Chương 470: Tái nhập Thiên Xà trại. (1)
Khoái Xan Điếm
23/09/2013
Ở bên trong Cổ Thông Hà không ít dị tộc, yêu thú, chứng kiến tình hình này, nguyên một đám kinh hãi lạnh mình.
Một quyền.
Chỉ dùng một quyền, thì diệt sát hai đại ngưng đan sơ kì, trọng thương một vị Ngưng Đan trung kỳ. Đây cơ hồ một quyền khiến cho Hắc Ngư Tam Phách hoành hành phụ cận hà vực khuất phục.
Cho dù là Nguyên Đan Kỳ cường giả đích thân tới, cũng không gì hơn cái này, thậm chí rất khó có thể làm được tốt hơn.
Một vị Ngưng Đan trung kỳ Hắc Ngư dị tộc thân thụ thương nặng, sau khi rơi vào trong sông cũng không có chạy trốn, mà là gian nan bơi tới trên mặt nước, phủ phục đầy đất:
- Tha mạng! Đại nhân tha mạng!
Hiển nhiên hắn thập phần tỏ tường, tỷ lệ chính mình chạy trốn thành công cơ bản là một con số không.
Giờ khắc này, ở bên trong phụ cận hà vực cũng có một chút Ngưng Đan cường giả, nghe tiếng triển khai thần thức, âm thầm quan sát.
Nhưng mà không có một cái tu giả dám ra đây nhúng tay.
Một quyền kia của Từ Huyền đuổi giết khuất phục vô số tu giả sinh linh phụ cận khiến họ không dám có bất kỳ dị động.
- Ta hỏi ngươi, Di Thiên Hải Khiếu qua đi, bà nương áo đen kia đang ở chỗ nào?
Từ Huyền từ trên cao nhìn xuống, hờ hững quan sát Hắc Ngư dị tộc đang quỳ xuống phủ phục trên mặt nước.
Di Thiên Hải Khiếu, trong lòng Hắc Ngư dị tộc run lên, năm đó đám người Hắc Ngư Tam Phách cùng thánh cô áo đen cùng nhau đi tới tử hải, truy manh mối của Từ Huyền cùng Tuyết Vi. Khi đó bởi vì Di Lạc Cổ Thành xuất thế, cách nhau khá xa, thánh cô áo đen không thể không thúc dục "Hắc Thủy Tuyệt Độn " bí thuật, sớm chạy tới Yêu Ngư thành cổ, đem bọn họ rơi.
Hắc Ngư Tam Phách bởi vậy tránh được một kiếp, nhưng mà từng gặp ảnh hướng Di Thiên Hải Khiếu, bên hắn biết rõ lực lượng cấm kỵ này mạnh như thế nào.
Hôm nay đã cách mấy năm, nhân loại kia từ trong Di Thiên Hải Khiếu còn sống sót, mà một thân thực lực đạt tới trình độ không thể tưởng tượng nổi:
- Bẩm đại nhân, Thánh Cô điện hạ lão nhân gia nàng mấy năm trước bôn ba các nơi, gần đây vừa trở lại trong Yêu Ngư cổ điện.
Hắc Ngư dị tộc không dám giấu diếm, run run lẩy bẩy mà nói.
- Yêu Ngư cổ điện ở nơi nào?
Từ Huyền mặt không biểu tình mà nói.
Hắc Ngư dị tộc nghe vậy, trong lòng run lên, chẳng lẽ nhân loại này còn muốn giết vào hạch tâm Thánh Địa của Hắc Ngư tộc.
Nhưng mà hắn không dám lãnh đạm, vội vàng đáp:
- Yêu Ngư cổ điện, ngay tại Cổ Thông Hà thượng du cách nơi này mấy vạn dặm lộ trình.
- Tốt, ngươi cút cho ta! Nói cho bà nương kia biết, Từ mỗ có rảnh sẽ đi qua bái phỏng.
Từ Huyền hét lớn một tiếng, để cho Hắc Ngư dị tộc một lần nữa thổ huyết.
Giải quyết phiền toái nhỏ này, Từ Huyền hóa thành một đạo thân ảnh màu vàng kim nhạt phá không mà đi, âm thanh xuyên thẳng qua như Kinh Lôi, khí thế kinh người.
Hắn cũng không có tiến về Yêu Ngư cổ điện, mà là tiến đến phương hướng Cửu Long vịnh.
Bản thân là Nguyên Đan Kỳ cường giả, thực lực để cho Từ Huyền có chút kiêng kị, đối phương lại đang ở trong đại bản doanh, hắn cũng không muốn mạo hiểm đơn thương độc mã giết đi.
- Ta thăm dò hang ổ của bà nương này, chờ thời cơ chín muồi, sẽ đi qua "dạo chơi" một phen.
Từ Huyền trong lòng nghĩ như vậy, lại không hiểu nhớ tới năm đó nhiều lần giết vào Yêu Lang tộc sào huyệt, tình hình vơ vét khi đó.
Một đường phi hành, ước chừng nửa năm sau, Từ Huyền chạy về Cửu Long vịnh "Thiên Xà trại ".
Thân hình từ từ hạ xuống Hạ thị thiết tượng phô, hai mắt Từ Huyền dò xét phát hiện sinh ý thiết tượng phô không bằng trước kia, bên học đồ bên trong cùng luyện khí sư, phần lớn là mặt lạ hoắc.
- Vị khách quan này, ngài cần chế tạo vũ khí gì?
Một cái học đồ trong đó rất khách khí nói, trên người Từ Huyền ẩn ẩn phát ra cỗ hơi thở để cho hắn hô hấp gấp gáp, tâm thần bất an.
Từ Huyền không nói gì, nhàn nhã dạo chơi đi tới cầm lấy một cái thiết chùy, nhẹ nhàng đánh vài cái.
Lúc đầu, mấy cái luyện khí sư cùng học đồ, vẻ mặt đề phòng, nhưng kinh hãi bởi cỗ áp bách trên người đối phương nên không dám vọng động.
- Hắn là Từ đại sư!
Đột nhiên một luyện khí sư trong đám người này kinh hô một tiếng, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào nam tử rất quen thuộc này.
- Cái gì! Từ đại sư? Chủ nhân của thiết tượng phô nhà này.
- Từ đại sư? Chính là Từ đại sư năm đó tại Thiên Xà trại chiến một trận diệt tộc sao?
Trong lò rèn lập tức nổ tung.
Một đám học đồ cùng luyện khí sư, đều vẻ mặt kích động, trong mắt toát ra kính ngưỡng cùng sùng bái.
- Bái kiến từ đại sư!
Mọi người nhao nhao hành lễ.
- Không cần khách khí!
Từ Huyền tại trong lò rèn đi dạo một vòng, có chút đau buồn, Hạ đại sư năm đó truyền thụ chính mình thiết tượng nhất mạch luyện khí pháp môn sớm đã không còn tồn tại.
Rất nhanh có học đồ, tới bưng trà đưa nước, cũng đi thông tri Trần Phù thiết tượng phô chưởng quản nhà này.
- Từ đại sư!
Chỉ chốc lát, bên ngoài thiết tượng phô đi vào một cái thanh niên thành thục lão luyện, thời điểm chứng kiến Từ Huyền thần sắc kích động, hắn nhanh đã chạy tới, cúi người chào.
Trần Phù chính là người tiếp quản thiết tượng phô năm đó Từ Huyền ly khai đã chỉ định.
Lúc ban đầu cùng Trần Phù gặp nhau hai người đều còn là thiếu niên. Lúc ấy, Trần Phù ở Liệp Yêu đoàn, bị ba Linh Lộc đuổi giết, may có Từ Huyền đuổi tới, cứu được hắn một mạng.
Hôm nay tương kiến, tu vi của Trần Phù đã đạt đến luyện thần cửu trọng đỉnh phong, còn chênh lệch một bước, có thể bước vào đan đạo cấp độ.
- Từ đại sư, ngươi cuối cùng trở lại, những năm gần đây sinh ý của thiết tượng phô không bằng trước kia. . .
Trần Phù hướng Từ Huyền kể ra tao ngộ những năm này, bộ dạng có chút áy náy.
- Sinh ý Thiết tượng phô không bằng trước kia, đó là bởi vì không có luyện khí sư cấp đại sư tọa trấn, có được cảnh tượng hôm nay đã xem như không tệ rồi.
Từ Huyền mỉm cười gật đầu, tương đối hài lòng.
Sưu sưu!
Thời điểm hai người nói chuyện với nhau, bên ngoài thiết tượng phô truyền đến tiếng xé gió, hai cỗ khí tức đan đạo hai cỗ cường đại bức bách mà đến.
Người trong lò rèn thần sắc đều rùng mình.
Sau một khắc, một thanh niên áo bào đỏ cùng một vị trung niên mặt chữ quốc tiến vào thiết tượng phô.
- Từ đại sư, mấy năm không gặp, gần đây vẫn khỏe chứ?
Thanh niên áo bào đỏ vẻ mặt vui vẻ, nhiệt tình tới hành lễ.
Từ Huyền lập tức nhận ra thanh niên áo bào đỏ này là Thiên Xà trại Lã thị gia chủ Lữ Thanh cùng Lã thị gia chủ.
Hắn rất có ấn tượng với Lữ Thanh, lúc trước tự luyện chế đệ nhất kiện bảo khí Thanh Phượng kiếm chính là bán cho đối phương.
- Ngắn ngủn mấy năm không gặp, từ đại sư lại đột phá Ngưng Đan trung kỳ.
Lã thị gia chủ sợ hãi thán phục, có chút khó tin.
Năm đó ở Thiên Xà trại, thời điểm đại chiến Hoàng Cửu Thông, Từ Huyền mới vào Ngưng Đan kỳ.
Giờ phút này hai đại Ngưng Đan cảm giác sâu sắc khí lực Từ Huyền phát ra khí tức kinh khủng so với năm đó cường đại đâu chỉ một vài lần.
Một quyền.
Chỉ dùng một quyền, thì diệt sát hai đại ngưng đan sơ kì, trọng thương một vị Ngưng Đan trung kỳ. Đây cơ hồ một quyền khiến cho Hắc Ngư Tam Phách hoành hành phụ cận hà vực khuất phục.
Cho dù là Nguyên Đan Kỳ cường giả đích thân tới, cũng không gì hơn cái này, thậm chí rất khó có thể làm được tốt hơn.
Một vị Ngưng Đan trung kỳ Hắc Ngư dị tộc thân thụ thương nặng, sau khi rơi vào trong sông cũng không có chạy trốn, mà là gian nan bơi tới trên mặt nước, phủ phục đầy đất:
- Tha mạng! Đại nhân tha mạng!
Hiển nhiên hắn thập phần tỏ tường, tỷ lệ chính mình chạy trốn thành công cơ bản là một con số không.
Giờ khắc này, ở bên trong phụ cận hà vực cũng có một chút Ngưng Đan cường giả, nghe tiếng triển khai thần thức, âm thầm quan sát.
Nhưng mà không có một cái tu giả dám ra đây nhúng tay.
Một quyền kia của Từ Huyền đuổi giết khuất phục vô số tu giả sinh linh phụ cận khiến họ không dám có bất kỳ dị động.
- Ta hỏi ngươi, Di Thiên Hải Khiếu qua đi, bà nương áo đen kia đang ở chỗ nào?
Từ Huyền từ trên cao nhìn xuống, hờ hững quan sát Hắc Ngư dị tộc đang quỳ xuống phủ phục trên mặt nước.
Di Thiên Hải Khiếu, trong lòng Hắc Ngư dị tộc run lên, năm đó đám người Hắc Ngư Tam Phách cùng thánh cô áo đen cùng nhau đi tới tử hải, truy manh mối của Từ Huyền cùng Tuyết Vi. Khi đó bởi vì Di Lạc Cổ Thành xuất thế, cách nhau khá xa, thánh cô áo đen không thể không thúc dục "Hắc Thủy Tuyệt Độn " bí thuật, sớm chạy tới Yêu Ngư thành cổ, đem bọn họ rơi.
Hắc Ngư Tam Phách bởi vậy tránh được một kiếp, nhưng mà từng gặp ảnh hướng Di Thiên Hải Khiếu, bên hắn biết rõ lực lượng cấm kỵ này mạnh như thế nào.
Hôm nay đã cách mấy năm, nhân loại kia từ trong Di Thiên Hải Khiếu còn sống sót, mà một thân thực lực đạt tới trình độ không thể tưởng tượng nổi:
- Bẩm đại nhân, Thánh Cô điện hạ lão nhân gia nàng mấy năm trước bôn ba các nơi, gần đây vừa trở lại trong Yêu Ngư cổ điện.
Hắc Ngư dị tộc không dám giấu diếm, run run lẩy bẩy mà nói.
- Yêu Ngư cổ điện ở nơi nào?
Từ Huyền mặt không biểu tình mà nói.
Hắc Ngư dị tộc nghe vậy, trong lòng run lên, chẳng lẽ nhân loại này còn muốn giết vào hạch tâm Thánh Địa của Hắc Ngư tộc.
Nhưng mà hắn không dám lãnh đạm, vội vàng đáp:
- Yêu Ngư cổ điện, ngay tại Cổ Thông Hà thượng du cách nơi này mấy vạn dặm lộ trình.
- Tốt, ngươi cút cho ta! Nói cho bà nương kia biết, Từ mỗ có rảnh sẽ đi qua bái phỏng.
Từ Huyền hét lớn một tiếng, để cho Hắc Ngư dị tộc một lần nữa thổ huyết.
Giải quyết phiền toái nhỏ này, Từ Huyền hóa thành một đạo thân ảnh màu vàng kim nhạt phá không mà đi, âm thanh xuyên thẳng qua như Kinh Lôi, khí thế kinh người.
Hắn cũng không có tiến về Yêu Ngư cổ điện, mà là tiến đến phương hướng Cửu Long vịnh.
Bản thân là Nguyên Đan Kỳ cường giả, thực lực để cho Từ Huyền có chút kiêng kị, đối phương lại đang ở trong đại bản doanh, hắn cũng không muốn mạo hiểm đơn thương độc mã giết đi.
- Ta thăm dò hang ổ của bà nương này, chờ thời cơ chín muồi, sẽ đi qua "dạo chơi" một phen.
Từ Huyền trong lòng nghĩ như vậy, lại không hiểu nhớ tới năm đó nhiều lần giết vào Yêu Lang tộc sào huyệt, tình hình vơ vét khi đó.
Một đường phi hành, ước chừng nửa năm sau, Từ Huyền chạy về Cửu Long vịnh "Thiên Xà trại ".
Thân hình từ từ hạ xuống Hạ thị thiết tượng phô, hai mắt Từ Huyền dò xét phát hiện sinh ý thiết tượng phô không bằng trước kia, bên học đồ bên trong cùng luyện khí sư, phần lớn là mặt lạ hoắc.
- Vị khách quan này, ngài cần chế tạo vũ khí gì?
Một cái học đồ trong đó rất khách khí nói, trên người Từ Huyền ẩn ẩn phát ra cỗ hơi thở để cho hắn hô hấp gấp gáp, tâm thần bất an.
Từ Huyền không nói gì, nhàn nhã dạo chơi đi tới cầm lấy một cái thiết chùy, nhẹ nhàng đánh vài cái.
Lúc đầu, mấy cái luyện khí sư cùng học đồ, vẻ mặt đề phòng, nhưng kinh hãi bởi cỗ áp bách trên người đối phương nên không dám vọng động.
- Hắn là Từ đại sư!
Đột nhiên một luyện khí sư trong đám người này kinh hô một tiếng, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào nam tử rất quen thuộc này.
- Cái gì! Từ đại sư? Chủ nhân của thiết tượng phô nhà này.
- Từ đại sư? Chính là Từ đại sư năm đó tại Thiên Xà trại chiến một trận diệt tộc sao?
Trong lò rèn lập tức nổ tung.
Một đám học đồ cùng luyện khí sư, đều vẻ mặt kích động, trong mắt toát ra kính ngưỡng cùng sùng bái.
- Bái kiến từ đại sư!
Mọi người nhao nhao hành lễ.
- Không cần khách khí!
Từ Huyền tại trong lò rèn đi dạo một vòng, có chút đau buồn, Hạ đại sư năm đó truyền thụ chính mình thiết tượng nhất mạch luyện khí pháp môn sớm đã không còn tồn tại.
Rất nhanh có học đồ, tới bưng trà đưa nước, cũng đi thông tri Trần Phù thiết tượng phô chưởng quản nhà này.
- Từ đại sư!
Chỉ chốc lát, bên ngoài thiết tượng phô đi vào một cái thanh niên thành thục lão luyện, thời điểm chứng kiến Từ Huyền thần sắc kích động, hắn nhanh đã chạy tới, cúi người chào.
Trần Phù chính là người tiếp quản thiết tượng phô năm đó Từ Huyền ly khai đã chỉ định.
Lúc ban đầu cùng Trần Phù gặp nhau hai người đều còn là thiếu niên. Lúc ấy, Trần Phù ở Liệp Yêu đoàn, bị ba Linh Lộc đuổi giết, may có Từ Huyền đuổi tới, cứu được hắn một mạng.
Hôm nay tương kiến, tu vi của Trần Phù đã đạt đến luyện thần cửu trọng đỉnh phong, còn chênh lệch một bước, có thể bước vào đan đạo cấp độ.
- Từ đại sư, ngươi cuối cùng trở lại, những năm gần đây sinh ý của thiết tượng phô không bằng trước kia. . .
Trần Phù hướng Từ Huyền kể ra tao ngộ những năm này, bộ dạng có chút áy náy.
- Sinh ý Thiết tượng phô không bằng trước kia, đó là bởi vì không có luyện khí sư cấp đại sư tọa trấn, có được cảnh tượng hôm nay đã xem như không tệ rồi.
Từ Huyền mỉm cười gật đầu, tương đối hài lòng.
Sưu sưu!
Thời điểm hai người nói chuyện với nhau, bên ngoài thiết tượng phô truyền đến tiếng xé gió, hai cỗ khí tức đan đạo hai cỗ cường đại bức bách mà đến.
Người trong lò rèn thần sắc đều rùng mình.
Sau một khắc, một thanh niên áo bào đỏ cùng một vị trung niên mặt chữ quốc tiến vào thiết tượng phô.
- Từ đại sư, mấy năm không gặp, gần đây vẫn khỏe chứ?
Thanh niên áo bào đỏ vẻ mặt vui vẻ, nhiệt tình tới hành lễ.
Từ Huyền lập tức nhận ra thanh niên áo bào đỏ này là Thiên Xà trại Lã thị gia chủ Lữ Thanh cùng Lã thị gia chủ.
Hắn rất có ấn tượng với Lữ Thanh, lúc trước tự luyện chế đệ nhất kiện bảo khí Thanh Phượng kiếm chính là bán cho đối phương.
- Ngắn ngủn mấy năm không gặp, từ đại sư lại đột phá Ngưng Đan trung kỳ.
Lã thị gia chủ sợ hãi thán phục, có chút khó tin.
Năm đó ở Thiên Xà trại, thời điểm đại chiến Hoàng Cửu Thông, Từ Huyền mới vào Ngưng Đan kỳ.
Giờ phút này hai đại Ngưng Đan cảm giác sâu sắc khí lực Từ Huyền phát ra khí tức kinh khủng so với năm đó cường đại đâu chỉ một vài lần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.