Chương 854: Cổ Lâm hoàng giả. (2)
Khoái Xan Điếm
02/01/2014
Xuyến!
Từ Huyền lấy ra Thiên Cơ Lệnh, không chút do dự điều khiển cự thần binh, phát động công kích.
Lấy cảnh giới linh hồn Bất Hủ Kim đan hiện nay của Từ Huyền, có thể điều khiển cự thần binh, đồng thời tác chiến cùng kẻ địch, có thể nói nhất tâm nhị dụng.
- Cái gì! Này càng là cự thần binh Thiên Cơ bộ tộc.
Thác Bạt Ngọc thất thanh.
Xì xì… cự thần binh cường lực công kích, chém đánh lại đây, một đạo quang trảm lăng liệt chói mắt, chấn động thiên vũ đại địa, chen lẫn một mảnh kim quang huyễn lôi kinh tâm động phách, chớp mắt qua lại mấy chục dặm.
Công kích kinh khủng kia, thậm chí lay động quang vụ phụ cận Cát Thiên Hà.
Trong lúc nhất thời, thiên địa linh khí một mảnh khu vực, đột nhiên hỗn loạn mất khống chế.
- Bất hảo!
Thác Bạt Ngọc vừa lúc nằm ở trong quang vụ giới kia, rơi vào linh khí hỗn loạn xao động.
Đồng thời, hắn còn phải đối mặt công kích của cự thần binh chỉ đứng sau Kim đan đại thành.
Oanh ~~~~
Còn không chờ hắn phản ứng lại, một ngọn núi nguy nga hùng tráng, từ trên trời giáng xuống.
Cường đại trọng lực cùng áp bách, cùng cự thần binh, phát động một kích liên hợp.
Ở dưới áp lực mạnh mẽ, gương mặt tuấn tú của Thác Bạt Ngọc hơi hiện ra hồng.
Muốn tránh cũng không được!
- Phá!
Thác Bạt Ngọc quát lạnh một tiếng, lấy thân thể làm trung tâm, một tầng ma diễm quang khí đan dệt, sản sinh vòng xoáy vô hình đen như mực, nhằm bốn phương tám hướng khuếch tán.
Phốc bành oanh… quang vụ giới sau lưng một trận lay động, Thác Bạt Ngọc bị linh khí ba động nhấn chìm, mơ hồ truyền đến tiếng rít gào kinh sợ.
Bình sư muội ở trên bầu trời, hơi lộ ra kinh ngạc, nhưng không có ý xuất thủ chút nào.
Vẫn là căn bản khinh thường hay là hữu ý xem chuyện cười của sư huynh.
Từ Huyền tay áo tung bay, quang văn màu bạc quanh thân huyễn động, lực tràng ngân từ cường đại cùng lực lượng thể phách, đem bộ phận sức mạnh to lớn xung kích phân giải, chống đối.
Chịu đựng công kích bực này, Thác Bạt Ngọc kia gần như sắp rơi vào quang vụ giới sau lưng.
Cùng lúc đó, Phương Ấn Sơn to lớn hạ xuống, cự thần binh màu vàng phát động vòng công kích thứ hai.
- Thần Hỏa kim cương!
Từ Huyền quát ầm như lôi đình, trong phạm vi mấy chục dặm thiên hư rung chuyển, rơi vào một mảnh viêm hỏa thế giới cuồng bạo, gào thét điếc tai.
Bên ngoài thân Từ Huyền nhảy lên một đạo Thần Hỏa hư ảnh xán lạn, kim cương thể phách, nhanh chóng kéo lên, trong chớp mắt đạt đến hơn mười trượng.
Thần Hỏa kim cương, sừng sững mảnh hư không này, ma cánh to lớn chấn động, giống như Ma Hoàng tuyên cổ tinh không.
- Phá Vạn quyền!
Trong nháy mắt, Từ Huyền phảng phất hóa thành người khổng lồ chống đỡ thiên địa, một quyền nhìn như chầm chậm đánh ra.
Lực lượng thể phách kinh thiên địa, thôi động một đạo quyền quang hồng hoàng đan xen màu vàng sậm, mạnh mẽ phá tan hư không, quyền kình kia chất phác nguyên thủy, bá đạo phá diệt, quét ngang tất cả, đánh nát vạn vật. . .
- Đáng ghét. . .
Thác Bạt Ngọc kinh sợ hét lớn, ở dưới công kích liên tiếp, thân hình bị đẩy vào bên trong quang vụ giới.
Bành… Thác Bạt Ngọc ở dưới tình huống không tình nguyện, bị đẩy vào Thần hoang đại địa.
- Đi đến giữa đường, vậy ta trước hết tiễn ngươi một đoạn đường. . .
Mặt Từ Huyền lộ vẻ lạnh sắc.
Bình sư muội thân ở bầu trời kia, không khỏi trợn mắt ngoác mồm.
Xuyến xuyến. . .
Từ Huyền thu hồi cự thần binh cùng Phương Ấn Sơn, đồng thời Phượng Ma Dực sau lưng rung lên, dẫn động một vòng ánh sáng ngân văn, trong nháy mắt xuyên qua quang vụ khoảng cách mấy trượng.
Xuyên qua quang vụ, Từ Huyền nhất thời bị truyền tống đến khu vực tầng ngoài Thần hoang.
Vừa hiện thân, Từ Huyền liền trốn vào giữa đại địa, thu liễm khí tức tàn hồn kiếp trước, cũng trợ giúp che lấp khí tức.
- Hừ, cường giả ngoại giới, chỉ là một bộ phân thân, cũng không dám bất cẩn?
Từ Huyền hướng chín thành Thần hoang bay đi.
Sau nửa canh giờ.
Ở thổ địa hoang vu ngoại vi Thần hoang…
- Thác Bạt Ngọc ta. . . Dĩ nhiên để một con giun dế chạy thoát!
Trên mặt Thác Bạt Ngọc mang theo phẫn nộ, một mặt không cam lòng.
Một cái bị coi như giun dế du hí, chạy ra khỏi chưởng khống, ngược lại đùa bỡn hắn một cái.
- Thác Bạt sư huynh, đây đã là lần thứ hai ngươi thất thủ.
Bình sư muội có chút cười trên sự đau khổ của người khác nói.
- Lần trước làm sao tính toán! Tiểu tử kia là bị ta một chưởng đánh bay vào.
Thác Bạt Ngọc suýt chút nữa tức điên.
Lần trước tao ngộ Nhiếp Hàn, Thác Bạt Ngọc nguyên bản cũng nghĩ vui đùa một chút, nhưng không ngờ bị Nhiếp Hàn mượn chưởng lực, xuyên qua mê vụ, trốn vào Thần hoang đại địa.
- Chịu linh khí Tiểu Ngư giới ảnh hưởng, chúng ta ở chỗ này, cũng không phải là hoàn toàn vô địch, bản tôn, phân thân nhiều nhất đều vận dụng đến sức mạnh Kim đan đỉnh cao, trừ khi là ở một ít động thiên phúc địa đặc thù. Vì lẽ đó xin sư huynh, không được tái phạm loại sai lầm này, bằng không ngươi ta liên thủ, cũng chưa chắc tranh được qua Liễu Vũ Yên.
Bình sư muội lạnh nhạt nói.
- Sư muội nói có lý, lần sau, nếu như tái ngộ đến tình huống loại đó, ta chắc chắn sẽ lôi đình giết chết.
Thác Bạt Ngọc thản nhiên thừa nhận sai lầm.
Đồng dạng sai lầm, liên tục phạm hai lần, hắn cũng tự biết nguyên nhân.
Dấu ấn màu đen ở mi tâm Thác Bạt Ngọc chớp động, khí tức cũng dần dần thu liễm.
Giờ khắc này, hắn triệt để thu lên khinh thị chi tâm.
Đồng thời, ở một bên khác.
Từ Huyền ở dưới tầng đất, qua lại mấy chục ngàn dặm, rốt cục phá không bay đến hư không.
Hô!
Từ Huyền thở dài một hơi, nỉ non tự nói:
- Không nghĩ tới ở Thần hoang đại địa, sẽ tao ngộ đến túc địch ngoại giới. Bất quá, lần giao thủ này, ta cũng ít nhiều có chút hiểu rõ đối với kẻ địch.
Chợt, hắn thả người bay ở trên bầu trời Cổ Lâm u ám.
Lấy thực lực hôm nay của Từ Huyền, cũng không dám dễ dàng tiến vào trung tâm Cổ Lâm.
U ám Cổ Lâm, chính là đại bản doanh của yêu tộc.
Tục truyền, nơi sâu xa nhất u ám Cổ Lâm, có yêu tộc chí tôn Ma Hoàng, chính là Bất Hủ chí tôn ở Thần hoang đại địa, có thể đếm được trên đầu ngón tay !
Từ Huyền tiến vào Thần hoang không lâu, Thác Bạt Ngọc cùng Bình sư muội, dọc theo phương hướng khác nhau, đi vào trong thăm dò.
Hai vị cường giả ngoại giới, cũng sẽ không kiêng kỵ cái gì, trực tiếp hướng về đại bản doanh yêu tộc bay đi.
Nơi sâu xa U ám Cổ Lâm.
Quốc gia khổng lồ yêu tộc, ở một cung điện trọng yếu...
Một vị hoàng giả hắc quang lẫm lẫm, chậm rãi mở con mắt, một vệt lưu ly kim trạch, lưu chuyển toàn thân.
- Nửa ngày trước, mơ hồ bắt giữ đến khí tức Ngân Từ Nguyên Châu, lần này, tựa hồ có hai cỗ khí tức vô cùng xa lạ, tiến vào Thần hoang đại địa.
Yêu tộc hoàng giả, sắc mặt ngưng trọng, bên hông một long tiên hắc khí giống như Giao Long, rất sống động xoay quanh, một cỗ long uy mơ hồ, vờn quanh bốn phía, phụ cận thiên thiên vạn vạn yêu tộc cùng sinh linh, nằm rạp run lên.
Chín thành Thần hoang, mảnh thổ địa cổ lão này, tổng cộng chia làm ba đại khu vực.
Theo thứ tự là: Trung thổ Thánh vực, Ám Đại cổ vực, Ác Thiên Hoang địa.
Trong đó, đại đa số quốc gia nhân loại, đều sinh tồn ở Trung thổ Thánh vực.
Từ Huyền lấy ra Thiên Cơ Lệnh, không chút do dự điều khiển cự thần binh, phát động công kích.
Lấy cảnh giới linh hồn Bất Hủ Kim đan hiện nay của Từ Huyền, có thể điều khiển cự thần binh, đồng thời tác chiến cùng kẻ địch, có thể nói nhất tâm nhị dụng.
- Cái gì! Này càng là cự thần binh Thiên Cơ bộ tộc.
Thác Bạt Ngọc thất thanh.
Xì xì… cự thần binh cường lực công kích, chém đánh lại đây, một đạo quang trảm lăng liệt chói mắt, chấn động thiên vũ đại địa, chen lẫn một mảnh kim quang huyễn lôi kinh tâm động phách, chớp mắt qua lại mấy chục dặm.
Công kích kinh khủng kia, thậm chí lay động quang vụ phụ cận Cát Thiên Hà.
Trong lúc nhất thời, thiên địa linh khí một mảnh khu vực, đột nhiên hỗn loạn mất khống chế.
- Bất hảo!
Thác Bạt Ngọc vừa lúc nằm ở trong quang vụ giới kia, rơi vào linh khí hỗn loạn xao động.
Đồng thời, hắn còn phải đối mặt công kích của cự thần binh chỉ đứng sau Kim đan đại thành.
Oanh ~~~~
Còn không chờ hắn phản ứng lại, một ngọn núi nguy nga hùng tráng, từ trên trời giáng xuống.
Cường đại trọng lực cùng áp bách, cùng cự thần binh, phát động một kích liên hợp.
Ở dưới áp lực mạnh mẽ, gương mặt tuấn tú của Thác Bạt Ngọc hơi hiện ra hồng.
Muốn tránh cũng không được!
- Phá!
Thác Bạt Ngọc quát lạnh một tiếng, lấy thân thể làm trung tâm, một tầng ma diễm quang khí đan dệt, sản sinh vòng xoáy vô hình đen như mực, nhằm bốn phương tám hướng khuếch tán.
Phốc bành oanh… quang vụ giới sau lưng một trận lay động, Thác Bạt Ngọc bị linh khí ba động nhấn chìm, mơ hồ truyền đến tiếng rít gào kinh sợ.
Bình sư muội ở trên bầu trời, hơi lộ ra kinh ngạc, nhưng không có ý xuất thủ chút nào.
Vẫn là căn bản khinh thường hay là hữu ý xem chuyện cười của sư huynh.
Từ Huyền tay áo tung bay, quang văn màu bạc quanh thân huyễn động, lực tràng ngân từ cường đại cùng lực lượng thể phách, đem bộ phận sức mạnh to lớn xung kích phân giải, chống đối.
Chịu đựng công kích bực này, Thác Bạt Ngọc kia gần như sắp rơi vào quang vụ giới sau lưng.
Cùng lúc đó, Phương Ấn Sơn to lớn hạ xuống, cự thần binh màu vàng phát động vòng công kích thứ hai.
- Thần Hỏa kim cương!
Từ Huyền quát ầm như lôi đình, trong phạm vi mấy chục dặm thiên hư rung chuyển, rơi vào một mảnh viêm hỏa thế giới cuồng bạo, gào thét điếc tai.
Bên ngoài thân Từ Huyền nhảy lên một đạo Thần Hỏa hư ảnh xán lạn, kim cương thể phách, nhanh chóng kéo lên, trong chớp mắt đạt đến hơn mười trượng.
Thần Hỏa kim cương, sừng sững mảnh hư không này, ma cánh to lớn chấn động, giống như Ma Hoàng tuyên cổ tinh không.
- Phá Vạn quyền!
Trong nháy mắt, Từ Huyền phảng phất hóa thành người khổng lồ chống đỡ thiên địa, một quyền nhìn như chầm chậm đánh ra.
Lực lượng thể phách kinh thiên địa, thôi động một đạo quyền quang hồng hoàng đan xen màu vàng sậm, mạnh mẽ phá tan hư không, quyền kình kia chất phác nguyên thủy, bá đạo phá diệt, quét ngang tất cả, đánh nát vạn vật. . .
- Đáng ghét. . .
Thác Bạt Ngọc kinh sợ hét lớn, ở dưới công kích liên tiếp, thân hình bị đẩy vào bên trong quang vụ giới.
Bành… Thác Bạt Ngọc ở dưới tình huống không tình nguyện, bị đẩy vào Thần hoang đại địa.
- Đi đến giữa đường, vậy ta trước hết tiễn ngươi một đoạn đường. . .
Mặt Từ Huyền lộ vẻ lạnh sắc.
Bình sư muội thân ở bầu trời kia, không khỏi trợn mắt ngoác mồm.
Xuyến xuyến. . .
Từ Huyền thu hồi cự thần binh cùng Phương Ấn Sơn, đồng thời Phượng Ma Dực sau lưng rung lên, dẫn động một vòng ánh sáng ngân văn, trong nháy mắt xuyên qua quang vụ khoảng cách mấy trượng.
Xuyên qua quang vụ, Từ Huyền nhất thời bị truyền tống đến khu vực tầng ngoài Thần hoang.
Vừa hiện thân, Từ Huyền liền trốn vào giữa đại địa, thu liễm khí tức tàn hồn kiếp trước, cũng trợ giúp che lấp khí tức.
- Hừ, cường giả ngoại giới, chỉ là một bộ phân thân, cũng không dám bất cẩn?
Từ Huyền hướng chín thành Thần hoang bay đi.
Sau nửa canh giờ.
Ở thổ địa hoang vu ngoại vi Thần hoang…
- Thác Bạt Ngọc ta. . . Dĩ nhiên để một con giun dế chạy thoát!
Trên mặt Thác Bạt Ngọc mang theo phẫn nộ, một mặt không cam lòng.
Một cái bị coi như giun dế du hí, chạy ra khỏi chưởng khống, ngược lại đùa bỡn hắn một cái.
- Thác Bạt sư huynh, đây đã là lần thứ hai ngươi thất thủ.
Bình sư muội có chút cười trên sự đau khổ của người khác nói.
- Lần trước làm sao tính toán! Tiểu tử kia là bị ta một chưởng đánh bay vào.
Thác Bạt Ngọc suýt chút nữa tức điên.
Lần trước tao ngộ Nhiếp Hàn, Thác Bạt Ngọc nguyên bản cũng nghĩ vui đùa một chút, nhưng không ngờ bị Nhiếp Hàn mượn chưởng lực, xuyên qua mê vụ, trốn vào Thần hoang đại địa.
- Chịu linh khí Tiểu Ngư giới ảnh hưởng, chúng ta ở chỗ này, cũng không phải là hoàn toàn vô địch, bản tôn, phân thân nhiều nhất đều vận dụng đến sức mạnh Kim đan đỉnh cao, trừ khi là ở một ít động thiên phúc địa đặc thù. Vì lẽ đó xin sư huynh, không được tái phạm loại sai lầm này, bằng không ngươi ta liên thủ, cũng chưa chắc tranh được qua Liễu Vũ Yên.
Bình sư muội lạnh nhạt nói.
- Sư muội nói có lý, lần sau, nếu như tái ngộ đến tình huống loại đó, ta chắc chắn sẽ lôi đình giết chết.
Thác Bạt Ngọc thản nhiên thừa nhận sai lầm.
Đồng dạng sai lầm, liên tục phạm hai lần, hắn cũng tự biết nguyên nhân.
Dấu ấn màu đen ở mi tâm Thác Bạt Ngọc chớp động, khí tức cũng dần dần thu liễm.
Giờ khắc này, hắn triệt để thu lên khinh thị chi tâm.
Đồng thời, ở một bên khác.
Từ Huyền ở dưới tầng đất, qua lại mấy chục ngàn dặm, rốt cục phá không bay đến hư không.
Hô!
Từ Huyền thở dài một hơi, nỉ non tự nói:
- Không nghĩ tới ở Thần hoang đại địa, sẽ tao ngộ đến túc địch ngoại giới. Bất quá, lần giao thủ này, ta cũng ít nhiều có chút hiểu rõ đối với kẻ địch.
Chợt, hắn thả người bay ở trên bầu trời Cổ Lâm u ám.
Lấy thực lực hôm nay của Từ Huyền, cũng không dám dễ dàng tiến vào trung tâm Cổ Lâm.
U ám Cổ Lâm, chính là đại bản doanh của yêu tộc.
Tục truyền, nơi sâu xa nhất u ám Cổ Lâm, có yêu tộc chí tôn Ma Hoàng, chính là Bất Hủ chí tôn ở Thần hoang đại địa, có thể đếm được trên đầu ngón tay !
Từ Huyền tiến vào Thần hoang không lâu, Thác Bạt Ngọc cùng Bình sư muội, dọc theo phương hướng khác nhau, đi vào trong thăm dò.
Hai vị cường giả ngoại giới, cũng sẽ không kiêng kỵ cái gì, trực tiếp hướng về đại bản doanh yêu tộc bay đi.
Nơi sâu xa U ám Cổ Lâm.
Quốc gia khổng lồ yêu tộc, ở một cung điện trọng yếu...
Một vị hoàng giả hắc quang lẫm lẫm, chậm rãi mở con mắt, một vệt lưu ly kim trạch, lưu chuyển toàn thân.
- Nửa ngày trước, mơ hồ bắt giữ đến khí tức Ngân Từ Nguyên Châu, lần này, tựa hồ có hai cỗ khí tức vô cùng xa lạ, tiến vào Thần hoang đại địa.
Yêu tộc hoàng giả, sắc mặt ngưng trọng, bên hông một long tiên hắc khí giống như Giao Long, rất sống động xoay quanh, một cỗ long uy mơ hồ, vờn quanh bốn phía, phụ cận thiên thiên vạn vạn yêu tộc cùng sinh linh, nằm rạp run lên.
Chín thành Thần hoang, mảnh thổ địa cổ lão này, tổng cộng chia làm ba đại khu vực.
Theo thứ tự là: Trung thổ Thánh vực, Ám Đại cổ vực, Ác Thiên Hoang địa.
Trong đó, đại đa số quốc gia nhân loại, đều sinh tồn ở Trung thổ Thánh vực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.