Chương 191: Thánh nữ hộ giá
Zozohoho
25/06/2018
"King của Trường Sinh Đảo, ngươi làm gì vậy!? Mau thả Robert ra!!!!"
"Ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi dám để hắn mất một sợi tóc, ta sẽ..."
Bên tai vang lên tiếng phụ nữ đay nghiến liên tục, King lắc lắc cái đầu, quay sang cười với Robert:
"Không tệ đâu, bạn trẻ Robert, vẫn có người luôn nhớ thương ngươi nè! Nhân phẩm rất tốt nha."
Robert mặt không biểu tình, dùng ánh mắt cá chết liếc liếc màn hình trong suốt đang lơ lửng trước mặt hắn, ở bên kia đầu thoại, thánh nữ Monica của Giáo Đình vẫn đang không ngừng mắng King xối xả, biểu hiện cấp bách, gương mặt phẫn nộ đỏ bừng.
Tốt má nhà ngươi, ông đây ẩn cư chăm chỉ tu luyện còn không phải để tránh mấy thứ phiền phức này hay sao hả!? Bây giờ ngươi lôi ta lên giữa trời trước đám đông dân tình, có còn để cho người ta ẩn cư nữa hay không!?
"Ngươi có thời gian quan tâm ta!? Nhìn cái bầu trời này hẳn là không giữ được mấy hồi nữa đâu, chúng ta sắp thành thịt nướng một loạt, ngươi vẫn còn rảnh như vậy!?"
Biến uất ức thành động lực, thậm chí chữ "ngài" lịch sự cũng chẳng thèm treo ở miệng nữa, Robert lạnh nhạt nói.
King nhún vai nói: "Quan tâm chứ, bầu trời này đằng nào ta cũng không đỡ nổi, dĩ nhiên ta phải quan tâm ngươi, vì ngươi sắp thành anh hùng nhân loại."
Robert mắt trắng dã, cả người co lại, giọng nói cũng có chút run run: "Ta có tài đức gì!? Ngươi định đem ta đi tế trời à!?"
King cười nhạt lắc đầu, ra hiệu hắn đừng nói chuyện, sau đó tắt chế độ mute ở cửa sổ chat với Monica, bắt đầu đối thoại:
"Lâu quá không gặp, thánh nữ. khỏe không!?"
"@(*$&*(@$("
Mặc dù không thô tục lắm, nhưng tiếng đáp lại cũng rất chói tai, King vội vàng mở tiếp chức năng mute lên, đợi cô ta phát tiết rồi nói tiếp:
"Tình hình như cô đã thấy rồi đấy, chỗ bọn ta sắp thành một cái lò vi ba, mà Robert thân mến đây sắp thành cá nướng. Rất cần thánh nữ thiện tâm cứu vớt nha."
Uỳnh uỳnh uỳnh.
Xung quanh bầu trời vẫn ngập tiếng sấm, đối nghịch với giọng nói bình thản của hắn, ở bên kia Monica cũng ý thức được sự việc nghiêm trọng, trầm giọng hỏi:
"Ngươi muốn ta làm gì!?"
"Ta cho cô năm phút, không hơn, lập tức xuất hiện ở tầng trời thứ bảy, rồi chúng ta sẽ bàn tiếp."
"..."
Yên lặng ba giây.
"Ta không thể xuyên không đến tầng trời thứ bảy được. Mật độ linh tử dày đặc đã phong tỏa không gian, muốn xé rách không gian lúc này cần lực lượng cấp độ thế giới lực." Thánh nữ khó chịu nói.
"À, chỉ tầng trời thứ bảy thôi. Tầng trời thứ sáu thì không có vấn đề gì, đây là tọa độ ta chuẩn bị trước cho cô. Sau đó từ tầng trời thứ sáu cô bay trực tiếp đến tầng trời thứ bảy là được rồi."King tỏ vẻ không sao cả đáp.
"Ngươi biết khoảng cách giữa hai tầng trời là bao nhiêu không!?" Thánh nữ căm tức chất vấn.
"Khoảng hơn năm ngươi ngàn cây số. Dài hơn chu vi trái đất một chút." Đáp án cho ra rất nhanh.
"Ngươi để ta bay một vòng trái đất trong năm phút!?"
"Không phải chỉ cần đạt vận tốc ánh sáng là được rồi à!? Rất dễ dàng nha."
"..."
Lại vài giây yên lặng, rồi Monica đáp, giọng có chút ngượng ngùng:
"Ta không thể điều khiển phương hướng chính xác trong khi đang ở vận tốc ánh sáng."
Khoảng cách nhỏ thì không thành vấn đề, nhưng khi di chuyển đường dài với vận tốc này, rất dễ va phải dị vật, mà một vật di chuyển với vận tốc ánh sáng va chạm... haha....
"À, đừng lo về chuyện đó, tọa độ ta gửi cho cô đã có sẵn một máy phát xạ đường dẫn photon đến thẳng tầng trời thứ bảy, cô chỉ việc lượng tử hóa bản thân rồi theo đường truyền tín hiệu này là được rồi. Thoát khỏi khí quyển của tầng trời thứ sáu sẽ tiếp cận môi trường chân không, tính cả thời gian gia tốc thì trong khoảng ba phút là vừa kịp. Ừm, chúng ta đã phung phí hơn một phút."
Monica nghiến răng nói: "Ngươi đã tính hết cả rồi đúng không!?"
King lắc đầu đáp: "Ta không tính được tâm tình của cô, ngay tại đây cô có thể bỏ mặc anh bạn trẻ này thành cá nướng. Haha." King vỗ vỗ đầu Robert đáp.
"Đồ khốn."
"Cám ơn."
"Ngươi chờ đó."
Sau đó phía bên kia màn hình truyền đến tiếng không gian nứt vỡ, tín hiệu bị ngắt. King thở dài, ngẩng đầu nhìn bầu trời.
"Ừm, một con kỳ lân rất đẹp."
Lúc này bên trong kênh tín hiệu tế bào thần tính truyền đến tiếng Hera:
“Nhìn đi, King của Trường Sinh Đảo, đây là thứ mà ngươi không cách nào trực điện đón đỡ. Nhân loại mà ngươi thủ hộ sẽ theo nó chôn vùi.”
Kỳ lân dí xuống một ngón tay, mang theo lực lượng hủy diệt của thiên đạo.
King đưa lên một bàn tay, thế giới lực hoàn toàn không kiêng nể gì phát ra.
Cube trên Trường Sinh Đảo xoay tròn kịch liệt, trên trái đất, diện tích hoang mạc đột ngột loang ra, tốc độ hoang mạc hóa tăng mạnh. Rất nhiều cư dân đã di dân kịp thời nhìn lại thị trấn hay thành phố mình đã từng ở dần chìm vào biển cát vàng, biến thành phế tích, trong lòng âm thầm cảm thán lực lượng tự nhiên thật đáng sợ, mà hoàn toàn không hay biết rằng đây chỉ là do thế giới lực dùng để ổn định thế giới bị vua nhân giới thô bạo rút đi mà thôi.
Phía trên điểm xuống một thiên đạo nhất chỉ, phía dưới tiếp lấy bằng nhân giới thế giới lực.
Hai luồng thế giới lực đơn giản mà thô bạo va chạm giữa tầng trời.
Không có quang hoa nở rộ, không có hiệu ứng nào đặc biệt, chỉ có một tiếng va chạm trầm đục. Đây hoàn toàn là dùng chất lượng đấu chất lượng. Thời gian qua đi, dưới chất ngang nhau, lượng của bên nào cạn kiệt trước, thì bên đó sẽ thất bại.
Được cái, trước khi tài nguyên hao hết, thì rất nhẹ nhõm.
King còn có thời gian châm biếm chọc ngoáy Thần tộc.
Trong một phút kế tiếp, Linh xuất hiện ở tầng trời thứ mười sáu, một tiễn đóng băng Hera, giữ chân Hestia, Ren chặn đứng Ares, Shaorin chặt đứt liên kết của thần điện nội năng với thần mạch...
Khi cổng thanh long xuất hiện trở lại ở tầng trời thứ bảy, thế giới lực của nhân giới đã tiêu hao gần hết, còn tiếp tục sử dụng, chính là đối với thường dân tạo thành thương vong hàng loạt.
Thiên phạt vẫn không có vẻ gì là muốn dừng lại trong thời gian ngắn.
Lại một lần nữa, lấy thế giới lực làm nền tảng, chiết xuất ánh sáng hủy diệt, duy trì cực quang thế giới.
Việc này cực kỳ hao tốn tâm sức, King thậm chí còn chẳng thể cử động nổi, một giọt mồ hôi lăn xuống, hắn cũng đang cố hết sức.
Đúng lúc này, từ xa truyền đến tiếng âm bạo, mặt biển bị một luồng khí lực bạo lực xé rách ra làm hai, cột sóng khổng lồ cao tới mấy chục mét, bọt nước bắn lên như đạn. sau đó một thân ảnh trắng tinh xuất hiện trước mắt mọi người.
Mười tám đôi cánh sau lưng vũ lộng, giống như thiên sứ hạ phầm.
À quên, cô ta chính là thiên sứ, hơn nữa còn là thiên sứ mười tám cánh, cấp bậc cao nhất. Là đỉnh phong tồn tại của Thần tộc phía tây, chỉ còn kém Giới hoàng một bước chân, do là con người nên không thể được thần mạch thừa nhận hoàn toàn. Nếu như mang huyết thống thần tộc thuần chủng, thì Monica, thánh nữ giáo đình đã sớm không còn là thánh nữ, mà là một Giới Hoàng chân chính.
Lúc này, vị thiên sứ ấy quay lưng về phía tất cả mọi người, chỉ đối mặt với Robert, ôn nhu đưa tay lên xoa má hắn, nhẹ giọng nói:
"Đừng sợ, có ta ở đây rồi, không ai có thể làm hại ngươi."
Robert bị thế giới lực từ Thiên Đạo nhất chỉ nghiền ép đến mức tắt tiếng không thể nói được, nhưng trong lòng thì cuộn sóng, tâm linh bi thương gào thét:
"Uây, có nhầm kịch bản hay không!? Tại sao ta lại biến thành bánh bèo chờ nữ hiệp cứu vớt rồi!? Alo, có ai không!? Có ai có thể đổi kịch bản được không!? Ta là chuẩn man nha, ta không muốn làm bánh bèo nha, ta cảm thấy nhục nhã, cầu ai đó cứu vớt tâm linh ta đi!!!!!"
Vào thời điểm này, Robert cảm nhận được một cách sâu sắc việc bản thân là một gã yếu gà mang đến nhục nhã như thế nào. Lòng tự tôn bị đả kích đến tan nát không sót lại một mảnh. Đồng thời trong lòng còn lưu lại một dấu ấn sợ hãi khó phai nhạt, bay một vòng trái đất trong khoảng ba phút, con quái vật mang hình hài thiếu nữ này, hắn làm sao có thể thoát khỏi!?
Thánh nữ thấy hắn lệ nóng rưng rưng, cho rằng hắn rất cảm động, trong lòng thoáng có chút tuổi xuân nhộn nhạo, nhưng rất nhanh áp chế xuống, quay đầu dùng ánh mắt lạnh lẽo nói với King:
"Buông hắn ra."
King rất sảng khoái gỡ bỏ thế giới lực phong tỏa với Robert, hắn còn phải tiết kiệm từng chút thế giới lực một đấy.
Áp lực từ bầu trời lại nặng hơn, hắn hoáng hạ thấp đầu xuống, ánh mắt nheo lại, mồ hôi chảy như suối. Thánh nữ cũng mặc kệ hắn, cảnh giới như cô ta chỉ cần muốn tránh, Thiên Phạt đánh không chết được, nên thiếu nữ này không nóng không vội, lườm hắn nói:
"Nói đi, muốn ta làm gì!?"
King mỉm cười, lấy từ tay Shaorin tiểu thần điện của Hestia, đưa cho Monica, chỉ chỉ vào Robert nói:
"Trợ giúp hắn luyện hóa thần điện này, hắn mang huyết thống của Heracles, cận huyết với Giới Hoàng thống trị Olympus, tỷ lệ bài xích sẽ không quá cao."
"Sau đó!? " Monica tiếp lấy thần điện xoay xoay đùa nghịch, đây là chuyện tốt với Robert, cô ta sẽ không từ chối. Chỉ thấy ngạc nhiên vì người của Trường Sinh Đảo có thể cướp được một cái thần điện, việc này so với giết chết một chủ thần còn khó khăn hơn.
Chủ thần mà chết thì Thần Điện cũng sẽ biến mất khỏi thế giới vật chất. Còn không chết thì thần điện luôn được thần chúng bảo vệ giữa vòng vây, có thể dùng công kích từ xa phá hủy, nhưng lại gần mà ôm nó đi đúng là không thể tưởng tượng.
King tiếp tục nói:
"Hắn kích hoạt thần điện lần đầu tiên sẽ hình thành lực lượng cải biến thế giới để kiến tạo hoàng kim kết giới một lần nữa, ta muốn cô can thiệp quá trình này, cung cấp thần lực lớn nhất có thể, phụ gia thêm ánh sáng kiến tạo của Jeus, khiến cho thế giới ấy biến thành khổng lồ."
"Ngươi muốn dùng Robert đỡ lấy thiên phạt!?"
"Ta muốn biến hắn thành anh hùng nhân loại. Hơn nữa đây cũng là kỳ ngộ với hắn." King mở miệng khó khăn đáp, áp lực của nhân loại trên tầng trời thứ bảy hiện tại chỉ có duy nhất hắn gánh được, cảm giác như người thường đang nằm dưới xe tải, toàn thân đau nhức không chịu nổi, muốn hỏng mất.
"Ta không đồng ý, ngay bây giờ ta sẽ mang Robert đi." Thánh nữ đáp, dùng vận tốc của cô ta, bay khỏi cái tầng trời này vẫn là dư sức.
Robert lệ rơi đầy mặt, tại sao con nhỏ biến thái này để ý hắn như vậy, di chuyển với vận tốc ánh sáng thì thân này còn giữ được mấy mảnh đây!? Ai đó cản con nhỏ điên khùng này giúp ta...
"Ngươi cứ như vậy không tôn trọng hắn sao!? Nhìn xem, bây giờ ta hỏi hắn. Hắn lựa chọn thế nào!?" King lạnh giọng nói.
"Ta... đồng...ý!!!"
Robert khò khè mở miệng, dùng toàn bộ sức lực có thể đáp, ánh mắt kiên quyết.
Nói đùa, đây là cơ hội để hắn mạnh lên nhanh nhất, cho dù có bị sét đánh thành than cốc thì cũng thế nào!?
Bị con nhỏ biến thái này mang đi rồi sống cuộc đời làm s*xtoy, nam sủng, hắn chịu không được, thà chết còn hơn.
"Đấy, ngươi xem, ngươi tước đi cơ hội biến người đàn ông này thành anh hùng nhân loại, là một kỵ sĩ công chính, hắn sẽ hận ngươi cả đời." King lập tức giải nghĩa thay cho Robert.
Công chính kị sĩ... haha.... cái từ này dùng tốt lắm, ta thích.
Robert đột nhiên cảm thấy King không có đáng ghét như vậy.
Monica do dự, nhìn lại Robert, phát hiện trong ánh mắt hắn có lửa nóng, đầy nhiệt huyết vào xúc động, nhất thời lòng mềm nhũn, yếu ớt đáp:
"Được rồi..."
King mỉm cười, cuối cùng cũng có thể hoàn thành bước cuối cùng của kế hoạch, ải này có lẽ là qua được.
Như vậy kế tiếp chỉ cần...
Xoẹt
Tiếng không gian xé rách đột nhiên vang lên khiến tất cả rùng mình.
Sau đó một mũi lao màu đỏ đột nhiên xuất hiện giữa bầu trời, đột phá bức tường âm thanh, chấn động toàn trường, nhắn thẳng tới trái tim King của Trường Sinh Đảo.
Tất cả mọi người dưới sự áp chế của thế giới lực, lại giống như thần tộc lúc trước, phản ứng chậm chạp không thể chịu nổi.
Chỉ có Shaorin đứng gần với King nhất, cảnh giới cũng đủ cao để hoạt động dưới áp chế lực, liều mạng đẩy hắn sang một bên.
Bùm.
Sóng biển đánh lên thành cột cao hơn trăm mét.
Vùng biển bên dưới bị tạc thành một cái động thật lớn, sâu không thấy đáy.
Ngọn giáo xuyên qua bụng Shaorin muốn tiếp tục đâm xuyên qua bị cô giữ lấy. Theo quán tính, cả Shaorin lẫn ngọn giáo đều đâm thẳng xuống lòng biển.
Chìm vào biển rộng không thấy tung tích.
Tiếng ma sát xé rách trên bầu trời vẫn còn tiếp diễn.
Theo sau đó, Ares, chiến thần mạnh nhất Olympus hiện tại xuất hiện.
Toàn thân hắn đầy máu, người nhiều vết cháy xém, da thịt nung đỏ, ánh mắt ngập trong sát khí bức người, quét xuống toàn trường, gằn giọng nói:
"King của Trường Sinh Đảo, ta đến giết ngươi."
Hắn vung tay lên, một vùng không gian bỏ qua sự áp chế của linh khí tiên giới đùng đùng xuất hiện.
Liên tục có những cánh tay khổng lồ xuất hiện giữa bầu trời, bị linh khí nghiền ép vỡ vụn, lại cương ngạnh giữ lấy không gian thông đạo, để rồi sau đó, vô số cái đầu khổng lồ một mắt từ bên trong chui ra.
Mười ba gã cylops, khí cụ chiến tranh chủng tộc cao cấp nhất hiện tại xuất hiện.
Ares còn mang theo tiểu thần điện của Hera, lợi dụng chút thần lực còn sót lại cuối cùng của nó, mô phỏng mô hình thần điện mạnh nhất mà hắn biết.
"Tinh quang bao phủ, bất hoại thân thể, gọi về đây anh linh chòm sao."
"Hoàng đạo quân đoàn."
Tám mươi tám gã thánh đấu sĩ chòm sao, mang theo lực lượng bảo hộ của thần điện chiến thần với thân thể bất hoại xuất hiện.
Dưới bầu trời thiên phạt, chiến tranh nhân - thần, dưới sự xuất hiện của Ares, đột nhiên nổ ra.
"Ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi dám để hắn mất một sợi tóc, ta sẽ..."
Bên tai vang lên tiếng phụ nữ đay nghiến liên tục, King lắc lắc cái đầu, quay sang cười với Robert:
"Không tệ đâu, bạn trẻ Robert, vẫn có người luôn nhớ thương ngươi nè! Nhân phẩm rất tốt nha."
Robert mặt không biểu tình, dùng ánh mắt cá chết liếc liếc màn hình trong suốt đang lơ lửng trước mặt hắn, ở bên kia đầu thoại, thánh nữ Monica của Giáo Đình vẫn đang không ngừng mắng King xối xả, biểu hiện cấp bách, gương mặt phẫn nộ đỏ bừng.
Tốt má nhà ngươi, ông đây ẩn cư chăm chỉ tu luyện còn không phải để tránh mấy thứ phiền phức này hay sao hả!? Bây giờ ngươi lôi ta lên giữa trời trước đám đông dân tình, có còn để cho người ta ẩn cư nữa hay không!?
"Ngươi có thời gian quan tâm ta!? Nhìn cái bầu trời này hẳn là không giữ được mấy hồi nữa đâu, chúng ta sắp thành thịt nướng một loạt, ngươi vẫn còn rảnh như vậy!?"
Biến uất ức thành động lực, thậm chí chữ "ngài" lịch sự cũng chẳng thèm treo ở miệng nữa, Robert lạnh nhạt nói.
King nhún vai nói: "Quan tâm chứ, bầu trời này đằng nào ta cũng không đỡ nổi, dĩ nhiên ta phải quan tâm ngươi, vì ngươi sắp thành anh hùng nhân loại."
Robert mắt trắng dã, cả người co lại, giọng nói cũng có chút run run: "Ta có tài đức gì!? Ngươi định đem ta đi tế trời à!?"
King cười nhạt lắc đầu, ra hiệu hắn đừng nói chuyện, sau đó tắt chế độ mute ở cửa sổ chat với Monica, bắt đầu đối thoại:
"Lâu quá không gặp, thánh nữ. khỏe không!?"
"@(*$&*(@$("
Mặc dù không thô tục lắm, nhưng tiếng đáp lại cũng rất chói tai, King vội vàng mở tiếp chức năng mute lên, đợi cô ta phát tiết rồi nói tiếp:
"Tình hình như cô đã thấy rồi đấy, chỗ bọn ta sắp thành một cái lò vi ba, mà Robert thân mến đây sắp thành cá nướng. Rất cần thánh nữ thiện tâm cứu vớt nha."
Uỳnh uỳnh uỳnh.
Xung quanh bầu trời vẫn ngập tiếng sấm, đối nghịch với giọng nói bình thản của hắn, ở bên kia Monica cũng ý thức được sự việc nghiêm trọng, trầm giọng hỏi:
"Ngươi muốn ta làm gì!?"
"Ta cho cô năm phút, không hơn, lập tức xuất hiện ở tầng trời thứ bảy, rồi chúng ta sẽ bàn tiếp."
"..."
Yên lặng ba giây.
"Ta không thể xuyên không đến tầng trời thứ bảy được. Mật độ linh tử dày đặc đã phong tỏa không gian, muốn xé rách không gian lúc này cần lực lượng cấp độ thế giới lực." Thánh nữ khó chịu nói.
"À, chỉ tầng trời thứ bảy thôi. Tầng trời thứ sáu thì không có vấn đề gì, đây là tọa độ ta chuẩn bị trước cho cô. Sau đó từ tầng trời thứ sáu cô bay trực tiếp đến tầng trời thứ bảy là được rồi."King tỏ vẻ không sao cả đáp.
"Ngươi biết khoảng cách giữa hai tầng trời là bao nhiêu không!?" Thánh nữ căm tức chất vấn.
"Khoảng hơn năm ngươi ngàn cây số. Dài hơn chu vi trái đất một chút." Đáp án cho ra rất nhanh.
"Ngươi để ta bay một vòng trái đất trong năm phút!?"
"Không phải chỉ cần đạt vận tốc ánh sáng là được rồi à!? Rất dễ dàng nha."
"..."
Lại vài giây yên lặng, rồi Monica đáp, giọng có chút ngượng ngùng:
"Ta không thể điều khiển phương hướng chính xác trong khi đang ở vận tốc ánh sáng."
Khoảng cách nhỏ thì không thành vấn đề, nhưng khi di chuyển đường dài với vận tốc này, rất dễ va phải dị vật, mà một vật di chuyển với vận tốc ánh sáng va chạm... haha....
"À, đừng lo về chuyện đó, tọa độ ta gửi cho cô đã có sẵn một máy phát xạ đường dẫn photon đến thẳng tầng trời thứ bảy, cô chỉ việc lượng tử hóa bản thân rồi theo đường truyền tín hiệu này là được rồi. Thoát khỏi khí quyển của tầng trời thứ sáu sẽ tiếp cận môi trường chân không, tính cả thời gian gia tốc thì trong khoảng ba phút là vừa kịp. Ừm, chúng ta đã phung phí hơn một phút."
Monica nghiến răng nói: "Ngươi đã tính hết cả rồi đúng không!?"
King lắc đầu đáp: "Ta không tính được tâm tình của cô, ngay tại đây cô có thể bỏ mặc anh bạn trẻ này thành cá nướng. Haha." King vỗ vỗ đầu Robert đáp.
"Đồ khốn."
"Cám ơn."
"Ngươi chờ đó."
Sau đó phía bên kia màn hình truyền đến tiếng không gian nứt vỡ, tín hiệu bị ngắt. King thở dài, ngẩng đầu nhìn bầu trời.
"Ừm, một con kỳ lân rất đẹp."
Lúc này bên trong kênh tín hiệu tế bào thần tính truyền đến tiếng Hera:
“Nhìn đi, King của Trường Sinh Đảo, đây là thứ mà ngươi không cách nào trực điện đón đỡ. Nhân loại mà ngươi thủ hộ sẽ theo nó chôn vùi.”
Kỳ lân dí xuống một ngón tay, mang theo lực lượng hủy diệt của thiên đạo.
King đưa lên một bàn tay, thế giới lực hoàn toàn không kiêng nể gì phát ra.
Cube trên Trường Sinh Đảo xoay tròn kịch liệt, trên trái đất, diện tích hoang mạc đột ngột loang ra, tốc độ hoang mạc hóa tăng mạnh. Rất nhiều cư dân đã di dân kịp thời nhìn lại thị trấn hay thành phố mình đã từng ở dần chìm vào biển cát vàng, biến thành phế tích, trong lòng âm thầm cảm thán lực lượng tự nhiên thật đáng sợ, mà hoàn toàn không hay biết rằng đây chỉ là do thế giới lực dùng để ổn định thế giới bị vua nhân giới thô bạo rút đi mà thôi.
Phía trên điểm xuống một thiên đạo nhất chỉ, phía dưới tiếp lấy bằng nhân giới thế giới lực.
Hai luồng thế giới lực đơn giản mà thô bạo va chạm giữa tầng trời.
Không có quang hoa nở rộ, không có hiệu ứng nào đặc biệt, chỉ có một tiếng va chạm trầm đục. Đây hoàn toàn là dùng chất lượng đấu chất lượng. Thời gian qua đi, dưới chất ngang nhau, lượng của bên nào cạn kiệt trước, thì bên đó sẽ thất bại.
Được cái, trước khi tài nguyên hao hết, thì rất nhẹ nhõm.
King còn có thời gian châm biếm chọc ngoáy Thần tộc.
Trong một phút kế tiếp, Linh xuất hiện ở tầng trời thứ mười sáu, một tiễn đóng băng Hera, giữ chân Hestia, Ren chặn đứng Ares, Shaorin chặt đứt liên kết của thần điện nội năng với thần mạch...
Khi cổng thanh long xuất hiện trở lại ở tầng trời thứ bảy, thế giới lực của nhân giới đã tiêu hao gần hết, còn tiếp tục sử dụng, chính là đối với thường dân tạo thành thương vong hàng loạt.
Thiên phạt vẫn không có vẻ gì là muốn dừng lại trong thời gian ngắn.
Lại một lần nữa, lấy thế giới lực làm nền tảng, chiết xuất ánh sáng hủy diệt, duy trì cực quang thế giới.
Việc này cực kỳ hao tốn tâm sức, King thậm chí còn chẳng thể cử động nổi, một giọt mồ hôi lăn xuống, hắn cũng đang cố hết sức.
Đúng lúc này, từ xa truyền đến tiếng âm bạo, mặt biển bị một luồng khí lực bạo lực xé rách ra làm hai, cột sóng khổng lồ cao tới mấy chục mét, bọt nước bắn lên như đạn. sau đó một thân ảnh trắng tinh xuất hiện trước mắt mọi người.
Mười tám đôi cánh sau lưng vũ lộng, giống như thiên sứ hạ phầm.
À quên, cô ta chính là thiên sứ, hơn nữa còn là thiên sứ mười tám cánh, cấp bậc cao nhất. Là đỉnh phong tồn tại của Thần tộc phía tây, chỉ còn kém Giới hoàng một bước chân, do là con người nên không thể được thần mạch thừa nhận hoàn toàn. Nếu như mang huyết thống thần tộc thuần chủng, thì Monica, thánh nữ giáo đình đã sớm không còn là thánh nữ, mà là một Giới Hoàng chân chính.
Lúc này, vị thiên sứ ấy quay lưng về phía tất cả mọi người, chỉ đối mặt với Robert, ôn nhu đưa tay lên xoa má hắn, nhẹ giọng nói:
"Đừng sợ, có ta ở đây rồi, không ai có thể làm hại ngươi."
Robert bị thế giới lực từ Thiên Đạo nhất chỉ nghiền ép đến mức tắt tiếng không thể nói được, nhưng trong lòng thì cuộn sóng, tâm linh bi thương gào thét:
"Uây, có nhầm kịch bản hay không!? Tại sao ta lại biến thành bánh bèo chờ nữ hiệp cứu vớt rồi!? Alo, có ai không!? Có ai có thể đổi kịch bản được không!? Ta là chuẩn man nha, ta không muốn làm bánh bèo nha, ta cảm thấy nhục nhã, cầu ai đó cứu vớt tâm linh ta đi!!!!!"
Vào thời điểm này, Robert cảm nhận được một cách sâu sắc việc bản thân là một gã yếu gà mang đến nhục nhã như thế nào. Lòng tự tôn bị đả kích đến tan nát không sót lại một mảnh. Đồng thời trong lòng còn lưu lại một dấu ấn sợ hãi khó phai nhạt, bay một vòng trái đất trong khoảng ba phút, con quái vật mang hình hài thiếu nữ này, hắn làm sao có thể thoát khỏi!?
Thánh nữ thấy hắn lệ nóng rưng rưng, cho rằng hắn rất cảm động, trong lòng thoáng có chút tuổi xuân nhộn nhạo, nhưng rất nhanh áp chế xuống, quay đầu dùng ánh mắt lạnh lẽo nói với King:
"Buông hắn ra."
King rất sảng khoái gỡ bỏ thế giới lực phong tỏa với Robert, hắn còn phải tiết kiệm từng chút thế giới lực một đấy.
Áp lực từ bầu trời lại nặng hơn, hắn hoáng hạ thấp đầu xuống, ánh mắt nheo lại, mồ hôi chảy như suối. Thánh nữ cũng mặc kệ hắn, cảnh giới như cô ta chỉ cần muốn tránh, Thiên Phạt đánh không chết được, nên thiếu nữ này không nóng không vội, lườm hắn nói:
"Nói đi, muốn ta làm gì!?"
King mỉm cười, lấy từ tay Shaorin tiểu thần điện của Hestia, đưa cho Monica, chỉ chỉ vào Robert nói:
"Trợ giúp hắn luyện hóa thần điện này, hắn mang huyết thống của Heracles, cận huyết với Giới Hoàng thống trị Olympus, tỷ lệ bài xích sẽ không quá cao."
"Sau đó!? " Monica tiếp lấy thần điện xoay xoay đùa nghịch, đây là chuyện tốt với Robert, cô ta sẽ không từ chối. Chỉ thấy ngạc nhiên vì người của Trường Sinh Đảo có thể cướp được một cái thần điện, việc này so với giết chết một chủ thần còn khó khăn hơn.
Chủ thần mà chết thì Thần Điện cũng sẽ biến mất khỏi thế giới vật chất. Còn không chết thì thần điện luôn được thần chúng bảo vệ giữa vòng vây, có thể dùng công kích từ xa phá hủy, nhưng lại gần mà ôm nó đi đúng là không thể tưởng tượng.
King tiếp tục nói:
"Hắn kích hoạt thần điện lần đầu tiên sẽ hình thành lực lượng cải biến thế giới để kiến tạo hoàng kim kết giới một lần nữa, ta muốn cô can thiệp quá trình này, cung cấp thần lực lớn nhất có thể, phụ gia thêm ánh sáng kiến tạo của Jeus, khiến cho thế giới ấy biến thành khổng lồ."
"Ngươi muốn dùng Robert đỡ lấy thiên phạt!?"
"Ta muốn biến hắn thành anh hùng nhân loại. Hơn nữa đây cũng là kỳ ngộ với hắn." King mở miệng khó khăn đáp, áp lực của nhân loại trên tầng trời thứ bảy hiện tại chỉ có duy nhất hắn gánh được, cảm giác như người thường đang nằm dưới xe tải, toàn thân đau nhức không chịu nổi, muốn hỏng mất.
"Ta không đồng ý, ngay bây giờ ta sẽ mang Robert đi." Thánh nữ đáp, dùng vận tốc của cô ta, bay khỏi cái tầng trời này vẫn là dư sức.
Robert lệ rơi đầy mặt, tại sao con nhỏ biến thái này để ý hắn như vậy, di chuyển với vận tốc ánh sáng thì thân này còn giữ được mấy mảnh đây!? Ai đó cản con nhỏ điên khùng này giúp ta...
"Ngươi cứ như vậy không tôn trọng hắn sao!? Nhìn xem, bây giờ ta hỏi hắn. Hắn lựa chọn thế nào!?" King lạnh giọng nói.
"Ta... đồng...ý!!!"
Robert khò khè mở miệng, dùng toàn bộ sức lực có thể đáp, ánh mắt kiên quyết.
Nói đùa, đây là cơ hội để hắn mạnh lên nhanh nhất, cho dù có bị sét đánh thành than cốc thì cũng thế nào!?
Bị con nhỏ biến thái này mang đi rồi sống cuộc đời làm s*xtoy, nam sủng, hắn chịu không được, thà chết còn hơn.
"Đấy, ngươi xem, ngươi tước đi cơ hội biến người đàn ông này thành anh hùng nhân loại, là một kỵ sĩ công chính, hắn sẽ hận ngươi cả đời." King lập tức giải nghĩa thay cho Robert.
Công chính kị sĩ... haha.... cái từ này dùng tốt lắm, ta thích.
Robert đột nhiên cảm thấy King không có đáng ghét như vậy.
Monica do dự, nhìn lại Robert, phát hiện trong ánh mắt hắn có lửa nóng, đầy nhiệt huyết vào xúc động, nhất thời lòng mềm nhũn, yếu ớt đáp:
"Được rồi..."
King mỉm cười, cuối cùng cũng có thể hoàn thành bước cuối cùng của kế hoạch, ải này có lẽ là qua được.
Như vậy kế tiếp chỉ cần...
Xoẹt
Tiếng không gian xé rách đột nhiên vang lên khiến tất cả rùng mình.
Sau đó một mũi lao màu đỏ đột nhiên xuất hiện giữa bầu trời, đột phá bức tường âm thanh, chấn động toàn trường, nhắn thẳng tới trái tim King của Trường Sinh Đảo.
Tất cả mọi người dưới sự áp chế của thế giới lực, lại giống như thần tộc lúc trước, phản ứng chậm chạp không thể chịu nổi.
Chỉ có Shaorin đứng gần với King nhất, cảnh giới cũng đủ cao để hoạt động dưới áp chế lực, liều mạng đẩy hắn sang một bên.
Bùm.
Sóng biển đánh lên thành cột cao hơn trăm mét.
Vùng biển bên dưới bị tạc thành một cái động thật lớn, sâu không thấy đáy.
Ngọn giáo xuyên qua bụng Shaorin muốn tiếp tục đâm xuyên qua bị cô giữ lấy. Theo quán tính, cả Shaorin lẫn ngọn giáo đều đâm thẳng xuống lòng biển.
Chìm vào biển rộng không thấy tung tích.
Tiếng ma sát xé rách trên bầu trời vẫn còn tiếp diễn.
Theo sau đó, Ares, chiến thần mạnh nhất Olympus hiện tại xuất hiện.
Toàn thân hắn đầy máu, người nhiều vết cháy xém, da thịt nung đỏ, ánh mắt ngập trong sát khí bức người, quét xuống toàn trường, gằn giọng nói:
"King của Trường Sinh Đảo, ta đến giết ngươi."
Hắn vung tay lên, một vùng không gian bỏ qua sự áp chế của linh khí tiên giới đùng đùng xuất hiện.
Liên tục có những cánh tay khổng lồ xuất hiện giữa bầu trời, bị linh khí nghiền ép vỡ vụn, lại cương ngạnh giữ lấy không gian thông đạo, để rồi sau đó, vô số cái đầu khổng lồ một mắt từ bên trong chui ra.
Mười ba gã cylops, khí cụ chiến tranh chủng tộc cao cấp nhất hiện tại xuất hiện.
Ares còn mang theo tiểu thần điện của Hera, lợi dụng chút thần lực còn sót lại cuối cùng của nó, mô phỏng mô hình thần điện mạnh nhất mà hắn biết.
"Tinh quang bao phủ, bất hoại thân thể, gọi về đây anh linh chòm sao."
"Hoàng đạo quân đoàn."
Tám mươi tám gã thánh đấu sĩ chòm sao, mang theo lực lượng bảo hộ của thần điện chiến thần với thân thể bất hoại xuất hiện.
Dưới bầu trời thiên phạt, chiến tranh nhân - thần, dưới sự xuất hiện của Ares, đột nhiên nổ ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.