Chương 553: Âm thầm tụ lực. (2)
Khoái Xan Điếm
23/09/2013
Ngược lại Đổng Băng Vân và Nhạc Phong, tạm thời nhàn rỗi.
Khi Sở Đông tìm tới thì hơi có vẻ kinh ngạc, hỏi:
- Từ huynh ý định nghênh chiến Đông Phương Bá sao?
- Đương nhiên.
Nhạc Phong hơi có vẻ hưng phấn nói:
- Đây chính là thời cơ tốt nhất để giết Đông Phương Bá.
Nghe vậy, Sở Đông lại nhíu mày:
- Dùng uy danh và địa vị của Từ Huyền hiện giờ ở Côn Vân tu giới cao hơn Đông Phương Bá, nếu giao thủ ngược lại sẽ thân phận, trợ trướng uy danh của Đông Phương Bá. Đông Phương Bá bản thân thực lực không kém, trong lớp trẻ cũng gần bằng với Từ Huyền và Nhiếp Hàn, đến lúc đó đại chiến, cho dù là tiểu bại cũng tăng mạnh uy thế của Đông Phương gia. Mà một khi bất phân thắng bại, vậy thì Đông Phương Bá trong Côn Vân tu giới sẽ có thể cùng sánh vai với Từ Huyền. Đến lúc đó, uy danh Từ Huyền thật vất vả kiến tạo từ khi trở về Côn Vân cũng không còn gì nữa.
Đổng Băng Vân sắc mặt cũng biến đổi:
- Đông Phương gia kéo một tháng nhất định sẽ tìm cách, tăng phúc thực lực của Đông Phương Bá, khiến hắn có lực đánh một trận với Từ Huyền.
- Trong thời gian ngắn tăng phúc thực lực của Đông Phương Bá, khiến hắn đuổi theo Từ sư đệ? Điều này sao có thể!
Nhạc Phong lắc đầu không tin.
Mà Sở Đông và Đổng Băng Vân liếc nhau, đồng thời nghĩ đến một người của Đông Phương gia, chính là người sáng lập ra Kim Điện Vương kia.
Có lẽ muốn tạo Đông Phương Bá thành nhân vật có thể sánh vai với Từ Huyền, cái này thật sự rất khó khăn, nhưng nếu chỉ là phương pháp tạm thời tăng cường thực lực, cũng không phải không có khả năng.
Sau khi hiểu thông những chuyện này, mấy người đều có chút lo lắng.
Sở Đông vốn nghĩ Nhiếp Hàn cũng là một nhân tuyển rất tốt, có thể thay Từ Huyền xuất chiến.
Nhưng vấn đề là, Nhiếp Hàn bế quan rất lâu, lần trước tiệc tối của Tử Tiêu Quốc cũng không tham gia, những ngày này ngay cả Từ Huyền, cũng một mực bế quan tìm hiểu, không có ý tứ xuất quan.
Đồng thời, trong một tháng này, tuyệt đại đa số của Đông Phương gia đều là nghĩ cách tăng lên thực lực cho Đông Phương Bá, cho dù là phương pháp tăng lên tạm thời.
Vô số tài liệu của Đông Phương gia đi khắp nơi tìm kiếm các tài liệu cần có.
Ở phủ đệ Đông Phương gia, trong một đại điện âm khí nặng nề.
Rầu rĩ! Rầu rĩ!
Một đầu thân hình yêu dị thon dài nam tử, theo bậc thang, chậm rãi đi xuống dưới đi.
Bá!
Một đạo quang ngấn màu bạc lướt qua trên hư không, lộ ra một nam tử đầu bạc mang mặt nạ vàng.
- Đông Phương Quý, chủ nhân và Đại trưởng lão, đang thi pháp vào thời khắc mấu chốt.
Thanh âm trống rỗng của Không Minh Kim Điện Vương truyền đến.
Đông Phương Quý thân hình cứng đờ, chuẩn bị quay người, thì ở nơi cuối cùng bậc thang đen kịt kia truyền đến một thanh âm trầm thấp:
- Để hắn tiến đến!
- Vâng.
Thân ảnh Không Minh Kim Điện Vương nương theo một đạo ngân huy mỹ lệ, biến mất không thấy gì nữa.
Đông Phương Quý tâm thần run lên, hoảng sợ bước vào.
Một đoạn thời khắc, phía trước có người mở ra một cái hắc môn, Đông Phương Quý tiến vào toàn mật điện này.
Trong tầm mắt, Đông Phương Bá độc nhãn tóc tím ngồi trên một bệ đá được khắc trận pháp âm u tối nghĩa, bốn phía quanh quẩn lấy tím, hắc, huyết, tro bốn loại quang mang âm u.
Đông Phương Bá trên bệ đang đang khoanh chân tu luyện, diện mục dữ tợn, gân xanh nhô lên, lực lượng của bốn loại quang mang kia thời khắc không ngừng dũng mãnh tràn vào trong cơ thể, khiến hắn thống khổ vạn phần khi thì gào thét lên.
Bên dưới bệ đá, có một cái lô đỉnh, đang có hai khô lâu cho các loại Thiên địa linh tài vào trong.
Đông Phương Quý đi đến trước thạch thai, phát hiện Đại trưởng lão Đông Phương Quân vẻ mặt vẻ mệt mỏi, trong tay đang bắn ra quang khí màu tím đen, trong cổ tay còn lại còn nhỏ ra vài giọt máu.
- Ngươi nghỉ ngơi, đổi hắn lên...
Một thanh âm trầm thấp khàn giọng từ nơi cuối cùng của hắc ám truyền đến, mơ hồ có thể thấy được một thân ảnh áo đen đeo mặt nạ ám kim, hắn phảng phất như một người đứng bên ngoài xem, xem kỹ lấy hết thảy thế gian.
Đông Phương Quý tâm thần run lên, đi đến trước thạch thai thay cho Đông Phương Quân.
Toàn bộ Côn Vân tu giới, Nguyên Đan lão quái có được huyết mạch truyền thừa Đông Phương gia cũng chỉ có Đông Phương Quân và Đông Phương Quý mà thôi.
- Xin hỏi tiền bối sau bí thuật lần này có thể khiến cho thực lực Bá nhi tăng lên bao nhiêu.
Đông Phương Quân thần sắc cung kính nói, vì tăng lên thực lực Đông Phương Bá, tâm huyết cố gắng những ngày này đã vượt qua tưởng tượng.
- Tu vị cưỡng ép tăng lên tới Ngưng Đan hậu kỳ, lực lượng huyết mạch càng bạo ngược huyết tinh, lại thêm vào sự khai phá của ta đối với thân thể này mới có thể so sánh Nguyên Đan sơ kỳ, nhiều nhất chỉ khiếm khuyết vài phần hỏa hầu và cảnh giới thôi.
Thần bí thanh âm của bóng đen ở bên trong, hơi vài phần cảm giác thành tựu.
- Đến lúc đó lại mượn nhờ bí dược trong lời tiền bối khiến sức chiến đấu tạm thời của Bá nhi lại lần nữa tăng nhiều, nhất định có thể một lần hành động chiến thắng Từ Huyền. Một khi Từ Huyền bị thua, uy danh Trương Thiên Minh tất rơi rụng ngàn dặm, còn chống lại chúng ta thế nào nữa?
Đông Phương Quân mỉm cười mừng rỡ mà nói.
- Ngu xuẩn!
Thần ảnh thần bí cười lạnh một tiếng:
- Thông qua lần trước quan sát tiếp xúc, khí lực của Từ Huyền kia cường hoành hoàn mỹ, còn còn hơn thủ hạ Vô Song của ta, tiềm lực huyết mạch cũng hơn xa Đông Phương gi ngươi. Mặc dù ta làm ra nhiều loại cố gắng, đến lúc đó bất phân thắng bại, hoặc là hơi chiếm thượng phong, đã là chiến tích không tệ rồi, ngươi lại dám vọng tưởng chiến thắng thiên chi kiêu tử bực này sao?
- Tiền bối nói rất đúng! Một khi Bá nhi có thể cùng hắn bất phân thắng bại, chắc chắn có thể đánh tán thần thoại vô địch của Từ Huyền, đến lúc đó uy danh của Đông Phương gia ta sẽ lại lần nữa lực áp Trương Thiên Minh.
Đông Phương Quân trên trán chảy ra một tia mồ hôi.
- Từ Huyền người này, thật không đơn giản, ta đạp khắp Tạp Ngư Giới, người không cách nào nhìn thấu rải rác không có mấy. Phương pháp dùng bí thuật tăng thực lực như các ngươi, cưỡng ép tăng lên tu vị và thực lực trong thời gian ngắn, có lẽ có thể chống lại hắn, nhưng theo thời gian trôi qua, cuối cùng sẽ bị hắn siêu việt thôi.
Trong thanh âm thân ảnh thần bí lộ ra một loại ý tức hàm xúc kỳ lạ khó lường, trong lòng của hắn thầm cười nhạo:
- Mấy con sâu cái kiến vô tri, tu vị thực lực bị bí thuật ngoại lực cưỡng ép tăng lên đã sớm nghiền ép tiềm lực tương lai của các ngươi rồi.
- Vậy sao tiền bối không ra tay, giúp ta đánh chết Từ Huyền? Nếu thống nhất Côn Vân, độc tài vô số tài nguyên, đối với tiền bối ngài cũng có trợ giúp rất lớn a.
Đông Phương Quân ngôn từ khẩn thiết mà nói.
- Thời cơ chưa tới.
Trong thanh âm của thân ảnh thần bí lộ ra vài phần quỷ quất:
- Hơn nữa, ta có nguyên tắc thép, vĩnh viễn ẩn nấp phía sau màn, quyết không tự mình ra tay. Đây chính là giáo huấn trong vô tận năm tháng chứng kiến diễn biến lịch sử trường hà của Tạp Ngư Giới.
Khi Sở Đông tìm tới thì hơi có vẻ kinh ngạc, hỏi:
- Từ huynh ý định nghênh chiến Đông Phương Bá sao?
- Đương nhiên.
Nhạc Phong hơi có vẻ hưng phấn nói:
- Đây chính là thời cơ tốt nhất để giết Đông Phương Bá.
Nghe vậy, Sở Đông lại nhíu mày:
- Dùng uy danh và địa vị của Từ Huyền hiện giờ ở Côn Vân tu giới cao hơn Đông Phương Bá, nếu giao thủ ngược lại sẽ thân phận, trợ trướng uy danh của Đông Phương Bá. Đông Phương Bá bản thân thực lực không kém, trong lớp trẻ cũng gần bằng với Từ Huyền và Nhiếp Hàn, đến lúc đó đại chiến, cho dù là tiểu bại cũng tăng mạnh uy thế của Đông Phương gia. Mà một khi bất phân thắng bại, vậy thì Đông Phương Bá trong Côn Vân tu giới sẽ có thể cùng sánh vai với Từ Huyền. Đến lúc đó, uy danh Từ Huyền thật vất vả kiến tạo từ khi trở về Côn Vân cũng không còn gì nữa.
Đổng Băng Vân sắc mặt cũng biến đổi:
- Đông Phương gia kéo một tháng nhất định sẽ tìm cách, tăng phúc thực lực của Đông Phương Bá, khiến hắn có lực đánh một trận với Từ Huyền.
- Trong thời gian ngắn tăng phúc thực lực của Đông Phương Bá, khiến hắn đuổi theo Từ sư đệ? Điều này sao có thể!
Nhạc Phong lắc đầu không tin.
Mà Sở Đông và Đổng Băng Vân liếc nhau, đồng thời nghĩ đến một người của Đông Phương gia, chính là người sáng lập ra Kim Điện Vương kia.
Có lẽ muốn tạo Đông Phương Bá thành nhân vật có thể sánh vai với Từ Huyền, cái này thật sự rất khó khăn, nhưng nếu chỉ là phương pháp tạm thời tăng cường thực lực, cũng không phải không có khả năng.
Sau khi hiểu thông những chuyện này, mấy người đều có chút lo lắng.
Sở Đông vốn nghĩ Nhiếp Hàn cũng là một nhân tuyển rất tốt, có thể thay Từ Huyền xuất chiến.
Nhưng vấn đề là, Nhiếp Hàn bế quan rất lâu, lần trước tiệc tối của Tử Tiêu Quốc cũng không tham gia, những ngày này ngay cả Từ Huyền, cũng một mực bế quan tìm hiểu, không có ý tứ xuất quan.
Đồng thời, trong một tháng này, tuyệt đại đa số của Đông Phương gia đều là nghĩ cách tăng lên thực lực cho Đông Phương Bá, cho dù là phương pháp tăng lên tạm thời.
Vô số tài liệu của Đông Phương gia đi khắp nơi tìm kiếm các tài liệu cần có.
Ở phủ đệ Đông Phương gia, trong một đại điện âm khí nặng nề.
Rầu rĩ! Rầu rĩ!
Một đầu thân hình yêu dị thon dài nam tử, theo bậc thang, chậm rãi đi xuống dưới đi.
Bá!
Một đạo quang ngấn màu bạc lướt qua trên hư không, lộ ra một nam tử đầu bạc mang mặt nạ vàng.
- Đông Phương Quý, chủ nhân và Đại trưởng lão, đang thi pháp vào thời khắc mấu chốt.
Thanh âm trống rỗng của Không Minh Kim Điện Vương truyền đến.
Đông Phương Quý thân hình cứng đờ, chuẩn bị quay người, thì ở nơi cuối cùng bậc thang đen kịt kia truyền đến một thanh âm trầm thấp:
- Để hắn tiến đến!
- Vâng.
Thân ảnh Không Minh Kim Điện Vương nương theo một đạo ngân huy mỹ lệ, biến mất không thấy gì nữa.
Đông Phương Quý tâm thần run lên, hoảng sợ bước vào.
Một đoạn thời khắc, phía trước có người mở ra một cái hắc môn, Đông Phương Quý tiến vào toàn mật điện này.
Trong tầm mắt, Đông Phương Bá độc nhãn tóc tím ngồi trên một bệ đá được khắc trận pháp âm u tối nghĩa, bốn phía quanh quẩn lấy tím, hắc, huyết, tro bốn loại quang mang âm u.
Đông Phương Bá trên bệ đang đang khoanh chân tu luyện, diện mục dữ tợn, gân xanh nhô lên, lực lượng của bốn loại quang mang kia thời khắc không ngừng dũng mãnh tràn vào trong cơ thể, khiến hắn thống khổ vạn phần khi thì gào thét lên.
Bên dưới bệ đá, có một cái lô đỉnh, đang có hai khô lâu cho các loại Thiên địa linh tài vào trong.
Đông Phương Quý đi đến trước thạch thai, phát hiện Đại trưởng lão Đông Phương Quân vẻ mặt vẻ mệt mỏi, trong tay đang bắn ra quang khí màu tím đen, trong cổ tay còn lại còn nhỏ ra vài giọt máu.
- Ngươi nghỉ ngơi, đổi hắn lên...
Một thanh âm trầm thấp khàn giọng từ nơi cuối cùng của hắc ám truyền đến, mơ hồ có thể thấy được một thân ảnh áo đen đeo mặt nạ ám kim, hắn phảng phất như một người đứng bên ngoài xem, xem kỹ lấy hết thảy thế gian.
Đông Phương Quý tâm thần run lên, đi đến trước thạch thai thay cho Đông Phương Quân.
Toàn bộ Côn Vân tu giới, Nguyên Đan lão quái có được huyết mạch truyền thừa Đông Phương gia cũng chỉ có Đông Phương Quân và Đông Phương Quý mà thôi.
- Xin hỏi tiền bối sau bí thuật lần này có thể khiến cho thực lực Bá nhi tăng lên bao nhiêu.
Đông Phương Quân thần sắc cung kính nói, vì tăng lên thực lực Đông Phương Bá, tâm huyết cố gắng những ngày này đã vượt qua tưởng tượng.
- Tu vị cưỡng ép tăng lên tới Ngưng Đan hậu kỳ, lực lượng huyết mạch càng bạo ngược huyết tinh, lại thêm vào sự khai phá của ta đối với thân thể này mới có thể so sánh Nguyên Đan sơ kỳ, nhiều nhất chỉ khiếm khuyết vài phần hỏa hầu và cảnh giới thôi.
Thần bí thanh âm của bóng đen ở bên trong, hơi vài phần cảm giác thành tựu.
- Đến lúc đó lại mượn nhờ bí dược trong lời tiền bối khiến sức chiến đấu tạm thời của Bá nhi lại lần nữa tăng nhiều, nhất định có thể một lần hành động chiến thắng Từ Huyền. Một khi Từ Huyền bị thua, uy danh Trương Thiên Minh tất rơi rụng ngàn dặm, còn chống lại chúng ta thế nào nữa?
Đông Phương Quân mỉm cười mừng rỡ mà nói.
- Ngu xuẩn!
Thần ảnh thần bí cười lạnh một tiếng:
- Thông qua lần trước quan sát tiếp xúc, khí lực của Từ Huyền kia cường hoành hoàn mỹ, còn còn hơn thủ hạ Vô Song của ta, tiềm lực huyết mạch cũng hơn xa Đông Phương gi ngươi. Mặc dù ta làm ra nhiều loại cố gắng, đến lúc đó bất phân thắng bại, hoặc là hơi chiếm thượng phong, đã là chiến tích không tệ rồi, ngươi lại dám vọng tưởng chiến thắng thiên chi kiêu tử bực này sao?
- Tiền bối nói rất đúng! Một khi Bá nhi có thể cùng hắn bất phân thắng bại, chắc chắn có thể đánh tán thần thoại vô địch của Từ Huyền, đến lúc đó uy danh của Đông Phương gia ta sẽ lại lần nữa lực áp Trương Thiên Minh.
Đông Phương Quân trên trán chảy ra một tia mồ hôi.
- Từ Huyền người này, thật không đơn giản, ta đạp khắp Tạp Ngư Giới, người không cách nào nhìn thấu rải rác không có mấy. Phương pháp dùng bí thuật tăng thực lực như các ngươi, cưỡng ép tăng lên tu vị và thực lực trong thời gian ngắn, có lẽ có thể chống lại hắn, nhưng theo thời gian trôi qua, cuối cùng sẽ bị hắn siêu việt thôi.
Trong thanh âm thân ảnh thần bí lộ ra một loại ý tức hàm xúc kỳ lạ khó lường, trong lòng của hắn thầm cười nhạo:
- Mấy con sâu cái kiến vô tri, tu vị thực lực bị bí thuật ngoại lực cưỡng ép tăng lên đã sớm nghiền ép tiềm lực tương lai của các ngươi rồi.
- Vậy sao tiền bối không ra tay, giúp ta đánh chết Từ Huyền? Nếu thống nhất Côn Vân, độc tài vô số tài nguyên, đối với tiền bối ngài cũng có trợ giúp rất lớn a.
Đông Phương Quân ngôn từ khẩn thiết mà nói.
- Thời cơ chưa tới.
Trong thanh âm của thân ảnh thần bí lộ ra vài phần quỷ quất:
- Hơn nữa, ta có nguyên tắc thép, vĩnh viễn ẩn nấp phía sau màn, quyết không tự mình ra tay. Đây chính là giáo huấn trong vô tận năm tháng chứng kiến diễn biến lịch sử trường hà của Tạp Ngư Giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.