Chương 1086: Cơn giận của Đế tôn. (2)
Khoái Xan Điếm
27/03/2014
Nhưng nếu là tám phần, thậm chí chín phần, đại biểu thuấn sát trong lúc
đó, có khe hở vô cùng nhỏ bé, căn cứ năng lực phản ứng của đối thủ, sẽ
có cơ hội né tránh phòng bị.
Vô cùng hoàn mỹ, đại biểu khe hở trung gian là số không, không có cơ hội phản ứng, xuất kích liền trúng mục tiêu.
Xì xì!.!
Sau khi vu độc trong thân thể Từ Huyền ổn định, lấy ra kim chi kiếm, thuận lợi chém giết một hai vị thống lĩnh phụ cận.
Nghe được tiếng kêu thảm thiết phía sau, tử diện lão giả nửa bước đế tôn kia, sợ đến hồn vía lên mây, tinh thần tập trung cao độ, luồn ở căng thẳng phòng bị.
- Giết!.!
Một đạo thân ảnh ám kim như lôi đình, trong nháy mắt thay thế được vị trí tử diện lão giả.
Băng oanh ~
Hư không bốn phía bị đánh văng ra một khe nứt đen kịt.
Xoạt!.!
Tử diện lão giả tựa hồ giống như có phòng bị vậy, đi đầu bay về phía trước.
Vậy mà, một sát na khi hắn hiện thân, “Oa” một tiếng, lúc này thổ huyết, sắc mặt trắng bệch, thân hình loáng một cái.
Nguyên lai, hắn cũng chưa thể hoàn toàn né tránh thuấn sát của Từ Huyền.
Dù vậy, tử diện lão giả cũng là bị thương nặng.
- Lần này chỉ có bảy phần hoàn mỹ, lẽ ra nên có thể giết chết phần lớn nửa bước đế tôn, bất quá người này rõ ràng có phòng bị.
Từ Huyền khẽ nhíu mày, nhưng không có ủ rũ.
Nếu như hoàn mỹ, có thể đạt đến chín phần, bên dưới đế tôn hầu như không có khả năng có người chống đối, cho dù là né tránh cùng phòng bị.
Đáng tiếc một lần vừa nãy, chỉ là bảy phần hoàn mỹ.
Tử diện lão giả kia có phòng bị trước, thân hình lại liên tục biến ảo mờ mịt.
Muốn chuẩn bị “Thuấn sát” tiếp theo, Từ Huyền trước tiên phải bình định vu độc nguyền rủa trong thân thể, cũng chậm rãi hội tụ sức mạnh huyết mạch.
Bất tri bất giác, Từ Huyền đuổi theo tử diện lão giả, đi ngang qua mấy trăm triệu dặm.
Mà giờ khắc này, Từ Huyền chém giết một vị nửa bước đế tôn, trọng thương một vị nửa bước đế tôn, ti¬iện tay giết chết mấy vị Đại thống lĩnh, ảnh hưởng thắng bại hai bên.
Nơi sâu xa Giới Thiên Hoang vực, hai vị đế tôn đánh cho kinh thiên động địa, bất phân thắng bại.
- Thiên Túng Cửu Tinh. . tiểu tử Thiên sát!.!
Vị đế tôn trên người mặc chiến giáp đen kịt, tay cầm hắc kiếm hẹp dài kia, rít gào kinh sợ.
Mắt thấy trong không gian kia, sức mạnh đỉnh cao Hoàng Thiên thánh triều đạt được ưu thế áp đảo, đại quân tùy theo tiến quân thần tốc.
Mà Từ Huyền kia, càng là tiêu điểm của toàn bộ chiến trường, chém giết một vị nửa bước đế tôn, vừa đánh trọng thương truy sát một vị nửa bước đế tôn khác.
Càng điên cuồng hơn chính là, Từ Huyền một người một ngựa, giết vào đại bản doanh địch quân.
Kim chi kiếm trong tay của hắn, không gì không xuyên thủng, như bẻ cành khô, chém chết vạn vật.
Uy năng Kim chi kiếm công kích, đã có thể uy hiếp nửa bước đế tôn, còn lại Đại thống lĩnh, thống lĩnh phổ thông, một dạng như thái rau.
Ở dưới Từ Huyền “dẫn dắt”, đại quân Hoàng Thiên thánh triều tiến quân thần tốc, vọt vào đại bản doanh địch quân.
Trong lúc nhất thời, binh bại như núi đổ.
Tiến vào đại bản doanh địch quân, tử diện lão giả lẫn vào dòng lũ ngàn tỉ tu giả, thân hình biến ảo chập chờn, Từ Huyền muốn thi triển “Thuấn sát. ” Độ khó càng là tăng cường.
Bởi vì thuấn sát, là đem công kích tập trung một “Điểm. ” So với kim chi kiếm đơn thể công kích càng tập trung hơn.
- Chết đi!.!
Từ Huyền cười lạnh một tiếng, huyết mạch thần thông kim chi phổi trong thân thể bắn ra, Kim từ nguyên châu rung động.
Kim chi kiếm trong tay của hắn, rộng mở chuyển hóa trở thành Kim từ nguyên kiếm.
Xì xì…
Trong phút chốc, ánh kiếm kim nhuệ dập dờn một vòng kim từ chói mắt, xông thẳng ngân hà Hoang vực, đem hư không giới đại giới kia, mạnh mẽ cắt ra một khe nứt kinh người.
Vù ngô!.!
Trong thiên địa ngàn tỉ kim khí pháp bảo sắc bén, tiếng rung không ngừng, nằm rạp cúng bái.
Vạn binh hành lễ!.!
Phàm là pháp bảo kim loại, vào thời khắc ấy, đều là run rẩy không bị khống chế. Mà trong thiên địa này, chín mươi chín phần trăm vũ khí trở lên, đều đưa vào khoáng vật kim loại, lấy tăng cường sắc bén cùng độ cứng.
Mà kiếm hồng kim nhuệ kia, mang theo vầng sáng kim từ, đi ngang qua vạn dặm, trảm tiến vào dòng lũ ngàn tỉ tu giả.
- A a a. . .
Trong nháy mắt đó, mấy trăm ngàn đại quân tu giả, bị phân giải thành hạt nhỏ.
Trong đó một tiếng kêu thảm thiết rung chuyển linh hồn kia, đến từ vị nửa bước đế tôn tử diện lão giả kia.
Phạm vi Kim từ nguyên kiếm công kích, đối lập trọng đại, đem tu giả phụ cận ngàn dặm tử diện lão giả, tuyệt diệt hết sạch.
Tử diện lão giả kia trọng thương trước, tự nhiên không thể đỡ được, vẫn lạc tại chỗ.
Trải qua chiến dịch này, đại quân Ám Thế thánh triều, triệt để tan tác.
Thực lực Từ Huyền, gần như là vô địch dưới đế tôn.
Không người nào có thể áp chế, không ai có thể ngăn cản, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi!.!
- Ha ha. . . Từ Huyền này quả nhiên danh bất hư truyền.
Vị Thần Hư kỳ một phương Hoàng Thiên thánh triều kia, mặt đỏ lừ lừ, vuốt râu mà cười:
- Càn Ất Đế Tôn, đại cục đã định, ngươi vẫn là mang binh rút khỏi Hoàng Lâm giới đi.
- Thanh Vũ lão đạo, không nên đắc ý quá sớm.
Ánh mắt Càn Ất Đế Tôn miết hướng Từ Huyền phía dưới, hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Vừa đánh vừa lui, hắn phát hiện Từ Huyền dĩ nhiên không nhìn tất cả, giết tiến vào đại bản doanh phe mình.
Quá kiêu ngạo, quả thực là coi trời bằng vung.
Lẽ nào tiểu tử này cho rằng, đế tôn trên trời chỉ là một bài biện sao?
- Tiểu tử. . . Nhận lấy cái chết!.!
Càn Ất Đế Tôn dưới cơn thịnh nộ, giới thiên vũ trụ vạn lôi nổ vang, không bận tâm thân phận mặt mũi, giết hướng về Từ Huyền.
Giữa lúc Từ Huyền đại sát bát phương, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, đột nhiên một cỗ thần uy lay động vũ trụ thời không, từ trên trời giáng xuống.
Trong chớp mắt ấy, vạn lôi ầm ầm, rung khắp cửu thiên, giống như thiên phạt, một cỗ uy áp nhìn xuống vạn giới, giáng lâm không gian đại giới.
Phương viên trăm triệu dặm, vô số binh tướng tu giả, linh hồn sợ run, bị áp bách đến khó có thể thở dốc.
- Cái gì. . . Là đế tôn?
Từ Huyền giật mình trong lòng, phảng phất toàn bộ sức mạnh vũ trụ thời không, hướng trên người mình áp bách mà đến.
- Ngông cuồng tiểu nhi, vì ngươi vô tri, phải trả giá thật nhiều, chịu đựng đế tôn trừng phạt!.!
Âm thanh bá đạo từ giới Thiên Hoang vực kéo dài mà đến, vang vọng toàn bộ không gian đại giới.
Không gian Hoàng Lâm giới, một trận phát run, giới thiên lay động, phảng phất như ở dưới cơn giận của đế tôn mà run. sợ
Vù oanh ~
Mười triệu dặm hư không trên đỉnh đầu của Từ Huyền, hội tụ một cỗ hồn lực vượt lên vạn vật, cũng trong phút chốc hình thành một hư ảnh cao tới vạn trượng, đen như mực, tay cầm kiếm lớn màu đen, giống như Ma tôn tuyên cổ.
Cái kia giáng lâm, chính là Phân thần huyễn ảnh của đế tôn, hư không bốn phía đổ nát phạm vi lớn, lan tràn mấy trăm ngàn dặm, sức mạnh cấm kỵ, lan đến bốn phương tám hướng.
- Càn Ất Đế Tôn, đừng hòng!.!
Thanh Vũ Đế Tôn của Hoàng Thiên Đại Đế gầm lên một tiếng, phất trần trong tay vung lên, một cỗ lôi hà rung động ba sắc, ngưng tụ thành lôi vân, mạnh mẽ đánh về chân thân của Càn Ất Đế Tôn.
Vô cùng hoàn mỹ, đại biểu khe hở trung gian là số không, không có cơ hội phản ứng, xuất kích liền trúng mục tiêu.
Xì xì!.!
Sau khi vu độc trong thân thể Từ Huyền ổn định, lấy ra kim chi kiếm, thuận lợi chém giết một hai vị thống lĩnh phụ cận.
Nghe được tiếng kêu thảm thiết phía sau, tử diện lão giả nửa bước đế tôn kia, sợ đến hồn vía lên mây, tinh thần tập trung cao độ, luồn ở căng thẳng phòng bị.
- Giết!.!
Một đạo thân ảnh ám kim như lôi đình, trong nháy mắt thay thế được vị trí tử diện lão giả.
Băng oanh ~
Hư không bốn phía bị đánh văng ra một khe nứt đen kịt.
Xoạt!.!
Tử diện lão giả tựa hồ giống như có phòng bị vậy, đi đầu bay về phía trước.
Vậy mà, một sát na khi hắn hiện thân, “Oa” một tiếng, lúc này thổ huyết, sắc mặt trắng bệch, thân hình loáng một cái.
Nguyên lai, hắn cũng chưa thể hoàn toàn né tránh thuấn sát của Từ Huyền.
Dù vậy, tử diện lão giả cũng là bị thương nặng.
- Lần này chỉ có bảy phần hoàn mỹ, lẽ ra nên có thể giết chết phần lớn nửa bước đế tôn, bất quá người này rõ ràng có phòng bị.
Từ Huyền khẽ nhíu mày, nhưng không có ủ rũ.
Nếu như hoàn mỹ, có thể đạt đến chín phần, bên dưới đế tôn hầu như không có khả năng có người chống đối, cho dù là né tránh cùng phòng bị.
Đáng tiếc một lần vừa nãy, chỉ là bảy phần hoàn mỹ.
Tử diện lão giả kia có phòng bị trước, thân hình lại liên tục biến ảo mờ mịt.
Muốn chuẩn bị “Thuấn sát” tiếp theo, Từ Huyền trước tiên phải bình định vu độc nguyền rủa trong thân thể, cũng chậm rãi hội tụ sức mạnh huyết mạch.
Bất tri bất giác, Từ Huyền đuổi theo tử diện lão giả, đi ngang qua mấy trăm triệu dặm.
Mà giờ khắc này, Từ Huyền chém giết một vị nửa bước đế tôn, trọng thương một vị nửa bước đế tôn, ti¬iện tay giết chết mấy vị Đại thống lĩnh, ảnh hưởng thắng bại hai bên.
Nơi sâu xa Giới Thiên Hoang vực, hai vị đế tôn đánh cho kinh thiên động địa, bất phân thắng bại.
- Thiên Túng Cửu Tinh. . tiểu tử Thiên sát!.!
Vị đế tôn trên người mặc chiến giáp đen kịt, tay cầm hắc kiếm hẹp dài kia, rít gào kinh sợ.
Mắt thấy trong không gian kia, sức mạnh đỉnh cao Hoàng Thiên thánh triều đạt được ưu thế áp đảo, đại quân tùy theo tiến quân thần tốc.
Mà Từ Huyền kia, càng là tiêu điểm của toàn bộ chiến trường, chém giết một vị nửa bước đế tôn, vừa đánh trọng thương truy sát một vị nửa bước đế tôn khác.
Càng điên cuồng hơn chính là, Từ Huyền một người một ngựa, giết vào đại bản doanh địch quân.
Kim chi kiếm trong tay của hắn, không gì không xuyên thủng, như bẻ cành khô, chém chết vạn vật.
Uy năng Kim chi kiếm công kích, đã có thể uy hiếp nửa bước đế tôn, còn lại Đại thống lĩnh, thống lĩnh phổ thông, một dạng như thái rau.
Ở dưới Từ Huyền “dẫn dắt”, đại quân Hoàng Thiên thánh triều tiến quân thần tốc, vọt vào đại bản doanh địch quân.
Trong lúc nhất thời, binh bại như núi đổ.
Tiến vào đại bản doanh địch quân, tử diện lão giả lẫn vào dòng lũ ngàn tỉ tu giả, thân hình biến ảo chập chờn, Từ Huyền muốn thi triển “Thuấn sát. ” Độ khó càng là tăng cường.
Bởi vì thuấn sát, là đem công kích tập trung một “Điểm. ” So với kim chi kiếm đơn thể công kích càng tập trung hơn.
- Chết đi!.!
Từ Huyền cười lạnh một tiếng, huyết mạch thần thông kim chi phổi trong thân thể bắn ra, Kim từ nguyên châu rung động.
Kim chi kiếm trong tay của hắn, rộng mở chuyển hóa trở thành Kim từ nguyên kiếm.
Xì xì…
Trong phút chốc, ánh kiếm kim nhuệ dập dờn một vòng kim từ chói mắt, xông thẳng ngân hà Hoang vực, đem hư không giới đại giới kia, mạnh mẽ cắt ra một khe nứt kinh người.
Vù ngô!.!
Trong thiên địa ngàn tỉ kim khí pháp bảo sắc bén, tiếng rung không ngừng, nằm rạp cúng bái.
Vạn binh hành lễ!.!
Phàm là pháp bảo kim loại, vào thời khắc ấy, đều là run rẩy không bị khống chế. Mà trong thiên địa này, chín mươi chín phần trăm vũ khí trở lên, đều đưa vào khoáng vật kim loại, lấy tăng cường sắc bén cùng độ cứng.
Mà kiếm hồng kim nhuệ kia, mang theo vầng sáng kim từ, đi ngang qua vạn dặm, trảm tiến vào dòng lũ ngàn tỉ tu giả.
- A a a. . .
Trong nháy mắt đó, mấy trăm ngàn đại quân tu giả, bị phân giải thành hạt nhỏ.
Trong đó một tiếng kêu thảm thiết rung chuyển linh hồn kia, đến từ vị nửa bước đế tôn tử diện lão giả kia.
Phạm vi Kim từ nguyên kiếm công kích, đối lập trọng đại, đem tu giả phụ cận ngàn dặm tử diện lão giả, tuyệt diệt hết sạch.
Tử diện lão giả kia trọng thương trước, tự nhiên không thể đỡ được, vẫn lạc tại chỗ.
Trải qua chiến dịch này, đại quân Ám Thế thánh triều, triệt để tan tác.
Thực lực Từ Huyền, gần như là vô địch dưới đế tôn.
Không người nào có thể áp chế, không ai có thể ngăn cản, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi!.!
- Ha ha. . . Từ Huyền này quả nhiên danh bất hư truyền.
Vị Thần Hư kỳ một phương Hoàng Thiên thánh triều kia, mặt đỏ lừ lừ, vuốt râu mà cười:
- Càn Ất Đế Tôn, đại cục đã định, ngươi vẫn là mang binh rút khỏi Hoàng Lâm giới đi.
- Thanh Vũ lão đạo, không nên đắc ý quá sớm.
Ánh mắt Càn Ất Đế Tôn miết hướng Từ Huyền phía dưới, hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Vừa đánh vừa lui, hắn phát hiện Từ Huyền dĩ nhiên không nhìn tất cả, giết tiến vào đại bản doanh phe mình.
Quá kiêu ngạo, quả thực là coi trời bằng vung.
Lẽ nào tiểu tử này cho rằng, đế tôn trên trời chỉ là một bài biện sao?
- Tiểu tử. . . Nhận lấy cái chết!.!
Càn Ất Đế Tôn dưới cơn thịnh nộ, giới thiên vũ trụ vạn lôi nổ vang, không bận tâm thân phận mặt mũi, giết hướng về Từ Huyền.
Giữa lúc Từ Huyền đại sát bát phương, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, đột nhiên một cỗ thần uy lay động vũ trụ thời không, từ trên trời giáng xuống.
Trong chớp mắt ấy, vạn lôi ầm ầm, rung khắp cửu thiên, giống như thiên phạt, một cỗ uy áp nhìn xuống vạn giới, giáng lâm không gian đại giới.
Phương viên trăm triệu dặm, vô số binh tướng tu giả, linh hồn sợ run, bị áp bách đến khó có thể thở dốc.
- Cái gì. . . Là đế tôn?
Từ Huyền giật mình trong lòng, phảng phất toàn bộ sức mạnh vũ trụ thời không, hướng trên người mình áp bách mà đến.
- Ngông cuồng tiểu nhi, vì ngươi vô tri, phải trả giá thật nhiều, chịu đựng đế tôn trừng phạt!.!
Âm thanh bá đạo từ giới Thiên Hoang vực kéo dài mà đến, vang vọng toàn bộ không gian đại giới.
Không gian Hoàng Lâm giới, một trận phát run, giới thiên lay động, phảng phất như ở dưới cơn giận của đế tôn mà run. sợ
Vù oanh ~
Mười triệu dặm hư không trên đỉnh đầu của Từ Huyền, hội tụ một cỗ hồn lực vượt lên vạn vật, cũng trong phút chốc hình thành một hư ảnh cao tới vạn trượng, đen như mực, tay cầm kiếm lớn màu đen, giống như Ma tôn tuyên cổ.
Cái kia giáng lâm, chính là Phân thần huyễn ảnh của đế tôn, hư không bốn phía đổ nát phạm vi lớn, lan tràn mấy trăm ngàn dặm, sức mạnh cấm kỵ, lan đến bốn phương tám hướng.
- Càn Ất Đế Tôn, đừng hòng!.!
Thanh Vũ Đế Tôn của Hoàng Thiên Đại Đế gầm lên một tiếng, phất trần trong tay vung lên, một cỗ lôi hà rung động ba sắc, ngưng tụ thành lôi vân, mạnh mẽ đánh về chân thân của Càn Ất Đế Tôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.