Tiên Hà Phong Bạo

Chương 482: Liễu Sâm Linh Thành. (1)

Khoái Xan Điếm

23/09/2013

- Hừ, các hạ cứu người này cố tình muốn cùng ta đối nghịch? Ở bên trong Liễu Sâm Linh Thành này, Ngưng Đan cao nhân Lục mỗ quen biết có năm sáu người. Người trẻ tuổi, ngươi cần phải suy nghĩ chín chắn một chút.

Trung niên mặc áo bào màu bạc sắc mặt âm trầm, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào Từ Huyền đe dọa.

- - Hừ, các hạ cứu người này cố tình muốn cùng ta đối nghịch? Ở bên trong Liễu Sâm Linh Thành này, Ngưng Đan cao nhân Lục mỗ quen biết có năm sáu người. Người trẻ tuổi, ngươi cần phải suy nghĩ chín chắn một chút.

Trung niên mặc áo bào màu bạc sắc mặt âm trầm trôi nổi trên không, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào Từ Huyền đe dọa.

Thương thế Nhạc Phong chuyển biến tốt đẹp, nhưng giờ phút gặp phải tình hình này cũng thấp thỏm trong lòng, lập tức đổ mồ hôi một phen.

Cho dù khí tức trên người Từ sư đệ làm cho người ta một loại cường hoành bễ nghễ tin tưởng, nhưng hắn dù sao cũng chỉ có một mình tiến vào phạm thế lực của Liễu Sâm Linh Thành.

Mà Ngưng Đan trung niên họ Lục lại là cường giả bản thổ của Liễu Sâm Linh Thành, bởi vì cái gọi là cường long không áp địa đầu xà, nếu như cùng hắn xảy ra xung đột thì đối với hai người mà nói chắc chắn sẽ không tốt.

Ngưng Đan trung niên họ Lục vin vào điểm ấy nên mới không có sợ hãi, hắn không tin Từ Huyền dám cùng mình chính diện tranh phong. Nếu như tiểu tử này thức thời lời mà lui một bước, ngữ khí lấy lòng một chút thì mình cũng sẽ theo bậc thang hạ xuống, dù sao không người nào nguyện ý đắc tội một vị Ngưng Đan cao nhân.

Nhưng mà thanh niên Ngưng Đan trong tầm mắt hắn từ đầu đến cuối đều không có liếc hắn lấy một cái.

- Nhạc sư huynh, ngươi đi lấy Hỏa Tích nội đan đi.

Từ Huyền mỉm cười, thò tay vỗ vào trên bờ vai của Nhạc Phong, một cỗ thổ nguyên chi lực ôn nhuận bao la dung nhập vào thân hình hắn.

Nhạc Phong chỉ cảm thấy thân thể thoải mái hơn vài phần, dược lực của Hoàng Tạng Đan trong cơ thể càng gia tốc tiêu hóa.

- Nhưng mà...

Nhạc Phong vừa hướng đại hán tóc đỏ một bước thì lại hơi sầu lo bất an nhìn lướt qua Ngưng Đan trung niên trên không.

Dưới sự nhòm ngó của Ngưng Đan cường giả, đổi lại bất luận tu giả Thoát Phàm Tam Giai nào cũng đều như đứng đống lửa, như ngồi đống than, thấp thỏm lo âu.

- Ngươi dám?

Trong mắt Ngưng Đan trung niên họ Lục ánh sáng lạnh như Đao Phong khí tức áp bách của Đan Đạo cường giả bùng nổ.

- Nhạc sư huynh yên tâm, cầm lại đồ đạc của mình, đây vốn chẳng phải chuyện thiên kinh địa nghĩa gì.



Từ Huyền bình thản ung dung, lại nhìn Nhạc Phong cười cười.

Chẳng biết tại sao, trong lòng Nhạc Phong sinh ra một loại tin phục không hiểu, nghĩ đến ngày xưa ở Hoàng Long thành, thiếu niên này nhiều lần chế tạo kỳ tích.

- Được. Từ sư đệ.

Nhạc Phong hít sâu một hơi, chậm rãi hướng phương hướng của đại hán tóc đỏ đi đến.

Giờ khắc này, hắn quên mất nguy hiểm sinh tử, quên mất cường giả Ngưng Đan trên không uy hiếp, cũng quên mất cục diện trước mắt cực bất lợi, đơn giản là tán thành cùng tín nhiệm đối với đồng môn sư đệ.

Gặp tình hình này, trên mặt Từ Huyền cũng lộ ra một tia vui mừng.

Này xưa ở bên trong Phong Vũ Môn thời gian cũng không dài ở trong đó không dài, nhưng mà từng đã là những sư huynh muội, Vân sư huynh, Nhạc sư huynh, Du sư muội, Dương sư muội. . . Gương mặt của nguyên một đám cười trong sáng cho đến hôm nay như vậy như những ký ức hãy còn mới mẻ.

Lập tức bộ pháp của Nhạc Phong trầm ổn, từng bước một tiếp cận đại hán tóc đỏ.

- Muốn chết!

Ngưng Đan trung niên họ Lục trong mắt lửa giận hiện lên, chính là Luyện Thần Kỳ tu giả cũng dám khiêu chiến quyền uy chính mình.

Ngón cái của hắn ngưng tụ ra một cỗ Lam Tinh quang thúc, cấp tốc run run xoay tròn, trong hư không sinh ra một cỗ phong khiếu bén nhọn chói tai, dư âm khí tức lạnh như băng rét thấu xương để cho phạm vi trong vòng trăm trượng sâm lãnh trống vắng.

Chỉ cần một ngón tay là hắn có thể đem con sâu cái kiến phía dưới Thoát Phàm Tam Giai tu giả diệt sát.

Đây là một loại điểm cao quyền sanh sát trong tay Đan Đạo cường giả bao quát tu giả cấp thấp, có được cảm giác về sự ưu việt thật lớn

Toàn thân Nhạc Phong băng hàn, trên trán thấm xuất mồ hôi nhưng vẫn cắn răng đi lên phía trước.

Ngưng Đan trung niên họ Lục trong lòng sát ý rốt cục đến cực hạn, ngón cái ngưng tụ quang thúc màu xanh da trời muốn trong nháy mắt đem con sâu cái kiến phía dưới diệt sát.

Oanh!

Một tiếng hét lớn như sấm rền từ chín tầng trời hàng lâm cùng một cỗ khí thế cùng uy áp bễ nghễ không hình dung áp bách đến trên người Ngưng Đan trung niên họ Lục.

Oa!



Ngưng Đan trung niên họ Lục nhổ ra một búng máu tại chỗ, máu trong cơ thể cùng chân lực hoàn toàn không bị khống chế giống như phiên giang đảo hải (dời sông lấp biển).

Thân hình một cái lảo đảo , Ngưng Đan trung niên họ Lục thiếu chút nữa trực tiếp từ hư không rơi xuống dưới, tâm hồn run rẩy nhìn chằm chằm vào thân ảnh đứng ngạo nghễ chắp tay phía dưới, trong lòng quá sợ hãi.

Làn da bên ngoài thân thanh niên hiện ra một tầng đạm kim quang trạch, cả người như một Kim Cương tượng thần, Thể Phách Chi Lực cường đại áp bức tới nỗi làm cho Ngưng Đan trung niên họ Lục thở dốc liên hồi.

Thể Phách Chi Lực tạo nên cùng uy áp khí thế cường đại dùng Từ Huyền làm trung tâm, bao phủ phạm vi hơn mười dặm.

Trong sát na, phụ cận cổ lâm, sinh linh tử tịch, vô luận yêu thú hay là tu giả, đều kinh hãi sợ run, hô hấp trở nên khó khăn bởi áp lực này.

Thêm nữa...cho dù yêu thú hay là sinh linh nơi này dường bị bị bản năng khu động phủ phục run rẩy quỳ lạy vè một phương hướng.

Khí tức cường hoành Viễn Cổ đầu nguồn của bá chủ một phương khuất phục toàn bộ sinh linh nơi này, bất kì một hành động lời nói đều ẩn chứa ý chí không thể trái nghịch.

- Ngươi. . .

Khuôn mặt của Ngưng Đan trung niên họ Lục trướng đến đỏ bừng, giờ phút này hắn có muốn nhúc nhích cũng chịu lực lượng của vạn quân.

Trước mặt thanh niên thần bí này, hắn ngay cả sức phản kháng đều không có.

- Hắn. . . Làm sao có thể mạnh như vậy!

Ngưng Đan trung niên họ Lục sợ hãi, thân hình ẩn ẩn run rẩy.

Tại lúc sinh thời, có thể mang đến cho hắn uy áp bực này chỉ có Nguyên Đan Kỳ cao nhân hắn mới có may mắn gặp được.

Mà một mặt khác, Nhạc Phong mạnh mẽ dừng lại tại chỗ, tâm thần kinh hãi, khó có thể tin:

- Từ sư đệ lúc nào lại trở nên mạnh như vậy?

Hắn đoánTừ Huyền có được thực lực chiến thắng Ngưng Đan trung niên họ Lục, nhưng thật không nghĩ đến sẽ cường đại như vậy, một tiếng cả kinh làm cho ngưng đan sơ kì cường giả thổ huyết, không cách nào chống cự. Chỉ sợ trước mặt Từ sư đệ Ngưng Đan trung niên họ Lục cũng như con sâu cái kiến, trong nháy mắt sẽ bị diệt sát.

Lòng hắn thần chấn, chỉ cảm thấy phía sau mình có một tòa núi lớn sừng sững, từ nay có được một hậu thuẫn cường đại, cho dù phía trước hắn có là đại quân tu giới thiên quân vạn mã cũng chỉ giống như thùng rỗng kêu to.

Bộ pháp Nhạc Phong đẩy nhanh hơn, rất nhanh đi đến trước mặt đại hán áo bào đỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Hà Phong Bạo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook