Chương 733: Bài danh (1)
Khoái Xan Điếm
23/09/2013
Lúc này, Từ Huyền cách Nguyên Đan hậu kỳ Tuyền Chu chỉ còn lại có cự ly một trượng.
Hầu như bước vào cầu thang thứ ba hàng ngũ thiên tài đỉnh tiêm.
- Từ Huyền này thật mạnh! Chính là Nguyên Đan sơ kỳ Tu Giả, có thể làm đến một bước này, quả thực không thể tưởng tượng được.
Một vị kim bào thủ lĩnh sợ hãi than nói.
Phía trên năm vị bất hủ Kim Đan ánh mắt hầu như đều dừng lại ở trên người Từ Huyền.
Trong lúc gia tốc, Từ Huyền rõ ràng đang hướng về phía Tuyền Chu đi tới.
- Cái gì!
Tuyền Chu nghe được tiếng bước chân, hướng phía sau vừa nhìn lại, thất kinh:
- Từ Huyền!
Ở trong cầu thang thứ ba, hắn rốt cuộc tương đối ở phía sau, vốn tưởng rằng tiếp cận chính mình là một vị thiên tài Nguyên Đan trung kỳ đỉnh phong nào đó, lại không ngờ là bản tông Từ Huyền.
- Từ Huyền này không chỉ vượt lên trước Hoàng Phủ sư huynh, cũng sắp vượt qua ta, đây là làm như thế nào được?
Tuyền Chu một trận thất thần. Mà Từ Huyền đi ở phía sau, còn đang vững bước tiếp cận.
Dù cho Tuyền Chu trong lòng lại vận kình cũng chỉ có thể trợn mắt trừng trừng nhìn Từ Huyền tiếp cận, cũng rất nhanh cùng chính mình sóng vai.
- Trước mười...Nhanh!
Từ Huyền trong lòng phấn chấn
Bài danh càng cao, thánh cảnh cấp cho phần thưởng càng phong hậu.
Trước mười và trước hai mươi khẳng định có khác biệt.
- Ta không thể mất đi trước mười...
Tuyền Chu âm thầm cắn răng, đẩy nhanh hơn bước tiến.
Thế nhưng, hắn hậu kình hiển nhiên không bằng Từ Huyền, chỉ là hơi chút gia tốc đã bị ngoại giới lực lượng cường đại xâm nhập tâm thần, tốc độ vừa chậm đi.
- Ha hả, đa tạ...
Từ Huyền mỉm cười, trực tiếp vượt qua Tuyền Chu.
Cái này cũng ý nghĩa, hắn đã tiến vào trước mười.
Tiến vào trước mười lại đại biểu là thiên tài thực lực đỉnh tiêm.
Huống hồ tu vi của Từ Huyền ở trong đám thiên tài lại nằm ở hạ lưu.
Trước mười!
Bầu trời Thiên Cảnh Kiều, mấy bất hủ Kim Đan, liếc mắt nhìn nhau, liên tục sợ hãi than.
- Tiểu tử này cư nhiên tiến vào trước mười, vốn tưởng rằng hắn muốn tiến trước hai mươi cũng đã thập phần khó khăn rồi.
- Chính là tu vi Nguyên Đan sơ kỳ, có thể đuổi kịp và vượt qua Nguyên Đan hậu kỳ, nếu như hắn có tu vi Nguyên Đan hậu kỳ, vậy chẳng phải...!
- Người này tiềm lực đáng sợ!
Mấy kim bào thủ lĩnh, vẻ mặt không thể tưởng tượng.
Trưởng lão họ Đoạn áo bào trắng, khóe miệng nhếch lên mỉm cười:
- Từ trước thánh cảnh khảo hạch, đều thường xuyên gặp phải hắc mã.
Lúc này, lực chú ý của mọi người chí ít có phân nửa, đặt ở trên người Từ Huyền.
Toàn trường hai ba trăm thiên tài đem phân nửa lực chú ý trên người người nào đó, có thể thấy được Từ Huyền mang đến cho bọn hắn kinh hỉ và chấn động cỡ nào.
Trên Thiên Cảnh Kiều.
Tuyền Chu hơi khổ sáp và bất đắc dĩ, ngưng mắt nhìn bóng lưng Từ Huyền, một chút siêu việt chính mình.
Lúc trước tại tông môn Kiền Khôn Thai, hắn bại bởi Từ Huyền, đó là một lần thất bại.
Nhưng sau đó, hắn từ trong nhiều lần thất bại trưởng thành, kích phát tiềm lực lớn lao, đột phá Nguyên Đan hậu kỳ.
Từ nay về sau, hắn cho rằng chính mình mặc dù không bằng Mông Thủy, cũng nên bỏ qua Từ Huyền.
- Từ Huyền này ẩn dấu quá sâu...
Tuyền Chu cảm giác vô lực sâu sắc, thậm chí ở trong lòng hắn, Từ Huyền trình độ đáng sợ, không kém Vu Mông chút nào.
Sau khi vượt qua Tuyền Chu, Từ Huyền chính thức tiến vào trước mười.
Lúc này, trong phạm vi nhìn phía trước có thể thấy được mấy thân ảnh đều là Nguyên Đan hậu kỳ.
- Xem ra ta còn có thể xông lên rất xa.
Từ Huyền ý chí giống như bàn thạch, hắn thầm nghĩ ma luyện và khảo nghiệm tâm cảnh ý chí của chính mình, cho dù có thể lám bừa cũng không chút nào lo lắng.
Ở trong quá trình này, Từ Huyền cảm giác được chính mình Mộng Hồi Nghịch Chuyển Đại Pháp có thể tiến bộ, thậm chí có thể xưng được với bay vọt.
Thế nhưng, sau khi tiến vọt trước mười, bên người mỗi một kẻ đều là thiên tài tuyệt thế. Từ Huyền muốn siêu việt bất cứ người nào, cũng đều cảm thấy cật lực.
Tiến vào trước mười, đã vượt qua dự liệu. Kế tiếp, cứ vượt qua một người đều là đối với bản thân khiêu chiến cực hạn.
- Di! Một tiểu tử Nguyên Đan sơ kỳ tiến vào phía trước.
Phía trước hơn mười tuyệt thế thiên tài phát hiện Từ Huyền, thất kinh hô lên.
Tháp tháp! Tháp tháp!
Từ Huyền bước tiến ổn định kiên định, rốt cục lại vượt lên trước một vị thiên tài Nguyên Đan hậu kỳ.
Giết vào trước chín!
Mấy thiên tài khoảng cách gần với Từ Huyền đều lộ ra khiếp sợ và khó hiểu.
Thiên tài Nguyên Đan hậu kỳ, tổng cộng có mười người. Trong đó tám người đến từ Tam Dương Thập Tông, hai người còn lại đến từ một hai trăm tông phái khác.
Từ Huyền vượt qua Tuyền Chu đã thay thế vị trí thứ mười, lại đuổi kịp và vượt qua một người, còn lại là thứ chín.
- Giết vào trước mười, hắn còn đang kéo gần hơn nữa!
Trên Thiên Cảnh Kiều kim bào thủ lĩnh đều mặt mang vẻ kinh hỉ và tán thưởng chăm chú nhìn Từ Huyền. Trong mắt tràn ngập chờ mong.
Đúng lúc này, trong đó một kim bào thủ lĩnh kinh hô:
- Có người thông qua Thiên Cảnh Kiều, là Vô Không Minh.
Năm đại bất hủ Kim Đan đều đưa mắt nhìn.
Trong phạm vi nhìn, đi ở phía trước nhất tử phát ám đồng kiếm tu nam tử, đã thông qua Thiên Cảnh Kiều.
- Hắn đạt được đệ nhất không có bất cứ kỳ quái gì.
Mấy kim bào thủ lĩnh cũng đều nhất tề gật đầu, Vô Không Minh đạt đệ nhất căn bản không có gì phải suy nghĩ.
Thậm chí, khi Vô Không Minh thông qua cửa thứ nhất, mấy đại thiên tài ở cầu thang thứ hai, còn cách hắn hơn hai mươi trượng.
Thiên Cảnh Kiều khảo nghiệm càng đến phía sau càng là gian nan.
Hơn hai mươi trượng chênh lệch đã là hồng câu không thể vượt qua.
Mà mấy người ở cầu thang thứ hai, Tà Ương, Tử Ô, Mông Thủy so sánh kém nhau một trượng.
Về phần cầu thang thứ ba, bao gồm cả Từ Huyền Từ Huyền sau đại thiên tài, đều ở Từ Huyền năm trượng.
Cầu thang thư hai và cầu thang thứ ba cách xa nhau khoảng mười trượng.
Khí tiến vào trước chín, Từ Huyền cả thấy cật lực, nhưng hắn ý chí cực kỳ kiên định, đem lần khảo hạch này trở thành một lần kỳ ngộ tu luyện.
Mộng Hồi Nghịch Mệnh Đại Pháp trong thực tế vận dụng có thể kích phát lớn lao.
Từ Huyền cảm giác được tâm thần của chính mình, thậm chí tinh khí thần, lực lượng huyết mạch đều đã bị kích phát lớn lao, siêu việt dĩ vãng.
Lại qua chốc lát, Từ Huyền từ trong gian nan lại vượt qua một tuyệt thế thiên tài, tiến vào trước tám.
- Điều này sao có thể!
Thiên tài bị vượt qua, trong lòng kinh hô, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.
- Ha ha! Từ Huyền này dĩ nhiên còn có thể tiến bộ, Nguyên Đan sơ kỳ, đây đã là cực hạn rồi.
Một kim bào thủ lĩnh cười nói.
Trên thực tế, Từ Huyền đã đạt đến cực hạn.
Tiến vào trước thứ tám, đã kích phát tiềm năng lớn lao, lại khó có thể tiến thêm.
Thậm chí muốn duy trì thứ tự cũng đều không dễ dàng.
- Toàn lực liều mạng, bất kể thành bại.
Từ Huyền hoàn toàn liều lĩnh, Mộng Hồi Nghịch Mệnh Đại Pháp thôi động đến mức tận cùng, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Tinh khí thần và lực lượng huyết mạch trong cơ thể, theo cổ ý chí này sôi trào phấn chấn.
Khí tức trên người hắn, càng sản sinh đề thăng về bản chất.
Hầu như bước vào cầu thang thứ ba hàng ngũ thiên tài đỉnh tiêm.
- Từ Huyền này thật mạnh! Chính là Nguyên Đan sơ kỳ Tu Giả, có thể làm đến một bước này, quả thực không thể tưởng tượng được.
Một vị kim bào thủ lĩnh sợ hãi than nói.
Phía trên năm vị bất hủ Kim Đan ánh mắt hầu như đều dừng lại ở trên người Từ Huyền.
Trong lúc gia tốc, Từ Huyền rõ ràng đang hướng về phía Tuyền Chu đi tới.
- Cái gì!
Tuyền Chu nghe được tiếng bước chân, hướng phía sau vừa nhìn lại, thất kinh:
- Từ Huyền!
Ở trong cầu thang thứ ba, hắn rốt cuộc tương đối ở phía sau, vốn tưởng rằng tiếp cận chính mình là một vị thiên tài Nguyên Đan trung kỳ đỉnh phong nào đó, lại không ngờ là bản tông Từ Huyền.
- Từ Huyền này không chỉ vượt lên trước Hoàng Phủ sư huynh, cũng sắp vượt qua ta, đây là làm như thế nào được?
Tuyền Chu một trận thất thần. Mà Từ Huyền đi ở phía sau, còn đang vững bước tiếp cận.
Dù cho Tuyền Chu trong lòng lại vận kình cũng chỉ có thể trợn mắt trừng trừng nhìn Từ Huyền tiếp cận, cũng rất nhanh cùng chính mình sóng vai.
- Trước mười...Nhanh!
Từ Huyền trong lòng phấn chấn
Bài danh càng cao, thánh cảnh cấp cho phần thưởng càng phong hậu.
Trước mười và trước hai mươi khẳng định có khác biệt.
- Ta không thể mất đi trước mười...
Tuyền Chu âm thầm cắn răng, đẩy nhanh hơn bước tiến.
Thế nhưng, hắn hậu kình hiển nhiên không bằng Từ Huyền, chỉ là hơi chút gia tốc đã bị ngoại giới lực lượng cường đại xâm nhập tâm thần, tốc độ vừa chậm đi.
- Ha hả, đa tạ...
Từ Huyền mỉm cười, trực tiếp vượt qua Tuyền Chu.
Cái này cũng ý nghĩa, hắn đã tiến vào trước mười.
Tiến vào trước mười lại đại biểu là thiên tài thực lực đỉnh tiêm.
Huống hồ tu vi của Từ Huyền ở trong đám thiên tài lại nằm ở hạ lưu.
Trước mười!
Bầu trời Thiên Cảnh Kiều, mấy bất hủ Kim Đan, liếc mắt nhìn nhau, liên tục sợ hãi than.
- Tiểu tử này cư nhiên tiến vào trước mười, vốn tưởng rằng hắn muốn tiến trước hai mươi cũng đã thập phần khó khăn rồi.
- Chính là tu vi Nguyên Đan sơ kỳ, có thể đuổi kịp và vượt qua Nguyên Đan hậu kỳ, nếu như hắn có tu vi Nguyên Đan hậu kỳ, vậy chẳng phải...!
- Người này tiềm lực đáng sợ!
Mấy kim bào thủ lĩnh, vẻ mặt không thể tưởng tượng.
Trưởng lão họ Đoạn áo bào trắng, khóe miệng nhếch lên mỉm cười:
- Từ trước thánh cảnh khảo hạch, đều thường xuyên gặp phải hắc mã.
Lúc này, lực chú ý của mọi người chí ít có phân nửa, đặt ở trên người Từ Huyền.
Toàn trường hai ba trăm thiên tài đem phân nửa lực chú ý trên người người nào đó, có thể thấy được Từ Huyền mang đến cho bọn hắn kinh hỉ và chấn động cỡ nào.
Trên Thiên Cảnh Kiều.
Tuyền Chu hơi khổ sáp và bất đắc dĩ, ngưng mắt nhìn bóng lưng Từ Huyền, một chút siêu việt chính mình.
Lúc trước tại tông môn Kiền Khôn Thai, hắn bại bởi Từ Huyền, đó là một lần thất bại.
Nhưng sau đó, hắn từ trong nhiều lần thất bại trưởng thành, kích phát tiềm lực lớn lao, đột phá Nguyên Đan hậu kỳ.
Từ nay về sau, hắn cho rằng chính mình mặc dù không bằng Mông Thủy, cũng nên bỏ qua Từ Huyền.
- Từ Huyền này ẩn dấu quá sâu...
Tuyền Chu cảm giác vô lực sâu sắc, thậm chí ở trong lòng hắn, Từ Huyền trình độ đáng sợ, không kém Vu Mông chút nào.
Sau khi vượt qua Tuyền Chu, Từ Huyền chính thức tiến vào trước mười.
Lúc này, trong phạm vi nhìn phía trước có thể thấy được mấy thân ảnh đều là Nguyên Đan hậu kỳ.
- Xem ra ta còn có thể xông lên rất xa.
Từ Huyền ý chí giống như bàn thạch, hắn thầm nghĩ ma luyện và khảo nghiệm tâm cảnh ý chí của chính mình, cho dù có thể lám bừa cũng không chút nào lo lắng.
Ở trong quá trình này, Từ Huyền cảm giác được chính mình Mộng Hồi Nghịch Chuyển Đại Pháp có thể tiến bộ, thậm chí có thể xưng được với bay vọt.
Thế nhưng, sau khi tiến vọt trước mười, bên người mỗi một kẻ đều là thiên tài tuyệt thế. Từ Huyền muốn siêu việt bất cứ người nào, cũng đều cảm thấy cật lực.
Tiến vào trước mười, đã vượt qua dự liệu. Kế tiếp, cứ vượt qua một người đều là đối với bản thân khiêu chiến cực hạn.
- Di! Một tiểu tử Nguyên Đan sơ kỳ tiến vào phía trước.
Phía trước hơn mười tuyệt thế thiên tài phát hiện Từ Huyền, thất kinh hô lên.
Tháp tháp! Tháp tháp!
Từ Huyền bước tiến ổn định kiên định, rốt cục lại vượt lên trước một vị thiên tài Nguyên Đan hậu kỳ.
Giết vào trước chín!
Mấy thiên tài khoảng cách gần với Từ Huyền đều lộ ra khiếp sợ và khó hiểu.
Thiên tài Nguyên Đan hậu kỳ, tổng cộng có mười người. Trong đó tám người đến từ Tam Dương Thập Tông, hai người còn lại đến từ một hai trăm tông phái khác.
Từ Huyền vượt qua Tuyền Chu đã thay thế vị trí thứ mười, lại đuổi kịp và vượt qua một người, còn lại là thứ chín.
- Giết vào trước mười, hắn còn đang kéo gần hơn nữa!
Trên Thiên Cảnh Kiều kim bào thủ lĩnh đều mặt mang vẻ kinh hỉ và tán thưởng chăm chú nhìn Từ Huyền. Trong mắt tràn ngập chờ mong.
Đúng lúc này, trong đó một kim bào thủ lĩnh kinh hô:
- Có người thông qua Thiên Cảnh Kiều, là Vô Không Minh.
Năm đại bất hủ Kim Đan đều đưa mắt nhìn.
Trong phạm vi nhìn, đi ở phía trước nhất tử phát ám đồng kiếm tu nam tử, đã thông qua Thiên Cảnh Kiều.
- Hắn đạt được đệ nhất không có bất cứ kỳ quái gì.
Mấy kim bào thủ lĩnh cũng đều nhất tề gật đầu, Vô Không Minh đạt đệ nhất căn bản không có gì phải suy nghĩ.
Thậm chí, khi Vô Không Minh thông qua cửa thứ nhất, mấy đại thiên tài ở cầu thang thứ hai, còn cách hắn hơn hai mươi trượng.
Thiên Cảnh Kiều khảo nghiệm càng đến phía sau càng là gian nan.
Hơn hai mươi trượng chênh lệch đã là hồng câu không thể vượt qua.
Mà mấy người ở cầu thang thứ hai, Tà Ương, Tử Ô, Mông Thủy so sánh kém nhau một trượng.
Về phần cầu thang thứ ba, bao gồm cả Từ Huyền Từ Huyền sau đại thiên tài, đều ở Từ Huyền năm trượng.
Cầu thang thư hai và cầu thang thứ ba cách xa nhau khoảng mười trượng.
Khí tiến vào trước chín, Từ Huyền cả thấy cật lực, nhưng hắn ý chí cực kỳ kiên định, đem lần khảo hạch này trở thành một lần kỳ ngộ tu luyện.
Mộng Hồi Nghịch Mệnh Đại Pháp trong thực tế vận dụng có thể kích phát lớn lao.
Từ Huyền cảm giác được tâm thần của chính mình, thậm chí tinh khí thần, lực lượng huyết mạch đều đã bị kích phát lớn lao, siêu việt dĩ vãng.
Lại qua chốc lát, Từ Huyền từ trong gian nan lại vượt qua một tuyệt thế thiên tài, tiến vào trước tám.
- Điều này sao có thể!
Thiên tài bị vượt qua, trong lòng kinh hô, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.
- Ha ha! Từ Huyền này dĩ nhiên còn có thể tiến bộ, Nguyên Đan sơ kỳ, đây đã là cực hạn rồi.
Một kim bào thủ lĩnh cười nói.
Trên thực tế, Từ Huyền đã đạt đến cực hạn.
Tiến vào trước thứ tám, đã kích phát tiềm năng lớn lao, lại khó có thể tiến thêm.
Thậm chí muốn duy trì thứ tự cũng đều không dễ dàng.
- Toàn lực liều mạng, bất kể thành bại.
Từ Huyền hoàn toàn liều lĩnh, Mộng Hồi Nghịch Mệnh Đại Pháp thôi động đến mức tận cùng, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Tinh khí thần và lực lượng huyết mạch trong cơ thể, theo cổ ý chí này sôi trào phấn chấn.
Khí tức trên người hắn, càng sản sinh đề thăng về bản chất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.