Chương 369: Mài đao phát uy. (2)
Khoái Xan Điếm
23/09/2013
Thời điểm thừa nhận công kích liên tục, tầng ngân cương bên ngoài thân Từ Huyền, tạo nên trận trận rung động, ngẫu nhiên sẽ bị thương phá.
Như cường giả Luyện Thần đỉnh phong, toàn lực công kích đến, có thể miễn cưỡng đột phá tầng ngân cương của Từ Huyền.
Từ Huyền đi về phía trước, cũng không tận lực giết địch, hắn còn muốn lợi dụng những người này, làm đá mài đao của mình.
Tu Giả ngẫu nhiên bị giết chết, hơn phân nửa là bị Từ Huyền tươi sống đâm chết, hoặc là bị tầng ngân cương phản chấn đánh chết.
Sau khi tấn chức Luyện Thần bát trọng, nguyên lực của Từ Huyền đại trướng, lần này càng nhẹ nhõm giết đến Kim Lang điện.
Ngựa quen đường củ, Từ Huyền nhẹ nhõm đến bảo khố lần trước.
- Ồ!
Từ Huyền phát hiện vốn là thông đạo nghiền nát, lại lần nữa đổi thành cửa sắt hắc kim cứng rắn.
Độ cứng rắn của cánh cửa này, Từ Huyền thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ, không dễ dàng đột phá.
Mà lần này, trên cửa sắt hắc kim kia, còn gia trì cấm chế cường đại.
Bang bang băng!
Từ Huyền vung quyền đánh hai cái, cửa sắt hắc kim kia có chút lắc lư, tầng cấm chế bên ngoài hiện lên một tầng thanh sắc gợn sóng.
Cảm tình đề phòng sự kiện cướp đoạt như trước, các trưởng lão Yêu Lang tộc này, đối với đại môn thông đạo bảo khố, đã tiến hành gia cố.
- Hắc hắc, đại môn do ngũ đại trưởng lão chúng ta liên thủ gia cố, lực phòng ngự so với trước cường đại gấp đôi. Trừ khi Ngưng Đan cường giả đích thân tới, nếu không tuyệt khó ở trong thời gian ngắn đột phá.
Lão giả áo bào trắng đắc ý nói, sau đó triệu tập chúng Luyện Thần Tu Giả, áp dụng công kích đối với Từ Huyền.
Leng keng bang bang. . . , thừa nhận công kích liên tiếp, tầng cương lực bên ngoài thân Từ Huyền không ngừng rung chuyển, phản xạ ra một mảnh quang hoa rực rỡ.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn cũng không chịu đựng nổi.
Từ Huyền hít sâu một hơi, một tay giơ lên không trung
Thoáng chốc, một thanh trường kích tạo hình uy vũ kỳ lạ, xuất hiện trong tay hắn.
Vũ khí này dài đến trượng năm, hùng hồn đen nhánh, trầm trọng kiên cường, đoạn trước nhất hiện lên hình dạng lợi mâu bén nhọn, hai đầu còn có kim nhận đối xứng, trông rất lăng lệ ác liệt.
Vật ấy vừa hiện thân, Linh Khí bốn phía ẩn ẩn run sợ thoáng một phát, khí tức hùng hồn bá đạo này, lại để cho bọn người lão giả áo bào trắng, trong nội tâm bất an.
- Kiện pháp bảo kia. . .
Lời còn chưa dứt, Từ Huyền giơ Phương Thiên Họa Kích lên, ở bên trong tiếng oanh minh chấn động, hoa văn trên thân kích di động, dâng lên một tầng kim sắc, lập tức tách ra quang ảnh huy hoàng chói mắt.
Oanh!
Hét lớn một tiếng, Phương Thiên Họa Kích kia từ cơ sở vốn có tăng vọt gấp đôi, lập tức cao đến vài trượng, quang nhận sắc bén đến rợn người.
Nguyệt nha quang nhận kia, đường cong thật dài, quang ảnh trùng thiên, trực tiếp chấn đỉnh kim điện nát bấy, nơi Từ Huyền đứng, sàn nhà cứng rắn hiện ra rạn nứt mảng lớn, lan tràn bốn phương tám hướng.
Phanh oanh… đại môn làm bằng hắc kim kèm theo cấm chế kia, bị Phương Thiên Họa Kích dùng xu thế bễ nghễ Bá Đạo, trực tiếp chém thành hai đoạn.
Hơn nữa quang ảnh cùng khí sóng dâng lên kia, phát ra một cổ chấn động, cả Kim Lang điện ở trong một sát na này đều nhẹ nhàng run run thoáng một phát.
Sau khi chém ra một kích, Yêu Lang tộc phụ cận đang phát động công kích, đều chấn kinh thất sắc, ngây ra như phỗng.
- Cái này. . . Điều này sao có thể!
Sắc mặt lão giả áo bào trắng trắng bệch.
Một kích kia, nếu như trảm trên người bất luận một ai trong bọn hắn, chỉ sợ cũng khó có cơ hội còn sống.
Công kích của tất cả mọi người đều dừng lại, hoảng sợ không thôi, nhìn chằm chằm vào thiếu niên kia.
Lúc này, động tác chém ra một kích kia của Từ Huyền, còn đốn lập ở trên hư không.
Phương Thiên Họa Kích kia trảm lên sàn nhà, phía trước xuất hiện một cái hào rộng thâm bất khả trắc, vết rạn bốn phía giống như mạng nhện khuếch trương.
Hô!
Từ Huyền thở khẽ một hơi, Phương Thiên Họa Kích này sức nặng kinh người, uy năng phi phàm, một kích giống như có thể phá núi tích địa, dưới tình huống bình thường, chỉ có thể liên tục thi triển ba lượt, nếu không sẽ cố hết sức.
Cũng không chần chờ, Từ Huyền thu hồi Phương Thiên Họa Kích, bắt đầu vơ vét tài liệu bên trong.
Trong bảo khố này còn thừa lại một phần tư linh tài, Từ Huyền không chút khách khí vơ vét.
- Đều thất thần làm gì, còn không mau ra tay!
Không biết ai quát một tiếng, mọi người nhao nhao phản ứng tới, ở phụ cận cửa vào, triển khai công kích đối với Từ Huyền.
Tầng ngân cương của Từ Huyền ở dưới công kích liên tục không ngừng lay động, có khi bị xé mở.
Lúc hắn xông ra cửa lần nữa, dưới công kích giống như mưa to gió lớn kia, làm cho tầng ngân cương cơ hồ sụp đổ.
Khá tốt lần này Yêu Lang tộc đối với hắn sợ hãi vô cùng, nhao nhao thối lui.
Sau khi vơ vét xong bảo khố này, Từ Huyền phi tốc chạy đến bảo khố khác.
Giống như lúc trước, giơ Phương Thiên Họa Kích lên, chém đại môn thành hai khúc.
Tu Giả Yêu Lang tộc đã chết lặng, trừ ở khá xa phát động công kích ra, thì không còn phương pháp.
Mở ra cái bảo khố này, bên trong hiển lộ ra một nhóm lớn Linh Khí pháp khí, cảm tình là kho binh khí.
Từ Huyền đối với cái này hứng thú không lớn, sau khi vơ vét một bộ phận Linh Khí, liền phi tốc tiến về bảo khố thứ ba.
Một kích bổ ra, bên trong lộ ra một đống lớn linh thạch, cơ bản đều là thứ phẩm linh thạch, chí ít có hơn mười vạn khối.
- Quá tốt!
Con mắt Từ Huyền sáng ngời.
Sau khi bảo khố linh thạch lộ ra, Tu Giả Yêu Lang tộc càng thêm điên cuồng, công kích càng thêm cuồng bạo.
Từ Huyền chỉ cảm thấy áp lực tăng mạnh, tầng ngân cương xuất hiện lổ hổng, thậm chí có một công kích rơi xuống làn da của hắn, lưu lại dấu vết.
- NGAO hí!
Từ Huyền cực kỳ đau nhức, trốn tránh lắc lư, tầng ngân cương lại hiện lên lần nữa.
- Giết chết hắn! Hao tổn cũng phải giết chết hắn!
Tu Giả Yêu Lang tộc điên cuồng không thôi, lần lượt xé nát tầng ngân cương của Từ Huyền.
Trên người Từ Huyền thậm chí xuất hiện một ít vết thương, ngoại thương không nhẹ.
Nhưng ánh mắt của hắn kiên nghị hữu lực, Hỏa chi tâm càng mạnh mẻ hữu lực nhảy lên, Nguyên lực khí huyết lần lượt chảy xuôi toàn thân.
Ở bên trong lần lượt nghiền nát, tầng ngân cương kia càng phát ra quang hoa rực rỡ.
Răng rắc!
Ở một lần nghiền nát, trong khí lực của Từ Huyền lao ra một cổ khí tức Viễn Cổ khiếp người, tầng ngân cương bên ngoài thân lại hiện ra một tia tinh quang, giống như áo giáp thực chất.
Đinh đinh đinh… lập tức vòng công kích tiếp theo, đánh vào tầng ngân cương tinh quang long lanh kia, tóe lên từng đợt hỏa hoa, lại ổn định vững chắc, lông tóc không chút tổn thương.
- Ah! Chuyện gì xảy ra. . .
Mấy vị Yêu Lang tộc trưởng lão há hốc mồm.
Ở dưới pháp quang đặc biệt bao phủ, thân ảnh thiếu niên kia không chút sứt mẻ, quanh thân một tầng ngân cương sáng long lanh, trông vô cùng rực rỡ, ẩn ẩn truyền đến một hồi tiếng than nhẹ giống như sấm sét.
Mà ngay cả mấy vị trưởng lão Luyện Thần cửu trọng của Yêu Lang tộc, thi triển pháp bảo cùng tiên thuật công kích, cũng rất khó rung chuyển tầng ngân cương kia.
Như cường giả Luyện Thần đỉnh phong, toàn lực công kích đến, có thể miễn cưỡng đột phá tầng ngân cương của Từ Huyền.
Từ Huyền đi về phía trước, cũng không tận lực giết địch, hắn còn muốn lợi dụng những người này, làm đá mài đao của mình.
Tu Giả ngẫu nhiên bị giết chết, hơn phân nửa là bị Từ Huyền tươi sống đâm chết, hoặc là bị tầng ngân cương phản chấn đánh chết.
Sau khi tấn chức Luyện Thần bát trọng, nguyên lực của Từ Huyền đại trướng, lần này càng nhẹ nhõm giết đến Kim Lang điện.
Ngựa quen đường củ, Từ Huyền nhẹ nhõm đến bảo khố lần trước.
- Ồ!
Từ Huyền phát hiện vốn là thông đạo nghiền nát, lại lần nữa đổi thành cửa sắt hắc kim cứng rắn.
Độ cứng rắn của cánh cửa này, Từ Huyền thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ, không dễ dàng đột phá.
Mà lần này, trên cửa sắt hắc kim kia, còn gia trì cấm chế cường đại.
Bang bang băng!
Từ Huyền vung quyền đánh hai cái, cửa sắt hắc kim kia có chút lắc lư, tầng cấm chế bên ngoài hiện lên một tầng thanh sắc gợn sóng.
Cảm tình đề phòng sự kiện cướp đoạt như trước, các trưởng lão Yêu Lang tộc này, đối với đại môn thông đạo bảo khố, đã tiến hành gia cố.
- Hắc hắc, đại môn do ngũ đại trưởng lão chúng ta liên thủ gia cố, lực phòng ngự so với trước cường đại gấp đôi. Trừ khi Ngưng Đan cường giả đích thân tới, nếu không tuyệt khó ở trong thời gian ngắn đột phá.
Lão giả áo bào trắng đắc ý nói, sau đó triệu tập chúng Luyện Thần Tu Giả, áp dụng công kích đối với Từ Huyền.
Leng keng bang bang. . . , thừa nhận công kích liên tiếp, tầng cương lực bên ngoài thân Từ Huyền không ngừng rung chuyển, phản xạ ra một mảnh quang hoa rực rỡ.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn cũng không chịu đựng nổi.
Từ Huyền hít sâu một hơi, một tay giơ lên không trung
Thoáng chốc, một thanh trường kích tạo hình uy vũ kỳ lạ, xuất hiện trong tay hắn.
Vũ khí này dài đến trượng năm, hùng hồn đen nhánh, trầm trọng kiên cường, đoạn trước nhất hiện lên hình dạng lợi mâu bén nhọn, hai đầu còn có kim nhận đối xứng, trông rất lăng lệ ác liệt.
Vật ấy vừa hiện thân, Linh Khí bốn phía ẩn ẩn run sợ thoáng một phát, khí tức hùng hồn bá đạo này, lại để cho bọn người lão giả áo bào trắng, trong nội tâm bất an.
- Kiện pháp bảo kia. . .
Lời còn chưa dứt, Từ Huyền giơ Phương Thiên Họa Kích lên, ở bên trong tiếng oanh minh chấn động, hoa văn trên thân kích di động, dâng lên một tầng kim sắc, lập tức tách ra quang ảnh huy hoàng chói mắt.
Oanh!
Hét lớn một tiếng, Phương Thiên Họa Kích kia từ cơ sở vốn có tăng vọt gấp đôi, lập tức cao đến vài trượng, quang nhận sắc bén đến rợn người.
Nguyệt nha quang nhận kia, đường cong thật dài, quang ảnh trùng thiên, trực tiếp chấn đỉnh kim điện nát bấy, nơi Từ Huyền đứng, sàn nhà cứng rắn hiện ra rạn nứt mảng lớn, lan tràn bốn phương tám hướng.
Phanh oanh… đại môn làm bằng hắc kim kèm theo cấm chế kia, bị Phương Thiên Họa Kích dùng xu thế bễ nghễ Bá Đạo, trực tiếp chém thành hai đoạn.
Hơn nữa quang ảnh cùng khí sóng dâng lên kia, phát ra một cổ chấn động, cả Kim Lang điện ở trong một sát na này đều nhẹ nhàng run run thoáng một phát.
Sau khi chém ra một kích, Yêu Lang tộc phụ cận đang phát động công kích, đều chấn kinh thất sắc, ngây ra như phỗng.
- Cái này. . . Điều này sao có thể!
Sắc mặt lão giả áo bào trắng trắng bệch.
Một kích kia, nếu như trảm trên người bất luận một ai trong bọn hắn, chỉ sợ cũng khó có cơ hội còn sống.
Công kích của tất cả mọi người đều dừng lại, hoảng sợ không thôi, nhìn chằm chằm vào thiếu niên kia.
Lúc này, động tác chém ra một kích kia của Từ Huyền, còn đốn lập ở trên hư không.
Phương Thiên Họa Kích kia trảm lên sàn nhà, phía trước xuất hiện một cái hào rộng thâm bất khả trắc, vết rạn bốn phía giống như mạng nhện khuếch trương.
Hô!
Từ Huyền thở khẽ một hơi, Phương Thiên Họa Kích này sức nặng kinh người, uy năng phi phàm, một kích giống như có thể phá núi tích địa, dưới tình huống bình thường, chỉ có thể liên tục thi triển ba lượt, nếu không sẽ cố hết sức.
Cũng không chần chờ, Từ Huyền thu hồi Phương Thiên Họa Kích, bắt đầu vơ vét tài liệu bên trong.
Trong bảo khố này còn thừa lại một phần tư linh tài, Từ Huyền không chút khách khí vơ vét.
- Đều thất thần làm gì, còn không mau ra tay!
Không biết ai quát một tiếng, mọi người nhao nhao phản ứng tới, ở phụ cận cửa vào, triển khai công kích đối với Từ Huyền.
Tầng ngân cương của Từ Huyền ở dưới công kích liên tục không ngừng lay động, có khi bị xé mở.
Lúc hắn xông ra cửa lần nữa, dưới công kích giống như mưa to gió lớn kia, làm cho tầng ngân cương cơ hồ sụp đổ.
Khá tốt lần này Yêu Lang tộc đối với hắn sợ hãi vô cùng, nhao nhao thối lui.
Sau khi vơ vét xong bảo khố này, Từ Huyền phi tốc chạy đến bảo khố khác.
Giống như lúc trước, giơ Phương Thiên Họa Kích lên, chém đại môn thành hai khúc.
Tu Giả Yêu Lang tộc đã chết lặng, trừ ở khá xa phát động công kích ra, thì không còn phương pháp.
Mở ra cái bảo khố này, bên trong hiển lộ ra một nhóm lớn Linh Khí pháp khí, cảm tình là kho binh khí.
Từ Huyền đối với cái này hứng thú không lớn, sau khi vơ vét một bộ phận Linh Khí, liền phi tốc tiến về bảo khố thứ ba.
Một kích bổ ra, bên trong lộ ra một đống lớn linh thạch, cơ bản đều là thứ phẩm linh thạch, chí ít có hơn mười vạn khối.
- Quá tốt!
Con mắt Từ Huyền sáng ngời.
Sau khi bảo khố linh thạch lộ ra, Tu Giả Yêu Lang tộc càng thêm điên cuồng, công kích càng thêm cuồng bạo.
Từ Huyền chỉ cảm thấy áp lực tăng mạnh, tầng ngân cương xuất hiện lổ hổng, thậm chí có một công kích rơi xuống làn da của hắn, lưu lại dấu vết.
- NGAO hí!
Từ Huyền cực kỳ đau nhức, trốn tránh lắc lư, tầng ngân cương lại hiện lên lần nữa.
- Giết chết hắn! Hao tổn cũng phải giết chết hắn!
Tu Giả Yêu Lang tộc điên cuồng không thôi, lần lượt xé nát tầng ngân cương của Từ Huyền.
Trên người Từ Huyền thậm chí xuất hiện một ít vết thương, ngoại thương không nhẹ.
Nhưng ánh mắt của hắn kiên nghị hữu lực, Hỏa chi tâm càng mạnh mẻ hữu lực nhảy lên, Nguyên lực khí huyết lần lượt chảy xuôi toàn thân.
Ở bên trong lần lượt nghiền nát, tầng ngân cương kia càng phát ra quang hoa rực rỡ.
Răng rắc!
Ở một lần nghiền nát, trong khí lực của Từ Huyền lao ra một cổ khí tức Viễn Cổ khiếp người, tầng ngân cương bên ngoài thân lại hiện ra một tia tinh quang, giống như áo giáp thực chất.
Đinh đinh đinh… lập tức vòng công kích tiếp theo, đánh vào tầng ngân cương tinh quang long lanh kia, tóe lên từng đợt hỏa hoa, lại ổn định vững chắc, lông tóc không chút tổn thương.
- Ah! Chuyện gì xảy ra. . .
Mấy vị Yêu Lang tộc trưởng lão há hốc mồm.
Ở dưới pháp quang đặc biệt bao phủ, thân ảnh thiếu niên kia không chút sứt mẻ, quanh thân một tầng ngân cương sáng long lanh, trông vô cùng rực rỡ, ẩn ẩn truyền đến một hồi tiếng than nhẹ giống như sấm sét.
Mà ngay cả mấy vị trưởng lão Luyện Thần cửu trọng của Yêu Lang tộc, thi triển pháp bảo cùng tiên thuật công kích, cũng rất khó rung chuyển tầng ngân cương kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.