Chương 925: Cự Đầu xuất thủ. (1)
Khoái Xan Điếm
29/01/2014
Huống chi, Từ Huyền cùng Thánh chủ cũng không có đề cập vấn đề phân phối lợi ích của Di Lạc Cửu Bảo.
Hào khí trong đại điện dần hòa hoãn xuống.
Chỉ chốc lát sau, Sở Đông ở bên ngoài đẩy cửa đi vào, các lộ đỉnh phong cường giả cũng lục tục kéo đến.
Đối mặt với Nguyên Thần Đại Đạo cao cao tại thượng, tất cả mọi người kính sợ thần phục, không dám có ý tứ làm trái.
Đồng thời, thời điểm mọi người nhìn về phía Từ Huyền cũng phát ra kính nể từ trong nội tâm và cũng sinh ra một loại tâm lý ngưỡng mộ.
Dám cùng Nguyên Thần Đại Đạo khiêu chiến, chuyện này phóng nhãn khắp tiểu giới đều là văn sở vị văn (mới nghe lần đầu).
Kế tiếp, cường giả đỉnh phong các lộ dùng Tử Sương cùng Từ Huyền làm hạch tâm, thương nghị vấn đề cùng chống chọi với Thần Hoang Cảnh xâm lấn.
Cường giả đỉnh phong các lộ có những ý kiến không đồng nhất.
Có chủ trương thừa cơ phản kích, có chủ trương phòng thủ, chờ đợi thêm viện binh.
- Sở mỗ đề nghị, đại quân Bát Hoang thành cần làm tốt chuẩn bị rút lui khỏi nơi này.
Một thanh âm vang lên.
Rút lui khỏi nơi này?
Trong đại điện không khỏi trở nên yên tĩnh lạ kỳ.
Nếu không có đề nghị này, đệ nhất truyền kỳ tiên diễn sư đến từ Đông Hoang nhất định sẽ lọt vào sự bài xích.
Khi Thánh Cảnh cường viện đuổi tới, uy danh Nguyên Thần Đại Đạo hàng lâm, tại sao không cân nhắc tiến công xuất kích, mà lại lựa chọn rút lui khỏi là như thế nào?
Ánh mắt Tử Sương nhẹ nhàng ngưng trọng, hắn lạnh nhạt nói:
- Cớ gì nói ra lời ấy? Chẳng lẽ Tinh Phong Vương Triều đối với Thánh Cảnh không có có tự tin?
Thánh Cảnh là thế lực tam dương cảnh siêu nhiên thế ngoại, cũng là thế lực tối cường bao trùm một giới.
Lần này, Thánh Cảnh chỉ một lần duy nhất phái ra mấy trăm người nửa bước tiến vào Kim Đan, hơn mấy chục Bất Hủ Kim Đan, thậm chí có Nguyên Thần Đại Đạo hàng lâm.
- Thứ nhất, Bát Hoang thành có quy mô quá nhỏ, sau khi luân phiên chinh chiến xuống cơ hồ sẽ trở thành một tràng đổ nát thê lương. Thứ hai, số lượng địch quân quá mức khổng lồ, thú triều vô cùng vô tận, có thể khiến chúng ta suy sụp. Thứ ba, nếu chính diện chinh chiến thì trăm vạn Ám Ma quân đoàn, cho dù lại đến mấy trăm vạn viện binh cũng khó có thể ngăn cản.
Ánh mắt Sở Đông minh duệ, hắn theo lý mà phân tích chiến cuộc.
- Quốc sư có ý định rút lui về phương nào?
Trên mặt Thanh Thạch Chí Tôn hiện lên vẻ mệt mỏi.
Bát Hoang thành có thể kiên trì đến hiện tại, công lao của Thanh Thạch Chí Tôn không thể bỏ qua, nhưng pháp lực cùng tâm thần của hắn đều có hạn, hiện giờ sắp tới bờ vực sụp đổ rồi.
- Tinh Phong Thánh Đô!
Sở Đông không chút lựa chọn nói:
- Tinh Phong Thánh Đô tọa lạc ở linh hồ cùng linh mạch khổng lồ, phòng ngự trận pháp lực lượng mạnh hơn gấp 10 lần, quy mô của nó phóng nhãn Đông Hoang chính là số một. . Đồng thời, Tinh Phong Thánh Đô cũng là trung tâm đầu mối then chốt của cả Đông Hoang biên cảnh, có thể dễ dàng đạt được sự trợ giúp của các lộ khác.
Nghe xong lời ấy, cao tầng của Tinh Phong Vương Triều cơ bản đều biểu thị đồng ý.
Quốc sư Sở Đông chính là hóa thân cao nhất của trí tuệ ở Tinh Phong Vương Triều, bày mưu nghĩ kế, một tay phụ tá quốc quân, sáng lập vương triều cường đại nhất Đông Hoang.
Dĩ vãng, trong chiến tranh phàm là có Sở Đông khống chế, đều bách chiến bách thắng. Chỉ là lúc này đây địch ta song phương cách xa quá lớn, đối thủ lại là thần Hoang đệ nhất tiên diễn sư Tiên Lê.
Nhưng mà Thánh Cảnh cao tầng không cho như vậy là đúng.
- Sở quốc sư nói có lý, nhưng chư vị có lẽ đã đánh giá thấp thực lực của Thánh Cảnh, nếu để cho chúng ta chém giết mấy vị thủ lãnh trọng yếu của địch quân thì trăm vạn Ám Ma quân đoàn tự nhiên binh bại như núi đổ.
Tử Sương chậm rãi lắc đầu nói.
Thánh Cảnh không đồng ý rút lui.
Sở Đông thở dài một hơi, cũng không lên tiếng đề nghị gì nữa.
Lý do trong chuyện này rất nhiều người cũng nhìn ra được.
Đoạn trưởng lão hướng Từ Huyền dùng thần thức truyền âm nói:
- Cường viện của Thánh Cảnh ta vừa đem đến, đạo phòng tuyến thứ nhất của Tam Dương Cảnh liền lập tức sụp đổ rút lui khỏi, điều này làm cho Thánh Cảnh còn mặt mũi nào mà tồn tại? Vì thế, tối thiểu nhất phải đánh thắng một trận mới có thể rút lui khỏi nơi này.
Dùng địa vị trưởng lão Thánh Cảnh sao lại có thể không rõ đề nghị của Sở Đông là tốt nhất và chú trọng hơn vào đại cục.
Nhưng uy danh chí cao vô thượng của Thánh Cảnh không cho phép lập tức rút lui.
Đường đường là Thánh Cảnh, phái ra Nguyên Thần Đại Đạo và viện binh rất mạnh, mới vừa vặn gia nhập chiến tranh liền lập tức bại lui, đích xác sẽ tổn hao uy danh.
Đám người Từ Huyền cùng Sở Đông đều minh bạch vấn đề này, vì thế cố gắng không đề cập tới nó nữa.
- Cường viện Thánh Cảnh vừa tới làm cho địch quân tạm thời lui lại, việc cấp bách là chúng ta cần đánh thắng một trận.
Từ Huyền chậm rãi lên tiếng.
Hắn nói như vậy xem như là quyết sách đã được chấp nhận và đồng thời hạ một cái bậc thang cho Thánh Cảnh.
Tử Sương bổ sung:
- Để cho Bát Hoang thành chuẩn bị sẵn sàng, kế tiếp bổn trưởng lão tự mình xuất chiến, phải áp chế nhuệ khí của Ám Yêu Vương lại.
Tin tức này rất nhanh truyền đạt tới các nơi. Cường viện Thánh Cảnh cùng với Nguyên Thần Đại Đạo đến khiến cho sĩ khí bên trong Bát Hoang thành tăng vọt tới một mức độ trước nay chưa có.
Nhưng mặt khác Sở Đông đang âm thầm tìm kế hoạch rút lui.
Dù sao Bát Hoang thành rất nhanh sẽ trở thành phế tích, không còn kiên trì được bao lâu nữa.
Rồi sau đó mấy ngày, cường giả Thánh Cảnh gia nhập các nơi trên chiến trường triển khai giao phong cùng người xâm nhập Thần Hoang Cảnh.
Xét phương diện cường giả, Bát Hoang thành đích xác chiếm cứ ưu thế rất lớn.
Nhưng cho dù là loại tình huống này, Thần Hoang Cảnh cũng không có ý định phản kích.
Ngay tại ngày thứ ba.
Ám Ma quân đoàn cùng Yêu tộc thú triều một lần nữa phản công, thế công mãnh liệt tới mức trước nay chưa từng có.
Trong đại điện.
- Báo trưởng lão, việc lớn không tốt, địch quân có cường giả xuất thủ chém giết rất nhiều cường giả Kim Đan Thánh Cảnh ta, nhất là Bất Hủ Kim Đan Giao tộc, trong đồng giai khó ai có thể chống lại.
Một vị Thánh Cảnh Bán Bộ Kim Đan báo lại.
- Giao tộc Kim Đan?
Sắc mặt Tử Sương ngưng tụ.
Giao Long nhất tộc phóng nhãn thế giới này là sinh linh cường hoành cao cấp nhất.
Trên cơ bản, Giao tộc mới vào Kim Đan có thể tung hoành một giới này, Kim Đan tiểu thành gần như vô địch.
- Có bao nhiêu Giao tộc Kim Đan?
- Kim Đan tiểu thành năm vị, trong đó một vị Hắc Giao đặc thù còn đánh bại cả Bàng Trưởng Lão.
Vẻ mặt Bán Bộ Kim Đan hồi hộp nói.
- Báo! Thánh Cảnh đã tổn thất mười vị Kim Đan thủ lĩnh, Bàng Trưởng Lão suýt nữa bị chém chết, Đoạn Trưởng Lão cũng thụ trọng thương.
Cái gì!
Sắc mặt Tử Sương đại biến.
Thực lực của trưởng lão Thánh Cảnh, hắn thập phần tỏ tường, không ngờ lại bị bại nhanh đến như thế.
- Báo! Quân vương Ám Ma quân đoàn xuất thủ, thế không thể đỡ, không người nào có thể địch lại.
Bát Hoang thành lại một lần nữa lâm vào nguy cơ.
Hào khí trong đại điện dần hòa hoãn xuống.
Chỉ chốc lát sau, Sở Đông ở bên ngoài đẩy cửa đi vào, các lộ đỉnh phong cường giả cũng lục tục kéo đến.
Đối mặt với Nguyên Thần Đại Đạo cao cao tại thượng, tất cả mọi người kính sợ thần phục, không dám có ý tứ làm trái.
Đồng thời, thời điểm mọi người nhìn về phía Từ Huyền cũng phát ra kính nể từ trong nội tâm và cũng sinh ra một loại tâm lý ngưỡng mộ.
Dám cùng Nguyên Thần Đại Đạo khiêu chiến, chuyện này phóng nhãn khắp tiểu giới đều là văn sở vị văn (mới nghe lần đầu).
Kế tiếp, cường giả đỉnh phong các lộ dùng Tử Sương cùng Từ Huyền làm hạch tâm, thương nghị vấn đề cùng chống chọi với Thần Hoang Cảnh xâm lấn.
Cường giả đỉnh phong các lộ có những ý kiến không đồng nhất.
Có chủ trương thừa cơ phản kích, có chủ trương phòng thủ, chờ đợi thêm viện binh.
- Sở mỗ đề nghị, đại quân Bát Hoang thành cần làm tốt chuẩn bị rút lui khỏi nơi này.
Một thanh âm vang lên.
Rút lui khỏi nơi này?
Trong đại điện không khỏi trở nên yên tĩnh lạ kỳ.
Nếu không có đề nghị này, đệ nhất truyền kỳ tiên diễn sư đến từ Đông Hoang nhất định sẽ lọt vào sự bài xích.
Khi Thánh Cảnh cường viện đuổi tới, uy danh Nguyên Thần Đại Đạo hàng lâm, tại sao không cân nhắc tiến công xuất kích, mà lại lựa chọn rút lui khỏi là như thế nào?
Ánh mắt Tử Sương nhẹ nhàng ngưng trọng, hắn lạnh nhạt nói:
- Cớ gì nói ra lời ấy? Chẳng lẽ Tinh Phong Vương Triều đối với Thánh Cảnh không có có tự tin?
Thánh Cảnh là thế lực tam dương cảnh siêu nhiên thế ngoại, cũng là thế lực tối cường bao trùm một giới.
Lần này, Thánh Cảnh chỉ một lần duy nhất phái ra mấy trăm người nửa bước tiến vào Kim Đan, hơn mấy chục Bất Hủ Kim Đan, thậm chí có Nguyên Thần Đại Đạo hàng lâm.
- Thứ nhất, Bát Hoang thành có quy mô quá nhỏ, sau khi luân phiên chinh chiến xuống cơ hồ sẽ trở thành một tràng đổ nát thê lương. Thứ hai, số lượng địch quân quá mức khổng lồ, thú triều vô cùng vô tận, có thể khiến chúng ta suy sụp. Thứ ba, nếu chính diện chinh chiến thì trăm vạn Ám Ma quân đoàn, cho dù lại đến mấy trăm vạn viện binh cũng khó có thể ngăn cản.
Ánh mắt Sở Đông minh duệ, hắn theo lý mà phân tích chiến cuộc.
- Quốc sư có ý định rút lui về phương nào?
Trên mặt Thanh Thạch Chí Tôn hiện lên vẻ mệt mỏi.
Bát Hoang thành có thể kiên trì đến hiện tại, công lao của Thanh Thạch Chí Tôn không thể bỏ qua, nhưng pháp lực cùng tâm thần của hắn đều có hạn, hiện giờ sắp tới bờ vực sụp đổ rồi.
- Tinh Phong Thánh Đô!
Sở Đông không chút lựa chọn nói:
- Tinh Phong Thánh Đô tọa lạc ở linh hồ cùng linh mạch khổng lồ, phòng ngự trận pháp lực lượng mạnh hơn gấp 10 lần, quy mô của nó phóng nhãn Đông Hoang chính là số một. . Đồng thời, Tinh Phong Thánh Đô cũng là trung tâm đầu mối then chốt của cả Đông Hoang biên cảnh, có thể dễ dàng đạt được sự trợ giúp của các lộ khác.
Nghe xong lời ấy, cao tầng của Tinh Phong Vương Triều cơ bản đều biểu thị đồng ý.
Quốc sư Sở Đông chính là hóa thân cao nhất của trí tuệ ở Tinh Phong Vương Triều, bày mưu nghĩ kế, một tay phụ tá quốc quân, sáng lập vương triều cường đại nhất Đông Hoang.
Dĩ vãng, trong chiến tranh phàm là có Sở Đông khống chế, đều bách chiến bách thắng. Chỉ là lúc này đây địch ta song phương cách xa quá lớn, đối thủ lại là thần Hoang đệ nhất tiên diễn sư Tiên Lê.
Nhưng mà Thánh Cảnh cao tầng không cho như vậy là đúng.
- Sở quốc sư nói có lý, nhưng chư vị có lẽ đã đánh giá thấp thực lực của Thánh Cảnh, nếu để cho chúng ta chém giết mấy vị thủ lãnh trọng yếu của địch quân thì trăm vạn Ám Ma quân đoàn tự nhiên binh bại như núi đổ.
Tử Sương chậm rãi lắc đầu nói.
Thánh Cảnh không đồng ý rút lui.
Sở Đông thở dài một hơi, cũng không lên tiếng đề nghị gì nữa.
Lý do trong chuyện này rất nhiều người cũng nhìn ra được.
Đoạn trưởng lão hướng Từ Huyền dùng thần thức truyền âm nói:
- Cường viện của Thánh Cảnh ta vừa đem đến, đạo phòng tuyến thứ nhất của Tam Dương Cảnh liền lập tức sụp đổ rút lui khỏi, điều này làm cho Thánh Cảnh còn mặt mũi nào mà tồn tại? Vì thế, tối thiểu nhất phải đánh thắng một trận mới có thể rút lui khỏi nơi này.
Dùng địa vị trưởng lão Thánh Cảnh sao lại có thể không rõ đề nghị của Sở Đông là tốt nhất và chú trọng hơn vào đại cục.
Nhưng uy danh chí cao vô thượng của Thánh Cảnh không cho phép lập tức rút lui.
Đường đường là Thánh Cảnh, phái ra Nguyên Thần Đại Đạo và viện binh rất mạnh, mới vừa vặn gia nhập chiến tranh liền lập tức bại lui, đích xác sẽ tổn hao uy danh.
Đám người Từ Huyền cùng Sở Đông đều minh bạch vấn đề này, vì thế cố gắng không đề cập tới nó nữa.
- Cường viện Thánh Cảnh vừa tới làm cho địch quân tạm thời lui lại, việc cấp bách là chúng ta cần đánh thắng một trận.
Từ Huyền chậm rãi lên tiếng.
Hắn nói như vậy xem như là quyết sách đã được chấp nhận và đồng thời hạ một cái bậc thang cho Thánh Cảnh.
Tử Sương bổ sung:
- Để cho Bát Hoang thành chuẩn bị sẵn sàng, kế tiếp bổn trưởng lão tự mình xuất chiến, phải áp chế nhuệ khí của Ám Yêu Vương lại.
Tin tức này rất nhanh truyền đạt tới các nơi. Cường viện Thánh Cảnh cùng với Nguyên Thần Đại Đạo đến khiến cho sĩ khí bên trong Bát Hoang thành tăng vọt tới một mức độ trước nay chưa có.
Nhưng mặt khác Sở Đông đang âm thầm tìm kế hoạch rút lui.
Dù sao Bát Hoang thành rất nhanh sẽ trở thành phế tích, không còn kiên trì được bao lâu nữa.
Rồi sau đó mấy ngày, cường giả Thánh Cảnh gia nhập các nơi trên chiến trường triển khai giao phong cùng người xâm nhập Thần Hoang Cảnh.
Xét phương diện cường giả, Bát Hoang thành đích xác chiếm cứ ưu thế rất lớn.
Nhưng cho dù là loại tình huống này, Thần Hoang Cảnh cũng không có ý định phản kích.
Ngay tại ngày thứ ba.
Ám Ma quân đoàn cùng Yêu tộc thú triều một lần nữa phản công, thế công mãnh liệt tới mức trước nay chưa từng có.
Trong đại điện.
- Báo trưởng lão, việc lớn không tốt, địch quân có cường giả xuất thủ chém giết rất nhiều cường giả Kim Đan Thánh Cảnh ta, nhất là Bất Hủ Kim Đan Giao tộc, trong đồng giai khó ai có thể chống lại.
Một vị Thánh Cảnh Bán Bộ Kim Đan báo lại.
- Giao tộc Kim Đan?
Sắc mặt Tử Sương ngưng tụ.
Giao Long nhất tộc phóng nhãn thế giới này là sinh linh cường hoành cao cấp nhất.
Trên cơ bản, Giao tộc mới vào Kim Đan có thể tung hoành một giới này, Kim Đan tiểu thành gần như vô địch.
- Có bao nhiêu Giao tộc Kim Đan?
- Kim Đan tiểu thành năm vị, trong đó một vị Hắc Giao đặc thù còn đánh bại cả Bàng Trưởng Lão.
Vẻ mặt Bán Bộ Kim Đan hồi hộp nói.
- Báo! Thánh Cảnh đã tổn thất mười vị Kim Đan thủ lĩnh, Bàng Trưởng Lão suýt nữa bị chém chết, Đoạn Trưởng Lão cũng thụ trọng thương.
Cái gì!
Sắc mặt Tử Sương đại biến.
Thực lực của trưởng lão Thánh Cảnh, hắn thập phần tỏ tường, không ngờ lại bị bại nhanh đến như thế.
- Báo! Quân vương Ám Ma quân đoàn xuất thủ, thế không thể đỡ, không người nào có thể địch lại.
Bát Hoang thành lại một lần nữa lâm vào nguy cơ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.