Chương 874: Khai Nguyên vương triều. (1)
Khoái Xan Điếm
08/01/2014
Từ Huyền cùng Minh Tước, đồng thời đều được Phượng Ma Dực tán thành.
Vì vậy, ở dưới kích phát tinh huyết, sinh ra ba người dung linh khó mà tin nổi.
Giờ khắc này.
Trên sân tĩnh mịch một mảnh, Từ Huyền nhắm mắt đạp ở trên Hắc Phượng ám diễm bốn màu thiêu đốt, cảm nhận được sức mạnh hủy thiên diệt địa của sinh linh thượng cổ này.
Hắc Phượng dưới chân, là kết quả Minh Tước cùng Phượng Ma Dực dung linh hợp thể.
Mà Từ Huyền, trở thành địa vị chủ đạo, thống trị sức mạnh vô tận do ba người dung linh.
Đột nhiên, hắn mở một đôi mắt tối tăm, như vực sâu lạnh lẽo.
Một cỗ hàn ý lạnh lẽo linh hồn, từ tầm mắt của hắn lan tràn.
Sau khi Dung linh hợp thể, Từ Huyền nắm giữ huyết mạch thần thông của ba loại sinh linh bất đồng.
- Các ngươi lập tức thối lui. . .
Từ Huyền chân đạp quang diễm hắc phong, ma cánh chấn động, nhìn xuống phía dưới.
- Không thể nào!
Thanh Thạch chí tôn rít gào một tiếng, trọng lực kinh thiên động địa, ở dưới di lạc báu vật ảnh hưởng, toàn lực hám ở trên người Từ Huyền.
Ầm!
Từ Huyền ở Hắc Phượng gia trì, nhẹ nhàng loáng một cái, nhưng không có phản ứng quá to lớn.
- Đã như vậy, đừng trách ta đuổi tận giết tuyệt….
Âm thanh Từ Huyền lạnh lẽo, chấp tay hành lễ, Hắc Phượng to lớn kia chấn động ma cánh, từ trên trời giáng xuống, lao thẳng mà tới.
Ầm phốc. . .
Thân thể khổng lồ của Thanh Thạch chí tôn, trong nháy mắt bị nhấn chìm, mặt đất chấn động, Ầm ầm không ngừng.
Trong chớp mắt ấy, phương viên mấy trăm dặm, rơi vào biển lửa quang diễm bốn màu, giống như Tu La Địa Ngục.
- A a a. . .
Thiên Hạt vương giả dẫn dắt tu giả, tu vi thấp hơn nửa bước Kim đan, trong khoảnh khắc bị thiêu hồn phi phách tán.
Trong lúc nhất thời, mặt đất chấn động, đất trời tối tăm, tiếng Phượng minh lạnh lẽo, kinh triệt cửu thiên.
Ma cánh Hắc Phượng cùng Thanh Thạch chí tôn triển khai một hồi đại chiến kinh hồn động phách.
Chỉ là chốc lát, đầm lầy phụ cận sụt lún, rơi vào mấy trăm trượng sâu.
Thanh Thạch chí tôn kia khó có thể ngăn trở uy năng cỡ này, rất nhanh bị uy hiếp nhập vào đại địa.
- Ha ha ha. . . Bất hủ chí tôn, được xưng vô địch Thần hoang, cũng sẽ chạy trốn sao?
Một tiếng cười dài vang vọng ở trong thiên địa.
Chợt hắc phong ma cánh kia, lần thứ hai bay đến giữa không trung, ma cánh vung lên, vài đạo ám diễm quang phong, từ trên trời giáng xuống.
Bành bành oanh. . .
Mấy vị Bất hủ Kim đan cùng nửa bước Kim đan còn lại, bị đuổi náo loạn.
A! A! A. . .
Tiếng kêu thảm thiết, liên miên không dứt truyền đến.
Chỉ là một, hai cái hô hấp, một vị Bất hủ Kim đan vẫn lạc, nửa bước Kim đan càng là chết hết.
Còn dư lại một mình Thiên Hạt vương giả.
- Tha mạng! Đại nhân tha mạng! Ta sẽ không dám đánh chú ý di lạc báu vật nữa!
Thiên Hạt vương giả nằm rạp ở chỗ trống, bốn phương tám hướng đều bị hỏa diễm vây quanh.
- Chậm!
Một đoàn ám diễm quang phong từ trên trời giáng xuống, đem phạm vi mấy trăm trượng quanh hắn oanh thành bình địa.
Ngay cả Bất hủ chí tôn cũng bị đánh cho chạy trối chết, huống hồ là Bất hủ Kim đan phổ thông.
Chỉ là trong chốc lát, Từ Huyền đem một phương Thanh Thạch chí tôn, toàn bộ đuổi tận giết tuyệt.
Ầm ầm ầm. . .
Dưới nền đất một trận chấn động, truyền đến Thanh Thạch chí tôn rít gào:
- Tiểu tử! Xem như ngươi lợi hại. . .
Chỉ thấy một đạo quang hà vàng tươi, bay tới phía chân trời phương xa, hiện ra thân thể Thanh Thạch chí tôn cháy đen từng mảnh từng mảnh.
Từ Huyền chân đạp ma cánh Hắc Phượng, nhưng trở nên động dung.
Thanh Thạch chí tôn này, cũng không có bị thương nặng bao nhiêu.
Đối phương chân chính sợ hãi chính là viêm hỏa của ba người sau khi dung linh hợp thể sản sinh.
Tuy thể phách của Thanh Thạch chí tôn rất mạnh, thế nhưng giống như Viễn cổ thể tu vậy, phương diện linh hồn không phải sở trường.
Xèo…
Thanh Thạch chí tôn hóa thành một đạo quang hà, trốn đến phương xa.
Bây giờ, một phương của hắn, toàn bộ chết hết, dưới tình huống một thân một mình, coi như không có ba người dung linh hợp thể, hắn cũng rất khó chiến thắng ba người Từ Huyền.
Nếu như Từ Huyền đuổi giết, lấy tốc độ của Thanh Thạch chí tôn, có khả năng trốn không thoát.
Nhưng Từ Huyền cũng tự biết, cho dù là ba người dung linh hợp thể, cũng rất khó giết chết đối phương. Huống hồ, trừ Thanh Thạch chí tôn ra, trên sân còn có hai vị nhân loại chí tôn khác.
Vèo!
Từ Huyền cùng ma cánh Hắc Phượng chia lìa, rơi xuống mặt đất. Tiện đà Phượng Ma Dực cùng Minh Tước cũng dồn dập hiện thân, bị hắn thu lấy.
Trên Phương Ấn Sơn, Nhiếp Hàn cùng Tuyết Vi, ánh mắt như dại ra.
Không nghĩ tới Từ Huyền còn có một đòn sát thủ như vậy, một người hầu như tàn sát hết quân địch, ngay cả Bất hủ chí tôn cũng chạy trối chết.
Đương nhiên, thi triển bí thuật cỡ này, cũng vô cùng tiêu hao nguyên khí tinh lực.
Ba người dung linh, Từ Huyền nhiều nhất chỉ có thể kiên trì nửa canh giờ, vừa nãy bất quá là một hồi.
Từ Huyền ở trên Phương Ấn Sơn, ngồi khoanh chân, Nhiếp Hàn cùng Tuyết Vi hộ pháp, một mặt đề phòng nhìn chằm chằm hai vị Bất hủ chí tôn khác.
Lục thường mỹ phụ cùng huyền giáp nam tử, cũng là một lúc lâu, mới hoảng hốt lại đây.
Hai vị Bất hủ chí tôn, liếc mắt nhìn nhau, trên mặt mang theo ý cười, hướng về bên này tiếp cận.
- Chúc mừng các hạ, để trong chủng tộc loài người, lại sản sinh một vị Bất hủ chí tôn.
Lục thường mỹ phụ lại cười nói.
- Không dám, Từ mỗ chỉ là dựa vào bàng môn tà đạo, miễn cưỡng cùng Bất hủ chí tôn chiến một trận.
Từ Huyền không có chút rung động nào nói.
Đối mặt hai vị Bất hủ chí tôn áp bách, trên mặt hắn cũng không có hiện ra quá nhiều kinh hoảng.
Trải qua song phương giới thiệu, ba người Từ Huyền cũng biết hai người này.
Lục thường mỹ phụ là Mộc Linh chí tôn.
Huyền giáp nam tử là Thiên Huyền chí tôn.
Hai người đều là đến từ Trung thổ Thánh vực Khai Nguyên vương triều.
Huyền giáp nam tử kia, cười dài đánh giá Từ Huyền:
- Các hạ là đến từ ngoại giới.
- Không sai.
Từ Huyền không rõ nhìn về phía huyền giáp nam tử.
- Ha ha, vậy cũng không có lầm.
Huyền giáp nam tử cười ha ha, đối với Từ Huyền đột nhiên khách khí rất nhiều.
Từ Huyền cảm giác không hiểu ra sao.
- Ta muốn cùng Từ đạo hữu, nói chuyện riêng một chút.
Huyền giáp nam tử cao thâm khó dò nói.
Từ Huyền đột nhiên nghĩ đến cái gì, cùng huyền giáp nam tử ánh mắt tụ hợp, người sau khẽ gật đầu.
Hai người lập tức bay ra trăm dặm hơn.
- Xoạt!
Một tay Từ Huyền run lên, lấy ra một khối lệnh bài đặc thù.
Thiên Huyền chí tôn, sắc mặt thay đổi, lập tức khom mình hành lễ:
- Thiên Huyền gặp gỡ sứ giả Thánh cảnh.
Nguyên lai, Thiên Huyền chí tôn này là nội ứng mà Thiên Đô thánh cảnh rất sớm phái nhập Thần Hoang.
Thần hoang đại địa, cường giả Đan Đạo trở lên ở ngoại giới, căn bản không vào được. Chỉ có ở bên trong Thần hoang lên cấp Đan Đạo, mới có thể tùy ý ra vào.
Muốn bồi dưỡng một nội ứng như Thiên Huyền chí tôn, đối với Thánh cảnh mà nói cũng là không dễ.
- Miễn lễ.
Từ Huyền thản nhiên nói:
- Luận địa vị, ta ở Thánh cảnh, cũng bất quá là một hậu bối. Chỉ là may mắn được Thánh chủ phó thác, tiến vào Thần hoang đại địa, chấp hành nhiệm vụ.
Vì vậy, ở dưới kích phát tinh huyết, sinh ra ba người dung linh khó mà tin nổi.
Giờ khắc này.
Trên sân tĩnh mịch một mảnh, Từ Huyền nhắm mắt đạp ở trên Hắc Phượng ám diễm bốn màu thiêu đốt, cảm nhận được sức mạnh hủy thiên diệt địa của sinh linh thượng cổ này.
Hắc Phượng dưới chân, là kết quả Minh Tước cùng Phượng Ma Dực dung linh hợp thể.
Mà Từ Huyền, trở thành địa vị chủ đạo, thống trị sức mạnh vô tận do ba người dung linh.
Đột nhiên, hắn mở một đôi mắt tối tăm, như vực sâu lạnh lẽo.
Một cỗ hàn ý lạnh lẽo linh hồn, từ tầm mắt của hắn lan tràn.
Sau khi Dung linh hợp thể, Từ Huyền nắm giữ huyết mạch thần thông của ba loại sinh linh bất đồng.
- Các ngươi lập tức thối lui. . .
Từ Huyền chân đạp quang diễm hắc phong, ma cánh chấn động, nhìn xuống phía dưới.
- Không thể nào!
Thanh Thạch chí tôn rít gào một tiếng, trọng lực kinh thiên động địa, ở dưới di lạc báu vật ảnh hưởng, toàn lực hám ở trên người Từ Huyền.
Ầm!
Từ Huyền ở Hắc Phượng gia trì, nhẹ nhàng loáng một cái, nhưng không có phản ứng quá to lớn.
- Đã như vậy, đừng trách ta đuổi tận giết tuyệt….
Âm thanh Từ Huyền lạnh lẽo, chấp tay hành lễ, Hắc Phượng to lớn kia chấn động ma cánh, từ trên trời giáng xuống, lao thẳng mà tới.
Ầm phốc. . .
Thân thể khổng lồ của Thanh Thạch chí tôn, trong nháy mắt bị nhấn chìm, mặt đất chấn động, Ầm ầm không ngừng.
Trong chớp mắt ấy, phương viên mấy trăm dặm, rơi vào biển lửa quang diễm bốn màu, giống như Tu La Địa Ngục.
- A a a. . .
Thiên Hạt vương giả dẫn dắt tu giả, tu vi thấp hơn nửa bước Kim đan, trong khoảnh khắc bị thiêu hồn phi phách tán.
Trong lúc nhất thời, mặt đất chấn động, đất trời tối tăm, tiếng Phượng minh lạnh lẽo, kinh triệt cửu thiên.
Ma cánh Hắc Phượng cùng Thanh Thạch chí tôn triển khai một hồi đại chiến kinh hồn động phách.
Chỉ là chốc lát, đầm lầy phụ cận sụt lún, rơi vào mấy trăm trượng sâu.
Thanh Thạch chí tôn kia khó có thể ngăn trở uy năng cỡ này, rất nhanh bị uy hiếp nhập vào đại địa.
- Ha ha ha. . . Bất hủ chí tôn, được xưng vô địch Thần hoang, cũng sẽ chạy trốn sao?
Một tiếng cười dài vang vọng ở trong thiên địa.
Chợt hắc phong ma cánh kia, lần thứ hai bay đến giữa không trung, ma cánh vung lên, vài đạo ám diễm quang phong, từ trên trời giáng xuống.
Bành bành oanh. . .
Mấy vị Bất hủ Kim đan cùng nửa bước Kim đan còn lại, bị đuổi náo loạn.
A! A! A. . .
Tiếng kêu thảm thiết, liên miên không dứt truyền đến.
Chỉ là một, hai cái hô hấp, một vị Bất hủ Kim đan vẫn lạc, nửa bước Kim đan càng là chết hết.
Còn dư lại một mình Thiên Hạt vương giả.
- Tha mạng! Đại nhân tha mạng! Ta sẽ không dám đánh chú ý di lạc báu vật nữa!
Thiên Hạt vương giả nằm rạp ở chỗ trống, bốn phương tám hướng đều bị hỏa diễm vây quanh.
- Chậm!
Một đoàn ám diễm quang phong từ trên trời giáng xuống, đem phạm vi mấy trăm trượng quanh hắn oanh thành bình địa.
Ngay cả Bất hủ chí tôn cũng bị đánh cho chạy trối chết, huống hồ là Bất hủ Kim đan phổ thông.
Chỉ là trong chốc lát, Từ Huyền đem một phương Thanh Thạch chí tôn, toàn bộ đuổi tận giết tuyệt.
Ầm ầm ầm. . .
Dưới nền đất một trận chấn động, truyền đến Thanh Thạch chí tôn rít gào:
- Tiểu tử! Xem như ngươi lợi hại. . .
Chỉ thấy một đạo quang hà vàng tươi, bay tới phía chân trời phương xa, hiện ra thân thể Thanh Thạch chí tôn cháy đen từng mảnh từng mảnh.
Từ Huyền chân đạp ma cánh Hắc Phượng, nhưng trở nên động dung.
Thanh Thạch chí tôn này, cũng không có bị thương nặng bao nhiêu.
Đối phương chân chính sợ hãi chính là viêm hỏa của ba người sau khi dung linh hợp thể sản sinh.
Tuy thể phách của Thanh Thạch chí tôn rất mạnh, thế nhưng giống như Viễn cổ thể tu vậy, phương diện linh hồn không phải sở trường.
Xèo…
Thanh Thạch chí tôn hóa thành một đạo quang hà, trốn đến phương xa.
Bây giờ, một phương của hắn, toàn bộ chết hết, dưới tình huống một thân một mình, coi như không có ba người dung linh hợp thể, hắn cũng rất khó chiến thắng ba người Từ Huyền.
Nếu như Từ Huyền đuổi giết, lấy tốc độ của Thanh Thạch chí tôn, có khả năng trốn không thoát.
Nhưng Từ Huyền cũng tự biết, cho dù là ba người dung linh hợp thể, cũng rất khó giết chết đối phương. Huống hồ, trừ Thanh Thạch chí tôn ra, trên sân còn có hai vị nhân loại chí tôn khác.
Vèo!
Từ Huyền cùng ma cánh Hắc Phượng chia lìa, rơi xuống mặt đất. Tiện đà Phượng Ma Dực cùng Minh Tước cũng dồn dập hiện thân, bị hắn thu lấy.
Trên Phương Ấn Sơn, Nhiếp Hàn cùng Tuyết Vi, ánh mắt như dại ra.
Không nghĩ tới Từ Huyền còn có một đòn sát thủ như vậy, một người hầu như tàn sát hết quân địch, ngay cả Bất hủ chí tôn cũng chạy trối chết.
Đương nhiên, thi triển bí thuật cỡ này, cũng vô cùng tiêu hao nguyên khí tinh lực.
Ba người dung linh, Từ Huyền nhiều nhất chỉ có thể kiên trì nửa canh giờ, vừa nãy bất quá là một hồi.
Từ Huyền ở trên Phương Ấn Sơn, ngồi khoanh chân, Nhiếp Hàn cùng Tuyết Vi hộ pháp, một mặt đề phòng nhìn chằm chằm hai vị Bất hủ chí tôn khác.
Lục thường mỹ phụ cùng huyền giáp nam tử, cũng là một lúc lâu, mới hoảng hốt lại đây.
Hai vị Bất hủ chí tôn, liếc mắt nhìn nhau, trên mặt mang theo ý cười, hướng về bên này tiếp cận.
- Chúc mừng các hạ, để trong chủng tộc loài người, lại sản sinh một vị Bất hủ chí tôn.
Lục thường mỹ phụ lại cười nói.
- Không dám, Từ mỗ chỉ là dựa vào bàng môn tà đạo, miễn cưỡng cùng Bất hủ chí tôn chiến một trận.
Từ Huyền không có chút rung động nào nói.
Đối mặt hai vị Bất hủ chí tôn áp bách, trên mặt hắn cũng không có hiện ra quá nhiều kinh hoảng.
Trải qua song phương giới thiệu, ba người Từ Huyền cũng biết hai người này.
Lục thường mỹ phụ là Mộc Linh chí tôn.
Huyền giáp nam tử là Thiên Huyền chí tôn.
Hai người đều là đến từ Trung thổ Thánh vực Khai Nguyên vương triều.
Huyền giáp nam tử kia, cười dài đánh giá Từ Huyền:
- Các hạ là đến từ ngoại giới.
- Không sai.
Từ Huyền không rõ nhìn về phía huyền giáp nam tử.
- Ha ha, vậy cũng không có lầm.
Huyền giáp nam tử cười ha ha, đối với Từ Huyền đột nhiên khách khí rất nhiều.
Từ Huyền cảm giác không hiểu ra sao.
- Ta muốn cùng Từ đạo hữu, nói chuyện riêng một chút.
Huyền giáp nam tử cao thâm khó dò nói.
Từ Huyền đột nhiên nghĩ đến cái gì, cùng huyền giáp nam tử ánh mắt tụ hợp, người sau khẽ gật đầu.
Hai người lập tức bay ra trăm dặm hơn.
- Xoạt!
Một tay Từ Huyền run lên, lấy ra một khối lệnh bài đặc thù.
Thiên Huyền chí tôn, sắc mặt thay đổi, lập tức khom mình hành lễ:
- Thiên Huyền gặp gỡ sứ giả Thánh cảnh.
Nguyên lai, Thiên Huyền chí tôn này là nội ứng mà Thiên Đô thánh cảnh rất sớm phái nhập Thần Hoang.
Thần hoang đại địa, cường giả Đan Đạo trở lên ở ngoại giới, căn bản không vào được. Chỉ có ở bên trong Thần hoang lên cấp Đan Đạo, mới có thể tùy ý ra vào.
Muốn bồi dưỡng một nội ứng như Thiên Huyền chí tôn, đối với Thánh cảnh mà nói cũng là không dễ.
- Miễn lễ.
Từ Huyền thản nhiên nói:
- Luận địa vị, ta ở Thánh cảnh, cũng bất quá là một hậu bối. Chỉ là may mắn được Thánh chủ phó thác, tiến vào Thần hoang đại địa, chấp hành nhiệm vụ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.