Chương 682: Lôi đình phấn toái
Khoái Xan Điếm
23/09/2013
Từ lúc gặp gỡ ở Bát Hoang Sa Mạc đến khí đến Côn Vân Quốc Đô đàm phán,
cuối cùng đến cấm kị tiên pháp ở thiên nhiên linh hồ... Lần lượt gặp
nhau, khiến sự sợ hãi của Vân Phỉ nhi đối với Từ Huyền gần như không thể xóa nhòa được.
Bỗng nhiên, nàng nghĩ đến ngày xưa ở Côn Vân vương đô, nghĩ đến đổ ước với Từ Huyền, nếu như Từ Huyền chính thức dẫm nát toàn bộ Tử Tiêu Quốc dưới chân, vậy thì nàng sẽ phải đáp ứng mọi yêu cầu của đối phương.
- Hãy bớt sàm ngôn đi, cho các ngươi thời gian ba tiếng, nếu không đáp ứng thì đừng trách bổn quốc quân không giảng tình nghĩa.
Tử Tiêu Quốc quân sắc mặt trầm xuống.
Cục diện bây giờ đã là tên lên dây không phát không được, dù trong nội tâm Tử Tiêu Quốc Quân cũng ẩn ẩn có chút không được.
- Ba!
Tử Tiêu Quốc quân bắt đầu đếm ngược.
Ba người Từ Huyền, Sở Đông, Nhiếp Hàn mặt không đổi sắc.
Nhưng chúng Ngưng Đan sau lưng trái tim đã vọt lên đến cổ họng.
- Hai!
Hô hấp của Quốc quân hơi có vẻ dồn dập, tỏ rõ lấy khẩn trương trong lòng hắn.
Thế nhưng tam đại cự đầu Tinh Phong quốc vẫn không có chút phản ứng nào.
Nhiếp Hàn căn bản không sợ khiêu chiến, tin tưởng trong thiên địa, không có lực lượng gì có thể ngăn cản kiếm của mình cả.
Sở Đông đã tính trước, hắn vững tin, cho dù không thể chính diện chống lại những người này thì tam đại cự đầu liên thủ, chí ít cũng nắm chắc có thể toàn thân trở ra.
Từ Huyền thì lại thâm bất khả trắc nhất, hắn mặt không biểu tình, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tử Tiêu Quốc quân cách đó không xa.
- Một!
Một tiếng cuối cùng.
Lời còn chưa dứt, quốc quân mắt lộ ra lệ mang, vận chuyển pháp lực, giơ cánh tay lên chuẩn bị hạ đạt mệnh lệnh.
Bốn phía hơn mười vị Ngưng Đan cao nhân, hơn một ngàn luyện thần kỳ cường giả, hoặc khống chế pháp bảo, hoặc thúc dục tiên pháp, sắp sửa phát động công kích.
Nhưng vào lúc này dị biển lại nổi lên.
Ông!
Thổ tỳ trong cơ thể Từ Huyền bỗng dưng tách ra một cổ lực lượng bàng bạc, hiển hiện ra một tòa núi nhỏ màu vàng đất.
Từ Huyền dung nhập Phương Ấn Sơn, lực lượng của thổ tỳ so với tình huống bình thường thì cường hoành gần như gấp đôi, đối với lĩnh ngộ và vận dụng đại địa thổ nguyên lại càng mạnh hơn nữa.
Oanh --
Trong tối tăm vang lên một tiếng, nổ tung trong đầu chúng nhân bốn phía.
Trong nháy mắt kia, trọng lực vô hình vô chất hàng lâm trên đỉnh đầu hàng trăm hàng ngàn tu giả bốn phía.
Bành bành bành!
Quay chung quanh Từ Huyền, mấy đại Nguyên đan cường giả ở bốn phía bất ngờ không đề phòng, cơ hồ toàn bộ đều rơi xuống từ không trung.
Tử Tiêu Quốc quân lời còn chưa dứt, cánh tay mới vừa nhấc lên, đã bị một cổ lực lượng lôi kéo xuống, toàn thân khí huyết sôi trào, cơ hồ nhổ ra một búng máu.
Trong nháy mắt, mấy đại Nguyên đan cường giả, thừa nhận trọng áp không thể tưởng tượng nổi, ngay cả nhúc nhích cũng phải tiêu hao lực lượng lớn lao.
Chỉ có Tử Tiêu Quốc Sư Nguyên Đan trung kỳ, sắc mặt khẽ biến, chậm rãi nhẹ nhàng đáp xuống từ không trung, nhưng cổ trọng lực này cũng làm hắn phải bó tay bó chân.
Oa!
Ngưng Đan cường giả cách khá gần kêu rên liên tục, nhẹ thì nhổ ra một búng máu, nặng thì trực tiếp ngã bịch xuống đất.
Cổ trọng lực đáng sợ này ảnh hưởng đến phạm vi trăm trượng, vừa vặn bao phủ toàn bộ những người này vào trong, ở càng gần, bị thương càng lớn.
- Công kích!
Tử Tiêu Quốc Quân bộ mặt đỏ bừng, pháp lực chấn động, một tay chém ra.
Thoáng chốc, trong phạm vi một năm, cường giả đã ngoài luyện thần kỳ cùng phát ra công kích. Những Ngưng Đan bị thương kia cũng miễn cưỡng ra tay.
Từ Huyền cười lạnh một tiếng, hai tay giao thoa, vỗ vào trong hư không.
Ông long --
Một mảnh quang vân màu bạc thần bí mỹ lệ quét ngang phạm vi vài dặm, lực trường vô hình lấy hắn làm trung tâm, khuếch trương lan tràn về bốn phương tám hướng.
- Cái gì!
Những tu giả đang thúc dục pháp bảo kia, sắc mặt đại biến.
Chỉ thấy giữa không trung, vô số pháp bảo rung động không thôi.
Đây là pháp bảo cấp bậc Bảo Khí, nếu là Linh Khí trong tay những luyện thần kỳ cường giả thì hơn phân nửa đều bị hao tổn tại chỗ, thậm chí tiêu hủy.
Xùy~~ ti...
Đột nhiên, vô số pháp bảo, lộ ra ngân vân rung rung, giữa không trung dâng lên khói xanh.
Không những thế, những hào quang tiên pháp bí thuật của các tu giả tu vị không cao cũng nổ trong hư không, phụ cận mơ hồ có thể thấy được quang hồ màu bạc lướt động.
- Ah... Pháp bảo của ta!
- Tại sao có thể như vậy!
Trên trận một mảnh hỗn loạn sợ hãi, tuyệt đại đa số tu giả, đều vô lực phát động công kích.
Đặc biệt là các đan đạo cường giả khoảng cách tương đối gần, vốn đã lọt vào một vòng trọng kích khủng bố, bị thương không nhẹ, giờ lại phải đối mặt với loại cục diện không thể khống chế này nữa nên tay chân hoàn toàn luống cuống.
Tử Tiêu Quốc lục đại Nguyên Đan chính thức phát động công kích chủ đạo nguyên một đám hoảng sợ biến sắc.
Lực lượng của Ngân Từ Nguyên Châu đầu tiên tác dụng lên người bọn họ, trong đó pháp bảo của lưỡng đại Nguyên đan, bị ngăn chặn nguyên tại chỗ, những người khác, cho dù phát động công kích thì khi đến gần Từ Huyền cũng tầng tầng phân hoá bong ra từng mảng, khó có thể tạo thành tổn thương thực chất cho hắn.
Ngay vào lúc này, một nhân vật đáng sợ khác của Tinh Phong quốc bỗng nhiên ra tay.
XÍU... UU! Xùy~~ --
Một đạo kiếm hồng mỹ lệ sáng tối giao thoa, óng ánh sáng long lanh, cơ hồ cắt ngang một vòng tròn, phát động công kích với mấy đại Nguyên đan, công kích như lôi đình.
- Ah...
Trong đó một vNguyên Đan lão quái pháp bảo bị ngăn chặn kêu thảm một tiếng, bị chém thành hai đoạn.
Kiếm hồng óng ánh rực rơ kia, lướt ngang mấy người, khiến một vị Nguyên Đan lão quái ở gần đó phải bị thương rút lui.
- Công kích thật quỷ dị...
Tử Tiêu Quốc Sư run sợ, phất trần trong tay nhoáng một cái, trực tiếp bảo vệ trước người quốc quân.
Nhưng công kích của Nhiếp Hàn vẫn chưa hết, liên tục lại là vài đạo kiếm hồng mỹ lệ, giao thoa thành hình lưới, thiết cát mấy người ở gần đó, thậm chí trùng kích vào trong trận doanh Ngưng Đan cường giả ở chung quanh nữa..
Sở Đông chân kéo dài xuống ra một đạo bát quái quang vân trận đồ hắc bạch giao thoa, khuếch trương phạm vi trăm trượng. Cái này không chỉ có có thể cố thủ một phương mình, đồng thời còn sinh ra cho địch nhân trùng trùng điệp điệp trở ngại nữa.
Chịu tác dụng của Ngân Từ Nguyên Châu, Tử Tiêu Quốc một phương, nguyên bản vốn luống cuống tay chân, bó tay bó chân, đột nhiên cảm giác dưới chân tràn ngập một ít lực lượng huyền diệu quỷ dị, hoặc lôi kéo, hoặc quấy nhiễu, khiến nhân tâm khó có thể vững vàng.
Cách cách!
Sở Đông trong tay Thiên Cơ Phiến rồi đột nhiên vẽ một cái, thượng diện bốn mươi chín căn tuyết trắng lông vũ, nổi lên một vòng hết sức nhỏ ánh sáng nhu hòa.
XIU.... XIU... XÍU... UU!...
Lập tức năm sáu đạo bạch sắc lôi quang, từ trên trời giáng xuống, thanh thế của nó cơ hồ bằng được với tia chớp cấm chế ở Thiên Cơ quảng trường trước kia.
- Ah!
Một vị Nguyên Đan lão quái bị thương lúc trước kêu thảm một tiếng, phòng ngự tầng tầng nghiền nát, toàn thân cháy đen, lập tức tử vong.
Chỉ trong một tức, Tử Tiêu Quốc lưỡng đại Nguyên đan vẫn lạc.
Bỗng nhiên, nàng nghĩ đến ngày xưa ở Côn Vân vương đô, nghĩ đến đổ ước với Từ Huyền, nếu như Từ Huyền chính thức dẫm nát toàn bộ Tử Tiêu Quốc dưới chân, vậy thì nàng sẽ phải đáp ứng mọi yêu cầu của đối phương.
- Hãy bớt sàm ngôn đi, cho các ngươi thời gian ba tiếng, nếu không đáp ứng thì đừng trách bổn quốc quân không giảng tình nghĩa.
Tử Tiêu Quốc quân sắc mặt trầm xuống.
Cục diện bây giờ đã là tên lên dây không phát không được, dù trong nội tâm Tử Tiêu Quốc Quân cũng ẩn ẩn có chút không được.
- Ba!
Tử Tiêu Quốc quân bắt đầu đếm ngược.
Ba người Từ Huyền, Sở Đông, Nhiếp Hàn mặt không đổi sắc.
Nhưng chúng Ngưng Đan sau lưng trái tim đã vọt lên đến cổ họng.
- Hai!
Hô hấp của Quốc quân hơi có vẻ dồn dập, tỏ rõ lấy khẩn trương trong lòng hắn.
Thế nhưng tam đại cự đầu Tinh Phong quốc vẫn không có chút phản ứng nào.
Nhiếp Hàn căn bản không sợ khiêu chiến, tin tưởng trong thiên địa, không có lực lượng gì có thể ngăn cản kiếm của mình cả.
Sở Đông đã tính trước, hắn vững tin, cho dù không thể chính diện chống lại những người này thì tam đại cự đầu liên thủ, chí ít cũng nắm chắc có thể toàn thân trở ra.
Từ Huyền thì lại thâm bất khả trắc nhất, hắn mặt không biểu tình, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tử Tiêu Quốc quân cách đó không xa.
- Một!
Một tiếng cuối cùng.
Lời còn chưa dứt, quốc quân mắt lộ ra lệ mang, vận chuyển pháp lực, giơ cánh tay lên chuẩn bị hạ đạt mệnh lệnh.
Bốn phía hơn mười vị Ngưng Đan cao nhân, hơn một ngàn luyện thần kỳ cường giả, hoặc khống chế pháp bảo, hoặc thúc dục tiên pháp, sắp sửa phát động công kích.
Nhưng vào lúc này dị biển lại nổi lên.
Ông!
Thổ tỳ trong cơ thể Từ Huyền bỗng dưng tách ra một cổ lực lượng bàng bạc, hiển hiện ra một tòa núi nhỏ màu vàng đất.
Từ Huyền dung nhập Phương Ấn Sơn, lực lượng của thổ tỳ so với tình huống bình thường thì cường hoành gần như gấp đôi, đối với lĩnh ngộ và vận dụng đại địa thổ nguyên lại càng mạnh hơn nữa.
Oanh --
Trong tối tăm vang lên một tiếng, nổ tung trong đầu chúng nhân bốn phía.
Trong nháy mắt kia, trọng lực vô hình vô chất hàng lâm trên đỉnh đầu hàng trăm hàng ngàn tu giả bốn phía.
Bành bành bành!
Quay chung quanh Từ Huyền, mấy đại Nguyên đan cường giả ở bốn phía bất ngờ không đề phòng, cơ hồ toàn bộ đều rơi xuống từ không trung.
Tử Tiêu Quốc quân lời còn chưa dứt, cánh tay mới vừa nhấc lên, đã bị một cổ lực lượng lôi kéo xuống, toàn thân khí huyết sôi trào, cơ hồ nhổ ra một búng máu.
Trong nháy mắt, mấy đại Nguyên đan cường giả, thừa nhận trọng áp không thể tưởng tượng nổi, ngay cả nhúc nhích cũng phải tiêu hao lực lượng lớn lao.
Chỉ có Tử Tiêu Quốc Sư Nguyên Đan trung kỳ, sắc mặt khẽ biến, chậm rãi nhẹ nhàng đáp xuống từ không trung, nhưng cổ trọng lực này cũng làm hắn phải bó tay bó chân.
Oa!
Ngưng Đan cường giả cách khá gần kêu rên liên tục, nhẹ thì nhổ ra một búng máu, nặng thì trực tiếp ngã bịch xuống đất.
Cổ trọng lực đáng sợ này ảnh hưởng đến phạm vi trăm trượng, vừa vặn bao phủ toàn bộ những người này vào trong, ở càng gần, bị thương càng lớn.
- Công kích!
Tử Tiêu Quốc Quân bộ mặt đỏ bừng, pháp lực chấn động, một tay chém ra.
Thoáng chốc, trong phạm vi một năm, cường giả đã ngoài luyện thần kỳ cùng phát ra công kích. Những Ngưng Đan bị thương kia cũng miễn cưỡng ra tay.
Từ Huyền cười lạnh một tiếng, hai tay giao thoa, vỗ vào trong hư không.
Ông long --
Một mảnh quang vân màu bạc thần bí mỹ lệ quét ngang phạm vi vài dặm, lực trường vô hình lấy hắn làm trung tâm, khuếch trương lan tràn về bốn phương tám hướng.
- Cái gì!
Những tu giả đang thúc dục pháp bảo kia, sắc mặt đại biến.
Chỉ thấy giữa không trung, vô số pháp bảo rung động không thôi.
Đây là pháp bảo cấp bậc Bảo Khí, nếu là Linh Khí trong tay những luyện thần kỳ cường giả thì hơn phân nửa đều bị hao tổn tại chỗ, thậm chí tiêu hủy.
Xùy~~ ti...
Đột nhiên, vô số pháp bảo, lộ ra ngân vân rung rung, giữa không trung dâng lên khói xanh.
Không những thế, những hào quang tiên pháp bí thuật của các tu giả tu vị không cao cũng nổ trong hư không, phụ cận mơ hồ có thể thấy được quang hồ màu bạc lướt động.
- Ah... Pháp bảo của ta!
- Tại sao có thể như vậy!
Trên trận một mảnh hỗn loạn sợ hãi, tuyệt đại đa số tu giả, đều vô lực phát động công kích.
Đặc biệt là các đan đạo cường giả khoảng cách tương đối gần, vốn đã lọt vào một vòng trọng kích khủng bố, bị thương không nhẹ, giờ lại phải đối mặt với loại cục diện không thể khống chế này nữa nên tay chân hoàn toàn luống cuống.
Tử Tiêu Quốc lục đại Nguyên Đan chính thức phát động công kích chủ đạo nguyên một đám hoảng sợ biến sắc.
Lực lượng của Ngân Từ Nguyên Châu đầu tiên tác dụng lên người bọn họ, trong đó pháp bảo của lưỡng đại Nguyên đan, bị ngăn chặn nguyên tại chỗ, những người khác, cho dù phát động công kích thì khi đến gần Từ Huyền cũng tầng tầng phân hoá bong ra từng mảng, khó có thể tạo thành tổn thương thực chất cho hắn.
Ngay vào lúc này, một nhân vật đáng sợ khác của Tinh Phong quốc bỗng nhiên ra tay.
XÍU... UU! Xùy~~ --
Một đạo kiếm hồng mỹ lệ sáng tối giao thoa, óng ánh sáng long lanh, cơ hồ cắt ngang một vòng tròn, phát động công kích với mấy đại Nguyên đan, công kích như lôi đình.
- Ah...
Trong đó một vNguyên Đan lão quái pháp bảo bị ngăn chặn kêu thảm một tiếng, bị chém thành hai đoạn.
Kiếm hồng óng ánh rực rơ kia, lướt ngang mấy người, khiến một vị Nguyên Đan lão quái ở gần đó phải bị thương rút lui.
- Công kích thật quỷ dị...
Tử Tiêu Quốc Sư run sợ, phất trần trong tay nhoáng một cái, trực tiếp bảo vệ trước người quốc quân.
Nhưng công kích của Nhiếp Hàn vẫn chưa hết, liên tục lại là vài đạo kiếm hồng mỹ lệ, giao thoa thành hình lưới, thiết cát mấy người ở gần đó, thậm chí trùng kích vào trong trận doanh Ngưng Đan cường giả ở chung quanh nữa..
Sở Đông chân kéo dài xuống ra một đạo bát quái quang vân trận đồ hắc bạch giao thoa, khuếch trương phạm vi trăm trượng. Cái này không chỉ có có thể cố thủ một phương mình, đồng thời còn sinh ra cho địch nhân trùng trùng điệp điệp trở ngại nữa.
Chịu tác dụng của Ngân Từ Nguyên Châu, Tử Tiêu Quốc một phương, nguyên bản vốn luống cuống tay chân, bó tay bó chân, đột nhiên cảm giác dưới chân tràn ngập một ít lực lượng huyền diệu quỷ dị, hoặc lôi kéo, hoặc quấy nhiễu, khiến nhân tâm khó có thể vững vàng.
Cách cách!
Sở Đông trong tay Thiên Cơ Phiến rồi đột nhiên vẽ một cái, thượng diện bốn mươi chín căn tuyết trắng lông vũ, nổi lên một vòng hết sức nhỏ ánh sáng nhu hòa.
XIU.... XIU... XÍU... UU!...
Lập tức năm sáu đạo bạch sắc lôi quang, từ trên trời giáng xuống, thanh thế của nó cơ hồ bằng được với tia chớp cấm chế ở Thiên Cơ quảng trường trước kia.
- Ah!
Một vị Nguyên Đan lão quái bị thương lúc trước kêu thảm một tiếng, phòng ngự tầng tầng nghiền nát, toàn thân cháy đen, lập tức tử vong.
Chỉ trong một tức, Tử Tiêu Quốc lưỡng đại Nguyên đan vẫn lạc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.