Chương 856: Kim cương Thiết La. (1)
Khoái Xan Điếm
02/01/2014
Tiếp đến, hắn nghe Trần Phù giảng giải tình huống cụ thể.
- …Nếu là không chịu thiệt. Hạ thị hàng rèn từ đây sẽ trở thành lịch sử. Vì bảo vệ phần sản nghiệp này, ta không thể làm gì khác hơn là thần phục La gia, thay bọn họ quản lý hàng rèn.
Trần Phù nói xong lời cuối cùng, không kìm lòng được, rơi xuống nước mắt khuất nhục.
- Ngươi làm cũng không sai. Lần này ta trở về, tất nhiên sẽ đòi lại một cái công đạo cho các ngươi.
Từ Huyền trầm giọng nói.
Vèo vèo vèo…
Đang lúc ấy, ở ngoài hàng rèn truyền đến tiếng xé gió.
- Bất hảo! Cường giả La gia chạy đến, Từ đại sư, ngài nhanh lên một chút chạy đi.
Một luyện khí sư kinh hô.
- Ha ha ha. . . Nghe nói dư nghiệt tương quan của Lữ gia ngày xưa trở lại Thiên Xà trại, La gia chúng ta tới đây thanh lý.
Rất nhanh, mấy Đan Đạo cường giả đi vào.
Người cầm đầu là một lão giả Ngưng đan hậu kỳ, phía sau đi theo hai tên Ngưng Đan trung kỳ, bốn phương tám hướng, còn có lượng lớn Luyện Thần tu giả.
- Cút! Chỉ là Ngưng đan, cũng dám mất mặt xấu hổ!
Từ Huyền hét lớn một tiếng.
Vài tên Đan Đạo cường giả, như bị sét đánh, thân thể run lên, cùng nhau thổ huyết, sắc mặt trắng bệch, ngơ ngác đến cực điểm.
- Là Nguyên đan cường giả!
Những người này thảng thốt lui lại.
- Đứng lại!
Từ Huyền lại quát to một tiếng, khí tức viễn cổ cường đại, khiến cho mấy Ngưng đan tu giả kia, thân hình cứng đờ.
- Mấy người các ngươi, trở lại truyền lời. Trong vòng ba ngày, La thị gia tộc, cút khỏi Thiên Xà trại. Nếu như bằng không thì. . . Từ mỗ sẽ chém hết hết thảy Đan Đạo tu giả của La gia.
Âm thanh của Từ Huyền, không chỉ có rơi xuống trên người mấy người này, càng là vang vọng phương viên mấy trăm dặm.
Nhất thời, toàn bộ Thiên Xà trại sôi trào.
- Thật cuồng vọng, đến cùng là cường giả phương nào, còn muốn bằng lực của một người, loại bỏ gia tộc mạnh nhất một phương?
Không ít người nghị luận sôi nổi.
Thế nhưng, bên trong thanh âm kia ẩn chứa khí tức, uy nghiêm cường đại, có một loại ý vị không thể trái nghịch.
Trong tiệm thợ rèn.
Một đám luyện khí sư cùng học đồ thất kinh, bị cử động điên cuồng của Từ Huyền làm khiếp sợ.
Đương nhiên, giờ khắc này Từ Huyền toả ra khí tức cũng làm người sợ run, vượt qua bọn họ bình sinh nhìn thấy bất luận cường giả nào.
- Tiểu tử nơi nào tới, dám đến Thiên Xà trại ngang ngược.
Một cỗ khí tức Nguyên đan kỳ, phá không bay tới.
Một võ tu Nguyên đan sơ kỳ mặt đỏ, bay tới bầu trời hàng rèn, uy áp Nguyên đan cường đại, lao thẳng mà đến, để tu giả phổ thông nghẹt thở.
- Cút!
Từ Huyền lại quát to một tiếng.
Oanh bành!
Võ tu mặt đỏ kia, từ giữa không trung rơi rụng, phun ra một ngụm máu, nhất thời bị thương nặng, sợ hãi thất sắc:
- Thực lực của người kia, đến cùng đạt đến mức độ nào?
Lấy tu vi Nguyên đan kỳ của hắn, ngay cả một cái đối mặt cũng không đỡ nổi.
Vèo vèo…
Rất nhanh, La gia lại lục tục bay tới một ít Đan Đạo cường giả.
Trong đó, một mỹ phụ Nguyên đan sơ kỳ, nghi ngờ không thôi, cẩn thận nhìn hàng rèn Hạ thị.
Thủ hạ có người kính cẩn nói:
- Bẩm phu nhân, người nọ là Từ đại sư ngày xưa của Thiên Xà trại, thực lực mạnh mẽ, có người nói Yêu Ngư cùng Thiên Cơ hai đại cổ thành có quan hệ tới hắn, đồn đại trong tay của hắn càng nắm giữ di lạc báu vật Ngân Từ Nguyên Châu.
Nghe vậy, ung dung mỹ phụ kia, sắc mặt ngưng trọng.
Nhưng nàng cũng không dám tới gần.
Thực lực địch nhân kia, đã vượt qua Nguyên đan phổ thông có thể ứng phó, huống hồ là tồn tại nắm giữ di lạc báu vật.
Ở ngoài hàng rèn, truyền tới một âm thanh hùng hồn vang dội:
- Tại hạ La gia Đại trưởng lão La Hưng Thiên, đến nhà bái kiến Từ đại sư.
Rào!
Vô số tu giả bốn phía, một mảnh oanh động.
Thanh bào trung niên lơ lửng ở ngoài tiệm thợ rèn, có mấy phần nho nhã, chính là người nắm quyền cao nhất La gia.
Đại trưởng lão, La Hưng Thiên!
- Ha ha, hàng rèn Hạ thị này, đã thuộc về La gia ngươi, các hạ lại nói 'Đến nhà bái kiến' sao?
Một nam tử cười khẽ, từ trong lò rèn truyền đến.
Ba vị Đan Đạo cường giả La gia, sắc mặt đều biến đổi, nhất thời thất ngữ.
Trước Hạ thị hàng rèn, rơi vào tĩnh mịch ngắn ngủi.
Một đám tu giả cao tầng La gia, thấp giọng thương nghị.
- Đại trưởng lão, bằng thực lực đông đảo Đan Đạo cường giả chúng ta liên thủ, đủ để trong nháy mắt đem phạm vi mấy dặm xung quanh Hạ thị hàng rèn, oanh thành bụi phấn.
Một vị nam tử ma đạo Ngưng đan hậu kỳ, mang theo dữ tợn thâm độc nói.
Kế này nhất thời đạt được không ít người tán thành.
- Phụ thân, người kia tuy mạnh, cũng bất quá là Nguyên đan trung kỳ, La gia ta cường giả như mây, con cháu tu giả mấy vạn, chỉ bằng chiến thuật biển người, liền có thể chôn vùi người kia.
Một vị thanh niên tuấn nhã khác tán thành nói.
- Tuyệt đối không thể!
Đại trưởng lão La Hưng Thiên, lập tức lắc đầu, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Nếu như chỉ bằng chiến thuật biển người, liền có thể đánh lùi người kia, Di lạc báu vật sẽ không trở thành thánh bảo chí cao vô thượng của Thần hoang đại địa ngàn vạn năm qua. Huống hồ, lấy thực lực người kia bày ra lúc trước, mặc dù không sử dụng Ngân Từ Nguyên Châu, cũng có thể sánh vai cùng Nguyên đan hậu kỳ.
Ung dung mỹ phụ, cũng gật đầu nói:
- Tướng công nói có lý, động cường dám chắc không thông. Từ Huyền kia dám thả ra cảnh cáo tru diệt, tất nhiên không có sợ hãi, trước đó cũng định đúng thực lực của La gia ta.
Nếu cứng rắn không được, vậy thì chỉ có mềm dẻo.
Một lát sau…
Ung dung mỹ phụ hơi về phía trước, ôn nhu nói:
- Từ đại sư, Hạ thị hàng rèn, La gia có thể vô điều kiện trả lại. Nếu như đại sư vẫn còn tức giận, tiện thiếp làm La gia trưởng lão, có thể thay mặt La gia, hướng về ngài tạ lỗi.
Một màn như vậy, ở trong lòng đông đảo tu giả, nhấc lên song to gió lớn.
La gia ở ngày thường mạnh mẽ bá đạo, không giảng lý chút nào, dĩ nhiên trở nên khách khí như vậy, thậm chí có chút ý tứ khẩn cầu.
Hạ thị hàng rèn.
Một đám luyện khí sư cùng các học đồ, đầu tiên là một trận dại ra, chợt vô cùng hưng phấn. Ánh mắt nhìn về phía Từ Huyền, đầy rẫy kính phục, sùng bái.
Thiên Xà trại La gia một nhà độc đại, dĩ nhiên sẽ khuất phục nhận sai.
Bọn họ hầu như hoài nghi con mắt của mình.
Trần Phù một mặt kích động, giờ khắc này hầu như lệ nóng quanh tròng.
Hắn ngờ ngợ nhớ tới ngày xưa tại Thiên Xà trại, Từ Huyền tồn tại, hầu như một tay dẫn đến một gia tộc khác diệt vong.
Thanh âm Từ Huyền lạnh như băng truyền ra:
- Từ mỗ từ trước đã nói, trong vòng ba ngày, La gia rút khỏi Thiên Xà trại. Bằng không, ta sẽ chém hết hết thảy Đan Đạo tu giả của La gia trong thành. Này đối với các ngươi, đã là trừng phạt nhẹ nhất.
Ung dung mỹ phụ tâm thần run lên, cảm nhận được quả quyết cùng lạnh lùng trong giọng nói đối phương.
Nàng cũng không từ bỏ, lại cười nói:
- Đại sư có thể đưa ra bất kỳ yêu cầu nào, La gia ta đều sẽ tận lực thỏa mãn.
Trong hàng rèn không còn đáp lại.
Nhưng trong lúc mơ hồ, một cỗ sát khí vô hình tản mát ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.