Chương 476: Nhất cử toàn diệt. (2)
Khoái Xan Điếm
23/09/2013
Gặp tình hình này, Hoàng Cửu Thông cùng đại án mặt mũi hung ác, đều lộ vẻ vui mừng, thấy được hi vọng, chuẩn bị xuất thủ.
Từ Huyền xác thực cảm giác loại độc này đáng sợ, cũng may Kim Phách Vương Thể viễn siêu sinh linh phạm trù, còn có thể chống cự, nhưng không cách nào hoàn toàn miễn dịch.
- Ha ha, hay cho một cái lấy nhu thắng cương, Kim Phách Vương Thể của ta vừa chí cường chi lực, chỉ muốn thoát khỏi ngươi, có chút phiền toái, đã như vậy. . .
Từ Huyền khẽ cười một tiếng, nguyên bản thân ảnh đứng thẳng như Kim Cương bỗng nhiên trở nên mềm mại vô cùng.
Quỷ dị hơn chính là thân hình hắn cũng như linh xà bắt đầu uốn cong vặn vẹo.
Trải qua Long Xà Cửu biến lúc ban đầu rèn luyện, lại bước vào đúc thể, vượt qua đúc đồng, ngân đúc, đạt đến Kim Phách Vương Thể ngày đến nay, thân thể Từ Huyền trải qua vô số lần lột xác, xương cốt, huyết nhục, kinh mạch cũng không thể dùng thân thể của sinh linh bình thường cân nhắc.
Thậm chí ngay cả khí quan trái tim yếu ớt nhất đều vượt qua phạm trù huyết nhục dần dần tinh thể hóa.
Cái gọi là thể tu tức là như vậy, thân thể tu tới con đường cực hạn.
Chỉ trong một sát, thân thể của hắn trở nên mềm dẻo vô cùng còn dẻo hơn cả Cự Xà kia.
- Cái gì???
Hoa ban Cự Xà kinh hô biến sắc, nó cảm giác mình hoàn toàn không cách nào trói buộc đối phương, thân thể của Từ Huyền trở nên mềm dẻo và lực lượng còn hơn nàng rất nhiều.
Hoàng Cửu Thông cùng đại án mặt mũi hung ác tâm thần run lên, Từ Huyền bên trong tầm mắt thân thể kia căn bản là vượt qua tưởng tượng cực hạn của nhân loại lại mà làm cho người ta hoài nghi, hắn hoàn toàn không phải nhân loại mà là dị tộc nào đó nào đó.
Lăng Vũ Thanh đại sư thân ở phía xa đang xem cuộc chiến, trong lòng run lên bần bật, nhìn sang thân hình mềm dẻo uốn lượn của Từ Huyền dây dưa cùng một chỗ với hoa ban Cự Xà, sợ hãi nói:
- Thân thể này của hắn... Rốt cuộc là tu luyện hạng bí thuật gì?
Không đến một hơi thời gian, nam tử mềm dẻo như linh xà nhẹ nhõm vô cùng, giãy giụa khỏi hoa ban Cự Xà xuất hiện bên cạnh nó.
Ngược lại thân hình hoa ban Cự Xà dây dưa cùng một chỗ tạo thành những cái nút thắt, nó hoảng sợ kêu to:
- Cứu ta...
- Chậc chậc, rất vui vẻ đúng không? Hiện tại miễn phí tiễn ngươi một đoạn đường.
Từ Huyền ở dưới thân thể nó quỷ dị cười một tiếng, một tay cuoj thành trảo đánh mạnh vào thân thể cực lớn của hoa ban Cự Xà.
Băng răng rắc!
Thân hình của hoa ban Cự Xà cứng đờ, thể nội tạng phủ bị chấn nát, lập tức bị bóp chết.
Trên thực tế, bằng thủ đoạn cương mãnh mạnh mẽ, Từ Huyền cũng có thể giãy giụa đánh chết hoa ban Cự Xà, nhưng mà phải trả một cái giá tổn hao lực lượng nguyên khí rất nhiều. Dùng cái giá càng nhỏ để giết chết địch nhân, càng có cảm giác về sự ưu việt.
Mắt thấy hoa xà dị tộc bị Từ Huyền dùng thủ đoạn diệt sát như đang chơi đùa, Hoàng Cửu Thông còn lại cùng đại án mặt mũi hung ác rút một ngụm lãnh khí, lập tức vứt bỏ pháp bảo công kích trong tay, quay người bỏ chạy.
Từ Huyền giờ phút này bên trong cảm nhận của khi bọn hắn vô cùng khủng bố, đạt đến một cái tình trạng biến thái, hơn nữa không có thể tìm ra bất kỳ sơ hở nào.
- Hiện tại mới muốn chạy trốn, có phải là quá muộn hay không?
Từ Huyền cười lạnh một tiếng, trong tay Phương Thiên Họa Kích lại lần nữa cách không vẽ một cái, một tràng xích hồng quang lãng gào thét như gió bão cuồng bạo tràn về phía trước, ẩn ẩn bên trong đó là một quang trảm màu vàng tươi với khí thế run sợ trùng thiên, như một đạo hoàng kim thất luyện chém ngang hư không, thoáng cái từ trên người hai người kia xẹt qua.
- Ah!!!
Đại hán áo đen không có lực phản kháng, bị lực lượng cường hoành bễ nghễ xé thành phấn vụn.
Hoàng Cửu Thông toàn lực vận chuyển một tầng thủy quang mênh mông thâm trầm của Thâm Lam Pháp Y bao phủ quanh thân, bị quang trảm rực rỡ tươi đẹp trảm vào. Xùy~~ một tiếng, lập tức sôi trào rung chuyển rất nhanh bị vạch phá một cái vết nứt.
Oa!
Hoàng Cửu Thông nhổ ra một búng máu, trọng thương càng nặng. Dưới tuyệt cảnh bộc phát ra tốc độ kinh người hướng phương xa chạy đi.
Ánh sáng màu đỏ trên người Từ Huyền trào lên như đạn pháo đuổi theo, trong thời gian ngắn tốc độ bộc phát còn hơn Hoàng Cửu Thông một bậc.
Phương Thiên Họa Kích lại lần nữa chém ra, quang trảm rực rỡ tươi đẹp mang theo khí thế trầm trọng bàng bạc khóa chặt Hoàng Cửu Thông, từ trên người hắn nhập vào cơ thể.
Thân hình Hoàng Cửu Thông cứng đờ, bỗng nhiên đứng yên tại chỗ, hai mắt trừng lên huyết hồng, miễn cưỡng nâng lên một tay, nhưng thân thể nhưng không cách nào nhúc nhích, rất nhanh "Phanh oanh " một tiếng, thân hình chia năm xẻ bảy.
Sau khi chém giết Hoàng Cửu Thông, đệ tam trảm Phương Thiên Họa Kích của Từ Huyền.
Mà tổ hợp cường đại của Tứ đại Ngưng Đan toàn bộ vẫn lạc, không một ai may mắn còn sống sót.
Từ Huyền thở khẽ một hơi, chém giết mấy người Hoàng Cửu Thông xong, chuyến đi tới Thiên Xà trại này đã kết thúc mọi ân oán ở dĩ vãng.
- Từ tiểu hữu thật đúng là dũng mãnh phi thường hơn người, để cho Lăng mỗ mở rộng tầm mắt.
Lăng Vũ Thanh đại sư phiêu bay tới, trên mặt vẻ khiếp sợ còn chưa biến mất, ánh mắt nhìn về phía Từ Huyền cũng sinh ra biến hóa hoàn toàn bất đồng.
Từ Huyền sắc mặt bình tĩnh, thu thập chiến lợi phẩm trên trận.
Bốn người này đều là cường giả Ngưng Đan trung kỳ trở lên, trong túi trữ vật vốn liếng hùng hậu, đáng tiếc phòng ngự bảo khí Thâm Lam Pháp Y của Hoàng Cửu Thông bị Phương Thiên Họa Kích luân phiên công kích đến hỏng rồi, chỉ có thể bán ve chai.
Sửa sang lại hết chiến lợi phẩm, hai người hạ xuống Hỏa Nhai Phủ, Từ Huyền thở dài:
- Kỳ thật lần này tới, cũng đang có một chuyện, cần lăng đại sư hiệp trợ.
- Từ tiểu hữu cứ nói đừng ngại, phàm là chuyện có thể giúp đỡ, lão hủ không chối từ.
Lăng Vũ Thanh nói.
Từ Huyền cũng không nói gì thêm, mà chậm rãi lấy ra Phương Thiên Họa Kích, chỉ thấy bên trên họa kích màu vàng lợt có một chút đoạn vân và một cái lỗ hổng đập vào mắt cảm thấy kinh tâm...
- Điều này sao có thể!
Lăng Vũ Thanh nhìn chằm chằm vào trọng khí màu vàng lợt có ôột lỗ hổng, đồng tử hắn co lại, kinh hãi thất sắc:
- Thế gian có pháp bảo cường đại như thế nào mà gây ra tổn thương cho phong sơn chi tác của Hạ đại sư như vậy?
Luyện chế Phương Thiên Họa Kích tiêu hao vô số tài liệu trân quý, đồng thời còn quán chú tâm huyết một đời của luyện khí đại sư thậm chí còn bỏ ra tánh mạng.
- Bảo khí bình thường tuyệt khó làm đến điểm ấy, thậm chí ngay cả truyền thuyết kỳ bảo đều hết sức khó khăn. Nhưng nếu như đổi lại là Di Lạc Côi Bảo Thần Hoang đại địa truyền lưu thiên cổ thì sao?
Từ Huyền hít sâu một hơi, trong giọng nói tràn ngập ngữ điệu kỳ lạ nào đó.
Giờ phút này, sắc mặt hắn lộ vẻ trầm trọng, trong đầu bỗng nhiên hiển hiện tình hình giao chiến ngày ấy cùng Thiên Hạt tộc nam tử, lúc ấy tính cả truyền thuyết kỳ bảo Tử Ma Kiếm cũng khó khăn ngăn cản. Trong khi giao kích Phương Thiên Họa Kích đã bị tổn thương nhất định, còn Lãnh Diện Tử Ma thì thân thụ thương nặng.
Từ Huyền xác thực cảm giác loại độc này đáng sợ, cũng may Kim Phách Vương Thể viễn siêu sinh linh phạm trù, còn có thể chống cự, nhưng không cách nào hoàn toàn miễn dịch.
- Ha ha, hay cho một cái lấy nhu thắng cương, Kim Phách Vương Thể của ta vừa chí cường chi lực, chỉ muốn thoát khỏi ngươi, có chút phiền toái, đã như vậy. . .
Từ Huyền khẽ cười một tiếng, nguyên bản thân ảnh đứng thẳng như Kim Cương bỗng nhiên trở nên mềm mại vô cùng.
Quỷ dị hơn chính là thân hình hắn cũng như linh xà bắt đầu uốn cong vặn vẹo.
Trải qua Long Xà Cửu biến lúc ban đầu rèn luyện, lại bước vào đúc thể, vượt qua đúc đồng, ngân đúc, đạt đến Kim Phách Vương Thể ngày đến nay, thân thể Từ Huyền trải qua vô số lần lột xác, xương cốt, huyết nhục, kinh mạch cũng không thể dùng thân thể của sinh linh bình thường cân nhắc.
Thậm chí ngay cả khí quan trái tim yếu ớt nhất đều vượt qua phạm trù huyết nhục dần dần tinh thể hóa.
Cái gọi là thể tu tức là như vậy, thân thể tu tới con đường cực hạn.
Chỉ trong một sát, thân thể của hắn trở nên mềm dẻo vô cùng còn dẻo hơn cả Cự Xà kia.
- Cái gì???
Hoa ban Cự Xà kinh hô biến sắc, nó cảm giác mình hoàn toàn không cách nào trói buộc đối phương, thân thể của Từ Huyền trở nên mềm dẻo và lực lượng còn hơn nàng rất nhiều.
Hoàng Cửu Thông cùng đại án mặt mũi hung ác tâm thần run lên, Từ Huyền bên trong tầm mắt thân thể kia căn bản là vượt qua tưởng tượng cực hạn của nhân loại lại mà làm cho người ta hoài nghi, hắn hoàn toàn không phải nhân loại mà là dị tộc nào đó nào đó.
Lăng Vũ Thanh đại sư thân ở phía xa đang xem cuộc chiến, trong lòng run lên bần bật, nhìn sang thân hình mềm dẻo uốn lượn của Từ Huyền dây dưa cùng một chỗ với hoa ban Cự Xà, sợ hãi nói:
- Thân thể này của hắn... Rốt cuộc là tu luyện hạng bí thuật gì?
Không đến một hơi thời gian, nam tử mềm dẻo như linh xà nhẹ nhõm vô cùng, giãy giụa khỏi hoa ban Cự Xà xuất hiện bên cạnh nó.
Ngược lại thân hình hoa ban Cự Xà dây dưa cùng một chỗ tạo thành những cái nút thắt, nó hoảng sợ kêu to:
- Cứu ta...
- Chậc chậc, rất vui vẻ đúng không? Hiện tại miễn phí tiễn ngươi một đoạn đường.
Từ Huyền ở dưới thân thể nó quỷ dị cười một tiếng, một tay cuoj thành trảo đánh mạnh vào thân thể cực lớn của hoa ban Cự Xà.
Băng răng rắc!
Thân hình của hoa ban Cự Xà cứng đờ, thể nội tạng phủ bị chấn nát, lập tức bị bóp chết.
Trên thực tế, bằng thủ đoạn cương mãnh mạnh mẽ, Từ Huyền cũng có thể giãy giụa đánh chết hoa ban Cự Xà, nhưng mà phải trả một cái giá tổn hao lực lượng nguyên khí rất nhiều. Dùng cái giá càng nhỏ để giết chết địch nhân, càng có cảm giác về sự ưu việt.
Mắt thấy hoa xà dị tộc bị Từ Huyền dùng thủ đoạn diệt sát như đang chơi đùa, Hoàng Cửu Thông còn lại cùng đại án mặt mũi hung ác rút một ngụm lãnh khí, lập tức vứt bỏ pháp bảo công kích trong tay, quay người bỏ chạy.
Từ Huyền giờ phút này bên trong cảm nhận của khi bọn hắn vô cùng khủng bố, đạt đến một cái tình trạng biến thái, hơn nữa không có thể tìm ra bất kỳ sơ hở nào.
- Hiện tại mới muốn chạy trốn, có phải là quá muộn hay không?
Từ Huyền cười lạnh một tiếng, trong tay Phương Thiên Họa Kích lại lần nữa cách không vẽ một cái, một tràng xích hồng quang lãng gào thét như gió bão cuồng bạo tràn về phía trước, ẩn ẩn bên trong đó là một quang trảm màu vàng tươi với khí thế run sợ trùng thiên, như một đạo hoàng kim thất luyện chém ngang hư không, thoáng cái từ trên người hai người kia xẹt qua.
- Ah!!!
Đại hán áo đen không có lực phản kháng, bị lực lượng cường hoành bễ nghễ xé thành phấn vụn.
Hoàng Cửu Thông toàn lực vận chuyển một tầng thủy quang mênh mông thâm trầm của Thâm Lam Pháp Y bao phủ quanh thân, bị quang trảm rực rỡ tươi đẹp trảm vào. Xùy~~ một tiếng, lập tức sôi trào rung chuyển rất nhanh bị vạch phá một cái vết nứt.
Oa!
Hoàng Cửu Thông nhổ ra một búng máu, trọng thương càng nặng. Dưới tuyệt cảnh bộc phát ra tốc độ kinh người hướng phương xa chạy đi.
Ánh sáng màu đỏ trên người Từ Huyền trào lên như đạn pháo đuổi theo, trong thời gian ngắn tốc độ bộc phát còn hơn Hoàng Cửu Thông một bậc.
Phương Thiên Họa Kích lại lần nữa chém ra, quang trảm rực rỡ tươi đẹp mang theo khí thế trầm trọng bàng bạc khóa chặt Hoàng Cửu Thông, từ trên người hắn nhập vào cơ thể.
Thân hình Hoàng Cửu Thông cứng đờ, bỗng nhiên đứng yên tại chỗ, hai mắt trừng lên huyết hồng, miễn cưỡng nâng lên một tay, nhưng thân thể nhưng không cách nào nhúc nhích, rất nhanh "Phanh oanh " một tiếng, thân hình chia năm xẻ bảy.
Sau khi chém giết Hoàng Cửu Thông, đệ tam trảm Phương Thiên Họa Kích của Từ Huyền.
Mà tổ hợp cường đại của Tứ đại Ngưng Đan toàn bộ vẫn lạc, không một ai may mắn còn sống sót.
Từ Huyền thở khẽ một hơi, chém giết mấy người Hoàng Cửu Thông xong, chuyến đi tới Thiên Xà trại này đã kết thúc mọi ân oán ở dĩ vãng.
- Từ tiểu hữu thật đúng là dũng mãnh phi thường hơn người, để cho Lăng mỗ mở rộng tầm mắt.
Lăng Vũ Thanh đại sư phiêu bay tới, trên mặt vẻ khiếp sợ còn chưa biến mất, ánh mắt nhìn về phía Từ Huyền cũng sinh ra biến hóa hoàn toàn bất đồng.
Từ Huyền sắc mặt bình tĩnh, thu thập chiến lợi phẩm trên trận.
Bốn người này đều là cường giả Ngưng Đan trung kỳ trở lên, trong túi trữ vật vốn liếng hùng hậu, đáng tiếc phòng ngự bảo khí Thâm Lam Pháp Y của Hoàng Cửu Thông bị Phương Thiên Họa Kích luân phiên công kích đến hỏng rồi, chỉ có thể bán ve chai.
Sửa sang lại hết chiến lợi phẩm, hai người hạ xuống Hỏa Nhai Phủ, Từ Huyền thở dài:
- Kỳ thật lần này tới, cũng đang có một chuyện, cần lăng đại sư hiệp trợ.
- Từ tiểu hữu cứ nói đừng ngại, phàm là chuyện có thể giúp đỡ, lão hủ không chối từ.
Lăng Vũ Thanh nói.
Từ Huyền cũng không nói gì thêm, mà chậm rãi lấy ra Phương Thiên Họa Kích, chỉ thấy bên trên họa kích màu vàng lợt có một chút đoạn vân và một cái lỗ hổng đập vào mắt cảm thấy kinh tâm...
- Điều này sao có thể!
Lăng Vũ Thanh nhìn chằm chằm vào trọng khí màu vàng lợt có ôột lỗ hổng, đồng tử hắn co lại, kinh hãi thất sắc:
- Thế gian có pháp bảo cường đại như thế nào mà gây ra tổn thương cho phong sơn chi tác của Hạ đại sư như vậy?
Luyện chế Phương Thiên Họa Kích tiêu hao vô số tài liệu trân quý, đồng thời còn quán chú tâm huyết một đời của luyện khí đại sư thậm chí còn bỏ ra tánh mạng.
- Bảo khí bình thường tuyệt khó làm đến điểm ấy, thậm chí ngay cả truyền thuyết kỳ bảo đều hết sức khó khăn. Nhưng nếu như đổi lại là Di Lạc Côi Bảo Thần Hoang đại địa truyền lưu thiên cổ thì sao?
Từ Huyền hít sâu một hơi, trong giọng nói tràn ngập ngữ điệu kỳ lạ nào đó.
Giờ phút này, sắc mặt hắn lộ vẻ trầm trọng, trong đầu bỗng nhiên hiển hiện tình hình giao chiến ngày ấy cùng Thiên Hạt tộc nam tử, lúc ấy tính cả truyền thuyết kỳ bảo Tử Ma Kiếm cũng khó khăn ngăn cản. Trong khi giao kích Phương Thiên Họa Kích đã bị tổn thương nhất định, còn Lãnh Diện Tử Ma thì thân thụ thương nặng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.