Chương 70: Tuyển tú
Lý Tùng Nho
10/12/2015
Một năm trước, khi Tiêu Dật vừa lên năm ba, Bạch Vi từng đề nghị dẫn y và Bạch Kỳ đến hội tuyển dụng để học hỏi chút. Lúc đó Tiêu Dật bận việc không đi, chỉ có một mình Bạch Kỳ đi. Theo như Bạch Kỳ hình dung sau đó, cạnh tranh của người ứng tuyển rất kịch liệt, chen chút cả trăm người, nhìn tới chỉ thấy một mảng đầu đen.
Tiêu Dật không nghĩ tới, một năm sau, cảnh tượng Bạch Kỳ miêu tả sẽ xuất hiện trước mặt y.
Một ngày sau khi quảng cáo tuyển dụng đưa ra, vô số lưu quang từ các nơi trên tiên giới hội tụ về Nhược Thủy châu. Tiêu Dật nhận được tin nhanh chóng tới Thanh Bình Viên, há họng trợn mắt nhìn dám người đông nghìn nghịt chen đầy ở đó. Trong số ấy còn xen lẫn không ít bảo xa sang trọng, có thể nhìn ra, thân phận chủ xe không phú cũng quý. Tiêu Dật từng nghĩ sau khi quảng cáo phát sóng sẽ thu hút một tốp người tới, nhưng thật không ngờ lại nhiều như vậy. Đặc biệt là một vài người cá biệt trong đây, Tiêu Dật thật sự cảm thấy thù lao mà y sẽ cho họ tính ra không đủ cho mấy người này tùy tiện ban thưởng cho hạ nhân, vậy họ tới góp vui làm gì.
Bên cạnh Tiêu Dật là Sở Mặc đặc biệt tranh thủ tới cùng. Khi nhìn thấy cảnh tượng này, ngay cả Sở Mặc cũng hơi ngạc nhiên, nhưng hắn lập tức hiểu được. Trong những người này, một phần thì giống như bọn Thành Hạo không thiếu tinh ngọc đơn thuần là nhàn tản vô sự, xem chuyện này là lạc thú, một phần có thể là các thám tử mà thế gia phái tới, bộ phận còn lại mới là người thật sự tới tìm việc kiếm sống.
Sở Mặc thấp giọng nói với Tiêu Dật vài câu, Tiêu Dật lắc đầu ra vẻ không sao. Sở Mặc lo lắng có gì bất ngờ muốn mượn kim ngư vệ điều tra bối cảnh của những người ứng tuyển này một phen, y lại cảm thấy khua chiêng gõ trống thì quá phiền phức. Bất kể những người này tới đây vì mục đích gì, hứng thú cũng được, thù lao cũng được, thậm chí vì do thám tin tức cũng được, đối với y mà nói không có gì khác biệt, chỉ cần y có thể kiếm sống tốt là được. Từ khi y chuẩn bị tuyển người đã từng nghĩ qua người tham dự chưa chắc có mục đích đơn thuần, nhưng vậy thì sao? Thử nghĩ trong tốp người này kẻ không mang mục đích thuần khiết lại được y chọn phải thì có thể có bao nhiêu người, cho dù có, đối phương biết có Sở Mặc ở sau y, còn dám tới khẳng định là có chuẩn bị chu toàn, sẽ không để tra được cái gì.
Lại nói y gọi họ tới chỉ là để làm phóng viên đi tìm tin tức bên ngoài, căn bản sẽ không tiếp xúc với trung tâm của công ty Càn Khôn. Thậm chí Từ Sắt Nguyên đã nói rõ với y, tổng bộ làm việc của những người này không nằm ở Thanh Bình Viên, ngay cả tiểu viện cũng không để bọn họ lại gần. Đã thế, Tiêu Dật cảm thấy cũng không nhất định phải kinh động tới kim ngư vệ. Còn về khả năng y có thể gặp nguy hiểm? Tiêu Dật chỉ tới xem náo nhiệt, toàn bộ quá trình phỏng vấn đều giao cho Từ Sắt Nguyên, y chắc không gặp nguy hiểm gì đi?
Đối với điệu bộ ông chủ phủi tay này, Sở Mặc bó tay cười cười, xoa đầu y, “Từ Sắt Nguyên nhất định mệt chết rồi!”
Tiêu Dật chớp mắt, “Sao có thể? Người tài thì năng suất mà! Hơn nữa anh không thấy những nữ tiên bên dưới sao? Từ Sắt Nguyên nhất định rạng rỡ hớn hở thôi.”
Tiêu Dật vừa khen Từ Sắt Nguyên người tài năng suất xong, Từ Sắt Nguyên đang bận bù đầu bù cổ trong Thanh Bình Viên đột nhiên hắt xì một cái, “Ai đang mắng ta!” Từ Sắt Nguyên bất mãn lầm bầm.
Thành Hạo cũng đầu choáng mắt hoa đi ra ngoài nhìn một vòng, lập tức tinh thần gấp bội chạy về, “Từ huynh, Từ huynh, ta nói cho huynh hay, bên ngoài có không ít nữ tiên.”
Từ Sắt Nguyên nghe thế lập tức tràn trề tinh thần, tất cả mỏi mệt đều không cánh mà bay, “Thật hả? Tướng mạo thế nào?”
Thành Hạo dựng cao ngón cái, lộ ra ánh mắt mà đàn ông đều hiểu với Từ Sắt Nguyên. Sau đó, hắn tựa hồ nghĩ tới cái gì, nhỏ giọng hỏi, “Chúng ta có thể thuê nữ tiên chứ?”
“Đương nhiên có thể!” Từ Sắt Nguyên khẳng định, đang định ra ngoài triển thị phong thái, đột nhiên linh quang chợt lóe, hắn lập tức dừng lại, gọi đến vân mạc của Tiêu Dật, “Tiêu huynh, Tiêu huynh, ta có một chủ ý.”
Lúc này Tiêu Dật đã xem đủ, cùng Sở Mặc trở về tân trạch rồi. Nửa đường nhận được vân mạc của Từ Sắt Nguyên, Tiêu Dật dừng bước, “Chủ ý gì?”
Từ Sắt Nguyên hai mắt phát sáng, vẻ hưng phấn cho dù cách vân mạc vẫn có thể cảm thụ được, hắn gần như mang theo cấp thiết mở miệng, “Tiêu huynh, cậu còn nhớ tuyển tú mà cậu từng đề cập với ta không?”
Tiêu Dật gật đầu. Y không chỉ nhớ mà vẫn luôn dự định mở hội tuyển tú tại tiên giới, chỉ là đài truyền hình vừa mới thành lập, y còn chưa kịp nghĩ tới nó.
Sau khi thấy Tiêu Dật gật đầu, Từ Sắt Nguyên lập tức nói nhanh, “Hiện tại cơ hội đã tới rồi! Tiêu huynh, cậu xem đài truyền hình của chúng ta không thể chỉ có một mình người chủ trì là ta được, dù sao cũng phải thuê vài người, toàn là nam cũng không được, nhất định phải có nữ tiên. Đây không phải chính là một cơ hội sao, chúng ta nhân lúc này làm luôn cuộc tuyển tú được không?”
Đề nghị của Từ Sắt Nguyên không tệ, Tiêu Dật cũng hơi động tâm, nhưng y lo lắng có phải đã quá nhanh rồi không? Tốc độ tiêu thụ của vân mạc và đón xem [Tiên giới sớm biết] chứng minh độ tiếp nhận của tiên nhân đối với sự vật mới, nhưng tuyển tú lại khác, vạn nhất các nữ tiên không muốn lộ mặt thì sao? Ý tưởng ban đầu của y là từ từ từng chút thẩm thấu vào tư tưởng của tiên nhân, khi thời cơ đến rồi lại mở cuộc tuyển tú. Nhưng hiện tại, Tiêu Dật vô thức nhìn sang Sở Mặc.
Sở Mặc nghe hết cuộc nói chuyện của Tiêu Dật và Từ Sắt Nguyên, nhìn ánh mắt trưng cầu ý kiến của Tiêu Dật, Sở Mặc gật đầu khẳng định, “Đề nghị này rất được.”
Tiêu Dật chần chừ, “Các nữ tiên có cảm thấy lúng túng không?”
Sở Mặc cười nhẹ, “Tiểu Dật chưa từng nghe qua bảng xếp hạng thiên nữ sao?”
Bảng xếp hạng thiên nữ, cái tên vừa nghe đã biết đại khái là gì, nói thế các nữ tiên không chỉ không phản đối, ngược lại còn rất vui vẻ với dạng bình phẩm từ đầu tới chân này? Ánh mắt của Tiêu Dật biểu đạt nghi vấn của y, Sở Mặc cười gật đầu. Tiên giới sinh nhai vô vị, trừ tu luyện, bảng xếp hạng thiên nữ cứ trăm năm một lần cũng coi như một trong những lạc thú ít ỏi của tiên nhân, còn là nơi các nữ tiên tranh kỳ đấu diễm. Sở Mặc cảm thấy, nếu thật sự làm cuộc tuyển tú, quy mô khẳng định sẽ vượt qua khỏi dự kiến của Tiêu Dật, có thể khiến Tiêu Dật kinh ngạc một phen.
Nếu Sở Mặc đã ủng hộ đề nghị tuyển tú, Tiêu Dật cũng hạ quyết tâm. Y nghĩ nhiều hơn Từ Sắt Nguyên nhiều, “Nếu muốn tuyển tú, chúng ta phải phát sóng trực tiếp trên vân mạc.”
“Đúng, phát sóng trực tiếp!” Từ Sắt Nguyên kích động đỏ mặt, một khi tin tức vân mạc phát sóng trực tiếp truyền ra, hắn có thể tưởng tượng lượng tiêu thụ của vân mạc sẽ cao tới mức nào.
Tiêu Dật lại ném ra một quả lựu đạn nữa, “Chúng ta còn có thể cho bỏ phiếu, quyết định thứ tự các nữ tiên theo số lượng phiếu nhiều hay ít, một phiếu giá một hạ phẩm tinh ngọc, anh nói xem có người bỏ phiếu không?”
“Có! Có! Có!” Từ Sắt Nguyên kích động nói liền ba chữ, đề nghị này còn khiến hắn hưng phấn hơn nữa, nếu không phải cách một màn vân mạc, hắn đã nhào lên người Tiêu Dật. Phải biết, trước kia bảng xếp hạng thiên nữ mỗi lần đều là chọn ra từ trong mấy người cố định, kết quả chọn ra mỗi lần đều rất khó để người ta thỏa mãn. Trong âm thầm, tranh đấu vì ủng hộ những nữ tiên bất đồng đã phát sinh không biết bao nhiêu lần. Lần này thì tốt rồi, không cần phải đấu võ mồm, trực tiếp ném tinh ngọc.
Bạn muốn nữ tiên bạn thích nằm trong mười hạng đầu? Không vấn đề, trực tiếp bỏ tinh ngọc, chỉ cần số phiếu nhiều, thì có thể bảo đảm nàng sẽ lên được hạng nhất. Từ Sắt Nguyên chỉ cần nghĩ tới cảnh tượng đó đã không thể khống chế run rẩy toàn thân, hắn quả thật hận không thể lập tức tuyển tú luôn bây giờ, hắn đã có thể thấy vô số tinh ngọc đang vẫy cánh bay về phía hắn.
Thấy Từ Sắt Nguyên vẻ mặt si mê cách màn sáng cùng Tiêu Dật nhìn nhau, Sở Mặc không thể không nhắc nhở, “Thời gian đã muộn rồi, Từ Sắt Nguyên có phải nên đi phỏng vấn không.”
“Đúng đúng, phỏng vấn!” Từ Sắt Nguyên bừng tỉnh, “Tiêu huynh, cậu trù tính kế hoạch trước đi, tối ta tới tìm cậu.”
Ngắt vân mạc, Tiêu Dật đè nén tâm trạng kích động nhìn Sở Mặc, “Anh nói xem tôi có cần thành lập một công ty quản lý không, ký hợp đồng với hai mươi hạng đầu luôn, như thế sau này bất kể là đại diện quảng cáo hay là quay phim đều thuận tiện hơn nhiều.”
Sở Mặc thong dong nhìn Tiêu Dật, “Được!”
Tuy hắn cảm thấy có vài nữ tiên sinh tại thế gia tham gia tuyển tú là một chuyện, nhưng sau khi tuyển tú kết thúc, không nhất định sẽ ký hợp đồng, nhưng hắn không nghĩ lại tạt nước lạnh cho Tiêu Dật vào lúc này. Chỉ cần nhìn ánh mắt long lanh của Tiêu Dật, hắn liền cảm thấy tim mình như nhũn thành một bãi nước.
Sau khi được Sở Mặc khẳng định, Tiêu Dật lại nghĩ tới rượu trái cây mà y mang từ thú nhân thế giới về. Trước đó vì bận chuyện đài truyền hình, kế hoạch đưa rượu trái cây lên thị trường vẫn luôn hoãn lại. Hiện tại cơ hội tốt như tuyển tú, chính là thời cơ để đưa rượu trái cây lên thị trường.
Từng kế hoạch nhanh chóng xẹt qua trong đầu, Tiêu Dật hưng phấn cảm thấy người có thể dùng trong tay quá ít, chuyện tuyển tú còn phải cần dựa vào Từ Sắt Nguyên. Tuy Tiêu Dật cũng cảm thấy đẩy nhiều chuyện cho Từ Sắt Nguyên như thế hơi hổ thẹn, nhưng ai bảo hắn quá tài cán làm chi! Tiêu Dật lặng lẽ nghĩ, rất nhanh liền ném chút hổ thẹn này ra sau đầu.
“A… hắt xì! Ai đang mắng ta!” Trong Thanh Bình Viên, Từ Sắt Nguyên lại hắt hơi một cái.
Hội tuyển dụng hôm đó vô cùng thành công, Từ Sắt Nguyên chọn lựa được ba mươi người. Thân là Từ thiếu đông gia của Thiên Y Các, mấy năm nay Từ Sắt Nguyên giúp cha hắn thuê người làm không ít, nên đã luyện được cặp mắt nhìn người. Những người hắn chọn cũng không phải lập tức nhận chức, dù sao cũng cần bồi dưỡng vài ngày trước khi nhận chức. Đúng lúc bọn họ chuẩn bị triển khai tuyển tú tại tiên giới, đang lúc thiếu nhân thủ, những người này không phải là nguồn khổ lực có sẵn sao. Cho dù là những người không được chọn cũng không cần thả họ đi không không như thế, Từ Sắt Nguyên đã tuyên bố chuyện tuyển tú với bọn họ rồi, có bọn họ giúp tuyên truyền phối hợp với quảng cáo trên [Tiên giới sớm biết], Từ Sắt Nguyên xác định tới tối mai, cả tiên giới này sẽ biết chuyện tuyển tú.
Sau khi an bài xong ba mươi nhân viên ngày mai tới tham gia bồi dưỡng trước khi nhận việc, Từ Sắt Nguyên bận rộn chạy tới tân trạch tìm Tiêu Dật. Khi Từ Sắt Nguyên tới, Tiêu Dật đang cùng Sở Mặc thảo luận bảng kế hoạch y đã làm hồi chiều.
“Toàn tiên giới chiếu theo khu vực phân thành mười khu thi đấu thế nào? Nếu nhiều hơn thì nhân thủ không đủ.” Sở Mặc cầm bản kế hoạch của Tiêu Dật, kiến nghị.
Tiêu Dật không có nhận thức trực quan về phân chia khu vực của tiên giới, nhưng y tin tưởng phán đoán của Sở Mặc, gật đầu thật nhanh, thêm điểm này vào dưới bảng kế hoạch.
Sở Mặc nhìn vào bản kế hoạch, “Quảng cáo thu hút nhà đầu tư?”
Tiêu Dật giải thích, “Nơi tuyển tú có thể bố trí biển quảng cáo cỡ lớn ở hai bên, còn có son phấn nước hoa và trang phục của tuyển thủ trong tuyển tú, chúng ta đều có thể triệu tập nhà đầu tư từ bên ngoài, đây đều là tuyên truyền.”
Tiêu Dật nói thế, Sở Mặc lập tức cười trêu chọc, “Trang phục chỉ định Thiên Y Các?”
Tiêu Dật vô cùng thản nhiên về việc này, “Phù nhiêu không chảy ruộng người ngoài mà!”
Sở Mặc buồn cười hôn y một cái, “Vậy ta điều động kim ngư vệ duy trì trật tự, em định báo đáp ta thế nào?”
Tiêu Dật câm nín nhìn hắn, “Chức trách của kim ngư vệ lẽ nào không phải là duy trì trật tự tiên giới sao?”
Sở Mặc cười nhẹ, “Em nghe ai nói vậy! Chức trách đầu tiên của kim ngư vệ là giữ gìn sự thống trị của tiên triều vào bảo vệ an toàn của tiên đế, duy trì trật tự tiên giới chỉ là thuận tiện mà thôi.”
Tiêu Dật vẻ mặt khinh bỉ trừng Sở Mặc, Sở Mặc nhịn không được bật cười, ấn Tiêu Dật hôn xuống.
“Tiêu huynh, ta…”
Khi Từ Sắt Nguyên hưng phấn chạy qua đúng lúc thấy cảnh tượng Sở Mặc hôn Tiêu Dật, lời muốn nói lập tức toàn bộ nuốt ngược. Hắn hỏa tốc lùi ra ngoài cửa, lớn tiếng la lên: “Ta không thấy cái gì hết, các người tiếp tục đi!”
Tiêu Dật & Sở Mặc: “…”
Sự xuất hiện của Từ Sắt Nguyên cắt ngang bầu không khí kiều diễm trong phòng, Tiêu Dật lúng túng đẩy Sở Mặc ra gọi Từ Sắt Nguyên vào. Từ Sắt Nguyên vốn định trêu chọc Tiêu Dật vài câu, nhưng Sở Mặc quét mắt cảnh cáo một cái, hắn lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng, giống như thật sự không thấy cái gì cả.
Có Từ Sắt Nguyên tham gia, kế hoạch tuyển tú làm xong nhanh chóng. Tuyển chọn đại chúng giai đoạn đầu sẽ theo kiểu giám khảo đào thải, đợi khi mỗi khu thi đấu chọn ra hai mươi người tập hợp lại thi chung kết, mới chính thức bắt đầu bỏ phiếu. Hiện tại vấn đề trước mắt là, giám khảo phải tìm ai?
Đối với vấn đề này, Tiêu Dật hoàn toàn bôi đen hai mắt. Vô cùng tự giác đẩy quyền quyết định cho Từ Sắt Nguyên và Sở Mặc. Từ Sắt Nguyên do dự nhìn Sở Mặc một cái, bất kể là về công về tư, thân phận của Sở Mặc đều vô cùng thích hợp, đặc biệt là Sở Mặc rất được các nữ tiên mến mộ. Chỉ cần nhắc tới tên Sở Mặc, thì đã có thể thu hút không ít nữ tiên tìm tới, tốt nhất là cho Sở Mặc giữ vị trí giám khảo. Từ Sắt Nguyên tuy nghĩ thế, nhưng lại không dám nói, hắn chớp chớp mắt với Tiêu Dật, ra hiệu bảo Sở Mặc lên.
Tiêu Dật hiểu ý Từ Sắt Nguyên, vô thức nhíu mày, nghĩ tới việc Sở Mặc phải bình phẩm từ đầu tới chân các nữ tiên tham tuyển, y liền cảm thấy không thoải mái. Nghĩ thế, Tiêu Dật bình tĩnh nghiêng đầu đi, giả vờ không thấy Từ Sắt Nguyên ra hiệu.
Ánh mắt hai người đều lọt vào mắt Sở Mặc, Sở Mặc hơi nhếch môi cười, thân thiết sờ đầu Tiêu Dật.
Vô số bong bóng màu hồng bay lên trước mặt, Từ Sắt Nguyên lặng lẽ gạch bỏ tên Sở Mặc trong bảng chọn giám khảo, tính toán người tiếp theo. Cuối cùng, cũng không chọn được ai, không phải không có người để chọn, mà là có quá nhiều người, Từ Sắt Nguyên không biết chọn ai.
Dù sao chuyện này không phải rất quan trọng, Từ Sắt Nguyên cũng không gấp, hiện tại quan trọng nhất là phải truyền chuyện tuyển tú ra ngoài.
Khi [Tiên giới sớm biết] đợt mới nhất phát sóng, Từ Sắt Nguyên lộ ra chuyện tuyển tú lại tạo nên đợt oanh động thật lớn tại tiên giới. Đặc biệt là sau khi Từ Sắt Nguyên biểu thị toàn bộ quá trình tuyển tú sẽ được phát sóng trên vân mạc, lượng tiêu thụ của vân mạc trong một ngày đã sáng tạo độ cao mới. May mà Sở Mặc trước đó đã nghĩ tới chuyện này, lập tức về Tiêu Diêu cung chào hỏi, đợt luyện khí sư thứ ba tính ra đã sắp tới Nhược Thủy châu.
Mấy ngày tiếp theo, vấn đề nổi bật nhất của tiên giới luôn là chuyện tuyển tú. Khác với bảng xếp hạng thiên nữ chỉ có thể nhìn thấy hình vẽ trước kia, lần này chỉ cần nghĩ tới có thể xem toàn bộ quá trình thông qua vân mạc, các tiên nhân đã không thể khống chế kích động.
Ngay cả các nữ tiên mà Tiêu Dật đã lo lắng sẽ lúng túng đó lại hoàn toàn không có bất cứ cảm giác xấu hổ nào, ngược lại các nàng càng mong đợi tuyển tú bắt đầu. Khác với các loại thi tuyển hoa hậu thi tuyển sắc đẹp đã biến chất của nhân giới, suy nghĩ của chúng nhân tiên giới rất đơn giản. Đây chính là một cách hiển thị, hiển thị tài mạo ưu tú của các nữ tiên. Năm đó Cửu Ly tiên tử sở dĩ có thể gả vào Tề gia, cũng không phải không liên quan tới việc nàng liên tiếp ba lần đứng đầu trong bảng xếp hạng thiên nữ.
Khí thế tuyển tú cứ thế oanh oanh liệt liệt bắt đầu, mà nguồn gốc của tất cả, vốn nên là người bận nhất, nhưng lúc này Tiêu Dật lại không bận tâm chuyện tuyển tú được, mà được Sở Mặc vội vàng mang tới chỗ Từ đạo tử.
Vượng Tài vẫn luôn yên tĩnh nâng bậc hình như đã xảy ra vấn đề.
Tiêu Dật không nghĩ tới, một năm sau, cảnh tượng Bạch Kỳ miêu tả sẽ xuất hiện trước mặt y.
Một ngày sau khi quảng cáo tuyển dụng đưa ra, vô số lưu quang từ các nơi trên tiên giới hội tụ về Nhược Thủy châu. Tiêu Dật nhận được tin nhanh chóng tới Thanh Bình Viên, há họng trợn mắt nhìn dám người đông nghìn nghịt chen đầy ở đó. Trong số ấy còn xen lẫn không ít bảo xa sang trọng, có thể nhìn ra, thân phận chủ xe không phú cũng quý. Tiêu Dật từng nghĩ sau khi quảng cáo phát sóng sẽ thu hút một tốp người tới, nhưng thật không ngờ lại nhiều như vậy. Đặc biệt là một vài người cá biệt trong đây, Tiêu Dật thật sự cảm thấy thù lao mà y sẽ cho họ tính ra không đủ cho mấy người này tùy tiện ban thưởng cho hạ nhân, vậy họ tới góp vui làm gì.
Bên cạnh Tiêu Dật là Sở Mặc đặc biệt tranh thủ tới cùng. Khi nhìn thấy cảnh tượng này, ngay cả Sở Mặc cũng hơi ngạc nhiên, nhưng hắn lập tức hiểu được. Trong những người này, một phần thì giống như bọn Thành Hạo không thiếu tinh ngọc đơn thuần là nhàn tản vô sự, xem chuyện này là lạc thú, một phần có thể là các thám tử mà thế gia phái tới, bộ phận còn lại mới là người thật sự tới tìm việc kiếm sống.
Sở Mặc thấp giọng nói với Tiêu Dật vài câu, Tiêu Dật lắc đầu ra vẻ không sao. Sở Mặc lo lắng có gì bất ngờ muốn mượn kim ngư vệ điều tra bối cảnh của những người ứng tuyển này một phen, y lại cảm thấy khua chiêng gõ trống thì quá phiền phức. Bất kể những người này tới đây vì mục đích gì, hứng thú cũng được, thù lao cũng được, thậm chí vì do thám tin tức cũng được, đối với y mà nói không có gì khác biệt, chỉ cần y có thể kiếm sống tốt là được. Từ khi y chuẩn bị tuyển người đã từng nghĩ qua người tham dự chưa chắc có mục đích đơn thuần, nhưng vậy thì sao? Thử nghĩ trong tốp người này kẻ không mang mục đích thuần khiết lại được y chọn phải thì có thể có bao nhiêu người, cho dù có, đối phương biết có Sở Mặc ở sau y, còn dám tới khẳng định là có chuẩn bị chu toàn, sẽ không để tra được cái gì.
Lại nói y gọi họ tới chỉ là để làm phóng viên đi tìm tin tức bên ngoài, căn bản sẽ không tiếp xúc với trung tâm của công ty Càn Khôn. Thậm chí Từ Sắt Nguyên đã nói rõ với y, tổng bộ làm việc của những người này không nằm ở Thanh Bình Viên, ngay cả tiểu viện cũng không để bọn họ lại gần. Đã thế, Tiêu Dật cảm thấy cũng không nhất định phải kinh động tới kim ngư vệ. Còn về khả năng y có thể gặp nguy hiểm? Tiêu Dật chỉ tới xem náo nhiệt, toàn bộ quá trình phỏng vấn đều giao cho Từ Sắt Nguyên, y chắc không gặp nguy hiểm gì đi?
Đối với điệu bộ ông chủ phủi tay này, Sở Mặc bó tay cười cười, xoa đầu y, “Từ Sắt Nguyên nhất định mệt chết rồi!”
Tiêu Dật chớp mắt, “Sao có thể? Người tài thì năng suất mà! Hơn nữa anh không thấy những nữ tiên bên dưới sao? Từ Sắt Nguyên nhất định rạng rỡ hớn hở thôi.”
Tiêu Dật vừa khen Từ Sắt Nguyên người tài năng suất xong, Từ Sắt Nguyên đang bận bù đầu bù cổ trong Thanh Bình Viên đột nhiên hắt xì một cái, “Ai đang mắng ta!” Từ Sắt Nguyên bất mãn lầm bầm.
Thành Hạo cũng đầu choáng mắt hoa đi ra ngoài nhìn một vòng, lập tức tinh thần gấp bội chạy về, “Từ huynh, Từ huynh, ta nói cho huynh hay, bên ngoài có không ít nữ tiên.”
Từ Sắt Nguyên nghe thế lập tức tràn trề tinh thần, tất cả mỏi mệt đều không cánh mà bay, “Thật hả? Tướng mạo thế nào?”
Thành Hạo dựng cao ngón cái, lộ ra ánh mắt mà đàn ông đều hiểu với Từ Sắt Nguyên. Sau đó, hắn tựa hồ nghĩ tới cái gì, nhỏ giọng hỏi, “Chúng ta có thể thuê nữ tiên chứ?”
“Đương nhiên có thể!” Từ Sắt Nguyên khẳng định, đang định ra ngoài triển thị phong thái, đột nhiên linh quang chợt lóe, hắn lập tức dừng lại, gọi đến vân mạc của Tiêu Dật, “Tiêu huynh, Tiêu huynh, ta có một chủ ý.”
Lúc này Tiêu Dật đã xem đủ, cùng Sở Mặc trở về tân trạch rồi. Nửa đường nhận được vân mạc của Từ Sắt Nguyên, Tiêu Dật dừng bước, “Chủ ý gì?”
Từ Sắt Nguyên hai mắt phát sáng, vẻ hưng phấn cho dù cách vân mạc vẫn có thể cảm thụ được, hắn gần như mang theo cấp thiết mở miệng, “Tiêu huynh, cậu còn nhớ tuyển tú mà cậu từng đề cập với ta không?”
Tiêu Dật gật đầu. Y không chỉ nhớ mà vẫn luôn dự định mở hội tuyển tú tại tiên giới, chỉ là đài truyền hình vừa mới thành lập, y còn chưa kịp nghĩ tới nó.
Sau khi thấy Tiêu Dật gật đầu, Từ Sắt Nguyên lập tức nói nhanh, “Hiện tại cơ hội đã tới rồi! Tiêu huynh, cậu xem đài truyền hình của chúng ta không thể chỉ có một mình người chủ trì là ta được, dù sao cũng phải thuê vài người, toàn là nam cũng không được, nhất định phải có nữ tiên. Đây không phải chính là một cơ hội sao, chúng ta nhân lúc này làm luôn cuộc tuyển tú được không?”
Đề nghị của Từ Sắt Nguyên không tệ, Tiêu Dật cũng hơi động tâm, nhưng y lo lắng có phải đã quá nhanh rồi không? Tốc độ tiêu thụ của vân mạc và đón xem [Tiên giới sớm biết] chứng minh độ tiếp nhận của tiên nhân đối với sự vật mới, nhưng tuyển tú lại khác, vạn nhất các nữ tiên không muốn lộ mặt thì sao? Ý tưởng ban đầu của y là từ từ từng chút thẩm thấu vào tư tưởng của tiên nhân, khi thời cơ đến rồi lại mở cuộc tuyển tú. Nhưng hiện tại, Tiêu Dật vô thức nhìn sang Sở Mặc.
Sở Mặc nghe hết cuộc nói chuyện của Tiêu Dật và Từ Sắt Nguyên, nhìn ánh mắt trưng cầu ý kiến của Tiêu Dật, Sở Mặc gật đầu khẳng định, “Đề nghị này rất được.”
Tiêu Dật chần chừ, “Các nữ tiên có cảm thấy lúng túng không?”
Sở Mặc cười nhẹ, “Tiểu Dật chưa từng nghe qua bảng xếp hạng thiên nữ sao?”
Bảng xếp hạng thiên nữ, cái tên vừa nghe đã biết đại khái là gì, nói thế các nữ tiên không chỉ không phản đối, ngược lại còn rất vui vẻ với dạng bình phẩm từ đầu tới chân này? Ánh mắt của Tiêu Dật biểu đạt nghi vấn của y, Sở Mặc cười gật đầu. Tiên giới sinh nhai vô vị, trừ tu luyện, bảng xếp hạng thiên nữ cứ trăm năm một lần cũng coi như một trong những lạc thú ít ỏi của tiên nhân, còn là nơi các nữ tiên tranh kỳ đấu diễm. Sở Mặc cảm thấy, nếu thật sự làm cuộc tuyển tú, quy mô khẳng định sẽ vượt qua khỏi dự kiến của Tiêu Dật, có thể khiến Tiêu Dật kinh ngạc một phen.
Nếu Sở Mặc đã ủng hộ đề nghị tuyển tú, Tiêu Dật cũng hạ quyết tâm. Y nghĩ nhiều hơn Từ Sắt Nguyên nhiều, “Nếu muốn tuyển tú, chúng ta phải phát sóng trực tiếp trên vân mạc.”
“Đúng, phát sóng trực tiếp!” Từ Sắt Nguyên kích động đỏ mặt, một khi tin tức vân mạc phát sóng trực tiếp truyền ra, hắn có thể tưởng tượng lượng tiêu thụ của vân mạc sẽ cao tới mức nào.
Tiêu Dật lại ném ra một quả lựu đạn nữa, “Chúng ta còn có thể cho bỏ phiếu, quyết định thứ tự các nữ tiên theo số lượng phiếu nhiều hay ít, một phiếu giá một hạ phẩm tinh ngọc, anh nói xem có người bỏ phiếu không?”
“Có! Có! Có!” Từ Sắt Nguyên kích động nói liền ba chữ, đề nghị này còn khiến hắn hưng phấn hơn nữa, nếu không phải cách một màn vân mạc, hắn đã nhào lên người Tiêu Dật. Phải biết, trước kia bảng xếp hạng thiên nữ mỗi lần đều là chọn ra từ trong mấy người cố định, kết quả chọn ra mỗi lần đều rất khó để người ta thỏa mãn. Trong âm thầm, tranh đấu vì ủng hộ những nữ tiên bất đồng đã phát sinh không biết bao nhiêu lần. Lần này thì tốt rồi, không cần phải đấu võ mồm, trực tiếp ném tinh ngọc.
Bạn muốn nữ tiên bạn thích nằm trong mười hạng đầu? Không vấn đề, trực tiếp bỏ tinh ngọc, chỉ cần số phiếu nhiều, thì có thể bảo đảm nàng sẽ lên được hạng nhất. Từ Sắt Nguyên chỉ cần nghĩ tới cảnh tượng đó đã không thể khống chế run rẩy toàn thân, hắn quả thật hận không thể lập tức tuyển tú luôn bây giờ, hắn đã có thể thấy vô số tinh ngọc đang vẫy cánh bay về phía hắn.
Thấy Từ Sắt Nguyên vẻ mặt si mê cách màn sáng cùng Tiêu Dật nhìn nhau, Sở Mặc không thể không nhắc nhở, “Thời gian đã muộn rồi, Từ Sắt Nguyên có phải nên đi phỏng vấn không.”
“Đúng đúng, phỏng vấn!” Từ Sắt Nguyên bừng tỉnh, “Tiêu huynh, cậu trù tính kế hoạch trước đi, tối ta tới tìm cậu.”
Ngắt vân mạc, Tiêu Dật đè nén tâm trạng kích động nhìn Sở Mặc, “Anh nói xem tôi có cần thành lập một công ty quản lý không, ký hợp đồng với hai mươi hạng đầu luôn, như thế sau này bất kể là đại diện quảng cáo hay là quay phim đều thuận tiện hơn nhiều.”
Sở Mặc thong dong nhìn Tiêu Dật, “Được!”
Tuy hắn cảm thấy có vài nữ tiên sinh tại thế gia tham gia tuyển tú là một chuyện, nhưng sau khi tuyển tú kết thúc, không nhất định sẽ ký hợp đồng, nhưng hắn không nghĩ lại tạt nước lạnh cho Tiêu Dật vào lúc này. Chỉ cần nhìn ánh mắt long lanh của Tiêu Dật, hắn liền cảm thấy tim mình như nhũn thành một bãi nước.
Sau khi được Sở Mặc khẳng định, Tiêu Dật lại nghĩ tới rượu trái cây mà y mang từ thú nhân thế giới về. Trước đó vì bận chuyện đài truyền hình, kế hoạch đưa rượu trái cây lên thị trường vẫn luôn hoãn lại. Hiện tại cơ hội tốt như tuyển tú, chính là thời cơ để đưa rượu trái cây lên thị trường.
Từng kế hoạch nhanh chóng xẹt qua trong đầu, Tiêu Dật hưng phấn cảm thấy người có thể dùng trong tay quá ít, chuyện tuyển tú còn phải cần dựa vào Từ Sắt Nguyên. Tuy Tiêu Dật cũng cảm thấy đẩy nhiều chuyện cho Từ Sắt Nguyên như thế hơi hổ thẹn, nhưng ai bảo hắn quá tài cán làm chi! Tiêu Dật lặng lẽ nghĩ, rất nhanh liền ném chút hổ thẹn này ra sau đầu.
“A… hắt xì! Ai đang mắng ta!” Trong Thanh Bình Viên, Từ Sắt Nguyên lại hắt hơi một cái.
Hội tuyển dụng hôm đó vô cùng thành công, Từ Sắt Nguyên chọn lựa được ba mươi người. Thân là Từ thiếu đông gia của Thiên Y Các, mấy năm nay Từ Sắt Nguyên giúp cha hắn thuê người làm không ít, nên đã luyện được cặp mắt nhìn người. Những người hắn chọn cũng không phải lập tức nhận chức, dù sao cũng cần bồi dưỡng vài ngày trước khi nhận chức. Đúng lúc bọn họ chuẩn bị triển khai tuyển tú tại tiên giới, đang lúc thiếu nhân thủ, những người này không phải là nguồn khổ lực có sẵn sao. Cho dù là những người không được chọn cũng không cần thả họ đi không không như thế, Từ Sắt Nguyên đã tuyên bố chuyện tuyển tú với bọn họ rồi, có bọn họ giúp tuyên truyền phối hợp với quảng cáo trên [Tiên giới sớm biết], Từ Sắt Nguyên xác định tới tối mai, cả tiên giới này sẽ biết chuyện tuyển tú.
Sau khi an bài xong ba mươi nhân viên ngày mai tới tham gia bồi dưỡng trước khi nhận việc, Từ Sắt Nguyên bận rộn chạy tới tân trạch tìm Tiêu Dật. Khi Từ Sắt Nguyên tới, Tiêu Dật đang cùng Sở Mặc thảo luận bảng kế hoạch y đã làm hồi chiều.
“Toàn tiên giới chiếu theo khu vực phân thành mười khu thi đấu thế nào? Nếu nhiều hơn thì nhân thủ không đủ.” Sở Mặc cầm bản kế hoạch của Tiêu Dật, kiến nghị.
Tiêu Dật không có nhận thức trực quan về phân chia khu vực của tiên giới, nhưng y tin tưởng phán đoán của Sở Mặc, gật đầu thật nhanh, thêm điểm này vào dưới bảng kế hoạch.
Sở Mặc nhìn vào bản kế hoạch, “Quảng cáo thu hút nhà đầu tư?”
Tiêu Dật giải thích, “Nơi tuyển tú có thể bố trí biển quảng cáo cỡ lớn ở hai bên, còn có son phấn nước hoa và trang phục của tuyển thủ trong tuyển tú, chúng ta đều có thể triệu tập nhà đầu tư từ bên ngoài, đây đều là tuyên truyền.”
Tiêu Dật nói thế, Sở Mặc lập tức cười trêu chọc, “Trang phục chỉ định Thiên Y Các?”
Tiêu Dật vô cùng thản nhiên về việc này, “Phù nhiêu không chảy ruộng người ngoài mà!”
Sở Mặc buồn cười hôn y một cái, “Vậy ta điều động kim ngư vệ duy trì trật tự, em định báo đáp ta thế nào?”
Tiêu Dật câm nín nhìn hắn, “Chức trách của kim ngư vệ lẽ nào không phải là duy trì trật tự tiên giới sao?”
Sở Mặc cười nhẹ, “Em nghe ai nói vậy! Chức trách đầu tiên của kim ngư vệ là giữ gìn sự thống trị của tiên triều vào bảo vệ an toàn của tiên đế, duy trì trật tự tiên giới chỉ là thuận tiện mà thôi.”
Tiêu Dật vẻ mặt khinh bỉ trừng Sở Mặc, Sở Mặc nhịn không được bật cười, ấn Tiêu Dật hôn xuống.
“Tiêu huynh, ta…”
Khi Từ Sắt Nguyên hưng phấn chạy qua đúng lúc thấy cảnh tượng Sở Mặc hôn Tiêu Dật, lời muốn nói lập tức toàn bộ nuốt ngược. Hắn hỏa tốc lùi ra ngoài cửa, lớn tiếng la lên: “Ta không thấy cái gì hết, các người tiếp tục đi!”
Tiêu Dật & Sở Mặc: “…”
Sự xuất hiện của Từ Sắt Nguyên cắt ngang bầu không khí kiều diễm trong phòng, Tiêu Dật lúng túng đẩy Sở Mặc ra gọi Từ Sắt Nguyên vào. Từ Sắt Nguyên vốn định trêu chọc Tiêu Dật vài câu, nhưng Sở Mặc quét mắt cảnh cáo một cái, hắn lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng, giống như thật sự không thấy cái gì cả.
Có Từ Sắt Nguyên tham gia, kế hoạch tuyển tú làm xong nhanh chóng. Tuyển chọn đại chúng giai đoạn đầu sẽ theo kiểu giám khảo đào thải, đợi khi mỗi khu thi đấu chọn ra hai mươi người tập hợp lại thi chung kết, mới chính thức bắt đầu bỏ phiếu. Hiện tại vấn đề trước mắt là, giám khảo phải tìm ai?
Đối với vấn đề này, Tiêu Dật hoàn toàn bôi đen hai mắt. Vô cùng tự giác đẩy quyền quyết định cho Từ Sắt Nguyên và Sở Mặc. Từ Sắt Nguyên do dự nhìn Sở Mặc một cái, bất kể là về công về tư, thân phận của Sở Mặc đều vô cùng thích hợp, đặc biệt là Sở Mặc rất được các nữ tiên mến mộ. Chỉ cần nhắc tới tên Sở Mặc, thì đã có thể thu hút không ít nữ tiên tìm tới, tốt nhất là cho Sở Mặc giữ vị trí giám khảo. Từ Sắt Nguyên tuy nghĩ thế, nhưng lại không dám nói, hắn chớp chớp mắt với Tiêu Dật, ra hiệu bảo Sở Mặc lên.
Tiêu Dật hiểu ý Từ Sắt Nguyên, vô thức nhíu mày, nghĩ tới việc Sở Mặc phải bình phẩm từ đầu tới chân các nữ tiên tham tuyển, y liền cảm thấy không thoải mái. Nghĩ thế, Tiêu Dật bình tĩnh nghiêng đầu đi, giả vờ không thấy Từ Sắt Nguyên ra hiệu.
Ánh mắt hai người đều lọt vào mắt Sở Mặc, Sở Mặc hơi nhếch môi cười, thân thiết sờ đầu Tiêu Dật.
Vô số bong bóng màu hồng bay lên trước mặt, Từ Sắt Nguyên lặng lẽ gạch bỏ tên Sở Mặc trong bảng chọn giám khảo, tính toán người tiếp theo. Cuối cùng, cũng không chọn được ai, không phải không có người để chọn, mà là có quá nhiều người, Từ Sắt Nguyên không biết chọn ai.
Dù sao chuyện này không phải rất quan trọng, Từ Sắt Nguyên cũng không gấp, hiện tại quan trọng nhất là phải truyền chuyện tuyển tú ra ngoài.
Khi [Tiên giới sớm biết] đợt mới nhất phát sóng, Từ Sắt Nguyên lộ ra chuyện tuyển tú lại tạo nên đợt oanh động thật lớn tại tiên giới. Đặc biệt là sau khi Từ Sắt Nguyên biểu thị toàn bộ quá trình tuyển tú sẽ được phát sóng trên vân mạc, lượng tiêu thụ của vân mạc trong một ngày đã sáng tạo độ cao mới. May mà Sở Mặc trước đó đã nghĩ tới chuyện này, lập tức về Tiêu Diêu cung chào hỏi, đợt luyện khí sư thứ ba tính ra đã sắp tới Nhược Thủy châu.
Mấy ngày tiếp theo, vấn đề nổi bật nhất của tiên giới luôn là chuyện tuyển tú. Khác với bảng xếp hạng thiên nữ chỉ có thể nhìn thấy hình vẽ trước kia, lần này chỉ cần nghĩ tới có thể xem toàn bộ quá trình thông qua vân mạc, các tiên nhân đã không thể khống chế kích động.
Ngay cả các nữ tiên mà Tiêu Dật đã lo lắng sẽ lúng túng đó lại hoàn toàn không có bất cứ cảm giác xấu hổ nào, ngược lại các nàng càng mong đợi tuyển tú bắt đầu. Khác với các loại thi tuyển hoa hậu thi tuyển sắc đẹp đã biến chất của nhân giới, suy nghĩ của chúng nhân tiên giới rất đơn giản. Đây chính là một cách hiển thị, hiển thị tài mạo ưu tú của các nữ tiên. Năm đó Cửu Ly tiên tử sở dĩ có thể gả vào Tề gia, cũng không phải không liên quan tới việc nàng liên tiếp ba lần đứng đầu trong bảng xếp hạng thiên nữ.
Khí thế tuyển tú cứ thế oanh oanh liệt liệt bắt đầu, mà nguồn gốc của tất cả, vốn nên là người bận nhất, nhưng lúc này Tiêu Dật lại không bận tâm chuyện tuyển tú được, mà được Sở Mặc vội vàng mang tới chỗ Từ đạo tử.
Vượng Tài vẫn luôn yên tĩnh nâng bậc hình như đã xảy ra vấn đề.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.