạn của mình nhưng hắn ta cũng bị ảnh hưởng bởi sát khí làm nhỡ vài nhịp, nhưng vài giây đó đã đủ để Lê Hỏa áp sát và tặng cho kẻ đối diện một cú đấm mạnh như sao băng vào bụng, cú đấm quá mạnh và đau, khuôn mặt hắn nhăn nheo lại như quả táo tàu vì đau, cơ thể của hắn bị đấm bay về đằng sau, va đập vào một thân cây.
Âm.
Một tiếng động lớn vang lên, tên đó ngồi dựa vào cây chết ngất.
Tên đồng bạn thấy thế thì tỉnh hồn lại, rút thanh đao đeo bên hông chem Lê Hỏa, đó là một thanh đao màu đen sáng bóng, lưỡi đao sắc nhọn tỏa ra duệ khí bức người, ở trên thân đao ở hai bên mặt, đây là một thanh pháp khí có hai phù văn, đôi mắt của Lê Hỏa lóe lên sự ngưng trọng, cậu rút đao ra vần toàn lực và cả gia cố thêm chân khí vào tay cầm đao, một cú phách cực mạnh cản lại đương đao của tên đó.
Keng.
Lê Hỏa thành công trong việc cản lại đường đao đó, nhưng thanh đao của cậu đã hỏng nặng, một vết mẻ sâu quá nửa thân đao, ở lưỡi cũng có chằng chịt các vết mẻ khác nhau, thanh đao này vốn dĩ đã bị những vết thương từ lúc chặt chặt cây, và bây giờ sau khi va chạm cùng pháp khí thì nó hoàn toàn báo hỏng.
Lê Hỏa ngay lập tức vưt thanh đao vào tên đó và lao lên, tên kia thấy thế thì ngay lập tức dùng đao hất ra nhưng vừa làm xong thì hắn thấy thân ảnh của Lê Hỏa đã đến gần, hắn ta hoảng sợ, dúng đáo quất về phía cậu.
Lê Hỏa thấy thế không hoảng, cậu bình tĩnh cúi người xuống né đi đường đao đó, ngay khi vừa né Lê Hỏa ngay lập tực vùng lên, dồn chân khí vào tay phải, tặng cho hắn một cú móc hàm đầy uy lực, tên đó bị đấm bay lên khỏi mặt đất rồi rơi xuống ngất đi.
Lê Hỏa thấy thế thì dùng đôi mắt sắc lạnh liếc về phía khu rừng đang sau, ngay lập tức có mấy tiếng động rời đi, từ lúc nãy Lê Hỏa đã cảm thấy có mấy con linh câu gân đây muốn ăn hôi mà, may cho lũ đó có chút não không dây vào Lê Hỏa.
Lê Hỏa nhìn về hai thân ảnh chết ngất kia, cả hai tên này cũng được, có kinh ngiêm chiến đấu, sự phản xạ cũng tốt, chắc là đã trải qua và trận chiến, nhưng tiếc là bọn hắn lại dây vào Lê Hỏa, nếu như không phải là do hạn chế về môn quy thì Lê Hỏa đã đừng cho hai người đó về với thần chết rồi, Lê Hỏa lại làm việc hay làm, lục xoát cướp đồ, sau hơn 10 phút thì Lê Hỏa mới đẩy xe thồ chở 10 thân cây đi, để mặc hai cái xác đo cùng với vài thân cây, dưới đất.
Lê Hỏa đi về cái phòng nhỏ ở đầu rừng để nộp 10 thân cây này, sau một lúc thì Lê Hỏa chân đạp hạc diệp bộ đi về phân việc phong trả nhiệm vụ.
- sư huynh đệ đến để trả nhiệm vụ.
Lê Hỏa vừa bước vào thì liền đưa ngay cho tên Vinh Béo lệnh bài.
Vinh Béo có thể bất ngờ với tốc độ làm nhiệm vụ của Lê Hỏa, trên mặt hắn hoàn toàn hiện lên vẻ ngạc nhiên.
- sao đệ làm nhiệm vụ nhanh vây?
Giọng nói của Vinh Béo chàn đầy sự ngạc nhiên.
- có vài người tự nhiên tặng cho đệ vài thân cây mà thôi.
Lê Hỏa lạnh nhạt nói.
- ồ.
Vinh Béo ồ lên như đã hiểu, hắn ta tiếp nhận lệnh bài của Lê Hỏa rồi dùng cây đũa chỉ vào lệnh bài, cái lệnh bài sáng lên mội cái rồi tắt.
Vinh beo chưa trả lệnh bài cho Lê Hỏa vội mà nói.
- hoàn thành nhiệm vụ chặt cây ở rừng thép được 10 điểm cống hiến, trời còn sáng, đệ có muốn làm thêm nhiệm vụ không.
Lê Hỏa nghĩ nghĩ rồi gật đầu, nói.
- vậy đệ sẽ làm thêm nhiệm vụ hái quả ở vạn mộc vườn đi.
Tên béo vui mừng gật đầu, hắn ta lại thao tác như lần trước, nhiệm vụ lần này của Lê Hỏa cũng là có thời gian là một ngày, theo sự chỉ đường của Vinh Béo Lê Hỏa chạy đến vạn mộc vườn, trên đường đi Lê Hỏa dừng lại ở một lơi vắng người mà kiểm đồ mà vừa vét được của hai tên đó, cũng được khá nhiều, một thanh kiếm cùng một thanh đao hai phù văn, 9 viên nguyên thạch từ hai người, một quyển sách hồi ký của tên nào đó, 8 bình cương nhục đan, mỗi bình 10 viên, trừ hai bình dùng dở còn 6 viên ra vậy tổng là 72 viên, còn có hai bình có chứa hai viên thần lực đan, hai tên này đúng là giàu.
Lê Hỏa xoạn lại đồ rồi cất hết vào xong người, cậu chỉ cầm lên quyển hồi kí rồi vừa đọc vừa đi, theo như quyển hồi ký này thì hai tên đó là Đinh Lực, Trần Bắc, cả hai chỉ là mấy tên đầu đường xó chợ, chuyên đi cướp trộm vặt, có một lần bọn hắn vào rừng trốn quan binh thì vô tình lại nhạt được một cây linh thảo, bọn hắn không biết đó là cây gì nhưng đúng lúc đó có một vị tiền bối của Quỷ Thần Tông đi ngang qua và cũng đang tìm loại thảo dược đó, thế là cả hai hiến cho vị đó cây linh thảo đó đổi lại thì được làm đệ tử ngoại môn, việc đó cũng được 5 tháng rồi, mấy tên này đúng là chó ngáp phải ruồi, ngoài chuyện thú vị đó ra thì cũng không còn chuyện khác, nhưng vẫn có một vài điều giúp ích cho Lê Hỏa là, khi vào làm mấy cái nhiệm vụ kiểu như vừa rồi thì sẽ được phát cho mấy đồ hỗ trợ từ căn phong giao nộp vật phẩm nhiệm vụ, như cái xe thồ khi làm nhiệm vụ chặt cây, "nghĩ lại mới thấy mình ngu, cứ lao vào chắt cây mà không biết khi xong thì vác về kiểu gì" Lê Hỏa tự trách trong lòng, cậu cũng tùy tiện vứt quyển sách đi và dùng toàn lực chạy đến vạn mộc vườn, mất đến nửa tiếng thì Lê Hỏa mới đến nơi, lần này rút kinh nghiệm đi nhận đồ trước rồi mới đi làm, Lê Hỏa nhận được 1 cây kéo cùng một cái rổ, nhiệm vụ lần này là hái 20 quả bất kì trong một ngày, nếu như hái quá hai mươi quả thì cứ tính 2 quả một điểm cống hiến.
Số từ: 2133
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.