Chương 904: Đại chiến giới ngoại cường giả. (2)
Khoái Xan Điếm
18/01/2014
Một quyền kia chưa phát sinh, một cỗ phách khí chất phác hùng hồn, ngưng tụ trong một mảnh hư không.
Ba người Thanh Thạch chí tôn, Nhiếp Hàn, Lục tính lão giả ở phụ cận, đều cảm thấy mạc danh đè nén, linh hồn trong huyết nhục không tự chủ sợ run.
Cái này cũng là Từ Huyền thôi thúc Kim Bá Vương thể đến mức tận cùng.
Giờ khắc này, hắn giống như Viễn cổ bá chủ, lực lượng một quyền lay động thiên cổ.
Đồng thời, bốn phía quyền kình óng ánh kia, vẫn bao vây một vòng ngân từ nguyên quang mỹ lệ rực rỡ, mang theo lực lượng bản nguyên của Thần hoang đại địa.
Dưới tình huống như vậy, ngay cả Thác Bạt Ngọc cũng trở nên động dung, vầng trán vẩy một cái.
Một quyền không hề bảo lưu của Từ Huyền, đã có thể giết chết trưởng lão Thánh cảnh, mơ hồ ép về phía Nguyên Thần đại đạo.
- Đây mới là sức mạnh chân chính của hắn?
Sau khi Thanh Thạch chí tôn cùng Lục tính lão giả chấn động, lập tức phối hợp Từ Huyền ra tay.
Bất luận như thế nào, giờ khắc này Thác Bạt Ngọc mới là đại địch số một. Nếu như chưa trừ diệt hắn, mọi người nỗ lực đều sẽ thất bại trong gang tấc.
Ầm!
Thanh Thạch chí tôn quát lên một tiếng lớn, trọng lực hùng hồn vô hạn, áp bách đến trên người Thác Bạt Ngọc. Lấy lực lượng di lạc báu vật, toàn lực thôi thúc thần thông trọng lực, đủ để áp bách tập trung cường giả Nguyên Thần đại đạo trở xuống.
Độn Thiên thần toa trong tay Lục tính lão giả vung lên, một đạo ngân nhận không gian như dải lụa trong suốt, mạnh mẽ chém về phía Thác Bạt Ngọc.
Cuối cùng Nhiếp Hàn tay cầm Thiên hạt Ma kiếm, lóe lên ám quang tinh nhuận, phá không chém ra một đạo kiếm ảnh dữ tợn đen kịt, toàn bộ vực sâu rơi vào hôn ám ngắn ngủi, bị ánh sáng sáng tối chập chờn bao phủ.
Di lạc Cửu Bảo công kích mạnh nhất Thiên Hạt Ma kiếm, ở dưới dung hợp Thiên Hạt ma tâm, phát sinh sức mạnh khiến Nguyên Thần đại đạo cũng phải thay đổi sắc mặt.
Sức mạnh bốn vị Bất hủ chí tôn, không hề bảo lưu tập trung Thác Bạt Ngọc.
Đầu tiên là Từ Huyền, sức mạnh một quyền kia cùng Thác Bạt Ngọc chính diện giao phong.
Băng bành…
Sức mạnh Nguyên Thần đại đạo vượt lên một giới, như núi vọt tới, Từ Huyền khí huyết sôi trào, suýt chút nữa thổ huyết, thân hình liên tục rút lui.
Cũng may có trọng lực của Thanh Thạch chí tôn tập trung, để tốc độ cùng động tác Thác Bạt Ngọc ra tay, chậm lại mấy phần.
Sau đó là không gian ngân nhận của Lục tính lão giả, phá tan tầng tầng lãng lưu, tiếp cận Thác Bạt Ngọc, trong nháy mắt đổ nát. Nhưng chiến tích này đã là không tầm thường, ít nhất công kích đặc thù, đã gần tới thân Thác Bạt Ngọc.
Cuối cùng, khi một chưởng của Thác Bạt Ngọc đẩy lùi Từ Huyền, một chiêu kiếm bá đạo kia của Nhiếp Hàn, cũng chính diện chém tới trên người Thác Bạt Ngọc.
Thân hình Thác Bạt Ngọc loáng một cái, thân thể dập dờn hư quang, lửa khói mãnh liệt, sắc mặt khẽ biến:
- Độc lực. . .
Nguyên lai, Thiên Hạt Ma kiếm không phải đơn thuần thuộc tính ma đạo, còn ẩn chứa kịch độc của Thiên Hạt bộ tộc.
Tuy lực lượng của Thác Bạt Ngọc mạnh, nhưng chiếm thân thể này, ở trong Bất hủ Kim đan chỉ có thể coi là phổ thông.
Tứ đại cường giả liên thủ, đồng tâm hiệp lực luân phiên công kích, mơ hồ đạt đến mức độ có thể tranh đấu cùng Nguyên Thần đại đạo.
Công lớn chính là thực lực Từ Huyền vượt qua tưởng tượng, sức mạnh chân chính của Kim Bá Vương thể, cùng với thuộc tính Ngân Từ Nguyên Châu. Để hắn ở trình độ nhất định có thể chống lại Nguyên Thần đại đạo.
Còn nữa, Thanh Thạch chí tôn cùng Lục tính lão giả phụ trợ kiềm chế, Nhiếp Hàn cường lực công kích, đều đưa đến tác dụng rất lớn.
Còn lại mấy Bất hủ chí tôn này đối kháng giới ngoại cường giả, đều là tinh anh trong chí tôn.
Vù!
Đỉnh đầu Thác Bạt Ngọc liên tục vọt tới sức mạnh kinh sợ thiên địa. Bản tôn cùng Bình sư muội đang ở Tam Dương cảnh xa xôi, đang cật lực thi triển bí thuật, đem sức mạnh chân chính của giới ngoại cường giả, độ đưa tới. . .
- Thực lực Thác Bạt Ngọc này, đang không ngừng tăng lên.
Từ Huyền cảm thấy không ổn.
- Đều đi chết…
Thác Bạt Ngọc quát lạnh một tiếng, tóc bạc múa tung, quyền chưởng vung vẩy, đầy trời khói đen u ám. Hóa thành từng cái từng cái quang ảnh long hình, nhằm về phía mấy người Từ Huyền.
- Thần Hỏa kim cương!
Thể phách Từ Huyền trong khoảnh khắc tăng vọt đến hai mươi trượng, giống như cự trụ trong thiên địa. Thể phách, thần thông, lực bộc phát, tăng lên trên diện rộng.
Trong chớp mắt ấy, Từ Huyền sản sinh sức mạnh, hầu như có thể so sánh hơn thua cùng Nguyên Thần đại đạo.
Ầm băng oanh…
Từ Huyền sừng sững trong sóng lớn, cùng Thác Bạt Ngọc chính diện đánh nhau, kinh thiên oai kia, bao phủ toàn bộ không gian vực sâu, di lạc bảo điện to lớn tùy theo lay động.
Dư âm chiến đấu cường đại kia, hơn nửa lao ra cấm chế, rất nhiều cường giả, trực tiếp bị thuấn sát.
- Chạy mau…
- Quá kinh khủng, không nên ở đây nữa, vùng không gian này sắp đổ nát. . .
Cường như Bất hủ Kim đan hàng ngũ, cũng sợ hãi sợ run run, dồn dập chạy ra khỏi di lạc bảo điện.
Từ Huyền cùng Thác Bạt Ngọc chính diện giao phong, nhưng vẫn có khoảng cách, cũng may Thanh Thạch chí tôn cùng Lục tính lão giả, vẫn ở một bên kiềm chế, Nhiếp Hàn phát động từng đạo từng đạo thế tiến công mạnh mẽ.
- Thực lực Từ Huyền kia, dĩ nhiên khủng bố như vậy!
Một phe khác, Giao Long Ma Hoàng kinh hãi không ngớt.
Ai cũng không ngờ, trong di lạc báu vật, sẽ xuất hiện một tuyệt sắc lợi hại như thế, hầu như có thể cùng giới ngoại cường giả Nguyên Thần đại đạo, chính diện đánh nhau.
- Không biết bí thuật của Thác Bạt Ngọc này, có thể kiên trì bao lâu?
Giao Long Ma Hoàng một tay áp chế Tuyết Vi, Thải Tước, Kim Giáp nam tử, vẫn ở thế thượng phong, nhưng sắc mặt âm tình bất định.
Đột nhiên, lân quang màu đen bên ngoài thân của hắn di động, một tầng vảy rồng như thực chất bao phủ toàn thân.
Trong chớp mắt ấy, thân thể của hắn cao lên mấy trượng, hóa thành hình thái Nhân Long hợp nhất chiến đấu, thực lực tăng vọt.
Hô vù…
Hắc Giao long tiên hóa thành long ảnh một, hai trăm trượng rít gào, giương nanh múa vuốt, diễm lưu màu đen bao phủ ba người Tuyết Vi.
- Bất hảo…
Kim Giáp nam tử đến từ U Ám thánh cảnh, mặt lộ vẻ sợ hãi, hốt hoảng mà chạy, nhưng như trước chậm một bước, bị long ảnh rít gào đột kích, bị hỏa diễm đen đặc nuốt hết.
- A!
Lại một tiếng kêu thảm thiết, cắt phá hư không.
Kim Giáp nam tử chết tại chỗ.
Giao Long Ma Hoàng được bí thuật huyết mạch cường hóa, thực lực hầu như một chân bước vào Nguyên Thần đại đạo, chỉ đứng sau Thác Bạt Ngọc cùng Từ Huyền.
Bành bành…
Thải Tước cùng Tuyết Vi bị đánh bay ra ngoài, cùng nhau thổ huyết, quanh thân bốc hơi khói đen.
Đặc biệt là Thải Tước, lúc này đã ngất đi.
Bước ngoặt nguy hiểm, Tuyết Vi quát một tiếng, Nhân Ngư Chi Lệ dẫn động di thiên đại lang, một con cổ kình màu xanh dài đến gần hai dặm, xuất hiện ở dưới chân.
Một tầng sóng nước màu xanh, từ Cổ Thanh Ngư Tượng dưới chân, lan tràn đến toàn thân Tuyết Vi, hai con mắt nàng đóng chặt, dẫn động thuỷ lôi thao thiên, mãnh liệt nhằm về phía Giao Long Ma Hoàng, nhân cơ hội cứu Thải Tước.
Dù vậy, Giao Long Ma Hoàng kia như trước cực kỳ cường thế đánh tới.
Ba người Thanh Thạch chí tôn, Nhiếp Hàn, Lục tính lão giả ở phụ cận, đều cảm thấy mạc danh đè nén, linh hồn trong huyết nhục không tự chủ sợ run.
Cái này cũng là Từ Huyền thôi thúc Kim Bá Vương thể đến mức tận cùng.
Giờ khắc này, hắn giống như Viễn cổ bá chủ, lực lượng một quyền lay động thiên cổ.
Đồng thời, bốn phía quyền kình óng ánh kia, vẫn bao vây một vòng ngân từ nguyên quang mỹ lệ rực rỡ, mang theo lực lượng bản nguyên của Thần hoang đại địa.
Dưới tình huống như vậy, ngay cả Thác Bạt Ngọc cũng trở nên động dung, vầng trán vẩy một cái.
Một quyền không hề bảo lưu của Từ Huyền, đã có thể giết chết trưởng lão Thánh cảnh, mơ hồ ép về phía Nguyên Thần đại đạo.
- Đây mới là sức mạnh chân chính của hắn?
Sau khi Thanh Thạch chí tôn cùng Lục tính lão giả chấn động, lập tức phối hợp Từ Huyền ra tay.
Bất luận như thế nào, giờ khắc này Thác Bạt Ngọc mới là đại địch số một. Nếu như chưa trừ diệt hắn, mọi người nỗ lực đều sẽ thất bại trong gang tấc.
Ầm!
Thanh Thạch chí tôn quát lên một tiếng lớn, trọng lực hùng hồn vô hạn, áp bách đến trên người Thác Bạt Ngọc. Lấy lực lượng di lạc báu vật, toàn lực thôi thúc thần thông trọng lực, đủ để áp bách tập trung cường giả Nguyên Thần đại đạo trở xuống.
Độn Thiên thần toa trong tay Lục tính lão giả vung lên, một đạo ngân nhận không gian như dải lụa trong suốt, mạnh mẽ chém về phía Thác Bạt Ngọc.
Cuối cùng Nhiếp Hàn tay cầm Thiên hạt Ma kiếm, lóe lên ám quang tinh nhuận, phá không chém ra một đạo kiếm ảnh dữ tợn đen kịt, toàn bộ vực sâu rơi vào hôn ám ngắn ngủi, bị ánh sáng sáng tối chập chờn bao phủ.
Di lạc Cửu Bảo công kích mạnh nhất Thiên Hạt Ma kiếm, ở dưới dung hợp Thiên Hạt ma tâm, phát sinh sức mạnh khiến Nguyên Thần đại đạo cũng phải thay đổi sắc mặt.
Sức mạnh bốn vị Bất hủ chí tôn, không hề bảo lưu tập trung Thác Bạt Ngọc.
Đầu tiên là Từ Huyền, sức mạnh một quyền kia cùng Thác Bạt Ngọc chính diện giao phong.
Băng bành…
Sức mạnh Nguyên Thần đại đạo vượt lên một giới, như núi vọt tới, Từ Huyền khí huyết sôi trào, suýt chút nữa thổ huyết, thân hình liên tục rút lui.
Cũng may có trọng lực của Thanh Thạch chí tôn tập trung, để tốc độ cùng động tác Thác Bạt Ngọc ra tay, chậm lại mấy phần.
Sau đó là không gian ngân nhận của Lục tính lão giả, phá tan tầng tầng lãng lưu, tiếp cận Thác Bạt Ngọc, trong nháy mắt đổ nát. Nhưng chiến tích này đã là không tầm thường, ít nhất công kích đặc thù, đã gần tới thân Thác Bạt Ngọc.
Cuối cùng, khi một chưởng của Thác Bạt Ngọc đẩy lùi Từ Huyền, một chiêu kiếm bá đạo kia của Nhiếp Hàn, cũng chính diện chém tới trên người Thác Bạt Ngọc.
Thân hình Thác Bạt Ngọc loáng một cái, thân thể dập dờn hư quang, lửa khói mãnh liệt, sắc mặt khẽ biến:
- Độc lực. . .
Nguyên lai, Thiên Hạt Ma kiếm không phải đơn thuần thuộc tính ma đạo, còn ẩn chứa kịch độc của Thiên Hạt bộ tộc.
Tuy lực lượng của Thác Bạt Ngọc mạnh, nhưng chiếm thân thể này, ở trong Bất hủ Kim đan chỉ có thể coi là phổ thông.
Tứ đại cường giả liên thủ, đồng tâm hiệp lực luân phiên công kích, mơ hồ đạt đến mức độ có thể tranh đấu cùng Nguyên Thần đại đạo.
Công lớn chính là thực lực Từ Huyền vượt qua tưởng tượng, sức mạnh chân chính của Kim Bá Vương thể, cùng với thuộc tính Ngân Từ Nguyên Châu. Để hắn ở trình độ nhất định có thể chống lại Nguyên Thần đại đạo.
Còn nữa, Thanh Thạch chí tôn cùng Lục tính lão giả phụ trợ kiềm chế, Nhiếp Hàn cường lực công kích, đều đưa đến tác dụng rất lớn.
Còn lại mấy Bất hủ chí tôn này đối kháng giới ngoại cường giả, đều là tinh anh trong chí tôn.
Vù!
Đỉnh đầu Thác Bạt Ngọc liên tục vọt tới sức mạnh kinh sợ thiên địa. Bản tôn cùng Bình sư muội đang ở Tam Dương cảnh xa xôi, đang cật lực thi triển bí thuật, đem sức mạnh chân chính của giới ngoại cường giả, độ đưa tới. . .
- Thực lực Thác Bạt Ngọc này, đang không ngừng tăng lên.
Từ Huyền cảm thấy không ổn.
- Đều đi chết…
Thác Bạt Ngọc quát lạnh một tiếng, tóc bạc múa tung, quyền chưởng vung vẩy, đầy trời khói đen u ám. Hóa thành từng cái từng cái quang ảnh long hình, nhằm về phía mấy người Từ Huyền.
- Thần Hỏa kim cương!
Thể phách Từ Huyền trong khoảnh khắc tăng vọt đến hai mươi trượng, giống như cự trụ trong thiên địa. Thể phách, thần thông, lực bộc phát, tăng lên trên diện rộng.
Trong chớp mắt ấy, Từ Huyền sản sinh sức mạnh, hầu như có thể so sánh hơn thua cùng Nguyên Thần đại đạo.
Ầm băng oanh…
Từ Huyền sừng sững trong sóng lớn, cùng Thác Bạt Ngọc chính diện đánh nhau, kinh thiên oai kia, bao phủ toàn bộ không gian vực sâu, di lạc bảo điện to lớn tùy theo lay động.
Dư âm chiến đấu cường đại kia, hơn nửa lao ra cấm chế, rất nhiều cường giả, trực tiếp bị thuấn sát.
- Chạy mau…
- Quá kinh khủng, không nên ở đây nữa, vùng không gian này sắp đổ nát. . .
Cường như Bất hủ Kim đan hàng ngũ, cũng sợ hãi sợ run run, dồn dập chạy ra khỏi di lạc bảo điện.
Từ Huyền cùng Thác Bạt Ngọc chính diện giao phong, nhưng vẫn có khoảng cách, cũng may Thanh Thạch chí tôn cùng Lục tính lão giả, vẫn ở một bên kiềm chế, Nhiếp Hàn phát động từng đạo từng đạo thế tiến công mạnh mẽ.
- Thực lực Từ Huyền kia, dĩ nhiên khủng bố như vậy!
Một phe khác, Giao Long Ma Hoàng kinh hãi không ngớt.
Ai cũng không ngờ, trong di lạc báu vật, sẽ xuất hiện một tuyệt sắc lợi hại như thế, hầu như có thể cùng giới ngoại cường giả Nguyên Thần đại đạo, chính diện đánh nhau.
- Không biết bí thuật của Thác Bạt Ngọc này, có thể kiên trì bao lâu?
Giao Long Ma Hoàng một tay áp chế Tuyết Vi, Thải Tước, Kim Giáp nam tử, vẫn ở thế thượng phong, nhưng sắc mặt âm tình bất định.
Đột nhiên, lân quang màu đen bên ngoài thân của hắn di động, một tầng vảy rồng như thực chất bao phủ toàn thân.
Trong chớp mắt ấy, thân thể của hắn cao lên mấy trượng, hóa thành hình thái Nhân Long hợp nhất chiến đấu, thực lực tăng vọt.
Hô vù…
Hắc Giao long tiên hóa thành long ảnh một, hai trăm trượng rít gào, giương nanh múa vuốt, diễm lưu màu đen bao phủ ba người Tuyết Vi.
- Bất hảo…
Kim Giáp nam tử đến từ U Ám thánh cảnh, mặt lộ vẻ sợ hãi, hốt hoảng mà chạy, nhưng như trước chậm một bước, bị long ảnh rít gào đột kích, bị hỏa diễm đen đặc nuốt hết.
- A!
Lại một tiếng kêu thảm thiết, cắt phá hư không.
Kim Giáp nam tử chết tại chỗ.
Giao Long Ma Hoàng được bí thuật huyết mạch cường hóa, thực lực hầu như một chân bước vào Nguyên Thần đại đạo, chỉ đứng sau Thác Bạt Ngọc cùng Từ Huyền.
Bành bành…
Thải Tước cùng Tuyết Vi bị đánh bay ra ngoài, cùng nhau thổ huyết, quanh thân bốc hơi khói đen.
Đặc biệt là Thải Tước, lúc này đã ngất đi.
Bước ngoặt nguy hiểm, Tuyết Vi quát một tiếng, Nhân Ngư Chi Lệ dẫn động di thiên đại lang, một con cổ kình màu xanh dài đến gần hai dặm, xuất hiện ở dưới chân.
Một tầng sóng nước màu xanh, từ Cổ Thanh Ngư Tượng dưới chân, lan tràn đến toàn thân Tuyết Vi, hai con mắt nàng đóng chặt, dẫn động thuỷ lôi thao thiên, mãnh liệt nhằm về phía Giao Long Ma Hoàng, nhân cơ hội cứu Thải Tước.
Dù vậy, Giao Long Ma Hoàng kia như trước cực kỳ cường thế đánh tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.