Chương 557: Thần Hỏa Kim Cương. (1)
Khoái Xan Điếm
23/09/2013
- Oanh!
Thời khắc mấu chốt, Đông Phương Bá quát lên một tiếng lớn, hai tay song song B-A-N-G... GG một tiếng, nhún ra ngoài như dây cung, trong thời gian ngắn sinh ra kim xán hư quang cuồng bạo hủy diệt, Ám tử sát lực khiếp ngươi như Ác Long rời tổ, dùng công thay thủ, cùng Từ Huyền đối chiến một chỗ.
Băng bành --
Trong tiếng bạo nổ kinh thiên, thân thể Đông Phương Bá bị một chưởng kia chấn ra hơn mấy trăm trượng, khóe miệng tràn ra một mảnh vết máu.
- Bá nhi!
- Đông Phương thiếu chủ!
Trong hoa viên hoàng cung, người Đông Phương gia ngay ngắn hướng biến sắc.
Đông Phương Quý còn đứng thẳng lên.
- Ha ha, hai chiêu!
Thanh âm bình thản của Từ Huyền truyền đến, cũng không lập tức xuất kích, trên người nổi lên loại hồng thấu hư quang kia dần thu liễm ảm đạm, nhưng hỏa chi tâm lại đập nhanh, thân thể huyết nhục như đang sôi trào vậy.
Phanh phanh! Phanh phanh...
Thanh âm tim đập mạnh mẽ hữu lực kia thúc dục huyết mạch hỏa nguyên, vô cùng rõ ràng truyền đến từ trên người Từ Huyền.
- Khó có thể tin đây là khí lực nhân loại có thể có được...
Bọn người Tử Tiêu Quốc sư và Vô Song Điện Vương thần sắc dị thường.
Giờ khắc này, thực lực mà Từ Huyền triển lộ ra, nghiễm nhiên áp Đông Phương Bá một bậc.
Chỉ trong hai chiêu, Đông Phương Bá đã bị thương.
Lúc này, không ít tu giả vốn linh lòng nghi vấn không khỏi thầm nghĩ, hứa hẹn "mười chiêu định thắng bại" trước kia của Từ Huyền cũng không hoàn toàn là cuồng vọng tự đại.
Trên cơ sở khí lực cường đại của Kim Bá Vương Thể, Từ Huyền lại ngộ ra huyết mạch bí thuật tăng lớn sức bậc bực này, thực lực của hắn, đã vượt qua Nguyên Đan sơ kỳ lão quái bình thường rồi.
Bọn người Đông Phương Quý, Lục Bào lão ma trước kia vốn cùng cấp độ đã bị bỏ qua non nửa cấp độ.
NGAO!
Đông Phương Bá gào thét một tiếng, trong ám tử sát quang quanh quẩn quanh thân thể chảy ra một tầng huyết khí kinh tâm, ma sát quang khí càng tăng lên vài phần, thân hình xông lên như Ma Vương.
Ám dạ hư không kia, ẩn ẩn nhiễm lên một tầng Huyết Quang, ma sát khí, như mây đen bao phủ, bạo ngược kinh tâm, cũng lộ ra một hồi mùi tanh huyết sát khiến người kinh hãi.
Tử Sát Huyết Quang hủy diệt, bạo ngược, huyết tinh, quấn giao hội tụ, khiến trời xanh biến sắc.
Đông đảo tu giả bên dưới có một bộ phận, biết vậy nên thân thể không khỏe, sắc mặt tái nhợt.
- Đây là trong thời gian ngắn toàn lực nghiền ép huyết mạch, bằng được với tình trạng của Thuỷ tổ.
Trong mắt Đông Phương Quân hiện lên một tia kinh hỉ hưng phấn.
Giờ phút này uy thế khí tức mà Đông Phương Bá triển lộ ra, cơ hồ đã tiếp cận với hắn.
Từ Huyền sắc mặt khẽ biến, chợt khôi phục thần thái không chút sợ hãi, nhẹ hít một hơi, dùng "Hỏa chi tâm" làm hạch tâm suối nguồi, toàn thân huyết nhục như thiêu đốt lên, lúc này đây, cả người hắn óng ánh sáng lên, không chỉ giới hạn ở một bộ phận, quanh thân bồi hồi nổi lên một hồi thanh âm kinh hồn như liệt phong viêm hỏa rít gào.
- Không đúng, không đúng chỗ nào!
Nhìn qua Từ Huyền thần sắc bình tĩnh siêu nhiên, Đông Phương Quân thần sắc bỗng nhiên biến đổi, nhớ lại toàn bộ quá trình từ khi chiến đấu đến nay, đột nhiên cảm giác không đúng chỗ nào đó.
Lúc này Đông Phương Bá thúc dục huyết mạch chi lực đến mức tận cùng, cơ hồ bằng được với tình trạng của Đông Phương Viễn Cổ thuỷ tổ, cổ khí tức cấm kị và uy năng này, đủ để khiến tất cả Nguyên Đan lão quái trên trận đều biến sắc.
Chỉ sợ ngoại trừ Đông Phương Quân và Tử Tiêu Quốc Sư ra, những Nguyên Đan lão quái khác trong Côn Vân Quốc đều phải sinh lòng kiêng kị, không dám đối chiến.
Từ Huyền lúc này, cũng thúc dục lực lượng huyết mạch đến mức tận cùng.
Thế nhưng mà, hắn mặc dù là đời thứ nhất mở ra huyết mạch, nhưng thời gian ngắn ngủi, so với Đông Phương Bá thông qua bí thuật tăng độ tinh khiết huyết mạch đến cấp bậc Thuỷ tổ thì phải kém sắc hơn nhiều.
Nhưng thanh niên nam tử nói có thể chiến thắng trong vòng mười chiêu kia thần sắc vẫn trấn định như cũ, mơ hồ có vài phần thái độ siêu nhiên.
Trong số tu giả đang xem cuộc chiến bên dưới, Đông Phương Quân là người trước tiên phát giác ra không đúng chỗ nào.
Từ đầu đến cuối, Từ Huyền như đã tính trước kỹ càng, bình tĩnh siêu nhiên, vẫn một mực khống chế cục diện, gắt gao áp chế Đông Phương Bá.
Đông Phương Quân đã phát giác được vấn đề, nhất thời không biết làm sao.
Ngay trong sát na tiếp theo, huyết sát tử quang phô thiên cái địa đan vào một một tấc hư không giao diện trong phạm vi mười trượng, sát khí huyết quang cuồng bạo hủy diệt, quấn quanh vặn vẹo, chợt trong hư không truyền một tiếng chấn minh, thanh âm cực lớn từ xa cũng có thể nghe được.
Huyết sát khi tức xâm nhập vào tâm linh huyết nhục chỉ được một lát đã bị lực lượng càng cuồng bạo cương liệt hơn thay thế.
Hô oanh --
Trong hư không giao diện bộc phát một hồi quang hoa xích hoàng tinh, như một tòa núi lửa ngàn trượng bỗng nhiên vỡ vụn thành ngàn vạn mảnh.
Trong một tiếng kêu đau đơn, thân ảnh tóc tím độc nhãn của Đông Phương Bá lảo đảo trong rút lui vài chục bước, sắc mặt âm trầm biến ảo, khí sắc không tốt lắm, rất khó coi.
Đằng bá!
Một thân ảnh anh vĩ đứng thẳng khác, dưới liệt phong viêm hoa rít gào quanh quẩn, phiêu phiêu bay đến một nơi khác, thần thái cử chỉ, đều lộ ra nhàn nhã thích ý.
- Ha ha, đã chiêu thứ tư rồi, Đông Phương Bá, ngươi so với trong tưởng tượng của ta còn mạnh hơn không ít đấy.
Từ Huyền mỉm cười, vận dụng thi triển mỗi một tấc lực lượng trong cơ thể đều đạt đến mức tuyệt hảo, loại thái độ này khiến người phải giật mình.
Cao thấp đã phân.
Từ Huyền vẫn đang chiếm cứ thượng phong, mỗi một lần va chạm công kích, đều có thể khiến Đông Phương Bá tăng thêm một phần thương thế.
Giờ khắc này, Đông Phương Quân tâm thần run lên, gắt gao chằm chằm nhìn chằm chằm vào Từ Huyền đang phiêu phù trong hư không, ngữ khí tối nghĩa mà nói:
- Nguyên. . . Nguyên Đan kỳ. . .
Nguyên Đan kỳ!
Chẳng lẽ Từ Huyền trong một tháng ngắn ngủi, tu vị đã tăng lên tới cấp độ đan đạo bước thứ hai rồi sao?
Tuyệt đối không có khả năng!
Thái Hoàng trưởng lão ngồi bên cạnh lắc đầu liên tục.
Tu vị của Từ Huyền ngay cả Ngưng Đan trung kỳ đỉnh phong cũng không đạt tới, làm sao có thể đột phá nhanh vậy được.
- Thì ra là thế... ý cảnh của hắn đã đạt đến Nguyên Đan kỳ, vừa mới bắt đầu còn có chỗ che dấu, sau đó mới dần dần buông tay buông chân.
Tử Tiêu Quốc Sư, vuốt râu mỉm cười.
Đơn thuần cấp độ ý cảnh, Từ Huyền đã bằng được Nguyên Đan sơ kỳ.
Bởi vì có cảm ngộ từ trí nhớ kiếp trước, ý cảnh cấp độ của Từ Huyền bình thường đều vượt qua tu vị nguyên lực, cấp bậc khí lực của bản thân.
Khi vừa quay về Côn Vân, cấp độ ý cảnh của Từ Huyền bất quá chỉ là Ngưng Đan hậu kỳ, so sánh với thực lực đáng sợ của bản thân hắn, cũng không đáng nhắc tới.
Thế nhưng mà ngày nay, hắn liên tục tìm hiểu nhiều loại huyền áo và bí thuật huyền ảo thâm ảo kiếp trước, ý cảnh lần nữa đột phá, đạt tới cấp bậc Nguyên Đan sơ kỳ.
Trái lại, tu vị cấp độ của Đông Phương Bá trong thời gian ngắn, bị cưỡng ép hiếp tăng lên tới Ngưng Đan hậu kỳ, nhưng cảnh giới của hắn lại bất ổn.
Thời khắc mấu chốt, Đông Phương Bá quát lên một tiếng lớn, hai tay song song B-A-N-G... GG một tiếng, nhún ra ngoài như dây cung, trong thời gian ngắn sinh ra kim xán hư quang cuồng bạo hủy diệt, Ám tử sát lực khiếp ngươi như Ác Long rời tổ, dùng công thay thủ, cùng Từ Huyền đối chiến một chỗ.
Băng bành --
Trong tiếng bạo nổ kinh thiên, thân thể Đông Phương Bá bị một chưởng kia chấn ra hơn mấy trăm trượng, khóe miệng tràn ra một mảnh vết máu.
- Bá nhi!
- Đông Phương thiếu chủ!
Trong hoa viên hoàng cung, người Đông Phương gia ngay ngắn hướng biến sắc.
Đông Phương Quý còn đứng thẳng lên.
- Ha ha, hai chiêu!
Thanh âm bình thản của Từ Huyền truyền đến, cũng không lập tức xuất kích, trên người nổi lên loại hồng thấu hư quang kia dần thu liễm ảm đạm, nhưng hỏa chi tâm lại đập nhanh, thân thể huyết nhục như đang sôi trào vậy.
Phanh phanh! Phanh phanh...
Thanh âm tim đập mạnh mẽ hữu lực kia thúc dục huyết mạch hỏa nguyên, vô cùng rõ ràng truyền đến từ trên người Từ Huyền.
- Khó có thể tin đây là khí lực nhân loại có thể có được...
Bọn người Tử Tiêu Quốc sư và Vô Song Điện Vương thần sắc dị thường.
Giờ khắc này, thực lực mà Từ Huyền triển lộ ra, nghiễm nhiên áp Đông Phương Bá một bậc.
Chỉ trong hai chiêu, Đông Phương Bá đã bị thương.
Lúc này, không ít tu giả vốn linh lòng nghi vấn không khỏi thầm nghĩ, hứa hẹn "mười chiêu định thắng bại" trước kia của Từ Huyền cũng không hoàn toàn là cuồng vọng tự đại.
Trên cơ sở khí lực cường đại của Kim Bá Vương Thể, Từ Huyền lại ngộ ra huyết mạch bí thuật tăng lớn sức bậc bực này, thực lực của hắn, đã vượt qua Nguyên Đan sơ kỳ lão quái bình thường rồi.
Bọn người Đông Phương Quý, Lục Bào lão ma trước kia vốn cùng cấp độ đã bị bỏ qua non nửa cấp độ.
NGAO!
Đông Phương Bá gào thét một tiếng, trong ám tử sát quang quanh quẩn quanh thân thể chảy ra một tầng huyết khí kinh tâm, ma sát quang khí càng tăng lên vài phần, thân hình xông lên như Ma Vương.
Ám dạ hư không kia, ẩn ẩn nhiễm lên một tầng Huyết Quang, ma sát khí, như mây đen bao phủ, bạo ngược kinh tâm, cũng lộ ra một hồi mùi tanh huyết sát khiến người kinh hãi.
Tử Sát Huyết Quang hủy diệt, bạo ngược, huyết tinh, quấn giao hội tụ, khiến trời xanh biến sắc.
Đông đảo tu giả bên dưới có một bộ phận, biết vậy nên thân thể không khỏe, sắc mặt tái nhợt.
- Đây là trong thời gian ngắn toàn lực nghiền ép huyết mạch, bằng được với tình trạng của Thuỷ tổ.
Trong mắt Đông Phương Quân hiện lên một tia kinh hỉ hưng phấn.
Giờ phút này uy thế khí tức mà Đông Phương Bá triển lộ ra, cơ hồ đã tiếp cận với hắn.
Từ Huyền sắc mặt khẽ biến, chợt khôi phục thần thái không chút sợ hãi, nhẹ hít một hơi, dùng "Hỏa chi tâm" làm hạch tâm suối nguồi, toàn thân huyết nhục như thiêu đốt lên, lúc này đây, cả người hắn óng ánh sáng lên, không chỉ giới hạn ở một bộ phận, quanh thân bồi hồi nổi lên một hồi thanh âm kinh hồn như liệt phong viêm hỏa rít gào.
- Không đúng, không đúng chỗ nào!
Nhìn qua Từ Huyền thần sắc bình tĩnh siêu nhiên, Đông Phương Quân thần sắc bỗng nhiên biến đổi, nhớ lại toàn bộ quá trình từ khi chiến đấu đến nay, đột nhiên cảm giác không đúng chỗ nào đó.
Lúc này Đông Phương Bá thúc dục huyết mạch chi lực đến mức tận cùng, cơ hồ bằng được với tình trạng của Đông Phương Viễn Cổ thuỷ tổ, cổ khí tức cấm kị và uy năng này, đủ để khiến tất cả Nguyên Đan lão quái trên trận đều biến sắc.
Chỉ sợ ngoại trừ Đông Phương Quân và Tử Tiêu Quốc Sư ra, những Nguyên Đan lão quái khác trong Côn Vân Quốc đều phải sinh lòng kiêng kị, không dám đối chiến.
Từ Huyền lúc này, cũng thúc dục lực lượng huyết mạch đến mức tận cùng.
Thế nhưng mà, hắn mặc dù là đời thứ nhất mở ra huyết mạch, nhưng thời gian ngắn ngủi, so với Đông Phương Bá thông qua bí thuật tăng độ tinh khiết huyết mạch đến cấp bậc Thuỷ tổ thì phải kém sắc hơn nhiều.
Nhưng thanh niên nam tử nói có thể chiến thắng trong vòng mười chiêu kia thần sắc vẫn trấn định như cũ, mơ hồ có vài phần thái độ siêu nhiên.
Trong số tu giả đang xem cuộc chiến bên dưới, Đông Phương Quân là người trước tiên phát giác ra không đúng chỗ nào.
Từ đầu đến cuối, Từ Huyền như đã tính trước kỹ càng, bình tĩnh siêu nhiên, vẫn một mực khống chế cục diện, gắt gao áp chế Đông Phương Bá.
Đông Phương Quân đã phát giác được vấn đề, nhất thời không biết làm sao.
Ngay trong sát na tiếp theo, huyết sát tử quang phô thiên cái địa đan vào một một tấc hư không giao diện trong phạm vi mười trượng, sát khí huyết quang cuồng bạo hủy diệt, quấn quanh vặn vẹo, chợt trong hư không truyền một tiếng chấn minh, thanh âm cực lớn từ xa cũng có thể nghe được.
Huyết sát khi tức xâm nhập vào tâm linh huyết nhục chỉ được một lát đã bị lực lượng càng cuồng bạo cương liệt hơn thay thế.
Hô oanh --
Trong hư không giao diện bộc phát một hồi quang hoa xích hoàng tinh, như một tòa núi lửa ngàn trượng bỗng nhiên vỡ vụn thành ngàn vạn mảnh.
Trong một tiếng kêu đau đơn, thân ảnh tóc tím độc nhãn của Đông Phương Bá lảo đảo trong rút lui vài chục bước, sắc mặt âm trầm biến ảo, khí sắc không tốt lắm, rất khó coi.
Đằng bá!
Một thân ảnh anh vĩ đứng thẳng khác, dưới liệt phong viêm hoa rít gào quanh quẩn, phiêu phiêu bay đến một nơi khác, thần thái cử chỉ, đều lộ ra nhàn nhã thích ý.
- Ha ha, đã chiêu thứ tư rồi, Đông Phương Bá, ngươi so với trong tưởng tượng của ta còn mạnh hơn không ít đấy.
Từ Huyền mỉm cười, vận dụng thi triển mỗi một tấc lực lượng trong cơ thể đều đạt đến mức tuyệt hảo, loại thái độ này khiến người phải giật mình.
Cao thấp đã phân.
Từ Huyền vẫn đang chiếm cứ thượng phong, mỗi một lần va chạm công kích, đều có thể khiến Đông Phương Bá tăng thêm một phần thương thế.
Giờ khắc này, Đông Phương Quân tâm thần run lên, gắt gao chằm chằm nhìn chằm chằm vào Từ Huyền đang phiêu phù trong hư không, ngữ khí tối nghĩa mà nói:
- Nguyên. . . Nguyên Đan kỳ. . .
Nguyên Đan kỳ!
Chẳng lẽ Từ Huyền trong một tháng ngắn ngủi, tu vị đã tăng lên tới cấp độ đan đạo bước thứ hai rồi sao?
Tuyệt đối không có khả năng!
Thái Hoàng trưởng lão ngồi bên cạnh lắc đầu liên tục.
Tu vị của Từ Huyền ngay cả Ngưng Đan trung kỳ đỉnh phong cũng không đạt tới, làm sao có thể đột phá nhanh vậy được.
- Thì ra là thế... ý cảnh của hắn đã đạt đến Nguyên Đan kỳ, vừa mới bắt đầu còn có chỗ che dấu, sau đó mới dần dần buông tay buông chân.
Tử Tiêu Quốc Sư, vuốt râu mỉm cười.
Đơn thuần cấp độ ý cảnh, Từ Huyền đã bằng được Nguyên Đan sơ kỳ.
Bởi vì có cảm ngộ từ trí nhớ kiếp trước, ý cảnh cấp độ của Từ Huyền bình thường đều vượt qua tu vị nguyên lực, cấp bậc khí lực của bản thân.
Khi vừa quay về Côn Vân, cấp độ ý cảnh của Từ Huyền bất quá chỉ là Ngưng Đan hậu kỳ, so sánh với thực lực đáng sợ của bản thân hắn, cũng không đáng nhắc tới.
Thế nhưng mà ngày nay, hắn liên tục tìm hiểu nhiều loại huyền áo và bí thuật huyền ảo thâm ảo kiếp trước, ý cảnh lần nữa đột phá, đạt tới cấp bậc Nguyên Đan sơ kỳ.
Trái lại, tu vị cấp độ của Đông Phương Bá trong thời gian ngắn, bị cưỡng ép hiếp tăng lên tới Ngưng Đan hậu kỳ, nhưng cảnh giới của hắn lại bất ổn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.