Chương 416: Đồng tước chi nghi. (1)
Khoái Xan Điếm
23/09/2013
Phi ở phía trước là một vòng sáng ba màu, phát ra khí tức dị tộc thần bí, huyến mỹ sáng lạn, đằng sau truy đuổi là một đạo nhân ảnh, khí tức bạo ngược, ẩn ẩn nhấp nhô một tia vàng nhạt, mang đến cho người trầm trọng không hiểu.
Những nơi hai người đi qua, tiếng gió rít gào chói tai, khí lãng tứ tán, làm cho vô số Yêu tộc, nhân loại, dị tộc tâm thần rung động.
- Là Ngưng Đan kỳ!
Một dị tộc vừa toát ra khỏi mặt nước, bị dọa kêu to một tiếng, lập tức trốn vào trong thuỷ vực.
Giữa không trung một chiếc thuyền buồm màu trắng, đang phi hành ở phía trước, bỗng nhiên gặp phải hai nhân ảnh sấm sét này, hơn vài chục Tu Giả nhân loại trên thuyền buồm tâm thần sợ run.
- Là khí tức đan đạo...
- Xem tình hình còn không chỉ là một vị Ngưng Đan kỳ, bọn hắn đang chém giết nhau sao?
- Khá tốt không có lan đến gần Phi Vân thuyền chúng ta.
Tu Giả nhân loại bên trên Thuyền buồm, mặt lộ vẻ kính sợ, đưa mắt nhìn hai thân ảnh mơ hồ kia đi xa.
Đồng dạng có không ít người thở phào một hơi, khẻ lau mồ hôi.
Ngưng Đan cường giả, cao cao tại thượng, là cấp độ khó có thể chạm, để cho vô số Tu Giả Thoát phàm tam giai ngưỡng mộ.
Lúc này, hai đại Ngưng Đan truy đuổi nhau kia, xuyên thẳng qua dãy núi, tầng mây, Trường Hà, trận kia tự nhiên đồ sộ, thực sự làm cho Tu Giả phụ cận chờ đợi lo lắng.
Đan đạo cường giả chiến đấu, lan đến gần bất luận nơi nào, đều là một hồi tai nạn không nhỏ. Cho dù là một tia dư âm chiến đấu ảnh hưởng, cũng mang đến tai hoạ ngập đầu cho Tu Giả bình thường.
Đương nhiên, Cửu Long vịnh chi địa, cường giả như mây, cao nhân lánh đời không ít, không thiếu Ngưng Đan cao nhân.
- Ngưng Đan trung kỳ dị tộc!
Ở bên trong ngọn núi nào đó, một vị Huyền Y lão giả đang tu luyện, cảm nhận được hai khí tức kia, tâm thần bỗng dưng rùng mình.
Đan đạo cấp độ, mỗi khi đột phá cảnh giới, so sánh với Thoát phàm tam giai, đều muốn khó khăn hơ rất nhiều, Ngưng Đan trung kỳ thực lực càng tiến thêm một tầng, so với Ngưng Đan sơ kì thì mạnh hơn rất nhiều.
Thời điểm Huyền Y lão giả kia triển khai thần thức xem xét, sắc mặt kinh ngạc, khó có thể tin:
- Chuyện gì xảy ra? Ngưng Đan trung kỳ Khổng Tước dị tộc, lại bị một nhân loại Ngưng Đan sơ kì đuổi giết! Không đúng, khí tức trên người thiếu niên kia thật đáng sợ...
Hai đạo thân ảnh mơ hồ này, kiên nhẫn truy trốn, một mực tiếp tục nửa canh giờ, tốc độ cũng dần dần chậm lại.
Một đoạn thời khắc, Khổng Tước lão bà phi ở phía trước, kinh sợ chất vấn:
- Họ Từ tiểu tử, ngươi còn ý định truy bao lâu? Trung tâm Cửu Long vịnh này, không thiếu cường giả ẩn nấp, nếu hai chúng ta nguyên khí đại thương, cũng khó nói đan đạo cường giả khác, sẽ không lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.
Thân hình Từ Huyền có chút cứng lại, ở trong quá trình đuổi giết, dần dần cảm thấy cố hết sức, lực lượng Tam phẩm Phong Linh phù trong túi trữ vật, cũng nhanh tiêu hao hầu như không còn.
- Ha ha ha...
Trên mặt hắn trào phúng:
- Ngươi cái ác bà này, trước kia Âm Hồn Bất Tán, không phải muốn tìm manh mối chín thành thất lạc sao? Hiện tại ngay cả dũng khí chiến một trận cũng không có.
Hắn ý đồ dùng chín thành thất lạc hấp dẫn đối phương, thế nhưng mà Khổng Tước lão bà căn bản không mắc mưu, một lòng chạy trốn, không cùng Từ Huyền ngạnh bính.
Lực lượng Tam phẩm linh phù trên người Từ Huyền hoàn toàn tiêu tán, chỉ có thể trơ mắt nhìn Khổng Tước lão bà cùng mình dần dần kéo ra khoảng cách.
Khổng Tước lão bà càng bay càng xa, hơi buông lỏng một hơi, may mắn tốc độ phi hành của Từ Huyền không bằng công kích cùng phòng ngự biến thái của hắn, nếu không chỉ sợ mình khó tránh khỏi một kiếp.
- Họ Từ tiểu tử! Đừng vội càn rỡ, sớm muộn cũng có một ngày, ngươi sẽ bị cường giả Khổng Tước nhất tộc ta đuổi giết đến chết!
Khổng Tước lão bà khó tiêu một ngụm ác khí trong lòng, hung hăng uy hiếp nói.
Nàng là Ngưng Đan kỳ uy tín lâu năm, lại bị một thanh niên mới tấn chức đan đạo đuổi giết cùng trào phúng, thật sự trên mặt không ánh sáng.
- Hừ, không cần Khổng Tước nhất tộc các ngươi đuổi giết, có ngày Từ Huyền ta sẽ đích thân sát nhập Ác Thiên Hoang địa, để cho Khổng Tước nhất tộc các ngươi vì hành vi hôm nay, trả giá thật nhiều!
Thanh âm Từ Huyền, từ xa đến gần, âm vang hữu lực, lộ ra một cổ sát phạt quyết đoán, làm cho Khổng Tước lão bà càng bay càng xa, tâm thần không hiểu trầm xuống.
Thần hoang đại địa, chia làm Tam đại khu vực: Trung Thổ Thánh Vực, Ám Đại cổ vực, Ác Thiên Hoang Vực.
Trong đó hoàn cảnh ác liệt nhất chính là Ác Thiên Hoang, cũng chính là đại bản doanh của dị tộc.
Mà thế lực nhân loại, chiếm cứ Trung Thổ Thánh Vực có địa thế tốt nhất.
Giờ phút này hai người ở trong Cửu Long vịnh, thì thuộc về Ám Đại cổ vực mà nhân loại, yêu thú, dị tộc cùng tồn tại.
Khổng Tước lão bà cảm nhận được thanh âm thiếu niên nhân phía sau kia có sát ý quả quyết, vốn là kinh hãi, nhưng sau đó tự giễu cười cười:
- Giết đến Ác Thiên Hoang địa? Uy hiếp cả Khổng Tước dị tộc ta? Thật sự là nghé con không sợ chết!
Nàng cũng không có đem lời nói của Từ Huyền để ở trong lòng, một đường bay ra bên ngoài Cửu Long vịnh.
Thẳng đến một chỗ bí ẩn, cùng nữ hài Thải Y hội hợp.
- Cô cô, sự kiện kia truy tra như thế nào? Ngươi không phải nói muốn bắt giữ nhân loại kia, tra hỏi manh mối Cửu thành thất lạc sao, sao lại...
Vẻ mặt Thải Tước kinh ngạc nhìn qua Khổng Tước lão bà lúc này thần sắc hơi có vẻ chật vật.
- Việc này không nên chậm trễ! Mau trở lại Khổng Tước thánh điện!
Khổng Tước lão bà không nói hai lời, lôi kéo Thải Tước bay đi.
- Cô cô! Đến cùng là chuyện gì xảy ra?
Thải Tước kinh nghi khó hiểu hỏi.
- Việc lớn không tốt, chí bảo Khổng Tước thánh điện Thất Linh đồng tước của chúng ta, lại bị một nhân loại trộm đi.
Sắc mặt Khổng Tước lão bà ngưng trọng.
- Điều này sao có thể! Bốn năm năm trước, ta cùng Thái gia gia vẫn chứng kiến kỳ bảo trong truyền thuyết kia mà?
Thải Tước há to mồm, vẻ mặt kinh ngạc.
Nếu như Từ Huyền ở đây, chỉ sợ cũng phải giật mình không nhỏ.
Bởi vì bốn năm năm trước, khi đó Từ Huyền còn chưa có tiến vào Thần hoang đại địa. Mà bảo vật thần bí Thất Linh đồng tước này, từng ở Hoàng Long Thành lưu lạc mấy trăm năm!
Nếu như lời Thải Tước không giả, chẳng lẽ thế gian này, lại có hai kiện kỳ bảo truyền thuyết giống y như đúc.
Cần biết ba mươi kiện kỳ bảo truyền thuyết này, địa vị ở trong Thần hoang đại địa, là gần với chín kiện bảo vật thất lạc, đều là thế gian duy nhất, huống chi Thất Linh đồng tước là kỳ bảo truyền thuyết bài danh cực kỳ gần phía trước.
- Cô cô quá nhạy cảm rồi, Thất Linh đồng tước trong tay thiếu niên nhân loại kia, nhất định là phỏng chế phẩm, hì hì.
Thải Tước rất nhanh cười hì hì nói.
- Phỏng chế? Không có khả năng...
Mắt Khổng Tước lão bà lộ ra kiên quyết, trong đầu bỗng nhiên hiển hiện tình hình Từ Huyền dùng bổn mạng Viêm Hỏa khống chế Thất Linh đồng tước, diệt sát Ngưng Đan trung kỳ Kim Lang đại Vương. Phỏng chế tuyệt đối không có khả năng có uy năng cùng khí tức kia.
Những nơi hai người đi qua, tiếng gió rít gào chói tai, khí lãng tứ tán, làm cho vô số Yêu tộc, nhân loại, dị tộc tâm thần rung động.
- Là Ngưng Đan kỳ!
Một dị tộc vừa toát ra khỏi mặt nước, bị dọa kêu to một tiếng, lập tức trốn vào trong thuỷ vực.
Giữa không trung một chiếc thuyền buồm màu trắng, đang phi hành ở phía trước, bỗng nhiên gặp phải hai nhân ảnh sấm sét này, hơn vài chục Tu Giả nhân loại trên thuyền buồm tâm thần sợ run.
- Là khí tức đan đạo...
- Xem tình hình còn không chỉ là một vị Ngưng Đan kỳ, bọn hắn đang chém giết nhau sao?
- Khá tốt không có lan đến gần Phi Vân thuyền chúng ta.
Tu Giả nhân loại bên trên Thuyền buồm, mặt lộ vẻ kính sợ, đưa mắt nhìn hai thân ảnh mơ hồ kia đi xa.
Đồng dạng có không ít người thở phào một hơi, khẻ lau mồ hôi.
Ngưng Đan cường giả, cao cao tại thượng, là cấp độ khó có thể chạm, để cho vô số Tu Giả Thoát phàm tam giai ngưỡng mộ.
Lúc này, hai đại Ngưng Đan truy đuổi nhau kia, xuyên thẳng qua dãy núi, tầng mây, Trường Hà, trận kia tự nhiên đồ sộ, thực sự làm cho Tu Giả phụ cận chờ đợi lo lắng.
Đan đạo cường giả chiến đấu, lan đến gần bất luận nơi nào, đều là một hồi tai nạn không nhỏ. Cho dù là một tia dư âm chiến đấu ảnh hưởng, cũng mang đến tai hoạ ngập đầu cho Tu Giả bình thường.
Đương nhiên, Cửu Long vịnh chi địa, cường giả như mây, cao nhân lánh đời không ít, không thiếu Ngưng Đan cao nhân.
- Ngưng Đan trung kỳ dị tộc!
Ở bên trong ngọn núi nào đó, một vị Huyền Y lão giả đang tu luyện, cảm nhận được hai khí tức kia, tâm thần bỗng dưng rùng mình.
Đan đạo cấp độ, mỗi khi đột phá cảnh giới, so sánh với Thoát phàm tam giai, đều muốn khó khăn hơ rất nhiều, Ngưng Đan trung kỳ thực lực càng tiến thêm một tầng, so với Ngưng Đan sơ kì thì mạnh hơn rất nhiều.
Thời điểm Huyền Y lão giả kia triển khai thần thức xem xét, sắc mặt kinh ngạc, khó có thể tin:
- Chuyện gì xảy ra? Ngưng Đan trung kỳ Khổng Tước dị tộc, lại bị một nhân loại Ngưng Đan sơ kì đuổi giết! Không đúng, khí tức trên người thiếu niên kia thật đáng sợ...
Hai đạo thân ảnh mơ hồ này, kiên nhẫn truy trốn, một mực tiếp tục nửa canh giờ, tốc độ cũng dần dần chậm lại.
Một đoạn thời khắc, Khổng Tước lão bà phi ở phía trước, kinh sợ chất vấn:
- Họ Từ tiểu tử, ngươi còn ý định truy bao lâu? Trung tâm Cửu Long vịnh này, không thiếu cường giả ẩn nấp, nếu hai chúng ta nguyên khí đại thương, cũng khó nói đan đạo cường giả khác, sẽ không lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.
Thân hình Từ Huyền có chút cứng lại, ở trong quá trình đuổi giết, dần dần cảm thấy cố hết sức, lực lượng Tam phẩm Phong Linh phù trong túi trữ vật, cũng nhanh tiêu hao hầu như không còn.
- Ha ha ha...
Trên mặt hắn trào phúng:
- Ngươi cái ác bà này, trước kia Âm Hồn Bất Tán, không phải muốn tìm manh mối chín thành thất lạc sao? Hiện tại ngay cả dũng khí chiến một trận cũng không có.
Hắn ý đồ dùng chín thành thất lạc hấp dẫn đối phương, thế nhưng mà Khổng Tước lão bà căn bản không mắc mưu, một lòng chạy trốn, không cùng Từ Huyền ngạnh bính.
Lực lượng Tam phẩm linh phù trên người Từ Huyền hoàn toàn tiêu tán, chỉ có thể trơ mắt nhìn Khổng Tước lão bà cùng mình dần dần kéo ra khoảng cách.
Khổng Tước lão bà càng bay càng xa, hơi buông lỏng một hơi, may mắn tốc độ phi hành của Từ Huyền không bằng công kích cùng phòng ngự biến thái của hắn, nếu không chỉ sợ mình khó tránh khỏi một kiếp.
- Họ Từ tiểu tử! Đừng vội càn rỡ, sớm muộn cũng có một ngày, ngươi sẽ bị cường giả Khổng Tước nhất tộc ta đuổi giết đến chết!
Khổng Tước lão bà khó tiêu một ngụm ác khí trong lòng, hung hăng uy hiếp nói.
Nàng là Ngưng Đan kỳ uy tín lâu năm, lại bị một thanh niên mới tấn chức đan đạo đuổi giết cùng trào phúng, thật sự trên mặt không ánh sáng.
- Hừ, không cần Khổng Tước nhất tộc các ngươi đuổi giết, có ngày Từ Huyền ta sẽ đích thân sát nhập Ác Thiên Hoang địa, để cho Khổng Tước nhất tộc các ngươi vì hành vi hôm nay, trả giá thật nhiều!
Thanh âm Từ Huyền, từ xa đến gần, âm vang hữu lực, lộ ra một cổ sát phạt quyết đoán, làm cho Khổng Tước lão bà càng bay càng xa, tâm thần không hiểu trầm xuống.
Thần hoang đại địa, chia làm Tam đại khu vực: Trung Thổ Thánh Vực, Ám Đại cổ vực, Ác Thiên Hoang Vực.
Trong đó hoàn cảnh ác liệt nhất chính là Ác Thiên Hoang, cũng chính là đại bản doanh của dị tộc.
Mà thế lực nhân loại, chiếm cứ Trung Thổ Thánh Vực có địa thế tốt nhất.
Giờ phút này hai người ở trong Cửu Long vịnh, thì thuộc về Ám Đại cổ vực mà nhân loại, yêu thú, dị tộc cùng tồn tại.
Khổng Tước lão bà cảm nhận được thanh âm thiếu niên nhân phía sau kia có sát ý quả quyết, vốn là kinh hãi, nhưng sau đó tự giễu cười cười:
- Giết đến Ác Thiên Hoang địa? Uy hiếp cả Khổng Tước dị tộc ta? Thật sự là nghé con không sợ chết!
Nàng cũng không có đem lời nói của Từ Huyền để ở trong lòng, một đường bay ra bên ngoài Cửu Long vịnh.
Thẳng đến một chỗ bí ẩn, cùng nữ hài Thải Y hội hợp.
- Cô cô, sự kiện kia truy tra như thế nào? Ngươi không phải nói muốn bắt giữ nhân loại kia, tra hỏi manh mối Cửu thành thất lạc sao, sao lại...
Vẻ mặt Thải Tước kinh ngạc nhìn qua Khổng Tước lão bà lúc này thần sắc hơi có vẻ chật vật.
- Việc này không nên chậm trễ! Mau trở lại Khổng Tước thánh điện!
Khổng Tước lão bà không nói hai lời, lôi kéo Thải Tước bay đi.
- Cô cô! Đến cùng là chuyện gì xảy ra?
Thải Tước kinh nghi khó hiểu hỏi.
- Việc lớn không tốt, chí bảo Khổng Tước thánh điện Thất Linh đồng tước của chúng ta, lại bị một nhân loại trộm đi.
Sắc mặt Khổng Tước lão bà ngưng trọng.
- Điều này sao có thể! Bốn năm năm trước, ta cùng Thái gia gia vẫn chứng kiến kỳ bảo trong truyền thuyết kia mà?
Thải Tước há to mồm, vẻ mặt kinh ngạc.
Nếu như Từ Huyền ở đây, chỉ sợ cũng phải giật mình không nhỏ.
Bởi vì bốn năm năm trước, khi đó Từ Huyền còn chưa có tiến vào Thần hoang đại địa. Mà bảo vật thần bí Thất Linh đồng tước này, từng ở Hoàng Long Thành lưu lạc mấy trăm năm!
Nếu như lời Thải Tước không giả, chẳng lẽ thế gian này, lại có hai kiện kỳ bảo truyền thuyết giống y như đúc.
Cần biết ba mươi kiện kỳ bảo truyền thuyết này, địa vị ở trong Thần hoang đại địa, là gần với chín kiện bảo vật thất lạc, đều là thế gian duy nhất, huống chi Thất Linh đồng tước là kỳ bảo truyền thuyết bài danh cực kỳ gần phía trước.
- Cô cô quá nhạy cảm rồi, Thất Linh đồng tước trong tay thiếu niên nhân loại kia, nhất định là phỏng chế phẩm, hì hì.
Thải Tước rất nhanh cười hì hì nói.
- Phỏng chế? Không có khả năng...
Mắt Khổng Tước lão bà lộ ra kiên quyết, trong đầu bỗng nhiên hiển hiện tình hình Từ Huyền dùng bổn mạng Viêm Hỏa khống chế Thất Linh đồng tước, diệt sát Ngưng Đan trung kỳ Kim Lang đại Vương. Phỏng chế tuyệt đối không có khả năng có uy năng cùng khí tức kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.